1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trang4496

      Trang4496 Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      80
      :yoyo64:Mịa kiếp, khốn khiếp quá luôn Thích ngựa đực. Còn bảo Thư Du chọn người để mk thỉ tẩm nữa chứ. Mong ngày quằn quại của :yoyo40:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      đến đoạn cảm động " thủ thân như ngọc" ổng lại tạt luôn gáo nước ngồi chờ Du Du chỉ thị xem nên thị tẩm ai, đến quỳ luôn. Quả này á đồn khắp hậu cung Du Du là BOSS luôn, các thể loại mỹ nữ tranh nhau đến lấy lòng, khéo danh sách tình địch tuýp "Bách hợp" của ông Thích lại dài thêm :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Thích ăn dấm lại thân rồi :059::059::059: biết Du nghĩ sao chớ bạn Bạch là bạn ấy gục dưới chân Du luôn rồi. Chuẩn bị ce đẩy thuyền CP Thanh-Du là Thích ăn dấm chỉ biết khóc thôi
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      Chưa bao giờ ghét nam chính như thế này luôn -_- tôi chỉ chờ đến lúc ngược thôi ấy :-( xin hãy bảo tôi là ngược quằn quại pleaseeeeeee
      Trịnh Thị Ninh KiềuHaruka.Me0 thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 33

      Nhảm nhí! Mắt ai có thể chứa được cát chứ! Nam nhân này giàu trí tưởng tượng quá rồi. Nàng và Bạch Quảng Thanh còn phải vì giúp tìm cho ra gia tài ngầm của Triệu gia nên mới hao tâm tổn trí như vậy sao! Hơn nữa Bạch Quảng Thanh ngoại trừ tiết lộ mục đích chính của nàng ra, nội dung bàn luận lần đó còn có gì chưa cho Bạch Hồng Tín biết sao? Nếu như Bạch Hồng Tín biết chả nhẽ Tần Thừa Thích còn ? Muốn vu oan cho nàng cũng phải tìm lý do nào tốt hơn chứ!


      Mục Thư Du cảm thấy Tần Thừa Thích là vì vừa rồi được như ý nên thẹn quá hoá giận bới móc nàng, quan trọng hơn nữa là vốn quan tâm đến danh tiết của nàng, xem nàng là loại nữ nhân tùy tiện.


      “Thanh danh của thần thiếp rách nát còn gì rồi, vì sao Hoàng thượng lại giơ cao đánh khẽ, còn cố rắc muối lên miệng vết thương? Thần thiếp và Bạch Quảng Thanh gặp mặt những gì Hoàng thượng còn biết hay sao? Huống chi thần thiếp cũng chưa bao giờ gặp riêng Bạch Quảng Thanh, mỗi lần gặp nhau đều có thị nữ ở đó, càng có chuyện lén lén lút lút, tất cả đều vì chuyện cơ mật mà làm. Hơn nữa chuyện thần thiếp và Hoàng thượng vốn phải chuyện quang minh chính đại gì, Hoàng thượng đừng tỏ vẻ như rất quan tâm tới danh tiết của thần thiếp, trong mắt Hoàng thượng thể có hạt cát cũng chẳng liên quan đến thần thiếp!”


      “Nàng còn dám biện hộ với trẫm! Trẫm gặp nàng lần nào là tức giận, nàng lập mưu kế để lấy tin tức Triệu Tín Thư và Triệu Tín Nghĩa Kỷ quốc, vì sao cho trẫm trước tiên mà lại bàn với Bạch Quảng Thanh? Trong mắt nàng còn có trẫm hay ?!” Giọng Tần Thừa Thích lớn dần.


      Nàng mới là người phải tức giận chứ, nam nhân này là giỏi thêu dệt mọi chuyện! Mục Thư Du cảm thấy Tần Thừa Thích lý.


      “Khi đó thần thiếp phụng chỉ được vào cung, Bạch Quảng Thanh là người Hoàng thượng an bài tại Triệu gia, thần thiếp chỉ có thể tin tưởng , hơn nữa Bạch Quảng Thanh từng cầu xin với thần thiếp, nếu như lần này thành công có thể xin Bạch thừa tướng ngừng ép buộc vào triều làm quan, thần thiếp cảm thấy đáng thương, mới bày mưu cho lập thành công trạng.” Mục Thư Du cảm thấy mình lý do rất hợp tình hợp lý.


      “Nàng tốt bụng quá nhỉ?! Vậy tại sao Bạch Quảng Thanh lại đẩy công trạng kia cho nàng, chẳng lẽ Thái phi cũng có tâm nguyện cần ta thành toàn? Vậy nàng và đúng là tâm ý tương thông, hề thương lượng trước mà lại ở trước mặt trẫm diễn trò có tình có nghĩa!”


      Mục Thư Du ngờ Tần Thừa Thích lại nhạy bén như vậy, nhất thời tìm ra lý do để phản bác, đành phải tỏ ra bất chấp, thẳng đến chiếc ghế gần đó ngồi phịch xuống lời nào.


      Tần Thừa Thích bước theo nàng, thấy thái độ bất cần của Mục Thư Du liền tức giận: “Thái độ này là sao, có còn biết phép tắc nữa ? Trẫm còn đứng ngay đây, nàng lại dám ngồi! Nếu nàng và có gì sao nàng phản bác , hay nàng chột dạ còn lời nào để !”


      Mục Thư Du đành phải đứng lên, tầm mắt nhìn về phía cửa sổ, nàng bị thái độ hùng hùng hổ hổ của Tần Thừa Thích làm phiền chết: “Thần thiếp là thần thiếp có dây dưa gì với Bạch Quảng Thanh, là Hoàng thượng tin! Nếu Hoàng thượng ép thần thiếp thừa nhận, thần thiếp còn lời nào để . Trừ phi Hoàng thượng muốn vu oan giá hoạ, nếu thần thiếp thể nhận tội.”


      “Nàng!” Tần Thừa Thích tức giận đến nghẹn họng, chỉ muốn tiện tay tìm vật gì đó trút giận.

      Mục Thư Du xoay người đưa chén trà bàn tới cho Tần Thừa Thích: “Hoàng thượng cứ đập cái này , thần thiếp né tránh.”

      “Mục Thư Du, trẫm hết lần này đến lần khác bỏ qua cho nàng, nàng đúng là càng ngày càng làm càn!! Vu Trung!!”

      Từ lúc hai người ầm ĩ Vu Trung đợi ở bên ngoài, vừa nghe thấy cho gọi liền lập tức đẩy cửa vào, quan sát tình hình hai người trong lòng oán thán: Hoàng thượng bình thường đều là hỉ nộ lộ, ghét ra ngoài làm cho người ta vừa kính vừa sợ, nhưng cứ thấy Thái phi nhất định ồn ào, ngừng muốn đánh muốn giết, ngừng dày vò, chỉ là chưa bao giờ muốn xử trí Thái phi.

      Mà lúc nãy cũng khuyên Thái phi rồi, sao Thái phi này chịu nhịn chút mà cứ thích làm náo loạn lên vậy hả? Aiz, chuyện thành ra thế này lại phải đứng giữa hòa giải rồi…

      “Thái phi, người làm cái gì vậy, mau để cái chén trà xuống, Hoàng thượng mong nhớ Thái phi như vậy, gặp mặt nhau đáng lẽ phải tâm vui vẻ mới phải chứ...” Vu Trung tranh thủ vừa cầm chén trà tới nơi khác vừa trấn an.

      Mục Thư Du lại ngồi xuống ghế: “Vu tổng quản, Hoàng thượng lại muốn hạ chỉ, ngươi mau nghe .”

      “Mục Thư Du, lần này trẫm tuyệt đối dung túng nàng nữa, Vu Trung truyền ý chỉ của trẫm, Thái phi biết hối cải giao cho Hoàng hậu xử trí, phạt trượng...”

      Vu Trung đợi Tần Thừa Thích xong liền quỳ rạp xuống đất hô to: “Nô tài cầu xin Hoàng thượng khai ân, Hoàng thượng thể nhẫn tâm như vậy, thể trạng Thái phi yếu đuối, chỉ trượng thôi cũng chịu nổi, đến lúc đó đả thương đến nội tạng chỉ sợ là mang bệnh suốt đời, Hoàng thượng hay là để Thái phi tự suy ngẫm, Thái phi nhất định hối cải!”

      “Vu tổng quản, Hoàng thượng sớm nhìn ta còn vừa mắt, hẳn là tức giận chuyện của Bạch phu nhân, nếu chịu vài trượng có thể làm Hoàng thượng nguôi giận, đó là phúc khí của ta, nếu là có ảnh hưởng đến tính mạng cũng coi như ta tận trung đối với Hoàng thượng.”

      “Nhìn , nàng ta an vị ngồi đó trả treo với trẫm từng câu , có chút nghĩa quân thần nào sao? Trẫm làm sao có thể tha cho nàng ta chứ!!” Tần Thừa Thích cách Vu Trung căm hận dùng tay chỉ Mục Thư Du ngồi yên ghế tức giận quát.

      Vu Trung vội vàng dập đầu lạy ba cái mới đứng lên, nhàng kéo ống tay áo của Mục Thư Du: “Tính tình Thái phi tuy hơi bướng bỉnh chút nhưng lúc nãy ở bên ngoài chẳng phải ngừng hỏi nô tài về long thể của Hoàng thượng sao, có thể thấy trong lòng Thái phi vẫn nhớ tới Hoàng thượng mà đúng . Nô tài tiễn Thái phi, xin Thái phi bình tĩnh chút, suy nghĩ tỉnh táo hơn..”

      Đúng lúc Mục Thư Du cũng muốn có bậc thang này để rời , liền đứng dậy theo Vu Trung định ra ngoài.

      Tần Thừa Thích oán hận tâm tư nàng bình tĩnh quá mức, trầm mặt : “Trẫm cho nàng thời gian sám hối, khi nào suy nghĩ thông suốt mới được ra khỏi cung!”

      Mục Thư Du vừa nghe thấy choáng váng, cái gì gọi là suy nghĩ thông suốt mới được ra khỏi cung, chẳng lẽ nàng ngày nào đáp ứng cầu của Tần Thừa Thích thể ra khỏi cung sao? quá vô đạo đức, quá vô sỉ!

      Vu Trung thấy bước chân Mục Thư Du dừng lại, sợ nàng lại muốn nhiều lời nên vội vàng nháy mắt với Tiểu Lượng Tử đứng bên, hai người xúm lại dắt Mục Thư Du rời .


      Mục Thư Du tức phát điên, ra tới bên ngoài bỏ mặc Vu Trung và Tiểu Lượng Tử vội vã bước ra phía bên viện, Vu Trung để cho Tiểu Lượng Tử mau chóng đuổi theo ở phía sau chăm sóc, chủ yếu là vì thể để cho Mục Thư Du xuất cung, sau đó lại phái người khác truyền khẩu dụ của Tần Thừa Thích cho các thủ vệ ở các cửa cung, đồng thời trong lòng khỏi bội phục. Hoàng thượng đúng là cao tay nha, lần trước sau khi đuổi người ta ra cung hối hận, lần này lại đổi thành trực tiếp giữ người, là diệu chiêu !




      Mục Thư Du nổi giận đùng đùng ra, tuy là bực mình nhưng cũng biết Tần Thừa Thích vừa ra miệng nàng tuyệt thể làm trái, nàng chỉ có thể tức giận với Tiểu Lượng Tử: “Ngươi trở về , với Vu tổng quản ta có chừng mực, cần cho người theo ta như vậy đâu!”




      “Vâng, nô tài cáo lui, xin Thái phi ngài bớt giận.” Tiểu Lượng Tử cũng thức thời, hành lễ xong liền biến mất như làn khói.




      Mục Thư Du dọc theo bờ hồ, gió thổi mát làm nàng giảm bớt lửa giận. Nàng ngẫm nghĩ làm sao mới có thể toàn thân mà rút lui đây.




      Chợt thấy có bóng người đứng phía trước, nhìn cách ăn mặc cũng giống cung nữ, nhưng bên cạnh lại có người hầu hạ, chỉ thân mình độc đứng ở đằng kia, thỉnh thoảng dùng khăn tay lau nước mắt.




      Mục Thư Du bị nữ tử này thu hút lực chú ý, liền đứng dưới gốc cây quan sát.




      “Thái phi, người này phải là muốn nhảy hồ đấy chứ?” Như Lan giọng hỏi, phải là nàng lung tung mà là bộ dạng người kia trông rất độc, hơn nữa lại thân mình đứng bờ hồ. thể khiến người ta nghĩ nhiều.




      Mục Thư Du vẫn nhìn chằm chằm nữ nhân kia đáp: “Có cần qua đó xem , có lẽ chỉ là chịu uất ức gì đó nên mới tới chỗ này khóc thôi.”




      “Người kia khẳng định phải là cung nữ, cách ăn mặc như vậy chỉ có thể là chủ tử. Muốn khóc chỉ cần ở cung của mình. Sao lại đứng ở chỗ dễ gây chú ý này?” Như Ý cũng phát ra vấn đề.




      Mục Thư Du nghe vậy im lặng , chờ hồi vẫn thấy nữ nhân kia có cử động gì, mới lên tiếng: “Chúng ta đường vòng, đừng để nàng ta phát .”




      Kết quả ba người vừa muốn tránh thấy nữ nhân kia bỗng nhiên bước về phía bờ ao vài bước, nửa bàn chân đặt ra ngoài mép ao, Mục Thư Du trong lòng kinh hãi, nhịn được hô:




      được!”

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 28/4/21

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Có khi nào bà vu lại cứu nhưng té xuống theo , cái Cha nội Thích lại tưởng bả nhảy hồ xong lại hú hồn rồi hốn hận chứ đâu
      gió đông bắcHaruka.Me0 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :