1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 63: BỊ NHẤC BỔNG LÊN ĐẾN ĐÙI.
      Edit: Miêu
      Ôn Tử Khiêm nhìn vị ôn thần bị Bùi Vân Kinh mang ra khỏi ký túc xá thầm cảm thấy thở phào nhõm hơi, lần nữa lại đối mặt mọi người còn lại trong phòng mặt ta mảng lạnh băng và nghiêm nghị.

      “Cha của tiểu thư Bùi Vân Kinh là người hùng chiến đấu vì đất nước làm như vậy vũ nhục hùng nếu các người đến tòa án quân phải trả giá bằng chịu trách nhiệm pháp luật?”

      Thẳng đến lúc này, đám người Phùng Tinh Tinh mới bị dọa đến hồn phách bay tán loạn, lần nữa trở lại.

      “Thực xin lỗi, chúng ta… Chúng ta về sau cũng dám nữa!”

      “Đúng vậy, chúng ta lập tức đến Bùi Vân… Bùi tiểu thư xin lỗi!”

      ….

      cần!” Ôn Tử Khiêm lạnh lùng đánh gãy tiếng của mọi người, ta thích nhất là loại người hay bắt nạt kẻ yếu này nọ, “Các người là loại người hóa sắc, có tư cách làm thầy, càng có tư cách làm bác sĩ, sáng mai các người làm thủ tục đuổi khỏi trường. Nếu , chúng ta liền gặp nhau tòa án!”

      thực tế, cách trừng phạt này đối với mấy người này xem là nhất rồi nếu để vị kia ra tay chỉ sợ ngay cả phần mộ tổ tiên hai người cũng bị đào lên.

      Dù sao, bọn họ chỉ làm phục Bùi Vân Kinh mà còn là Bùi Phàm nữa.

      Chiếc hộp gỗ bị hư hại đầy huy hiệu kia cần đoán cũng biết là của Bùi Phàm.

      Người kia chỉ từng cứu mạng Đường Mặc Trầm, mà còn là người quân nhân kính trọng nhất trong cảm nhận của .

      câu quyết định mấy số phận của con người, Ôn Tử Khiêm xoay người nhìn về phía Đinh Linh.

      “Đây là của Bùi tiểu thư?”

      “Vâng… Đúng!”

      Đinh Linh vội vàng đem vật trong tay và hộp gỗ đưa đến tay ta.

      Ôn Tử Khiêm tiếp nhận hộp gỗ, lễ phép hướng đối phương gật đầu xoay người ra khỏi ký túc xá chỉ để lại bên trong hối hận cùng khóc ra nước mắt của mọi người.

      ….

      ….

      đường ôm lấy thắt lưng Đường Mặc Trầm xuống lầu, cho đến khi đưa ra khỏi đại sảnh.

      Ngoài cửa mưa như trút nước.

      dừng bước chân lại, nhìn thăm dò phía ngoài chú ý đến đứng cách đó xa đánh đôi tránh xe, vội vàng buông lỏng cánh tay của .

      “Em đến xe lấy ô!”

      vất vả vết thương của mới chuyển tốt, tuyệt đối thể lại gặp mưa.

      “…”

      Đường Mặc Trầm muốn ngăn cản, Bùi Vân Kinh lao xuống bậc thang chạy vào trong mưa.

      Tài xế chú ý tình huống của bên này cầm lấy ô xuống dưới nhìn đến Bùi Vân Kinh nhanh lại đây đem ô che ở bên .

      Lao xuống bậc thang, Đường Mặc Trầm đoạt lấy ô của tài xế đưa tay bắt lấy cánh tay Bùi Vân Kinh.

      Ôn Tử Khiêm vừa mới xuống lầu cũng đến đây, nhìn thấy màn này vội vàng xong lại đem ô che cho Đường Mặc Trầm.

      Tài xế chạy đến mở cửa xe phía sau ra, bàn tay Đường Mặc Trầm đẩy cái làm cho ngồi vào ô tô.

      “Mau cởi quần áo ra, cẩn thận làm ướt miệng vết thương.”

      Bùi Vân Kinh ngồi thẳng người, đưa tay đến muốn giúp cởi áo khoác âu phục, đầu ngón tay vừa mới đụng vào áo chéo của bị người đàn ông gạt .

      “Ai bảo em chạy ra?”

      Mưa lớn như vậy, bị cảm phải làm sao bây giờ?

      chỉ là vóc dáng nhắn nếu phát sốt lần liền gầy xuống vòng…

      “Em chỉ lo lắng…”

      “Lo lắng cái gì? thể để cho tài xế chạy xe qua đấy sao, thể chờ Ôn Tử Khiêm lấy ô giùm sao?” Mở ra hòm cất đồ lấy ra cái khăn dùng sức giúp xoa đầu đến mặt nhưng trong miệng Đường Mặc Trầm còn mắng “Ăn mặc váy liền thân chạy trong mưa, em cho là thân thể mình tốt lắm hay sao, quên lần trước bị viêm phổi à…. Xúc động, ngây thơ, ngu ngốc!”

      Cho nên quan tâm nên tức giận à?

      “Thất thần làm gì, lại đây!”

      Lại đây?

      Bùi Vân Kinh còn run sợ, người liền bị kéo qua bị nhấc bổng lên đùi .

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Éc éc. Người ta mặc váy đó chú .làm gì cũng từ từ chứ
      :yoyo51::yoyo51:
      Mieu1810 thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      bộ trưởng quan tâm quên cả người luôn kìa, ghen tỵ quá
      Mieu1810 thích bài này.

    4. sún bấy bì

      sún bấy bì Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      29
      quan tâm người ta mà hung dữ thấy ớn hà :th_46: cám ơn eđit <3
      Mieu1810 thích bài này.

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 64: TAY BÉ THEO BẢN NĂNG NẮM CHẶT ÁO SƠ MI CỦA .
      Edit: Miêu
      Cánh tay dài của người đàn ông ôm vòng đem cả người cùng khăn vào trong lòng.

      Ôn Tử Khiêm quay sang vốn là muốn đem đồ Đinh Linh giao cho ta đưa cho Bùi Vân Kinh nhưng nhìn đến chỗ ngồi đằng sau, Đường Trầm Mặc ôm Bùi Vân Kinh trong lòng giống như ôm trẻ con, lông mi của ta nhảy dựng.

      Này… Cho dù là quan hệ chú – cháu cũng khỏi có chút hơi thân cận.

      Chẳng lẽ cái câu “Thương mến” phải là Bùi Vân Kinh chứ?

      “Lái xe!”

      Hai chữ thôi cũng lộ ra tức giận của .

      Ôn Tử Khiêm vội vàng quay sang tài xế nhanh chóng khởi động ô tô.

      “Gọi điện phân phó quản gia chuẩn bị canh gừng và nước ấm!”

      Phân phó Ôn Tử Khiêm câu, người nam nhân vẫn giống như trước lộ ra tức giận, buộc chặt canh tay đem lòng bàn tay ẩm ướt lại lạnh ôm chặt vào người, trong miệng còn nảy sinh độc ác, : “Em dám bệnh thử xem!”

      Quan tâm, mà cũng bị mắng điều này có đạo lý.

      Bùi Vân Kinh lòng cảm thấy ai oán, người lại hưởng thụ nheo mắt lại.

      Vừa mới hôn môi (mặc dù chỉ là đúng dịp nhưng ít nhất môi so với mặt cũng hơn), bây giờ còn bị chú ôm như vậy, bây giờ chịu phạt cũng chấp nhận!

      Xe chạy về phía trước, lái trong cơn mưa ẩm ướt quốc lộ.

      Bùi Vân Kinh ngước mắt nhìn đến con người của , lặng lẽ nhìn biểu cảm của Đường Mặc Trầm nhìn thấy sắc mặt dịu , người giọng muốn hóa giải cục diện.

      “Chú , đến trường học của em có việc gì?”

      .”

      “Chú , chẳng lẽ cố ý đến đón em?”

      Vô nghĩa!

      Nếu phải nhìn thấy Bùi Vân Kinh trễ như vậy còn ở trường học, cũng muốn đường vòng đến trường ?

      Nghĩ đến chuyện bị người khác trách móc, tròng mắt nhìn phía .

      Bên trong buồng xe mờ tối, tóc của lại ướt nhẹp dính mặt, như vậy càng làm cho mặt càng trắng hơn, đối với môi liền theo mảnh gốm sứ trắng trong ra.

      Trong đầu tự giác ra nụ hôn vừa nãy còn câu “thương mến” của .

      Đường Mặc Trầm hiểu được, bất quá chỉ là diễn trò, muốn ở trước mặt bạn học lấy lại mặt mũi, nhưng cảm thấy khống chế được ý niệm trong đầu muốn nổ ra.

      Nếu phải con của Bùi Phàm, nếu phải chú của , nếu chỉ là người đàn bà bình thường….

      Bọn họ trở thành tình nhân sao?

      Đáng chết, lại có ý tưởng quái gì vậy!

      Vốn là muốn an ủi vài câu lại cảm thấy buồn bực, thanh từ đó cũng chuyển lạnh .

      phải!”

      “Vậy đến trường học của em có việc gì?”

      “Tiện đường!”

      Tiện đường?

      Ai tin được chứ!

      Phương hướng đường về của bộ Quốc phòng với trường học của căn bản là hai hướng ngược chiều nhau.

      ràng là đón còn chịu nhận.

      Kiêu ngạo, còn dối!

      nhấp môi còn muốn chuyện, cánh tay người đàn ông trực tiếp lôi kéo đem khăn để lên đầu cho , bàn tay to thuận thế để ở lỗ tai của .

      như vậy cũng chê phiền, cũng muốn xem?

      Bùi Vân Kinh còn buồn bực, trời có tiếng sét.

      Cho dù có khăn để ở lỗ tai nhưng tiếng sấm kia vẫn lọt vào lỗ tai của .

      Bị ôm vào ngực, căn bản có chú ý tới bên ngoài vạch qua tia chớp, tiếng sấm này có chút bất ngờ phòng ngự.

      Bùi Vân Kinh cả kinh, bàn tay bé nắm chặt áo sơ mi của .

      Vài năm trước, bị mấy tên côn đồ mang đêm kia bị mấy người nhốt lại trọng phòng lúc ấy trời mưa to như vậy.

      Bọn họ vây xung quanh uống rượu, kêu to suýt sáo, cười càn rỡ…

      Ngoài cửa sổ tia chớp theo sấm sét, tiếng tiếng lên trong tai, mấy người… kia bị tia chớp vặn vẹo bóng dáng hoảng hốt giống như ma quỷ.

      Bởi vì Đường Mặc Trầm đúng lúc đuổi tới, đem trong trắng của bảo vệ , đêm đáng sợ trải qua ở trong lòng Bùi Vân Kinh như trước vẫn lưu lại bóng ma tâm lý cực lớn.

      Bùi Vân Kinh sợ trời sợ đất chỉ sợ sấm sét.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :