1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ta làm kế mẫu của chồng trước - Cửu Nguyệt Lưu Hỏa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chương 22: Quả ớt – Editor: LừaTình

      Sau khi Cố Huy Ngạn hỏi đến, toàn bộ thủy tạ đều im lặng, chỉ có thể nghe được tiếng nước chảy róc rách bên ngoài.

      Người Triệu vương phủ bất đắc dĩ tới, : "Là tiểu vương gia nhà chúng nô tài."

      Ánh mắt Cố Huy Ngạn sắc bén, thanh chứa uy lực: "Để cho chính ta tới đây ."

      Triệu tiểu vương gia nhăn nhó từ phía sau tôi tớ bước ra, tiếng như muỗi kêu: "Là ta." Sau khi xong ta cũng để ý lại lầm bầm câu: " phải nàng ta còn bị rơi xuống sao, ai bảo nàng ta cản trở bản vương nhìn thuyền rồng chứ."

      "Chuyện cho tới bây giờ, ngươi vẫn ý thức được sai lầm của mình." Cố Huy Ngạn lạnh lùng nhìn ta: "Ngươi còn tuổi kế thừa vương vị của phụ thân ngươi. Lúc trước ta thương ngươi còn mất chỗ dựa, cũng quản giáo ngươi làm gì. Bây giờ xem ra như thế lại là hại ngươi, lại dung túng ngươi vô pháp vô thiên đến thế này."

      Yến vương người đứng đầu trong chúng vương gia, Cho dù là Triệu vương đứng ở chỗ này, bị Yến vương răn dạy cũng dám ngẩng đầu, chứ đừng đến Triệu tiểu vương gia chỉ là hài tử mới chín tuổi. Cố Huy Ngạn trải qua mấy lần đại chiến, khí thế sát phạt quanh thân kia là từ trong đống người chết mà luyện ra. Bị ánh mắt lạnh lùng kia của Cố Huy Ngạn xem xét, Triệu tiểu vương gia lập tức bị dọa sợ oa oa khóc to. Tiếng khóc của hài tử chín tuổi bén nhọn vang dội, lỗ tai đám người đứng xung quanh bị đâm phát đau. Nhưng Yến vương vẫn đứng ngay ở chỗ này đấy, ai dám động đến, ngay cả gia nô phủ Triệu vương cũng dám chạy ra dỗ dành vị tiểu tổ tông này nhà mình đâu.

      Tiếng khóc trẻ con chói tai vang vọng khắp đình thủy tạ. Từ xa Triệu vương phi nghe được tiếng khóc của con mình, vội vã chạy đến, dường như trái tim cũng tan nát theo từng tiếng khóc của con mình rồi. Nàng ta đẩy đám người ra, bổ nhào vào nhi tử, ôm chặt nhi tử ở trong lòng, cũng khóc lên: "Con ơi, con từ ốm đau bệnh tật. Là ai làm cho con phải chịu oan ức, để con khóc thành như này? Nương thương con tuổi mất phụ thân, chỉ để lại nhi quả mẫu chúng ta, bị người bắt nạt cũng có chỗ ..."

      Cố Huy Ngạn nghe thấy mà đau hết đầu. có thể răn dạy cháu trai, có thể răn dạy Triệu vương, thậm chí đối với hoàng đế cũng có thể giận dữ mà dạy bảo. Nhưng đối với em dâu tuổi còn trẻ phải thủ tiết, có thể cái gì đây?

      Triệu vương phi còn nghẹn ngào khóc lóc kể lể, Triệu tiểu vương gia có chỗ dựa là mẫu thân, vẻ mặt cực kỳ hùng hồn, tiếng khóc dần dần chuyển từ khóc lóc thành hét lên.

      Cố Huy Ngạn chỉ có thể nén giận, giọng điệu bình tĩnh, nhàng nhắc nhở: "Cho dù chất tử tuổi còn cũng thể tổn hại nhân luân lễ pháp. Huống chi ta cũng nữa rồi, năm nay chín tuổi, đến lúc phải hiểu lễ biết pháp. Chất tử ở đài cao đẩy người, may mắn xảy ra chuyện gì. Nếu như xảy ra bất trắc phải làm như nào? Còn như vậy coi thường tính mạng người khác, ngang ngạnh vô lý. Nếu như bây giờ quản giáo, đợi đến khi trưởng thành chẳng phải là dưỡng ra cường hào ác bá xem mạng người như cỏ rác?"

      ( Hiểu lễ biết pháp: Hiểu lễ nghĩa và biết về pháp luật )

      Triệu vương phi nghe Cố Huy Ngạn về con mình như vậy, trong lòng sụp đổ, tiếng khóc càng ầm ĩ hơn: "Con trai ta làm gì mà để Yến vương phải như vậy? cũng chỉ là ham chơi, cẩn thận đụng phải ngoại thần phụ đến phẩm cấp cũng có, vậy mà bị Yến vương mắng chửi như vậy. Cái gì ức hiếp bách tính, xem mạng người như cỏ rác, Yến vương đây là muốn bức tử nhi quả mẫu chúng ta phải ? Ta tuổi mất phụ thân, bệnh tật quấn thân từ , thân thể yếu ớt. Hai mẹ con chúng ta cũng chỉ là tạm bợ sống qua ngày thôi, nghĩ tới như vậy mà còn làm cho Yến vương vừa mắt. quả phụ như ta ở đâu cũng là điềm xấu. ! Chúng ta tới cung của thái hậu chờ lệnh, ngày mai về phương bắc thôi."

      Triệu vương phi khóc lóc tìm cái chết, người ở xung quanh lập tức ngăn lại, lời tán dương nịnh nọt. Triệu vương phi vẫn khóc sướt mướt như cũ. Nàng ta cũng ngại mà nhìn lại chút nàng ta mập mạp trắng trẻo, nào có dáng vẻ của người yếu đuối bệnh tật đây?

      ( mụ đàn bà chanh chua cả vú lấp miệng em, nào có dáng vẻ phong phạm của vương phi chứ.)

      tay Cố Huy Ngạn chắp sau lưng, sắc mặt bình tĩnh, nhưng trong mắt lại chứa uy lực áp chế vạn quân. Thân Minh Đạt thấy vậy, mau chạy ra thở dài : "Ti chức thay mặt nội tử đa tạ Yến vương, nội tử còn gì đáng ngại, tiểu vương gia là vô ý, vậy thôi ạ."

      Thân Minh Đạt lời này cũng nghĩ gây lên xích mích giữa Cố Huy Ngạn với phủ Triệu vương. Triệu vương phi nghe xong lập tức có lý, ra: "Vốn là việc tiểu hài tử đùa giỡn, dù sao cũng xảy ra việc gì, làm gì mà to tát như vậy. Làm cho con ta sợ quá mà khóc."

      Đúng là cha nào con nấy. CóTriệu vương phi như thế, tiểu vương gia có thể làm ra chuyện như ở đài cao đẩy người cũng ngạc nhiên chút nào. Cố Huy Ngạn nể tình tiểu vương gia dù sao cũng là huyết mạch duy nhất của Triệu vương, cuối cùng cũng đành lòng cứng rắn răn dạy, chỉ thở dài khuyên thêm câu: "Con hư tại mẹ. Ngươi dung túng ta như vậy, sợ sau này thành hại ."

      Triệu vương phi nhất định chấp nhận người khác con trai của nàng ta tốt. Nàng ta ôm con trai trong lòng, đôi mắt liếc về phía Cố Huy Ngạn, tóc tai bù xù, giọng điệu chua ngoa: "Yến vương muốn gặp người phủ Triệu vương đúng ? Mà sao câu nào cũng thấy con trai ta tốt đây?"

      Mọi người ở phủ Yến vương nghe xong đều nổi giận, hai mắt như phun lửa nhìn chằm chằm vào Triệu vương phi. Triệu vương phi thấy thế khẽ rùng mình, rồi lập tức lại khóc: "Vương gia , ngài làm sao bỏ mẹ con thiếp nhi quả mẫu mà ! Ngài vì giang sơn hoàng thất trấn thủ nơi biên hoang đất lạnh mà chết. Vậy mà những người trong hoàng tộc lại nhớ đến ngài, cho dù ngài chết rồi vẫn muốn khắc nghiệt con trai độc nhất của ngài, đây chính là huyết mạch duy nhất của phủ Triệu vương chúng ta đấy! Vương gia, thiếp thân có lỗi với ngài. bằng thiếp thân chết cho xong ..."

      Cố Huy Ngạn bị tiếng khóc lóc làm cho đau hết đầu, khẽ phất tay ra hiệu cho đám người Cố Minh Đạt lui ra, thể vô lễ đối với quả phụ Triệu vương phi. Triệu vương phi thấy vậy thầm đắc ý, ôm con trai mình thản nhiên ra ngoài. Trong đình thủy tạ chỉ còn lại người của phủ Yến vương. Tất cả đều tức giận nghiến răng kèn kẹt. Yến vương giáo huấn Triệu tiểu vương gia còn phải vì muốn tốt cho ta sao? Kết quả lòng tốt được ghi nhận, còn bị Triệu vương phi tự biên tự diễn cưỡng từ đoạt lý !

      Sắc mặt Cố Trình Diệu tái xanh, quay đầu nhìn về phía Cố Huy Ngạn: "Phụ thân..."

      Cao Nhiên thấy vậy cũng đến gần hai bước, ánh mắt lộ ra vẻ khẩn khoản: "Phụ thân, là Triệu vương phi tức giận mới những lời như vậy. Phụ thân cần để vào trong lòng."

      Cố Huy Ngạn cũng đến mức tức giận với vị phụ nhân, khoát tay ra hiệu cần nữa, Lâm Vị Hi đột nhiên xoay người, với Cố Huy Ngạn: "Yến vương điện hạ, ta rất tức giận, ra ngoài hít thở khí chút"

      Còn đợi Cố Huy Ngạn đáp lời, Lâm Vị Hi nhanh ra khỏi đình thủy tạ.

      Mấy người ở bên trong thủy tạ đều sửng sốt chút, sau đó nghe được giọng thanh thúy từ bên ngoài vang lên: "Triệu vương phi, xin dừng bước."

      "Triệu vương phi, xin dừng bước."

      Triệu vương phi nghi hoặc đứng lại, vừa quay người thấy là Lâm Vị Hi, trong lòng lơ đễnh, thần thái cũng kiên nhẫn: "Ngươi là ai? Mà dám can đảm gọi bổn vương phi đứng lại?"

      "Cả về thân phận lẫn địa vị ta khẳng định bằng vương phi. Nhưng nếu bàn về làm người, xem ra so với Triệu vương phi ta vẫn có tư cách. Lần này ta gọi ngài dừng bước, là muốn với ngài cách làm người, với ngài đạo lý dạy dỗ con cái."

      "Lớn mật!"

      "Bây giờ vương phi hùng hồn đứng ở chỗ này, cũng bởi vì có chuyện gì xảy ra thôi. Nếu hôm nay tiểu vương gia đẩy người rơi xuống khỏi đài cao, phía dưới là hồ nước sâu như thế. Liễu phu nhân còn mang thai, có gì xảy ra chính là xác hai mạng. Đây chính là phụ nữ mang thai cùng với hài tử chưa ra đời, chính là sát hại hai người đấy. Vương phi cùng tiểu vương gia tích chút đức cho mình . Chẳng lẽ sau này sợ báo ứng đến con cháu nhà mình hay sao?"

      Tại nơi xã hội hình thành từ những gia tộc to khác nhau mà nhắc đến báo ứng dòng dõi, đây chính là lời vô cùng nghiêm trọng. Triệu vương phi lập tức giận dữ: "Làm càn! Ngươi là ai, bổn vương phi phải trị ngươi tội đại bất kính!"

      " về đại bất kính, còn biết chính xác là ai có mưu đồ làm loạn đâu. Lúc ấy tiểu vương gia đứng sau đám nữ quyến, cách đó xa chính là đại trưởng công chúa Thọ Khang. Triệu tiểu vương gia vụng trộm đẩy người, ai biết có phải hay nghĩ là đẩy công chúa hay người nào. Rồi cẩn thận nhận nhầm người, mới làm cho Liễu phu nhân phải chịu tội thay. Nếu vương phi nghĩ tới chỗ thái hậu để nhờ nương nương phân xử, chúng ta có thể cùng , để cho thái hậu xem chút, con trai của ngài muốn làm gì đây."

      Triệu vương phi nghẹn lời, việc này đến cùng là nhi tử của nàng ta đuối lý. Nàng ta có thể cùng Yến vương hung hăng quấy rối. Nhưng khi đến trước mặt Tiền thái hậu, chịu thua thiệt nhất định là phủ Triệu vương. Lâm Vị Hi nắm chắc Triệu vương phi dám nháo đến trước mặt thái hậu, nên mới kiêng kỵ gì mà châm chọc như vậy.

      Nhưng ngay cả như vậy, Triệu vương phi vẫn nuốt trôi được việc này. Nàng ta cười lạnh nhìn Lâm Vị Hi: "Ngươi cho rằng ngươi tên của mình, bổn vương phi biết ngươi là ai hay sao? Ngươi cứ chờ lấy, ngày mai bổn vương phi cho ngươi hiểu cảm giác biết vậy chẳng làm, phải khóc lóc đến phủ Triệu vương thỉnh tội."

      "Được a." Hai tay Lâm Vị Hi để ở trước người, nhàng nghiêng đầu với Triệu vương phi, cười duyên dáng tiếng: "Triệu vương phi định làm gì với ta, hay là đối với người nhà ta đây? Cũng làm phiền vương phi phải tra xét, ta trực tiếp cho ngài là được. Tên ta là Lâm Vị Hi. Mẹ ta qua đời nhiều năm rồi. Cha ta chính là Trung Dũng hầu Lâm Dũng, giống như Triệu vương gia, cũng là vì nước hy sinh nơi chiến trường. Nếu Vương phi muốn làm gì đó, cũng cần thuê quá nhiều người đâu. Trong nhà chỉ còn mình ta, cứ tìm ta là được rồi. Chờ sau khi vương phi hành động, ta tới Kinh Triệu doãn đánh trống kêu oan, kiện phủ Triệu vương ức hiếp con của liệt sĩ. Đến lúc đó, chúng ta cùng nhìn xem lòng dân hướng về phía ai đây?"

      "Ngươi..." Triệu vương phi tức giận đến nỗi dùng tay chỉ Lâm Vị Hi, hận đến nghiến răng: "Ngươi cho rằng như vậy bổn vương phi làm gì được ngươi sao?"

      " dám, cũng chỉ là học theo Vương phi thôi. Vương phi có thể sử dụng danh tiếng liệt sỹ để ép buộc Yến vương, ta cũng có thể dùng thân phận của mình đó. Triệu vương phi là nhi quả mẫu, ta cũng là con liệt sỹ đấy. phải vương phi thích nhất là kể lể bản thân đáng thương sao. đúng dịp, ta cũng muốn như vậy đây."

      Vẻ mặt Triệu vương phi cau có, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Vị Hi, dường như đem cả hàm răng ngà cắn nát. Cuối cùng nàng ta hung hăng trừng Lâm Vị Hi, dùng sức phất tay áo quay . Lâm Vị Hi nhìn Triệu vương phi cùng hài tử ỷ vào thân phận, ỷ vào tuổi làm điều ác xa, cười lạnh tiếng, tránh né, hướng về bóng lưng của mấy người ở phủ Triệu vương mà : "Yến vương quản giáo tiểu Triệu vương gia là vì muốn tốt cho . Nếu vương phi thương nhi tử của mình, hãy mang theo tới Thân gia cùng Yến vương để xin lỗi. Sau này quản giáo chặt chẽ, chứ phải trợ Trụ vi ngược như hôm nay. Nếu , những nghiệp chướng này sớm muộn ngày báo ứng lên chính các ngươi đấy."

      Triệu vương phi thích nhất chính là nghe người khác về con của mình. Lập tức nàng ta dừng bước quay đầu, cách xa cũng có thể cảm nhận được lãnh lẽo trong ánh mắt. Lúc này Cố Minh Đạt đến gần Lâm Vị Hi, cung kính cúi người thở dài: "Lâm tiểu thư, bên ngoài gió lớn, cần phải trở về."

      Đây là Yến vương bình thản tỏ thái độ khiêu chiến. Mượn danh người khuất để thầm hại cũng sao. Nhưng muốn động đến Lâm Vị Hi…. Hừ! Cũng đừng trách ra tay nể mặt.

      Triệu vương phi nghe là hiểu Cố Huy Ngạn uy hiếp mình. Cuối cùng nàng ta chỉ có thể tức giận đến nghiến răng, oán hận mà .

      Lâm Vị Hi đại thắng. Nàng nhìn đầm nước trong vắt thở ra hơi, hừ tiếng: "Quả nhiên, ra ngoài hít thở khí, tâm trạng buồn bực tốt hơn nhiều. Loại người này là phải mắng. thôi, chúng ta trở về."

      Lâm Vị Hi quay người, cách hành lang gấp khúc cong cong, nàng nhìn thấy Cố Huy Ngạn cùng tùy tùng đứng ở phía đối diện. Lâm Vị Hi xấu hổ đỏ mặt, nhưng vẫn giả bộ dáng vẻ cái gì cũng xảy ra, vẻ mặt tự nhiên qua hành lang quanh co trở về.

      Mặc dù vị trí Lâm Vị Hi cùng Triệu vương phi chuyện hơi xa chỗ thủy tạ, nhưng xung quanh yên tĩnh, cho dù ràng lắm nhưng vẫn nghe được mang máng. Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi xuyên qua hành lang, nàng cụp mắt, dáng vẻ yên tĩnh nhu thuận, hoàn toàn nhìn ra bộ dáng giương nanh múa vuốt hùng hổ mắng người lúc vừa rồi.

      Thân Minh Đạt tràn đầy cảm giác sững sờ. Nếu phải Yến vương cũng đứng ở chỗ này, ta còn tưởng mình xuất ảo giác. ta gặp Lâm Vị Hi ôn nhu xinh đẹp. Vẫn tưởng đây là vị mỹ nhân mảnh mai nhàng như liễu rủ trong gió, nhưng vừa rồi ta nghe được cái gì? Cố Huy Ngạn khẽ mỉm cười, biết mình hay với người bên cạnh: "Nếu người bị nhằm vào phải là mình, nghe nàng mắng người, vẫn còn rất hưởng thụ."

      Nếu Chu Mậu Thành ở đây nhất định đồng cảm với lời của Cố Huy Ngạn. Còn Cố Trình Diệu nghĩ nghĩ, cũng yên lặng gật đầu.

      Cho dù ở trong đình thủy tạ cũng có thể loáng thoáng nghe được Triệu vương phi chuyện cùng Lâm Vị Hi. Liễu Tố Nương vừa kinh ngạc lại sùng bái, còn Cao Nhiên đứng ở bên, trong lòng rất khó chịu.

      Nàng ta mới là nàng dâu của vương phủ cơ mà. Yến vương bị người đàn bà đanh đá quấy rối. Người đuổi theo ra chuyện lại phải nàng ta, mà là người ngoài.

      Cao Nhiên dùng sức vò khăn tay. Nếu quay lại lúc đó, nhất định nàng ta để cho Lâm Vị Hi .

      việc xảy ra đến mức này, Liễu Tố Nương cũng có tâm tình gì xem thuyền rồng nữa. Thái giám bên cạnh Hoàng đế tới thúc giục nhiều lần, Cố Huy Ngạn tiện từ chối nữa, chuẩn bị theo thái giám. Cao Nhiên cũng theo đó mà cáo lui, về phía nữ quyến, đại diện cho phủ Yến vương tiếp tục xã giao. Người có việc gì như Lâm Vị Hi, liền ở lại cùng Liễu Tố Nương.

      Hai người bọn họ ngồi lúc. Thân Minh Đạt xin nghỉ, chạy tới đón Liễu Tố Nương về nhà. Liễu Tố Nương vô cùng lưu luyến mà tạm biệt Lâm Vị Hi. Lâm Vị Hi ngước mắt nhìn Thân Minh Đạt cẩn thận dìu Liễu Tố Nương, chỉ từ bóng lưng của hai người bọn họ mà có thể nhìn ra ôn nhu dịu dàng vô cùng. Trong đình thủy tạ chỉ còn lại mình nàng, Lâm Vị Hi tiếp tục ngồi, bàn tay để tách trà xuống bàn đá, đối với khí yên tĩnh này thở dài cái.

      Được lúc, vậy mà trời bắt đầu mưa. Uyển Tinh lo lắng : "Tiểu thư, chúng ta mang ô, vậy phải làm sao bây giờ?"

      Lâm Vị Hi nhìn ra ngoài, hạt mưa bay lất phất vào đình thủy tạ, phía mặt hồ lăn tăn gợn sóng: "Có thể làm sao, chờ chứ sao nữa. Yến vương cũng đến mức đem ta bỏ lại nơi này đâu."

      Vừa dứt lời, chỗ rẽ hành lang truyền đến tiếng bước chân, dung mạo người tới theo tiếng mưa tí tách tí tách dần dần ra trước mắt Lâm Vị Hi.

      Là Cố Trình Diệu.

      ( Ơ! )

      GáiNgoan, Trúc Khải, Ameri33 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đọc đến đoạn vạn Hi chửi con mẹ Triệu Vương phi mà sướng hết ruột cmn gan. Đúng là vs loài chó chỉ nên quất tơi bới chừ 1 điều nhịn là chín điều nhục đấy, há há
      Nhiên Nhiên, WailttingLừa tình thích bài này.

    3. Dang Tap Te

      Dang Tap Te Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      34
      Sao lại là cố trình Diệu ta?????
      Lừa tình thích bài này.

    4. bogani

      bogani New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      6
      Truyện hay quá. Cảm ơn bạn Lừa tình edit nhé.
      Lừa tình thích bài này.

    5. Lừa tình

      Lừa tình Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      4,138
      Chính vì là Cố Trình Diệu nên tớ mới Ơ đấy
      Ameri, huyen1604, levuong3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :