1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ tôi là quý nữ cổ đại - Công Ngọc Hạc Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 14: Chuyện đêm

      Editor: huyetsacthiensu

      [​IMG]

      Lần này bất ngờ làm cho và Lục Văn Tinh sống cùng dưới mái nhà, cũng làm cho lần đầu tiên có chút chờ mong đối với cuộc sống sinh hoạt cùng với người khác. tự chủ mà càng ngày càng tin tưởng cùng ỷ lại .

      Lục Văn Tinh cố gắng giành chút thời gian ở cùng Cố Hàm Sương, mà bây giờ là thời kỳ then chốt mở rộng nghiệp vụ cho nên cũng chỉ có thể trở về nhà vào mỗi đêm.

      Phần lớn thời gian vẫn là Cố Hàm Sương ở mình.

      “Nếu em tìm bạn bè đến chơi với em .” Lục Văn Tinh .

      “Em ở mình là được rồi.” Cố Hàm Sương lắc đầu cái, múc thêm bát cháo cho .

      [​IMG]


      Cố Hàm Sương lại thuộc cả hai trường hợp này.

      lớn lên trong gia đình giàu có, Cố đại phu nhân cũng từng chuẩn bị đồ cưới cho , Kỳ trân dị bảo nhiều vô số cho nên đối với tiền bạc cũng để ý.

      Cái quan tâm là tâm ý của Lục Văn Tinh đối với .

      Đinh Nhu ăn sung mặc sướng như vậy bố Cố cũng chỉ cho bà ta tấm thẻ tín dụng mỗi tháng hạn mức 20 vạn, bản thân bà ta còn muốn dùng trăm phương ngàn kế để đòi hỏi thêm chút tiền. hề có chút thể diện của vợ cả.

      Vậy mà Lục lại coi trọng như vậy…

      Lục Văn Tinh cũng biết nghĩ đến đâu rồi nhưng nhìn vui sướng như vậy tâm trạng của cũng sung sướng theo.

      [​IMG]
      Cũng may trước khi gả vào Lục gia cần giao tiếp xã giao, cũng cần cố gắng hòa hợp vào vòng tròn giới nhà giàu của nguyên chủ cho nên cần chi tiêu gì nhiều.


      ***

      Buổi tối, lúc Lục Văn Tinh tắm xong ra nhìn thấy Cố Hàm Sương ngồi ở đầu giường đọc sách.

      Mặc dù mặt vẫn còn vết máu ứ động nhưng sườn mặt dịu dàng, nhã nhặn, lịch cũng làm cho trong lòng cảm thấy bình an.

      đến hỏi “Đọc cái gì vậy?”

      Cố Hàm Sương lật bìa sách lại, quyển ‘Cổ văn quan chỉ’ mới tinh “Tìm thấy ở giá sách của .”

      Đương nhiên phải Lục Văn Tinh mua, trong phòng sách của toàn bộ đều là sách tài chính kinh tế, hơn nữa thường bỏ qua những lời lảm nhảm vô ích chỉ tìm trọng điểm.

      Là Lục lão gia cảm thấy thằng cháu trai nhà mình cần tu dưỡng nâng cao văn hóa, mỗi khi thấy Lục Văn Tinh mua phòng mới mang đến bộ tác phẩm kinh điển làm quà tặng.

      [​IMG]
      Mãi đến khi thuộc hạ của – Dĩnh Khảo Thúc gào khóc yến tiệc mình từng ăn gì mẫu thân cũng từng ăn cái đó, chỉ có thịt băm ở yến tiệc của Quân vương là chưa từng nếm thử cho nên hy vọng có thể được phép mang về cho mẫu thân nếm thử.
      Trang Công rất cảm động, cho biết tâm của mình, Dĩnh Khảo Thúc , chỉ cần đào đường hầm đến bể nước đó chính là Hoàng Tuyền, hai người gặp nhau ở địa đạo đó tính là vi phạm lời thề.

      Trang Công vui mừng, làm theo lời đến gặp Vũ Khương, mẹ con hai người hòa hợp như lúc ban đầu.

      Sử sách đánh giá, Dĩnh Khảo Thúc hiếu thuận, loại hiếu thuận này cũng tồn tại người Trang Công. Đủ hiếu thuận có thể cảm hóa người khác, có lẽ chính là về .”

      Lục Văn Tinh nghe xong giễu cợt tiếng “Trong này, trừ Cộng Thúc Đoàn những người khác đều là người thông minh. Quyển đánh giá sử sách này của liên quan gì cả.

      “A?” Cố Hàm Sương hứng thú “ thế nào?”

      “Đầu tiên là Trang Công, những trò đùa trước đó của em trai quan tam, người khác mưu phản trực tiếp phủ định toàn bộ. Lần ra tay này nhanh, chính xác, tàn nhẫn, người bên ngoài còn lời nào để , chỉ có thể tán thưởng là người nhân nghĩa rộng lượng, giết chết em mình cũng chỉ là vì nhịn được. Nhưng người khác làm sao biết được dã tâm của em trai là do hành vi dung túng của mà lên? Chờ bắt ba ba trong rọ. Người này, có dã tâm, có kiên trì, còn có danh tiếng, là người ngoan độc.”

      Cố Hàm Sương có chút bất ngờ “Những người khác sao?”

      Lục Văn Tinh sờ lỗ tai của “Dĩnh Khảo Thúc kia, ràng đoán được tâm tư của cấp cho nên chẳng qua là cho Trang Công bậc thang để bước xuống thôi, phải là tùy tiện đưa ra cầu, để Trang Công cho là ngấm ngầm hại người, làm tốt tính mạng cũng giữ được. Là người lọc lõi.”

      “Còn có Vũ Khương, trước đây chán ghét Trang Công như vậy tại sao đứa con mình thương vừa chết đối xử với Trang Công như ban đầu? Còn phải là bởi vì bà ta còn chỗ dựa, bà ta muốn dựa vào đứa con lớn đương nhiên thể bày sắc mặt tốt cho nhìn rồi.”

      “Đương nhiê, người thông minh nhất vẫn là Lão Quốc chủ, ánh mắt tốt, coi trọng thằng ngốc Cộng Thúc Đoàn.”

      Cố Hàm Sương có chút sững sờ.

      Lục Văn Tinh cười “Làm sao vậy, cảm thấy thô lỗ sao?”

      Nếu như là trước đây Lục Văn Tinh tuyệt đối hỏi như vậy. Đàn ông là như vậy, nếu bạn giả vờ với còn giả vờ tốt hơn bạn. Nếu như trước đây Cố Hàm Sương chỉ giả vờ khoe chữ với có thể lấy ‘Quốc Phú luận’ dán vào mặt nàng. Bây giờ chuyện cảm giác được sung sướng và thả lỏng, lời trêu chọc cũng tự nhiên mà bật ra khỏi miệng.

      Cố Hàm Sương lắc đầu cái, chỉ có chút kinh ngạc thôi “Cái gọi là ân tình hiểu đời chỉ là văn chương, đọc sách là vì hiểu lý lẽ, bỏ từ đặt câu chẳng qua là thêu hoa gấm. Lục chỉ là thích những văn vẻ, hoa mỹ đó, càng muốn cụ thể hơn mà thôi.

      Lục Văn Tinh hôn xuống cái miệng “Làm sao lại như thế?”

      Cố Hàm Sương đẩy cái “Người ta mà.”

      Lần này hai người đọc sách đúng là thú vị, Cố Hàm Sương ngồi dựa trong lồng ngực Lục Văn Tinh, giọng đọc , Lục Văn Tinh lẳng lặng mà nghe, đọc đến chỗ thú vị hai người lại bình phẩm.

      Lục lão gia nếu biết thằng cháu trai nhà mình chịu đọc sách có lẽ sung sướng mà nhảy lên mất.

      Thời gian mỗi tối đọc sach dần trơ thành thói quen, kéo dài rất lâu.

      Cố Hàm Sương kể chuyện lịch sử cho Lục Văn Tinh, Lục Văn Tinh cho việc buôn bán. Tầm mắt hai người đều được mở rộng ít, càng hiểu lẫn nhau.

      Cho nên, Lục lão gia muốn cháu dâu thư hương thế gia sai. Chỉ là Cố Hàm Sương này còn chân hơn thư hương thế gia mà thôi.

      Sau đó sửa lại những đoạn đối thoại giữa hai người lần, in thành quyển sách, gọi là “Chuyện đêm của Lục gia”, vốn chỉ để làm đồ tiêu khiển ngờ lại hot.

      ***

      Mặc dù được cho thẻ nhưng Cố Hàm Sương có bộ quần áo ra hồn nào, cách nào ra khỏi cửa.

      nhìn vết máu ứ đọng mặt đối phương “Nếu em muốn ra khỏi nhà để sai người mua mang đến.”

      người đàn ông như Lục Văn Tinh đương nhiên trong nhà có đồ dùng của phụ nữ, cũng biết chuẩn bị đồ dùng phụ nữ như thế nào. Chỉ có thể để trợ lý Thẩm Diệu chọn nhân viên nữ có thẩm mỹ tốt mua về.

      Thẩm Diệu là người tinh tế. Nhìn biểu của ông chủ cũng đoán ra địa vị của này trong lòng ông chủ bình thường, phải là bà chủ tương lai cũng cách bà chủ tương lai xa.

      Chọn người có quan hệ tồi với hằn là Hàn Hiểu Vũ, cũng chỉ điểm ta.

      “tận tâm chút, đây cũng phải là những nữ nhân với vẩn bên ngoài kia. Ít ra cũng là người ông chủ quan tâm.”

      Hàn HIểu Vũ gật gù. chú ý của ta cũng đặt ở đây. , thời này cười người bần hàn cười điếm, có thể leo lên Lục Văn Tinh đương nhiên đều là người ta trêu chọc nổi. Đương nhiên ngu ngốc mà vô cớ gây chuyện.
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19634 others thích bài này.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 15: Hạ bút

      Editor: huyetsacthiensu

      [​IMG]

      [​IMG]

      Cố Hàm Sương thấy ấy kiên trì nên cầm lấy túi trong đống túi đưa cho “Vất vả cho rồi, nhiều đồ như vậy tôi cũng dùng được, cầm lấy mấy thứ này , thích giữ lại dùng, thích tặng cho người khác dùng cũng được.”

      Đó là cái túi Dior, bên trong có ba thỏi son, logo túi phảng phất phát sáng, Hàn Hiểu Vũ từ chối được nên nhận lấy.

      Dior a, mấy màu này đều là hàng mới ra muốn mua lại nỡ mua.

      [​IMG]


      Khoảng thời gian đó, các tiểu thư, phu nhân cần biết có thích hợp với mình hay đều người người đôi môi đỏ thẫm, nhìn là buồn cười.

      Chỉ có vẫn mình thích son của Đỗ nương tử ở ngõ Hoa Tước ở thành Nam, thanh thanh nhàn nhạt mang theo hương hoa như có như , cả ngày sai nha hoàn chọn mua.

      Đáng tiếc quán của Đỗ nương tử ở sâu trong ngõ, có tên tuổi, bao lâu đóng cửa mặc dù vị hôn phu hồi hương.

      thở dài, vặn son vào để sang bên.

      Đồ bàn trang điểm của nguyên chủ ít, đều là do ấy nhịn ăn nhịn mặc mua, từ việc đóng gói mà nhìn cảm xúc sánh được với những đồ vật xa hoa này.

      Nghĩ đến “Đồ bỏ ” trong miệng ấy, Cố Hàm Sương cảm thấy dùng khá là thuận tiện, rất phù hợp với nhưng lại bị ấy hạ thấp giá trị như vậy.

      [​IMG]


      Phía sau còn có câu “Vì thế tiếc lấy lòng bất kỳ người đàn ông nào làm bất kỳ việc gì.” bị Lục Văn Tinh tự động bỏ qua.

      Cố Hàm Sương luôn luôn là trọng chất lượng trọng số lượng. Trừ việc có hứng thú với đọc sách và nghe nhạc ra cũng quá cuồng nhiệt đói với những đồ mỹ phẩm này.

      suy nghĩ chút “Mặc dù bóc ra nhưng còn chưa vứt hộp , mang tặng cho người quen chắc cũng sao.”

      Lục Văn Tinh gật gù.

      ***

      Dịch Bác Hàm gọi điện cho Cố Hàm Sương thúc giục chuyện kịch bản.

      [​IMG]
      ra cũng quen cách này nhưng đối phương sao, chỉ cần viết những gì trong lòng ra còn cách trình bày bọn họ có người sữa chữa.


      Cho dù là như vậy nhưng sau buổi tối hôm đó, cũng chưa từng viết lại. còn… viết tiếp được sao?



      Hôm nay Lục Văn Tinh tan làm về sớm, Cố Hàm Sương nghe được tiếng mở cửa chạy đến nghênh tiếp .

      Con ngươi Lục Văn Tinh quét qua thấy được sô pha đống sách, cầm lấy chồng giấy ở cùng “Kịch bản sao?

      Cố Hàm Sương gật đầu.

      Đầu óc xoay chuyển cái nghĩ đến chuyện gì xảy ra “Vẫn muốn viêt sao?”

      Động tác của Cố Hàm Sương dừng lại, sau đó lắc đầu cái “ viết nữa.”

      phải viết mà là muốn viết.”

      Lục Văn Tinh biết suy nghĩ gì, nhìn tờ bìa, tờ bị bên cạnh bị chủ nhân lấy ra vô ý thức làm nhăn, khỏi nhàng thở dài “ vui sao?”

      ra cần hỏi, hai ngày này nhìn như rất bình tĩnh cũng có thể cười với nhưng nụ cười kia chỉ là nhìn dịu dàng cũng còn long lanh như trước, ấy vẫn còn sợ hãi.

      Cố Hàm Sương lại thừa nhận “.”

      Lục Văn Tinh đột nhiên đưa tay ra, Cố Hàm Sương còn chưa kịp phản ứng bị cơn ngứa bên hông làm cho đứng vững mà ngã vào ghế sa lon.

      “Ha ha, Lục, làm gì vậy? Mau dừng tay… ha ha ha.”

      Cố đại tiểu thư sợ ngưa, khống chế được bật cười, lại theo bản năng đưa tay ra phản kích, hai người ở sô pha nhốn nháo loạn tùng phèo.

      Tiểu thư khuê các như Cố Hàm Sương này xưa nay chú ý trinh tĩnh hiền thục, hiếm có lúc cười đùa như vậy, chờ hai người ồn ào xong rồi lúc cả người vô lực nằm sô pha thở hổn hển lại cảm thấy có chút thoải mái ra được, trong lòng cũng nhàng hơn mấy phần.

      Lục, tại sao …”

      “Vui vẻ?”Lục Văn Tinh ngồi ngay ngắn người lại, cũng kéo người ngồi vững chân mình.

      “Hàm Sương.” Nhìn vào mắt của “Chuyện kia có gì ghê gớm, phải lỗi của em, cũng phải lỗi của kịch bản. Sau này có , bảo vệ em, để em bị tổn thương, cho nên cần nghĩ nữa, cũng được oán hận bản thân, nhớ chưa?”

      Cố Hàm Sương hít hít mũi chua xót, tựa sát ra sau, khe khẽ dựa đầu vào vai , gì.

      Đúng là giận chó đánh mèo, biết nên nhưng vẫn nhịn được mà suy nghĩ, nếu như phải vì cái này, ra khỏi ra, cũng suýt chút nữa hủy cả đời mình.

      Nếu như Lục Văn Tinh tha thứ cho hủy , tất nhiên cũng tiếp tục viết văn nữa. Nhưng bây giờ có chỗ dựa. Người này kiên định lại tin cậy, xoa dịu tất cả những hoảng sợ cùng oán giận to lớn trong lòng .

      nhàng “Vâng” tiếng.

      Nâng mắt lên nhìn thấy cái cổ Lục Văn Tinh gần trong gang tấc, lúc này có cục nhô ra ràng, thần xui quỷ khiến lại đưa tay ra vuốt lên.

      Cả người Lục Văn Tinh run lên, vội vã nắm lấy bàn tay làm loan, đặt ở bên miệng hôn cái “Hàm Sương, đừng trêu chọc .”

      Lúc này Cố Hàm Sương mới hoàn hồn nhận ra bản thân làm gì, mặt đỏ bừng lên, vội vàng rút tay lại. , làm gì thế này?

      “Em vẫn còn đồ chưa thu xếp, em xem chút.” bình tĩnh đứng dậy, bình tĩnh vào phòng ngủ.

      Nếu như nhìn vào hai gò má đỏ bừng, tay chân cùng bên đúng là vô cùng bình tĩnh.

      Lục Văn Tinh ở sau lưng bật cười.

      ***

      Ngày hôm sau Lục Văn Tinh làm. Lần thứ hai Cố Hàm Sương lấy kịch bản ra, đọc tiếp từng câu từng chữ, những thứ này đều là tâm huyết của , từng làm cho vui vẻ như vậy.

      nhắm mắt lại, lần đầu tiên bắt đầu nhớ nhung người, tương lai muốn trải qua cùng người.

      ngồi ở trước bàn trầm ngâm, từ từ tìm lại hứng thú, cuối cùng cũng có thể viết lại lần thứ hai.
      iruka kawaii, annie196, h2h2h2h236 others thích bài này.

    3. Mễ Đồng

      Mễ Đồng Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      640
      Chương 16: Trở về nhà

      Editor: Mễ Đồng

      Cố Hàm Sương chọn thời điểm thích hợp nhất để thu dọn đồ đạc trở về Cố gia.
      vẫn chưa kết hôn, ở lại đây hai ngày ra vô mấy lần chắc chắn bị người khác chú ý, nhưng cứ ở đây mà ra ngoài lại ổn lắm, đến lúc đó biết bị truyền ra tin đồn nhảm nhí gì nữa.
      Lần trước mua quá nhiều đồ, chỉ chọn ít đồ dùng ngày thường, cất đồ đạc Thẩm Diệu mang đến vào rương, chỉ lấy vài đồ đạc đơn giản để mang theo, về sau…… có thể dùng đến.
      Lục Văn Tinh đứng ở bên khoanh tay lại, gắt gao nhăn mày lại buông ra.
      cần lo lắng, em phải là chịu được đả kích đó, lần này chỉ là việc ngoài ý muốn, là do em cẩn thận, về sau như thế nữa.” an ủi.
      Lục Văn Tinh chút cũng yên tâm. bỗng nhận ra, nhà mình mặc dù có tài nhưng cũng có chút mới mẻ, thời điểm ngốc nghếch cũng là ngốc. lớn như vậy rồi, thực chưa thấy người nào sinh sống ở thành phố lâu như vậy rồi mà còn có thể lạc, thể ngờ đến còn có thể có mặt như vậy , nếu ra, người khác chắc chắn nghĩ đó là chuyện cười trẻ con.
      Nhưng vẫn nghĩ có những lời nên ra, này để tâm, nhưng phải lưu tâm, chỗ nào cũng đều có nguy hiểm, vậy nên chỉ có thể bên lo lắng, bên suy nghĩ xem có biện pháp nào có thể bảo đảm cho an toàn.
      Cố Hàm Sương tuyệt đối biết vì mình biết đường xá công công là gì nên bị người khác gắn cho cái mác ngốc nghếch. Người đại lần đầu du lịch cũng có thể bị lạc đường, huống chi nàng ở cổ đại đến đây, cái gì cũng biết, nàng lúc trước cũng chưa từng ra cửa.

      xắp xếp gọn gàng mọi thứ, cùng Lục Văn Tinh lưu luyến rời , biết buổi chiều còn có cuộc họp, nên mới cho tài xế lái xe đưa mình trở về biệt thự Cố gia.
      Bố Cố và Đinh Nhu đều có ở nhà, Cố Hàm Sương kéo rương hành lý lên lầu, lại đối diện với Cố Mẫn.
      “Ui, chưa đến đâu vào đâu đến trụ trong nhà người ta, để ý đến thanh danh cũng thèm để thể diện người nhà vào mắt, vội vàng cho người ta.”
      Hai ngày nay tính tình Cố Mẫn rất là tốt.
      Lâm Trọng vừa mới xác định quan hệ với ta ngay sau đó liền giảm sút tình cảm, làm việc bên ngoài vất vả lắm mới về, lại biến mất thấy hình dáng, ngẫu nhiên gặp mặt cũng lãnh đạm, tinh thần lúc nào cũng tập trung, thực hoài nghi bọn họ có phải nhau hay .
      Cố Hàm Sương lại mất tích.
      Ngày đó cố tình bảo tài xế tách ra, chính là vì muốn trêu cợt Cố Hàm Sương, cho ta thấy vị trí của mình.
      Trước kia cũng từng xảy ra chuyện này, nhớ lúc đó, đối phương buổi tối mang khuôn mặt xám xịt mà trở về, bàn cơm miễn cưỡng cười vui vẻ. Bởi vì ta có chỗ để , bạn bè có thể nhờ vả cũng có.
      Ngày đó Cố Hàm Sương trở về, cũng chỉ cho rằng ta bướng bỉnh, bỏ tiền ngủ ở khách sạn. Ai ngờ ngày hôm sau ba Cố nhận được điệ thoại của Lục Văn Tinh Cố Hàm Sương ở chỗ .
      Lúc này mới bừng tỉnh, Cố Hàm Sương còn là ngừơi có chỗ để về. cảm thấy mình có cảm giác thể khống chế người khác, vì vậy thấy ta liền bắt đầu mỉa mai.
      Cố Hàm Sương đột nhiên quay đầu, yên lặng nhìn ta.
      Cố Mẫn đều những lời vô tâm, nhưng vừa vặn lại đụng phải chỗ đau của nàng.
      nghĩ đơn giản, dù kiếp này hay kiếp trước, đều ra tay với Cố Mẫn, lúc nào cũng thờ ơ lạnh nhạt, bởi vì khinh thường.
      Nhưng mà bây giờ mới phát , đối với những người có ý nghĩ xấu xa, thể để ý. Bởi vì chừng ngày nào đó ta có ý xấu nho lại có thể khiến cho người khác rơi vào hiểm cảnh.
      Cố Mẫn bị nhìn chằm chằm đến phát run, liền có chút bực bội: “Ngươi, ngươi có ánh mắt đó là có ý gì?”
      Cố Hàm Sương thu hồi ánh mắt, vỗ vỗ tay áo: “Hôn này ván đóng thuyền, chỉ ở nhờ bị kêu là màng thể diện, thế chưa đâu vào đâu vội vàng buôn bán cho người ta gọi là gì?”
      cười ác độc: “ biết xấu hổ?”
      Cố Mẫn sửng sốt trong chốc lát, mới hiểu được lời của là có ý gì, lập tức khuôn mặt trướng đến đỏ bừng.
      …… có ý gì? Chẳng lẽ ta biết? Tại sao có thể……
      Trong nháy mắt ta liền thấy chột dạ, sau đó lại là thẹn quá hóa giận: “ cái gì……”
      Tiếng mắng chửi người đột nhiên im bặt, bởi vì Cố Hàm Sương bỗng nhiên tiếp cận, bàn tay hung hăng nắm lấy cổ áo, chóp mũi giống như muốn để ở mặt.
      cần có ý đồ khiêu khích tôi Cố Mẫn, bằng tôi thể đảm bảo lần sau còn có may mắn như vậy hay …… Ta có thể ra tay với hay .”
      Cố Mẫn chưa bao giờ bị khuất nhục như thế này, muốn chuyện, muốn chửi ầm lên, muốn mang gương mặt hung hăng kia kéo trở về.
      Nhưng lại phát mình mất thanh, thân thể chịu theo khống chế, đại não cũng trống rỗng, tất cả sau cùng chỉ còn lại nước mắt trong trẻo trong đôi mắt.
      Cố Hàm Sương nhìn chằm chằm ta, dần dần thu hồi khí chất sắc bén, buông ra tay, kéo hành lý lên lầu, chỉ để lại đối phương mình ngơ ngác mà đứng tại chỗ.
      Khoảnh khắc bị kẻ bắt cóc kia đè ở mặt đất, chỉ nghĩ tới nếu có thể tồn tại khả năng trở về, nhất định phải cùng Cố Mẫn chết chung.
      Nhưng mà tại cũng có chịu bất kỳ tổn thương nào, Lục làm cần phải oán hận…… oán hận chính mình, cũng buông tha cho Cố Mẫn…… Phúc đến lần này, chỉ nguyện từ nay về sau ai cũng được yên ổn, gặp tình nào nữa.

      Tai sao nàng lại biết Cố Mẫn ……, rất đơn giản, ở giáo phường, tư ma ma có cả kho bản lĩnh chuyên môn xem người thế nào, đó có nguyên vẹn hay , chỉ xem mày cùng với tư thế đường, là có thể đoán được tám chín phần.
      Tuy ở đó sống đau khổ, nhưng cũng phải kẻ điếc người mù, thấy nhiều, tự nhiên cũng học được nhiều.
      Tuy có tác dụng gì, nhưng đối phương đụng vào họng súng, dùng tới mặc dù thấy ghê tởm nhưng cũng khá tốt.
      ********
      Hôm nay lúc dùng cơm chiều, trừ người ở nước ngoài du học là Cố Bác, Cố gia tụ tập đông đủ, lại còn có thêm Lâm Trọng.
      Cố Mẫn ngồi đối diện với Cố Hàm Sương, nhiều ngày qua ta an tĩnh ít, nhìn thấy Cố Hàm Sương cũng chỉ như thấy khí.
      Cho đến hôm nay mới linh hoạt trở lại, ngừng gắp đồ ăn cho Lâm Trọng, còn thỉnh thoảng kề tai , thể hai người thân mật.
      Xuất phát từ rất nhiều nguyên nhân, bố Cố và Đinh Nhu đối với Lâm Trọng rất khách khí.
      Nhưng lại có chút thất thần, đôi mắt chịu nghe theo khống chế mà nhìn về phía Cố Hàm Sương ngồi đối diện.
      Cố Hàm Sương yên tĩnh mà ăn cơm chiều, tham dự vào cuộc chuyện, nên tất nhiên thấy được người ở đối diện thường thường đưa ánh mắt về phía mình.
      Quả nhiên lúc ăn uống chỉ có thể thực vui vẻ khi ăn với người khiến mình cảm thấy thoải mái, khi ở cùng với Lục trong căn nhà kia so với ở chỗ này thực sảng khoái hơn nhiều.
      Cố Mẫn còn ríu rít ngừng, buông chiếc đũa, gật gật đầu với mọi người: “Con ăn no rồi, mọi người từ từ dùng bữa.”
      “Đứa này……” Bố Cố nhìn bóng dáng của rồi lẩm bẩm câu, rồi nhìn Lâm Trọng xin lỗi cười cười: “Đều do chúng ta cưng chiều quá, làm cháu chê cười rồi.”
      Lâm Trọng vội vàng tỏ vẻ mình thấy ngại.
      Khi mời khách ăn cơm chủ nhân được rời trước, Hàm Sương sao lại biết? Nhưng ghét phải cùng bọn họ giả vờ vui vẻ, cũng muốn nhìn tiết mục ân ái của hai người bọn họ, đời trước nhìn quá nhiều rồi.
      Huống hồ bố Cố và Đinh Nhu hai người trưởng bối vẫn còn trong bữa tiệc, nên phải là chủ nhân Cố gia, làm như vậy cũng thể xem là thất lễ.
      Biệt thự Cố gia ở sân thượng có hoa, lều và ghế nằm, Cố Hàm Sương rất thích nơi này, bình thường lúc thích đến đây ngồi xuống, xắp xếp suy nghĩ của mình cho chu toàn.
      Hôm nay mang theo trà lên lầu, lại phát ra cái nơi từ trước đến nay đều thanh tịnh laị có người xuất .
      Lâm Trọng đưa lưng về phía , đứng ở trước gốc cây tường vi, cẩn thận đoan trang, nghe được tiếng bước chân, xoay người lại: “Hàm Sương……”
      bước chân Cố Hàm Sương dừng lại, mỉm cười gật gật đầu với : “ Lâm .”
      Lâm Trọng đứng ở trước giàn trồng hoa , phía sau là mảnh vườn rộng đỏ bừng sắc hoa.
      Dù thế giới thay đổi, vẫn giống như kiếp trước, mặt mày tuấn tú, khí chất nho nhã, hơn nữa học hành uyên bác, biết có bao nhiêu thiếu nữ phải say mê mơ mộng.
      Cố Hàm Sương từng vui mừng vì mình có thể có được vị hôn phu như vậy, nhưng mà tại, à phải từ rất lâu trước kia, nội tâm còn gợn sóng.
      Lâm Trọng biết suy nghĩ điều gì, chỉ dùng ngữ khí ôn hòa mở miệng: “Nghe em gần đây có viết kịch bản, có gặp phải cái gì khó khăn ? muốn tôi giúp em xem qua lần sao?”
      Nếu là Cố Hàm Sương kia, nhất định vui đến điên luôn rồi, rốt cuộc Lâm cũng nguyện ý thân thiết với , người cùng thảo luận với lại làvHera Crick.
      Nhưng mà Cố Hàm Sương của tại hoàn toàn biết Hera Crick là ai, cũng nghĩ bản thân muôn tiếp cận Lâm, nàng lắc đầu cười khẽ: “Chỉ là vì quá rảnh rỗi nhàm chán, viết ra mấy thứ linh tinh thôi, lo lắng cái gì cả, Lâm cần để ở trong lòng.”
      Lâm Trọng dừng lại chút, ánh mắt muốn xem kỹ, lúc này mới phát Cố Hàm Sương so với trước đây giống nhau.
      chuyển câu chuyện: “Em và Lục Văn Tinh……”
      Cố Hàm Sương thực dứt khoát gật đầu: “Muốn kết hôn.”
      Lâm Trọng nhíu nhíu mày, trong giọng lộ vẻ đồng tình ràng xem lẫn lo lắng: “ phải chỉ mới muốn đính hôn sao? Sao nhanh như vậy lại muốn kết hôn? Tôi nghe người ta có học vấn cũng có nghề nghiệp, trước kia chính là tên côn đồ, bằng đại học đều là bỏ tiền ra mua, hai người cho dù kết hôn cũng có tiếng chung. Hôn nhân là chuyện cả đời, sao lại có thể qua loa như vậy? Hàm Sương, tôi hy vọng có thể suy nghĩ lại cho cẩn thận.”
      “Lâm , lo nhiều quá rồi, dù thế nào đó cũng là chuyện của tôi cùng ấy.” thanh của Cố Hàm Sương lạnh lùng.
      Tiếng chung? Đó là cái gì? Lúc trước tính là cái gì? với Lâm Trọng chẳng lẽ từng có tiếng chung sao?
      Gia thế tương đương, thơ từ cũng tương xứng, cầm tiêu hòa tấu hợp nhau, kết quả ra sao? phải bỏ liền bỏ hay sao , nạp thiếp cũng ít người, cùng ta có tiếng chung nhưng ta cũng ngừng lại ở lần.
      Lâm,” thở dài: “ nên cùng với Cố Mẫn sống cho tốt .” Tốt xấu gì hai đời đều là vợ chồng, như vậy bớt người đau khổ, vì , đau khổ gì tôi cũng từng gánh chịu rồi.
      xong hề ở lại, xoay người rời .
      Lâm Trọng nhìn chằm chằm bóng dáng , đôi mắt trở nên nặng nề, cảm thấy tình nên trở thành thế này. Nhưng nên lời việc đúng chỗ nào.
      trầm mặc mà trở lại phòng, nhắm mắt lại, trong đầu lại ra buổi tiệc ngày đó, hình bóng Cố Hàm Sương cầm tiêu mà đứng.
      Từ biết mình muốn tìm người, nhưng lại biết mình nên tìm người nào.
      Nhìn khuôn mặt của Cố Hàm Sương rất dễ động tâm, nhưng trừ khuôn mặt ra những thứ khác đều đúng tí nào, nhưng nhìn Cố Mẫn kéo đàn violon động tâm, trong nháy mắt qua trầm luân sâu.
      biết bồi hồi như vậy tốt, nên mới đồng ý xác lập quan hệ với Cố Mẫn, bởi vì cảm thấy phải loại người nhìn bề ngoài của người khác.
      Nhưng đến đêm đó, khi nhìn thấy ở dưới ánh đèn Cố Hàm Sương cầm tiêu mà đứng, trong nháy mắt tim đập nhanh mãnh liệt, mới biết được người mình tìm thực là ai, là cái người thanh lãnh như trăng, tính tình thẳng thắn như lửa, tài hoa hơn người là Cố Hàm Sương.
      Mà lúc trước sao lại cảm thấy Cố đại tiểu thư uổng khuôn mặt mỹ lệ lại có cái tài năng buồn cười như vậy.
      ràng là cùng người, nhưng biết tại sao khi đó lại nghĩ vậy, lại hoàn toàn cảm thấy khác thường.
      đặt tay mắt, che khuất đáy mắt trầm.
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19634 others thích bài này.

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 17: Trước khi kết hôn

      Editor: huyetsacthiensu

      “Nhìn xem ngươi dạy con tốt như thế nào!” “Thiếp thân biết sai rồi.”

      “Hàm Sương, nên chọc giận phụ thân con…”

      “Nữ nhân chúng ta, lấy trinh tiết, hiền thục làm trọng, giúp chồng dạy con mới là con đường duy nhất.”

      “Đại muội muội ngốc gì vậy, mình muội là nữ nhân, sao có thể suốt ngày ở chung với nam nhân, mau trở về học thêu thùa mới đúng.”

      “Hàm Sương, nên chọc giận phụ thân con…”

      Cố Hàm Sương mở mắt ra, nhìn kịch bản bày ra trước mắt.

      Bối cảnh lúc đầu của kịch bản phát sinh ở thời đại này, về nương kế thừa tay nghề nấu nướng của gia đình lang bạt đến Kinh thành, gây ra loạt chuyện biết nên khóc hay nên cười, cuối cùng kết quả là thu được tình bạn, tình cùng nghiệp.

      Vốn là câu chuyện có đủ sắc hương vị.

      Chỉ tiếc là lời kịch lúng túng, tình tiết cũ kỹ, mỹ thực trong câu chuyện cũng bình thường hề có chút hấp dẫn nào.

      Cố Hàm Sương biết gì về thế giới này cho nên thay đổi thời gian về thời cổ đại, nương đổi thành công tử, như vậy mọi chuyện hợp lý.

      vốn là người thông minh uyên bác lại đọc rộng hiểu nhiều, có thể dễ dàng làm cho câu chuyện trở nên thú vị hơn.

      Nhưng sau khi kịch bản hoàn thành lại chậm chạp chưa công bố ra ngoài, trong lòng phảng phất có luồng khí ngừng xông vào, trong đầu ngừng vang lên lời non nớt ngày bé.

      Nếu ta là nam nhân có thể vung kiếm tiêu sái, ngao du tứ phương.

      Nếu ta là nam nhân có thể uống rượu làm thơ, tài danh truyền xa.

      Nếu ta là nam nhân…

      phải là chưa từng nghĩ đến nữ cải nam trang, cùng các đại ca học, bái các danh sĩ làm thầy, ngao du khắp các danh thắng.

      Nhưng đây chỉ là giấc mơ vô tri, ngang tàng thời niên thiếu, chính là chuyện viển vông, trừ làm mẫu thân rơi lệ, phụ thân trách mắng chính là bị huynh đệ cười nhạo, tỷ muội xa lánh.

      Nhưng nơi này lại như vậy, tại sao mình lại thể…? cầm bút lên, dùng sức gạch vào tên nhân vật chính, thay đổi từng chi tiết trong câu chuyện.

      ” đổi thành “”, thiếu niên tràn đầy lòng hăng hái biến thành thiếu nữ hoạt bát thông minh, càng thêm sinh động cũng càng thêm chân thực.

      Cốc trà bên cạnh làn khói vấn vít, cầm lên nhấp ngụm, ngón trỏ gõ lên mặt bàn, ánh mắt sâu thẳm, giống như có thể xuyên qua làn khói nhìn về khoảng thời gian ngày thơ bé, khoảng thời gian bản thân còn ngây thơ trong sáng.

      ***

      Dịch Bác Hàm vốn xếp kịch bản vào hạng B, đối với người mới có tiếng tăm mà chính là đãi ngộ nhiều người thèm muốn rồi. Nhưng khi đọc kịch bản gử đến lập tức vỗ bàn nâng lên hạng A.

      “Cuối cùng cũng coi như cần đọc cái loại tình tiết hát nhạc Rock roll ở thời cổ đại kinh hoàng nữa rồi.” cảm thán “Tình tiết trong kịch bản này ngay cả chi tiết cũng có cảm giác ổn nào cả, có nhiều chỗ ngay cả tôi cũng nghĩ đến, đến những cái khác nhưng bản lĩnh viết văn sử này của chị dâu đúng là vô cùng thâm hậu.”

      “Hát nhạc Rock and roll ở cổ đại có vấn đề gì ?” Trương Thần vặn vẹo người làm động tác thư giãn, đặc biệt đắc ý “Tiêu điểm của toàn trường chính là tôi.”

      Dịch Bác Hàm yên lặng nhìn giây, thở dài như người cha già “Đọc nhiều sách con trai ngốc.”

      Sau đó thèm tránh mà đón lấy hộp khăn giấy vừa bị ném đến.

      đùa như vậy nhưng Trương Thần cũng biết kịch bản này quan trọng với Dịch Bác Hàm như thế nào.

      Dịch Bác Hàm giống với hai người bọn họ.

      Bố mẹ Trương Thần ân ái, là đôi vợ chồng kiểu mẫu trong vòng tròn này, trai Trương Thần tuổi trẻ tài cao, rất che chở cho người em trai duy nhất này cho nên làm cho đến tuổi này nhưng vẫn ngây thơ buồn lo.

      Lục Văn Tinh là đơn truyền ba đời, Lục gia từ đời Lục lão gia đều chỉ có người con trai, Lục Văn Tinh là độc đinh, từ muốn trăng được trăng muốn sao được sao.

      Chỉ có Dịch Bác Hàm, Dịch gia là gia đình điển hình trong vòng tròn này, bố mẹ là hôn nhân thương mại, liên quan gì, con cái sinh ra bị ném sang bên liền bắt đầu chơi đùa. Dịch Bác Hàm là trong những đứa con trong giá thú, những gì phải trải qua còn thê thảm hơn so với mấy người con riêng.

      Đáng lẽ như vậy ba người lại thể chơi chung chỗ với nhau nhưng vận mệnh vẫn luôn kỳ diệu như thế.

      Ngày bé Dịch Bác Hàm gặp được Trương Thần còn mang theo nước mũi ở nhà trẻ, mặt là nụ cười ngu ngốc buồn lo, bị người khác lừa lấy đồ ăn vặt trong cặp sách.

      “Đây là tiên đan của tớ, ăn rất ngon.” Đứa trẻ đối diện tỏ ra thần bí mở bàn taygiơ ra mấy viên tròn tròn màu đen, giống như đây là tiên đan vậy.

      Chỉ có Dịch Bác Hàm biết đó là gỉ mũi của đứa trẻ kia, tận mắt nhìn thấy nó móc từ trong mũi ra sau đó vo thành viên.

      Nhưng thằng nhóc ngu ngốc kia vậy mà cũng tin, còn rất yên tâm nhận lấy mấy cục đấy. Nó ngu ngốc đưa hộp bánh bích quy nhập khẩu trong tay cho thằng nhóc kia, sau đó đưa tay nhận lấy viên tròn trong tay thằng nhóc…

      Dịch Bác Hàm luôn đứng bên cạnh nhìn, lúc này cũng nhịn được nữa há mồm lên tiếng, gây ra tình cảnh hỗn loạn, rất nhanh dẫn thầy giáo đến nơi.

      Đứa trẻ lấy gỉ mũi lừa bạn học bị phạt, hai người cũng tự nhiên mà dính vào với nhau trở thành nhóm hai người cấu kết làm chuyện xấu.

      Từ tiểu học đến trung học cơ sở đến tận lúc ra ngoài xã hội…

      Nếu Dịch Bác Hàm gặp phiền phức Trương Thần chạy về nhà khóc lóc tìm kiếm giúp đỡ của bố mẹ và trai để che chở cho người em của mình. Trương Thần bị người khác chọc ghẹo Dịch Bác Hàm dùng đầu óc giúp giải quyết vấn đề.

      Bố mẹ Trương gia thấy đứa con trai ngốc nhà mình có người bạn thông minh lại chê phiền phức nên đối với Dịch Bác Hàm rất tốt, dù sao bọn họ thể lúc nào cũng bên cạnh con trai được.

      Tuổi thơ của Dịch Bác Hàm nửa là trải qua ở Trương gia, nghiễm nhiên là con rể Trương gia. Địa vị của hai vợ chồng Trương gia ở trong lòng đúng là còn cao hơn so với bố mẹ đẻ của .

      Vốn là cặp đôi đánh khắp thiên hạ có đối thủ mãi đến tận khi bọn họ gặp được Lục Văn Tinh.

      Khi đó hai người mới học lớp tám, mới vừa gây họa bị điều đến thành phố H. Thế nhưng đối với hai người bọn họ mà chỉ cần hai người vẫn ở cạnh nhau tất cả có vấn đề gì. Thậm chí bọn họ còn hùng tâm bừng bừng lập chí muốn xưng bá trường học mới nhưng may người xưng bá ở trường học mới lại là Lục Văn Tinh.

      Dịch Bác Hàm thông minh giảo hoạt nhưng Lục Văn Tinh trừ học giỏi ra những chuyện khác có thể thành tinh. Trương Thần nghịch ngợm nhưng còn có trai quản lý tốt xấu gì cũng thu liễm lại nhưng Lục Văn Tinh đúng là vô pháp vô thiên.

      Sau vài lần giao đấy hai người cam tâm tình nguyện nhận đại ca. Lục Văn Tinh cũng cảm thấy hai người này hợp ý cho nên yên tâm thoải mái nhận đồ đệ. Nhóm hai người trở thành nhóm ba người chơi với nhau đến tận bây giờ.

      tại mấy người con riêng của Dịch gia đều lớn rồi lòng cũng ngừng bành trướng. Bà Dịch để ở trong lòng, chỉ quan tâm con trai do mình và người tình sinh ra, ông Dịch lại có khái niệm con ruột con riêng, tình hình tranh đấu của em Dịch gia có thể tưởng tượng được.

      Dịch Bác Hàm là đứa con trong giá thú được pháp luật công nhận duy nhất, cũng là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của tất cả mọi người, tình cảnh gian nan.

      Nhiều lần nếu phải là được hai người em tốt này giúp đỡ sớm bị đẩy vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.

      Lần này cũng vậy, số tiền đầu tư này là lấy được khi đánh cược với em trai thứ ba khác mẹ của .

      Cho nên cho dù thích đọc sách nhưng Trương Thần cũng cầm quyển kịch bản lên đọc thử nhưng ràng chú ý của giống với Dịch Bác Hàm.

      “Những thứ chị dâu viết này xem ra đều ăn rất ngon.” xong nuốt nước bọt ‘Ực’ tiếng.

      Dịch Bác Hàm tham ăn giống như , liếc nhìn chút, suy nghĩ chút “Tìm thử mạng .”

      Những món ăn này chưa ăn bao giờ cũng chưa từng nghe thấy, muốn xem xem đối phương biết đến từ đâu. Hơn nữa mới tưởng tượng thôi mà có thể thèm dãi rồi.

      “Tôi tìm đầu bếp tốt nhất đóng thế, cố gắng dựng cảnh đúng nhất.”

      Dù sao món ăn ngon trong quyển kịch bản này tuyệt đối thể bị phá hỏng.

      Trương Thần lên tiếng chỉ là lúc cầm theo bản coppy của chương 1.

      Giờ cơm ngày hôm sau cầm theo bình giữ nhiệt đến văn phòng của Dịch Bác Hàm, thần thần bí bí mở ra.

      “Cậu làm gì thế?” Dịch Bác Hàm cảnh giác, lẽ nào người này bao nhiêu năm nay đều là gay, đến bây giờ ngay cả cơm trưa cũng mang đến cho mình rồi? Tưởng tượng đến hình ảnh hai người triền miên ân ái… cả người nối lên cả tầng da gà.

      nghĩ ngợi làm sao để uyển chuyển từ chối bỗng nhiên mùi thơm nồng nặc phả vào mặt, khỏi tham lam hít vào hơi “Thơm quá, đây là cái gì vậy?”

      Trương Thần “Món ăn ‘Ba tươi ngon’ trong chương 1 kịch bản của chị dâu, tôi tìm đầu bếp trong nhà làm hồi, mùi vị đó quả là tuyệt vời.”

      lấy ra hai đôi đũa, đưa cho Dịch Bác Hàm đôi cũng mời mà tự mình bắt đầu ăn, Dịch Bác Hàm cũng khách khí, hai người ngươi tới ta trong chốc lấy cả bình giữ nhiệt chỉ còn thấy đấy.

      “Món ăn ‘Ba tươi ngon’, bay trời, mộtchạy đất, mộtbơi dưới nước, tươi ngon đầu lưỡi, tôi còn tưởng rằng chỉ là quá ngờ lại có .” Dịch Bác Hàm than thở, phải là người tham ăn nhưng cũng ăn muốn ngừng mà được, huống hồ là những người kia.

      “Tôi hỏi đầu bếp nhà tôi.” Trương Thần “Ông ấy món ăn này có lẽ là món ăn gia truyền của nhà nào đó, trước đây ông ấy chưa từng nghe đến.”

      Bởi vì mọi người trong nhà đều thích ăn cho nên Trương gia bỏ ra số tiền lớn mời đầu bếp nổi tiếng về nấu, kỹ thuật có thể là đứng đầu.

      Ngay cả ông ấy cũng chưa từng nghe

      Hai người liếc mắt nhìn nhau, quyết định nhanh, lần nữa lôi kịch bản ra, tìm tòi từng tên món ăn xuất trong kịch bản.

      Trong kịch bản của Cố Hàm Sương xuất tổng cộng mười bốn món ăn, năm món tráng miệng, hai loại canh.

      Trong đó có tám món ăn, món tráng miệng đương nhiên là có khác biệt, chỉ là cách làm có thay đổi, càng phức tạp hơn. Món ăn giống như ‘Ba tươi ngon’ căn bản là chưa từng nghe thấy, tìm cũng thấy có thông tin gì.

      “Chị dâu chắc phải là cao thủ nấu ăn gì chứ?” Trương Thần lẩm bẩm.

      Cố Hàm Sương đương nhiên phải, biết nấu ăn, chỉ biết ăn.

      Triều Đại Kim thích ăn, đầu bếp tay nghề cao đều bị các phủ tranh nhau thuê về. Thế nhưng đại quý tộc dạy ra được đầu bếp, đại quý tộc chỉ có thể rèn ra được người có đầu lưỡi tinh tế, điêu luyện biết đánh giá món ăn. Đánh giá này chỉ đơn giản là lên chua caty mặn ngọt của món ăn mà còn muốn từ trong món ăn được các bước làm ra món ăn, còn thiếu gia vị nào.

      Cái này cũng đơn giản hơn nấu ăn, trừ đầu lưỡi nhạy bén còn cần biết các nguyên liệu nấu ăn.

      Tam thúc của Cố Hàm Sương là người trong số đó. Là thực khách nổi tiếng trong Kinh. Cố Hàm Sương chìm đắm vào nhưng trời sinh có thiên phú, đầu lưỡi nhạy bén, lại được mưa dầm thấm đất từ , được thưởng thức các loại món ăn nổi tiếng, viết nên quyển tiếu thuyết về các món ăn đương nhiên là có thể.

      Dịch Bác Hàm gõ gõ bàn sách “Tôi đột nhiên có chủ ý này.”

      ***

      Lục lão gia cũng biết thành phố W xảy ra chuyện gì, nghe thấy cháu trai nhà mình gọi điện thoại về phải nhanh chóng kết hôn trong lòng run lên, chỉ lo cháu trai nhà mình bị ai lừa, ông cảnh giác hỏi “Cùng với ai?”

      Lục Văn Tinh vô cùng bất đắc dĩ “Còn có thể lấy ai nữa? phải là người ông tự mình chọn sao?”

      “A, con lớn Cố gia.” Lòng Lục lão gia thả lỏng chút “Sao lại đột nhiên như vậy? Chờ chút, phải là cháu làm cho nó to bụng rồi đấy chứ?”

      Lục Văn Tinh xạm mặt lại “ có.”

      “Ai da, sao cháu lại vô dụng như vậy chứ, lúc trước ta bằng tuổi cháu bố cháu học tiểu học rồi đó…”

      Lục Văn Tinh “…”

      muốn thêm gì nữa rồi. Lão gia tử càng nhiều tuổi càng đứng đắn, nghe Quản gia gần đây ông còn bắt đầu mê muội mấy vở kịch luân lý gia đình rồi. có chút lo lắng giao việc chuẩn bị lễ cưới cho ông nội.

      chứng minh, Lục lão gia mê muội mấy vở kịch luân lý gia đình vẫn là Lục lão gia. Trêu đùa người nhà trêu đùa nhưng tính tình vang dội vẫn chưa mất .

      Trong ngày chuẩn bị công việc, chọn ngày đẹp gần nhất trong tháng đến Cố gia chuyến, thuận tiện giúp cháu trai cử hành hôn lễ ở thành phố W.

      Lục Văn Tinh tranh thủ thời gian đưa cho Cố Hàm Sương cái hộp.

      Cố Hàm Sương nhận lấy, là giấy tờ của hai cửa hàng cao cấp cùng khu nhà cao cấp, bên dưới còn có cái thẻ.

      “Những bất động sản này là tài sản riêng của , trong thẻ có trăm triệu.”

      biết tình huống Cố gia, ông Cố có Cố Hàm Sương bao nhiêu đồ, đố cưới là sức mạnh của người phụ nữ ở nhà chồng, mặc dù bắt nạt nhưng việc này có thể làm cho yên tâm sao lại làm chứ.

      Cố Hàm Sương cúi đầu nhìn tập giấy tờ, những chữ kia bị ngăn cách bên ngoài hơi nước tràn ngập viền mắt.

      ngừng nghĩ, nhìn , đây chính là lý do vì sao mình Lâm Trọng.

      từng nghĩ, nếu mình bị bắt vào giáo phường mà chỉ trở thành người con gia đình thế gia sa sút Lâm Trọng có thể còn có thể cưới người khác .

      Đáp án là có, xưa nay cưới phải là Cố Hàm Sương mà là Cố đại tiểu thư, người đó là ai quan trọng.

      Cho nên cho dù ở chung hòa hợp với Lâm Trọng cũng thể hòa hợp nhưng làm .

      Lấy chuyện sủng ái sau khi đón vào phủ mà nhưng cảm giác được, cũng giấu cái gì, thái độ của cũng cao cao tại thượng giống như đối xử với món đồ chơi.

      có thể giải thích cho lựa chọn của nhưng sinh ra được chút cảm ơn nào, chỉ là nhu cầu của mỗi bên mà thôi.

      Nhưng bây giờ trừ thân phận con nhà giàu ra còn gì cả, thậm chí còn còn trong sạch nhưng Lục Văn Tinh có thể lấy lễ cưới chính thê đến hỏi , vì để mất mặt còn chuẩn bị đồ cưới cho .

      Mọi việc đều thỏa đáng, Cố Hàm Sương may mắn như thế nào mới có thể có được người chồng sắp cưới như chứ.
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19634 others thích bài này.

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 21/5/19
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19623 others thích bài này.

    6. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :