1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

GẢ CHO BA CỦA BẠN TRAI CŨ - CỬU ĐẠI LƯU NHÂN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sơn đầu hỏa

      Sơn đầu hỏa New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      19
      Lại thêm bộ hợp gu nữa, đặt gạch hóng tiếp thôi :yoyo26:

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 1: Nam nhân trong mộng

      Khi Kiều Nhan tỉnh lại là ở bên trong hành lang dài với ngọn đèn mờ tối, bên cạnh chân là chậu cây cảnh được cắt tỉa tinh xảo, vách tường là bức tranh nghệ thuật vẽ ánh mặt trời, tất cả đều là rất xa lạ.

      dựa vào cạnh tường có khắc trạm hoa văn, cả người dính nhớp, ý nghĩ hỗn loạn, trong lúc nhất thời biết mình ở chỗ nào.

      Kiều Nhan nhớ bản thân mình sau khi tan tầm là trở về nhà nguyên đêm thức xem tiểu thuyết, cho tới khi trời rạng sáng mới ngủ, ai ngờ vừa tỉnh lại nơi xa lại.

      Chẳng lẽ vẫn ở trong mơ sao?

      Kiều Nhan nghi ngờ mà dựa tường đứng lên, cảm giác dứoi chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã trở lại, đành phải vội vàng đỡ vách tường, rồi sau đó làm cho phát dị thường.

      Cánh tay tinh tế thon dài trắng nõn như ngọc, so với màu da tái nhợt thường ngày của vì ít lộ ra ngoài ánh mặt trời căn bản cùng cấp bậc.

      Khối thân thể này cao gầy lả lướt, phải của !

      Đứng yên chỗ giằng co lúc, Kiều Nhan nhìn chăm chú vào túi xách mang theo, chỉ tìm thấy duy nhất tấm thẻ căn cước, vẻ mặt mơ hồ.

      "Có ai ?" sau khi lấy lại tinh thần Kiều Nhan thấp thỏm kêu tiếng, nhưng mà cũng có được ai trả lời như dự đoán.

      do dự lát, người là lớp áo vải mỏng manh thưa thớt làm cho người ta cảm giác hơi lạnh, giấc mộng này cũng quá chân .

      Kiều Nhan trù trừ qua , thử tiến về nơi có ánh sáng mà .

      Phía cuối hành lang dài có ánh đèn sáng tỏ, có bóng dáng cao lớn rắn rỏi đứng bên cạnh bồn cây xanh thẳm, quay lưng lại, mắt về phía ngoài cửa sổ nhìn gió đêm thổi lất phất, hình như là ở gọi điện thoại.

      Đối phương người mặt bộ âu phục màu đen được thợ may khéo léo hoàn mỹ, dưới chân là giày da, đường cong lưu loát, thắt lưng xinh đẹp nhìn thẳng lên là bờ vai thẳng tắp, cùng với mái tóc ngắn đen bóng được cắt tỉa gọn gàng, làm cho người ta có cảm giác an toàn chững chạc thành thục.

      Người này thoạt nhìn thân phận đơn giản, phi phú tức quý, Kiều Nhan dám tùy tiện tiến lên quấy rầy.

      Nàng chờ cho đối phương kết thúc cuộc chuyện mới nhàng đến giọng hỏi.

      "Vị tiên sinh này, có thể cho mượn điện thoại di động của ngài chút được ..." Báo cảnh sát như thế nào đây.

      Lời còn chưa dứt, người đàn ông xoay người lại, khí thế tôn quý vừa dầy vừa nặng đập vào mặt trong nháy mắt khiến cho Kiều Nhan đè nén lại lời buông ra hết câu.

      Đối phương rất cao, ước chừng cao hơn khối thân thể tại này của cái đầu, hơn nữa khí thế cường đại, khiến cho Kiều Nhan chỉ dám len lén ngẩng đầu liếc mắt cái.

      Khuôn mặt người đàn ông vì đứng ngược sáng nên nhìn quá ràng nhưng với hình dáng cao lớn cùng với trang phục bất phàm kia, cho thấy người này tám phần thuộc về cực phẩm nam nhân, gương mặt tuyệt đối sai biệt lắm.

      Phát này cũng chẳng có liên quan gì đến Kiều Nhan cả, chỉ là khi trong đầu loé lên điều này, gợi ý cho biết đối phương phải là người dễ dàng trêu chọc.

      khí yên tĩnh và nhịp thở, rốt cuộc người đàn ông cũng có động tác, chỉ nhìn thấy bàn tay thon dài cầm điện thoại di động đưa lên….sau đó cất vào túi quần tây, trong giây lát được vạt áo vest đen che lấp.

      Tiếp theo sau đó, bàn tay của nhét vào túi quần mà đứng đó, hề có chút ý tứ nào giúp đỡ.

      Kiều Nhan mím môi, mặc dù có chút thất vọng nhưng dù sao cũng nằm trong dự đoán của , thực tế sớm thành thói quen bị người cự tuyệt.

      Nhưng dù sao, cũng nên hỏi thêm ít về lối ra.

      "Tiên sinh, ngài..." lời vừa thốt ra bị trận tiếng bước chân nhốn nháo đánh gãy.

      "Người nơi nào? Tìm mau lên."

      "Vừa rồi thấy Triệu tổng uống xong rượu hướng bên này, được xảy ra sai lầm."

      "Ngu xuẩn, việc đó mà làm xong ngươi chờ cút ..."

      đám người vội vàng tiến về hướng bên này tìm kiếm, nghe ra là tìm người bào đó.

      Ánh mắt Kiều Nhan sáng lên, bỏ qua người đàn ông thần bí khó lường trước mắt này, tính tiếp tục về phía trước, có lẽ gặp những người đó nhờ giúp đỡ, mượn cơ hội hỏi thăm tình hình.

      Đợi lát, tiếng bước chân nghe như càng lúc càng đến gần

      Kiều Nhan khẽ hít cái, hướng người đàn ông gật đầu chào, xoay người chuẩn bị chuyển hướng qua góc bên kia, nhưng khi vừa bước ngang qua người bị đối phương giữ chặt cổ tay lại.

      Kiều Nhan theo bản năng nhíu mày phản kháng, ngẩng đầu chống lại đôi mắt phượng thâm thúy khó phân biệt, hoàn toàn bị áp bách.

      Ngay sau đó, đối phương cho phép cự tuyệt mà kéo vào bên trong phòng ở cạnh đó, tay bịt miệng, tay kia chế ngụ ở hai cánh tay muốn phản kháng của , đem người đè vách tường thể động đậy.

      Khoảnh khắc cửa bị đóng lại, bên ngoài tiếng bước chân vội vàng mà đến, sau đó rất nhanh xa nơi này, có phát chút dấu vết bột phấn rơi trước cửa phòng.

      Kiều Nhan bị bắt dán mặt vách tường lạnh băng, gương mặt vì giam cầm mà lạnh lẽo làm cho có chút thoải mái.

      Người nọ đứng phía sau cố ý giữ vững khoảng cách, chỉ dùng hai tay chế trụ được phản kháng và hét lên, người đối phương mùi nước hoa mát lạnh liên tục xâm nhập vào khứu giác của , làm hoà hoãn cơn giận dữ vừa mới phát ra lúc nãy rất nhiều, còn làm cho khỏi rùng mình cái.

      Tâm tư lúc thay đổi nhanh, Kiều Nhan vẫn quên giãy dụa.

      "Buông!" Thanh giận dữ bị bàn tay to che đậy phát ra mơ hồ thành ‘uhm’, hơi thở nóng bỏng phả trực tiếp vào lòng bàn tay của đối phương.

      Trong giây lát, người đàn ông liền buông ra, đợi lên tiếng chất vấn, cạch, bên trong căn phòng ánh đèn được bật lên.

      Kiều Nhan nháy mắt thích ứng ánh sáng, nhàng xoa cổ tay bị đau, thuận tiện nhìn thấy người đàn ông xa lạ kì quái trước mắt.

      quả rất cao lớn, có lẽ còn rất cường tráng.

      Càng làm cho người ta gặp lần khó quên là khuôn mặt rất tuấn tú đẹp đẽ, có lẽ có mang dòng máu nước ngoài, ngũ quan sắc xảo ràng, tinh xảo mà thâm thúy, phảng phất như là con cưng của trời cao.

      Kiều Nhan liếc mắt sững sốt chút khi nhìn sang, nhưng đau đớn cổ tay lập tức đem kéo về thực tế.

      Người này chỉ có cực phẩm, còn là dễ chọc.

      " có lỗi, chuyện đột nhiên xảy ra, vừa rồi mạo phạm." Người đàn ông tao nhã lễ phép xin lỗi, thanh giống như loại rượu đỏ thuần hậu, phát ra mị lực thành thục của nam nhân.

      Kiều Nhan lui về phía sau bước, vừa vặn dựa lưng vào tường, gạch sứ lạnh lẽo rất nhanh làm sũng ướt quần áo mỏng manh, đụng vào lửa nóng dần dần dâng lên trong cơ thể , khiến cho nhịn được sợ run cả người.

      "Tiên sinh, xin hỏi đây là nơi nào?" Kiều Nhan bỏ qua người khác thường, nhanh chân tìm cơ hội xin giúp đỡ.

      Chuyện này với nhìn rất đơn giản, nhưng mà người đàn ông nghe xong vẻ mặt lại khác thường, lơ đãng nhìn cái.

      "Nơi mà ngươi hỏi là khách sạn, ngoài ra điện thoại của ta cho người ngoài mượn được." Triệu Quân Khiêm giản lược mà tinh tường trả lời vấn đề cho Kiều Nhan, sau đó vào bên trong phòng ngồi ghế sô pha dài, ánh mắt khẽ cong ngừng tra xét soi người Kiều Nhan.

      quan sát .

      này tuổi hẳn lớn, vẫn có vài nét trẻ con.

      Điều làm cho người khác chú ý đầu tiên là khuôn mặt thanh xuân xinh đẹp tịnh lệ, ngũ quan khéo léo tinh xảo, tự nhiên sạch , tản ra vài phần quyến rũ, có khả năng hấp dẫn chú ý đối với đàn ông có tuổi.

      Nhất là cặp mắt hạnh kia, hắc bạch phân minh, trong suốt giống thủy tinh, trong mắt chiếu rọi ràng bóng dáng cao lớn của người đàn ông, thỉnh thoảng xẹt qua thấp thỏm quang mang đầy mê hoặc, nhìn như chú mèo lạc đường

      Xuống chút nữa là cái gáy thiên nga trắng nõn thon dài, cùng với thân hình cao gầy, có lồi những nơi cần lồi, có lõm những nơi cần lõm, rất nhạy bén tinh xảo...

      Đây là tuyệt danh vưu vật

      Triệu Quân Khiêm trong chớp mắt đưa ra cái kết luận này, rồi sau đó lễ phép dời ánh mắt.

      "Ngươi tới nơi này làm gì? Đây phải là nơi ngươi nên tới." như có điều suy nghĩ nên đặt câu hỏi, trong giọng xen lẫn hàm xúc ý tứ cảnh cáo rất hiển nhiên.

      "Tôi. . . Tôi biết, tôi chỉ là muốn ra ngoài..."

      Kiều Nhan khiếp sợ khí thế ưu việt của đối phương, chân tay luống cuống đứng tại chỗ dám có cử động gì, đành phải tránh nặng tìm trả lời vấn đề của .

      Triệu Quân Khiêm nhướng mày, nâng tay liếc mắt nhìn đồng hồ.

      "Vậy ngươi chờ 10 phút, đợi thư ký của ta tới đây, ta bảo dẫn ngươi ra ngoài." Thuận tiện điều tra xem có phải này là người trà trộn tham gia Hồng Môn yến tối nay hay .

      Triệu Quân Khiêm thần sắc bình tĩnh vững vàng mà phân phó, sau đó để ý tới nữa, đứng thẳng dậy toilet.

      Kiều Nhan lập tức chạy đến cửa ra vào để mở cửa, cánh cửa bị nắm chặt vài cái cũng chưa phản ứng, bị khóa lại.

      Đường ra bị chắn, đối phương ràng cho thấy, muốn đem nhốt trong này lát, cho ra ngoài làm lộ ra tin tức ở chỗ này với đám ngừoi kia.

      Cũng may đây là trong giấc mơ, hẳn là có nguy hiểm tánh mạng, cùng lắm khi tỉnh lại lại là cái hảo hán.

      Nghĩ như thế, tinh thần Kiều Nhan căng thẳng từ từ hạ xuống, lúc này mới có cơ hội quan sát tình hình bên trong căn phòng.

      Nơi này đặt cái giường rất lớn, nhưng gian diện tích , bố trí cũng tương đối cao cấp, các dụng cụ đồ dùng cùng trang trí đều là nội thất xa hoa cách điệu.

      Quả nhiên là ở trong mơ, trong thực làm gì có cơ hội nhìn thấy được xa hoa cao cấp bậc nhất này.

      Kiều Nhan tiếp tục đứng trước cửa, có ý xâm nhập vào bên trong, khẩn trương đợi chờ mười phút trôi qua.

      Buồng vệ sinh có tiếng nước chảy róc rách truyền ra, có cảm giác người có luồng lửa nóng nhàng mà dâng lên.

      " là kỳ quái." Kiều Nhan xoa cổ tay lẩm bẩm câu, bỗng nhiên sắc mặt bị kiềm hãm, thân thể lập tức cứng đờ.

      Ngay vừa mới rồi, hạ thân bị khống chế tuôn ra cỗ ấm áp, làm cho nhịn được liền kẹp chặt hai chân, xấu hổ lên hữu hiệu hoá giải ít lửa nóng người.

      phải là dì cả đến thăm đó chứ? Kiều Nhan thầm thầm nghĩ.

      là xui xẻo, quả thực là nằm mơ mà cũng mơ thấy thân thích đến thăm.

      Trong lúc còn đen mặt, lòng tràn đầy châm chọc Triệu Quân Khiêm từ phòng vệ sinh ra, vừa dùng khăn giấy lau chùi lòng bàn tay, vừa ngước mắt liếc nhìn ở cửa ra vào.

      "Cái kia, tôi có thể sử dụng ?" Kiều Nhan đanh mặt chỉ xuống toilet hỏi.

      Triệu Quân Khiêm khẽ cau mày, nhìn vẻ mặt lúng túng và tư thế được tự nhiên của , cuối cùng gật đầu.

      Kiều Nhan liên thanh cảm tạ, ôm bụng bước chậm chuyển vọt lên, rất nhanh chạy vào toilet, bay nhanh đóng cửa lại giải quyết vấn đề cá nhân, chỉ là sau phen rối ren lại phát dì cả căn bản đến đây.

      Đinh, cạch, tiếng vang dội, đưa Kiều Nhan trở về thực, còn lực chú ý đến thân thể kì quái dị thường.

      rửa tay, mở cửa phòng ra để xem xét, phát ra đèn xông tinh dầu bằng thuỷ tinh ở đầu giường bị đập nát, mà đầu sỏ gây nên đứng bên cạnh hai mảnh vỡ kia, sắc mặt lạnh như băng.

      Trong khí có mùi thơm ngòn ngọt, mới vừa rồi còn biết là gì, tại ngửi đến lại có cảm giác mùi nồng đậm hơn

      "Làm sao vậy?" Kiều Nhan tới theo lịch mà hỏi thăm, tiếng bất ngờ mềm mại đáng triền miên.

      "..." Cái quỷ gì?

      Lúc này Kiều Nhan bị thanh của mình làm cho đứng tại chỗ, còn chưa kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, khác thường ở người liền trở nên mạnh mẽ kịch liệt.

      Đặc biệt khi ngửi được mùi hoa kia, làm cho trong thân thể nổi lửa, càng đốt càng cháy, hoàn toàn phải cảm thụ như vừa rồi.

      đến trình độ này, Kiều Nhan cho dù chưa ăn qua thịt heo, cũng dĩ nhiên hiểu được là tình huống gì.

      tại có vẻ là người bị bỏ thuốc, hơn nữa trong khí mùi hoa cũng bất thường, có tác dụng kích tình.

      Kiều Nhan lập tức bưng kín miệng mũi, nhưng mà cũng có ích lợi gì, rất nhanh bị tình triều xông đến mãnh liệt che mất lý trí.

      "Phải rời . . . Rời nơi này..." Kiều Nhan nỗ lực duy trì tỉnh táo cuối cùng của mình, lảo đảo muốn ra ngoài, lại bị người đàn ông bên cạnh lôi trở về.

      "Đợi ở chỗ này!" Triệu Quân Khiêm lạnh mặt ra lệnh, ánh mắt quét qua quét lại, nhìn đèn xông tinh dầu cùng Kiều Nhan, rồi sau đó ngữ khí thoáng dịu trấn an, "Đây là vì tốt cho ngươi."

      "Tôi, tôi là khó chịu." Kiều Nhan nỉ non gần như đứng thẳng được nữa.

      Triệu Quân Khiêm đem người đỡ lấy, lại bị thân mình của uốn éo trong bàn tay to mềm mại lạnh lẽo, lập tức lọt vào trong lòng ôm trọn.

      "Khó chịu, giúp tôi. . ." Kiều Nhan gắt gao leo lên người , chỉ cảm thấy khí tức thân người này man mát lành lạnh rất thoải mái a.

      kìm lòng đặng bò lên , vừa quẹt vừa cọ, mang theo cảm giác cầu khẩn, bản thân cũng ý thức được chính mình điều gì.
      Last edited: 1/5/19
      Tôm Thỏ, Chris_Luu, 101242 others thích bài này.

    3. Phuochuyen94

      Phuochuyen94 Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      30
      *phụt phụt phụt*
      *cúi cúi* *lau lau*
      Dạ em xin lỗi, dạo này trời hơi nóng, hơi dư sắt nên hơi bừa huhu.
      Cảm ơn editorrrrrr ahhhh:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      lolemcalas thích bài này.

    4. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Nhảy hố
      Sơn đầu hỏa thích bài này.

    5. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Thịt đưa tới miệng rồi, mau đớp chú :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :