1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hi vọng trai nha Mieu1810 comeback và thả thính hoài để chị em được tặng chương dài dài, hehe

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 58: CHẲNG MAY TAY EM TRƠN NỬA ĐỜI SAU CỦA THẦY LÀM THÁI GIÁM.
      Edit: Miêu
      Miệng vừa , ta liền híp mắt đánh giá khuôn mặt xinh đẹp của , xẹt qua chiếc gáy thon dài tinh tế, thầm nuốt nước miếng.

      Trong học kỳ giờ dạy của Bùi Vân Khinh chỉ học chương, Tiền phó hiệu trưởng ấn tượng sâu sắc với dung mạo xuất chúng sinh viên năm nhất này, bất đắc dĩ, sau giờ học căn bản Bùi Vân Khinh cũng ở lại, mà thành tích hoàn toàn cần, vị này vẫn có cơ hội.

      Đúng lúc này, đối phương cuối cùng cũng rơi vào tay , vị này đương nhiên bỏ qua cơ hội này.

      Kỳ nếu lấy chính khả năng của Bùi Vân Khinh muốn lấy 70 điểm là dư dả, bất đắc dĩ Tiền phó hiệu trưởng này cố ý lựa xương trong trứng gà (cố ý bắt bẻ), đương nhiên Bùi Vân Khinh làm đúng cũng thành sai.

      Đem vẻ mặt của Bùi Vân Khinh vào mắt, tâm vị phó hiệu trưởng ngày càng đắc ý, vòng qua cái bàn đến trước mặt .

      “Đúng là trường học chúng ta có quy định, em cũng biết rồi đấy, lần thứ hai đạt cùng khoa phải bị đình chỉ học năm, chẳng phải đáng tiếc sao… Ai, thầy chỉ là cũng luyến liếc em, bằng ta có biện pháp giải quyết việc này, thầy giúp em chuyện, em sao…. Cũng giúp thầy việc!”

      Đưa tay qua nắm bàn tay của Bùi Vân Khinh.

      Cảm giác trước mặt có làn hơi mang theo mùi hôi của miệng mang lại, Bùi Vân Khinh ngừng thở lui về phía sau bước.

      “Thầy Tiền, xin thầy hãy tôn trọng chút!”

      Đem cám dỗ phải ?

      Tiền phó hiệu trưởng thay đổi sắc mặt khác.

      “Bùi Vân Khinh, em bớt giả bộ thanh cao , người nào biết, bạn trai của em cửa đại học còn vào nổi, hôm nay em ngoan ngoãn cho thầy cái gì cũng dễ , nếu …”

      Thầy tiền cười lạnh: “Muốn đậu môn này, em cũng đừng hòng nghĩ đến.”

      Bùi Vân Khinh nắm chặt ngón tay lại rồi chậm rãi thả ra, bàn tay đưa vào trong túi ngẩng mặt lên, cười như hoa.

      “Thầy Tiền, thầy đừng nóng giận, kỳ ý của thầy, em cũng hiểu được, chỉ là… Chẳng may em đáp ứng rồi, thầy thừa nhận làm sao bây giờ?”

      Nhìn khuôn mặt mê người của Bùi Vân Khinh, phó hiệu trưởng này sớm nhiễm sắc dục, lúc này thề son sắc:

      “Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, thầy nhất định hảo hảo thương em, em nghĩ muốn cái gì, thầy cũng đáp ứng em cái đó?”

      “Thầy sợ vợ của thầy tức giận sao?”

      “Em , thầy , vợ thầy làm sao biết?”

      Nhìn Bùi Vân Khinh biểu tình hài lòng, ta kiềm chế được đưa bàn tay gấp gáp qua: “Đến đây, trước hết để cho thầy thân thiết với cái miệng nhắn trước !”

      Phó hiệu trưởng Tiền đưa tay đến đây liền muốn sờ mặt Bùi Vân Khinh, tay còn chưa đụng đến , dưới thân có vật sắc bén để đấy.

      theo bản năng cúi mặt nhìn xuống, chỉ thấy tay phải Bùi Vân Khinh cầm vật chói lọi để chỗ yếu ớt nhất của .

      Đó là… Con dao!

      “Bùi Vân Khinh, em dám!”

      Vị phó hiệu trưởng muốn bắt lấy tay , cổ tay Bùi Vân Khinh di chuyển con dao sắc bén mũi dao chỉ cách lớp quần áo nữa là tiến đến da thịt.

      “Thầy ngàn vạn lần chớ lộn xộn, chẳng may tay em trơn, nửa đời sai của thầy chỉ có thể làm thái giám!”

      Nụ cười vừa nảy của này giống như địa ngục Tu La, trong đôi mắt nhuộm rét lạnh làm cho người ta rét làm rung.

      Vị Thầy Tiền này lập tức chả mồ hôi: “Bùi… Bùi Vân Khinh, em … Em chớ làm loạn, bằng , thầy…”

      Còn dám đối với nảy sinh ác độc?

      Bùi Vân Khinh mạnh mẽ di chuyển cổ tay, Tiền hiệu phó đau đến kêu thảm thiết, nước mắt đều chảy ra.

      @Mengotinh_Ranluoi 1 năm mấy ổng cao lắm là 2 lần thôi!!!!!!! :yoyo60:
      Last edited: 15/4/19

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Kaka, bạn Khinh cao tay, với cái thể loại dd mờ mắt này cắt cái cục thịt dư là còn hiền á
      Mieu1810 thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 59: TÙY TIỆN ĐỘNG ĐỒ CỦA NGƯỜI KHÁC, ĐÂY LÀ TRỘM!
      Edit: Miêu​
      Đau muốn mắng chửi, Tiền hiệu phó động cũng dám động nửa điểm, sợ mình cẩn thận góc rễ liền gãy hai khúc.

      “Thầy… Thầy tại sửa điểm cho em, em muốn bao nhiêu thầy sửa cho em bấy nhiêu?”

      Sửa điểm?

      Bùi Vân Khinh cười lạnh, nào có đơn giản như vậy!

      riêng chỉ muốn điểm, thầy còn phải giúp em làm vài giấy chứng nhận.”

      “Làm làm làm, em nghĩ thầy muốn cái gì làm cái đó!” Tiền hiệu phó quẹo hai đùi, đau đến nước mắt nước mũi đều chảy “Tiểu nương, em hãy thả dao xuống được ?”

      Hừ lạnh tiếng, Bùi Vân Khinh thu hồi con dao, từ trong túi móc điện thoại di động ra, ấn màn hình mở khóa.

      Trong điện thoại di động, lập tức vang lên thanh của Tiền hiệu phó – sớm biết vị này có gì tốt, lên trước cửa cũng mở điện thoại di động lên ghi , đem đoạn đối thoại của hai người ghi .

      Hài lòng nhìn vẻ mặt Tiền hiệu phó giống như gặp quỷ, Bùi Vân Khinh chỉ cười .

      “Nếu em đem đoạn ghi này, giao cho tòa soạn và vợ của thầy, hậu quả… Em muốn biết thầy Tiền làm thế nào?”

      Tiền hiệu phó là dựa vào gia đình vợ lập nghiệp, trong nhà vợ chính là cọp mẹ, nếu để cho đối phương biết ở trong trường học ‘Ăn vụng’, đối phương nhất định cước đá ra khỏi nhà.

      Đến lúc đó, công việc khó bảo toàn, ngay cả nhà về được, chừng còn vào cục cảnh sát.

      “Đừng, ngạn vạn lần đừng như vậy, em phải muốn vài cái giấy chứng nhận sao, thầy làm cho em, tất cả đều làm cho em!”

      “Tốt lắm!”

      Bùi Vân Khinh lắc lắc dao trong tay, Tiền hiệu phó lập tức sợ tới mức đem bụng lui về sau.

      tại, trước mắt này này có khuôn mặt xinh đẹp, xem ở trong mắt của muốn khác gì địa ngục Diêm La.

      “Trễ chút, thầy đem tư liệu gửi đến di động của em, nhớ kỹ em muốn sáng thứ hai em phải có.”

      thành vấn đề, thành vấn đề!”

      Bùi Vân Khinh liếc cái bài thi:

      “Kia thành tích của em?”

      trăm điểm, trăm điểm!”

      “Em đây liền quấy rầy thầy nghỉ ngơi.”

      Bùi Vân Khinh xoay người, kéo cửa ra ngoài bước ra sân vắng, nghe tiếng bước chân của xa, Tiền hiệu phó thế này mới dám đẩy quần ra, quần áo cẩn thận đụng tới miệng vết thương đau đến muốn mắng chửi.

      Bàn về sử dụng dao, Bùi Vân Khinh đương nhiên là thành thạo, bất quá là vết thương cạn, chỉ là bởi vì chỗ kia tập trung thần kinh phong phú, tự nhiên càng phá lệ đau đớn hơn thôi.

      ra khỏi phòng giáo dụ, Bùi Vân Khinh tùy tay đem con dao quăng vào thùng rác.

      “Đáng tiếc là con dao tốt!”

      Dao này là dùng để phòng thân, dính máu của tên bẩn thỉu kia, Bùi Vân Khinh đương nhiên muốn giữ lại.

      Có đồ vật gì đó rơi xuống, lành lạnh rơi mặt Bùi Vân Khinh, ngẩng mặt nhìn lên bầu trời, thầm bước nhanh hơn ra khỏi khu giáo vụ, lấy dù.

      Khi thi cuối học kỳ là cuối tuần, các bạn sinh viên cũng về nhà, các bạn sinh viên xa nhà cũng ăn chơi vui vẻ cũng thiếu sinh viên thi xong về nhà, tòa nhà ký túc xá vô cùng lạnh lùng.

      Lên lầu đến ba tầng ngoài ký túc xá, Bùi Vân Khinh nâng tay che tay đầu, chuẩn bị mở cửa và, lỗ tai nghe được tiếng bên trong kí túc xá.

      “Các người như vậy hơi quá đáng?”

      “Có cái gì quá đáng, chúng ta thường kiểm tra mà!”

      “Đúng vậy, đến lúc đó liên lụy đến chúng ta, cậu gánh nổi trách nhiệm sao?”

      Mặt khác, hai tiếng này cần nghe Bùi Vân Khinh cũng biết, là hai bạn cùng phòng kí túc xá của , người ham ăn Phùng Tinh Tinh và người hám tiền Lý Phàm.

      Đinh Linh tức giận từ giường nhảy xuống, ngăn cản họ chuẩn bị phá ngăn kéo Bùi Vân Khinh.

      cho phép của người khác, tùy tiện động đồ người ta, đây là trộm!”
      Last edited: 15/4/19

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 60: TÔI CŨNG NHÌN XEM CÁC NGƯỜI HÂM MỘ.
      Edit: Miêu
      “Cái gì gọi là trộm, trộm là lặng lẽ lấy, chúng tôi chỉ xem coi có tàng trữ hàng cấm , mỗi ngày đều khóa chặt như vậy, chừng đồ trang điểm của tôi là trộm đấy.”

      “Đúng vậy, biết người khác nghị luận sau lưng chúng tôi trong ký túc xá như thế nào ? Còn phải bởi vì cả ngày cùng đàn ông lêu lổng trong quán ăn đem, xe công vụ của ai cũng lên, hại chúng tôi ở chung với cũng chịu tiếng xấu theo!”

      Đinh Linh tức giận đến đỏ mặt “Các người… Các người như thế nào mà xấu như vậy, Vân Khinh phải loại người như vậy.”

      phải loại người như vậy, vậy là loại người nhà quê vậy ở đâu ra nhiều loại trang phục theo mốt cùng đồ trang điểm đắt tiền như vậy?”

      Bởi vì La gia cũng thừa nhận nên ở trường học Bùi Vân Khinh chưa bao giờ đề cập đến chuyện trong nhà. Vì thế, người tự nhiên biết, là người thừa kế của công ty dược phẩm La gia.

      Đinh Linh chưa bao giờ cãi nhau với nhau ai, tự nhiên phải là đối thủ cả hai người họ, chỉ dùng cánh tay ngăn cản cái bàn cho hai người đến gần.

      “Dù sao tôi để cho các người làm như vậy!”

      “Chuyện liên quan đến nên tránh ra!”

      Phùng Tinh Tinh thuộc dạng người cao lớn lại còn khỏe, mạnh nên kéo nhàng đem Đinh Linh qua bên.

      Trong tay cầm cái tua vít để cái khóa của ngăn kéo của Bùi Vân Khinh, dùng quá nhiều lực lập tức cái ngăn kéo bắn ra rơi đồ đầy mặt đất, phát ra tiếng vang .

      Thanh quá mức đột ngột làm ba người hoảng sợ, nên chú ý tới trước cửa phòng có người muốn đẩy ra.

      Phùng Tinh Tinh vốn tưởng rằng bên trong Bùi Vân Khinh nhất định giấu đồ trang điểm mắc tiền…

      Thế nào trong ngăn kéo lại rơi ra quyển giống sách, nhưng bên trong có hộp màu đen nắp hộp mở ra, ánh vàng rực rỡ của huy hiệu mặt đất.

      “Các người hơi quá đáng rồi đấy!”

      Đinh Linh vội vàng ngồi xổm xuống, nhặt huy hiệu mặt đất.

      Lý Phàm khom người đem album cướp vào tay, nâng tay muốn xoay người.

      “Đưa cho tôi!”

      Bùi Vân Khinh thấy thế bước nhanh đến muốn đoạt lại.

      Nghiêng người, Lý Phàm cười xấu xa.

      dám để cho người xem, tám phần là bức ảnh tốt rồi, ngược lại tôi muốn nhìn chút thử, rốt cuộc nó là cái gì!”

      Lý Phàm cười rồi mở ra, Phùng Tinh Tinh cũng muốn xem thử.

      “Tôi cũng muốn xem người khác ***!”

      Nhìn bức ảnh kia chụp người trong trang phục dã chiến sau là lều trại quân dụng, chói mắt hơn ngôi sao điện ảnh, mắt hai người trong chốt lát tỏa sáng.

      “Tốt lắm!”

      “Đây là minh tinh nào, nhìn quen quen?”

      “Cái gì ngôi sao, đây là Bộ trưởng bộ quốc phòng Đường Mặc Trầm biết , ngày hôm qua tôi cũng nhìn thấy bản tin thời đấy… Má ơi, đẹp trai quá !”

      Hai người hăng say, Bùi Vân Khinh đến đoạt lấy album, liền ngồi xổm xuống nhận lấy hộp gỗ Đinh Linh đưa đến.

      Chú ý cái huy hiệu bị nứt, lòng lập tức bị xé ra đau hơn bình thường.

      Cái huy hiệu này chính là dùng máu của cha cùng sinh mệnh của ông mà bọn họ thế nhưng lại làm rớt?

      Đem huy hiệu cất vào lòng mình, Bùi Vân Khinh chậm rãi ngồi dậy, đôi mắt đen như mực co lên nhìn thẳng Phùng Tinh Tinh cùng Lý Phàm.

      Tiếp nhận ánh mắt của , Phùng Tinh Tinh cùng Lý Phàm mặt hơi biến sắc.

      muốn làm gì?”

      “Tôi muốn các người hướng đến cha tôi xin lỗi!”

      Khóe môi Phùng Tinh Tinh cong lên “ là hồn ma, chẳng lẻ bắt tôi đến mộ cha xin lỗi?”

      “Ha...” Lý Phàm cười to “Có cần chúng tôi đốt tiền giấy cho ông ấy hay ?”

      Bùi Vân Khinh tức giận.

      vài câu thôi, nay lại còn phá hư đồ vật mà ông lưu lại cho , nhục mạ cha , Bùi Vân Khinh làm sao có thể tha thứ cho bọn họ được?

      “Đinh Linh, giữ giúp tôi chút!”

      Đưa huy hiệu cũng tráp cho Đinh Linh giữ, Bùi Vân Khinh xoay người vào toilet.
      Last edited: 15/4/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :