1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 50: Khương lão phu nhân khó chịu
      Sau nửa canh giờ, xe ngựa đến phủ Trường Ninh Bá.

      Khương Nịnh Bảo cùng Định Quốc Công xuống xe ngựa, đập vào ánh mắt chính là khuôn mặt tuấn tú của đại ca, Nịnh Bảo vui vẻ nắm tay Định Quốc Công đến đó.

      “Ca, muội về rồi.”

      Ngày lại mặt này, Khương Nịnh Bảo cố ý mặc váy lụa trắng hoa đào, trong vẻ thanh thuần lại mang theo phần quyến rũ, làm người khó lòng rời mắt.

      Khương Cẩn nhìn khuôn mặt hồng hào của muội muội, gương mặt tươi cười đầy hạnh phúc, liền biết ba ngày này muội muội ở phủ Định Quốc Công rất hài lòng như ý, trong lòng lo lắng lẳng lặng tan rã, nở nụ cười, cưng chiều .

      “Đều thành thân rồi, còn giống như đứa trẻ.”

      xong, Khương Cẩn nhìn về phía Định Quốc Công cao lớn tuấn đứng bên cạnh, bình tĩnh, tự nhiên mà gọi tiếng “Muội phu.”

      Định Quốc Công Tạ Hành cũng hơi gật đầu: “Đại ca.”

      Khương Nịnh Bảo nhìn thấy Định Quốc Công nghiêm trang, vẻ mặt cảm xúc so với vị đại cữu ca hơn mười tuổi cảm giác vui vẻ lên, nhịn cười được bật thành tiếng.

      Định Quốc Công nghiêng đầu nhìn tiểu thê tử cái.

      Nịnh Bảo vội vàng nén lại tươi cười, chỉ có Khương Cẩn từ hiểu nàng, biết gì hơn chỉ nhìn nàng cái.

      Cùng đến đón Nịnh Bảo còn có đại đường ca Khương Trác, mang vẻ mặt tươi cười cứng đờ, nghĩ là tứ muội lại trước mặt mọi người làm lơ đại đường ca là đây.

      Khương Trác nghĩ đến phụ thân, mẫu thân, cùng tổ mẫu sớm chờ đợi ở đại đường, lại thấy tứ muội chỉ lo chuyện cùng tam đệ, sợ đưa người về tây viện, hít sâu hơi, vội vàng tiến lên câu: “Quốc Công gia, tứ muội, cửa phải là nơi để chuyện, trước vào trong phủ rồi lại sau.”

      Khương Trác nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là dám gọi Định Quốc công là muội phu.

      Định Quốc Công khẽ gật đầu, Khương Nịnh Bảo hờ hững nhìn vẻ mặt cung kính của đại đường ca, kéo cánh tay Định Quốc Công vào cửa lớn, phía sau thân vệ mang theo lễ vật lại mặt ùn ùn vào phủ Trường Ninh Bá.

      Ánh mắt Khương Trác thỉnh thoảng nhìn sang đống rương lễ vật mà nhóm thân vệ nâng theo, thầm cao hứng trong lòng, lễ lại mặt của tứ muội là phong phú.

      Nghĩ đến phần lễ vật này rơi vào tay đại phòng, mặt Khương Trác khỏi lộ ra tia hưng phấn.

      Đoàn người khi được nửa đường, Khương Nịnh Bảo đột nhiên dừng chân lại, cười khanh khách, ra lệnh cho nhóm thân vệ: “Đem lễ vật này đưa đến tây viện.”

      Khương Cẩn đối với hành động này của muội muội hề có chút kinh ngạc.

      Cách làm của đại phòng sớm làm huynh muội họ lạnh lòng.

      Nịnh Bảo khẳng định để cho bọn họ lại chiếm được lợi lộc nào nữa.

      Tươi cười mặt Khương Trác cứng ngắc “Tứ muội, này hợp quy củ.”

      Nịnh Bảo ngẩng khuôn mặt nhắn, đáy mắt trong suốt nhìn chăm chăm Định Quốc Công.

      “Đưa đến tây viện.”

      Định Quốc Công Tạ Hành nhìn cũng nhìn Khương Trác cái, lạnh giọng .

      Khương Trác cười cũng cười nổi nữa, cắn chặt răng, lại dám khiêu chiến uy nghiêm của Định Quốc Công, chỉ có thể đem cam lòng kia ép ngược trở lại.

      Trong lòng thầm hận Khương Nịnh Bảo cố ý làm đại phòng mất mặt.

      Khương Nịnh Bảo cười như có như nhìn biến hoá mặt đại đường ca, cái của hồi môn mà người của đại phòng cũng cho nàng, giờ còn thèm thuồng lễ vật lại mặt của nàng, đâu có chuyện tốt như vậy.

      Lễ vật này của nàng, là để cho đại ca nàng.

      Đến đại đường chính viện, Khương Nịnh bảo cùng Định Quốc Công vào liền thấy Khương lão phu nhân cùng Trường Ninh Bá, đại phu nhân Trương thị, đại đường tẩu, nhị đường ca, cùng Khương Minh Dao, tất cả đều có mặt ở bên trong.

      Chỉ là tươi cười mặt họ là miễn cưỡng, hiển nhiên hạ nhân đem chuyện lễ vật lại mặt được đưa về tây viên cho họ biết.

      Định Quốc Công ánh mắt sắc lạnh, khí thế bức người, làm cho bọn họ ở đây dám tỏ ra chút bất mãn nào.

      Làm cháu rể phủ Trường Ninh Bá, Định Quốc Công vẫn chưa cho Trường Ninh Bá là trễ nãi chuyện hành lễ của Nịnh Bảo.

      Đám người Khương Lão phu nhân cũng dám có dị nghị.

      Khương Nịnh Bảo theo quy củ hành lễ.

      Khương lão phu nhân nhìn động tác giơ tay nhấc chân của cháu thứ tư đầy ưu nhã động lòng người, ánh mắt dừng lại chiếc vòng hồng bảo thạch ở cổ tay nàng, ánh mắt chợt loé, lộ ra tia từ ái tươi cười.

      “Nghe , Định Quốc Công bây giờ cùng người thường giống nhau, hôm nay được gặp, lời đồn quả nhiên giả.” rồi, Khương lão phu nhân nhìn Định Quốc Công cái.

      có sát khí bao quanh thân thể cao lớn tuấn của Định Quốc Công, khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm, khí thế bén nhọn, đứng gần nơi này, làm người dám nhìn thẳng.

      Khương lão phu nhân chỉ có thể cảm thán trong lòng rằng cháu thứ tư may mắn.

      Khương Nịnh Bảo cong môi cười, ý cười đến đáy mắt” Tin tức của tổ mẫu nhanh nhạy.”

      Khương lão phu nhân uống ngụm trà, nhìn về cháu thứ tư, ánh mắt lên chút kỳ lạ: “Tin tức này đều truyền khắp ngõ ngách kinh thành, ta sao lại có thể biết được.”

      giờ khắp kinh thành đều truyền tin tứ nha đầu là người có phúc.”

      Tin đồn này vừa rơi ra, nương phủ Trường Ninh Bá như thuyền theo nước, ngay cả Khương Minh Dao sắp xuất giá cũng được hưởng hào quang, lợi ích.

      Khương lão phu nhân đối với chuyện này vui vẻ vô cùng.

      Khương Nịnh Bảo cười nhạt, cả người đều là hơi thở xa cách: “Bất quá cũng chỉ là trùng hợp thôi.”

      phải trùng hợp, đều là nhờ công lao của nàng.”

      Ánh mắt của Định Quốc Công Tạ Hành nhìn tiểu thê tử cái, nhịn được xen vào câu.

      Khương lão phu nhân cười gượng tiếng, chỉ có thể phụ hoạ vài câu.

      Khương Minh Dao lòng đầy hâm mộ lén nhìn tứ tỷ cùng tứ tỷ phu, cảm giác được cảm tình hai người ăn ý hoà hợp, đối với cuộc sống hôn nhân của bản thân trong tương lai lại có thêm vài phần mong chờ.

      Trương thị xiết chặt khăn trong tay, cả người đầy chướng khí.

      Có những lời này của Quốc Công gia, chính xác chứng thực được Nịnh Bảo là người có phúc khí, sau này địa vị của Nịnh Bảo ở phủ Định Quốc Công càng thêm chắc chắn, thể lung lay.

      Người của nhị phòng càng xuất sắc, trong lòng Trương thị lại càng ghen ghét.

      Dựa vào cái gì mà con cái của Dương thị lại xuất sắc đến như vậy.

      Nhưng nghĩ đến những thứ mình chuẩn bị, trong lòng Trương thị lại cười lạnh, gả cho Quốc Công gia sao, chỉ là phu nhân thể sinh nở, sau này được nếm trải nhiều đau khổ.

      Đến lúc đó phúc khí cái gì cũng chỉ là chuyện để chê cười.

      Khoé miệng Khương Cẩn cong lên độ khó nhìn thấy được, có Định Quốc Công ở đây, có thể thanh thản mà học tập ở thư viện Thanh Sơn.

      Câu chuyện kế tiếp luôn khó khăn, chỉ vì Định Quốc Công luôn là đề tài cuối cùng.

      Nịnh Bảo nhìn vào trong mắt, cười ở trong lòng.

      Thẳng đến trưa, đám người Trường Ninh Bá mới thầm nhàng thở ra, gấp chờ được cho người mang đồ ăn lên, chờ dùng xong bữa trưa, liền có thể đem vị đại phật gia Định Quốc Công này tiễn .

      Trải qua phen chuyện cùng nhau, bọn họ hiểu rỏ thái độ của Định Quốc Công.

      Xem ra chiếm được chút chỗ tốt nào.

      Càng đừng đến kế hoạch hoàn hảo thương lượng trước, tất cả đều chết trong trứng nước.

      Cả nhà Trường Ninh Bá vô cùng bất mãn.

      Khi dùng bữa trưa, nam nhân cùng nữ quyến tách riêng ra.

      Khương Nịnh Bảo thân phận là phu nhân Định Quốc Công, ngồi bên trái lão phu nhân, bên phải là đại phu nhân Trương thị, ngồi đối diện cùng nàng, sau đó mới là Khương Minh Dao cùng đại đường tẩu.

      Chờ sau khi thức ăn mang lên, Khương Nịnh Bảo đánh giá vài món ăn bày trước mặt mình, ấm đường nhíu chặt lại, nàng vậy mà ngửi được mùi vị quen thuộc, đáy mắt liền hoá lạnh lẽo.

      Nàng híp híp mắt lại, ngẩng đầu nhìn qua Trương thị ngồi đối diện, nhận ra Trương thị nhìn thức ăn trước mặt nàng, đáy mắt lên vẻ hưng phấn cùng ác ý.

      Trong lòng Khương Nịnh Bảo càng thêm lạnh, xem ra mấy món ăn này đều là Trương thị nhúng tay đây.

      Hai vị ma ma dạy dỗ nàng từng qua với nàng chuyện hậu viện, khó lòng phòng bị, tính kế cùng hãm hại, đại biệt là đối với nữ tử hậu trạch cổ đại mà , khi có cách nào sinh nở, tuổi già coi như xong.

      Cho nên hại vị ma ma ở điểm này cũng cật lực mà dạy dỗ nàng hết sức mình.

      Trách được, nãy giờ Trương thị hề há miệng chuyện, ra là ở đây bày sẵn chờ đợi nàng.

      hiểu bà ta từ đâu tìm được cách thức này, nếu phải hai vị ma ma với nàng chuyện hạ tuyệt độc đường sinh sản qua đồ ăn, còn từng đến phòng bếp làm ra để nàng cảm nhận lần, có lẽ nàng nhìn ra được Trương Thị ám hại nàng.

      Phương pháp này cực kỳ bí , cực kỳ hiếm thấy, hai vị ma ma cũng là vô tình biết được, hẳn là có người lợi dụng tay của Trương thị hại nàng tuyệt đường khả năng sinh nở.

      Tâm tư người ở phía sau lưng này vô cùng ác độc.

      Khương Nịnh Bảo nghi ngờ đầu tiên đó chính là Dương Thư Thanh, nhưng nghĩ nghĩ lại, trừ Dương Thư Thanh ra, còn có người trong tối như hổ rình mồi đối với Định Quốc Công, xem ra sát khí người Quốc Công gia tan nửa đúng là có lợi mà cũng có hại.

      Dễ làm cho người khác thèm dãi.

      Người ở phía sau này chọn thời gian vô cùng tốt, khi nàng về lại mặt, đúng là cơ hội xuống tay tốt nhất, đặc biệt là gia tộc xuống dốc như phủ Trường Ninh Bá, dễ dàng lợi dụng sơ hở.

      Đáng tiếc lần tính kế này chịu thất bại.

      Sớm được hai vị ma ma kia qua, Khương Nịnh Bảo cố ý chế ra loại dược tửu, chuyên dùng để trị liệu nữ tử vô sinh, chỉ là nghĩ nhanh như vậy dùng đến.

      “Tứ tiểu thư, người nếm thử vài món ăn này , là đầu bếp có tay nghề mới đến, nghe vị đầu bếp này làm thưc ăn hương vị vô cùng thơm ngon.” tỳ nữ xinh xắn cung kính gắp đồ ăn cho Nịnh Bảo, vừa gắp đồ ăn vừa .

      , để ta nếm xem.”

      Mày đẹp của Nịnh Bảo khẽ nhướng, động tĩnh ăn chút, đúng là mỹ vị cực phẩm, loại này kèm theo bột phấn hoa có thể gia tăng thêm mùi vị, quả nhiên ăn ngon đến nổi làm người ăn muốn nuốt luôn đầu lưỡi chính mình.

      “Đúng là mỹ vị.”

      Khương Nịnh Bảo tình khen ngợi câu, đáng tiếc người bình thường có phúc hưởng.

      Trương thị nhìn Nịnh Bảo ăn xong mấy món ăn đó, trong đáy mắt liền xẹt qua tia hưng phấn.

      Thành công.

      “Tổ mẫu, đại bá nương, đại đường tẩu, ngũ muội, mấy món này ta vừa mới ăn qua, so với ngự thiện phòng còn ngon hơn nữa, đầu bếp mới trong phủ tay nghề tốt, mọi người cùng thử nếm xem.”

      Khương Nịnh Bảo đưa mắt nhìn Trương thị đối diện rồi cười cái, sai tỳ nữ lấy thêm bốn cái chén lấy đồ ăn đưa qua.

      biết trừ Trương thị ra, Khương lão phu nhân có cảm kích hay , Khương Nịnh Bảo quyết định thử lần.

      cần, bất quá chỉ là mấy món ăn bình thường, tứ nha đầu, con thích ăn ăn nhiều thêm chút.” Trương thị chờ được cắt ngang lời Nịnh Bảo, đáy mắt lộ vẻ khẩn trương.

      Khương lão phu nhân nhíu mày, thần sắc lại tỏ ra kỳ quái, đầu bếp vừa mới thu vào trong phủ ngày hôm qua, nhưng lão phu nhân cũng chưa có ăn qua đồ ăn làm, nhịn được nghi ngờ hỏi.

      “Tứ nha đầu, con , đồ ăn trước mặt con còn ngon hơn cả ngự thiện?”

      “Đúng vậy, tổ mẫu có thể nếm thử xem.” Khương Nịnh Bảo mỉm cười , trong lòng bài trừ khả năng cảm kích của lão phu nhân.

      Khương lão phu nhân bị chọc nổi lên lòng hiếu kỳ, sai người mang chén qua, mùi thơm thức ăn nồng đậm, ăn miếng, Khương lão phu nhân lập tức trừng lớn đôi mắt, trong mắt đầy kinh diễm, lập tức đem đồ ăn trong chén ăn sạch.

      “Đúng là mùi vị tuyệt vời, các ngươi cũng nếm thử xem, ngờ đến là đầu bếp mới trong phủ còn có tài nghệ tốt đến cỡ này.”
      Khương Nịnh Bảo cười.

      Cái này để xem Trương thị phải làm sao.

      Lão bá gia sớm qua đời, khương lão phu nhân cũng cao tuổi, thức ăn này đối với bà cũng có bất cứ tác dụng nào.

      Nếu Trương thị có cách nào, Khương Nịnh Bảo cũng để Khương Minh Dao cùng đại đường tẩu ăn mấy món ăn này, nàng còn chưa có điên như vậy, bất quá hù chỉ là hù đại bá nương chút thôi.

      Trương thị vừa nghe thấy liền đột nhiên biến sắc, khẩn trương đến nỗi mồ hôi lạnh tứa ra, đồ ăn này thể ăn, dù là mỹ vị cùng thể ăn, bà tuyệt đối thể hố Dao nhi cùng đại tức phụ.

      “Mẫu thân, đầu bếp là ở trong phủ chúng ta, Dao nhi, các nàng đều tuỳ lúc có thể ăn, hôm nay là ngày tứ nha đầu lại mặt, mấy món ăn ngon kia, nấu lại nhiều, bằng cứ để tứ nha đầu mình thưởng thức.”

      Trương thị căng da đầu lên , trong lòng cũng quyết định, sau khi chờ Định Quốc Công cùng tứ nha đầu rời , liền xử lý gã đầu bếp kia cho sạch , miễn cho lúc đó lại lộ chuyện tốt làm.

      Khương lão phu nhân nhíu mày, trong mắt lên chút tin tưởng.

      Trương thị này rốt cuộc là làm sao, đồ ăn ngon thế này, bà cũng là lần đầu tiên được ăn, sao có thể để mình tứ nha đầu hưởng được chứ.
      Last edited by a moderator: 20/5/19

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bà Trương Thị đúng là có tật giật mình mà, cứ tưởng mình cơ người khác ko! Vỏ quýt dày có móng tay nhọn nhé

    3. Sơn đầu hỏa

      Sơn đầu hỏa New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Ta nữ nhân cổ đại thâm sâu mà :yoyo30:

    4. dinhhieu91

      dinhhieu91 New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      4
      Chờ mong ngày Dương Thư Thanh nhập phủ gọi Nịnh Bảo là mẫu thân quá trời

    5. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      28 năm chinh nguyên mà bà tác giả chỉ cho vài dòng cụt lủn, có vẻ như bả cũng muốn mau tiễn dong . Bà Nịnh là hàng đồ đá, ông Hành là hàng đồ cổ. 2 ông bà cưới nhao, sét quánh cái đùng.... chúng ta có câu thành ngữ: người cổ chơi đá. Con cháu thời nay bị ngáo đá chắc bắt nguồn từ chuyện tình 2 ông bả đó.
      ngờ lời ta phun ra như sấm truyền. Bảo là phải order cái giường đá mà. Tân hôn xong, sáng sáng ông bả dắt nhao ra dườn luyện công, ăn cơm xong tối tối ông bả túm eo nhao lên dường luyện mông. Ầy, luyện tính phúc thần công để hỗ trợ nội tạng chống lão hóa đó, mấy chị em đừng liên tưởng.
      Chỉ là ta bấm đốt lóng chân còn thiếu, ngờ si nhan sát khí của ông ra là do ế quá, hấp thu linh khí nguyên tem nhiều nó kẹt trong người có chỗ thải. Giờ có vợ dồi, si nhan sát khí bị hòa tan: Khí vô như nước sông Đà. Khí ra giọt như à phê phin.
      Mỗi đêm thải được 3 giọt, ừ, bà Nịnh, tân hôn quần quật nghen.
      Bảo Vy197, Wailtting, Diệu Mai11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :