1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 41:

      Dung gia thư phòng.

      “ cữu cữu, người bị thương rồi?”

      Buổi chiều hôm qua Dung Chính Khanh về đến, nhưng có thời gian chuyện riêng với Minh lạc, sáng hôm nay cho người mời Minh Lạc đến thư phòng của mình. Mà Minh Lạc sau khi bái kiến cữu cữu, chưa ngồi xuống, đợi Dung đại cữu lên tiếng hỏi.

      Dung CHính Khanh giật mình nhìn Minh Lạc.

      Chuyện bị thương, với bất kì ai, hôm qua về trừ gạt được Dung đại phu nhân, cũng chỉ đơn giản là bị thủy phỉ đường sông làm ngộ thương bên ngoài, những người khác ai nhìn ra, sao cháu biết được? chẳng lẽ túc vương cho con bé?

      Minh lạc nhìn ra cữu cữu mình lo nghĩ, cười khổ “ cữu cữu, bên cạnh con có ám vệ mà Túc vương đưa, người có bị thương hay nàng liếc mắt liền nhìn ra.”

      Dung Chính Khanh là văn nhân, sau khi bị thương khí sắc và hành động gạt được người tập võ.

      Túc vương điện hạ đưa ám vệ, lòng Dung Chính Khanh rơi lộp bộp.

      Nhiều năm nay dù ở Giang Nam nhưng với hài tử duy nhất mà muội muội lưu lại ở Minh gia, có khả năng quan tâm, huống chi với chuyện muội muội bỏ mình vẫn có nghi vấn.

      Ngoại trừ hàng năm đưa lễ vật đến Minh gia, cũng thầm xếp người vào Minh gia, Minh gia đối với người hầu hạ bên cạnh Minh Lạc trước giờ đều rất cẩn thận, Dung Chính Khanh lại là người cẩn thận, vì vậy người nằm vùng của cũng đến được bên cạnh Minh lạc, nhưng chuyện của Minh gia và Minh Lạc có thể biết đại khái.

      Lúc nhận được tin, Minh Lạc ở Minh gia vẫn luôn được Minh lão thái gia, Minh lão phu nhân và thái hậu nương nương sủng ái, ở chung với đại phòng cũng hòa hợp, có bất kì dị tượng gì. Vì cố kị Minh Lạc nên nhiều năm như vậy dù biết cái chết của muội muội có nhiều điều khả nghi Dung đại cữu cũng nhẫn nại dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ nếu cái chết của muội muội có vấn đề mình lại ở Giang Nam xa xôi, bọn có thể hại muội muội, ai biết đối xử với cháu như thế nào?

      Việc này Dung Chính Khanh cũng , vì sao Trọng hằng chết mà bọn lại dung được muội muội mình?

      Tiếp theo là chuyện hồi kinh bị ngăn trở.

      Nửa năm qua tình huống lại thay đổi, đầu tiên thu được tin Minh lạc hỏi thăm đồ cưới của mẫu thân nàng, thực tế là có kín đáo đưa lá thư, tiếp theo là huyên náo hôn của Minh Lạc và Túc vương, sau đó phu nhân mình và Hà đại quản gửi thư cho biết, Minh lạc vậy mà tra người cũ bên cạnh mẫu thân nàng, còn có Minh lạc và đại phòng Minh gia sinh hiềm khích.

      Dưới tình huống này, Túc vương phái ám vệ mang mật tín cho , để thông qua thủ phụ nội các trịnh Thành Huy vận hành con đường hồi kinh, cũng cái chết khả nghi của Trọng Hằng với .

      Tựa hồ nghi hoặc nhiều năm như vậy có khả năng tìm ra đáp án.

      Chỉ là việc kinh thiên động địa như vậy khi có chứng cứ ràng vọng đoán.

      Bất quá mặc kệ tin hay , loại tình huống này cũng yên tâm để cháu mình ở trong vòng xoáy đó, cho nên mặc kệ mục đích của Túc vương là gì, vẫn thuận theo mà bước lên cái thang này.

      Ám vệ kia còn : “ Dung đại nhân, lần này đại nhân vào kinh là đảm đương chức thiếu khanh Đại lý tự, chuyên quản hình ngục, vương gia , vụ án đầu tiên đại nhân nên tra lại bản án cũ. Khả năng Dung đại nhân nghe Minh tam nương tra lại người cũ bên cạnh mẫu thân nàng, việc này mặc dù Minh tam nương làm kín đáo, nhưng người Minh gia phải dễ mà giấu được, vương gia lo lắng tam nương, cho nên muốn mời đại nhân giúp tay, phái đại nhân hồi kinh, lừa dối người Minh gia, để họ nghĩ rằng đại nhân tra những chuyện đó. Đương nhiên trong lòng người Minh gia có quỷ, lần này đại nhân hồi kinh thái bình, vương gia an bài người hộ tống đại nhân hồi kinh.”

      Sau đó đường hồi kinh liền gặp mấy lần sơn phỉ và thủy phỉ, nhất là lần sông gặp thủy phỉ, là thủy phỉ nhưng thân thủ của những người kia ràng là sát thủ chuyên nghiệp, nếu phải Túc vương an bài thị vệ, sợ là thuận lợi hồi kinh.

      Đương nhiên Dung Chính Khanh làm quan nhiều năm, tâm tư kín đáo, việc này có thể là Minh gia gây nên, nhưng cũng có thể là Túc vương an bài, chưa hồi kinh vọng động mà kết luận.

      Lúc nghe Minh Lạc bên người nàng có ám vệ Túc vương an bải, mặc dù trong lòng có 8 phần là tin lời Túc vương nhưng vẫn tránh được lo lắng.

      Dù sao Túc vương hồi kinh chỉ mới hơn nửa năm, mà cháu là nữ tử khuê phòng, hai người mới đính hôn hơn hai tháng, mà Túc vương nhúng tay vào chuyện của Minh gia từ mấy tháng trước, cũng biết thái độ của túc vương với cháu mình

      Dung Chính Khanh : “ Chỉ là vết thương , sao.”

      nhìn Minh Lạc, cân nhắc : “ A Lạc, Túc vương điện hạ đối tốt với con chứ?”

      Minh Lạc luôn nhìn cữu cữu mình nên nhìn ra lo lắng của . nàng phát bây giờ mình suy nghĩ nhiều, biết nhiều, nên nhạy cảm hơn kiếp trước.

      Nàng cũng nghe ra muốn đến chuyện bị thương, cho nên hỏi nữa, chỉ cười, nụ cười mang theo chút trấn an, : “ cữu cữu, vương gia là hôn phu của con, cữu cữu chắc cũng nghe chuyện hôn ước, vương gia và phụ thân có giao tình, nên định xuống hôn ước, vì tình cũ với phụ thân, vương gia xử tệ với con.”

      Nghĩ nghĩ lại “ lời đồn bên ngoài, cữu cữu cần coi là , là có người nguyện ý gả con cho Túc vương thôi.”

      Bị cháu 15 tuổi dùng nụ cười và giọng trấn an, trong lòng Dung Chính Khanh tư vị.

      muốn hỏi những năm này cháu sống thế nào. Có thể trong thời gian ngắn phát sinh nhiều chuyện như vậy, cháu dễ dàng tín nhiệm Túc vương, tra chuyện của người thân, nàng có thể sống tốt thế nào? Mấy năm trước nhận được tin ‘ Minh lão thái gia, Minh lão phu nhân và Minh thái hậu sủng ái Minh Lạc, sống hòa thuận với đại phòng’ cảm thấy buồn cười.

      Cái này nhưng lại là hiểu lầm .

      : “ xin lỗi, để con chịu khổ.”

      Minh Lạc sững sờ, lập tức bật cười, lắc đầu : “ sao cữu cữu lại lời đó? Con cũng chưa là chịu khổ.”

      Chí ít đời này chưa có, về sau cũng , nàng để mình bị thiệt, ai cũng vậy, kể cả Triệu Thành, nàng có ý định để mình chịu thiệt trước .

      Nàng muốn chuyện về bản thân với cữu cữu, liền hỏi: “ cữu cữu, xem ý của đại tổng quản người vẫn luôn tra người cũ bên cạnh mẫu thân con, a Lạc tò mò muốn biết tại sao người lại hoài nghi cái chết của mẫu thân con? Có phải người biết chút gì ?”

      Dung Chính Khanh nhìn Minh Lạc.

      Nàng biết nhiều hơn mình, cũng coi như mạnh hơn mình, buồn giận, oán niệm, chỉ là cực kì lý trí tìm ra chân tướng.

      Nàng bất quá mới 15 tuổi, đến cùng là trưởng thành trong hoàn cảnh nào?

      Minh Lạc như vậy làm Dung Chính KHanh chậm rãi yên lòng đồng thời càng cảm thấy đau nhức và áy náy.

      trả lời nàng mà lấy phong thư từ trong tay áo, lá thư cũ.

      Chính là mẫu thân Minh Lạc viết cho đại ca Dung Chính Khanh, trong thư nhờ đại ca nuôi dưỡng nữ nhi của mình, chiếu cố nàng trưởng thành, đồng thời đừng bao giờ cho nữ nhi biết thân phận của mình, chỉ cần lấy thân phận người Dung gia lớn lên là đủ

      nhìn Minh Lạc cuối cùng cũng tỏ ra kinh nghi bất định, chậm rãi : “ khi mẫu thân con mang thai con 6 tháng, Minh gia nhận được tin phụ thân con chiến tử, lúc ấy mẫu thân con mang thai, thai tượng tốt, thái y nếu mẫu thân con biết tin bị kích thích mạnh dễ sảy ra rủi ro, cho nên vì bảo trụ đứa có thể giấu bao lâu giấu, tốt nhất là đợi sau khi sinh xong hãy .”

      “ phụ thân con chết, hài tử trong bụng mẫu thân con liền là cốt nhục duy nhất đời này của cho nên Minh lão thái gia và Minh lão phu nhân mười phần coi trọng hài tử đó. Mà mẫu thân con còn ở trong phủ khẳng định nghe được phong thanh cho nên tìm lý do đưa mẫu thân con đến Kỳ Mai trang chờ sinh, còn mời ngoại tổ mẫu con đến bồi nàng, để nàng thả lỏng tâm tình, dưỡng thân thể, thuận lợi sinh sản.”

      “ Lúc đầu mọi chuyện rất thuận lợi, nhưng lúc mẫu thân con mang thai 7 tháng biết từ nơi nào biết được tin phụ thân con bỏ mình, sau đó ngoài ý muốn sinh non, khi đó vừa vặn ngoại tổ mẫu của con ở trong trang, cho nên nàng để thân tín truyền tin cho ta, hi vọng ta nghĩ biện pháp mang con . Nhưng lúc ta đến, con sinh ra, mà con lại giống phụ thân con. Minh gia thế lớn, Minh lão thái gia và Minh lão phu nhân thậm chí thái hậu nương nương cũng coi trọng hài tử trong bụng mẫu thân con, ta căn bản thể mang con , lấy thân phận nữ nhi Dung gia nuôi con lớn, cho nên cuối cùng thể mang con .”

      “ lúc ấy mẫu thân con chưa qua đời, mà tháng sau mới bỏ mình. Những chuyện này rất kì quặc, dù mẫu thân con sinh non, đả thương thân thể nhưng qua mấy ngày thái y qua kì nguy hiểm, chỉ cần điều dưỡng tốt có thể chậm rãi hồi phục, nhưng sau khi trở lại Minh phủ nửa tháng lại bỏ mình. Còn có phong thư này, êm đẹp vì sao nàng lại viết loại thư này cho ta, còn bảo ta mang con ? Đáng tiếc sau này ta chưa tìm được cơ hội hỏi mẫu thân con nàng bỏ mình.”

      Phong thư và những chuyện như vậy vốn Dung Chính Khanh có dự định cho Minh Lạc, nhưng vì thấy nàng tỉnh táo trấn định nên đổi chủ ý. Dường như nàng hoài nghi và bắt đầu điều tra, lại đủ tỉnh táo, với tình huống bốn phía đều là địch như thế này biết nhiều dù sao cũng tốt hơn biết gì.

      Những chuyện này là lần đầu Minh Lạc nghe , tới bây giờ mọi người đều chuyện mẫu thân sinh, nàng ngay cả chuyện mình sinh ra ở trang tử cũng biết.

      Nàng chỉ biết mẫu thân vì khó sinh mà chết.

      Nàng nghe cữu cữu luôn cảm thấy có chút quái dị, nhưng nhất thời nhiều tin tức mà tâm trí nàng đặt phong thư nên bỏ qua cảm giác quái dị này, dù sao cũng nhiều năm, cữu cữu cũng chỉ tiền căn hậu quả, những chi tiết ở giữa đến, mình cảm thấy quái dị là bình thường.

      Minh lạc còn chìm đắm trong chuyện này, Dung Chính Khanh tiếp: “ a Lạc, xin lỗi, là ta phụ nhờ vả của mẫu thân con, mới khiến con ở Minh gia… nghĩ đến chắc con cũng chịu ít ủy khuất.”

      Minh lạc sững sờ nhìn cữu cữu mình, ra ‘ xin lỗi’ là vì chuyện này.

      Minh lạc lắc đầu cười : “ con chịu ủy khuất, cữu cữu cần áy náy, tình huống lúc đó sao người có thể mang con ? Mà lại, nếu phụ mẫu bỏ mình là có nguyên nhân khác.”

      đến đây vẻ tươi cười của nàng chậm rãi biến mất, “ nếu bọn họ bị hại chết, so với mơ mơ màng màng, con càng tình nguyện là mình bây giờ, có thể thăm dò chân tướng, vì họ báo thù mà phải mơ mơ hồ hồ nghĩ mình có sinh hoạt hạnh phúc.”

      Nghĩ lại liền cam tâm.

      Giống như kiếp trước, nếu phải Túc vương mà là thế gia công tử hoặc Cảnh thế tử, có phải nàng mãi mãi cũng biết phụ mẫu mình có thể là bị người thân nhất hại chết?

      Bất quá nàng muốn chuyện của mình, quan tâm và áy náy của cữu cữu làm nàng được tự nhiên.

      Nàng lại hỏi: “ cữu cữu, chuyện người bị thương là ngoài ý muốn hay có người cố ý? Có bắt được hung thủ ?”

      Dung Chính Khanh nhìn dáng vẻ nhạy bén của nàng, cười : “ là do người làm. Bất quá làm rất khéo, Giang Nam giàu có, ta lại nhận chức đại quan địa phương nhiều năm, liền có người tung tin ta mang theo khoản tiền lớn hồi kinh, đường đại đa số là cướp tưởng cướp tiền.”
      Kimanh1257, Suuuly, Tiểu Ưu Nhi9 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hi vọng Túc Vương sớm giúp bạn Minh Lạc tìm ra chân tướng, bước tiếp con đường sủng thê sáng chói, hehe

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 42:
      “ Dọc đường gặp đại đa số tưởng có tiền nên cướp.”

      Minh Lạc nhíu mày : “ gặp được mấy nhóm? Vậy là có người cố ý thả tin tức, muốn mượn đao giết người. có tra được sơ hở gì ? Tỷ như những người đó nghe được tin tức ở đâu?”

      Dung Chính Khanh nhìn Minh Lạc ngưng mi, phản ứng của nàng vừa nhanh vừa chuẩn, cơ hồ trực tiếp lướt qua tình cảm, chút sợ hãi lo lắng, trực tiếp hỏi vào chỗ khả nghi.

      Nếu đây là đồng liêu hoặc sư gia của mình, tự nhiên thấy gì đặc biệt, nhưng nàng chỉ là khuê nữ 15 tuổi, về việc cữu cữu gặp chuyện.

      Dung Chính Khanh cười khổ, phát mình chuyện với nàng giống như ngang hàng nghị phải trưởng bối chuyện với vãn bối. đây phải cảnh mà tưởng tưởng ra khi lần đầu chuyện với cháu .

      Lúc đầu nghĩ là mình chủ động chuyện, khuyên bảo nàng, hỏi thăm sinh hoạt của nàng ở Minh gia, từ ngữ khí và nội dung câu chuyện suy đoán mối quan hệ giữa nàng với Minh gia và Túc vương.

      Nhưng nghĩ tới cuối cùng luôn là nàng chủ động trong cuộc chuyện.

      Minh Lạc tránh về tình huống của mình, trọng điểm đều là ý đồ từ cuộc chuyện tìm được tin tức nàng muốn, Dung Chính Khanh tự nhiên cũng chú ý tới. nếu điểm này cũng phát cũng đừng làm thiếu khanh Đại Lý Tự, nhìn cháu thấy thích hợp hơn.

      : “ có, tin tức của bọn đều có nơi phát ra, nhưng ngoại lệ, đều là ở tửu quán hoặc sòng bạc có người ra giá cao bán cho bọn . nhưng ta muốn trở lại kinh trong năm nên có thời gian dừng lại tra án, chuyện tiếp theo đều giao cho người của Túc vương gia xử lý, chắc cần mấy ngày có tin tức.”

      Túc vương?

      Rốt cục a lạc bắt được trọng điểm, lúc nãy nàng muốn hỏi ai giúp cữu cữu, nếu cữu cữu mấy lần gặp phải sơn phỉ và thủy phỉ, hoặc là hắc y do người khác an bài, thân thủ những người đó yếu, cữu cữu là quan văn, bên người tuy có thị vệ cũng thể đấu lại bọn chúng.

      ra là Triệu Thành nhúng tay.

      Dung Chính Khanh nhìn biểu tình biến hóa của Minh Lạc, lúc đầu còn muốn mọi chuyện cũng có thể do Túc vương bày ra.

      Nhưng nếu là Túc vương bày ra, Túc vương muốn mưu đồ thứ gì?

      Bên Minh gia có vấn đề là chuyện rành rành, coi như Túc vương có mục đích, cháu đính hôn với Túc vương, chỉ cần có lỗi với cháu , mình nên gia tăng thêm gánh nặng cho Minh lạc, nàng mang đủ nhiều.

      Cho nên khả năng này cho Minh Lạc – kỳ nếu Minh Lạc còn khuyên chút, giúp tâm tư của trầm trọng trong thời gian dài như vậy

      Dung Chính khanh nghĩ đến Túc vương, Minh Lạc cũng nghĩ đến Triệu Thành, nàng nghĩ, tại sao Triệu Thành lại phái lượng lớn hộ vệ hộ tống cữu cữu hồi kinh, đoán được cái gì, còn có và cữu cữu muốn làm gì, cố ý mê hoặc mọi người?

      Minh lạc nghĩ gì hỏi đó.

      Nàng : “ cữu cữu, có phải các ngươi biết ai là hung thủ, các ngươi làm gì để dẫn dụ bọn họ xuất thủ?”

      Kỳ Minh lạc đoán được là ai, nhưng suy đoán có chênh lệch với .

      Dung Chính Khanh trực tiếp trả lời mà : “ năm đó bên cạnh mẫu thân con có tiểu nha hoàn tên lan Quyên, về sau nàng ta gả cho nhi tử của thị tì của Minh đại phu nhân. TRước khi hồi kinh ta cho người bắt cóc nàng, ép hỏi chuyện mẫu thân con bệnh chết, ta sử dụng loại bí dược gọi là dẫn hồn tán, có thể làm người ta mê mang ra biết, nhưng nàng ta cũng biết nhiều, ta lấy được tin tức hữu dụng. nhưng ta cố ý để lại manh mối, để người Minh gia biết người bắt cóc Lan Quyên có khẩu Giang Nam, nếu chuyện năm đó khác thường, đại bá phụ đại bá mẫu của con rất dễ dàng đoán được là ta phái người tra.”

      Minh Lạc gật đầu, ra là thế, khó trách gần đây đại bá phụ đại bá mẫu đặc biệt nóng nảy, cả người trầm.



      ***

      Minh lạc trở lại trang tử của mình, đem mọi chuyện xâu chuỗi lại, liền đại khái hiểu mọi chuyện về mẫu thân mình.

      Năm đó mẫu thân nàng hẳn chỉ biết tin phụ thân chiến tử, còn có thể biết cái chết của phụ thân có vấn đề, muốn để mình lưu lại Minh gia cùng hung thủ giết người, nên mới để cữu cữu tìm cách mang mình , chừng khi mẫu thân biết cái chết của phụ thân có vấn đề nên trước mặt đám đại bá phụ nhịn được lộ ra dấu vết nên mới làm đại bá phụ hạ độc thủ với nàng.

      Phụ mẫu bỏ mình, trong khoảng thời gian này Minh Lạc như có như thăm dò, nàng cảm giác chuyện năm đó tổ phụ, tổ mẫu và mẫu tham dự ám sát phụ thân mình, vì khi mình đến chuyện của phụ mẫu, ngoại trừ khổ sở và thương tiếc mình, họ có gì áy náy hoặc mất tự nhiên. Dù Minh Lạc chưa bao giờ nghĩ mình thông minh nhưng bây giờ nàng rất nhạy cảm với thái độ của người khác..

      Nhất là khi nàng rất quen thuộc với bọn họ.

      Nàng vô ý thức sờ nên vòng tay cổ tay, nghĩ thầm, biết Triệu Thành tra thế nào, gần đến cuối năm, mọi người rất bận, càng ngoại lệ, lúc này nàng vẫn nên cầu gặp , dù sao tra được gì cũng nhất định với mình.

      Cho nên từ khi Dung chính Khanh hồi kinh, Triệu Thành mực chờ Minh lạc truyền tin cho mình, thất vọng.

      Muốn gặp nàng lần khó, biết thế lúc trước liền đẩy hôn kì sớm chút.

      Chính Triệu Thành cũng ý thức được, thời gian nghĩ đến nàng ngày càng nhiều, mà sau khi nghĩ đến lại muốn gặp, dù thể làm gì nhưng có thể thấy tâm trạng cũng rất tốt.

      ***

      Ngày thứ hai sau khi Minh lạc chuyện với cữu cữu mình, Minh phủ phái quản gia tới đón nàng về Minh phủ.

      Sắp đến cuối năm, nàng cũng nên về Minh phủ ăn tết. Mặt khác đại đường huynh của Minh lạc, trưởng tử Minh phủ Minh Thiệu Lệ mang theo vợ Xa thị và đôi nhi nữ hồi kinh.

      Xa thị là ấu nữ của phụ chính đại thần Xa Lộc vì mưu phản mà tru di cửu tộc.

      Phủ Thừa Ân công.

      “a lạc, mau tới cạnh tổ mẫu.” Minh lạc vừa vào Vinh Thọ đường của Minh lão phu nhân, Minh lão phu nhân liền vui vẻ hớn hở gọi nàng.

      Lúc này trong đại sảnh Vinh Thọ đường chen chúc đầy người, nữ quyến của Minh phủ, cùng với Minh Thiệu Lệ mới hồi kinh, Xa thị và đôi nhi nữ của họ, ước chừng chỉ cần có hài tử phá lệ náo nhiệt, Vinh Thọ đường lúc này chính là như thế.

      Ước chừng vì thấy đích trưởng tôn, đích trưởng tôn nữ nên lúc này khí sắc của Minh lão phu nhân phá lệ tốt.

      Bà gọi Minh Lạc đến, bà liền với tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác khoảng chừng bốn năm tuổi và tiểu nam hài khỏe mạnh kháu khỉnh ngồi đối diện: “Thư ca nhi, Dư tỷ nhi, mau thỉnh an của các con.”

      Đây là trưởng tử Minh Tái Thư và đích nữ Minh Ấu Dư của Minh Thiệu Lệ và Xa thị.

      Hai đứa trẻ được dạy rất khá, nghe liền đứng dậy quy củ hành lễ với Minh lạc.

      Minh Lạc sớm cho người chuẩn bị tốt lễ vật, quay đầu nhìn Đông Phù cái. Đông Phù liền đưa hai hà bao, Minh Lạc lấy đưa cho hai người.

      Lúc nay Minh Lạc mới nhìn xuống, liền thấy Minh Thiệu Lệ và Xa thị.

      Minh Lạc hành lễ với hai người, Minh Thiệu Lệ ôn hòa nhìn nàng, dù Xa thị cũng cười nhưng ý cười đạt tới đáy mắt. Xa thị cũng là mỹ nhân, nhưng biết có phải do đường xa hay , lúc này mặc dù nàng ta trang điểm rất đậm cũng vẫn thấy được bọng mắt thâm cuồng, dù son phấn hay dáng tươi cười cũng che hết được.

      Minh lạc phát giác Xa thị lãnh đạm với mình, thậm chí mơ hồ chán ghét, mặc dù nàng ta cố ý giấu nhưng giấu được Minh Lạc.

      kiếp trước Xa thị cũng thể nào thích Minh lạc.

      Vì Xa Lộc là bị Túc vương triệu Thành hạ lệnh truy sát, Xa gia cũng là Triệu Thành hạ lệnh khám nhà diệt tộc, kì là hoàng đế hạ chỉ nhưng mọi người chỉ ghi thù này nên Túc vương, mà Minh Lạc là túc vương phi tương lai, cho nên nàng ta ghét hận Minh Lạc là đương nhiên.

      Nhưng kiếp trước nàng ta cũng thích được bao lâu, vì sau khi nàng ta hồi kinh lâu liền ‘ chết bệnh’, khi đó Minh Lạc để trong lòng nhưng giờ nghĩ lại, theo phẩm tính của đại phòng, ‘ chết bệnh’ cũng phải chân chính chết bệnh.

      Đều là người số khổ, Minh Lạc so đo lãnh đạm và chán ghét nho này.

      Chỉ là Minh Lạc nghĩ đến, hôm sau ánh mắt Xa thị nhìn nàng còn là nho chán ghét mà là oán độc thể che đậy.

      Điều này kiếp trước có.

      Vì tối hôm đó, Minh Thiệu Lệ sắc mặt khó coi với Xa thị tháo trang sức: “ a uẩn, phụ thân thương lượng với ta, muốn đem Thư ca nhi làm con thừa tự của nhị thúc, kế thừa hương hỏa nhị phòng.”

      Tay Xa thị run cái, cây trâm rơi xuống đất gãy thành hai nửa.

      Sắc mặt nàng ta trắng bệch : “Đại công tử, Thư ca nhi, là trưởng tử của chúng ta, là con độc nhất của chúng ta a.” coi như tương lai phủ còn kế thừa tước vị Thừa Ân công, nhưng lúc kế nghiệp Thư ca nhi cũng là trưởng tử, coi như nàng ta quan tâm gia nghiệp, đó là nhi tử độc nhất của nàng ta, sao có thể để làm cho thừa tự cho người khác?

      Miệng Minh Thiệu Lệ giật giật, muốn gì đó nhưng lại ra lời.

      phải cự tuyệt.

      Nhưng phụ thân : “ Xa thị là nữ nhi của Xa Lộc. Ta bảo ngươi để nàng nhiễm bệnh chết ở Giang tây, ngươi lại lòng dạ đàn bà, mang nàng hồi kinh, nếu lúc trước ngươi để nàng chết có khả năng người khác quên đích trưởng tử đích trưởng nữ của ngươi chảy dòng máu của phản tặc, ngươi lại mang nàng hồi kinh, đây phải là công khai cho người ta biết đích trưởng tử đích trưởng nữ của ngươi là ngoại tôn, ngoại tôn nữ của phản tặc sao?”

      “ ngươi biết thái hậu và hoàng đế chán ghét Xa Lộc như thế nào, Thư ca nhi có xuất thân như vậy, tương lai có tiền đồ gì? Ngươi muốn bảo trụ Xa thị, bảo trụ tiền đồ của Thư ca nhi để Thư ca nhi làm con thừa tự của nhị phòng, nhị thúc ngươi chiến tử, phụ thân và thái hậu nương nương đều lo lắng cho nhị phòng, cái này cũng xóa xuất thân của Thư ca nhi, đối với tốt hơn. Về phần Xa thị, ngươi muốn giữ giữ nhưng thời gian nữa hãy để mẫu thân ngươi nạp nhị phòng cho ngươi, để Xa thị ở lại hậu viện là được rồi.”

      có lựa chọn nào khác, khách quan để thê tử chết , tình nguyện đem nhi tử làm con thừa tự. Dù sao nhị phòng người, nhi tử vẫn là mình nuôi dưỡng.

      Nhưng nhìn dáng vẻ tuyệt vọng thống khổ của thê tử, Minh Thiệu lệ mười phần khó chịu, cắn răng, cuối cùng vẫn : “ A Uẩn, nhị thúc chiến tử, nhị phòng cần người hương hỏa, Minh gia chỉ có đứa bé là Thư ca nhi, ý của phụ thân là muốn trước khi tam muội gả để nhị phòng nhận con thừa tự, giúp Thư ca nhi có thể bồi dưỡng tình cảm với tam muội. hài tử, tương lai chúng ta lại có thể sinh.”
      Kimanh1257, Suuuly, Tiểu Ưu Nhi10 others thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      mưu của ông Bá của bạn Lạc đúng đủ sâu ha

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 43:

      Phản tặc, phản tặc.

      Trong mắt Xa thị đều là nước mắt, nàng thấp giọng : “ Phụ thân thiếp phải phản tặc, phản tặc là Chu Xương, phụ thân thiếp chỉ là tin nhầm người, dùng sai người, nếu phụ thân thiếp và Chu Xương nội ứng ngoại hợp, kinh thành căn bản đợi được Túc vương cứu viện. là Túc vương sau khi vào kinh muốn đoạt quyền cho nên mượn cơ hội xấu nhà thiếp, đồ sát cả nhà thiếp!”

      Trong mắt Minh Thiệu Lệ lóe lên mệt mỏi và bất đắc dĩ, thấp giọng trách mắng: “A Uẩn, ta với nàng, nàng cũng hứa những lời vậy? khi đó nàng ở Giang Tây, tình thế trong kinh nửa điểm cũng biết, chỉ vì nàng tin phụ thân nàng, tin bệ hạ và đại thần văn võ, tin tam tư hội thẩm. đây là tín niệm của nàng, nàng để trong lòng cũng thôi, nếu ra miệng, nàng ngại mình chết đủ nhanh sao?”

      vừa xong, thấy thần sắc của Xa thị đột nhiên thay đổi, liền biết mình sai rồi.

      thở dài, kéo nàng đến cạnh mình, khuyên nhủ: “a uẩn, việc đến nước này nàng cũng nên nhìn về phía trước, vì mình cũng vì các con mà ngẫm lại. phụ thân đây là đề nghị của , phải là quyết định, nàng nghĩ chút, vấn đề này có cơ hội xoay chuyển, chỉ cần tổ phụ tổ mẫu hoặc tam muội đồng ý, việc này cũng thành được. chỉ là A uẩn.”

      ôm Xa thị, thống khổ “ về tình cảm ta cũng vạn phần muốn để Thư ca nhi làm thừa tự của nhị phòng, nhưng về lý trí, Thư ca nhi làm con thừa tự của nhị phòng tiền đồ của càng có lợi. đến tổ phụ tổ mẫu và thái hậu nể tình nhị thúc, so đo xuất thân của Thư ca nhi, bên Túc vương cũng vì phân lượng của nhị thúc và tam muội, làm khó Thư ca nhi, còn có tiền đồ của Dư tỷ nhi cũng có lợi.”

      biết như vậy là đâm vào tim thê tử, nhưng thê tử phải người có lý trí, lời này dù đau nhưng cũng là thực, nàng thể mãi chìm đắm trong thống khổ và phẫn nộ, chịu tiến về phía trước.

      Minh Thiệu Lệ lại : “ A uẩn, kì nếu phải Thư ca nhi, sau này chúng ta cũng phải tìm hài tử khác làm con thừa tự cho nhị thúc. Trước kia tổ phụ có suy nghĩ muốn để Thiệu Án làm con thừa tự, chỉ là biết vì sao về sau lại thôi. A Uẩn, công phu tiễn pháp của ta đều là nhị thúc nắm tay ta dạy, có nhị thúc liền có ta của tại, với ta nhị thúc như là phụ thân, lúc đầu ta cũng có suy nghĩ nhị nhi tử của chúng ta nhận làm con thừa tự của nhị thúc. Là thứ tử thành trưởng tử”

      Xa thị nằm trong ngực , nghe dỗ dành khuyên nhủ mình, nhưng tâm nàng lại như bị ngâm nước đá, những bi thống và phẫn nộ dần tắt, chỉ cảm thấy lòng lạnh từng trận, giống như vụn băng, chỉ cần vừa chạm nát.

      Trưởng tử, thứ tử, nàng có thứ tử sao?

      Xa thị rơi lệ, rơi vào miệng, cả miệng đều vừa mặn vừa đắng.

      Cho tới giờ Xa thị phải người ngu.

      Trượng phu của nàng biết,khi ở Giang tây nàng biết chuyện Minh đại lão gia mệnh giết mình

      Công công, bà bà của nàng chỉ mệnh trượng phu của nàng để nàng ‘ chết bệnh’, đại khái họ đoán được trượng phu có thể ra tay cho nên đưa mật tín cho Chu ma ma bên cạnh , nếu trượng phu động thủ bà ta ra tay, còn làm như nàng vì chuyện nhà mẹ đẻ mà tự sát.

      Nhưng họ nghĩ tới thiếp thân nha hoàn bên cạnh nàng cũng đơn giản, nha hoàn đó vốn là phụ thân nàng xếp bên người nàng để dò xét tình huống của Minh gia.

      Cho nên Chu ma ma hành động thành, kết quả bị giết.

      Trước khi Chu ma ma chết, với nàng: “ đây là ý của đại lão gia và đại phu nhân, thiếu phu nhân, người giết lão nô cũng vô dụng, tại người chết, về kinh cũng sống được, ngược lại liên lụy đại công tử bị đại lão gia giận chó đánh mèo, liên lụy tiền đồ của đại công tử, tiểu công tử và nương. Nếu người muốn tốt cho bọn , nên kết thúc bản thân trước khi hồi kinh, miễn cho đại công tử, tiểu công tử và nương chịu khổ.”

      Lúc nghe thảm biến của nhà mẹ đẻ, phụ mẫu huynh đệ tỷ muội đều chết thảm, lúc đầu XA thị cũng còn muốn sống, chết cũng là gì, Chu ma ma cũng đúng, nàng chết rồi, Thư ca nhi và Dư tỷ nhi bị liên lụy vì người mẹ như nàng, nhưng bọn chúng cũng mất tình thương của nương. Minh gia bợ đỡ, nhà mẹ đẻ của nàng khẽ đảo, liền muốn giết nàng, chẳng lẽ nàng có thể trông cậy bọn họ đối tốt với nhi nữ của nàng?

      Cho nên nàng chịu đựng giày vò trong lòng, trước mặt trượng phu coi như biết, chỉ muốn nhịn đến khi hồi kinh, an bài tốt cho Thư ca nhi và Dư tỷ nhi mới chết

      Đem Thư ca nhi làm con thừa tự của nhị phòng?

      cần coi nàng là đồ đần, mặc dù nàng hồi kinh lâu nhưng chuyện ngoài phủ nàng biết ít. Với Xa gia là đổ nhưng là phúc của Minh gia. Chuyện của Xa gia liên lụy đến sản nghiệp và hồi môn của nàng ở kinh thành.

      Trong đó tự nhiên cũng có phần của thám tử mà phụ thân an bài, nhà mẹ đẻ của nàng đổ, bọn tự nhiên chỉ có thể theo nàng.

      Nàng vô cùng ràng đại phòng Minh gia và Minh tam nương có mâu thuẫn. trắng ra là công công bà bà của nàng tư lợi quen, nên muốn nắm cả Minh tam nương trong tay, muốn dùng sao dùng, nhưng hết lần này đến lần khác tiểu nương người ta là người cương liệt, muốn bị bài bố, có lẽ cũng là ỷ vào Túc vương .

      A.

      Cho nên tình huống này, sao tam nương có thể muốn Thư ca nhi? Nàng ( Minh lạc) đề phòng đại phòng như phòng cướp, Kỳ Mai trang kia, công công bà bà muốn xếp con ruồi vào cũng được.

      Tình huống này công công bà bà đều biết, vậy bọn muốn để Thư ca nhi làm con thừa tự căn bản phải vì suy nghĩ cho Thư ca nhi, càng có khả năng vì nhị phòng, vậy mục đích của bọn họ là gì?

      Ngày hôm sau, Xa thị dùng ánh mắt oán độc nhìn Minh Lạc, là kết quả sau khi nàng suy nghĩ kĩ, cố ý lộ ra.



      ***

      Xa thị còn suy nghĩ mục đích của công công, bên kia Minh đại lão gia còn tưởng đem chuyện này với Minh lão thái gia.

      Mặt khác những ngày này Minh Viện còn thường xuyên đến tìm Xa thị chuyện, nay thân phận của Xa thị xấu hổ, thái độ của người trong phủ với nàng cũng bất bất dương, chỉ sợ tránh kịp, chỉ có Minh Viện thường đến chuyện với nàng, chỉ là lúc lơ đãng nàng ta thường nhắc đến chuyện Túc vương sủng ái Minh lạc như thế nào, còn để ý thần sắc của Xa thị, nhất định phải nhìn thấy nàng ‘ phẫn hận’ mới hài lòng.

      Minh đại lão gia đem chuyện để Thư ca nhi làm con thừa tự với Minh lão thái gia, Minh lão thái gia coi như hiểu đứa con trai này. Minh đại lão gia vừa liền đoán được dụng ý chân chính của .

      Đem Thư ca nhi làm con thừa tự, xử lý Xa thị, mới tốt cho việc Thiệu Lệ cầu hôn danh môn quý nữ, nếu , có trưởng tử ở đó, huân quý thế gia chân chính e ngại.

      Nhưng Minh lão thái gia cảm thấy trưởng tử chỉ nhìn được cái trước mắt, làm việc quá vội vàng.

      : “ sang năm, tháng ba là đại hôn của Tú tỷ nhi , tháng chín là đại hôn của Lạc tỷ nhi, việc nhận con thừa tự cần vội, dù sao Thư ca nhi cũng là trưởng tử của Thiệu Lệ, ta thấy chờ đại hôn của Lạc tỷ nhi xong rồi sau.”

      Minh đại lão gia : “ phụ thân, chuyện này nhi tử suy nghĩ cẩn thận. chuyện này đích nhi tử có tư tâm, nhưng phải vì Xa thị và Thiệu Lệ mà vì tiền đồ của Thư ca nhi. Xuất thân của mẹ đẻ , coi như phụ thân ngại, nhi tử ngại, nhưng bệ hạ và thái hậu nương nương lại để ý, nhận làm con thừa tự đến nhị phòng, thái hậu nương nương nghĩ đến nhị đệ, buông tha chuyện kia.”

      “ người cũng biết, gần đây Lạc tỷ nhi hiềm khích với đại phòng, nhưng từ trước đến nay Thiệu Lệ và nhị đệ rất thân, chưa đến việc Thiệu lệ còn tốt với lạc tỷ nhi hơn mấy cái thân muội muội, nhi tử thấy nàng và Thư ca nhi và Dư tỷ nhi có khúc mắc, nhi tử nghĩ, để Thư ca nhi sang làm con thừa tự sớm, để và Lạc tỷ nhi ở cạnh nhau, bồi dưỡng chút tình cảm, sau khi nàng gả sao có thể có cảm tình với đứa bé? Kể từ đó làm dịu mối quan hệ của nàng với đại phòng”

      Những lời này đúng tâm khảm của Minh lão thái gia.

      Đáy lòng có tâm tư khác, Minh lạc ràng càng ngày càng thích đại phòng, đại nhi tử cũng từng nhúng tay vào cái chết của phụ thân Minh Lạc, nhận đứa bé ở đại phòng làm còn thừa tự cho nhị phòng, đích là chuyện cần thiết, chỉ là lúc trước nghĩ đến Thư ca nhi mà thôi.

      Minh lão thái gia trầm mặc, Minh đại lão gia biết lung lay, liền tiếp : “ chuyện này dù nhi tử nghĩ vậy nhưng vẫn xin phụ thân định đoạt và ý của Thiệu Lệ. tại Lạc tỷ nhi có hiềm khích với nhi tử, việc này vẫn là phụ thân và Thiệu Lệ ra mặt Lạc tỷ nhi mới có thể đáp ứng.”

      Cuối cùng Minh lão thái gia gật đầu : “ việc này ngươi để ta suy nghĩ lại chút, ta thử dò xét ý của lạc tỷ nhi.”

      ** ** **

      Minh lão thái gia chuyện này với Minh Lạc, Minh Lạc lập tức nghĩ đến ánh mắt oán độc của Xa thị với mình.

      ra là vậy

      Kỳ trước kia tình cảm của nàng và đại đường huynh tệ, thậm chí nàng còn đồng tình với tình cảnh của Thư ca nhi và Dư tỷ nhi, nhưng như thế sao, tình cảnh của bọn kém, cũng có phụ thân của mình mực che chở, kiếp trước, sau khi Xa thị chết đại đường huynh cũng tái giá.

      Chẳng lẽ phụ thân chết của nàng còn phải che chở tiền đồ cho bọn ?

      Minh Lạc cười với Minh lão thái gia: “ Tổ phụ, việc này quá lớn, theo lý nhận con thừa tự là lấy danh nghĩa của mẫu thân con, mẫu thân còn, cũng nên thương lượng với cữu cữu con tiếng. tôn nữ cũng muốn chuyện với bọn đại đường huynh”

      Minh lão thái gia tự nhiên đáp ứng.

      Hôm sau Minh Lạc đến Vinh Thọ đường thỉnh an Minh lão phu nhân, lúc nhìn thấy Minh đại phu nhân nàng thỉnh an lão phu nhân xong liền ngồi xuống cạnh Minh đại phu nhân.

      Sau đó dùng thanh chỉ hai người nghe thấy : “ đại bá mẫu, cữu cữu ta hồi kinh, đường gặp rất nhiều nhóm ám sát, người biết nhóm thích khách đó sau khi bị bắt khai gì ?còn có, gần đây, chất nữ ở trang tử, được mẫu thân báo mộng, tìm được rất nhiều bản chép tay của người, người biết đó viết gì ? Đại bá mẫu, người biết , chẳng mấy chốc nữa người chết, chất nữ để người chết thảm hơn mẫu thân ta.”

      “ A!”

      Mọi người chuyện, đột nhiên thấy Minh đại phu nhân như thấy quỷ, sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, tay còn chỉ Minh Lạc bị bà ta đẩy ngã “ ngươi ngươi” nửa ngày được câu hoàn chỉnh.
      Kimanh1257, Suuuly, Tiểu Ưu Nhi8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :