1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-HH]Công chúa gặp sai người - Tang Vô - [từ c15 vào VIP]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Lâu quá mới thấy nàng trở lại đấy, ta tưởng hố hay thế này mà có người lấp chứ :yoyo44:

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      rảnh đăng thôi chứ edit gần hoàn rồi nhé :064:
      levuong, Sandra, baoyeubaoyeu8 others thích bài này.

    3. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Nghe nó xao xuyến làm sao ahihi

    4. Sandra

      Sandra New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      21
      Huhu tưởng bạn edit nữa đau khổ đây:yoyo25:. May mắn thay người trở lại trước khi tôi tan vỡ :yoyo45::yoyo44:

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 13 Tiếng ca


      Vân Ly và Tạ Thanh Dung rời khỏi phủ công chúa bằng cửa sau, trùng hợp là đêm nay con phố lân cận có họp chợ đêm. Tuy là ở kinh thành, bình thường có quy tắc cấm lại vào ban đêm, cho nên mỗi tháng chỉ có hai buổi tối được họp chợ đêm. Bởi thế mỗi khi đến thời gian họp chợ đêm, có thể đường tấp nập người qua lại, dù là công tử tiểu thư nhà quyền quý cũng ít người thay trang thục bình thường ra tham gia náo nhiệt. Vì vậy, khu kể chuyện thoại bản trong quán trà lúc nào cũng chật kín tài tử giai nhân, giai thoại vừa gặp cũng chưa hẳn là giả.


      Vân Ly được Tạ Thanh Dung nắm tay dẫn đường phồn hoa náo nhiệt, trong lòng vô cùng yên ổn. Lúc này, mặc dù là ban đêm nhưng đèn đuốc vẫn sáng trưng, cửa tiệm bày đồ la liệt lấn ra lòng đường, chưởng quầy đứng ở cửa ra vào nhiệt tình giới thiệu hoan nghênh khách ghé mua, cũng có ít tiểu thương trực tiếp bày quầy hàng ở đường bán đồ ăn thức uống. Phong thái hai người đều thượng thừa, đường thu hút ít ánh mắt hâm mộ. Vân Ly chưa từng ra khỏi phủ vào ban đêm, nhìn thấy gì nàng cũng cảm thấy mới lạ, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, đôi mắt hạnh để lộ ra vẻ quyến rũ động lòng người của thiếu nữ.


      Quan trọng nhất chính là, đường có hai đạo sĩ lướt qua hai người, song bọn họ hoàn toàn chú ý tới Tạ Thanh Dung, chỉ xem là người qua đường bình thường. Vân Ly nhìn theo bóng lưng vội vội vàng vàng của hai đạo sĩ kia rồi với Tạ Thanh Dung: "Ngươi dám ra đây dạo, sợ gặp phải đạo sĩ thu phục ngươi sao?"


      Tạ Thanh Dung cười xòa tiếng, hề để bụng, "Sao thế, nàng vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn tìm đạo sĩ tới thu phục ta hả?"


      "Ta biết ngươi lợi hại, sợ bọn họ." Nhớ tới lần tìm đạo sĩ hết sức khôi hài kia, Vân Ly cũng có chút thẹn thùng, "Có điều," giọng điệu của nàng bỗng trở nên mạnh mẽ, hai mắt nhìn thẳng vào , "Nếu để ta biết ngươi làm chuyện gì thương thiên hại lý, ta nhất định bỏ qua cho ngươi."


      Tạ Thanh Dung cố nén cười vội vàng đáp: "Tiểu sợ hãi, cầu công chúa tha mạng."


      Vân Ly bất đắc dĩ, đấu võ mồm cũng lại , nàng dứt khoát tiếp tục ngắm các quán ven đường, còn mua ít đồ chơi vật dụng nho , cầm hết ném cho Tạ Thanh Dung cầm giúp.


      Hai người dạo khoảng canh giờ, Vân Ly cảm thấy hơi mệt, lúc muốn mở miệng đề nghị quay về phủ công chúa, Tạ Thanh Dung bỗng bất ngờ ngẩng đầu nhìn bầu trời, màm đêm tối tăm mờ mịt, chỉ có ánh trăng tròn chiếu sáng treo trung, ánh sáng rực rỡ rơi đầy mặt đất.


      "Hôm nay là ngày tốt, ta dẫn nàng đến chỗ." .


      Thấy tâm trạng tệ, Vân Ly đành lòng bác bỏ đề nghị của , nhưng nàng lại còn đủ sức lại nữa, nàng chần chừ lát mới : "Nhưng mà, ta hơi mệt. . ."


      Thấy dáng vẻ nàng yểu xìu, Tạ Thanh Dung thầm bật cười, ngoài mặt lại thở dài hơi với nàng, " thể tưởng tượng nổi công chúa của ta mảnh mai đến thế, đáng tiếc. . ."


      Vân Ly càng bối rối, trong lòng thầm oán trách thân thể của mình yếu ớt dùng được. Tạ Thanh Dung lại cười sờ đầu nàng, " Được rồi, ta cõng nàng . Ta đưa nàng đến nơi dù người phàm có cả tháng cũng tới. Nào, trước hết mặc cái này vào, lát nữa đừng để mình đông lạnh." rồi hóa phép ra áo choàng vải bông phủ thêm lên cho nàng, còn tỉ mỉ trùm mũ, buộc dây lưng, bọc nàng lại kín mít.


      Vừa rồi lúc ra ngoài, hai người đều tay , hơn nữa Vân Ly phát những vật mua ở chợ đêm ném cho lúc nãy thấy đâu nữa. Nàng thầm nghĩ có lẽ lại dùng chiêu "Tay áo càn khôn" rồi, nàng khỏi thầm cảm thán, có pháp thuật là tiện lợi nha.


      Tạ Thanh Dung quỳ chân xuống với nàng, "Lên lưng ta ."


      "A?" Vân Ly nhìn tấm lưng rắn chắc của , sau đó lại quan sát người lại xung quanh, nàng vẫn xấu hổ khi leo lên lưng Tạ Thanh Dung giữa chốn đông người. Tuy nhiên lại chịu nổi liên tục hối thúc, nàng vẫn ngoan ngoãn nằm lên lưng , tay ôm cổ , để tùy ý cõng mình .


      Ngay tại lúc bước về phía trước, ràng Vân Ly cảm nhận được gió bắt đầu lớn hơn. Cảnh vật xung quanh nháy mắt trở nên mờ hồ nhìn thấy , bay nhanh vùn vụt, gió lạnh thấu xương thổi thẳng vào mặt nàng, suýt chút nữa thổi bật mũ trùm đầu.


      "Nằm sấp xuống, đừng ngẩng đầu lên." Tạ Thanh Dung gằn giọng ra lệnh, Vân Ly vội vàng úp mặt vào vai , chỉ lộ ra hai con mắt. Gió thổi gào thét bên tai, dù trải qua mùa đông giá rét cỡ nào Vân Ly cũng chưa từng nghe tiếng gió lớn đến thế. Bởi vì được bao bọc bởi áo choàng dày dặn, Vân Ly cảm thấy lạnh, hơn nữa toàn bộ cơ thể nàng đều dựa vào người , hơi ấm từ cơ thể truyền sang cho nàng, thậm chí nàng còn cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu. Nàng muốn dò xét xem mình đường nào, nhưng do tốc độ quá nhanh, hơn nữa đôi mắt bình thường của người phàm hoàn toàn nhìn kịp cảnh vật hư ảo nhanh chóng lướt qua trước mắt, ngược lại còn bị ánh sáng chói lóa làm choáng đầu hoa mắt. Cho nên Vân Ly dứt khoát nhắm mắt lại nghỉ ngơi.


      "Đến rồi." Chỉ qua hai khắc, Tạ Thanh Dung thả nàng xuống. Vân Ly mở to mắt ra nhìn, nàng thấy ánh trăng dịu dàng, bãi cát rộng lớn cũng nhuộm màng ánh sáng trắng nhàng, biển đêm rộng mênh mông bát ngát, sóng biển nối tiếp nhau vỗ lên bờ cát.


      "Nơi này là. . . Bờ biển." Vân Ly trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng tựa như ảo mộng phía trước, nằm mơ nàng cũng ngờ có thể nhìn thấy được biển trong trong cuộc đời mình. Thấy thái độ của nàng, Tạ Thanh Dung biết ngay dẫn nàng đến đây là hành động vô cùng đúng đắn, mỉm cười : "Nếu nàng thích, sau này ta dẫn nàng đến nhiều hơn." Hai người ngồi khối đá ngầm cách bờ biển xa, lặng lặng ngắm phong cảnh ven biển, nghe tiếng sóng vỗ về bờ cát. Lúc này ánh trăng lên cao, toàn bộ bãi biển bóng người, phía trước cũng nhìn thấy thôn xóm, dường như đời chỉ còn lại hai người bọn họ. Loại cảm giác này kỳ diệu.


      Vân Ly thấy tâm tư Tạ Thanh Dung đặt việc thưởng thức cảnh biển, mà là đăm chiêu nhìn về phía mặt biển xa xăm, dường như cũng chuyên chú lắng nghe gì đó.


      "Ngươi nhìn cái gì thế?" Nàng tò mò hỏi, sau đó bắt chước quan sát bốn phía, đương nhiên là nàng chẳng nhìn thấy gì khác thường cả. Nàng hiểu dùng ánh mắt hỏi , Tạ Thanh Dung chỉ cười mà đáp.


      lát sau, mặt nước gần chỗ hai người bỗng truyền đến tiếng động khác với tiếng sóng biển vỗ vào bờ, thành này rất , nếu cẩn thận lắng nghe tan biến trong tiếng sóng biển rồi. Vân Ly nhìn chằm chằm vào mặt nước chỗ phát ra tiếng động, tiếp theo nàng nhìn thấy bóng dáng lớn từ từ tiến đến gần bọn họ, mãi cho tới khi "Rào" tiếng, bóng người trồi lên khỏi mặt nước, dọa nàng hoảng hốt thét lên.


      "Người kia" nhìn thấy bọn họ cũng lắp bắp kinh hãi, y lưỡng lự trong nước ở khoảng khá xa, thầm đánh giá bọn họ. Vân Ly nhìn kỹ, đúng là thiếu niên tuấn tú có chút ngây ngô. Lỗ tai nhọn, da thịt trắng nõn như gốm sứ, đôi mắt màu xanh lam trùng với màu nước biển, hơn nữa ngũ quan chẳng chút tì vết cứ như trời đất tỉ mỉ tạo thành. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt đẹp tinh xảo đến thế. Tóc dài qua eo cũng màu xanh lam giống như rong biển quấn quýt lấy nửa người trần trụi của y, bộ phận khuất trong nước ràng là cái đuôi cá to lớn màu bạc. Đuôi con cá này quả quá xinh đẹp, đến hình dáng thon dài cân đối, ánh trăng chiếu lên từng chiếc vảy đuối cá, theo động tác đung đưa nhàng của y, mang đến từng đợt ánh sáng lấp lánh mộng ảo.


      " ra thế gian này có người cá. . ." Vân Ly cẩn thận dùng ánh mắt dánh giá "Người" trước mặt mấy lần, nàng chỉ cảm thấy tinh thần phấn khích quá đỗi, vừa ngạc nhiên vừa vui sướng. Nếu như nàng đoán sai, đích đến của người cá chính là tảng đá ngầm mà nàng và Tạ Thanh Dung ngồi. Người cá này hiển nhiên là có quen biết với Tạ Thanh Dung, khi nhìn thấy y cười vẫy tay, còn khi nhìn thấy Vân Ly hơi do dự chút, Tạ Thanh Dung cười với y: "Nàng là phu nhân của ta." Người cá nghiêng đầu nghĩ ngợi lát, hình như có vẻ hiểu lời cho lắm. Y bơi nhanh quanh tảng đá ngầm hai vòng mới dừng lại hỏi: "Người tốt?" Giọng người cá cực kỳ êm tai, vừa linh hoạt trong trẻo vang vọng dưới ánh trăng huyền ảo, vừa nhàng thanh thúy như ngọc, chẳng qua là cách phát hai chữ này vô cùng gượng gạo, giống như trẻ con vừa mới học .


      Tạ Thanh Dung gật đầu trả lời: "Đương nhiên là người tốt."


      Người cá buông lỏng cảnh giác, y nhàng lắc lắc cái đuôi khiến cho bọt nước tung tóe, sau đó hề do dự bơi đến gần chỗ hai người, y dùng hai tay vịn đá ngầm ngồi xuống kế bên hai người, phần chiếc đuôi cá vẫn ngâm mình trong nước biển.


      Người cá đưa tay sửa sang lại mái tóc dài tán loạn, tiếp theo vừa dùng duôi vẫy nước vừa cất tiếng hát. Vân Ly ngạc nhiên hết sức, cái gọi là thanh tự nhiên cùng lắm chỉ thế này. Cả linh hồn tựa như chìm đắm trong từng câu hát, cuộc đời đau khổ kia dường như chẳng hề tồn tại, trong lòng tràn ngập vui vẻ. Tuy nghe hiểu ngôn ngữ của người cá, song nàng vẫn bị cảm động bởi giai điệu nhạc.


      Kết thúc khúc hát, người cá kề sát vào Vân Ly, tò mò đánh giá nàng. Mặc dù mặt mũi y tinh xảo xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại trong suốt như trẻ con, ánh mắt thuần túy tia tạp chất.


      "Ta chưa từng nghe khúc hát nào dễ nghe đến thế, cảm ơn ngươi." Vân Ly mỉm cười tán dương người cá. Cũng chỉ có sinh linh thuần khiết thiện lương mới có thể hát lên được tiếng ca tự nhiên động lòng người như vậy. Có lẽ người cá chưa hoàn toàn hiểu hết những gì nàng , nhưng chân thành lòng có thể vượt qua mọi rào cản ngôn ngữ. Đương nhiên người cá hiểu ý của nàng, y vui vẻ lắc lắc cái đuôi, sau đó trầm mình xuống nước du ngoạn hai vòng, tiếp theo y ngoi lên đưa hai tay về phía Vân Ly. viên minh châu lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay y, y nhoẻn miệng cười với nàng, "Cho." Sau đó y còn dùng ngón tay chỉ về phía bản thân mình, "A Cửu."


      Vân Ly cũng hiểu tại sao mới lần đầu tiên gặp mặt mà người cá A Cửu tặng nàng món quá quý giá đến thế, hạt châu kia lớn như trứng chim bồ câu, ánh sáng lưu chuyển, hết sức xinh đẹp, ánh mắt nàng chuyển lên mặt Tạ Thanh Dung, quan sát thái độ của .


      "Tiểu tử này. . ." Thấy A Cửu xum xoe nữ nhân của mình, trong lòng Tạ Thanh Dung có chút biết là mùi vị gì. Nhưng thấy Vân Ly còn biết trưng cầu ý kiến của mình, lại có chút đắc chí nghĩ thầm, ra quả nhiên nàng xem mình là phu quân nên mới thế, cho nên gật đầu với nàng: "Nếu tặng cho nàng nàng cứ nhận . Xưa nay người cá gần gũi con người, hiếm khi A Cửu thích nàng, hạt châu này cũng là bảo vật đấy."


      Lúc này, Vân Ly mới vô cùng vui vẻ nhận lấy viên ngọc châu. người hai ngồi tảng đá ngầm lát, Tạ Thanh Dung giọng với A Cửu gì đó, Vân Ly nghe hiểu nên chỉ lòng ngắm biển. Mãi cho tới khi thấy nàng mệt mỏi mới lời tạm biệt. Sau đó Tạ Thanh Dung ôm nàng vào lòng về Kinh thành.


      "Tạ Thanh Dung, cảm ơn ngươi." Lúc sắp chìm vào giấc ngủ, nàng tựa vào khuỷu tay giọng . Lòng Tạ Thanh Dung ấm áp hẳn, hận thể hôn lên đôi má phấn của nàng, thầm nghĩ cố gắng của mình quả uổng phí. Sau này bỏ thêm nhiều tâm tư dỗ dành nàng chút, nhất định làm nàng hoàn toàn thả lỏng, lòng thích .
      Mollisac, TieuLinh8359, Tiểu Ly 111128 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :