1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

GẢ CHO BA CỦA BẠN TRAI CŨ - CỬU ĐẠI LƯU NHÂN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AnnieNguyễn315

      AnnieNguyễn315 New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      6
      vì cái review ngắn của nàng mà nhảy hố, nhảy hồ các thể loại ... cam tâm tình nguyện đợi chờ
      lolemcalas thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      *Mình edit chung với chị @lolemcalas, mong mọi người ủng hộ ^^
      Do mình bận thi nên có kịp beta gì hết, mọi người đọc tạm nhé (*≧▽≦)

      Chương 6

      Editor: nyanko


      Triệu Cảnh Hàn lái xe đưa Kiều Nhan đưa đến bến tàu, nơi đó có con thuyền du lịch hạng sang hề đậu.


      “Đến nơi rồi, xuống xe thôi.” Triệu Cảnh Hàn vội, vì vậy càng đem lời chia tay Cảnh Nhan ra để trong lòng. Chỉ xem như là nàng ghen, muốn đùa giỡn chút thủ đoạn của nữ sinh này nọ. Chỉ cần nàng nghe lời, cầu thế nào cũng phải thể thoả mãn, tâm tình Triệu Cảnh Hàn tệ mà nghĩ thầm.


      nhưng Kiều Nhan giống như ý nguyện của , nên đương nhiên là có khả năng rồi.


      “Triệu Cảnh Hàn, tôi cảm thấy tôi rất ràng, nếu muốn đưa người tới xã giao nên đưa Hứa Nhã Nhã tới đây, đưa tôi tới đây làm cái gì.”


      Kiều Nhan chịu xuống xe, nếu phải vừa nãy đối phương đem chia khoá cầm theo, tai lập tức lấy xe chạy khỏi nơi này.


      “Kiều Nhan, đừng làm rộn. Nhã Nhã giống như em nghĩ, ấy chỉ là bạn tốt của . Em có thể đừng hắt nước bẩn lên người được vậy.” Triệu Cảnh Hàn phiền chán khuyên nhủ, chỉ cảm thấy khi con có lòng ghen tị miệng lưỡi đúng là lợi hại, dễ dỗ.


      Kiều Nhan cười ha ha, nếu phải tạm thời muốn trở mặt để mình có chút thời gian thu đồ đạc chạy trốn. lúc này muốn phun nước miếng vào cái tên con trai mặt heo đứng trước mặt này, nhân tiện phát tiết toàn bộ nỗi đau khổ buồn bực của nguyên chủ ra ngoài.


      là có mặt mũi mà là bạn tốt cơ đấy.


      Bạn tốt nhà ai có thể tốt đến mức cút vào cùng cái chăn, bạn tốt nhà ai có thể tốt đến mức làm chuyên tâm đem người che giấu, bảo vệ nghiêm ngặt đâu.


      Lừa quỷ với chị hả?


      Kiều Nhan ở lại xe xống, sắc mặt Triệu Cảnh Hàn tức giận đến đen lại, tâm tình tốt bị phát hỏng còn gì.


      Tính tình duy ngã độc tôn, nếu phải thời gian gấp gáp chỉ còn bước nữa là tới cửa, muốn ném biết điều này qua bên, tìm thời gian mà dạy dỗ.


      Nhưng thực tế, bây giờ còn được.


      Giống như vòng quan hệ có chút cấp bậc tụ hội như bây giờ, bên người Triệu Cảnh Hàn có thể đem đến bạn lên được mặt bàn cũng chỉ có Kiều Nhan, người có thân phận bạn hơn nữa lại tốt nghiệp đại học danh tiếng.


      người khác còn chưa đưa ra được ánh sáng là Hứa Nhã Nhã. đến đối phương còn chưa có mặt mũi danh tiếng mà đến đây, cho dù có nguyện ý đến hay , Triệu Cảnh Hàn cũng ở nơi này… Lúc này phải là thời điểm thích hợp để ấy xuất đầu lộ diện chịu khuất nhục.


      tại trước hết để cho Kiều Nhan chống đỡ, đến khi Nhã Nhã chuẩn bị kỹ càng, để ấy xuất long trọng, thuận lợi cho ấy thân thiết với bạn bè trong vòng giao lưu của .


      Triệu Cảnh Hàn tính toán rất tốt, đáng tiếc Kiều Nhan chịu phát , ngồi xe chịu xuống.


      “Tôi . tại đưa tôi về thành phố, tôi tự mình .” Thái độ Kiều Nhan ràng, mở cửa xe sẵn sàng rời khỏi.


      Thuốc tránh thai còn chưa uống đâu đấy, phải mau chạy trốn, làm gì có thời gian rảnh rỗi tiêu hao với tên này chứ.


      Lần đầu tiên Triệu Cảnh Hàn tự nhân là nắm trong lòng bàn tay, lại tức giận đến mức mặt đều cau có. Cho dù hàm dưỡng của đều bị tức giận vắt hết, hơn nữa tính tình cũng có bao nhiêu hoà nhã.


      Từ đến lớn là thiếu gia bảo bối, trừ bỏ trước mặt lão cha tay chân có hơi vụng về, phải thận trọng từ lời đên việc làm, làm gì có người nào phải nịnh nọt , lúc nào phải chịu tức giận như vậy.


      Nếu phải vì trong lòng của , cũng dễ dàng tha thứ cho Kiều Nhan biết thức thời, nhiều lần hếch mũi lên mặt.


      Kiều Nhan chưa được mấy bước bị Triệu Cảnh Hàn kéo lại túi xách, nắm lấy tay của , cơ bản cũng quan tâm làm như vậy có thể làm tay Kiều Nhan bị nắm đỏ hay .


      bao nhiêu lần rồi, em thêm lần nữa thế nào chứ. Nếu em thêm lời nào nữa, túi đưa cho em.” Sắc mặt Triệu Cảnh Hàn trách cứ, làm bộ muốn đem túi ném tới trong nước.


      “Triệu Cảnh Hàn, là đồ đầu heo ngu xuẩn.” Kiều Nhan thấy vậy lập tức tức giận, quay đầu muốn đoạt lại túi xách.


      Trong đó còn có chút tiền và chứng minh thư của nguyên chủ, cũng thể để chúng bị ném được.


      Kiều Nhan muốn trở mặt lại bị đối phương nhằm vào, nhưng cũng vì vậy mà cúi thấp làm thiếp cho cái tên đầu heo này, càng thể để tên này nghĩ mềm yếu muốn làm gì làm.


      cũng phải là người hay nghe theo người khác, bà đây còn sợ người như tên khốn này sao.


      Trong lúc hai người tranh chấp, mắt thấy như sắp đánh nhau, mấy vị thiếu gia du thuyền sôi nổi đứng nhìn, trong lúc nhất thời tiếng huýt gió ngừng vang lên.


      Trong đó có người tên Lý Văn Đào, người trẻ tuổi, tóc húi cua mặt chữ điền, cũng là người khởi xướng buổi tụ hội lần này. ta cũng nằm trong vòng con nhà giàu, năng lực phân biệt với Triệu Cảnh Hàn, nhưng gia thế bối cảnh lại thấp hơn bậc.


      Dù sao, ai bảo Triệu gia có núi cao toạ trấn thể vượt qua được chứ.


      Lúc hai người đến Lý Văn Đào cũng nhìn thấy, chẳng qua luôn luôn bàng quan, việc riêng của bạn, bọn họ xem náo nhiệt được, nhưng vô duyên dính vào lại hay.


      biết vì sao hai người kia lại huyên náo như vậy, mà thời gian lên đường cũng sắp đến rồi, vì vậy đành phải xuất giải vây.


      “Ai, trai Cảnh và chị dâu đây là làm gì vậy. Chúng ta phải lên đường rồi, muốn ân ái lên đây ân ái là được.” Lý Văn Đào cười ha hả tới, cũng dấu vết đem hai người dẫn lên.


      “Tôi mới phải là chị dâu của .”


      ta có chỗ nào là chị dâu của cậu chứ.”


      Hai giọng vang lên cùng lúc trả lời cho câu của Lý Văn Đào, cả hai đều rất hùng hổ mà.


      Người trước là Kiều Nhan, ngữ khí mang theo bài xích mãnh liệt; mà người sau đến từ Triệu Cảnh Hàn, nghe xưng hô như vậy dường như rất bài xích, còn cực kỳ ghét bỏ.


      Lý Văn Đào chợt ngẩn ra, vừa kinh ngạc lại hồ đồ.


      đến, trước kia Triệu Cảnh Hàn kết giao bạn hai năm cũng chạm vào bạn , mọi ngừoi đều nghĩ là muốn kết hôn nên mới xem như bảo bối.


      Dù sao nội tình Triệu gia cao thâm, lại có vị tôn đại thần ở đó, nếu đám hỏi cũng sao, cưới người nắm trong tay cũng tệ.


      Cho nên mọi người đều trêu chọc gọi chị dâu trước, tuy rằng bởi vì giai cấp khác nhau nên người nghe có thái độ đồng nhất, nhưng đều là lòng gọi.


      Bằng bọn họ cũng phải nhìn như làm khó dễ khắp nơi, thực tế là ngầm dẫn đường chỉ bảo ấy, trước tiên để ấy thích nghi dung nhập vào vòng xã hội như này.


      Hơn nữa ngày thường đều gọi như vậy cũng thấy Triệu Cảnh Hàn phản ứng lớn như vậy đâu, như thế nào lần này lại được.


      Có thể ở đây giao thiệp… ai cũng là người thành tinh. Cho dù Lý Văn Đào có rất nhiều điều kỳ quái cần suy nghĩ, nghĩ đến mấy lời đồn kia, lập tức hiểu ra.


      Nghe đầu, mối tình đầu của trai năm đó quay trở lại.


      Này là vì có mới quên người cũ, đúng, hẳn là người nà đó ăn xong . Rong lòng Lý Văn Đào chậc chậc ngừng, lập tức tận lực khuyên giải , “Hai người, đều xin bớt giận, nơi này nắng nóng, có chuyện gì chúng ta lên rồi .”


      Sắc mặt Triệu Cảnh Hàn hơi dịu lại, trước mặt mọi người khôi phục lại phong độ thiếu gia, lúc này mắt nhìn sủng nịch thực ra là cắn răng nghiến lợi chăm chú nhìn Kiều Nhan nhắc nhở: “Đừng chậm trễ thời gian của mọi người, nhanh theo lên kia. Sau đưa thêm cho em đôi vòng ngọc phỉ huý.” xong lại nắm chặt túi xách trong tay.


      Kiều Nhan nhíu mày, vòng cổ kim cương rồi thêm vòng tay ngọc phỉ thuý, chuyển tay cái chính là số . Tên khốn biết kiếm tiền này, trước khi chia tay có thể lấy từ đối phương lần cũng sao.


      Nhưng mà lại là tiền của tên đầu heo này, dám cầm mà.


      Lý Văn Đào nhìn hai người, đứng giữa điều hoà.


      “Kiều Nhan cũng tới chơi , mấy người Vương Tĩnh chờ ở đó. Từ đây trở về có xe đưa còn chưa , ngày có mặt trời chói chang đẹp đẽ như vậy biết khi nào mới có được chứ.”


      rất đúng , Kiều Nhan nhìn giày cao gót dưới chân, lại cố kỵ tới túi xách còn trong tay Triệu Cảnh Hàn, cuối cùng gật đầu.


      Lý Văn Đào lập tức kêu phục vụ dẫn Kiều Nhan trước bước. theo sau đến Triệu Cảnh Hàn trước mặt cuối cùng cũng bày vẻ mặt hài lòng, biết mà còn hỏi, “ trai Cảnh đây là muốn làm gì vậy, vợ chồng son gây gổ sao?”


      “Có chút hiểu lầm , giận giỗi với tôi thôi.” Triệu Cảnh Hàn dửng dưng xua tay, ràng muốn nhắc lại chuyện vừa nãy, chỉ là thuận miệng qua loa lấy lệ .


      Lý Văn Đào cười ha ha, trong lòng thầm chửi.


      Đem em từ trước đến nay đều dịu dàng dễ gần chọc tức đến mức xù lông, có thể là hiểu lầm gì được. Đoán chừng việc trai kim ốc tàng kiều bị phát , đây có phải hay là hậu viện cháy tới nơi rồi.


      Trách được lúc nãy ấy có thái độ khác thường, thoạt nhìn tức giận tới như vậy.


      “Con đều như vậy, ai cũng kiêu căng đôi chút, đưa bọn họ ít trang sức châu báu gì đó dỗ dành là tốt thô.” mặt Lý Văn Đào biểu gì, vỗ vai trai Cảnh đưa ra chủ ý.


      Trời muốn đổ mưa, em muốn thay lòng, người bên ngoài làm sao ngăn được.


      Nếu tìm được người dựa vào, để nhận ra , cũng coi như làm bọ họ thất vọng hai năm tình cảm giao thiệp.


      Kiều Nhan ở du thuyền, dựa theo trí nhớ chào hỏi với đám thiên kim thiếu gia vừa rồi đứng xem náo nhiệt.


      Ngoài dự kiến của nàng, mọi người dường như để nàng vào mắt, thực tế dường như đem nàng ở trong vạch được công nhận.


      Chỉ cần nhìn theo thái độ đối đãi bọn họ đối với nàng so với đám đẹp mà mấy tên thiếu gia kia đem theo, có thể nhìn ra được hai.


      Kiều Nhan vì vậy mà thổn thức, đây là công lao nguyên chủ cố gắng và nhẫn nại, đáng tiếc tại ấy mất.


      Mọi người thấy còn drama để hóng lục tục tiến vào, Kiều Nhan đứng ở cửa chờ Triệu Cảnh Hàn.


      “Tôi lên đây rồi, đưa túi cho tôi.” Kiều Nhan mặt lạnh ngăn người lại.


      sắc mặt Triệu Cảnh Hàn khống chế được đen lại, tuỳ tay ném túi xách cho nàng. phải chỉ là cái túi thôi sao, lúc về có thể mua xe cho nàng, về phần trước mặt bằng hữu của lại cho mặt mũi, này cũng to gán lớn mật.


      Lý Văn Đào thấy hai người còn muốn náo loạn, cười ha hả bảo muốn đón tiếp mọi người. Rất nhanh tay lẹ chân mà chuồn mất, đem gian lưu lại cho hai người.



      “Kiều Nhan, em thay đổi. Trước kia em dịu dàng hiểu ý đều giả bộ sao?” Triệu Cảnh Hàn mặt thối hỏi.


      hoài nghi có phải hay từ trước đến giờ đều bị dối trá này lừa bịp, lừa cho đến bây giờ rốt cục nhịn được mà lộ nguyên hình.


      Kiều Nhan cũng lười phản ứng, trôi chảy : “Phải, tôi thay đổi. Nhưng ra Hứa Nhã Nhã thuần khiết thiện lương thẹn thùng, sao tìm ta đến đây .”


      Thần sắc Triệu Cảnh Hàn bất mãn, như là bị câu kia của Kiều Nhan làm cho nghẹn lại, cũng biết vì vậy mà nhớ ra gì đó, cảm xúc bỗng nhiên có chút thay đổi.


      ấy thích, tạm thời cũng thích hợp với trường hợp này, bằng …” làm sao còn lưu lại chứ.


      Triệu Cảnh Hàn kìm lòng được ra nửa câu sau bỏ lại Kiều Nhan rời . Nhưng ý trong lời chưa hết, lại được Kiều Nhan nghe .


      cả nửa ngày, bá đạo tổng tài là muốn làm bia đỡ đạn cho người nào đó, là tận dụng hết sức. Trước kia nguyên chủ là vật thế thân, tại lại bảo làm bia đỡ đạn.


      “Nằm mơ .” Kiều Nhan nhịn được châm chọc thành tiếng.


      “Kiều Nhan, như thế nào còn vào, ở nơi này thầm vớ vẩn gì vậy, phải là xấu gì đấy chứ, cái gì mà…” Vương Tĩnh cùng vại đại tiểu thư tiến tới đây, theo lệ thường tới dạy dỗ.


      thể , cảm giác làm thầy có chút khiến người ta nghiện mà.


      Nhà họ Vương trong thành phố này cũng là nhà có mặt mũi, mà Vương Tĩnh là dòng chính duy nhất trong đám con cháu đông đúc của nhà họ Vương. Địa vị trong nhà thấp, từ được nuông chiều, lúc chuyện làm việc khó tránh khỏi mang theo điểm kiêu căng cao cao tại thượng.


      Ngày xưa chuyên tìm sai lầm của nguyên chủ, động chút cũng dạy dỗ người chính là vị đại tiểu thư này. Nhưng cẩn thận ngẫm lại, ấy cũng có động tay chân gì với nguyên chủ.


      mấy lời xuôi tai, sau này nguyên chủ quen dần, cũng them so đo để ý.


      Ở trong mắt Triệu Cảnh Hàn, mấy vị đại tiểu thư điêu ngoa tuỳ hứng trong giới này dễ ở chung, nhưng mà trong trí nhớ nguyên chủ kỳ lại hoàn hảo.


      Lúc này Kiều Nhan gặp đối phương, tinh thần chuyển cái, miệng chu lên, ánh mắt lập tức đỏ, chỉ ít công phu, nước mắt như hạt châu kia có thể rơi xuống thành hàng.


      Đợi đến khi Vương Tĩnh đem theo khí thế hung hăng đến gần mới phát còn chưa phát uy đâu, người khóc thảm thảm thiết thiết như vậy, khỏi ngơ người tại chỗ.


      Đây là tình huống gì vậy?
      myuyen, Tôm Thỏ, cỏ2842 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cái ông cẩu nam này, ưng giáng cho vài bạt tai ghê
      Nyanko129 thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Kiều nhan cố lên! Nước mắt là vũ khí của phụ nữ, hãy sử dụng chúng! Đừng cho tên tra tổng tài đó hưởng lợi!
      Nyanko129 thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7


      Editor: Nyanko


      “Uầy, đừng khóc chứ, bọn tôi còn chưa có ức hiếp mà.”


      “Khóc cái gì mà khóc, gặp phải vấn đề nghĩ biện pháp giải quyết, khóc có thể làm gì được chứ.”


      xảy ra chuyện gì, với chúng tôi xem, xem thử là ai có mắt lại đụng đến người của chúng ta.”


      Đợi đến lúc Vương Tĩnh và mấy vị tiểu thư khác hoàn hồn lại, cả đám nháo nhào loạn thất bát tao hỏi han, trong lời mang chút giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt thành thép.


      Tâm tình Kiều Nhan chuyển tốt, nghe được lời chắc chắn mới thu lại nước mắt. Sau đó hốc mắt hồng hồng bắt đầu đem chuyện Triệu Cảnh Hàn dời tình cảm đến mối tình đầu trong sáng như ánh trăng, lại lôi kéo , muốn làm bia đỡ đạn cho ai kia.


      Các đại tiểu thư vẻ mặt ngẩn ngơ tin nổi. Vốn cứ nghĩ rằng chuyện giữa ta và Kiều Nhan vốn là chuyện ván đóng thuyền, sớm muộn cũng có thể uống ly rượu mừng, nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra tên Trình Giảo Kim nào đó.


      “Địu (*), đây là chưa kết hôn lại gặp phải tiểu tam phá hoại mà.” Vương Tĩnh sau khi phản ứng lại, thốt lên câu chửi thề.


      (*) Nguyên bản là F*** nhé, dịch ra thô, mình lái cho đỡ tục hơn = )))


      Đám tiểu thư phía sau sau khi lấy lại tinh thần, nhịn được nghị luận ầm ĩ.


      ra lời đồn đãi là .”


      vậy là sao? Gần đây có tinh bát quái gì đặc biệt hả?”


      “Nghe là vị nữ thần như ánh trăng của Cảnh thiếu trở lại, Kiều Nhan là người thay thế thôi.”


      Kiều Nhan kể ra, cộng thêm các vị đại tiểu thư linh thông mấy tin tức nho , chốt lại câu cuối, chân tướng của việc này tự nhiên cũng được mọi người đoán ra.


      “Kiều Tiểu Nhan, nghĩ như thế nào?” Vương Tĩnh hỏi Kiều Nhan trước. Thần kinh Kiều Nhan run lên, lập tức ngẩng đầu trăm tám mươi độ, lộ ra nét cười đầy ưu thương, ra vẻ kiên cường , “Tôi có thể làm sao chứ, đương nhiên là thành toàn cho bọn họ rồi.” Thành toàn bọn họ có được chân tình.


      Tình chân chính đích thực, có gan đối diện với cản trở của người ngoài, có gan nhìn thẳng vào tình cảm thực tế.


      Người đẹp thương tâm khổ sở, Vương Tĩnh và mấy vị chi em tốt nhìn đều có chút đau lòng.


      Xem xem, tốt như vậy, hiền lành dịu dàng, xinh đẹp lại rộng lượng, có bọn họ dạy dỗ, có thể thích ứng trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu. So với cái vị trăng sáng bị ăn hết trơn còn tốt hơn nhiều.


      cũng đừng quá uất ức, bằng tìm biện pháp tranh chút, lẽ cứ như vậy công lại đưa người mình đem tới chỗ khác.” Vẻ mặt Vương Tĩnh đồng ý dạy dỗ.


      “Đúng vậy, đúng vậy. theo Cảnh thiếu lâu như vậy, vất vả mới có được thành quả, lẽ lại để lợn rừng ngoại lai làm mà hưởng.”


      cái gì vậy, cẩn thận bị Cảnh thiếu nghe được, chúng ta chịu nổi đâu.”


      “À, vậy tôi tiếng chút.”


      Các đại tiểu thư người câu tôi câu, đến nỗi thiếu chút nữa Kiều Nhan duy trì được gương mặt ưu thương. mặt vẫn như cũ, trong lòng muốn cười nội thương.


      “Tâm ý của mấy người tôi nhận, nhưng con trai thay lòng, tôi cũng cần. bằng cứ buông tay như vậy, lưu lại phần tình cảm.” Mắt Kiều Nhan mờ hơi nước, ánh mắt kiên quyết cho thấy lập trường.


      “Hơn nữa, cái gì gọi là người của tôi chứ. Hai năm nay ta vẫn chạm qua tôi, trước kia cứ nghĩ là vì ta quý trọng mình, đến lúc gần đây thấy ta vào khách sạn mới biết, ra là ta thủ thân như ngọc vì người kia đấy.”


      Lời đau khổ này xong, lại ra vẻ kiên cường cười khổ tiếng. Diễn đoạn này nước mắt Kiều Nhan lại rơi xuống, thành công thắng được nước mắt của mấy vị chị em và ai cũng đồng cảm với .


      đáng thương mà, Cảnh thiếu cũng quá khốn nạn rồi. những bắt cá hai tay mà còn muốn để Kiều Nhan làm bia đỡ đạn cơ đấy.”


      ta xem chúng ta là gì vậy, là mãnh thú hay gì có thể ăn mất hồng nhan tiểu tâm can của ta chắc.”


      kia tên là Hứa Nhã Nhã. những làm tiểu tam chưa , nghe tên rất giống đoá hoa trắng đầy tâm cơ.”


      Vì Kiều Nhan cố tình, thanh danh của Triệu Cảnh Hàn và Hứa Nhã Nhã trong nhóm thành tra nam tiện nữ, hơn nữa còn chặn đường dung nhập nhóm xã hội thượng lưu của Hứa Nhã Nhã trong tương lai.


      Cho dù nhóm người bọn họ bởi vì quyền thế của nhà họ Triệu hay là vì bản thân quý khái của Triệu Cảnh Hàn, bên ngoài nhiều, nhưng chỉ cần trong nhà có trưởng bối có quyền phát biểu… Nhắc tới chút, lúc cần thiết, cũng đủ cho nam nữ chủ đao.


      Bởi vậy, coi như là báo thù cho Kiều Nhan bực bội lúc ở bến tàu.


      “Nếu quyết lui xuống, chúng ta cũng thể cưỡng cầu cái gì. Chỉ là tốt xấu cũng là học sinh mà chúng tôi dạy lâu như vậy, trước khi chia tay phải tranh thủ lót cho nhiều bồi thường mới được.” Ánh mắt Vương Tĩnh phức tạp nhìn Kiều Nhan .


      Vẻ mặt ưu thương của Kiều Nhan sửng sốt, có chút ngạc nhiên , cái gì mà dạy nguyên chủ vậy, khi nào thành học sinh của mấy vị đại tiểu thư này rồi.


      Chẳng qua này đó quan trọng, quan trọng là Vương đại tiểu thư bảo bồi thường.


      Hai chữ bồi thường này, Kiều Nhan thích, dù sao buổi sáng thu vào tay trăm vạn, chi phiếu còn giấu ở bên trong túi áo đấy.


      Nghe giọng điệu của đối phương, chẳng lẽ là muốn giúp đào phí chia tay từ tra nam kia, cái này có thể đấy.


      “Cái gì mà bồi thường hay bồi thường chứ, tôi là loại người thích tiền sao. ta có cho gì hay cũng quan trọng. Chỉ là chuyện vừa rồi mấy người đừng ra, ta bảo vệ người kia vô cùng nghiêm ngặt, tôi sợ…” Kiều Nhan đáng thương đau khổ .


      “Yên tâm , bọn tôi , hơn nữa tin tức cũng truyền nhau rồi. Cho dù , sớm gì bọn tôi cũng biết.” Mấy vị tiểu thư vỗ ngực đảm bảo .


      Mắt thấy Kiều Nhan vẫn đau lòng khổ sở, lại gượng cười trước mặt bọn họ, trong tâm Vương Tĩnh đành lòng.


      Nếu người ta quyết ý buông tay, bọn họ lại tốn tâm tư mài dũa viên ngọc thô như vậy có lợi ích gì nữa chứ, cái tên đầu heo Cảnh thiếu kia cũng thèm liếc mắt thưởng thức cái.


      Cho nên, lúc này phương thức dạy dỗ gì đó Vương đại tiểu thư vẫn chưa ra tay. nhanh chóng dẫn mấy chị em tới nơi khác, để lại gian cho ai kia liếm láp vết thương.


      Vì vậy, mấy đoá hoa hiểu lòng người được mấy vị thiếu gia đem đến làm bạn , vở kịch tụ hội như xưa nay vẫn có lại có xảy ra. Hơn nữa nhìn thấy được, mấy đại tiểu thư đối với Kiều Nhan thay đổi cách nhìn, đây là tình huống gì vậy?


      Mấy hồng lâu vừa tò mò lại đố kỵ. Sau khi đoàn người rời , bọn họ cũng theo sát sau bao vây bên người Kiều Nhan.


      Kiều Nhan tránh khỏi lại ưu thương hồi, ra vẻ kiên cường kể về cuộc sống vô thường thêm lần nữa.


      Nhưng mấy vị tinh này trải qua vô số cuộc chiến, đều là đánh bại vô số mấy tinh khác mà thượng vị, dĩ nhiên cũng có dễ bị lừa như nhóm chị em đáng trước.


      “Cảnh thiếu chạm qua , vậy dấu dâu tây phía dưới cổ áo cổ là sao? phải là cố ý lừa dối chúng tôi chứ.” tinh mắt to sắc bén vạch trần.


      Kiều Nhan: “…” này, mắt tinh đó, cái này cũng có thể thấy sao.


      Kiều Nhan biến sắc, còn có mỹ nữ lớn gan đứng gần lấy tay vạch cổ áo của , quả nhiên phía dưới có vô số dấu hôn, xem trình độ xanh tím thế kia, là biết ngay lúc đó có bao nhiêu kịch liệt mà.


      “Cho nên cho Cảnh thiếu đội nón xanh hả?” Vẻ mặt bọn họ nhăn lại giọng hỏi bát quái.


      Trong lòng Kiều Nhan hoảng sợ, mặt lại lên vẻ oan uổng, lập tức phản bác, “Làm sao có thể chứ, ta uống say, lúc tỉnh dậy lại chịu nhận. ta sợ mấy người biết, vậy nên mấy người đừng lung tung.”


      Dù sao thể lộ ra vị tổng tài lạnh lùng cao cao tại thượng kia được, vẫn nên cho Triệu Cảnh Hàn đội mũ giả danh .


      Bọn họ nghĩ tới lại liên tiếp được ăn dưa như vậy. Nếu trước kia là hâm mộ ghen ghét Kiều Nhan tại phần nhiều là thương hại.


      Nhìn mà xem, vừa thất tâm lại thất thân, cuối cùng gì cũng còn, toàn bộ là vì cái đoá hoa trắng kia làm bia, bằng bọn họ chỉ chuyện tình cảm bằng tiền đâu.


      Bát quái xong xuôi, mọi người đều cảm khái muôn phần, cũng có vây quanh vừa thương vừa dò xét hứng thú nữa, tụ ba tụ năm tản nơi khác.


      Kiều Nhan giữ chặt tinh tóc xoăn gần nhất, ấp úng vụng trộm hỏi, “Cái kia, chị xinh đẹp này, có thuốc tránh thai khẩn cấp hay vậy, cho tôi viên .”


      còn chưa uống tránh thai 24h hả?” tinh tóc xoăn dùng vẻ mặt có ngu hay vậy để hỏi Kiều Nhan.


      Kiều Nhan lắc đầu, khổ sở , “Lần đầu tiên, cái gì cũng biết, cũng dám ra. Xin chị thương xót, lặng lẽ tìm đưa cho tôi viên.”


      Bằng dợi du thuyền dạo vòng rồi trở về mua, thời gian sớm kịp rồi.


      Sắc mặt mỹ nữ tóc xoăn càng phức tạp hơn, nhịn được chửi thề tiếng.


      Tên ngựa đực họ Triệu *éo phải là đàn ông mà, đều quyết định nắm tay nàng đoá hoa thuần khiết nào kia, còn đoạt trong sạch của bé này làm gì, còn gì để . Đàn ông quả nhiên là đầu heo ngu xuẩn, ai tốt.


      Có lẽ vì có chung mối thù, nên mỹ nữ tóc xoăn dạo vòng trước mặt mấy chị em tinh khác, sau đó rất nhanh đem về viên cho Kiều Nhan.


      Kiều Nhan lấy được thuốc, cũng dám ăn, vạn nhất là thuốc cấm gì, tiêu nổi.


      “Nhìn cái gì vậy, tự tay tôi lấy thuốc tránh thai từ trong bình trong tay chị em tốt, làm giả được, ăn ném.” Người đẹp tóc xoăn trừng mắt tức giận.


      “Thuốc tránh thai khẩn cấp bình thường đều tổn hại thân thể, có thể khiến kinh nguyệt đều, chờ qua đoạn thời gian tốt rồi, nên hốt hoảng.” Thấy Kiều Nhan ngoan ngoãn ăn, người đẹp tóc xoăn lại dặn dò phen rồi mới xoay người rời , nửa đường được kim chủ của ấy dẫn .


      Kiều Nhan cảm ơn ấy, phân biệt mới lầm bầm , “Lại có vị ngọt nữa.”


      Trong đám người đẹp, vừa rồi đưa ra lọ thuốc tránh thai hỏi mấy vị chị em khác, ai còn muốn ăn viên dưỡng nhan được tinh chế đặc biệt, làm từ mấy loài hoa trong thiên nhiên tạp chất, mùi vị tệ, ăn thử thấy được cầu chiếu cố vì làm đại lý bán lẻ đó.


      đổi chai được hả, vừa rồi chị Thu cũng tưởng là thuốc tránh thai nên lấy mất viên đấy.”


      “Hì hì, lần sau đổi, lần sau đổi.”


      Kiều Nhan ở bên ngoài hóng gió, lại được chị do Vương Tĩnh phái tới gọi vào đánh bài.


      Bên trong du thuyền được bố trí đầy đủ mọi thứ. Mọi người căn cứ vào sở thích cùng vòng bạn bè chiếm nơi để chơi đùa, cũng có chướng khí mù mịt như Kiều Nhan suy nghĩ.


      Lại tiếp, phải là đám người tụ tập chỗ phóng túng, mà là các thiếu gia tiểu thư thuận tiện liên lạc chút nhân mạch cùng quan hệ, vì trong nhà hoặc bản thân kéo được chuyện hợp tác gì đó.


      Trường hợp như vậy, Hứa Nhã Nhã có gì thích hợp chứ, đều là bịa đặt. Giống như lúc này, mấy nam nhân đều tới ghế dài uống rượu chuyện, mấy chia hai chia ba ngồi tám.


      nhóm ba người là mấy người đẹp chuyên môn làm ấm khí, nơi nào cần đến nơi đó. nhóm khác là mấy vị đại tiểu thư, lấy Vương Tĩnh đứng đầu tổ chức bố cục, có khả năng lợi thế cũng .


      “Tôi đánh, có tiền, thua làm sao giờ.” Kiều Nhan xua tay cự tuyệt, kiên trì bài bạc.


      Vương Tĩnh ung dung mà cười, nhìn phía sau Kiều Nhan, cho là đúng, hất cằm lên ra hiệu, “Sợ cái gì, phải còn có Cảnh thiếu ở đây sao, chẳng lẽ còn được.”


      Kiều Nhan quay đầu nhìn lại, phát Triệu Cảnh Hàn biết vì cái gì lại ở phía sau . Đứng cách bọn xa, đồng hành còn có Lý Văn Đào và mấy tên thiếu gia nhà giàu khác.


      Trước mắt bao người, tất cả mọi người đều nhìn Triệu Cảnh Hàn, chờ ta tỏ thái độ.


      bồi bọn họ chơi , thua tính của , thắng coi như của em.” Triệu Cảnh Hàn cười tà mị, tỏ vẻ đứng phía sau, phóng khoáng bảo Kiều Nhan tận tình mà chơi.


      Kiều Nhan nhíu mày, nếu tên đàn ông đầu heo này hào phóng như vậy cũng cần phải khách khí nữa.
      myuyen, cỏ28, Chris_Luu42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :