1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. But-thep

      But-thep New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      12
      Đoạn đòi tiền hài ko chịu đc :)))) editor ơi, cố lên nha nha
      haimap2346 thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haha, quỷ sai địa ngục giảm phong độ trong lòng ta quá, tác giả trả lại tuổi thơ cho ta :yoyo36:
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 74: Chia cắt sát khí


      Khi Trần Ngư tỉnh lại là buổi tối, ông Ngô và Lâu Minh ngồi chơi cờ vây cách đó xa.

      “Thi Thi, em tỉnh rồi hả?” Đầu ngón tay của Lâu Minh còn kẹp quân cờ trắng, nghiêng đầu về phía Trần Ngư mỉm cười.

      “Dạ!” Trần Ngư ôm chăn lông ngồi lên , vừa chuẩn bị duỗi lưng cho đỡ mỏi phát thân thể mình có chút gì đó đúng, hình như hơi thở trong người trôi chảy hơn. Trần Ngư chớp chớp mắt, thử huy động linh lực trong cơ thể lần nữa.

      Lâu Minh hạ quân cờ chốt, ông Ngô cầm quân cờ tay nhìn nước cờ chốt suy nghĩ hồi lâu vẫn đặt xuống chợt nghe cháu kêu hét om sòm, dọa ông làm tay mất thăng bằng, quét ngang nửa bàn cờ.

      “Om sòm gì thế, tại con mà làm hỏng bàn cờ rồi đây này.” Ông Ngô thờ phì phò mắng.

      Lâu Minh im lặng nhìn bàn cờ mà giành lợi thế bị phá hủy, EQ rất cao vạch trần ông Ngô.

      “Ông nội, Ba, linh lực của con lại vận chuyển được rồi nè.” Trần Ngư kích động nhảy tới nhảy lui ghế sô pha.

      “Biết rồi, đừng nhảy nữa.” Vẻ mặt ông Ngô ghét bỏ.

      Trần Ngư thèm để ý đến ông nội, vọt đến trước mặt Lâu Minh, vui vẻ Ba, linh lực của em lại sử dụng được rồi, sau này em còn có thể giúp phong ấn sát khí được rồi nè.”

      “Ừm.” Lâu Minh nhìn dáng vẻ vui mừng nhảy cẫng lên của Trần Ngư, nhớ đến lời ông Ngô với .

      “Cậu có biết là nếu như vừa rồi cậu hấp thu sát khí trong linh hồn của Trần Ngư có thể cậu chết .”

      Đối với câu hỏi của ông Ngô, lúc đó Lâu Minh trả lời, mặc dù biết sát khí trong cơ thể mình vô cùng bất ổn, Mao đại sư cũng thân thể cầm cự được nhiều nhất là ba năm nữa. Nhưng có lẽ bởi vì xác định được thời gian như thế nên mới chút nghĩ ngợi gì mà hấp thu sát khí người Trần Ngư mà cân nhắc đến hậu quả.

      Nhưng nếu biết được hậu quả sao … Lâu Minh cảm thấy chắc chắn là mình vẫn lựa chọn như vậy, dù sao thời gian còn lại của cũng còn nhiều, mà tương lai của Trần Ngư lại còn rất dài.

      “Ông nội, vậy mà ông còn gạt con là có cách nào.” Trần Ngư trừng mắt lên án ông nội đáng tin cậy nhà mình, hại ỉu xìu mãi, đến ngủ cũng ngủ ngon được.

      “Đó là do số con may mắn thôi.” Ông Ngô như có như nhìn thoáng qua Lâu Minh.

      Khóe miệng Lâu Minh mỉm cười, nhìn ông Ngô khẽ gật đầu, thầm cám ơn ông.

      Hừ! Ông Ngô ghét bỏ nghiêng đầu qua chỗ khác, cuộc đời Ngô Lễ của ông ghét nhất là hành vi ngu ngốc ‘làm việc tốt mà cần lưu danh’, nếu phải là sợ cháu mình cảm thấy áy náy, ai thèm gánh nỗi ‘oan ức’ này lưng làm gì.

      ==

      Lúc ăn cơm tối, Trần Ngư đưa ông Ngô về nhà mình.

      Biết ông Ngô đến Đế Đô, ba mẹ Trần chờ ở nhà từ sớm, mẹ Trần thay đổi hết đồ dùng trong phòng nghỉ cho khách, cân nhắc đến việc ông Ngô là người có vị trí cao như vậy nên trang trí căn phòng theo kiểu cổ xưa, đồ gỗ các kiểu cho người có tuổi tác và địa vị cao ở.

      “Ông Ngô, chúng tôi vẫn muốn cảm ơn ông mà đến hôm nay mới có cơ hội.” Mẹ Trần kích động .

      “Lần trước thể đích thân đến thôn Đại Mộc để cám ơn mọi người, vãn bối thấy có lỗi.” Thị trưởng Trần cũng theo.

      Hai người ba mẹ Trần thực lòng cảm kích ông Ngô, nếu lúc trước chỉ là vì ông Ngô cứu được Thi Thi nhà họ, bây giờ còn là việc ông Ngô dạy thuật pháp cho Thi Thi mới cứu được Trần Dương con trai họ. Ông Ngô có ân cứu mạng với cả hai con của ba mẹ Trần nên lòng cảm kích này đúng là có từ ngữ nào có thể diễn tả thành lời.

      “Hai người cần khách khí như thế.” Ông Ngô cười ha ha, từ trong ba lô của mình lấy ra hai lá bùa đưa cho ba mẹ Trần mỗi người tấm “Lần đầu tới cửa, cũng có gì làm lễ gặp mặt, đây là bùa trừ ma cao cấp do tôi vẽ ra. Hai người mang theo nó, ma quỷ bình thường dám tiếp cận, còn nếu bên cạnh có ác ma nóng lên để cảnh báo, rất là hữu dụng đó.”

      Nghe ông Ngô như thế, thị trưởng Trần còn bình tĩnh, mặt vẫn luôn nở nụ cười, còn mẹ Trần sắc mặt dần trắng bệch. có ma quỷ đến gần là chuyện tốt, nhưng mà ý thứ hai … biết có phải là ảo giác hay , mẹ Trần bỗng nhiên cảm thấy lá bùa trừ ma này có chút nóng phỏng tay.

      Chẳng lẽ trong nhà lúc nào cũng có ác ma, chỉ do là bà hay biết thôi sao?

      Nghĩ đến việc ông Ngô tàu xe mệt nhọc (ba mẹ Trần hay biết ông cụ mà bọn họ nghĩ mệt nhọc vì tàu xe, ở trong khu tập thể này ngủ giấc đời rồi), ăn cơm tối xong, ba mẹ Trần cũng làm phiền ông Ngô nữa mà để Trần Ngư đưa ông về phòng nghỉ ngơi.

      Đưa ông Ngô về phòng nghỉ, khi trông thấy cách trang trí trong phòng trở nên sang trọng, rực rỡ hẳn lên, Trần Ngư nhịn được mà cảm thán câu “Mẹ con vậy mà dám đổi hết đồ đạc trong phòng luôn.”

      Ông Ngô tất nhiên cũng nhận ra thái độ kính trọng của ba mẹ Trần đối với ông, nhưng đối với người trải qua việc đời như ông, việc này cũng là bình thường. Ông nhìn qua cách bài trí trong phòng, đồ gỗ xung quanh, bàn sách còn đặt cả giấy mực, bút nghiên.

      “Con ở phòng nào?” Ông Ngô thu hồi mắt rồi thuận miệng hỏi.

      “Con ở phòng kia.” Trần Ngư chỉ căn phòng thứ nhất bên phải của lầu hai.

      “Ông qua nhìn chút.”

      Trần Ngư nghi ngờ gì, đưa ông Ngô đến phòng ngủ của mình, đẩy cửa phòng giới thiệu “Con ở phòng này, phòng trai con bên cạnh, ba mẹ con ở dưới lầu.”

      Ông Ngô gật đầu, ánh mắt quét qua phòng lượt rồi dừng lại chỗ bàn sách … đó để hai máy vi tính “Sao con lại có hai máy tính?”

      cái là trong phòng có sẵn, cái là trai con mua cho con cái laptop chuyên chơi game.”

      Laptop chuyên chơi game!!!

      Ông Ngô qua, vô cùng tự nhiên nhìn ngắm laptop chơi game, sau đó thản nhiên “Cái này cho ông nha.”

      Ba mẹ Trần suy nghĩ rất nhiều, duy chỉ có nghĩ đến là người lớn tuổi như ông Ngô có lẽ thích giấy mực bút nghiên mà lại thích chơi game hơn.

      “…”

      Dường như sợ Trần Ngư cho, ông Ngô ôm laptop xoay người dứt khoát rời chút lưu luyến.

      Nhìn ông nội nhà mình dứt khoát như thế, nếu Trần Ngư còn vì sao ông muốn đến phòng của phải là người sống chung với ông mười lăm năm.

      “Cốc cốc!”

      Qua hai phút, cửa phòng bỗng vang lên tiếng gõ, Trần Ngư mở cửa, nghi ngờ nhìn ông nội nhà mình đứng phía trước.

      “Nhóc con à, mật khẩu wifi nhà con là gì thế?” Ông Ngô cười rạng rỡ hỏi.

      “…”

      ==

      Sáng hôm sau, thị trưởng Trần làm ngày cuối năm, Trần Ngư cùng mẹ Trần đến bệnh viện thăm Trần Dương. Tuy Trần Dương còn hôn mê nhưng tình hình hồi phục rất tốt, bác sĩ khoảng hai ngày nữa là tỉnh lại.

      Mẹ Trần yên lòng, nghĩ đến việc ông Ngô ở nhà mình nên cũng để Trần Ngư ở lại bệnh viện lâu.

      Trong lòng Trần Ngư còn băn khoăn hỏi ông nội việc giải quyết sát khí người Lâu Minh nên cũng ở lại. Sau khi cùng mẹ nghe bác sĩ thông báo tình hình của Trần Dương xong liền trở về nhà. Sau đó, kéo ông Ngô còn ngủ thẳng giấc từ giường dậy.

      sắp mười giờ trưa rồi mà ông vẫn còn ngủ sao.” Trần Ngư khiếp sợ thể tin.

      “Tuổi tác lớn rồi, thích ngủ nướng.” Ông Ngô vừa đến phòng vệ sinh vừa .

      “…” Làm như chưa bao giờ biết người lớn tuổi nào khác sao?

      Hôm qua, sau khi rời nhà Lâu Minh, cuối cùng ông Ngô cũng đồng ý với Trần Ngư nghĩ cách giúp Lâu Minh tay.

      Hôm qua, sau khi Lâu Minh hấp thu sát khí của Trần Ngư, vì sợ Trần Ngư biết chuyện mà áy náy nên Lâu Minh nhiều lần xin ông giúp che giấu. Mặc dù là vì nể mặt mũi cháu nhà mình nên ông mới chịu gánh ‘oan ức’ này, nhưng trong lòng ông Ngô vẫn có cách nhìn khác đối với Lâu Minh.

      Quan trọng nhất là …hôm qua, sát khí trong linh hồn Trần Ngư lại có thể tự động chảy ra ngoài về hướng cơ thể Lâu Minh làm ông Ngô rất là nghi ngờ. Sát khí vận chuyển trong khí xung quanh làm ảnh hưởng đến con người, nhưng tuyệt đối thể có ý thức mà chảy vào người nào đó được.

      Nếu như đây là đặc thù của cơ thể Lâu Minh, gặp phải sát khí tự động hấp thu, như vậy chỉ sợ Lâu Minh thể sống đến bây giờ được. Cho nên, giải thích duy nhất được đưa ra chính là … con nhóc nhà mình và thằng nhóc kia có mối liên hệ nào đó.

      “Ông nội, ông nghĩ ra biện pháp nào chưa?” Trần Ngư thấy từ khi ông Ngô tới đây vẫn ngồi ghế sô pha ngẩn người nhìn Lâu Minh, nhịn được mà lên tiếng thúc giục.

      “Gấp cái gì.” Ông Ngô tức giận trừng mắt nhìn cháu nhà mình, sau đó mới nhìn về phía Lâu Minh, lười biếng “Nhà cậu có nhiều tiền ?”

      “A?” Lâu Minh sửng sốt rồi lập tức nhớ đến quy ̣nh của môn phái mà Trần Ngư từng với , “Cũng được ạ.”

      “Vậy mua mấy món pháp khí , có càng nhiều linh khí càng tốt.” Ông Ngô .

      “Có cầu cụ thể gì ạ?”

      “Pháp lực càng mạnh, có niên đại càng cổ xưa càng tốt.” Ông Ngô “Tìm được lại tới tìm ta.”

      “Vâng.” Lâu Minh thấy ông Ngô gì thêm cũng hỏi nữa, chỉ gật đầu đồng ý.

      Loại diễn xuất của người bề ‘chỉ việc cho cậu làm, cần cho cậu lý do’, Trần Ngư có thể nhịn khi ông Ngô đối xử với người khác như thế, nhưng lại nhịn được khi ông Ngô đối xử như vậy với Lâu Minh. Thế là tự tay rót lý trà đưa đến trước mặt ông Ngô, cười hỏi “Ông nội, ông muốn tìm pháp khí, cụ thể để làm cái gì?”

      “…” Ông Ngô liếc nhìn cháu nhà mình hiếm khi mà ‘chân chó’ như vậy, thản nhiên nhận ly trà uống ngụm, sau đó mới lên tiếng “ Ba nhà con …”

      Câu ‘ Ba nhà con’ vừa thốt lên, Trần Ngư chẳng cảm thấy gì còn Lâu Minh lại ngượng đến mức đỏ bừng cả mặt, trong lòng ngừng với chính mình: chắc là ông Ngô có ý gì đâu, ông ấy chỉ thuận miệng thôi, Lâu Minh, mày đừng có hiểu lầm.

      “Sát khí của cậu ấy đến từ linh hồn, cách khác là có khả năng có từ kiếp trước, mỗi đời linh hồn của cậu ấy đều mang theo sát khí.” Ông Ngô “Trước đó ông dạy con, thế gian này, sát khí phân thành hai loại, loại có thể làm sạch, loại thể làm sạch. Sát khí của Lâu Minh thuộc về loại thể làm sạch.”

      “Thực có biện pháp gì sao ạ?” Trần Ngư nghe xong còn kích động hơn so với Lâu Minh là người trong cuộc “Nếu như thể làm sạch, chẳng phải là Ba mang sát khí đời đời kiếp kiếp luân hồi sao.
      “Nghe ông Ngô xong .” Lâu Minh lên tiếng trấn an Trần Ngư.

      Ông Ngô nhìn thoáng qua Lâu Minh, nhíu mày, thầm, cậu ta vẫn giữ được bình thản, tốt lắm.

      Thực ra, Lâu Minh được nghe giả thuyết về sát khí của mình theo luân hồi từ ông Nghiêm, nghe rồi cũng quen nên cũng có phản ứng gì lớn.

      “Theo lý thuyết mà , đời này có việc gì là thể làm, nếu có đó là thực lực đủ hoặc do tìm được phương pháp thích hợp.”

      “Phương pháp gì ạ?” Mắt Trần Ngư sáng lên.

      “Vẫn chưa tìm thấy.” Ông Ngô đặc biệt ‘thích ăn đòn’, trả về bốn chữ.

      “…” Trần Ngư nghẹn họng, cảm thấy ông nội cố ý chơi , tức giận muốn nhổ hết râu của ông.

      Lâu Minh cũng nhìn ra, ông Ngô rất thích trêu chọc Trần Ngư, lại thêm Trần Ngư là người nóng tính, dăm ba câu liền xù lông, lập tức nín cười giữ người lại “Thi Thi, em đừng kích động, nghe ông hết cái .”

      Ông Ngô nhìn Trần Ngư lần nữa lại được Lâu Minh xoa dịu, vẻ mặt đáng tiếc, tiếp “Sát khí trong cơ thể Lâu Minh, trước mắt mà có cách nào làm sạch. Cho dù ông có phong ấn sát khí lại tiếp tục mạnh thêm trong cơ thể cậu ấy.”

      “Bởi vì sát khí của con … phải do hấp thu sát khí bên ngoài mà hình thành, mà là do linh hồn của chính con sinh ra.” Lâu Minh hiểu .

      “Đúng thế.” Ông Ngô gật đầu “Linh hồn của cậu tương đương với vật chứa sát khí to lớn, thời gian càng dài, sát khí trong sâu tận linh hồn tràn ra càng nhiều, thân thể của cậu từ từ chứa nổi, vì thế đây là nguyên nhân mà cậu thể sống lâu được.”

      “Cho nên … phong ấn đối với cậu mà còn chút ý nghĩa nào.” Ông Ngô “Muốn kéo dài tuổi thọ cho cậu, chỉ còn cách đem linh hồn của cậu tách rời sát khí.”

      Tách rời?

      Lâu Minh thể tin nhìn ông Ngô.

      “Linh hồn và sát khí có thể tách rời sao ạ?” Trần Ngư cũng là lần đầu tiên nghe thấy điều này.

      lý thuyết là có thể …” Ông Ngô “Trong cuốn sách cổ xưa của phái Lạc Sơn chúng ta có ghi chép về điều này nhưng mà đến nay vẫn chưa có người nào thử qua.”

      Ông Ngô nhìn Lâu Minh, giọng nghiêm túc “Chờ đến khi tìm được pháp khí thích hợp, ta lấy linh hồn của cậu ra, dùng bí thuật (thuật pháp bí mật) tách sát khí với linh hồn của cậu riêng biệt rồi gửi vào trong pháp khí. Quá trình này có điều gì xảy ra, ta cũng biết , linh hồn của cậu và linh hồn của người bình thường giống nhau, ta thậm chí dám cam đoan, khi lấy linh hồn của cậu ra có thể đưa trở lại nguyên dạng được hay .”

      cách khác … hoặc là thành công, hoặc là chết?” Lâu Minh tổng kết hỏi.

      Ông Ngô gật đầu: Nên cậu … có còn muốn thử hay .


      Tác giả có lời muốn :

      Ngày nào đó, nhà họ Trần nhận được chuyển phát nhanh.

      Mẹ Trần: Đây là cái gì?

      Nhân viên chuyển phát: Bàn phím chuyên dụng cho game thủ.

      Ông Ngô: Con nhóc Trần Ngư này bắt đầu ham mê chơi game rồi hả, tịch thu! (bàn phím laptop dùng thuận tay chút nào a!)

    4. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Sau khi Lâu Minh để ông Ngô cõng nồi hộ cho 1 lần, Trần Ngư bắt đầu cõng nồi hộ cho ông Ngư cả chục lần.
      Nợ em trả chăng :v
      Hale205, Chris_Luuhaimap2346 thích bài này.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Ông đặt mua lại còn đổ tội cho Ngư Ngư. Già mà kính như vậy đó hả ông nội Ngô? :yoyo67:
      haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :