1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 112

      Ngũ hoàng tử chết yểu.

      Tống Gia Ninh sững sờ ở trước cửa, nhìn gương mặt Phúc công công cúi xuống, phảng phất như lại thấy được Ngũ hoàng tử ở giường hấp hối. Khiếp sợ, rồi lại giống như. . . Nằm trong dự liệu. Bệnh hiểm nghèo như vậy, hài tử như vậy . . .

      "Tiến cung."
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]
      dhtt, Lierose DuDu, adamno134 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      hoàng hậu đáng thương

      gì mà Thọ vương nhất định chịu ở dưới là sao
      độc đoán thế

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Tội nghiệp ngũ hoàng tử, ai con vua là sướng. Ốm đau bệnh tật rồi qua đời cũng chủ yếu là ở bên nhũ mẫu

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hôm nay Edit Quýt đường rãnh rỗi để lấp hố này chưa zạ???

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 113

      Vái hết năm, hai huynh đệ Sở Vương, Thọ vương cùng nhau dẫn Vương Phi .

      Lý hoàng hậu kinh ngạc nhìn cửa ra vào noãn các, tay dường như còn lưu lại độ ấm người Thăng ca nhi, thằng bé lớn lên rất rắn chắc, nặng trịch, ôm vào trong ngực, trái tim đều an tâm theo.

      lát sau, Duệ Vương, Duệ Vương phi đến. Nhị hoàng tử Duệ Vương bộ cẩm bào cổ tròn màu ngà voi, tao nhã, tiếng "Mẫu hậu" so với hai em Sở Vương, Thọ vương cộng lại đều thân mật hơn, tựa như là thân sinh của Lý hoàng hậu. Lý hoàng hậu vẫn cười cười, mắt sắc phát khi Duệ Vương phi hành lễ, phải tay tự giác mà đỡ bụng.

      Lý hoàng hậu trong lòng hơi động, cười quan tâm : "Uyển Dung có phải có tin tức tốt hay ?"

      Hai lần tuyển tú đều là nàng lo liệu, bốn khuê danh của Vương Phi, Lý hoàng hậu đều biết, gặp mặt cũng thân mật gọi khuê danh.

      Duệ Vương phi khẩn trương bất an nhìn thoáng qua hoàng hậu chủ tọa. Nàng quả có mang thai, vẫn là Ngũ hoàng tử mất mấy ngày xem bệnh ra tới, Vương Gia có ý tứ là trước gạt, chờ qua tết Nguyên Tiêu mới , lúc ấy phụ hoàng mẫu hậu có lẽ đều dễ chịu chút rồi. Duệ Vương phi đối với Vương Gia nhà mình có rất nhiều bất mãn, duy chỉ có điểm ấy, nàng và Duệ Vương nghĩ cùng chỗ. Nhưng nàng cũng có lộ bụng bầu ra, hoàng hậu làm sao nhìn ra được? Có thể giận chó đánh mèo nàng hay ?

      Lý hoàng hậu tuy rằng trẻ tuổi, nhưng thế thông thấu, thấy Duệ Vương phi lộ ra kiểu nàng ghen ghét nàng ta có thai, trái tim đau khổ của Lý hoàng hậu nhất thời tuôn ra cỗ cười nhạo. Nàng cho dù sinh ra hài tử, cũng ghen ghét người bên ngoài có thể sinh, nàng ngay cả Ngô quý phi cũng nhìn ở trong mắt, còn có thể chú ý con dâu Ngô quý phi mang thai?

      " có hỉ, sau này liền ở trong phủ an tâm dưỡng thai, cần phải tới chỗ ta thỉnh an nữa." Lý hoàng hậu cười , lời từ ái, nhưng ánh mắt nhàn nhạt.

      Duệ Vương phi lại cảm thấy, Lý hoàng hậu quả nhiên nhìn nàng ta vừa mắt rồi, người ta vừa mới mất con, nàng lại có hài tử, là ai trong lòng cũng thoải mái. Ra khỏi Trung cung, hai vợ chồng tiếp tục Ngô quý phi bên kia chúc tết, Duệ Vương phi nhịn được giọng với Duệ Vương: "Vương Gia, mẫu hậu có phải tức giận hay ?"

      "Nhân chi thường tình, ngươi an tâm dưỡng thai, cần để ý tới người bên ngoài." Duệ Vương mắt nhìn bụng nàng ta, đè nén vui . Năm ấy mẫu thân chọn người Vương phi này cho , là vì cậu Lý Uyển Dung là Tiết Độ Sứ, mẫu thân khen Lý Uyển Dung đoan trang hiền lành, Duệ Vương lại tí hiền lành cũng nhìn ra, chỉ cảm thấy vị Vương phi này đa nghi ghen tị, khoan dung người, duy nhất có thể lấy chính là có người cậu tay cầm binh quyền.

      Duệ Vương thích Vương Phi, nhưng phụ hoàng mấy lần gõ , danh nghĩa thúc nhanh sinh con trai trưởng, nhưng ra là khuyên bảo đừng ái thiếp diệt thê, bởi vậy Duệ Vương so với Vương Phi càng hy vọng sinh trưởng tử ra, như vậy liền có thể chứng minh có ái thiếp diệt thê, Trương Thị chỗ đó cũng có thể sớm mang thai hài tử rồi.

      Hai vợ chồng có suy tư riêng, Trung cung, Lý hoàng hậu cảm thấy có chút mệt mỏi, chuyển đến tẩm điện nghỉ ngơi, cung nữ tâm phúc Mao ngồi chồm hỗm ở bên giường, nhàng bóp chân cho chủ tử. Thấy chủ tử ngửa mặt nhìn đỉnh màn trướng, ánh mắt còn là đau xót hoài niệm Ngũ điện hạ, mà là cười nhàng, Mao hơi suy nghĩ, liền đoán được, giọng hỏi: "Nương nương nhớ Hoàng Trưởng Tôn à?"

      Cái đứa bé kia, trắng trắng mập mập, quả là khiến người thích.

      Lý hoàng hậu nhìn tâm phúc mình mang từ nhà mẹ đẻ vào cung.

      Mao cũng che giấu, dùng thanh càng khuyên nhủ: "Nương nương, phu nhân có đạo lý, Hoàng Thượng tuy rằng sủng ái người, nhưng Hoàng Thượng coi trọng Đại Điện hạ hơn hẵn các Điện hạ khác, ngài nên quyết định vì chính mình ."

      Lý hoàng hậu ánh mắt lơ lửng.

      Mẫu thân tiến cung thăm, đúng là lời này, khuyên nàng ôm Thăng ca nhi vào cung nuôi dưỡng. Hoàng Thượng dù chưa lập thái tử, trong lòng chủ định ai, nàng ràng nhất. Nàng tuổi còn , so với Sở Vương còn hơn hai tuổi, mệnh tốt có thể sống lâu hơn Sở Vương vài năm, Sở Vương ngồi Long Y? hiển nhiên là trưởng tử con vợ cả Thăng ca nhi của , nàng sớm nuôi dưỡng Thăng ca nhi ở bên cạnh, nuôi dưỡng ra tình cảm tổ tôn, Sở Vương đăng cơ dựa vào nhi tử tôn kính nàng, Thăng ca nhi càng nhớ nàng tốt hơn.

      Hơn nữa nàng nuôi dưỡng Thăng ca nhi, đối với Sở Vương cũng mới có lợi. Hoàng Thượng thích Sở Vương mọi người đều biết, nhưng dù sao có phong Thái Tử, nàng là Trung cung hoàng hậu được Hoàng Thượng sủng ái nhất, nếu như nuôi Thăng ca nhi, bình thường tự nhiên thay Sở Vương ngọt, như thế liền vững chắc thái tử vị của Sở Vương, cái gì Ngô quý phi, Huệ phi, đều cần suy nghĩ.

      Lý hoàng hậu hiểu đạo lý này, nhưng nàng đành lòng, Phùng Tranh tại chỉ có mình Thăng ca nhi, khẳng định nỡ bỏ, vẫn là, chờ chút thôi.

      ~

      Mùng chúc tết, mùng hai về nhà mẹ đẻ, nếu như cho phép Tống Gia Ninh quay về, Triệu Hằng liền theo.

      thiệt tình muốn đến Quách gia, Quách Bá Ngôn cũng lòng muốn chiêu đãi con rể tôn quý cà lăm này, lời được, đánh cờ cũng thể tùy tâm sở dục, hết lần này tới lần khác nhất thiết phải hai canh giờ. , Quách Bá Ngôn thà rằng chiến trường quyết đấu với địch nhân mạnh mẽ nhất, cũng muốn đánh cờ cùng con rể.

      Vì để tránh cho người đối mặt con rể, Quách Bá Ngôn giữ lại Mậu Ca Nhi, nghẹn đến mức chịu nổi liền trêu chọc nhi tử, muốn mấy chữ mấy chữ, nhi tử thích trò chuyện, cần lo lắng buồn bực.

      "Phụ thân, ta muốn tìm tỷ tỷ." Mậu Ca Nhi thích nhìn người đánh cờ, thành thành ở trước bàn cờ đứng trong chốc lát, len lén liếc mắt tỷ phu Vương Gia, giọng nhìn về phụ thân làm nũng. Tỷ tỷ rất lâu có về nhà, nhớ tỷ tỷ.

      Quách Bá Ngôn đối với bàn cờ : "Các nữ quyến cùng chỗ, ngươi là nam nhân, phải ở lại Tiền viện." xong, cố ý xếp đặt ra sơ hở cho con rể.

      Triệu Hằng chỉ làm như nhìn thấy, đặt quân trắng ở nơi khác, kết thúc quá sớm, còn phải lần nữa nhặt quân cờ, bằng "So chiêu" với Quách Bá Ngôn.

      Quách Bá Ngôn thấy, nhất thời biết nên hoài nghi con rể đần, hay là ở đây đùa nghịch chơi với ông.

      "Tỷ phu, đặt ở đây!" lại đến phiên Triệu Hằng đăt quân cờ, Quách Bá Ngôn chính là chỗ sơ hở kia vẫn còn, thể cản trở Mậu Ca Nhi ở bên này nhìn bàn cờ, bỗng nhiên phát cha ruột thua, thằng bé rất cao hứng, kích động chỉ cho tỷ phu nhìn, hơn nữa quên mẫu thân dặn dò, phải gọi Vương Gia.

      Quách Bá Ngôn lông mày khẽ nhúc nhích, tìm tòi nghiên cứu mà nhìn về phía Thọ vương, Vương gia này, chú ý con út xưng hô sao?

      Triệu Hằng cũng cảm thấy ngoài ý muốn, ngoài ý muốn Mậu Ca Nhi xưng hô, ngoài ý muốn hài tử vừa mới năm tuổi vậy mà lại đánh cờ. Thấy thằng bé chờ mong thúc giục mà nhìn chằm chằm vào , Triệu Hằng cúi đầu, trước nhìn thoáng qua ván cờ, sau đó mới đặt quân cờ trắng tới chỗ Mậu Ca Nhi chỉ vào. Mậu Ca Nhi cười hắc hắc, Quách Bá Ngôn nhân cơ hội bị thua.

      "Mậu Ca Nhi" xưng hô này liền chiếm được ba chữ, Triệu Hằng chuyện, tán thưởng sờ sờ đầu Mậu Ca Nhi, : "Thưởng."

      Phúc công công lập tức xoay người tiến lên, từ ống tay áo lấy ra cá vàng sớm liền chuẩn bị xong đưa cho Mậu Ca Nhi. Lúc Mậu Ca Nhi chúc tết sau nhận con từ tỷ phu rồi, lúc này lại có, Mậu Ca Nhi cao hứng cực kỳ khủng khiếp, cất kỹ cá vàng , có dáng có vẻ với Triệu Hằng: "Đa tạ tỷ phu."

      Triệu Hằng gật đầu.

      Quách Bá Ngôn ho khan cái, uốn nắn nhi tử: "Dạy con bao nhiêu lần, phải gọi Vương Gia."

      Mậu Ca Nhi trong mắt to hiển tia nghi hoặc, nhưng vẫn là ngoan ngoãn sửa lại miệng.

      Triệu Hằng vẫn là gật đầu, sau đó : "Đệ theo bồi ta."

      Mậu Ca Nhi ngây người, Quách Bá Ngôn cầu còn được, khiêm tốn cũng mang khiêm tốn, thay đổi nhi tử ngồi vào vị trí của ông, ông bưng bát trà ngồi sau lưng, dương dương tự đắc. Mậu Ca Nhi tuổi , tuy rằng thông tuệ, nhưng chơi cờ có hạn, vẫn kém thân tỷ tỷ, nhưng dáng vẻ thằng bé bày xong ván cờ liền vội vã cuống cuồng sợ đối thủ phát , còn có biểu lộ thắng liền cao hứng thua liền chu môi , quả thực khác gì Tống Gia Ninh.

      Trước hôm nay, Triệu Hằng cũng thích Mậu Ca Nhi, bởi vì thằng bé dung mạo càng giống Quách Bá Ngôn, Quách Kiêu, tại phát Mậu Ca Nhi có chỗ tương tự với Vương Phi nhà mình rồi, Triệu Hằng thái độ cuối cùng hòa hoãn chút ít, lúc đánh cờ coi như dụng tâm, thắng ván thua hai ván. Thắng liền có cá vàng , Mậu Ca Nhi bị dỗ đến mở cờ trong bụng, Quách Bá Ngôn ở bên nhìn, ngực có chút buồn phiền, cảm thấy Thọ vương vừa nãy là dùng loại thái độ dỗ hài tử chơi cờ với ông.

      Lúc Mậu Ca Nhi tự mình chiêu đãi tỷ phu, Tống Gia Ninh ở hậu viện chuyện với mẫu thân.

      "Năm trước đại tỷ tỷ con gửi thư, sinh cho con cháu ngoại mập mạp rồi đó, năm cân sáu lượng." Lâm thị kéo bàn tay mềm mại của nữ nhi, đặc biệt chọn tin mới của hai tháng này , " thư còn , chờ đại ca con thành thân rồi, hai mẹ con các nàng hồi kinh ở mấy tháng, ở đủ rồi lại quay về Hùng Châu."

      Tống Gia Ninh vừa mừng vừa sợ, giọng : "Đại ca muốn thành hôn rồi?" Đoan Tuệ công chúa mới mười bốn, Hoàng Thượng khẳng định nỡ để nữ nhi sớm xuất giá như vậy , chẳng lẽ nhân duyên đời này của Quách Kiêu, khác hoàn toàn?

      Lâm thị cười: "Còn có định, nhưng phụ thân con bắt đầu chọn lựa gia đình thích hợp, cuối năm đại ca con trở về, bảo bản thân chọn cái, chậm nhất đầu xuân sang năm làm hôn ."

      Tống Gia Ninh gật gật đầu, dù sao nàng lập gia đình, Quách Kiêu lấy ai cũng có quan hệ gì với nàng, cười hỏi thăm nữ nhi của Đình Phương tỷ tỷ tên gì. Trước khi Hoàng Trưởng Tôn Thăng ca nhi gọi nàng tam thẩm, Tống Gia Ninh còn cảm thấy gì, tại thầm lại làm dì rồi, Tống Gia Ninh mới rốt cuộc cảm thấy, nàng là trưởng bối.

      Nàng cười dịu dàng mà hỏi thăm hài tử người khác, Lâm thị giống như lơ đãng ngó ngó bụng nữ nhi, trong lòng lại thể nhõm như nữ nhi, hi vọng nữ nhi sớm chút mang thai nhi tử, hoàn toàn ở Vương Phủ đứng vững gót chân, cho người ta xấu khuyết điểm, như cái vị Duệ Vương Phủ kia, lại lo lắng nữ nhi hoài quá sớm, lúc sinh khó khăn.

      Tóm lại, nữ nhi xuất giá rồi, bà người mẹ này vẫn lo lắng nhiều lắm.

      ~

      Đảo mắt liền tới 15 tháng giêng, giao thừa có tổ chức cung yến, 15 Tuyên Đức Đế cho bổ sung rồi, hoàng thân quốc thích đều gọi vào cung.

      Trước khi khai tịch, Tuyên Đức Đế dẫn bốn đứa con trai, hoàng thúc Tần vương, chất tử Vũ An quận vương tới Sùng Chính điện, Tống Gia Ninh và mấy Vương Phi ở trung cung cùng Lý hoàng hậu cùng các phi tần khác chung đường. Ngắn ngủn nửa tháng, Lý hoàng hậu khí sắc tốt hơn nhiều, lúc cười với mọi người cũng nhìn ra miễn cưỡng, trọng chấn hoàng hậu uy nghi.

      Duệ Vương phi ngồi ở dưới tay mẹ chồng Ngô quý phi, Tống Gia Ninh và Phùng Tranh có bà bà, hai chị em dâu ngồi chỗ, cười nhìn Lý hoàng hậu trêu chọc Thăng ca nhi.

      "Ngươi trước ngồi , ta ra ngoài chuyến." Phùng Tranh bỗng nhiên che ngực, hồi phục lát, giọng với Tống Gia Ninh.

      Tống Gia Ninh thấy sắc mặt nàng thích hợp, lo lắng hỏi: "Chị dâu thoải mái?"

      Phùng Tranh làm dấu tay xuỵt, đôi má phiếm hồng: "Quay lại cho ngươi biết."

      Tống Gia Ninh hoang mang nhìn nàng và nha hoàn rời , nhớ lại động tác Phùng Tranh che ngực, nàng nhãn tình sáng lên, chẳng lẽ chị dâu lại có?

      Tác giả có lời muốn :
      Sói Quách Kiêu: Mậu Ca Nhi ngươi quên thân đại ca ở Hùng Châu rồi sao?

      Mậu Ca Nhi: chưa! Đại ca ngươi mau trở lại!

      Sói Quách Kiêu: nhanh thôi..., kinh thành có chuyện tốt gì sao?

      Mậu Ca Nhi: tỷ phu cho ta nhiều cá vàng !

      Sói Quách Kiêu nghe vậy, phun ra hơi lão huyết. . .

      .

      dhtt, Lierose DuDu, adamno135 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :