1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. My Nam Anh

      My Nam Anh New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      22
      Trần Ngư quả là lưu manh ah. Cám ơn bạn nhiều nhá
      haimap2346 thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Đợi Ba bùng nổ vì Tây Thi nhà chúng ta thổ lộ nha, a đừng shock tim nha :yoyo60:
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 65: Lục lạc


      Ông Nghiêm tuy là giận dỗi tìm Ngô Lễ rồi cần tìm ông, nhưng đến khi Mao đại sư thực xe suốt đêm đến nhờ ông hỗ trợ, ông vẫn theo Mao đại sư đến xưởng vũ khí.

      “Sao rồi?” Mao đại sư chờ ông Nghiêm kiểm tra xong, mong chờ hỏi.

      “Trong thân thể của cậu ta có hai nguồn sát khí, trong đó nguồn hơn chắc là hấp thu của con cương thi kia.” Ông Nghiêm xong, ngạc nhiên nhìn Lâu Minh “Đây là lần đầu tiên tôi thấy có người có thể hấp thu sát khí của cương thi.”

      Lâu Minh nhìn ông Nghiêm nở nụ cười khổ.

      “Vậy ông có cách nào giải quyết ?” Mao đại sư hỏi

      “Nguồn sát khí của cương thi chưa hoàn toàn hòa nhập với cậu ấy, để tôi thử làm sạch xem có được .” Ông Nghiêm “Nhưng bản thân cậu ấy có sát khí trong người, tôi cũng bất lực.”

      “Sát khí của Lâu Minh tương tự như sát khí của cương thi.” Mao đại sư khó hiểu “Ông có thể làm sạch sát khí của cương thi, vì sao thể làm sạch sát khí trong cơ thể cậu ấy.”

      “Muốn làm sạch cũng được thôi. Nhưng cậu nhóc này đoán chừng là sống được đâu.” Ông Nghiêm trợn trắng mắt.

      “Sùng Minh, lúc này phải là lúc đùa.” Mao đại sư vội kêu lên.

      “Ai đùa với ông.” Ông Nghiêm chỉ vào Lâu Minh “Sát khí người cậu ta phải là cơ thể mang theo mà đến từ linh hồn. Nếu như tôi ép buộc làm sạch sát khí trong cơ thể cậu ấy cũng tương đương với việc giết chết linh hồn của cậu ấy. Với lại, sở dĩ tôi có thể làm sạch sát khí cậu ấy hấp thu từ bên ngoài cũng bởi vì nguồn sát khí đó vẫn còn ở trong mạch máu của cậu ấy. Nếu chậm hơn mấy ngày, cậu ấy hấp thu hoàn toàn ngay cả nguồn sát khí này tôi cũng thể làm sạch được.”

      “Ngay cả ông cũng có cách nào sao?” Mao đại sư tuyệt vọng .

      “Tôi là thầy trừ ma, ông tôi giết cương thi đó chỉ là chuyện , nhưng ông muốn tôi làm sạch cơ thể của cương thi thành cơ thể của người bình thường, có lỗi, lão già này vẫn có nổi bản lĩnh như thế.” Ông Nghiêm .

      “Ngài có ý gì, tôi là cơ thể của cương thi?” Lâu Minh nghe hai người chuyện, kìm được hỏi.

      “Cương thi sống.” Ông Nghiêm nhìn Lâu Minh “Ngoại trừ có hô hấp, có nhiệt độ cơ thể ra thân thể của cậu khác gì cương thi. Nếu phải Mao Kim Xuyên ông ấy nhìn cậu từ đến lớn, nếu tôi gặp cậu ở giữa đường, chừng tôi cũng ra tay thu cậu.”

      Lâu Minh nghe vậy, bất giác nhớ đến cảnh lúc mới gặp Trần Ngư ở đại học Đế Đô, khóe miệng nhịn được mà cong lên.

      Lông mày ông Nghiêm nhíu lại, cậu ta nghe thấy tin dữ mà còn mỉm cười, thế là lại xem trọng thêm mấy phần.

      “Vậy phiền ngài làm sạch sát khí của con cương thi kia trước .” tại đối với Lâu Minh, có thể làm thân thể khôi phục trạng thái như lúc đầu là vô cùng may mắn rồi.

      Đợt làm sạch này, chính là ròng rã suốt ba ngày, bộ trưởng Lâu mỗi ngày đều đến lần. Khi ông biết việc mình trăm cay ngàn đắng mới tìm được Nghiêm đại sư nhưng vẫn giải quyết được sát khí người Lâu Minh nỗi bất lực lại nổi lên trong lòng.

      Cả đời bộ trưởng Lâu thuận buồm xuôi gió, chỉ có chuyện Lâu Minh là liên tục gặp bất lợi.

      Khi ông Nghiêm mỏi mệt từ trong phòng ra, bộ trưởng Lâu cho người chuẩn bị trước trà, ân cần đưa lên.

      “Hai vị vất vả quá.” Bộ trưởng Lâu mời hai người ngồi.

      Ông Nghiêm nhận ly trà uống ngụm, linh lực bị tiêu hao làm thân thể ông vô cùng thoải mái.

      “Bộ trưởng Lâu, tình hình của Lâu Minh được khống chế rồi.” Mao đại sư “Nhưng vì thời gian làm sạch hơi dài nên cơ thể Lâu Minh vẫn hấp thu phần sát khí của cương thi, tuy nhiên vẫn còn trong tầm khống chế.”

      “Vậy có ảnh hưởng gì đến tuổi thọ của nó ?” Mao đại sư từng khẳng định, nếu sát khí trong cơ thể Lâu Minh tích lũy đến mức nhất định làm thân thể nó chịu được phụ tải mà sụp đổ.

      “Ai …” Động tác uống trà của Mao đại sư cứng đờ, nhịn được thở dài. Mặc dù ông ra nhưng từ thái độ của Mao đại sư, Lâu Tân Thành vẫn đoán được câu trả lời. kiện cương thi lần này vẫn có ảnh hưởng đến tuổi thọ của Lâu Minh.

      “Nó còn bao lâu?” Lâu Tân Thành nhìn thẳng Lâu Minh.

      Mao đại sư cầm chén trà, mấy lần định mở miệng nhưng cuối cùng vẫn thể thốt nên lời.

      bên Nghiêm đại sư thấy thế thay “Theo cơ thể con người mà , thân thể của Lâu Minh có sức chịu đựng vô cùng siêu việt rồi.”

      Lâu Tân Thành đưa mắt nhìn ông Nghiêm.

      “Mỗi khi sát khí người cậu ấy bùng phát lần tổn thương đối với cơ thể lớn hơn phần, nếu phải được linh lực bồi dưỡng trong thời gian dài như thế chắc chắn cậu ấy sớm rời khỏi trần gian rồi.” Ông Nghiêm đề nghị “Cơ thể của cậu ấy như vậy, cơ bản là thể tùy ý rời khỏi vùng có linh lực bồi dưỡng.”

      “Ý của ngài là?”

      “Nếu cậu ấy vẫn luôn ở nơi có linh khí dồi dào, chắc là sống được từ ba đến năm năm, nếu , khi sát khí bùng phát lần nữa, nếu có linh lực bồi dưỡng thân thể cậu ấy lúc nào cũng bị sụp đổ.” Ông Nghiêm nghĩ nghĩ lúc rồi nhắc nhở “Sát khí người cậu ấy đến từ linh hồn, tuy rằng người ta hay , người sau khi chết, linh hồn về phủ, nhưng tình huống của Lâu Minh cũng rất có thể sau khi chết bị ‘thi hóa’”

      “’Thi hóa’?” Lâu Tân Thành lần đầu tiên nghe được từ này.

      “Cũng chính là biến thành cương thi.” Ông Nghiêm “Sát khí trong cơ thể cậu ấy mạnh hơn bất kì con cương thi nào mà tôi từng biết, cho nên tôi đề nghị mọi người nên sớm tìm ra biện pháp thôi. Nếu như thực hóa thành cương thi, đến chuyện làm hại đến nhân gian mà cơ hội đầu thai của cậu ấy chẳng còn.”

      Ba đến năm năm?

      Lâu Minh cống hiến cho quốc gia nhiều như vậy, sau khi chết đến cơ hội đầu thai cũng có? Đây là đạo lý chó má gì vậy?

      “Rắc rắc.”

      Vẻ mặt Lâu Tân Thành có nhiều biến hóa, chỉ có chén trà vỡ vụn trong tay ông mới cho thấy chấn động trong lòng ông.

      Ông Nghiêm thu tầm mắt gì thêm, vẻ mặt Mao đại sư tràn đầy bi thương.

      ==

      Phố cổ thành phố Bình

      Đêm qua, Trần Ngư vô tình dạo mạng thấy có người , khi thiếu tiền nên dạo chợ bán đồ cũ, có thể tìm được thứ thứ tốt. Mua mấy đồ có sát khí nặng, khí nặng, linh khí nặng gì đó tám phần là đồ cổ có giá trị.

      Trần Ngư cảm thấy chuyện này rất có lý, thường thường đồ vật có khí, sát khí nặng đều đến từ các phần mộ, khí càng nặng có niên đại càng xa.

      Ngược lại với khí và sát khí, vật có linh khí nặng tỉ lệ là đồ cổ hơn chút, chỉ có thể rằng, vật đó có phong thủy tương đối tốt.

      Nhưng mà gặp được đồ tốt có dễ dàng như vậy, dạo phố cổ đến trưa mà vẫn chưa gặp được vật nào có khí và sát khí.

      Khi Trần Ngư định nốt con đường này rồi quay về, trong cửa hàng đồ cổ cách đứng xa có ba thanh niên nam nữ.

      Trong đó, nam nữ chính là em nhà họ Nghiêm, hai người đứng cạnh thanh niên mặt mũi thanh tú mang khí chất cổ điển.

      Lục Ninh, dì Lâm mà thấy món quà này chắc là vui lắm đó.” Đôi mắt ngập nước của Nghiêm Hân luôn dính chặt lên người mỹ nam.

      Lục Ninh nhìn hộp ngọc trong tay, cười “May mà em và Nghiêm Uy dẫn đến đây mới có thể mua được vòng ngọc tốt như này, còn tốt hơn mấy cái nhìn thấy ở Đế Đô nhiều.”

      “Cậu đừng coi thường thành phố Bình chứ, đồ tốt ít đâu đó.” Nghiêm Uy cười .

      “Hi vọng tối nay chợ ma tôi có thể tìm được thứ cần.” Lục Ninh

      “Nhất định là tìm được mà.” Nghiêm Hân xong ảo não “Nếu hôm đó em và đuổi kịp được con cương thi kia Lục Ninh phải chợ ma tìm rồi.”

      ra hôm đó em nhất quyết kéo bắt cương thi là vì Lục Ninh?” Nghiêm Uy trêu chọc.

      !” Nghiêm Hân bị trai trêu gương mặt xinh đẹp ửng hồng, tức giận nhéo tay trai mình cái.

      “Đừng nhéo, đừng nhéo … đau quá nha.” Nghiêm Uy vội xin tha.

      Lục Ninh nghe em họ Nghiêm chuyện có chút vui “Em nghe bác , hai người trộm la bàn của ông nội Nghiêm ra ngoài bắt cương thi, suýt nữa xảy ra chuyện, ra là vì em sao.”

      “Ấy …” em họ Nghiêm có chút xấu hổ.

      “Sau này được làm vậy nữa nghe. Có thể hóa thành cương thi những người đó khi còn sống chắc chắn là người vô cùng độc ác, cho nên cương thi còn tàn bạo hơn nhiều so với ác ma. Hai người còn chưa học thành nghề mà dám bắt cương thi, rất là nguy hiểm.” Lục Ninh nghiêm túc .

      “Em … em biết rồi.” Nghiêm Hân hơi xấu hổ cúi đầu.

      “Nhưng mà tôi vẫn phải cám ơn hai người.”

      Nghiêm Hân nghe Lục Ninh thân cám ơn lập tức lại được hồi máu sống lại, tinh thần lại trở nên hưng phấn.

      Đứng bên, Nghiêm Uy nhìn thấy vậy vừa cảm thán trong lòng ‘nuôi con lớn nhờ được gì’, vừa “Trưa rồi, chúng ta ăn cái gì . Rồi về ngủ giấc, tinh thần tỉnh táo đến đêm mới chợ ma được.”

      “Ừ.” Lục Ninh gật gật đầu, ba người quay đầu ra khỏi phố cổ.

      Vì là ngày nghỉ nên người đến phố cổ khá đông, khi Trần Ngư và em nhà họ Nghiêm lướt qua nhau cũng ai phát ra.

      “Đinh linh linh!”

      Khi hai bên sắp sửa lướt qua nhau, lục lạc bên hông Lục Ninh bỗng nhiên rung lên. Lục Ninh dừng chân, quay phắt người lại, nhìn về phía sau lưng mình, ánh mắt xuyên qua đám đông chen chúc khóa chặt lên hình bóng thiếu nữ mặc áo khoác lông màu trắng.

      “Lục Ninh, sao thế?” Nghiêm Uy thấy Lục Ninh khác thường ngạc nhiên hỏi.

      “Người kia … có sát khí rất nặng.” Lục Ninh chỉ về phía mặc áo khoác trắng phía xa.

      “Sát khí nặng?” Nghiêm Hân hỏi “Bị ác ma quấn thân?”

      “Chúng ta xem coi, nếu bị ác ma quấn lấy chúng ta giúp đỡ chút.” Nghiêm Uy .

      “Được.” Lục Ninh cũng nghĩ vậy, thế là ba người quay người, theo bóng mặc áo trắng.

      Trần Ngư ngồi xổm xem cửa hàng bày bán đồ cổ nhưng vẫn chưa chọn được món nào, định đứng dậy rời , lúc xoay người đối diện với ba cặp mắt nhìn mình chăm chăm làm bị dọa suýt nữa đặt mông bịch xuống đám đồ cổ được bày dưới đất.

      , cẩn thận chút, làm hỏng là phải bồi thường cho tôi đó. Đây đều là đồ cổ nha.” Ông chủ cửa tiệm đồ cổ lo lắng .

      xin lỗi, xin lỗi chú.” Trần Ngư vội vàng đứng lên, quay đầu đối diện với vẻ mặt kỳ lạ của em nhà họ Nghiêm, nhíu mày “Hai người muốn làm gì, định cướp đồ của tôi nữa hả?”

      “Ai muốn cướp đồ của .” Vì Trần Ngư mà lần trước Nghiêm Hân bị ông nội trách mắng, sau đó nghe mẹ mình Trần Ngư còn báo cảnh sát nữa, cảnh sát suýt nữa bắt ta đến đồn công an. Nghĩ tới đây, Nghiêm Hân thấy Trần Ngư tất nhiên là sắc mặt được vui vẻ.

      “Vậy các người vây quanh tôi làm gì?” Trần Ngư hỏi “Chẳng lẽ các người muốn mua đồ cổ.”

      “Cái chỗ toàn bán hàng giả, ai mà thèm mua.” Nghiêm Hân nhìn thoáng qua vỉa hẻ, khinh thường .

      này, còn , sao lại có thể như thế, cái gì gọi là hàng giả, phải có chứng cứ nha.” Trần Ngư còn chưa nổi giận ông chủ cửa hàng đồ cổ giành trước.

      xin lỗi, xin lỗi, em tôi còn hiểu chuyện, ông chủ, mong ông bỏ qua cho.” Nghiêm Uy vội vội vàng vàng kéo em ra phía sau, vừa xin lỗi ông chủ cửa hàng.

      “Mọi người biết nhau sao?” Lục Ninh thấy thế kinh ngạc .

      Lục Ninh, đừng để ý đến ta, ta chết được đâu.” Nghiêm Hân tức giận.

      “Tôi đương nhiên là chết được, tôi cũng phải là người biết lượng sức mình mà chạy ra ngoài bắt cương thi, nhàn rỗi có chuyện gì làm mà cướp pháp khí của người khác.” Trần Ngư ám chỉ .

      “Bắt cương thi, em cũng là Thiên Sư sao?” Lục Ninh vừa dứt lời, lục lạc bên hông cậu ta lại rung lên lần nữa.

      Mà la bàn bên trong túi vải của Trần Ngư cũng tham gia náo nhiệt rung động theo.

      “Đinh linh linh!”

      “Vù vù vù!”

      xướng họa tựa như là bạn cũ lâu ngày gặp nhau.

      Hai người liếc nhau, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.


      Tác giả có lời muốn :

      La bàn: Lục lạc, lục lạc, chúng ta lại gặp nhau rồi.

      Lục lạc: Cậu là đồ quỷ, lăn !

    4. My Nam Anh

      My Nam Anh New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      22
      Ôi lúc nào cũng mong dc chương mới,truyện càng lúc càng hay. Cám ơn bạn nhiều nha. Chúc bạn nghỉ lễ vui vẻ
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Gian tình giữa La bàn và Lục lạc, hahaha
      Tác giả truyện này vui tánh quá :yoyo36:
      Đông Phương Ngân Vyhaimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :