1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. My Nam Anh

      My Nam Anh New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      22
      Ối nàng ơi, nag đăng chương 66 bị lặp 2 lần ah. Hichic bị ngắt đúng đoạn hay ạ. Cám ơn nàng nhiều
      haimap2346 thích bài này.

    2. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Vâng, mối tình la bàn và chuông chiêu hồn. :))))). Hy vọng bạn Lục Ninh là chất xúc tác mạnh cho Ba với Thi thi. ;)))
      hthuqttn, ly sắchaimap2346 thích bài này.

    3. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Giờ mới biết giới tính của la bàn là đực
      haimap2346 thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ồ. Thế lục lạc là nương xinh đẹp à. Kaka
      Ta đồ rằng lục lạc là pháp khí xưa kia của Tây thi, Ba và Tây Thi có mối liên hệ đơn giản nha. Chậc chậc:yoyo60:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’


      Lục Ninh cùng Ma Vương vật lộn, trông thấy la bàn bỗng nhiên xuất ngạc nhiên quay đầu “Trần đạo hữu!”

      Trần Ngư nhìn vẻ mừng rỡ của thiếu niên, động tác đưa tay muốn gọi la bàn về đột nhiên dừng lại, chột dạ quay đầu hỏi Lâu Minh “Nếu bây giờ mà em bỏ có phải là tử tế lắm ?”

      “Đây chính là Ma Vương?” Lần trước, khi gặp phải Ma Vương, Mắt Dương của Lâu Minh vẫn chưa mở phong ấn nên đây là lần đầu tiên Lâu Minh nhìn thấy hình dáng của Ma Vương.

      Thân thể Ma Vương khổng lồ, cao bằng tòa nhà hai tầng bay giữa trung, cái miệng há rộng ngừng cắn nuốt các hồn ma xung quanh. đôi mắt đỏ hồng như máu sáng rực lên như đèn lồng, lập lòe trong đêm tối làm người khác phải rùng mình.

      “Vâng.” Trần Ngư cảm nhận linh lực trong cơ thể mình, mới chỉ khôi phục được khoảng phần ba, nơi này phải là Đế Đô, có biệt thự của nhà họ Lâu để gia tăng linh khí cho nên tốc độ khôi phục của chậm hẳn .

      Mặc dù các linh hồn bị cắn nuốt đều là hồn dã quỷ nhưng nhìn họ bị cắn nuốt như vậy cũng có chút đành lòng, Lâu Minh do dự chút rồi bước về phía trước.

      Ba, định đâu?” Trần Ngư kéo tay Lâu Minh lại.

      “Em ở đây chờ chút, xử lý con Ma Vương kia.” Lâu Minh rồi định cởi nút ngọc ở tay trái ra.

      được.” Trần Ngư giữ chặt nút ngọc lại cho Lâu Minh cởi ra.

      Lâu Minh kinh ngạc nhìn Trần Ngư.

      Ba, cởi nút ngọc ra bùa trấn sát thể phong ấn sát khí của nữa.” Mặc dù bùa trấn sát của Trần Ngư lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể phong ấn được sát khí còn dư của Lâu Minh sau khi được nút ngọc phong ấn lần . Lúc ở trường học, sở dĩ có thể dùng bùa trấn sát phong ấn sát khí của Lâu Minh là bởi sát khí của được khí lành tiêu trừ bớt.

      biết.” Chính bởi vì biết nên Lâu Minh mới định cởi nút ngọc để lợi dụng sát khí của chính bản thân diệt trừ Ma Vương.

      Ba, linh lực của em mới khôi phục được ba phần. Nếu sát khí của lại bùng phát em có khả năng phong ấn được đâu.” Trần Ngư nhắc nhở.

      khi sát khí của Ba bùng phát mà có khả năng kiềm chế hậu quả xảy ra khó mà lường được.

      “…” Lâu Minh muốn , chỉ cởi nút ngọc chút mà thôi, đến mức để sát khí bùng phát, nhưng rồi lại nghĩ đến tình trạng cơ thể gần đây của mình, lại thể chắc chắn gì nữa. Mao đại sư dặn dặn lại, được tùy ý cởi nút ngọc ra.

      Hơn nữa, so với Ma Vương, tồn tại của còn là điều đáng sợ hơn cả.

      Ba, chờ ở đây , em cho.” Trần Ngư xong chạy xông lên.

      “Thi Thi …” Lâu Minh giật mình, biết, Thi Thi đánh lại Ma Vương.

      Lục Ninh thấy Trần Ngư chạy tới, gấp gáp hỏi “Trần đạo hữu, chúng ta cố gắng cầm cự với Ma Vương, ông nội Nghiêm sắp đến rồi.”

      có vẽ được bùa ‘mời thần’ ?” Tu vi của Ma Vương quá cao, cả hai người đều phải là đối thủ.

      “Em định mời người nào?” Lục Ninh hỏi

      “Ma Vương!” Lần trước, khi suýt nữa bị Ma Vương đánh bị thương, ông Ngô dạy vẽ bùa ‘mời thần’. Lần sau nếu gặp ác ma mà đánh lại có thể dùng bùa ‘mời thần’ để mời Ma Vương chính tông của phủ.

      Ma Vương đều dựa vào việc cắn nuốt hồn ma để mạnh lên, nhưng Ma Vương của phủ vào biên chế của phủ thể tùy tiện cắn nuốt hồn ma. Cho nên, nếu có Thiên Sư có thể dùng bùa ‘mời thần’ để gọi Ma Vương đến, Ma Vương có món ngon tẩm bổ như vậy chẳng những cắn nuốt luôn mà còn rất cảm kích Thiên Sư. Chỉ tiếc bây giờ linh lực của Trần Ngư đủ, thể vẽ bùa để mời Ma Vương đến.

      “Có thể mời được Ma Vương nữa sao?” Lục Ninh kinh ngạc “ chỉ mới mời quỷ sai của Thành Hoàng mà thôi.”

      “Quỷ sai đánh lại Ma Vương, đức Thành Hoàng đến may ra có thể.” Trần Ngư .

      “Ầm!”

      Bàn tay to lớn của Ma Vương vỗ xuống đầu hai người, Trần Ngư lăn khỏi chỗ đứng, tay bấm pháp quyết gọi la bàn quay về.

      “Vù vù vù …”

      “Đinh linh linh …”

      Trần Ngư nhìn hai pháp khí bay đến trước mặt mình kinh ngạc nhìn Lục Ninh.

      “Sao chuông ‘chiêu hồn’ lại …” Lục Ninh thấy chuông ‘chiêu hồn’ tự động bay đến trước mặt Trần Ngư cũng rất kinh ngạc.

      “Cẩn thận!” Đợt công kích thứ hai của Ma Vương ập đến ngay sau đó, Lâu Minh thấy Trần Ngư còn sững người gọi to.

      Trần Ngư nhanh chóng lùi về sau, cũng thắc mắc sao chuông ‘chiêu hồn’ lại nghe lời triệu tập của , lần nữa tay bấm pháp quyết, điều khiển cho la bàn bay lên.

      “Vù vù vù …”

      “Đinh linh linh …”

      La bàn bay lên, chuông ‘chiêu hồn’ cũng bay theo.

      Trần Ngư giật mình phát giác, hình như điều khiển chuông ‘chiêu hồn’ này cũng dùng pháp quyết mà ông nội dạy cho . trầm tư chút, pháp quyết biến đổi, trung, la bàn bắt đầu tăng tốc xoay tròn, nguồn linh lực mạnh mẽ bắn thẳng vào mắt Ma Vương.

      “Gào …” Ma Vương kêu lên thảm thiết, dùng tay che mắt.

      Tay trái Trần Ngư chỉ chuông ‘chiêu hồn’, mang tâm lý may mắn bấm pháp quyết.

      “Đinh linh linh …” trung, chuông ‘chiêu hồn’ hóa thành vệt sáng bay đến đỉnh đầu Ma Vương, theo từng trận chuông rung, từng đợt từng đợt sóng linh lực từ cao tỏa xuống đầu Ma Vương.

      “Gào, gào, gào!”

      Ma Vương che mắt lúc, rồi bịt lỗ tai lúc, đau đớn đứng dậm chân, còn hơi sức đâu mà cắn nuốt hồn ma nữa. Nó nhắm mắt lai bước lung tung tìm cách đánh rơi hai pháp khí.

      Trần Ngư làm sao có thể để nó thực được ý đồ, tay trái điều khiển chuông ‘chiêu hồn’, tay phải điều khiển ‘la bàn’ ngừng thay đổi vị trí của hai pháp khí. Ma Vương hình như rất sợ tiếng chuông ‘chiêu hồn’, bị lỗ tai gào thét, vô cùng đau đớn.

      “Gào!!!”

      Dưới tấn công ngừng của Trần Ngư, Ma Vương rốt cục chịu nổi, nó thể từ bỏ chợ ma, hóa thành luồng khí bỏ chạy.

      Trần Ngư thấy Ma Vương bỏ chạy, lúc này linh khí cạn kiệt, ngã ngồi mặt đất.

      “Thi Thi …” Lâu Minh thấy Trần Ngư ngã xuống đất, nghĩ là bị thương, vội vàng chạy tới “Sao rồi, em bị thương ở đâu?”

      “Em sao, chỉ hết sức thôi.” Vốn linh khí trong người Trần Ngư được khôi phục hoàn toàn, vừa rồi lại đồng thời điều khiển hai pháp khí chiến đấu với Ma Vương, lúc này linh lực khô kiệt, còn chút khí lực.

      Lâu Minh thấy Trần Ngư việc gì mới yên lòng, thấy mồ hôi đầy đầu, nhịn được nâng tay áo giúp Trần Ngư lau mồ hôi.

      Trong lòng Trần Ngư ngòn ngọt, đôi mắt to nhìn chăm chú Ba nhà mình, dáng vẻ lo lắng cho mình của Ba càng nhìn lại càng đẹp, hì hì …

      Lâu Minh thấy Trần Ngư cứ chăm chú nhìn nháy mắt, lập tức động tác cứng đờ, chột dạ thu tay lại, người cũng lặng lẽ lui về sau chút.

      Hả?? Sao lại lau nữa rồi!!!

      “Trần đạo hữu …” Lục Ninh cầm la bàn và chuông ‘chiêu hồn’ đến trước mặt Trần Ngư.

      Lúc Trần Ngư hết sức, la bàn và chuông ‘chiêu hồn’ cũng rơi xuống đất. Lục Ninh thấy Trần Ngư có người chăm sóc nên nhặt hai pháp khí trở về.

      “Cám ơn .” Trần Ngư nhận lấy la bàn từ tay Lục Ninh, phát linh khí trong la bàn hao hết sạch, lúc này rũ rưỡi, chút khí lực để động đậy cũng có.

      “Trần đạo hữu, sao em … có thể điều khiển chuông ‘chiêu hồn’?” Khi Lục Ninh bắt đầu sử dụng chuông ‘chiêu hồn’, bà nội qua đời nên có người nào dạy cho cậu ta sử dụng chuông ‘chiêu hồn’ như thế nào. Hơn chục năm qua, cậu ta vẫn nghĩ rằng công dụng của chuông ‘chiêu hồn’ chỉ là để mê hoặc thần trí của những hồn ma có đạo hạnh cao thâm mà thôi, thể ngờ uy lực của nó còn có thể là Ma Vương e sợ.

      “Tôi cũng biết.” Trần Ngư lắc đầu “Lúc đó tôi chỉ nghĩ điều khiển la bàn, nghĩ là chuông ‘chiêu hồn’ cũng nghe điều khiển của tôi.”

      “Pháp quyết em dùng là gì?”

      “Đó là pháp quyết riêng của sư môn tôi.” Trần Ngư suy đoán “Tôi nghi ngờ trước đây chuông chiêu hồn là pháp khí của sư môn tôi, nếu pháp quyết của sư môn tội thể ảnh hưởng đến nó được.”

      “Chuông ‘chiêu hồn’ này là của bà nội để lại cho .” Vẻ mặt Lục Ninh lo lắng .

      đừng lo lắng, môn phái của chúng tôi suy tàn chỉ còn tôi và ông nội, pháp khí bị mất mát là bình thường. Cho dù chuông ‘chiêu hồn’ này đúng là pháp khí của môn phái chúng tôi tôi cũng cướp lại đâu mà.” Trần Ngư .

      Lục Ninh nghe Trần Ngư vậy vẻ mặt hơi buông lỏng. Nếu pháp khí này đúng là của sư môn bé này mình giữ lại có vẻ đúng lắm, nhưng cái này lại là di vật của bà nội …

      “Nhưng mà chuông ‘chiêu hồn’ đưa cho , cũng biết dùng nó như thế nào a.” Trần Ngư tiếc nuối .

      “…” Lục Ninh buồn bực nhìn chuông ‘chiêu hồn’ trong tay mình, cậu ta biết Trần Ngư đúng, chuông ‘chiêu hồn’ ở trong tay cậu ta phát huy được hết công dụng của nó, nhưng pháp quyết điều khiển lại là bí mật sư môn nhà người ta, cậu ta thể mặt dày xin học được.

      Lục Ninh …”

      “Lục Ninh …”

      Đúng lúc này, em nhà họ Nghiêm chạy quay lại, Nghiêm Hân được dịp nhào vào lòng Lục Ninh, khóc lóc hỏi “ Lục Ninh, bị làm sao chứ?”

      sao.” Lục Ninh cười lắc đầu.

      “Chúng ta trở về .” Ma Vương chạy mất, mọi việc hạ màn, Trần Ngư lại mệt đến mất hết sức lực, Lâu Minh đau lòng muốn đưa về nghỉ ngơi.

      “Vâng.” Trần Ngư vươn tay về phía Lâu Minh muốn cho đỡ .

      Lâu Minh đỡ tay Trần Ngư mà đến trước mặt rồi ngồi quay lưng lại, “Em lên , cõng em về.”

      Đầu tiên, Trần Ngư giật mình, sau đó vui mừng, vui vẻ nhào tới.

      Ba, tốt quá.” Trần Ngư ghé lưng Lâu Minh, ngọt ngào .

      Lâu Minh cười dịu dàng, cõng thân hình xinh của ra ngoài, cảm thụ từng hơi thở ấm áp của phun lên mặt mình, cố gắng để những suy nghĩ kiều diễm lan tràn trong đầu.

      Ba, chúng ta nhanh quay về Đế Đô , em muốn đến nhà .” Bỗng nhiên Trần Ngư .

      “Sau này em …” Lâu Minh định Trần Ngư nên ít đến nhà nhưng lời vừa lên khóe miệng lại tài nào thoát ra được.

      “Nơi này có ít linh khí quá, em mất sức là cả người khó chịu. Nếu mà ở Đế Đô, em chỉ cần đến nhà Ba lát là khôi phục sức chiến đấu ngay.” Trần Ngư vui vẻ “Cả la bàn cũng thế.”

      “Ngày mai chúng ta về ngay.” Đúng rồi, Thi Thi phải hấp thu linh lực, nếu linh lực đủ, khi ra ngoài bắt ma rất nguy hiểm.

      Lâu Minh rất dễ dàng thuyết phục chính mình như vậy.

      “Gần đây em lên mạng huyền học nhận mấy nhiệm vụ, sau khi về em phải nhanh chóng hoàn thành, nếu vào học kì mới em vẫn còn chưa kịp thăng cấp mất thôi.”

      Hai người vừa vừa câu được câu trò chuyện, phần lớn là Trần Ngư , Lâu Minh phụ họa, chỉ lát là ra ngoài chợ ma, vừa vặn gặp Mao đại sư, bộ trưởng Lâu và mấy người Nghiêm Sùng Minh lo lắng chạy tới.

      Mao đại sư và bộ trưởng Lâu vừa nhìn thấy hai người thở phào nhõm. Hà Thất lập tức chạy lại đỡ Trần Ngư, Lâu Minh nỡ buông ra nhưng lại nghĩ có ba mình ở đây nên đành phải thả lỏng tay.

      “Còn những người khác đâu?” Nghiêm Sùng Minh thấy em họ Nghiêm và Lục Ninh nhíu mày hỏi.

      “Họ vẫn còn ở bên trong.” Lâu Minh chỉ vào bên trong chợ.

      Mao đại sư bước lại xem tình trạng của Trần Ngư, chỉ bị tiêu hao linh lực quá mức, nghỉ ngơi mấy ngày là được.”

      “Vâng, cám ơn đại sư.” Trần Ngư cám ơn.

      “Mọi người giải quyết Ma Vương như thế nào?” Mao đại sư tò mò hỏi.

      “Nó bị tôi đánh chạy mất dép rồi.” Trần Ngư cười hắc hắc “Nếu phải tôi bị tiêu hao quá nhiều linh khí chưa kịp khôi phục lại tiêu diệt nó luôn rồi.”

      “Giỏi quá, giỏi quá.” Ngoài mặt Mao đại sư cười ha ha, nhưng trong lòng vì biết Lâu Minh cởi nút ngọc ra mà thở phào hơi. Lúc này ông nghe ở chợ ma có Ma Vương thoát ra, trong lòng cảm thấy hơi lo lắng, ông sợ Lâu Minh muốn tiêu diệt Ma Vương mà mở phong ấn lần nữa. Sát khí trong người Lâu Minh thể để xảy ra chút sơ sót nào nữa.

      Còn bộ trưởng Lâu đứng bên cạnh, sau khi thấy Lâu Minh việc gì ánh mắt vẫn luôn đặt người Trần Ngư, cho nên nghe rất ràng cuộc đối thoại giữa và Mao đại sư.

      Thực lực của Ma Vương lúc nãy được Mao đại sư phổ cập khoa học cho ông khi đường đến đây. Ở thành phố Bình này, chỉ có tu vi của Nghiêm Sùng Minh mới có thể đối đầu với Ma Vương, ngay cả Mao đại sư cũng chưa chắc đánh lại nó. Vậy mà Trần Ngư, theo lời là linh lực chưa được khôi phục hoàn toàn mà có thể đánh cho Ma Vương chạy …

      Ánh mắt bộ trưởng Lâu lại nhìn qua Lâu Minh.

      “Ba ạ.” Lâu Minh chào.

      việc gì là tốt rồi.”


      ==

      Rạng sáng hai giờ rưỡi, Trần Ngư say giấc nồng bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.

      Trần Ngư ngồi dậy mở cửa, ngạc nhiên nhìn lính lạ mặt đứng trước cửa phòng. “ là?”

      “Tiểu thư Trần Ngư, bộ trưởng Lâu muốn gặp tâm .”

      “Bộ trưởng Lâu? Bác Lâu á?” Trần Ngư do dự chút, mặc dù cảm thấy kì lạ nhưng vẫn quay vào phòng mặc thêm áo khoác rồi theo lính .

      Khi hai người vừa rời khỏi phòng bị Hà Thất đứng trong bóng tối phát , ánh mắt của Hà Thất đối diện với ánh mắt của lính dẫn Trần Ngư ra ngoài.

      lính thu hồi mắt, tiếp tục về phía trước, Hà Thất đứng sững người tại chỗ.

      Đó là cảnh vệ của bộ trưởng Lâu?

      Bộ trưởng Lâu muốn gặp tiểu thư Trần Ngư.

      Phải nhanh chóng báo cho Tam thiếu mới được!

      Hà Thất vừa định xoay người báo cho Lâu Minh, nhưng động tác đột nhiên dừng lại.

      Có lẽ, có số việc, tuy là Tam thiếu muốn nhưng vẫn cần phải có người cho tiểu thư Trần Ngư biết.


      Tác giả có lời muốn :

      Nhóm bát quái của các trợ lý.

      (Trợ lý Hà, hôm nay cậu phản bội Tam thiếu. Sao cậu lại cho Tam thiếu biết chuyện bộ trưởng Lâu tìm tiểu thư Trần Ngư.)

      Hà Thất (Cậu biết cái gì, bộ trưởng Lâu là người càng mong cho Tam thiếu và tiểu thư Trần Ngư đến được với nhau đó. Đây là người nhà, hiểu chưa?)

      ( hiểu!)

      ( hiểu …)

      (Xin dạy cho chúng tôi …)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :