1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Bạn trần ngư, lâu minh muốn che dấu bạn nữa cũng được rồi.
      Mao đại sư: mọi người thấy đấy, tôi cố hết sức...
      haimap2346 thích bài này.

    2. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Mao đại sư đáng ghê :yoyo36: tôi có gắng hết sức mà lực bất tòng tâm vs con nhóc này r :hoho:
      Hahaa đoạn độ thoại ngắn cuối cướng đáng thế :hoho: ông Ngô moe hết sức
      haimap2346 thích bài này.

    3. Ú Ù U

      Ú Ù U New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Hóng từng chương luôn :yoyo44::yoyo44::yoyo44: Dàn nhân vật cute hết sức à :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      haimap2346 thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Khà khà, ông Ngô à ông Ngô, quá khứ của ông sắp bị vạch trần rồi kìa, ông mau mau chạy về mà giãi bày với Tây Thi nha nha :yoyo53:
      haimap2346 thích bài này.

    5. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 64: Bí mật của sát khí


      Xưởng vũ khí quân .

      Lâu Minh kiểm tra đối chiếu các số liệu, xác định các chỉ số của lần thử này đều chính xác mới ra ngoài, vừa vừa với trưởng khoa Vương trọc đầu “Lúc trước, vũ khí sản xuất ra có vấn đề, chắc là do khi sản xuất mọi người sử dụng vật liệu mới để chế tạo khuôn đúc. Loại vật liệu này có độ dày khác với vật liệu thường dùng, mặc dù bình thường ảnh hưởng đến tạo hình thành phẩm, nhưng do tôi thiết kế là vũ khí. Mà đối với vật liệu để sản xuất vũ khí cho dù có chênh lệch vô cùng cũng ảnh hưởng đến hiệu quả sử dụng.”

      ra là thế, quả nhiên là kĩ thuật khoa học càng cao cấp các chi tiết càng quan trọng.” Trưởng khoa Vương tỉnh ngộ “Vật liệu mới này được đưa vào sử dụng mấy năm trước, tính năng rất tốt, chưa từng xảy ra sai sót gì. Công việc cần tư duy chất lượng cao như thế này, bên chúng tôi đúng là bằng. Lâu viện sĩ, đúng là giỏi .”

      “Lúc đó tôi cũng nghĩ tới.” Lâu Minh khiêm tốn “Mấy ngày nay, tôi nghiên cứu dây chuyền sản xuất tất cả các thiết bị sản xuất, mãi vừa rồi mới phát được vấn đề. Đây chính là ‘người ngoài tỉnh táo, người trong u mê’, trưởng khoa Vương vẫn luôn sử dụng loại vật liệu này để chế tạo khuôn đúc nên tất nhiên là nghĩ đến vật liệu khuôn đúc có vấn đề.”

      “Lâu viện sĩ, chỉ cần vẻn vẹn có hai ngày mà có thể nghiên cứu hoàn toàn mấy trăm loại thiết bị trong các dây chuyền sản xuất của chúng tôi, năng lực đến mức này, quả thực là …”

      “Ông đừng khách khí.” Lâu Minh “Tôi ở đây được ít ngày, ông vẫn nên nhanh chóng chế tạo khuôn đúc mới thôi, sản xuất lại loạt vũ khí mới xem có vấn đề gì . Đúng dịp tôi còn ở đây, nếu có vấn đề để tôi điều chỉnh lại.”

      “Đúng vậy, tôi làm ngay đây.” Trưởng khoa Vương biết Lâu Minh ở lại lâu được, cùng Lâu Minh khách sáo nữa, vội vàng ra ngoài tìm người chế tạo khuôn đúc mới.

      Lâu Minh cười cười, lấy điện thoại trong túi ra, theo thói quen mở Wechat, đó vẫn còn hình ảnh do Trần Ngư gửi đến, nhóc đội mũ lông màu trắng, tay cầm xiên thịt dê nướng, vô cùng vui vẻ.

      Lâu Minh giật giật ngón tay, nhấn nút tải lưu về điện thoại.

      “Tam thiếu.” Sắc mặt Điền Phi được tự nhiên chạy đến cổng xưởng vũ khí.

      “Có chuyện gì vậy?” Lâu Minh thấy vẻ mặt Điền Phi bất thường nghi ngờ hỏi.

      “Bộ trưởng và Mao đại sư đến.” Điền Phi

      Lâu Minh nghe thế gì, chỉ cất điện thoại vào túi rồi ra ngoài, vừa được hai bước nghe Điền Phi bổ sung “Còn có tiểu thư Trần Ngư nữa.”

      Lâu Minh bỗng dừng bước, quay đầu nhìn Điền Phi “Ai?”

      “Bộ trưởng đem tiểu thư Trần Ngư tới.” Điền Phi cẩn thận nhìn sắc mặt Tam thiếu nhà mình.

      “…” Lâu Minh nhếch môi, sải bước ra ngoài, khi đến phòng tiếp khách của xưởng vũ khí, liếc mắt liến thấy ba nhà mình chuyện say sưa với nhóc ngốc kia.

      Ba!” Khi Lâu Minh bước vào phòng khách, Trần Ngư cũng nhìn thấy. nhảy từ ghế lên, chạy về phía Lâu Minh.

      Lâu Minh dấu vết tránh né chút.

      Trần Ngư sững người, chẳng lẽ biểu của nhiệt tình quá mức?

      Lâu Minh vất vả khống chế để mình nhìn về phía Trần Ngư, ánh mắt quét về phía Mao đại sư. Mao đại sư gật đầu, vẻ mặt vô cùng ưu sầu.

      Lâu Minh nhìn dáng vẻ của Mao đại sư, tất nhiên là biết mọi việc bị lộ, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, đối mặt với ánh mắt tìm tòi của ba mình.

      “Ba, con có chuyện muốn với ba.” Lâu Minh thẳng.

      Lông mày Lâu Tân Thành nhíu lại, đây là lần thứ hai, Lâu Minh dùng giọng điệu này chuyện với ông.

      Lâu Tân Thành đặt chén trà xuống, đứng lên “Chúng ta vào bên trong rồi .”

      Lâu Minh bỏ qua ánh mắt sốt ruột của Trần Ngư, theo bộ trưởng Lâu vào bên trong.

      Cảm giác được thái độ nghiêm túc của Lâu Minh, Trần Ngư khó hiểu nhìn về phía Điền Phi “Công việc của Ba thuận lợi sao ạ?”

      Điền Phi lắc đầu.

      Mao đại sư thở dài, buồn bực hớp hớp trà.

      phải sao?” Trần Ngư suy tư lát, rồi tự cho là mình thông minh “A, tôi biết rồi, có phải quan hệ giữa hai ba con nhà Ba tốt ? Vì thế Ba nhìn thấy bác Lâu vui.”

      “Ai!” Mao đại sư buồn bực lại rót cho mình ly trà.

      Điền Phi nhịn được mà khóe miệng giật giật, rất muốn vào nhóm chat để buôn dưa.

      ==

      Gian phòng bên trong, dù bận rộn nhưng Lâu Tân Thành vẫn ung dung ngồi ghế, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâu Minh, chờ mở miệng trước.

      “Ba biết chuyện rồi.” Lâu Minh dùng câu khẳng định.

      Vẻ mặt hòa hoãn lúc đầu của Lâu Tân Thành, nghe xong câu của Lâu Minh giận tái mặt “Nếu phải ba tự mình phát có phải con vẫn định giấu diếm ?”

      “Vâng, đúng ạ.” Lâu Minh dứt khoát thừa nhận.

      “Con …” Lâu Tân Thành khó thở, nhưng là người trải qua nhiều thăng trầm nên ông mau chóng bình tĩnh lại. Ông hít sâu hơi, khó hiểu nhìn Lâu Minh “Tại sao con lại gạt ba? Con biết ba vì chuyện sát khí người con mà nghĩ bao nhiêu là biện pháp. Bây giờ khó khăn lắm mới có người có thể áp chế sát khí người con, sao con lại phải gạt ba?”

      “Vì Thi Thi cũng có cách giải quyết hoàn toàn sát khí người con.”

      “Vậy sao chứ. Có người có thể ngăn chặn khi sát khí của con bùng phát, đối với ba, đối với quốc gia mà đều là tin vô cùng tốt.” Lâu Tân Thành là người lý trí, những năm gần đây, ông sử dụng hết tất cả các biện pháp để giải quyết sát khí người Lâu Minh. Ông chưa bao giờ mong chờ kỳ tích là có người hoàn toàn giải quyết sát khí người Lâu Minh. Nhưng chỉ cần chút thôi cũng đủ để ông vui mừng khôn xiết.

      “Bây giờ ba biết, ba định làm thế nào?” Đột nhiên Lâu Minh hỏi.

      “Tất nhiên là để con bé ở bên người con.” Lâu Tân Thành chút nghĩ ngợi .

      Quả nhiên …

      “Đem ấy làm phong ấn sống của con, giống như cái nút ngọc này sao?” Lâu Minh hỏi.

      “Vậy sao đâu?”

      ấy là người, ấy mới mười tám tuổi. ấy có ước mơ, có hoài bão, có những nơi muốn , có người ấy thích. ấy phải là đồ vật.” Lâu Minh chỉ cần nghĩ, nhóc hoạt bát đáng đó, sau này giống phải ở trong biệt thự cả đời cảm thấy thể tỉnh táo được.

      Lâu Tân Thành nhìn thái độ kích động của Lâu Minh, nét mặt trở nên tế nhị “Con rất xúc động, tại sao con lại xúc động như vậy?”

      Lâu Minh hơi căng thẳng, rồi “Ba, mười lăm tuổi con phải sống mình trong biệt thự, cuộc sống khép kín rời ra xã hội chẳng dễ chịu chút nào. Con muốn người khác giống con, đặc biệt là người này vẫn luôn giúp đỡ con.”

      chỉ vì con, ấy còn vì quốc gia.” Tri thức của Lâu Minh là tài sản của quốc gia, tất cả những người bảo vệ Lâu Minh đều là vì quốc gia mà cống hiến.

      “…” Lâu Minh hiểu được là mình thể thuyết phục ba mình, nhắm hai mắt lại, giọng mềm nhũn “Vậy duy trì như nay có được ba?”

      Lâu Tân Thành hiểu nhìn Lâu Minh.

      “Sau khi Thi Thi biết chuyện sát khí người con, ấy vẫn luôn cố gắng giúp đỡ con. Vậy nên ba đừng cố gắng cột ấy chung chỗ với con, hãy để ấy như bây giờ , khi con cần ấy có mặt là được rồi.” Lâu Minh .

      “Vậy có gì khác nhau đâu?” Lâu Tân Thành khó hiểu.

      “Đại khác là khác nhau giữa tự nguyện và ép buộc .” Lâu Minh nhìn thẳng ánh mắt ba mình.

      Lần trước Lâu Minh dùng ánh mắt này nhìn ba mình là khi thương lượng với ông, khi sát khí của bùng phát mà có cách nào khống chế phải xử lý như thế nào. Lúc đó, Lâu Minh cầu khi thể khống chế sát khí của phải tiêu diệt , ông đồng ý. Lúc đó Lâu Minh dùng ánh mắt như bây giờ nhìn ông, “Nếu để đánh đổi cho việc con còn sống mà phải để người khác trả giá, con xin tự nguyện sống nữa.”

      “Được.” Lâu Tân Thành gật đầu.

      Lâu Minh hơi kinh ngạc vì ba mình lại dễ dàng đồng ý như vậy.

      Lâu Tân Thành thản nhiên nhìn Lâu Minh, nếu Lâu Minh muốn cho Trần Ngư có cảm giác bị ép buộc duy trì như bây giờ cũng tốt. Dù sao theo quan sát của ông, bé Trần Ngư này rất thích con trai ông, chắc chắn đứng ngoài đâu. Còn việc khác … chỉ cần hạn chế con bé rời khỏi Đế Đô lúc nào cũng có thể tìm người.

      “Còn chuyện của mấy người Hà Thất.” Lâu Minh vừa dứt lời, vẻ mặt Lâu Tân Thành biến đổi.

      “Ba để bọn họ phục vụ cho con họ là người của con, trong tình huống tính mạng của con nguy hiểm, họ phục tùng mệnh lệnh của con cũng có gì sai.” Nếu ba biết chuyện lừa ông, như vậy chuyện bọn Hà Thất báo cáo kịp thời bị coi là hoàn thành nhiệm vụ. Lâu Minh sợ ba mình kỷ luật mấy người Hà Thất.

      “Chuyện sát khí của con bùng phát là chuyện lớn như vậy, vậy mà báo cáo. Như vậy sai gì cả sao?” Lâu Tân Thành chất vấn.

      “Nếu như có Thi Thi, chờ mấy người họ báo cáo cho ba xong chắc là con mất khống chế rồi, mấy cậu ấy chỉ còn theo mệnh lệnh diệt trừ con.” Lâu Minh “Nên hay cho ba biết ba cũng đâu thể thay đổi được kết quả đâu.”

      “Con …”

      “Đương nhiên là nếu ba biết chuyện của Thi Thi, sau này con cũng ngăn cản họ báo cáo với ba nữa.” Ngay sau đó, Lâu Minh thêm.

      Lâu Tân Thành nghiêm mặt, tất nhiên là vui vẻ gì.

      “Ba, nửa năm qua, sát khí của con bùng phát ba lần rồi, thời gian của con chắc là còn nhiều lắm đâu.” Lâu Minh cười khổ “Tối thiểu ba hãy để cho con trong lúc còn có thể làm chủ được mình, cho con được bảo vệ những người bên cạnh con .”

      Trong nháy mắt, khí thế toàn thân Lâu Tân Thành như bị rút cạn, coi như có thể ngăn chặn sát khí người Lâu Minh cũng được, ông nhất định phải tìm cách giải quyết hoàn toàn sát khí người Lâu Minh.

      ==

      Lâu Minh mình quay lại phòng khách, Trần Ngư cao hứng bừng bừng chạy đến “ Ba.”

      “Hai ngày này có chơi vui ?” Lâu Minh cười hỏi.

      “Cũng được ạ. Ở đây có rất nhiều món ăn ngon.” Trần Ngư “Khi nào xong việc, em dẫn ăn nha, em mời khách.”

      “Rộng rãi dữ vậy.” Lâu Minh trêu chọc “Nhưng phải chờ mấy ngày nữa nha, còn bận mấy ngày nữa, em về khách sạn trước .”

      “Nhưng em vừa mới đến mà, em có chuyện muốn với nè.” Trần Ngư vô cùng đáng thương.

      “Em muốn gì với ?” Lâu Minh tò mò.

      Trần Ngư nhìn mấy bóng đèn lớn trong phòng, giọng “Em muốn riêng với .”

      Lâu Minh nhịn được cười tiếng “Được rồi, chờ hết bận nghe em .”

      “Dạ, vâng.” Trần Ngư liên tục gật đầu, mấy ngày nữa cũng được, còn phải sắp xếp từ ngữ cái .

      Đợi đến khi Hà Thất lái xe đến, Lâu Minh tự mình đưa Trần Ngư ra xe, hai người tạm biệt, khi Lâu Minh định đóng cửa xe Trần Ngư chợt gọi Lâu Minh.

      Ba.” Trần Ngư ngồi ở ghế sau, đưa tay vẫy vẫy Lâu Minh.

      Lâu Minh kinh ngạc, cúi đầu “Sao thế?”

      Ba, sát khí người hình như được ổn định đó.” Trần Ngư giọng.

      sao? Vậy để chút nữa tìm Mao …” hai chữ cuối chưa kịp ra, Trần Ngư bất ngờ hôn lên môi , chỉ chạm rồi tách ra ngay.

      Cảm xúc ấm áp còn chưa tan biến, Lâu Minh choáng váng nhìn nhóc trước mắt cười trộm như mèo vớ được cá, hồi lâu lên lời.

      “Em giúp phong ấn chút.” Trần Ngư cười hắc hắc.

      ra là thế, cảm giác căng thẳng trong lòng Lâu Minh buông lỏng xuống, nhưng động tác đóng cửa xe vẫn còn rất bối rối.

      Mà Trần Ngư sau khi vụng trộm ‘sàm sỡ’ Lâu Minh ngồi ghế phía sau ngốc nghếch cười rộ lên.

      Còn Hà Thất, nhìn thấy hết thảy, trong lòng cảm xúc lẫn lộn (bách vị tạp trần).

      Sau khi Trần Ngư rời , Lâu Minh tiếp tục công việc của mình, chỉ là biết có phải là tác dụng của tâm lý , khoảng mười giờ tối, Lâu Minh đột nhiên cảm giác được sát khí người mình đúng là ổn định .

      do dự chút, rồi cho người tìm Mao đại sư đến.

      “Cậu sao rồi?” Mao đại sư nhìn thấy Lâu Minh hỏi.

      “Mao đại sư, có phải sát khí người tôi được ổn định ?” Lâu Minh hỏi.

      Mao đại sư khựng lại, lại kiểm tra lúc lâu nút ngọc tay Lâu Minh, lắc đầu “Lúc trước, sát khí của cậu được Trần tiểu hữu phong ấn lại, sát khí trong người cậu cũng được ấy hấp thụ phần. Mặc dù phong ấn của Trần tiểu hữu có giảm , sát khí lưu chuyển trong người, nhưng sát khí trong người cậu vẫn chưa đến mức bùng phát.”

      “Nhưng mà … tại sao tôi luôn cảm thấy sát khí người tôi ổn định.” Lâu Minh nghi ngờ hỏi.

      “Để tôi kiểm tra lại.” Mao đại sư nghe Lâu Minh vậy duỗi tay đặt lên cổ tay Lâu Minh, dùng linh lực bắt đầu kiểm tra. lúc sau, ngón tay Mao đại sư bỗng run lên cái, ông hoảng sợ nhìn Lâu Minh “Gần đây cậu có gặp phải chuyện gì đặc biệt ?”

      “Lâu Minh lắc đầu “Sao thế ạ?”

      “Tốc độ lưu chuyển của sát khí trong người cậu tăng đột biến, gấp ba bình thường.” Mao đại sư “Nếu như theo tốc độ này mà sát khí trong người cậu tăng trưởng rất nhanh.”

      “…” Lâu Minh hơi sửng sốt, cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình, dường như trong chớp mắt có thể nhìn thấy đường vân tay biểu thị cho sinh mệnh của đột nhiên rút ngắn chỉ còn phần ba.

      Sát khí trong cơ thể Lâu Minh gần giống như của cương thi nhưng dù sao thân thể của cũng phải cương thi. Cho nên, ngay từ sớm Mao đại sư nhắc , nếu như sát khí tích tụ đến mức độ nhất định nào đó thân thể của có cách nào phụ tải được, như vậy

      Đây cũng là nguyên nhân Lâu Minh dám thừa nhận là thích Thi Thi, được định trước phải là người sống lâu.

      “Dựa theo tốc độ này tôi còn bao lâu nữa?” Lâu Minh hỏi.

      “Nhất định có biện pháp.” Mao đại sư an ủi “Sát khí của cậu bỗng nhiên tăng trưởng nhanh như vậy, nhất định là có tác động từ bên ngoài, chắc chắn có biện pháp giải quyết. Bây giờ cậu nghĩ lại xem, gần đây cậu có gặp chuyện gì ảnh hưởng đến tăng trưởng của sát khí ?”

      Sát khí? Lâu Minh nhớ lại rồi “Hôm đó khi chúng tôi gặp cương thi giữa đường, tôi hấp thu sát khí trong cơ thể nó.”

      “Khó trách!” Sắc mặt Mao đại sư tái xanh “Riêng sát khí trong người cậu mạnh như vậy rồi, cậu còn hấp thu sát khí của cương thi làm gì?”

      “Tôi cũng biết tại sao, tôi chạm vào cương thi sát khí tự động hút qua người tôi.” Lâu Minh “Lúc trước khi chạm vào ác ma cũng có cảm giác này.”

      “Cương thi?” Mao đại sư suy tư lát “Cậu đừng vội, để tôi điều tra xem chuyện gì xảy ra.”

      Lâu Minh gật đầu.

      Mao đại sư vội vội vàng vàng rời , trong đêm xe vào nội ô thành phố Bình, gặp Nghiêm Sùng Minh.


      Tác giả có lời muốn :


      Tây Thi: Ba, sát khí trong người lại ổn định.

      Tam thiếu: phải đâu, thấy trong người bình thường mà.

      Tây Thi: Em là Thiên Sư, em ổn định là ổn định.

      Tam thiếu: …

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :