1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xem em thu phục anh như thế nào - Bạo Táo Đích Bàng Giải

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tình là gì mà làm ba làm đổ nước?
      Cho đầu thai làm mấy con vật chung tình kiểu như gấu trúc cũng vui.chứ làm loài vật nhiều vợ như gà trống, sư tử,. có mệt mỏi k?
      haimap2346 thích bài này.

    2. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Eo ôi sến súa thấy mồ cái cặp đôi kia. K thể ngây thơ trong sáng như Ngư Ngư và Ba đc.
      haimap2346 thích bài này.

    3. haimap2346

      haimap2346 Well-Known Member

      Bài viết:
      361
      Được thích:
      11,628
      Chương 60: Cương thi


      Vì thời gian thành phố Bình hơi dài, Lâu Minh phải chuẩn bị hết tuần lễ, Trần Ngư lấy lý do du lịch với bạn học để qua loa đối phó với ba mẹ Trần, nhưng còn trai nhà mình, thể qua quít như vậy, chỉ có thể ăn ngay .

      “Em muốn thành phố Bình với Tam thiếu?” Vẻ mặt Trần Dương vô cùng kinh ngạc

      “Vâng!” Trần Ngư gật đầu, trong mắt là hưng phấn và kích động.

      “Tại sao em phải ?” Trần Dương khó hiểu hỏi.

      Ba cho em mà.” Trần Ngư đáp như đúng rồi.

      Người ta cho em em liền theo hả?

      Trần Dương nhìn nét mặt em nhà mình lộ ngây thơ, cục nghẹn trong lòng biết phải làm sao, cố kìm nén hỏi tiếp “ muốn là, Tam thiếu thành phố Bình tại sao lại muốn đưa em cùng.”

      Lúc này Trần Ngư hiểu, “Vì phòng ngừa sát khí ấy tăng vọt a. Ba , lúc trước, bởi vì sát khí trong cơ thể ấy ổn định, ấy dám đâu xa nhà. Lần này vì có em cùng nên ấy mới đồng ý đến thành phố Bình.”

      Sát khí? Từ Trần Dương lớn lên trong khu tập thể này, những đứa con nít trong khu tập thể đều biết, hai dãy nhà phía sau khu tập thể là khu vực cấm, ai có thể đến đó. Còn vì lý do gì? Những lời truyền miệng bí mật , khi tới gần nhà Tam thiếu xảy ra chuyện tốt, nhưng chỉ là vì ngại thân phận của Tam thiếu mà ai dám đồn chuyện này ra ngoài mà thôi, ngờ lại là vì sát khí.

      ra Thi Thi có thể khống chế sát khí trong cơ thể Tam thiếu, trách được mà Tam thiếu đối xử đặc biệt với Thi Thi như thế, nhưng mà …

      “Em rất thích thành phố Bình sao?” Trần Dương cách nào bỏ qua vẻ mặt hưng phấn và vui vẻ của em nhà mình.

      “Em chưa từng đến đó, biết là thích hay nữa ạ.” Trần Ngư lắc đầu.

      “Vậy em vui vẻ như vậy làm gì?” Trần Dương nén nổi, hỏi.

      “Vì em được cùng Ba ra ngoài nè, còn được ngồi máy bay trực thăng nữa đó.” Trần Ngư hưng phấn “Nghĩ đến đó thôi là em lại thấy vui muốn chết à.”

      “Thi Thi, có phải là em …”

      “Dạ?”

      đường phải cẩn thận, đừng làm phiền đến Tam thiếu.” Trần Dương thở dài, cảm thấy mình quá lo lắng, em nhà mình ràng còn chưa biết gì, mà người như Tam thiếu, chắc là thích nhóc lách cha lách chách như vậy đâu nhỉ?

      ==

      Hai ngày sau, trời vừa rạng sáng, Lâu Minh và Trần Ngư ngồi xe hơi, yên lặng rời khỏi khu tập thể, thẳng đến sân bay quân ở ngoại thành. cùng có hai vị cảnh vệ và trợ lý là Phan Phong. trợ lý khác, ngày hôm trước bay máy bay dân dụng đến thành phố Bình trước rồi.

      Khi đến sân bay quân , máy bay trực thăng sẵn sàng đậu đường băng.

      Ba, đây là lần đầu tiên em được ngồi máy bay trực thăng đó.” Sau khi lên máy bay, Trần Ngư tò mò nhìn ngắm máy móc bên trong máy bay.

      cũng là lần đầu tiên.” Lâu Minh cười .

      “Hở??? Hình như chúng ta có chung rất nhiều lần đầu tiên đó.” Trần Ngư như phát điều gì đó thú vị.

      Cái gọi là người vô tình người nghe cố ý, Lâu Minh nghe xong thân thể cứng đờ, trái tim hoảng hốt đập loạn xạ.

      “Lần đầu tiên nhà hàng ăn lẩu, lần đầu tiên Trường Thành du lịch, lần đầu tiên ngồi máy bay trực thăng …” Trần Ngư đếm từng cái .

      “Còn gì nữa ?” Lâu Minh thấy đếm vui vẻ như vậy kìm được mà hỏi thêm.

      “Có a!” Hai mắt Trần Ngư đảo tròn, che miệng cười trộm.

      “Còn gì nữa?” Lâu Minh nhớ lại, hình như còn gì nữa mà.

      “Lần đầu tiên sàm sỡ và bị sàm sỡ a.” Trần Ngư cười hì hì.

      Trong đầu bùm lên tiếng, Lâu Minh kìm được mà nhớ đến đôi môi mềm mại và lông mi dài của nhóc, cổ họng chợt khô nóng, khẽ rũ mắt xuống, dám nhìn vào mắt Trần Ngư.

      “A … như vậy, chúng ta giống như là chuyện đương vậy.” Trần Ngư nhớ đến mấy phim truyền hình mà mình từng xem, hình như nam nữ chính khi chuyện đương cũng giống như vậy, cùng nhau ăn cơm, xem phim, du lịch, sau đó … hôn hôn?

      “Đầu óc em nghĩ chuyện gì đâu vậy?” Lâu Minh đưa tay gõ mạnh lên trán Trần Ngư, khiển trách “Máy bay sắp cất cánh rồi, mau cài dây an toàn vào.”

      Ba, đau quá à.” Trần Ngư tủi thân che trán.

      “…” Lâu Minh cũng biết là lúc nãy mình ra tay hơi nặng, chỉ là lúc nãy bị hoảng hốt nên khống chế được lực tay. Lúc này, nhìn ánh mắt lên án của nhóc, trong lòng Lâu Minh càng cảm thấy chua xót và áy náy.

      Trần Ngư có tâm tư phức tạp như Lâu Minh, sau khi xoa xoa trán, cúi đầu bắt đầu cài dây an toàn cho mình. Nhưng dây an toàn của máy bay trực thăng giống với dây an toàn xe hơi, mày mò lúc lâu nhưng biết cách nào cài.

      Ngồi bên cạnh Lâu Minh thở dài, tháo dây an toàn của mình ra, nghiêng người qua cầm lấy dây an toàn bị nhóc xoắn lại thành mớ bòng bong, nhanh chóng và lưu loát cài lên giúp .

      Sau khi cài chắc, Lâu Minh ngẩng đầu, đối mặt với đôi mắt to sáng long lanh của Trần Ngư, còn nhìn chớp chớp hai lần. Trong lòng Lâu Minh lại hoảng hốt mà nhanh chóng dời mắt, sau đó nhìn thấy vết đỏ trán Trần Ngư, lại cảm thấy đau lòng.

      “Đau nhiều em?” Lâu Minh tự trách .

      “Giờ đau nữa rồi ạ.” Trần Ngư lại đưa tay xoa xoa trán. Đúng vậy, giờ còn đau như nãy nữa.

      “Con được tùy tiện chuyện đương như vậy với con trai.” Lâu Minh ngồi thẳng lên, cài dây an toàn của mình.

      “Tại sao ạ?” Trần Ngư khó hiểu.

      “Bởi vì … dễ dàng bị lừa .”

      Ba, lừa em sao?” Trần Ngư kinh ngạc .

      “…” Lâu Minh được tự nhiên, xoay người sang chỗ khác “Chờ máy bay bay ổn định rồi em tranh thủ ngủ lúc . Khi máy bay hạ cánh, chúng ta còn phải đoạn nữa.”

      “Vậy …” Có lẽ là vì muốn cứu vớt Tam thiếu gia đáng thương của chúng ta, lúc này máy bay bỗng nhiên khởi động. Trần Ngư oa lên tiếng, kích động kêu “Máy bay bay rồi.”

      Lâu Minh nghiêng mặt, dấu vết thở phào hơi.

      Máy bay bay từ giờ sáng đến năm giờ sáng mới đến sân bay quân thành phố Bình. Vì là mùa đông nên năm giờ sáng, sân bay thành phố Bình vẫn chìm trong bóng tối.

      Khi máy bay hạ cánh, bao lâu nhìn thấy hai chiếc xe Jeep quân đội màu xanh đến, mọi người đổi phương tiện lên xe Jeep, thẳng đến xưởng vũ khí quân nằm trong vùng núi sâu hẻo lánh.

      Có lẽ lúc máy bay, Trần Ngư quá hưng phấn, nên khi ngồi xe Jeep lúc cảm thấy buồn ngủ, nghiêng đầu tựa vào cửa sổ thủy tinh ngủ thiếp .

      Khi Lâu Minh thấy Trần Ngư thực ngủ say, mới đưa tay tới kéo đầu Trần Ngư dựa vào vai , sau đó giọng với Phan Phong lái xe phía trước “Cậu chạy xe chậm chút.”

      “Vâng.” Động tác của hai người ở ghế sau thoát khỏi hai mắt của Phan Phong, thực ra trước khi Lâu Minh , chân của cậu ta đặt phanh xe rồi.

      Mặc dù thời tiết mua đông rất lạnh nhưng bầu trời lại vô cùng trong trẻo, Lâu Minh nhìn qua cửa sổ xe, nhìn về phía chân trời xa xa, nơi đó còn vài đốm sao lấp lánh, đẹp như bức tranh.

      ==

      Xe Jeep chạy đường, hai bên là đồi núi nhấp nhô được phủ cây cối xanh rì. Trong rừng cây cách sân bay quân khoảng 30km, có hai người nam nữ trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi hình như tìm kiếm gì đó.

      , cương thi kia chạy đâu rồi?” Nghiêm Hân cầm la bàn trong tay, vừa đo vừa hỏi.

      “La bàn hiển thị hả?” Nghiêm Uy cầm lấy la bàn từ tay em , kim la bàn chuyển hai lần, cuối cùng đung đưa giữa hai điểm khác nhau.

      “Có phải la bàn bị hỏng , sao lại chỉ hai hướng.” La bàn này là của ông nội Nghiêm Hân sửa lại, chuyên dùng để dò dấu vết của cương thi, chưa sai bao giờ.

      “Có thể có hai cương thi ở gần nhau ?” Nghiêm Uy cau mày “Hân Nhi, chúng ta đừng tìm nữa nha, nếu có hai con cương thi chúng ta thể đấu được với chúng nó.”

      thể nào, ở dãy núi này chỉ có cương thi mà thôi, em kiểm tra kiểm tra lại rất nhiều lần rồi mà.” Nghiêm Hân .

      “Nhưng la bàn thể chỉ sai được, em xem này, nó dò được hai nơi có sát khí.” Nghiêm Uy chỉ cho em nhìn.

      “Có phải la bàn bị hỏng ? Chúng ta tìm ở đây cả đêm rồi, la bàn vẫn luôn chỉ điểm, với lại trong cùng địa điểm, thể nào tồn tại hai con cương thi được.”

      “…” Nghiêm Uy biết em mình có lý nhưng ở nơi này bỗng nhiên xuất nguồn sát khí khác, bất kể có phải là cương thi hay trực giác của cậu ta cũng nhắc cậu ta nên mạo hiểm.

      Hai, nhìn nè, kim đồng hồ ngừng lại rồi.” Nghiêm Hân kêu lên.

      Nghiêm Uy cúi đầu nhìn, phát kim la bàn vừa rồi ngừng lay động giữa hai điểm, bỗng nhiên ngừng lại ở giữa.

      xem, em thể có hai cương thi mà.” Vẻ mặt Nghiêm Hân mừng rỡ “ Hai, chúng ta nhanh lên chút là trời sáng bây giờ.”

      ==

      Cách xe Jeep khoảng năm mươi mét, hai bóng người chạy trong rừng cây, hướng về phía đường chính cạnh bìa rừng chạy đến.

      Trong lúc nằm ngủ mơ, Trần Ngư cảm nhận có sát khí đến gần, chợt mở mắt.

      “Tỉnh rồi hả?” Lâu Minh thấy Trần Ngư tỉnh giấc, cúi đầu giọng hỏi.

      ra là Ba.” Trần Ngư mơ mơ màng màng rồi lại nhắm mắt lại, nhưng chỉ tích tắc, lại mở mắt ra, đúng, Ba vẫn luôn ở bên , tại sao lại có sát khí từ phía trước tiến tới gần.

      “Ầm!!”

      Cùng với tiếng phanh xe chói tai của Phan Phong, nhưng chiếc xe kịp dừng lại, đụng phải bóng đen từ bên hông đường lao ra.

      Trần Ngư theo quán tính dúi đầu về hàng ghế trước, Lâu Minh vội vàng đỡ , lo lắng hỏi “Thi Thi, em sao chứ?”

      “Đừng xuống xe!” Trần Ngư còn chưa kịp ngẩng đầu lên tiếng trước.

      “Cái gì?” Lâu Minh còn chưa nghe .

      mọi người đừng xuống xe, đó là … cương thi.” Tiếng cuối cùng vừa thoát ra khỏi miệng Trần Ngư, chiếc xe Jeep bị thứ gì đó nhấc lên cao, quay trăm tám mươi độ trong trung rồi bay vào đụng vào gốc cây bên đường, bắn ngược trở lại. Ầm ầm ầm, những tiếng động liên tiếp vang lên, mặc dù Trần Ngư được Lâu Minh ôm vào lòng nhưng vẫn bị lực xung động mạnh mẽ làm choáng váng.

      “Ầm ầm!”

      chiếc xe Jeep thứ hai, hai cảnh vệ thấy Lâu Minh xảy ra chuyện, mở cửa xe rút súng nhắm bắn vào bóng đen phía trước, nhưng cương thi nào có sợ súng đạn …

      “Gào!” Con cương thi này bị hai người đuổi chạy cả đêm, bây giờ gặp mấy người nhìn có tí uy hiếp nào, lập tức toàn bộ sát khí đều tấn công lên mấy người Lâu Minh.

      Cảnh vệ thấy súng có uy hiếp gì đối với bóng đen, biết là gặp phải đối tượng phải người bình thường, thế là ném súng xuống, chạy đến phối hợp đánh tay đôi với cương thi.

      Hai cảnh vệ mặc dù có võ công giỏi nhưng đối phó với cương thi ‘đao thương bất nhập’ (súng, dao làm bị thương được), sức mạnh lại vô cùng lớn phải là đối thủ của nó, huống hồ móng tay cương thi còn có thi độc (độc của thi thể). Hai người chiến đấu với cương thi được khoảng năm phút, lần thứ ba bị cương thi đánh bay đập vào vách đá, choáng váng ngất xỉu.

      “Gào!” Cương thi sung sướng gầm thét.

      Phan Phong từ trong xe cố hết sức bò ra, để ý đến đầu cậu ta chảy đầy máu, bò đến phía sau xe nhìn Lâu Minh và Trần Ngư.

      “Tam thiếu!” Phan Phong thấy cánh tay Lâu Minh chảy máu, lập tức trong lòng run rẩy dữ dội.

      “Cứu Thi Thi trước .” Lâu Minh lên tiếng “Tôi sao!”

      Phan Phong dám chần chừ, dùng hết sức gỡ cửa xe, đỡ lấy Trần Ngư vẫn còn choáng váng trong tay Lâu Minh, cẩn thận chuyển ra phía ngoài xe, sau đó lại quay lại kéo Lâu Minh ra ngoài.

      “Tam thiếu, sao rồi?” Phan Phong kiểm tra thương tích người Lâu Minh, thấy Lâu Minh chỉ bị trầy da chút, còn lại có việc gì lo lắng trong lòng mới hạ xuống.

      “Gào!”

      Nghe tiếng gào thét, Phan Phong ngẩng đầu nhìn thấy hai cảnh vệ nhà mình bị ném bay ra ngoài, Phan Phong biến sắc “Tam thiếu, đưa tiểu thư Trần Ngư trước .”

      xong, lập tức chạy về phía trước, ngăn cản cương thi.

      “Ầm!”

      Lâu Minh mới ôm Trần Ngư đứng dậy tiếng vang ầm ầm từ phía sau truyền đến, Lâu Minh theo phản xạ quay đầu, liếc mắt thấy Phan Phong bị dí lên cửa xe thể động đậy.

      “Tam thiếu … mau!” Phan Phong cố gắng đứng lên lần nữa.

      “Gào!” Cương thi nghi ngờ nhìn qua Lâu Minh, nó phát người đàn ông này có hơi thở quen thuộc, mà người phụ nữ lại có hơi thở mà nó chán ghét, thế là nó sải bước về phía Lâu Minh.

      Con ngươi Lâu Minh co lại, xoay người đem Trần Ngư đặt lên mặt đất, rồi quay người tiếp đón.


      Tác giả có lời muốn :

      Mới từ hôn mê tỉnh lại, Phan Phong để ý đến việc mình ở bệnh viện, cầm điện thoại lên báo cáo tình huống.

      (Tiểu thư Trần Ngư khi ở cùng Tam thiếu giống như chuyện đương, còn Tam thiếu tiểu thư Trần Ngư phải cẩn thận, để bị người khác dụ dỗ lừa gạt.)

      (Cậu tỉnh rồi hả?)

      (Còn có sức buôn dưa lê, xem ra là chưa chết được.)

      Bác sĩ quân y xông đến tịch thu di động, quát “Mấy người lính các cậu, chẳng người nào chịu nghỉ ngơi cho tốt, tỉnh dậy là làm nhiệm vụ ngay được hả.”

      Con cua: Bác sĩ, hiểu lầm rồi.

    4. Tiểu mao

      Tiểu mao Well-Known Member

      Bài viết:
      352
      Được thích:
      5,273
      Trong nhà có đám cảnh vệ thích bát quái biết làm sao??? Nhân vật phụ người nào cũng đáng kinh.
      .
      Hale205haimap2346 thích bài này.

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Đọc đến đoạn trợ lý bị đánh còn sợ ông ý bị làm sao, nhưng đến lời tác giả thôi, tôi xin phép rút lại lo lắng cho trợ lý. :059:. Mấy trợ lý cute dã man. :038:
      Hale205haimap2346 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :