1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sự Quyến Rũ Nam Tính - Nhất Tự Mi [Full]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. camtuluu

      camtuluu New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      16
      Cảm ơn bạn editer. Tình cờ đọc giới thiệu về truyện. Điểm gây chú ý đầu tiên là truyện có sắc. Nhưng khi đọc, chị thấy hoang mang. Mỗi chương đều được biên tập chỉn chu từng câu chữ. Nội dung quá hay. Nhân vật nam và nữ chính đều có tính cách đặc biệt. Rất đáng để chị chờ đợi từng chương. Ủng hộ em nhiều
      Hale205, levuong, seattle3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 31
      Edit : Michellevn


      Số lần Chu Lăng tìm trở nên ít , Hướng Nghị cảm giác ràng như vậy. Trước đây chỉ cần bận rộn, đến hàng ngày, dù sao người vẫn cứ lắc lư trước trước mắt , thời gian ở chỗ của phỏng chừng còn nhiều hơn ở nhà .

      Đôi lúc hai người ngủ cùng nhau, rồi đôi lúc Hướng Nghị làm việc còn tự mình ngủ, đa phần thời gian trong đó, nằm dưới mái hiên trong chiếc xích đu treo của mình, ăn bánh ngọt tự mình kêu bên ngoài giao tới, hoặc là Hướng Nghị mua chút đồ ăn vặt cho , sau đó chơi điện thoại di động và nhìn làm việc.

      Gần đây đến ít hơn, thỉnh thoảng đến lần, ngủ với giấc, ở giường vẫn nhiệt tình quấn lấy như trước đây, nhưng về cơ bản cứ tỉnh phát là , giống y như ** hết sức chuyên nghiệp.

      ( Xin phép, edit đến đoạn này muốn phì cười với ** của giai Hướng :))))

      Nghĩ đến từ này Hướng Nghị thấy thoải mái lắm, gặp Chu Lăng đúng tuần rồi. chiếm lấy xích đu của , hề thương tiếc mà đặt mông ngồi lên tấm thảm rất thích kia, ngón tay kẹp điếu thuốc, chầm chậm rít vào.

      Đây phải là trạng thái thích.

      Hướng Nghị hút xong nửa bao thuốc, mới chợt nhận ra cảnh trời hơi tối. đứng lên, giống như mỗi ngày trước đây, khóa cửa, về nhà.

      Như này được, nghĩ. Lúc đến đầu ngõ, rút động từ trong túi ra mò mẫm nửa ngày, mở danh bạ ra, ngập ngừng hồi lâu ở cái tên ba dấu ngã, lại đút trở lại.

      Bỏ , trực tiếp tìm .

      Làm xong cơm chiều cho bà nội, trời hoàn toàn tối đen, Hướng Nghị mặc áo khoác chuẩn bị ra cửa, bà cụ đưa cái túi cho :" Cầm cho vợ cháu , là áo len ta tìm dì Lưu dưới lầu đan đấy, đặc biệt chọn sợi len mềm mại nhất, da dẻ con bé tinh tế, mặc vào dễ chịu. Cỡ chắc là vừa đấy, cháu để nó thử chút, nếu được cầm về lại tìm dì Lưu của cháu mà sửa ."

      lèm bèm liên miên hồi, vừa ngắm quần áo người Hướng Nghị, lập tức đập cái lên cánh tay :" Ơ kìa, sao cháu thay quần áo hả, mặc cả ngày rồi ! thay bộ sạch , mau lên !"

      Hướng Nghị cực kỳ vâng lời quay vào thay quần áo, bà cũ vẫn lèm bèm phía sau :" Đúng lúc mặc áo len mới của cháu , ta đặt ngăn tủ phía trong cho cháu rồi đấy."

      Mở tủ ra liền thấy ngay, áo len đỏ chói, xếp hết sức chỉnh tề. Hướng Nghị có chút bất đắc dĩ, dừng dừng lại, mở cái túi vừa rồi ra xem,nhìn nhìn chăm chú, nhiều lời thay luôn áo len.

      Lúc ra, bà cụ vẫn còn chưa bắt đầu ăn cơm, cười tít mắt đứng chờ ở đó . Hôm nay Tiền Gia Tô về, mình bà cụ ăn cơm, Hướng Nghị chần chừ, bà cụ lại cuống quít thúc giục ngừng :" , mà, buổi tối cần về nhé ! ngọt chút, con muốn được dỗ dành lắm ."

      "Bà ăn cơm , có việc gọi điện thoại cho cháu." Hướng Nghị dặn dò mấy câu, bị bà cụ sốt ruột đẩy thẳng ra khỏi cửa luôn.

      Khi đến đại lộ Xingyi, trời rất tối, dì Thu mở cổng cho , Hướng Nghị lái xe vào trong biệt thự, mang theo cái túi màu xám tro. Trong biệt thự khí ngày giáng sinh, trông thấy cây thông noel rực rỡ sắc màu trong phòng khách kia, Hướng Nghị mới giật mình ý thức, Lễ Giáng Sinh tới rồi.

      " Hướng tiên sinh," Dì Thu vẫn khách sáo với như cũ, " chủ tham gia party Giáng sinh với bạn bè rồi, hôm nay chắc có thể về. Ngài hẹn trước với ấy sao ?"

      Vậy quả thật là đúng lúc. Hướng Nghị nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn :" Tôi ở đây chờ ấy vậy."

      Party vui hết mình đêm bình an, Chu Lăng uống có phần váng đầu, rúc vào góc trong ghế sô pha nghỉ ngơi, nhưng rượu trong tay vẫn ngừng, ngồi bên cạnh uống nước ép trái cây là người có được giấy phép đặc biệt tham gia Party, Đinh Y Y.

      Tiếng cười đùa hòa lẫn trong nhạc cách đó xa, mọi người high đến sắp tìm ra hướng bắc. Góc nơi đây lại có khí hoàn toàn khác biệt, yên tĩnh cách lạ lùng.

      bao lâu những tên kia quậy đủ rồi, hình như muốn chuyển chiến trường, có chị em tới kêu hai :" Hội sở Hoàng Đình mới tới đám tiểu thịt tươi, chơi cùng ?"

      Đinh Y Y chỉ chỉ bụng mình :" Điều kiện thiết bị hỗ trợ."

      Đối phương hiểu cười cười, tầm mắt chuyển sang Chu Lăng:" Chị, cùng mà, đám tiểu thịt tươi này đều được lắm, kiểu chị thích đó, vô cùng năng nổ nha."

      " Các ," Đôi mắt Chu Lăng có phần mơ màng, học điệu bộ của Đinh Y Y, cũng chỉ chỉ bụng mình :" Điều kiện thiết bị hỗ trợ."

      Người vừa , cảnh vật chung quanh vốn huyên náo trong nháy mắt yên tĩnh lại, cây thông và bong bóng vẫn còn ở đó, thế nhưng khí ngày lễ lại giống như đột nhiên biến mất. Đinh Y Y lé mắt nhìn Chu Lăng:" Dì cả của cậu cũng mấy ngày rồi, vẫn chưa hả ? Ở lại để chuẩn bị đón năm mới chắc ?"

      "Đây phải là Tết đến rồi mua được vé tàu sao ." Chu Lăng cười hì hì, ợ hơi rượu .

      Đinh Y Y cười "xí" :" Sao cậu cùng họ Hướng lăn lộn qua Tết? Giờ hai người phải quan hệ mật thiết à ?"

      " ấy phải dành thời gian cho người nhà rồi." Chu Lăng cười cười, muốn đứng lên, loạng choạng hai cái lại ngã nhào xuống ghế sô pha, xung động mạnh như vậy nhất thời khiến buồn nôn, ngửa mặt nằm sô pha, mãi mà vẫn thấy đỡ chút nào.

      " họ Hướng tốt lắm đấy ." Thời điểm đầu óc quay cuồng, dường như bên tai nghe thấy tiếng thở dài sâu kín của Đinh Y Y, cả thanh lơ mơ," Chu Lăng, ông xã tớ, hình như có chuyện rồi...."

      Khi chuông Giáng sinh vang lên, vừa đúng lúc Chu Lăng về tới biệt thự, từ xe bước xuống, lảo đảo mông lung. Bước chân có phần bất ổn, vịn lấy lan can, bước từng bậc lên thềm nhà .

      Về đến nhà, cả người thả lỏng rất nhiều, dì Thu mở cửa ra nghênh đón , Chu Lăng muốn bà ấy đỡ, tự mình đổi giày, vào trong, sau đó bỗng dưng dừng bước lại.

      ----- Có người nằm ngửa ghế sofa phòng khách, cánh tay khoát lên mắt hình như ngủ. Nằm úp sấp người khối tròn tròn trắng như tuyết, ngủ say cùng tiếng ngáy nho .

      Dường như lúc này dì Thu mới nhớ ra, vội vàng giải thích :" Hướng tiên sinh chờ lâu lắm rồi, tôi chú ý, ấy vậy mà ngủ luôn ở chỗ này." Bà ấy treo áo khoác của Chu Lăng lên rồi hỏi," Muốn đánh thức ấy ạ?"

      " cần," Chu Lăng kéo dép lê nhè tới, Pomeranian thức giấc, nhảy từ người Hướng Nghị xuống, xoay tít mù chạy đến bên chân , giọng kêu hư hư. Chu Lăng ôm nó lên thơm cái, gãi gãi lông, giao cho dì Thu, "Mang nó về ngủ , lấy chăn xuống đây."

      Dì Thu đáp lời, đưa con chó về phòng thú cưng trước, sau đó quay về lên lầu ôm cái chăn lông mới tinh. đến phía trước ghế sô pha, bỗng dưng dừng bước chân lại.

      Chu Lăng leo lên ghế sô pha, nằm nghiêng người , chen vào khe hở chật hẹp giữa ghế sô pha và cơ thể cường tráng của người đàn ông, đầu gối lên ngực , ôm sát lấy vòng eo , đôi mắt nhắm chặt, hơi thở kéo dài đều đặn. Dì Thu ngây người lúc lâu, khẽ khàng đắp chăn lên cho hai người, tắt đèn.

      ..........

      Ánh mặt trời chiếu sáng đỉnh đầu, ấm áp, như thể mang người ta hòa tan dưới ánh nắng , được bao phủ trong lồng lông chim mềm mại, rất mềm mại, thoải mái, ngọn lông xíu quét qua làn da trần, nhồn nhột, kìm được cơ thể khe khẽ run lên .

      ----- Chu Lăng bật ra tiếng rên, ngay sau đó tỉnh lại trong chính thanh của mình, mở con mắt mờ sương, hình ảnh lông nhung mềm mại ấm áp biến mất trong nháy mắt, hồi cảm xúc mềm như lông chim kia, thực chất là từ bàn tay ngao du làm loạn người mình .

      mê man mấy giây, mới phản ứng lại được, đây là phòng khách, tối qua leo lên ngủ cùng Hướng Nghị.

      Hình như trời hẵng còn sớm, dì Thu còn chưa thức dậy, trong nhà rất yên tĩnh, chỉ có xúc cảm cơ thể là vô cùng ràng. Chu Lăng uốn éo người, quay đầu qua, chỉ nhìn được mái tóc ngắn màu đen.

      Hướng Nghị vùi đầu sau lưng , hôn cái gáy mịn màng bóng loáng của , phía dưới chăn, bàn tay biết từ lúc nào chui vào bên trong áo , tham lam mà tóm lấy hai khối tròn tròn phía trước, bàn tay ép lại vân vê nhào nặn.

      Người trong lòng vừa động, Hướng Nghị liền biết tỉnh dậy, ngẩng đầu lên, tăng dần sức mạnh của nụ hôn , đồng thời buông lỏng bên ra, bắt đầu dùng ngón cái thô ráp cọ sát viên đậu đỏ đỉnh, khiến nó rất nhanh dựng đứng lên.

      Chu Lăng xoay đầu lại, xốc chăn lên nhìn, váy người gần như bị tuột hết, mò tìm áo ngực rớt xuống tận eo. khẽ thở ra, lại kéo chăn lên chùm kín, vùi đầu vào trong ghế sô pha dệt vải, bàn tay thế mà lại sờ từ phía dưới chăn.

      bao lâu, trong phòng khách vang lên tiếng dép lê rất khẽ sàn nhà, hình như là dì Thu thức dậy. Việc thể miêu tả của hai người sô pha đồng loạt ngừng lại, Chu Lăng yên lặng hơi rụt người lại ở dưới chăn.

      May mà dì Thu rất có chừng mực tới quấy rầy, cũng có nhìn nhiều, thẳng vào phòng bếp làm việc.

      Chu Lăng nhàng thở ra, sau đó kéo ra bàn tay Hướng Nghị chạm đến mép quần của .

      " Về phòng nào." thào , quay đầu nhìn . Hướng Nghị lại nhân cơ hội dán sát lại cắn lấy môi , đầu lưỡi tiến sâu vào khoang miệng vẫn còn mùi rượu của .

      Thế là cọ quẹt hồi nữa, Hướng Nghị mới hơi hơi lui ra, ánh mắt nóng rực nhìn , chốc lát sau vén góc chăn ra, đứng lên. Quần áo người vẫn khá ổn, ngoại trừ cái lều thể xem thường ở thân dưới, xem ra vẫn còn được gọi là chỉnh tề.

      Còn Chu Lăng gần như bị lột sạch, sờ soạng ở trong chăn, muốn mặc váy vào, Hướng Nghị khom người xuống, cứ thế mà dùng chăn bọc lại, cuốn thành con sâu lông, bế ngang người lên.

      Dường như cảm thấy tư thế này vẫn đủ ngầu, Hướng Nghị đưa luôn cái cuộn tròn kia vác lên vai, cứ hiên ngang như vậy lên lầu hai.

      Về đến phòng dĩ nhiên là trận ân ái triền miên cực hạn, xong việc ,Chu Lăng cuộn tròn trong lòng hồi phục, Hướng Nghị ôm , mồ hôi người vẫn chưa tản hết, hơi thở vẫn chưa ổn định, nhưng vẫn ngừng hôn hôn . Vầng trán, chóp mũi, vành tai, bờ vai ...... Hôn hết sức là dịu , giống như loại vỗ về.

      " Sao lại tới đây?" Trải qua trận chiến, Chu Lăng mở mắt ra, lông mi rung rung. Khóe mắt vẫn hơi hồng hồng, đó là vừa rồi bị ức hiếp hết sức hung hãn, quả thật là bị làm đến khóc.

      Hướng Nghị lại hôn hôn đôi mắt , ấn đầu sát vào ngực mình, ôm chặt thêm mấy phần.

      " Nhớ em." nói.

      Chu Lăng kề sát lồng ngực , nhìn được nét mặt của lúc nói lời này, nhớ lại bộ dạng như ăn thịt người vừa rồi của , hừ một tiếng :" Nhớ em hay là muốn làm em ?"

      " Nhớ em, thì mới muốn làm em ." Hướng Nghị trả lời như vậy, cũng tức giận, chỉ là nghiêm khắc trừng phạt, vỗ một cái lên bờ mông vô cùng cong mẩy của :" Em thì chỉ muốn làm hả ?"

      Chu Lăng liền im ru, rúc vào lòng giả chết.
      tan-chan, conlu124, garubi2949826 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 32
      Edit : Michellevn



      Chu Lăng tắm xong, bọc áo choàng tắm, dây đai thắt qua loa, kéo cửa ra, đập vào mắt là một đôi mắt khiêu khích. Hướng Nghị ngả người vào đầu giường, thân trần trụi, cơ bắp cường tráng, nửa người dưới ẩn trong chăn .

      Trong nhà có quần áo đàn ông, tắm xong thì cứ như vậy tự nhiên mà để trần tất tần tật .

      " Em kêu người đưa tới cho một bộ quần áo." Chu Lăng lau tóc về phòng để trang phục, tiện tay bỏ khăn xuống.

      " cần để ý vậy đâu." Hướng Nghị nói, rồi rất để ý mà trần truồng đứng lên, nhìn nhìn xung quanh, dường như tìm đồ gì đó.

      Chu Lăng dừng bước, ánh mắt kìm được lưu luyến người , hết nhịn nổi, tới sờ soạng lưng . Thời điểm bàn tay trượt xuống bị Hướng Nghị trở tay bắt được, mười ngón giao nhau, nắm trong lòng bàn tay.

      " Tìm gì á ?" Chu Lăng hỏi .

      " Đồ hôm qua mang tới." Có lẽ đã bỏ quên ở phòng khách lầu dưới, Hướng Nghị buông ra, nhanh chóng tròng cái áo len và cái quần, xuống lầu lấy.

      Chu Lăng cũng để ý, thẳng vào trong thay quần áo.

      Hướng Nghị trở lại rất nhanh, vào trong phòng trang phục tìm , cầm một cái áo len màu sắc và kiểu dáng giống y chang cái mặc người. Chu Lăng vừa cài xong móc áo ngực, Hướng Nghị nhìn nhìn hai cái khối tròn tròn kia, cuộn cuộn áo len lại, chùm lên đầu .

      ".......Cho em á ?" Mặt bị áo len trùm lên, giọng nói có phần bức bí từ bên trong truyền ra.

      "Ừm, bà nội tìm người ta đan ." Hướng Nghị tròng áo qua khỏi đầu xong, rất bình tĩnh nhìn nét mặt .

      " Quà tặng giáng sinh sao ?" Nét mặt Chu Lăng thoạt nhìn có gì thay đổi, thậm chí còn mang theo ý cười," Em quên mất chuẩn bị quà tặng cho mọi người rồi, làm sao đây?"

      Hướng Nghị nghiêm trang nhìn , giọng nói nén thấp lại :" Em chính là quà tặng của ."

      Sao mà cái miệng ngọt quá vậy.

      Chu Lăng cười lườm , ngoan ngoãn xỏ tay vào, để mặc cho mình, sau đó cúi đầu sửa sang lại một chút, kích cỡ thật vừa vặn." Em nói mà, cớ gì lại có thể mặc một cái đỏ chóe thế này. ngờ thoải mái thiệt nha, giúp em nói cảm ơn bà nội nhé."

      chọn mặc kết hợp với quần bò, Hướng Nghị khoanh tay trước ngực đứng dựa tủ, nhìn mặc quần, ánh mắt khó hiểu. Chu Lăng cài nút xong, lúc xoay người chọn giày, ở phía sau bỗng dưng nghe thấy mở miệng, hỏi một câu:" Em thích bà nội hả ?"

      Chu Lăng kinh ngạc quay đầu lại :" Sao lại hỏi thế ? Em vì sao có thể thích bà nội được chứ ?"

      Bà nội Hướng tính cách hiền lành, lại dễ thương, chỉ là Chu Lăng bởi vì bản thân thiếu tự tin, đối với sự nhiệt tình và thân thiết của bà có phần khó mà chống đỡ, nói thích thì thật sự là có.

      "Em biết vì sao mà hỏi như vậy." Ánh mắt Hướng Nghị nhìn thâm trầm.

      Chu Lăng mím mím môi, đột nhiên có cách nào nhìn thẳng , xoay đầu qua, cầm đại một đôi giày thể thao và tất, ngồi băng ghế. Hướng Nghị theo tới, quỳ một gối xuống trước mặt , cầm lấy đôi tất từ trong tay , sau đó chuyển bàn chân qua đặt lên đầu gối mình.

      rủ mắt, chăm chú tất xỏ giày cho , ̣t dây giày cũng hết sức tỉ mỉ. Hai chân đâu đó đàng hoàng, đặt chân xuống, mới ngẩng đầu lên, đôi mắt nhìn sâu thăm thẳm.

      " Là nóng vội, trước đó thương lượng với em, đã đưa em về nhà. Tính ra thời gian chúng ta quen biết cũng chưa bao nhiêu, cũng chưa đủ để hiểu nhau ......" Dường như muốn xin lỗi, mà nói đến đây lại biết nói thế nào. Ngưng mấy giây, đứng lên, hít hơi sâu và thở ra như tiếng thở dài.

      Chu Lăng gằm đầu rũ bả vai ngồi ở đó, nhìn chằm chằm sàn nhà hoa văn nhạt màu, tiếng nói có hơi nhỏ :" Em có thích bà nội, em chỉ là cảm thấy, bà có thể tiếp nhận được , ......một quả phụ như em ."

      nhìn thấy, hai chữ kia vừa ra khỏi miệng, Hướng Nghị rõ ràng sững người lại, ánh mắt nhìn đã hơi hơi thay đổi, nhíu mày lại. Đút tay vào túi quần, muốn lấy điếu thuốc, sờ soạng hai cái, trống .

      " Rất bình thường mà, là em em cũng bằng lòng." vẫn ngẩng đầu, chỉ hơi cười, mang theo mấy phần tự ti," Nếu thì suy nghĩ lại chút , hai chúng ta, có thể thực sự phù hợp ......Đúng lúc, em cũng cần nghĩ thêm một chút."

      Bỗng dưng Hướng Nghị thấy bực bội hiểu nổi, trả lời gần như đinh đóng ̣t:" Bà cụ phải là người ̉ hủ, cần thiết phải để ý những thứ này. tự biết bản thân mình muốn gì, cũng biết làm gì, có gì phải suy nghĩ cả."

      xoay người ra ngoài," Em muốn nghĩ thì cứ nghĩ , nghĩ cho rõ ràng rồi lại nói tiếp. Giờ ăn cơm trước đã. "

      Bữa sáng dì Thu đã làm xong từ sáng rồi, kết quả hai người vốn ngủ ghế sô pha, rõ ràng là đã thức dậy, lại lên lầu biết làm cái gì, lề mề cả mấy tiếng đồng hồ mới thấy xuống, đã lại đến giờ cơm trưa.

      Bà ở trong bếp dự trù chuẩn bị bữa trưa, Hướng Nghị vào, nói với bà :" Để tôi làm ."

      Dì Thu vội vàng :" Vậy sao được ạ ! Ngài là khách ......"

      " Để ấy làm ." xuống phía sau Chu Lăng cũng theo vào, đẩy dì Thu ra ngoài. Hướng Nghị đã thuần thục săn tay áo, rửa tay dưới vòi nước, tựa vào bồn rửa bên cạnh, cẩn thận nhìn dò xét:" Em giúp nhé?"

      Hướng Nghị chỉ hỏi :" Muốn ăn gì?"

      Thật ra Chu Lăng cũng biết trong nhà đã có nguyên liệu nấu ăn gì, mở tủ lạnh ra quan sát, đầy ăm ắp lại rất phong phú, nhưng là một người hiểu bếp núc, thì đối với các thành phần nguyên liệu nấu ăn hề có một sự liên kết nào cả.

      " quyết ̣nh ." nghiêng người tránh ra, để Hướng Nghị thuận tiện chọn lựa.

      Hướng Nghị nhanh chóng lướt qua một lượt, lấy ra mấy loại, dạ dày heo, sò khô, củ cái và bắp ngô, dùng để nấu canh ; Ngoài ra chiên thêm hai miếng sườn cừu, tôm xào bông cải xanh, thêm một món thịt kho tàu độc nhất vô nhị của ; Tiện tay làm một món chay ăn thử, dưa leo, dứa xào với nấm đùi gà, vị chua ngọt, hương vị chắc là ổn.

      Những lần trước khuất mắt tính, đây là lần đầu tiên Chu Lăng tận mắt nhìn Hướng Nghị làm cơm.

      biết đàn ông khác lúc nấu cơm sẽ có dáng vẻ như thế nào, dù sao nữa, nhìn Hướng Nghị, chỉ cảm thấy đảo cái xẻng thôi cũng đẹp trai lắm rồi, lúc thái rau còn đẹp hơn, xuống tay lưu loát, pặp pặp pặp xắt gọn gàng một trái dưa leo.

      Vốn dĩ Chu Lăng xung phong nhận làm trợ thủ cho , thế nhưng động tác quá chậm theo kịp tốc độ của , cả quá trình cũng chỉ giúp rửa được một quả dưa leo, nếm mấy miếng rau.

      Nhân lúc thái rau muốn cầm cái xẻng đảo giúp mấy cái, bị dầu trong chảo bắn tung tóe dính lên bỏng tay, kêu lên hoảng sợ.

      Hướng Nghị nhíu mày lại, kéo tay đến dưới vòi nước, sau đó quăng người ra xa một bên:" Đứng đó cấm nhúc nhích."

      Hung dữ thật đấy. Chu Lăng bĩu môi, ò một tiếng.

      Động tác Hướng Nghị hết sức nhanh gọn, bốn món một canh, chưa đến một giờ đồng hồ đã làm xong. Cơm cũng đã nấu xong, Chu Lăng xới cơm cho hai người xong, khom người dùng tay quạt quạt ngửi mùi vị :" Woa, thơm quá à !"

      Hướng Nghị ngồi xuống đối diện , gắp một miếng thịt kho tàu ̣nh cho , Chu Lăng đã thể chờ đợi mà đút ngay một miếng vào trong miệng, quai hàm hoạt động hết sức tích cực. Lúc này mới chú ý đôi đũa Hướng Nghị đưa qua, vội vàng cầm bát lên nhận lấy.

      Sau đó trong lòng khỏi phỉ nhổ chính mình, cũng biết vì sao mà lại sợ như vậy.

      Có điều hôm nay cuối cùng cũng đã đạt được mong muốn, ăn được đồ ăn do Hướng Nghị làm.

      làm thật sự ăn rất ngon, phải là kiểu ngon như nhà hàng cao cấp năm sao hay là các quán ăn nổi tiếng, mà chính là hương vị gia ̀nh, đặc biệt là thịt kho tàu kia, đâu có thấy thêm gia vị gì đặc biệt đâu, thế nhưng ngon đến độ khiến người ta có thể ăn thêm một chén cơm.

      Lần này Chu Lăng rất chủ động rửa chén, Hướng Nghị thì đứng phía sau , nhìn lặng lẽ.

      Hai người mặc áo len đỏ kiểu tình nhân, nấu ăn em rửa chén, như kiểu phân công của vợ chồng nhỏ, thế nhưng bầu khí lại thích hợp lắm. Kiểu yên lặng có gì để nói này, hoàn toàn khác với tình trạng trước đây khi Hướng Nghị làm việc còn thì tự mình ngồi chơi xích đu treo.

      Hiển nhiên loại tình trạng hiện giờ này chẳng có gì là dễ chịu, Chu Lăng buộc lòng phải tìm chuyện để nói :" Hôm nay Tam Kim có xuất diễn, có muốn xem ?"

      Hoạt động mừng giáng sinh tại trung tâm thương mại mới khai trương kia , sắp xếp Tam Kim vào danh sách khách quý, cát sê biểu diễn và tất cả đãi ngộ đều dựa theo tiêu chuẩn của các ngôi sao hàng đầu. Chuyện này Tiền Gia Tô ở nhà đã líu lo nhắc nhắc lại nhiều lần, Hướng Nghị cũng biết, nghe vậy gật gật đầu nói :" ."

      Vừa ra trước cửa, Chu Lăng vừa tính toán mặc một cái áo khoác đẹp đẹp, lại bị Hướng Nghị thuận tay ở tủ áo kéo xuống một cái áo lông màu trắng, có phần cứng rắn bọc lại. Lúc này Chu Lăng có chút sợ , vẫn dám phản kháng, để tùy lấy tiếp một cái khăn quàng ̉, quấn làm ba vòng hết sức chặt chẽ, che cả nửa gương mặt.

      đột nhiên nhớ lại lần trước mua cho cái khăn quàng ̉ kia, để ở xe, thế nhưng vẫn quên chưa đưa cho .

      Lúc ra cửa Hướng Nghị lấy xe, Chu Lăng trước đến xe của mình, lấy ra khăn quàng ̉ đã để đó lâu rồi. cũng giống như Hướng Nghị vừa rồi quấn cho ba vòng như vậy, phục thù xong, có chút đắc ý cong khóe miệng :" Giáng sinh vui vẻ ."

      Hướng Nghị kéo qua hôn một cái, nổ máy xe, lại hết sức tùy tiện tháo cái khăn ra.

      Đến trung tâm thương mại vừa đúng lúc mới bắt đầu, Tiền Gia Tô ở hậu trường vô cùng hồi hộp mà làm công tác chuẩn bị, trang phục đã thay xong, chịu để thợ trang điểm vẽ mặt mình như phụ nữ . Vừa trông thấy Hướng Nghị và Chu Lăng, đã vui vẻ lao tới :" Hai người đến xem em hả !"

      Vào trung tâm thương mại Chu Lăng thấy nóng đã bỏ khăn quàng ̉ ra, cậu ngắm ngắm , nói bằng giọng u sầu :" Sao hôm nay chị lại mặc thế này ?"

      Áo lông, quần bò, giày thể thao, ̉ áo còn hé lộ một phần áo len màu đỏ chóe bên trong ------ hề giống với sở thích của chút nào .

      Chu Lăng nói gì, một ngón tay chỉ vào Hướng Nghị.

      Tiền Gia Tô tức thì làm ra biểu tình " thì ra là thế ", ánh mắt khinh bỉ liếc họ nhà mình.

      Khóe miệng Hướng Nghị giật giật, nhìn cậu cười :" Hát cho tốt vào, đại minh tinh, có ghi hình lại đấy, đừng làm mày mất mặt."

      Tiền Gia Tô vốn dĩ đã căng thẳng lắm rồi, bị nói vậy lại càng hồi hộp. Đây là lần đầu tiên cậu chính thức lên sân khấu, cảm giác hề giống với lúc hát ở quán bar, vừa rồi len lén nhìn ra ngoài, phía dưới sân khấu người đông nghìn nghịt, lại còn giữa ban ngày ban mặt nữa chứ, nào có mờ tối như ở quán bar.

      " Tiêu rồi, xong rồi, em cảm thấy em thế này chắc chắn là tai nạn hiện trường !" Tiền Gia Tô bắt đầu túm lỗ tai ngừng tới lui, nhìn lại hai người bên kia đều lộ vẻ mặt buồn cười, tức thì thẹn quá hóa giận mà đuổi người ," Hai người , nhanh lên ! dạo ngắm nghía ! được nhìn em !"

      Chu Lăng buồn cười vỗ vỗ vai cậu :" Đừng căng thẳng, em gấu mà !"

      " Em gấu đó !" Tiền Gia Tô nắm tay lại, sau đó cúi đầu hứ một tiếng ," Em mới thèm gấu!"

      Hướng Nghị mặc kệ cậu, thuận thế dắt tay Chu Lăng, dẫn lên lầu." Xem phim hả ?"

      " Được ạ." Hiện giờ Chu Lăng hoàn toàn dám làm trái ý , vẻ mặt ngoan ngoãn gật đầu, theo vào rạp chiếu phim, đứng bên cạnh chờ mua vé.

      chọn một bộ phim hoạt hình đã được công chiếu một thời gian, Chu Lăng ngó ngó nhìn , nói gì.

      Rạp chiếu phim nhiều người lắm, chọn chỗ ngồi trong góc hẻo lánh, Chu Lăng lại ngó ngó nhìn , xoay lưng qua cười một cách lén lút.

      Hướng Nghị nhét bỏng ngô vào trong lòng , liếc nhìn , dường như biết tỏng ý nghĩ dung tục trong đầu :" Em nghĩ nhiều quá đấy."

      " .......Ò ." Chu Lăng đút một viên bỏng vào trong miệng, cười và về phía khán phòng.
      conlu124, garubi29498, Hale20522 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 33
      Edit : Michellevn


      Lúc Chu Lăng ôm bỏng ngô bước vào khán phòng, màn ảnh quảng cáo, biết chỗ ngồi ở đâu, đứng ở dưới bậc thang. Hướng Nghị đến cạnh , cũng dừng lại, cocacola trong tay đưa tới bên miệng . Chu Lăng cúi đầu ngậm ống hút, uống chưa hết một ngụm đã ợ một cái, thế là nổi lên cả đống bong bóng .

      " Ngốc." Hướng Nghị liếc nhìn , nhỏ giọng phun ra một chữ.

      Chu Lăng còn chưa kịp phân biệt giọng điệu cái chữ này rốt cuộc là khinh bỉ hay cưng chiều, thì Hướng Nghị đã lại dắt tay bước từng bước lên bậc cầu thang, đưa đến chỗ ngồi.

      vào trước ngồi xuống, sau đó ấn cái ghế bên cạnh xuống, đợi Chu Lăng ngồi yên ổn xong, cũng rút tay lại, thuận thế ôm lấy vòng lưng . Tay ghế ở giữa đã được nâng lên, Chu Lăng dịch dịch mông sang bên cạnh, ngả đầu , gối lên bờ vai .

      thể thừa nhận, dựa vào vòm ngực dày rộng của xem phim như thế này, khẳng ̣nh thú vị hơn nhiều so với khi cùng Đinh Y Y .

      Có điều ..........

      " Chuyện này thông thạo thật đó nha," nghĩ đến gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên, ở trong bóng tối liếc mắt nhìn Hướng Nghị," Trước kia hay đưa các đến đây lắm hả ?"

      Hướng Nghị xoay đầu qua, trong ánh mắt phản chiếu ánh sáng từ màn ảnh, trong sáng rực rỡ," Em nói Tiền Hâm hả ?"

      Chu Lăng ngây người một lát mới phản ứng lại được, tức thì dựa người vào ghế ngừng cười khúc khích.

      Sau khi phim chính thức được bắt đầu, lại có một ít người lục đục vào. Chu Lăng ăn bỏng ngô, nhân thể quan sát một chút, cả khán phòng chiếu phim, tổng ̣ng cũng vượt quá hai mươi ngươi; Hơn nữa lấy hai họ làm tâm vòng tròn, năm sáu chỗ ngồi xung quanh đều còn trống .

      đặt bỏng ngô xuống, xoa xoa tay và miệng, uốn éo thắt lưng, đôi môi kề sát lại Hướng Nghị.

      ngờ bỗng nhiên nắm lấy cằm , lực nặng nhưng cũng dễ gì mà chống cự được, ấn người ta về vị trí cũ, cả quá trình tầm mắt vẫn luôn rời màn ảnh chiếu phim, rất chi là nghiêm túc.

      "Tập chung xem ." nói

      Chu Lăng:" ............."

      Cuộc đời gần ba mươi năm, chẳng mấy khi đến rạp chiếu phim, đã vậy đều là dính một chùm với Đinh Y Y. Tính ra, đây vẫn là lần đầu tiên xem phim cùng một người đàn ông.

      Luôn nghe nói có một số cặp đôi to gan lớn mật có thể làm một số chuyện xấu hổ trong rạp chiếu phim, thì muốn tìm loại kích thích đó, thế nhưng vì ở cùng Hướng Nghị trong một nơi mang tính bí ẩn giữa chốn công ̣ng, vẫn rất mới lạ.

      Cho nên lúc nhìn thấy chọn vị trí góc xó, lập tức đã nghĩ đến việc đứng đắn.

      Ấy vậy mà, Hướng Nghị dùng hành động thực tế chứng minh, quả thật là nghĩ hơi bị nhiều.

      Chu Lăng khẽ thở dài, nhấc cocacola lên uống một ngụm.

      Phim hoạt hình về các công chúa, Chu Lăng đã còn là các bé tuổi dậy thì, hứng thú gì mấy. Người bên cạnh thì lại muốn làm ra vẻ Liễu Hạ Huệ, chịu phối hợp với làm chút chuyện kích thích, thật sự là quá nhàm chán, ăn bỏng ngô ngọt ngấy được một lát, rúc vào trong lòng Hướng Nghị, từ từ khép mí mắt lại.

      Mãi cho đến khi đèn trong rạp sáng bừng lên, Chu Lăng mới giật mình thức tỉnh, tính phản xạ ngồi thẳng người lên, vừa đúng lúc nhìn phía trước cách đó xa, một đôi tình nhân ôm hôn nhau say sưa cũng cuống quít rời nhau ra, người con trai như còn thòm thèm vẫn ́ níu muốn hôn nữa, bị bạn gái xấu hổ cáu lên thụi cho một phát vào ngực .

      Chu Lăng yên lặng nhìn nhìn, hai người kia ngọt ngào dính lấy nhau nắm tay rồi, mới xoay đầu nhìn cái kẻ nào đó hiểu phong tình ở bên cạnh :" thắng rồi ."

      ---- Chỉ để chứng minh nghĩ linh tinh, mà ngay cả hôn một cái cũng có.

      " Gì hả ?" Hướng Nghị nhướng mắt, trong mắt vẫn còn phần nào mờ mịt chưa hiểu hết.

      Vẻ mặt Chu Lăng hoài nghi nhìn đánh giá vài giây, bỗng dưng thông suốt mà nở nụ cười.

      Nụ cười đó vô cùng ̉ quái, Hướng Nghị để ý tới, kéo tay đứng lên:" nào."

      "Phim nói về cái gì vậy ?" Chu Lăng được nắm tay dắt ra khỏi rạp chiếu phim, bắt đầu hỏi liên tục, giống như thật sự quan tâm đến nội dung phím lắm á ," Hay lắm hả ? Công chúa và hoàng tử ở bên nhau rồi chứ ?"

      Hướng Nghị "ừ" một tiếng hết sức là trang nghiêm.

      Chu Lăng lập tức cười khoái chí:" Biết ngay là xem mà, phim này căn bản có hoàng tử nào hết á." Giống như sau khi một vòng cuối cùng để chứng minh mình là người chiến thắng, hếch cằm lên khuôn mặt tràn đầy vẻ đắc ý chế nhạo," Làm ra vẻ với em ."

      Hướng Nghị bị vạch trần cũng đổi sắc mặt, nắm tay nhét vào trong túi, thang cuốn xuống lầu.

      Mấy tầng dưới đều là cửa hàng của các thương hiệu khác nhau, hai người cũng có việc gì khác, nhân tiện di dạo ngắm nghía .

      Bình thường Chu Lăng hay dạo phố, cho nên mỗi lần đều là mua cả đống túi lớn túi nhỏ. Lần này cũng vậy, mất bao lâu, đã mua ít đồ :Quần áo cotton nhẹ nhưng cực kỳ giữ ấm; Giày chất lượng tốt ; khăn quàng ̉ lông dê; quần áo mặc ở nhà mềm mại thoải mái ......

      Đồ mua rồi hiển nhiên nhét hết cho người đàn ông cao to vạm vỡ, mua được kha khá rồi, lẩm nhẩm liệt kê :" Áo len mỏng và quần là của , còn lại là của bà nội, em mua số nhỏ nhất rồi, bà chắc là mặc vừa hết thôi. Giày thì em biết mua có chuẩn , mang về cho bà thử chút xem, nếu vừa có thể đổi."

      Hướng Nghị nhìn , ̣nh nói gì đó, bỗng dưng Chu Lăng ngẩng đầu lên nói:" À đúng rồi, chỗ em hình như có mấy cái thẻ mua sắm, hôm nào đưa cho , có thời gian thì cùng đưa bà nội một vòng nhé ."

      Vấn đề thích hay thích bà nội vào buổi sáng kia, Hướng Nghị thật sự nghĩ như vậy, lúc ấy thật ra là muốn hỏi dò , muốn biết trong lòng tính toán thế nào.

      Thái độ hồi sáng của tốt tí nào, hiện giờ nhìn thấy dáng vẻ lấy lòng của , ấy vậy mà lại có chút áy náy.

      Thực ra là một phụ nữ rất tốt, đối tốt với là chuyện hiển nhiên cần phải nói, ngoại trừ biết nấu cơm, thích rửa chén lại có hơi lười, thì vẫn là người rất biết thương. Trước đó lúc còn dính nhau nhất kia, sau khi kết thúc công việc thường thường giúp mát xa, tuy rằng phương pháp được tốt lắm, lại còn luôn thích nhân cơ hội chấm mút sờ mó.

      Với Tiền Hâm cũng rất tốt, trước lúc hai người đương, cũng đã rất quan tâm cậu ta. Công việc ở quán bar, show diễn hôm nay, ngoài ra còn ngần ngại đưa một số quà tặng quý giá.

      Ngay cả đối với bà nội, ngày hôm sau , cũng kêu người đưa tới nhà rất nhiều thực phẩm dinh dưỡng.

      thật sự rất tốt.

      Mặc dù sâu trong nội tâm , đối với những quà tặng mà tiêu chuẩn khác xa cuộc sống của họ khiến khó tránh khỏi có chút kháng cự, nhưng cũng rất ý thức về điểm này .

      Một tay Hướng Nghị xách cả đống đồ nặng trịch, kéo vào trong lòng.

      muốn có , nhưng lại biết nghĩ gì .

      Chu Lăng hề cảm nhận được hàm ý của cái ôm này, chỉ là ngoan ngoãn trong vòng ôm của . Điện thoại của Hướng Nghị trong túi rung lên, lấy ra xem, là Tam Kim gọi, quẹt ngón tay nhận máy đưa lại sát tai Hướng Nghị.

      " họ !" Đầu bên kia Tiền Gia Tô kêu toáng lên ," Em xong rồi ! Ah xí ----- em hát xong rồi! chị ở đâu thế, xuống đây em mời hai người ăn cơm ! Hôm nay đây có tiền !"

      Giọng điệu đó Chu Lăng cũng đã nghe thấy, úp mặt vào bờ vai Hướng Nghị cười.

      " Được thôi." Hướng Nghị cũng hơi hơi cong khóe miệng.

      " Vậy thì đưa cả bà ngoại đến đây luôn , cùng ăn luôn, vừa lúc lâu rồi bà cũng chưa ra ngoài dạo phố." Kẻ đã có sức mạnh Tiền Gia Tô vô cùng phong thái mà phân phó Hướng Nghị," Quyết ̣nh như vậy nhé, quay về đón bà ngoại đến đây !"

      Ngắt điện thoại, Hướng Nghị buông Chu Lăng ra, nói mà cho phép từ chối :" Em cũng cùng ."

      Chu Lăng lấy điện thoại cất vào túi , vừa nói :" Bà nội có phải ăn chay hay ? Gần chỗ này có một quán ăn chay, làm cũng ăn ngon lắm ."

      đáp ứng ngay, Hướng Nghị chịu bỏ qua cho , lặp lại lần nữa:" Cùng ."

      Chu Lăng bó tay , đành phải đáp ứng, nhướng mắt nhìn , mắt cong cong ý cười :" Biết rồi, họ đại nhân ."

      Hướng Nghị về nhà đón bà cụ, tiện thể mang đống đồ Chu Lăng mới vừa mua về nhà.

      Chủ ý của là đưa Chu Lăng cùng về, nguyện ý lắm, lại dám từ chối, thời điểm gặp Tiền Gia Tô ở lầu 1, nhìn thấy tiệm bán kem phía trươc, lập tức mắt sáng lên, gọi Tiền Gia Tô :" Ăn kem ly ?"

      "Ăn !" Tiền Gia Tô gật đầu cái rụp .

      Hai người ăn rơ với nhau, cũng để ý Hướng Nghị nữa, Chu Lăng túm Tiền Gia Tô chạy về phía tiệm kem, vào tiệm kem rồi mới quay đầu lại, cười hì hì huơ huơ tay với Hướng Nghị.

      Hướng Nghị bó tay, tự mình lấy xe về nhà.

      về về, cả thời gian bà cụ hào hứng thay quần áo mới, tổng ̣ng mất đến một giờ đồng hồ.

      đường Chu Lăng gửi tới ̣a chỉ quán ăn chay, nói cứ chờ họ ở đó, Hướng Nghị lái xe đến đó, lại chỉ thấy vị kim chủ ngày hôm nay ,Tiền Gia Tô một mình ngồi trong căn phòng trang nhã.

      " Ây dô !" Bà cụ vừa vào đến đã ôm cái đầu chó của Tiền Gia Tô mà xoa xoa," Tiểu Hâm của chúng ta có triển vọng rồi, biết kiếm tiền mời bà ngoại ăn cơm rồi đó !"

      Tiền Gia Tô cúi đầu để bà xoa hai vòng cho đã nghiền, mới đứng thẳng dậy, sửa sang lại kiểu tóc ngầu lòi của mình, vừa đắc ý cười hi hi." Hiện giờ cháu có thể kiếm tiền sánh ngang họ, về sau bà được nói gì cháu nữa đó ."

      Bà cụ cũng nể tình, trả lời ngay:" Thì cháu vẫn cứ mạnh mẽ hơn."

      Tiền Gia Tô phục mà hừm hừ, nhìn người họ trong lòng bà ngoại so với cậu vĩnh viễn hiểu chuyện đáng tin cậy, thấy vừa vào đã nhìn bốn phía một vòng, tiếp đó lông mày rõ ràng cau lại.

      " Hình như chị Lăng có việc gấp," Tiền Gia Tô nói rõ nguyên do," CHị ấy nói ngày khác lại ăn cùng chúng ta."

      "A," Dáng điệu bà cụ có chút thất vọng, " Ta đã thay quần áo mới muốn để con bé xem đó, rất là đẹp , thật là vừa vặn" Thực ra có hơi rộng một chút, bà hiện giờ rất gầy, căn bản mua được cái gọi là quần áo vừa vặn, nhưng là cháu dâu mua, bà thích vô cùng, vừa vặn cũng phải ép cho vừa vặn.

      Tiền Gia Tô lơ đễnh nói :" sao ạ, lần sau lại để chị ấy xem cũng vậy mà." Cậu kéo bà cụ ngồi xuống, lấy menu cho bà xem," Tiệm ăn này là chị Lăng giới thiệu, chỉ làm món chay thôi, bà nhìn thử xem muốn ăn gì nào."

      Hướng Nghị cũng ngồi xuống, nét mặt hơi hơi trầm xuống, cầm di động do dự một lát, cuối cùng vẫn đặt trở lại.

      Chu Lăng phải lâm trận bỏ chạy, mà là có việc thật sự.

      Ăn một ly kem với Tiền Gia Tô xong ra, ̣nh đến nơi đã hẹn, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại. Sắc mặt thay đổi mạnh mẽ, dặn dò một tiếng, vội vàng chặn một chiếc xe, rời .

      Thời điểm đến bệnh viện, gặp ngay chồng của Đinh Y Y lật đật chạy tới. Chu Lăng nghiêm mặt lại, phủ đầu mắng luôn một câu :" làm gì rồi !"

      mặt người đàn ông có vài phần xấu hổ, dường như sợ mất mặt, vội nhỏ giọng khuyên nhủ :" lên xem thế nào rồi nói sau ."

      Đinh Y Y vẫn còn trong phòng giải phẫu chưa ra, bảo mẫu trong nhà lo lắng đứng chờ bên ngoài. Người đàn ông bước nhanh tới, hề có vẻ chột dạ như đối diện với Chu Lăng mà vẻ mặt nghiêm khắc chất vấn bảo mẫu :" Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cuối cùng là ấy đã nhìn thấy cái gì hả ?"

      " Giờ là lúc hỏi mấy cái này hả ?" Chu Lăng cực kỳ kiên nhẫn cắt ngang lời ta, kéo bảo mẫu sợ tới mức có hơi run rẩy sang một bên, " Tình trạng của ấy thế nào ?"

      " Chảy máu nhiều lắm ạ," Hai tay bảo mẫu xoắn chặt lại, lo lắng căng thẳng," Đứa bé chắc là giữ được rồi ....."

      Sắc mặt người đàn ông nháy mắt trở nên trắng xanh, Chu Lăng cắn răng, đôi mắt sắc lẻm liếc nhìn ta. hít sâu mấy hơi liền, bắt buộc bản thân phải tỉnh táo lại, nắm tay siết chặt bên người, mơ hồ có thể thấy được các mạch máu màu xanh mu bàn tay.

      " nói ấy bởi vì nhìn ảnh chụp mới trượt chân ngã sấp xuống, ảnh chụp đâu ?" Thấy bảo mẫu trong nháy mắt liếc về phía ông chủ một cách dè dặt, vươn tay nắm bả vai ta, hơi hơi dùng lực," cần để ý ta, có chuyện gì cứ nói với tôi."

      Người đàn ông bên cạnh nhìn bảo mẫu một cách đe dọa, nhưng vào lúc này uy tín của ta đến cả người ngoài cuộc cũng đã cần, bảo mẫu nghiêng đầu tránh :" Tôi có mang ảnh chụp theo đây ....." ta lấy từ trong túi ra một tấm ảnh có hơi nhăn nhúm, đưa cho Chu Lăng .

      Mặc dù đã đoán trước chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn thấy hình ảnh một nam một nữ trần truồng* dây dưa, trong nháy mắt Chu Lăng vẫn cứ nén nổi phẫn nộ, quay đầu hung hăng trừng cái khuôn mặt giống y chang khuôn mặt trong tấm hình kia.

      Người đàn ông dám nhìn , chột dạ ngoảnh mặt hướng khác.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 34
      Edit : Michellevn


      Nửa giờ sau, Đinh Y Y được đẩy ra từ phòng giải phẫu, nét mặt trắng bệch cắt ra giọt máu, còn lại chút nào thần thái của ngày thường. Người đàn ông tranh vượt lên trước, nắm chặt lấy tay ấy, khuôn mặt tràn đầy vẻ tự trách và hối hận.

      " buông tay ! " giờ đến cả chuyện Đinh Y Y cũng rất vất vả, muốn rút tay về, nhưng lại thể địch nổi sức lực đàn ông.

      Chu Lăng tới, chẳng chẳng rằng hất tay ta ra, sau đó nắm chặt tay Đinh Y Y, khom người xuống, giọng hết sức, giống như sợ ai làm phiền, hỏi ấy :" Đau ?"

      " Đau." Đinh Y Y nhếch miệng lên, muốn cười với , nhưng nhìn cứ như là khóc .

      Hốc mắt Chu Lăng tức khắc đỏ lên, cắn răng kìm nén nuốt nước mắt trở về." Đừng khóc nhé ," cười dịu dàng với Đinh Y Y, thanh chuyện cực kỳ, chỉ có hai người mới có thể nghe được ," Tớ nhất định trả lại bọn nó gấp bội ."

      Đinh Y Y ngớ người, nắm tay siết chặt lại, há miệng muốn gì đó, đột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy mạnh ra ---- Là cha mẹ chồng ấy nhận được tin cùng nhau chạy đến, lo lắng bước nhanh đến trước giường bệnh, hỏi bằng giọng săn sóc :" Cơ thể thế nào rồi ?"

      Đinh Y Y chống tay muốn ngồi dậy, bị mẹ chồng vội vàng ấn xuống :" Đừng động đừng động, mau nằm xuống nghỉ ngơi."

      Biết được cơ thể ấy quá đáng ngại, chỉ là thể giữ lại đứa bé, hai ông bà yên tâm, nhưng cũng lộ ra vẻ tiếc nuối ràng. Lúc này ông bà mới dành thời gian để ý đến đứa con đáng xấu hổ bên kia, có phần nghiêm khắc mà kêu ta tự mình mọi chuyện.

      Hai ông bà dạy dỗ con, Chu Lăng tiện ở lại nữa, dặn dò bảo mẫu vài câu cẩn thận rời . mới ra ngoài, cửa phòng bệnh sau lưng đóng lại, tiếng la mắng nổi giận từ bên trong truyền ra :" Quỳ xuống !"

      Chu Lăng nhìn cánh cửa màu trắng khép chặt lại, sau lát xoay người, lại lần nữa gọi điện thoại cho trợ lý trong giờ nghỉ .

      Thức ăn chay tiệm này quả tệ, dựa theo vị các món mặn, màu sắc cực đỉnh, hương vị cũng ngon vô cùng. Mặc dù Hướng Nghị có khẩu vị gì, nhưng thấy bà cụ ăn đến là vui vẻ, nên tâm tình cũng theo đó mà thoải mái chút ít.

      Bởi vì điều kiện sức khỏe, lâu lắm rồi bà cụ ra ngoài dạo chơi, ăn ở tiệm ăn bên ngoài. Bao tử của bà đảm đương được sức ăn của người bình thường nữa, bình thường chủ yếu đều là thức ăn lỏng, bày trước mặt đồ ăn ngon nhiều như vậy, cũng chỉ có thể ăn được mấy miếng cho ghiền mà thôi.

      Có điều hôm nay bà cụ mãn nguyện lắm, thời gian qua cháu ngoại làm việc đàng hoàng, quá trời công việc nghiêm túc tìm, lại nhất định đến quán bar hát cái gì mà ca. Thỉnh thoảng cũng kiếm được món phụ giúp gia đình, nhưng đa phần thời gian, đều là ngửa tay xin họ tiền tiêu vặt.

      giờ xem như có triển vọng, con đường ca hát dần nổi tiếng, suất diễn có thể kiếm được ngang bằng của cậu năm. Bà cụ vô cùng yên tâm vui vẻ, nghe Tiền Gia Tô khoe khoang cậu ở sân khấu biểu tuấn cỡ nào, đẹp trai ra sao, cứ hớn hở cười suốt.

      Tiền Gia Tô high lắm rồi, sau đó cứ vậy mà ăn no luôn, lúc trở về dựa nửa người ở chổ ngồi phía sau, để bà ngoại xoa bụng cho cậu.

      " A ......" Tiền Gia Tô dễ chịu mà híp mắt lại, biết nghĩ đến cái gì, bỗng dưng cảm khái câu," Em chị Lăng quá !"

      Bà cụ nghe vậy lập tức chau mày, giơ tay đánh mạnh vào người cậu, Tiền Gia Tô tức vòng tay lên ôm ngực hít hà tiếng, hai mắt trợn lên :" Sao lại đánh cháu ?"

      " được bậy bạ!" Bà cụ trừng cậu.

      Tiền Gia Tô ngây người lát mới phản ứng lại kịp, nhất thời nên lời chỉ bật cười. Cậu "khụ" tiếng, vẻ mặt bí hiểm nhìn bà cụ :" Bà ngoại, bà có biết, họ quen chị Lăng như thế nào ?" Cậu ngồi thẳng người, vô cùng phóng khoáng mà vỗ vỗ áo khoác, sau đó vươn ngón tay ra, chỉ vào chóp mũi tuấn của mình," Là do con đấy."

      Ở phía trước Hướng Nghị tập chung vào lái xe, vẫn luôn lên tiếng, lúc này lại nhìn lướt qua kính chiếu hậu, hai người phía sau vẫn phát .

      Vẻ mặt bà cụ hoài nghi nhìn Tiền Gia Tô chăm chú:" Cháu có chuyện gì ở đây ?"

      " họ có thể quen được chị Lăng, đều là nhờ hào quang của cháu !" Vẻ mặt cậu kiêu ngạo, " Bà còn lo lắng cháu cạy góc tường của họ sao ? Về lý mà , nếu cháu có ý nghĩ kia, căn bản là tới phiên họ ...............Ái ui!"

      thao thao bị bà cụ đập cho phát vào đầu, Tiền Gia Tô xoa xoa đầu, lầm bầm:" tin thôi."

      Hướng Nghị yên lặng thu lại ánh mắt, đối với việc này ý kiến. thực tế, quả phải cảm kích thằng em họ thiểu năng này.

      Vì tập luyện mà mấy ngày rồi Tiền Gia Tô được ngủ đủ giấc, về đến nhà há mồm ngáp, tắm rửa trước. Hướng Nghị rót ly nước ấm, lấy thuốc của bà cụ đưa đến phòng của bà, nhìn bà uống xong, lại rời ngay, mà ngồi xuống bên giường.

      Lúc này bà cụ mới nhận ra, vui vẻ cả ngày hôm nay, cháu nội lớn nhà mình hình như từ đầu chí cuối hề gì cả.

      " Sao thế hả ," Bà hỏi trêu đùa," có vợ cháu ăn cơm cùng nên cháu vui hả ?"

      Hướng Nghị mỉm cười, kéo bà qua ngồi xuống, sắc mặt hiếm khi nghiêm trang:" Cháu với bà chuyện này."

      Tâm tình vốn có hơi nặng nề, thế mà vừa ra những lời này, tức khắc trông thấy hai mắt bà cụ sáng lên trông thấy, biểu cảm " Vui mừng quá đỗi" hết sức sống động.

      Nhất thời Hướng Nghị có hơi buồn cười :" Bà lại nghĩ đâu vậy ?"

      " nghĩ đâu á !" Bà cụ mừng khấp khởi," phải cháu muốn chuyện kết hôn với bà à ?"

      " ...........Vẫn sớm mà ." Hướng Nghị bó tay xoa xoa cái trán.

      "Trước khi kết hôn, có số chuyện cháu muốn trước với bà ." Hướng Nghị nhìn bà, nghiêm nghị:" Trước kia Chu Lăng từng kết hôn lần."

      Bà cụ kinh ngạc mở to hai mắt, Hướng Nghị tiếp tục :" Bởi vì số nguyên nhân thân bất do kỷ (*), cũng phải ý muốn ban đầu của ấy . Chồng trước của ấy qua đời, những chuyện khác, sau này có cơ hội cháu giải thích với bà."

      (*) thân bất do kỷ: thể tự làm chủ bản thân, cuộc đời, vận mệnh mình .

      Môi bà cụ mấpmáy, nhưng lại phát ra thanh.

      Hướng Nghị cũng thêm gì nữa, dành thời gian cho bà tiếp nhận.

      Mãi nửa ngày, bà cụ mới giống như bình thường lại, người khẽ động đậy kéo tay Hướng Nghị, giọng hỏi :" Vậy cháu thử ta nghe, cháu nghĩ thế nào ?"

      " Cháu quan tâm nhưng cái đó," Hướng Nghị nắm chặt tay bà, " cháu hy vọng bà cũng đừng để ý."

      Bà cụ yên lặng lúc lâu, mới hít hơi dài:" Ta để ý gì chứ, ta phải quan tâm cháu sao. Cháu thèm người khác chỉ biết thích người ta, ta ngăn được sao ." Giọng bà có phần , mang theo mấy phần ý tứ thỏa hiệp," Kết hôn lần hai lần hai, ta nhìn con bé đó thấy rất được, nó cũng dễ dàng gì."

      Cho đến khi bà buông ra câu cuối cùng, Hướng Nghị mới giống như trút ra tiếng thở dài nhõm từ sâu tận đáy lòng, siết chặt tay bà nội, nỗi lòng phức tạp, nhất thời lại biết phải gì .

      Vai bà cụ rũ xuống, vẫn nhìn , lát sau bỗng dưng lại hỏi :" Vậy chừng nào đám cưới đây ?"

      "........." Hướng Nghị bật cười, nâng tay xoa xoa đầu bà .

      Sáng hôm sau, tòa nhà văn phòng trong khu trung tâm thương mại nào đó, xinh đẹp trẻ trung, thu dọn đồ dùng của mình, trong tiếng xì xào của cả phòng, bước ra khỏi công ty, đôi mắt đỏ lên muốn khóc, giống như chịu bao nhiêu là oan ức.

      ai thông cảm cho ta, trong đêm lời đồn đại mạng nội bộ công ty truyền ầm lên, mọi người đều biết ả này mới đến đây chưa được nửa năm mà thủ đoạn rất cao tay, quyến rũ vị quản lý cấp cao nào đó, vậy còn mưu mô khó lường mà gửi những bức ảnh thiếu đứng đắn giường của mình cho người vợ chính thức mang thai , làm hại người ta hư thai phải vào bệnh viện.

      ------Lòng dạ đen tối độc ác tham lam, bây giờ còn giả bộ Bạch Liên Hoa cái nỗi gì .

      Thậm chí còn thèm để ý đến vẻ đáng thương và căng thẳng khi ta luôn miệng " Tôi có ." Là liêm sỉ ấy hả ? Vậy xác thực là có rồi .

      Bên ngoài tòa cao ốc có mấy chiếc xe giá trị xa xỉ, trong đó khiến người ta chú ý nhất, là chiếc xe thể thao màu trắng ngay cửa đối diện kia, thân xe thuần màu trắng tinh sạch , sáng chói mắt người nhìn. người phụ nữ xinh đẹp mỹ miều dựa người vào xe, bên trong áo khoác màu nâu nhạt là bộ vest màu trắng, hai chân thon dài thẳng tắp, khí chất cao quý lạnh lùng, vô cùng thu hút người khác.

      Chu Lăng để ý đến tầm mắt thỉnh thoảng rơi người mình, khoanh tay trước ngực nhìn chăm chú cửa kính trước mặt.

      bao lâu, bóng dáng ôm cái thùng xuất , Chu Lăng đứng thẳng lên, nâng chân thong dong bước tới.

      ---- Dáng vẻ quả tệ, miễn cưỡng có thể kêu tiếng người đẹp, cặp mắt rất đẹp, lúng liếng trong suốt động lòng người, đúng là loại hình khiến cho đàn ông dễ dàng sa ngã.

      ả kia trông thấy có người thẳng về phía mình, theo bản năng né tránh, Chu Lăng làm bức tường cản lại đường ta , nhếch khóe môi xinh đẹp lên, trong ánh mắt lại dâng tràn vẻ dữ tợn.

      " biết tôi à ?" Chu Lăng nở nụ cười hề có ý tốt," Bộ phận nhân làm ăn cái kiểu gì thế nhỉ, nhân viên quèn người người hai đều biết chủ tịch, đào tạo cũng chỉ là bày trò quái gì đâu thôi ."

      ả ngẩn người, vẫn chưa phản ứng lại được:" là ?"

      Chu Lăng vô cùng phong cách mà tự mình giới thiệu :" có thể kêu tôi là Chu ngày lành, bởi vì mục đích của tôi là, dùng trăm loại phương pháp để thể lăn lộn ngoài đời được nữa." mỉm cười," Tất nhiên, khi quyến rũ cấp của mình, trước khi bị Đại Nguyên khai trừ, tôi vẫn là chủ của ." ----- Lý lịch ta giờ đặt bàn làm việc của Chu Lăng, lúc mới vừa tốt nghiệp thực tập ở Đại Nguyên, biểu rất tốt vượt qua kỳ đào tạo, nhưng chưa kết thúc thời gian thử việc xin nghỉ.

      ngắn gọn, có tiền án.

      " bậy bạ gì đó !" Vẻ mặt trẻ tràn đầy tức giận và oan ức khi vô duyên vô cớ bị oan ức," Tôi .........."

      Chu Lăng lại chẳng hề kiên nhẫn xem ta đóng kịch, kiên nhẫn mà cắt ngang :" Tôi biết mượn gan chó ở đâu ra, chen chân vào hôn nhân của người khác, lại còn dám gửi ảnh diễu võ dương oai, nhưng tôi cho biết,' Lòng cao hơn trời, mạng mỏng hơn giấy' , mấy chữ này đến cùng viết như thế nào".

      ả nghiến răng nghiến lợi, dường như là biết có thanh minh cũng vô dụng, trừng mắt nhìn lát, bỗng nhiên cười khẩy :" có tư cách gì mà tôi ? Làm tiểu tam như nhau, chẳng qua là thành công chiếm được mà thôi, cao quý hơn tôi bao nhiêu chứ ?"

      Còn nghĩ đến chiếm được cơ đấy ? Chu Lăng nâng tay lên nhanh gọn cho cái tát, nụ cười mặt vẫn chứa đựng vẻ khéo léo :" Ngại quá, tôi đây chưa bao giờ làm tiểu tam, xác thực cao quý hơn rất nhiều."

      " Làm gì thế hả ! là ai ? Ở đâu tới ?"

      ------ Đột nhiên bên tai vang lên tiếng hét to, là bảo vệ tòa nhà lao ra, hiển nhiên là có quen biết với ả này, kéo ta ra phía sau, tiếp đó phân biệt tốt xấu gì cả đẩy người phụ nữ vừa động thủ ra.

      Chu Lăng mang giày cao gót suýt nữa bị đẩy ngã, còn chưa đứng vững, tên bảo vệ tiếp tục xông tới trước mắt.

      Giữa lúc đó như tia lửa xẹt qua, vòng eo được cánh tay rắn chắc quấn chặt, vững vàng giữ chặt từ phía sau, đồng thời túm lấy cánh tay tên bảo vệ, trở tay vặn cái, khiến phải xụm người xuống.

      " ...... Sao lại ở đây ?" Chu Lăng xoay đầu, ý chí chiến đấu vốn sôi sục, trong nháy mắt khí thế liền tụt giảm, sờ sờ mũi, biết vì sao tự dựng mình chột dạ.

      Tay Hướng Nghị dùng sức đẩy tên bảo vệ kia ra, lúc này mới rủ mắt lướt nhìn người phụ nữ trong lòng, lông mày nhíu chặt lại. trả lời câu hỏi của Chu Lăng, chỉ trầm giọng hỏi :" Xong việc rồi hả ?"

      Chu Lăng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, gật gật đầu :" Xong rồi ạ."

      Hướng Nghị thêm gì nữa, nắm cổ tay lôi .

      Lên xe, Hướng Nghị nổ máy ngay, yên lặng ngồi ghế, cũng gì. Chu Lăng dè dặt dò xét nét mặt , nhưng hề có biểu tình gì, biết là rốt cuộc có tức giận hay .

      Lòng bàn tay ân tê tê, cái tát kia vừa rồi đánh hết sức là sảng khoái, tay mình cũng đau luôn. cúi đầu nhìn nhìn lòng bàn tay, có hơi đỏ, yên lặng tự mình dùng tay trái xoa xoa.

      Ánh mắt Hướng Nghị đảo qua:" Sao rồi ?"

      "Tay đau." Chu Lăng giơ tay lên cho xem.

      Hướng Nghị hừ tiếng mũi :" Đáng !"

      " Đau mà ....."

      Chu Lăng giọng lẩm bẩm, cái miệng hơi dẩu lên, định thu tay lại, bỗng dưng cổ tay bị nắm lấy, Hướng Nghị kéo tay qua, rũ mắt nhìn kỹ, đưa đến bên miệng, thổi hai cái cho .

      .........Đây là vù vù ?

      Chu Lăng vội vàng mím chặt môi, cố gắng để bật ra tiếng cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :