1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Gả cho cha của nam chính - Cửu Nguyệt Vi Lam

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 14 : Roi đỏ và Trương thị đưa tỳ nữ

      khắc đồng hồ, Xuân Hỉ báo tin trở về, nhìn thấy trong phòng có mấy cái rương lớn, mặt trận vui vẻ.

      “Tiểu thư, đây đều là đền bù của Quốc Công phủ đưa tới sao?

      Khương Nịnh Bảo che dấu suy nghĩ, cười gật đầu: "Uhm, Xuân Hỉ, đem mấy thứ đó sửa sang chút rồi thu nhập vào tư khố." xong, nàng nghĩ nghĩ, đứng dậy vào trong nội tháy lấy ra dây roi toàn thân sáng rực màu đỏ, tùy ý trong phòng quăng ra mấy lần, động tác tự nhiên, hổ hổ sinh phong.

      "Cái roi này dùng vẫn là thuận tay."

      Khương Nịnh Bảo hài lòng gật đầu, nhiều năm chưa sử qua roi, thủ pháp cũng có quên .

      " nương, ngài làm sao mà lấy roi ra rồi?" Xuân Hỉ bận bận rộ rộn chỉnh lý đồ vật trong rương trước khi đưa vào tư khố, nhìn thấy tiểu thư cứ như vậy mà vung roi vụt vụt, hai con mắt có chút trợn to.

      “Ta suy nghĩ chút, cảm thấy sau này nên mang theo roi khi ra ngoài, như thế tương đối an toàn” Khương Nịnh Bảo nhàng vuốt vuốt dây roi đỏ, khóe miệng nổi lên nụ cười nhàn nhạt.

      Nàng từng đáp ứng mẫu thân Dương thị, muốn làm tiểu thư khuê các ôn nhu, nhã nhặn, nhưng mỗi thời kì đành phải khác nhau, sau khi mẫu thân trở về, nhất định nàng giải thích.

      Ngày hôm nay hiểu hết vì sao bị Tiểu vương gia bắn đoản tiễn, Khương Nịnh Bảo trong lòng lần nữa dâng lên cảm giác nguy cơ.

      Ai biết về sau có thể hay gặp lại nguy hiểm, nhất là nàng bị nữ chính nhớ thương.

      Bên người có cây roi, gặp được nguy hiểm có thể trực tiếp vung roi, cần mình tự mình động thủ, ai biết nam nhân cổ đại có thể hay giả vờ đụng trúng nàng.

      Khương Nịnh Bảo đối với dung mạo tuyệt mỹ, hình ảnh yếu đuối của mình có chút nào yên tâm.

      Quá mời gọi sói.

      Xuân Hỉ khỏi nhớ tới hình ảnh tiểu thư năm chín tuổi, roi tuỳ ý lật đổ cây đại thụ, nhịn khỏi rùng mình cái, giọng nàng run run thận trọng "Tiểu thư, ngài lợi hại như vậy, roi có hay khôngđều giống nhau, ai dám có mắt đụng vào ngài?"

      Nếu phải nhìn thấy tiểu thư đột nhiên lấy ra roi đỏ bị phủ bụi nhiều năm, Xuân Hỉ sớm thành thói quen nhìn hình ảnh tiểu thư nhu nhu nhược nhược, đều quên hình ảnh tiểu thư khi còn bé là hung tàn đến cỡ nào.

      Lúc đương thời Nhị gia Nhị phu nhân cùng Tam thiếu gia cùng nhau giấu diếm, có người biết được bí mật của tiểu thư.

      "Phòng ngừa chu đáo, lo trước khỏi hoạ, có roi, mới ô uế tay của ta." Khương Nịnh Bảo nhanh chậm , đem roi đỏ thu vào.

      Xuân Hỉ: ". . ."

      Tiểu thư luôn luôn như vậy, sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy.

      Nhưng ra tỉ mỉ mà nghĩ lại, tiểu thư có đạo lý, ra ngoài, bên ngoài xác thực thế nào an toàn, nhất là ngày hôm nay gặp được mũi tên kia, nếu phải tiểu thư phản ứng kịp thời, sợ là phải bị thương.

      Chủ tớ hai người lúc này đều nghĩ tới mục đích của Tiểu vương gia từ trước tới nay, có chăng chỉ là muốn nhìn đến dung nhan của Khương Nịnh Bảo.

      Ai bảo Tiểu vương gia bá đạo bản thân quen đường thường.

      Chính viện.

      Trở lại viện tử Đại phu nhân Trương thị nổi trận lôi đình, đem trong phòng tỳ nữ mama đuổi ra, chỉ để lại Dương ma ma, hung hăng đem trong phòng đồ sứ được trang trí quẳng đầy đất, sắc mặt trầm dọa người.

      "Phu nhân, ngài bớt giận."

      Dương ma ma trong lòng run sợ, bà ta nhìn thấy đầy đất mảnh vỡ cùng nước đọng, đau lòng đến máu, đây đều là đồ sứ thượng hạn, dĩ nhiên lại bị phu nhân quẳng đầy đất.

      Vạn nhất bị lão phu nhân biết được, sợ là lại muốn răn dạy phu nhân lãng phí.

      "Ba!"

      bình hoa tráng men bị ngã nát bấy, trong bình hoa hoa cùng nước tản mát đầy đất.

      “Nguôi giận, ta tại sao muốn nguôi giận, vừa nghĩ tới mấy rương lớn đền bù toàn đều làm lợi cho nha đầu chết tiệt chi thứ hai kia, trong lòng ta liền nuốt trôi cục tức này."

      Đại phu nhân Trương thị vịn ngực vừa thở vừa chửi, u gầm thét.

      ràng đều là do nàng cùng Tạ thế tử thương lượng đền bù tốt như thế nào, giờ đây nghiễm nhiên toàn rơi xuống trong tay Tứ nha đầu, lão phu nhân cũng tại kéo chân sau, trang rộng lượng, lúc đó Bá gia rời càng là hung hăng trừng nàng chút, trách cứ nàng có làm tốt tình, tại biết đến trong phòng hồ mị tử trong hậu viện.

      Bận bịu đến bận bịu công dã tràng.

      Trương thị trong lòng hận ý cuồn cuộn, nàng cũng là đích nữ huân quý thế gia xuống dốc, tại nhà mẹ đẻ thu đủ chi là chuyện bình thường, trước đó vài ngày mẫu thân phái tỳ nữ tới, trong nhà lại bán ít nô bộc, chỉ còn lại ít thể bán để duy trì thể diện huân quý.

      Nhà mẹ đẻ quá khó coi, Trương thị cũng còn mặt mũi nào, nên cũng muốn lôi kéo lần.

      Trường Ninh Bá phủ xuống dốc, cũng chỉ do mấy đời có vị tứ phẩm quan viên nào, trong phủ cũng thiếu tiền bạc, nhị đệ mất là cái kỳ tài về kinh doanh buôn bán, vì Bá phủ kiếm được gia tài bạc triệu, ruộng tốt mênh mang.

      Lúc trước cũng là vì nhìn vào vấn đề này quan trọng, nên khi nhị đệ muội Dương thị muốn phân phủ khác, nhưng Trương thị đứng ở lão phu nhân bên tai đích thân huynh đệ tốt nhất ở cùng chỗ giúp đỡ cho nhau, cho nhau tiếng thơm.

      chứng minh, là bà đúng.

      Bá phủ thời gian phát triển ngừng, ăn mặc chi phí tốt chỉ cấp bậc mà thôi.

      Nhị đệ vợ chồng gặp nạn về sau, trong phủ quyền lực tài chính bị lão phu nhân nắm trong tay, Trương thị dám trắng trợn phụ cấp nhà mẹ đẻ, chính bà cũng có hai con trai trưởng, con dâu lớn mang bầu, thai có chút bất ổn, còn có đích trưởng nữ đến Hầu phủ làm dâu cần có ủng hộ của bà, cho nên bà liền đem chủ ý đánh tới đền bù của Khương Nịnh Bảo, cố ý chỉ ra muốn đền bù hai rương vàng lớn.

      tại bởi vì câu của lão phu nhân, cái gì cũng bị mất, toàn tiện nghi cho nha đầu của chi thứ hai chết tiệt kia.

      Trương thị tức giận đến xém chút nữa là thổ huyết.

      "Phu nhân, chức quan Ngũ phẩm rơi người Bá gia, Ngũ nương cũng muốn cùng thiếu gia dòng chính thất Tạ gia đính hôn, ở thời gian này thể xả ra biến cố, đợi sau khi mọi chuyện hôn nhân của Ngũ tiểu thư xong, ngài thu thập Tứ nương cũng muộn." Dương ma ma sợ phu nhân xúc động, làm hỏng đại , vội vàng tận tình khuyên nhủ.

      Đại phu nhân Trương thị nghe xong Dương ma ma nhắc đến Dao Nhi, lửa giận lập tức tiêu ít.

      Đúng vậy a, việc cấp bách trước tiên đem Dao Nhi việc hôn nhân định ra tới.

      Chuyện xử lí Khương Nịnh Bảo để tính sau.

      "Dương ma ma, chọn ra mấy tỳ nữ thông minh xinh đẹp có tư sắc đưa qua Tây viện, miễn cho người ta chúng ta hà khắc với tiểu thư chi thứ hai của Trường Ninh Bá phủ, bên người chỉ có tỳ nữ sai làm việc." Đại phu nhân Trương thị u .

      "Còn có Cẩn Ca Nhi của chi thứ hai tuổi cũng mười tám, bên người cũng chưa có tỳ nữ thông phòng, là ta làm bá nương sơ sẩy, nhớ kỹ đưa mấy tỳ nữ có tư sắc có thủ đoạn đến viện tử của ."

      Sau khi tỉnh lại giấc ngủ trưa, nghe bên ngoài đầu viện truyền vào tiếng cười vui vẻ.

      Khương Nịnh Bảo có chút nhíu mày, từ giường đứng dậy, khoát thêm áo ổ bên ngoài, ra khỏi phòng dạo chơi, nhìn thấy bốn tỳ nữ xin xắn ngồi dưới mái nhà lợp ngói cong vừa vừa cười thêu hà bao.

      "Các ngươi là ai, sao lại ngồi ở trong viện của ta?"

      Bốn tỳ nữ nghe câu chất vấn mang thanh vui, nên quay đầu nhìn lại, là Tứ tiểu thư, các nàng vội vàng thu hồi kim khâu trong tay bỏ vào tráp, cung kính khụy gối hành lễ: “Nô tỳ gặp qua Tứ nương."

      "Chúng nô tỳ là tỳ nữ mà Đại phu nhân an bài qua hầu hạ tiểu thư." tỳ nữ trong đó có gương mặt trái táo xinh đẹp thanh giòn tan giải thích, xong từng người tự giới thiệu chính bản thân mình lúc.

      Tất cả đều đúng chuẩn lễ nghi am hiều, để cho người khác tìm ra sai lầm.

      Khương Nịnh Bảo đôi mắt lóe lên cái, ra là tỳ nữ mà Đại bá nương an bài.

      Ba năm trước đây, khi cha mẹ 'Gặp nạn', tỳ nữ, ma ma, đám sai vặt trong viện tử của nàng và Đại ca đều dồn dập chuyển hướng sang những viện tử khác mà mưu cầu lợi ích, bọn họ rời Tây Viện, Đại bá nương đều chưa hề quan tâm câu.

      Bây giờ lại phái bốn cái tỳ nữ qua đây hầu hạ nàng.

      Nghĩ sơ cũng biết bên trong có vấn đề.

      Nhưng Khương Nịng Bảo có cách nào để cự tuyệt, làm tiểu thư con của chính thất bên người chỉ có tỳ nữ xác thực cũng rất khó coi, lần này cự tuyệt lần sau đến.

      Nếu như từ bên ngoài muốn mua người, hoặc sắp xếp người nhập phủ, đều phải qua đồng ý của Đại phu nhân, phiền phức tới, chưa kể nhất định thành công.

      Khương Nịnh Bảo chỉ suy nghĩ chút, liền đem bốn tỳ nữ lưu lại, ghi lại tên của các nàng.

      "Bạch Mai, Xuân Hỉ đâu?"

      Bạch Mai muốn trả lời, Xuân Hỉ liền vội vàng tiến vào viện tử, nhìn thấy tiểu thư tỉnh, liền vội vàng tiến lên giống như có lời muốn với nàng, Khương Nịnh Bảo đem Xuân Hỉ gọi vào nhà, đóng cửa phòng.

      Để lại bốn tỳ nữ bên ngoài nhìn mặt nhau.

      Tỳ nữ gọi là Bạch Mai mấy máy môi, vụng trộm đem lỗ tai dán cửa, nhưng cũng nghe được gì, chỉ có thể quay lại mái nhà lợp ngói cong mà thêu hà bao

      Bên trong phòng

      Khương Nịnh Bảo ngồi ở trường kỉ, liếc nhìn Xuân Hỉ mặt khó nén phẫn nộ, nhịn được nhíu mày hỏi: "Xuân Hỉ, chuyện gì xảy ra?"

      “Tiểu thư, trong lúc ngài ngủ trưa chưa lâu sau Đại phu nhân phái người đưa bốn tỳ nữ tới, chỉ có thế, Đại phu nhân còn đưa bốn tỳ nữ xinh đẹp đến viện tử của Tam thiếu gia, là cho Tam thiếu gia tỳ nữ thông phòng"

      Xuân Hỉ đến phần sau, mặt hơi đỏ lên, thanh cũng rất nhiều.

      Khương Nịnh Bảo ánh mắt trầm xuống.

      Tốt cho Đại bá nương, dĩ nhiên đưa tay duỗi đến viện tử của Đại ca, nếu phải Đại ca lúc này ở Thanh Sơn đọc sách, sợ phải là muốn hủy hoại Đại ca hay sao.

      Lúc này Khương Nịnh Bảo vô cùng hứng chí, bởi dưới giúp đỡ của nhà ngoại tổ Đại ca may mắn vô cùng tiến vào thư viện Thanh Sơn

      Nếu như đợi tại Bá phủ, làm sao có thể an tâm đọc sách chuẩn bị kiểm tra.

      "Ta viết cho Đại ca phong thư."

      Khương Nịnh Bảo nghĩ nghĩ, trong thư Đại ca có viết, cuối tháng này muốn về phủ chuyến, tại xem ra, vẫn là hồi phủ tốt hơn, miễn cho Đại bá nương lại làm ra chuyện quái gì.

      Sau khi Xuân Hỉ đem mọi tin tức từ bên ngoài về, Khương Nịnh Bảo an tâm đợi trong phủ, hoàn toàn để ý tới bên ngoài mưa gió.

      . . .

      Tử lâu, trà lâu trong kinh thành hoàn toàn nào nhiệt, khắp nơi bàn luận chuyện Khương Tứ tiểu thư dung mạo cùng lời muốn gả cho Định Quốc Công trước cửa nha phủ.

      "Khương Tứ tiểu thư khí thế lớn, trước mặt mọi người Tạ thế tử cùng Dương tiểu thư rất là xứng đôi."

      "Xác thực là khí thế."

      "Nghe nếu phải Tiểu Vương gia Thụy Vương phủ bắn mũi tên kia, tất cả mọi người biết Khương Tứ tiểu thư dáng dấp đẹp như vậy, nhưng đáng tiếc ta lúc ấy có ở nơi đó, bằng có thể nhìn thấy Khương Tứ tiểu thư đẹp đến cỡ nào."

      "Ta lúc ấy đứng chỗ đó xem, Khương Tứ tiểu thư rất đẹp, rất có khí chất, biết cuối cùng là ai truyền Khương Tứ tiểu thư mặt xấu như Vô Diệm, chẳng lẽ ghen ghét?"

      "Đẹp có ích lợi gì, Tạ thế tử còn phải cùng nàng huỷ hông sao, nữ tử bị huỷ hôn, phụ mẫu đều mất, gia thế nửa vời, đẹp cũng thể tìm được mối lương duyên tốt."

      "Phi, ngươi đây là ăn được nho nho xanh, Khương Tứ tiểu thư đều có để ý, còn buông lời muốn gả cho Định Quốc Công từ kính nể, ngươi dám ?"

      "Đúng, đúng, ta bội phục Khương Tứ tiểu thư dũng khí, hi vọng Khương Tứ tiểu thư mọi việc như ý nguyện."

      "Ta có cảm giác ngươi muốn nhìn Tạ thế tử thành trò cười?"

      "Ta cũng cảm thấy như vậy."

      "Chẳng lẽ các ngươi nghĩ Khương Tứ tiểu thư được gả cho Định Quốc công?"

      "Hừ, ta ngược lại cảm thấy Khương Tứ tiểu thư ra là bị váng đầu, nghĩ muốn trả thù Tạ thế tử, cố ý buông lời muốn gả cho Định Quốc Công, kỳ chính là nghĩ cách đối phó Tạ thế tử."

      "Lời này có đạo lý, Khương Tứ tiểu thư bị người ta huỷ hôn, khẳng định có lời oán giận, nhưng nàng nên đem Định Quốc Công ra để đùa."

      "Đúng đấy, nữ tử bị huỷ hôn, thanh danh được tốt, có chỗ nào xứng được với Định Quốc Công, huống hồ Khương Tứ tiểu thư vẫn là vị hôn thê trước kia của Thế tử, tại lễ hợp."

      "Đừng có hợp hay hợp lễ pháp, Định Quốc Công vì Đại Việt vào sinh ra tử, thủ hộ lấy triều Đại Việt, chúng ta chỉ muốn Định Quốc Công bên người có phu nhân tri kỷ, những quý nữ kia sợ chết, tránh người như tránh rắn, ít ra Khương Tứ tiểu thư người ta có dũng khí, lchỉ cần nghĩ về điều này thôi, tuyệt đối xứng với Định Quốc Công."

      Lời vừa buôn ra, lập tức đạt được đám người đồng ý.

      "Ta có tin tức mật là, Triệu quản gia Định Quốc Công phủ lần đầu đến Trường Ninh Bá phủ huỷ hôn, Khương Tứ tiểu thư liền cự tuyệt đền bù của Tạ thế tử, chỉ muốn gả cho Định Quốc Công, vài ngày trước, Tạ lão phu nhân chuyến đến chùa Thanh Thuỷ tìm cao tăng xem bát tự có hợp hay ."

      "Kết quả như thế nào?"

      "Nghe Khương Tứ tiểu thư mệnh cách cực kì đặc thù, cùng Định Quốc công bát tự cực kì tương hợp."

      "A, hay giả?"

      "Đương nhiên là , mọi người hãy đợi Tạ lão phu nhân đến Trường Ninh Bá phủ cầu hôn ."

      Ở tầng 2 trà lâu nào đó.

      Dương Thư Thanh thân giả nam trang ngồi uống trà, biết được Khương Nịnh Bảo cùng Tạ thế tử chính thức huỷ hôn, tâm tình vô cùng tốt, nhưng nghe đến phía dưới nghị luận, trong tay cầm chén trà khỏi nắm chặt, ánh mắt ảm đạm .

      "Chủ tử, Khương Tứ tiểu thư buông lời muốn gả cho Định Quốc Công, chẳng lẽ tức đến đầu óc hôn mê, cố ý tìm cách đối phó tiểu thư cùng Tạ thế tử?" Tỳ nữ Thiến Dung nhịn được hoài nghi .

      Dương Thư Thanh híp híp mắt, trong đáy mắt lên ám quang.

      "Khương Tứ tiểu thư có mạng đủ để gả vào Quốc Công phủ."

      Đời trước Khương Nịnh Bảo có được đơn thuốc làm ra rượu thuốc, vẫn có vãn hồi được tính mạng Định Quốc Công, huống chi đời này, đơn thuốc làm ra rượu rơi vào trong tay nàng.

      Mệnh cách đặc thù như thế nào, từ mấy năm trước từng có ít nữ tử có mệnh cách đặc thù đó sao, nhưng đáng tiếc các nàng đều lần lượt thất bại, từ đây, người nào dám gả Định Quốc công.

      Định Quốc Công trở thành nam nhân trong mắt nữ tử Đại Việt là độc rùa tế*.

      *Độc rùa tế # Kim quy thế: là người đàn ông có danh vọng nhưng mang đầy xui xẻo

      Khương Nịnh Bảo cũng phải là ngoại lệ

      Dương Thư Thanh nghĩ đến đây, cảm thấy mình buồn lo vô cớ, trong lòng tự trả lời mà lo lắng thầm biến mất còn tăm tích.

      Ngồi đợi quan sát Khương Nịnh Bảo thành trò cười.

      Đột nhiên, cái gã sai vặt mặt mũi tràn đầy lo lắng tới trà lâu, tại tầng 2 tìm tới Dương Thư Thanh trong nữ giả nam trang, giọng ở bên tai nàng vài câu, Dương Thư Thanh sắc mặt đại biến, vội vàng tính tiền rời trà lâu.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Tèn tén ten, nam chính của chúng ta lên sàn nhé, các bạn hãy ngưỡng mộ sạch bong kin kít hơn sunlight của ấy nha, trước khi bị chị Bảo nhà ta chủ động dựa vào :))

      Chương 15 : Nam chính lộ diện
      Sau khi cùng Tạ thế tử huỷ hôn, liên tiếp ba ngày, trời quang mây tạnh, vẫn là thời tiết tốt cùng cảnh xuân tươi đẹp.

      Khắp kinh thành lời ra lời vào, Khương Nịnh Bảo cười trừ, ngày ngày ngủ ngon.

      Hồi của Đại ca nhận được, đồng thời còn có bình ngôi sao gấp bằng giấy Đại ca tự tay làm tặng, Khương Nịnh Bảo nhìn thấy bình ngôi sao gấp bằng giấy, nhịn được bật cười, nụ cười ôn nhu tươi đẹp.

      đến, giấy gấp thành ngôi sao vẫn là hồi ức lúc bé của huynh muội bọn họ.

      Còn nhớ lúc đó Đại ca năm tuổi khoe khoang với nàng ba tuổi rằng: muội muội, ngươi thích gì, ca ca làm cho ngươi.

      Khương Nịnh Bảo tại chỗ liền cười phun ra, chỉ cảm thấy Đại ca là đáng , đúng lúc ấy là vào ban đêm, bầu trời đầy sao sáng , thế là nàng liền chỉ tay lên trời chỉ ngôi sao lấp lóe đùa : "Ta thích ngôi sao trời ."

      Tiểu đậu đinh Đại ca năm tuổi sững sờ trừng mắt nhìn ngôi sao bầu trời, gào khóc.

      "Muội muội, ca ca vô dụng, lấy được cho ngươi ngôi sao ngươi thích."

      Cuối cùng Khương Nịnh Bảo dạy cho Đại ca gấp ngôi sao bằng giấy.

      biết có phải vì chuyện ngôi sao hay mà trở thành chấp niệm của Đại ca, hàng năm Đại ca đều đưa cho nàng ngôi sao gấp bằng giấy, những ngôi sao gấp bằng giấy này phía đều vẽ các loại Tiểu Hoa văn cùng đồ án.

      Rất xinh đẹp.

      Khương Nịnh Bảo thu liễm suy nghĩ, đem bình chứa ngôi sao gấp bằng giấy đổ lên bàn , cầm từng ngôi sao lên nhìn kỹ hoa văn và đồ án được vẽ cẩn thận ở đó..

      Càng xem nụ cười càng tươi.

      Có lẽ chuyện tốt đều thích tụ tập mà đến cùng lúc, tỉnh lại sau giấc ngủ trưa, Khương Nịnh Bảo nhận được thiếp mời của Tạ lão phu nhân phái người đưa đến, làm cho lòng nàng bình yên đến lạ, xem ra đúng như Triệu quản gia , Tạ lão phu nhân hẳn là rất hài lòng nàng.

      "Xuân Hỉ, sáng mai chúng ta phủ Định Quốc Công chuyến."

      "Tiểu thư, ngài. . . Ngày mai ngài muốn phủ Định Quốc Công?" Xuân Hỉ đem hộp cơm buông xuống, lấy ra mấy món điểm tâm tinh xảo mà phòng bếp làm ra đặt lên bàn , vẻ mặt do dự mà hỏi.

      "Đúng vậy, chính Tạ lão phu nhân đưa ngày hẹn mà, chừng có thể gặp được Định Quốc Công." tâm tình Khương Nịnh Bảo vô cùng tốt giương lên thiếp mời trong tay, đuôi mày khóe mắt đều là ý cười.

      Nàng rất mong đợi buổi gặp mặt ngày mai

      Xuân Hỉ lại cao hứng như vậy, nàng vừa nghĩ tới ngày mai tiểu thư Định Quốc Công phủ, có thể gặp được Định Quốc Công, trong lòng liền lo lắng thôi, lỡ như tiểu thư xảy ra chuyện, nàng làm với Tam thiếu gia nhờ cậy.

      Thế nhưng nhìn thấy hình ảnh vui vẻ của tiểu thư, môi nàng giật giật, cuối cùng cái gì, nàng chỉ là tỳ nữ quản được chuyện của chủ tử, nên chuyển ý qua chuyện khác.

      “Tiểu thư, lúc nọ tỳ trở về, nghe được ma ma trong phủ có bà mai đến cửa, hình như là vì Ngũ tiểu thư mai mối

      Khương Nịnh Bảo thu lại khuôn mặt tươi cười, thầm than cuối cùng nagy2 này cũng tới, đây là duyên phận của Khương Minh Dao và Tạ Cảnh Huy.

      “ Cò lẽ chi thứ ha Tạ gia phái bà mối đến, Ngũ muội cùng tuổi với ta, lại đính hôn tính ra cũng muộn."

      "Lại là Nhị phu nhân Tạ gia . . ."

      Xuân Hỉ thần sắc tốt, nàng đối với chi thứ hai của Tạ gia chút nào thiện cảm, tiểu thư vì giữ đạo hiếu ba năm, ngày lễ ngày tết đều đưa phần hậu lễ đến Quốc Công phủ cùng chi thứ hai Tạ gia, nhưng Nhị phu nhân Tạ gia mỗi lần đều theo quy củ mà đáp lễ, khách khí lạnh nhạt.

      Nhất là khi tiểu thư làm lễ cập kê tròn mười lăm Nhị phu nhân Tạ gia lễ cũng đưa qua, khiến cho người ta run sợ chê cười.

      Xuân Hỉ hoàn toàn đau lòng cho tiểu thư.

      "Bây giờ ta cùng thế tử giải trừ hôn ước, cùng chi thứ hai Tạ gia có quan hệ, về sau cần tặng lễ đến Tạ phủ nữa." Khương Nịnh Bảo thản nhiên , thả ra mời thiếp trong tay, đến bên cạnh chậu đồng đựng nước rửa tay lau khô, thong thả cầm miếng bánh điểm tâm kên ăn.

      Những năm này, nàng sớm nhìn thấu bản tính Nhị phu nhân Tạ gia ích kỷ, nịnh bợ.

      Nếu phải có hôn ước với Tạ Cảnh Dực, muốn người bên ngoài thấy sai lầm, sau khi cha mẹ ‘Gặp nạn' nàng muốn cùng chi thứ hai của Tạ gia lui tới.

      Bây giờ nhân cơ hội này cùng chi thứ hai của Tạ gia cắt đứt lui tới.

      Xuân Hỉ nghe vậy có chút hứng khởi, tiểu thư rốt cuộc muốn cùng chi thứ hai của Tạ gia lui tới.

      "Vâng, tiêủ thư."

      "Xuân Hỉ, mấy ngày nay, Bạch Mai bốn người bọn họ còn an phận?" Khương Nịnh Bảo ăn khối bánh vàng đậu hà lan, hỏi tới bốn tỳ nữ trong viện của mình.

      "Bốn người đó mực an phận làm việc, chưa hề tiến vào phòng của tiểu thư."

      "Tiếp tục theo dõi bọn họ."

      Khương Nịnh Bảo tín nhiệm bọn họ, bên người nàng vẫn như cũ chỉ có Xuân Hỉ, chưa từng để bốn người kia đến gần phục vụ, tới phòng bếp lấy đồ ăn cũng là do Xuân Hỉ .

      Bốn tỳ nữ được Trương thị đưa tới bị nàng sắp xếp làm chuyện khác.

      "Vâng, tiểu thư."

      Cho dù là tiểu thư dặn, Xuân Hỉ cũng tiếp tục theo dõi.

      "Ba ngày hôm nay, trong kinh thành có điều gì mới?” sau khi Khương Nịnh Bảo ăn xong miếng điểm tâm nhấp hớp trà thơm vào miệng, rất có hào hứng hỏi tới lời đồn đãi trong kinh thành.

      Xuân Hỉ lắc đầu: "Tiểu thư, hai ba ngày nay chẳng có chuyện nào mới mẻ cả, toàn bộ kinh thành vẫn như cũ là khắp nơi bàn luận chuyện của tiểu thư, trong kinh thành bây giờ tiểu thư là người có tiếng tăm lớn"

      tới vấn đề này, Xuân Hỉ liền oán niệm thôi.

      "Chuyện này trải qua ba ngày, chẳng lẽ Tạ thế tử còn chưa An Viễn Hầu phủ cầu hôn?" Khương Nịnh Bảo quan tâm tới lời đồn của mình, nàng có chút kỳ quái, làm sao nam chính cùng nữ chính còn chưa có tin tức tốt.

      Chỉ cần bọn họ định ra việc hôn nhân, kinh thành nhất định đồn đãi lên sôi sùng sục.

      Quay xung quanh Dương Thư Thanh toàn là nam tử ưu tú, cho dù là kiếp trước trượng phu là Tấn Vương hay Tần Vương hoặc là Vương gia khác, khi trưởng thành đều cưới chính phi, nữ chính thế nhưng thề, đời này tuyệt làm thiếp, nhất là thiếp thất của Hoàng gia.

      Bởi vì như vậy, với gia thế hiển hách nhất, giữ mình trong sạch, hậu viện ai của thế tử Tạ Cảnh Dực phủ Định Quốc Công liền trở thành người lựa chọn đầu tiên.

      Quý nữ dỏi theo nhiều tả xiết

      Nàng tin Dương Thư Thanh bắt được cơ hội khó có này.

      Thời gian càng dài, biến số càng nhiều.

      Xuân Hỉ hoang mang lắc đầu: " có."

      Khương Nịnh Bảo ngồi tựa gối thoải mái dễ chịu, khóe môi nở ra nụ cười: "Tạ thế tử vì Dương tiểu thư huỷ hôn, vậy mà vội đem việc cầu hôn Dương tiểu thư làm ra, hơi bị kỳ quái quá mức."

      "Đúng vậy, chỉ nô tỳ kỳ quái, bên ngoài kỳ cũng có ý lời suy luận đồn đại, chỉ là lời đồn việc này vừa xuất liền biến mất còn tăm tích, ngược lại An Viễn Hầu phủ là náo nhiệt, nghe hậu viện An Viễn Hầu có di nương được sủng ái chút lại làm lẫn lộn huyết mạch của Hầu phủ, nên bị phạt gậy đánh chết tại chỗ."

      "Việc xấu trong nhà sao che dấu, lại làm loạn đến mọi người đều biết."

      "Nhưng vẫn là có quan hệ mà đè xuống lời đồn đại của tiểu thư ." Xuân Hỉ cao hứng qua , thần sắc ấm ức nói.

      Khương Nịnh Bảo vừa nghe đến việc này, tựa hồ có chút quen thuộc, lật ra ký ức, lập tức nhớ tới trong sách tình tiết.

      Chuyện này có phải là Đàm di nương sinh long phượng thai.

      Dương Thư Thanh hận chết vị Đàm di nương này, sau khi sống lại, ngoài ý muốn đạt được chứng cứ Đàm di nương lẫn lộn huyết mạch của Hầu phủ, dùng kế trước mặt An Viễn Hầu bạo lộ ra thông tin.

      ra thứ trưởng tử của An Viễn Hầu là vì cũng cố địa vị, Đàm di nương vụn trộm ôm từ nhà mẹ đẻ tới, bà ta chỉ sinh được đứa con , là thứ muội của Dương Thư Thanh—— Dương Uyển Linh.

      Chuyện gọi là long phượng thai thực chất là giả.

      Nữ nhi Dương Uyển Linh của Đàm di nương về sau hắc hóa liền cùng với Khương Nịnh Bảo hợp tác, cùng nhau đối phó nữ chính, bị nữ chính thu thập rất thảm.

      Chuyện xấu trong nhà cỡ này lúc đầu An Viễn Hầu đè ép xuống, Dương Thư Thanh lại lén lút truyền ra ngoài, còn trợ giúp thổi huyên náo nhốn nháo, nhưng cuối cùng vẫn là bị đè ép xuống.

      Giống như trong tất cả các truyện trùng sinh, nữ chính đều thích huỷ thanh danh những người mà mình thù hận.

      Dương Thư Thanh cũng nghĩ chút, nàng như thế truyền ra ngoài, tuy hủy hoại thanh danh của thứ muội, nhưng thanh danh An Viễn Hầu cũng hủy ít, đường đường là Hầu gia lại bị thiếp thất lẫn lộn huyết mạch gần hai mươi năm, mặt mũi lớp vải lót cũng bị mất.

      "Nô tỳ suýt nữa quên mất, Diêu chưởng quỹ đưa tin tức cho nô tỳ, Tiểu vương gia Thụy Vương phủ từng tìm Dương tiểu thư, biết chuyện gì, lúc Dương tiểu thư rời , sắc mặt trầm đáng sợ."

      " nghĩ tới Dương tiểu thư còn cùng Tiểu vương gia gặp nhau."

      Xuân Hỉ cau mày .

      "Dương tiểu thư là người tài tình vô song, càng có dung mạo đẹp, gia thế tốt, rất nhiều người ngưỡng mộ ái mộ nàng, Tiểu vương gia có tiếng thích mỹ nhân, cùng Dương tiểu thư có lui tới cũng kỳ quái."

      Khương Nịnh Bảo híp híp mắt, trong lòng trực giác nam nữ chủ chậm chạp chưa định ra việc hôn nhân, phải chăng cùng Tiểu vương gia Thụy Vương phủ có quan hệ, Tiểu vương gia Tiêu Nhiên trong sách đề cập đến là nam phụ lớn xếp thứ hai, trong bóng tối giúp đỡ nữ chính giải quyết ít cừu địch, vì giúp nữ chính báo thù mà trừ bỏ ít chướng ngại.

      Xem ra suy đoán của nàng là đúng, Tiểu vương gia xuất cũng phải là ngẫu nhiên.

      Chỉ mỗi nàng lẫn vào nữ phụ, biết vị Tiểu Vương gia Tiêu Nhiên thích mỹ nhân có hay giống như trong sách viết là nữ chính đến như vậy, Khương Nịnh Bảo hứng thú dạt dào thầm nghĩ.

      Xuân Hỉ: ". . ."

      Kỳ thích tiểu thư cũng ít, lần này tiểu thư ở trước mắt mọi người theo dõi chăm chú mà lộ ra dung nhan, cả đám người vây xem đứng sững, trắng trợn tán dương dung mạo và khí chất của tiểu thư, tiểu thư bây giờ lọt vào top năm mỹ nhân đãp trong kinh thành.

      Chuyện này Xuân Hỉ dám cho tiểu thư biết.

      Làm tỳ nữ tâm phúc, nàng ràng hiểu được tiểu thư nhà mình từ trước tới nay thích dung mạo quá yếu đuối của bản thân.

      Tới buổi trưa, việc hôn nhân của Khương Minh Dao kết thúc, bà mối rời , toàn bộ Trường Ninh Bá phủ mảnh vui mừng hớn hở.

      Khương lão phu nhân cùng Đại phu nhân Trương thị vì chúc mừng chuyện đại hỉ , quyết định tháng này cho hạ nhân trong phủ phát thêm ba thành tiền tháng.

      Khương Nịnh Bảo biết được Khương Minh Dao hôn được định ra, chỉ là cười cười, đối phương như nàng đoán trước, là thiếu gia Tạ Cảnh Huy con dòng chính thất chi thứ hai Tạ gia

      Lần này, Khương Minh Dao đến nữa.

      Nghe bị Trương thị giữ lại trong sân thêu áo cưới, hôn kỳ định ngày, liền ở năm nay tháng sáu cuối năm, hôn có chút vội vã, Trương thị vì thế nên cố ý mời ma ma trong cung ra dạy bảo Khương Minh Dao.

      Trước mấy ngày, Khương Minh Dao tới chỗ nàng ba lần, Khương Nịnh Bảo chỉ là an ủi nàng vài câu, có lại đóng vai tỷ tỷ tri tâm, Trương thị hành động hướng viện tử Đại ca nhét người nên nàng rất thoải mái, cũng muốn cùng Khương Minh Dao lui tới nhiều.

      Lui tới nhiều, cảm tình sâu đậm, liên lụy cũng nhiều.

      Khương Nịnh Bảo ngại phiền phức.

      . . .

      Trong đại doanh ở Tây Giao.

      nam nhân với khuôn mặt lạnh lùng, khí thế sắc bén tuấn ngồi ở bàn bên cạnh làm việc công, nam nhân toàn thân dưới lộ ra cỗ làm người sợ hãi bạo ngược khí tức, nửa ngày, gác lại trong tay bút lông sói, nhắm mắt dưỡng thần, cổ tay chuỗi bóng loáng trong suốt Phật châu làm bằng gỗ tử đàn cực kỳ hấp dẫn chú ý.

      Nam nhân tuấn này chính là Chiến thần triều Đại Việt —— Định Quốc công Tạ Hành.

      "Chủ tử, lão phu nhân thỉnh ngài hồi phủ thương lượng chuyện quan trọng." Lúc này vị nam tử mặc áo đen lặng yên tiếng động tiến đến, cung kính .

      Nam tử áo đen là thân vệ số của Định Quốc công Tạ Hành.

      "Mẫu thân?"

      Định Quốc công Tạ Hành nâng lên khuôn mặt tuấn tú góc cạnh ràng, đôi hai mắt sắc bén mang ngạc nhiên ngơ ngác làm người thản thốt, thanh trầm thấp băng lãnh: "Trong phủ có chuyện phát sinh?"

      "Bẩm chủ tử, trong phủ quả có chuyện lớn phát sinh, ba ngày trước Thế tử cùng Khương Tứ tiểu thư giải trừ hôn ước."

      Còn có, Khương Tứ tiểu thư cùng chủ tử lời đồn đại bay đầy trời, huyên náo nhốn nháo.

      Nam nhân áo đen yên lặng đem thông tin tiếp theo nuốt xuống.

      Định Quốc Công Tạ Hành mày kiếm sắc bén cau lại, ngón tay mang theo khớp xương gõ cái mặt bàn, đạm mạc mở miệng: "Nguyên nhân."

      Nam tử áo đen cúi đầu xuống, kể lại chuyện phát sinh từ Đào Hoa Yến, năm mười đem chuyện Thế tử huỷ hôn từ đầu đến cuối mà thuật lại ràng.

      Định Quốc Công Tạ Hành nghe đến việc thế tử quỳ gối trong viện tử của lão phu nhân buộc bà đồng ý cho huỷ hôn, toàn thân đột nhiên bộc phát cỗ cuồng bạo khí thế bén nhọn, ép tới nam tử áo đen sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ứa ra, xém chút quỳ xuống.

      May mắn cỗ này bạo ngược khí thế chỉ trong nháy mắt, liền biến mất còn tăm tích.

      "Tiếp tục!"

      Định Quốc Công Tạ Hành thanh lạnh như băng nghe ra hỉ nộ.

      Nam tử áo đen yên lặng ở trong lòng vì Thế tử mà mặc niệm nửa khắc đồng hồ, đừng nhìn chủ tử ngày thường thân cận lão phu nhân, rất ít ở Định Quốc Công phủ, đó là do chủ tử thể thân cận, bọn họ là thân vệ đều biết người mà chủ tử coi trọng nhất chính là lão phu nhân.

      Thế tử sao lại biết.

      "Ngày mai hồi phủ."

      Nghe xong nam tử áo đen báo cáo, Định Quốc công Tạ Hành thu lại sắc bén trong đáy mắt băng lãnh, khẽ vuốt chút cổ tay Phật châu Tử Đàn, mặt thay đổi .

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn Nàng lolemcalas, đọc lèo sướng hết cả mắt luôn í
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      buổi chiều đc combo mấy chương để đọc, đúng kiểu niềm vui bất ngờ. Tốc độ thần kì quá. :yoyo26:. Cảm ơn editor nhiều ạ. :038:
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    5. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      Cám ơn bạn edit, lúc mấy chương hạnh phúc >:O>:O>:O
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :