1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ] HÃN PHU - GIẢO XUÂN BÍNH (Full VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 4 Đóa hoa nghe xong muốn đánh người


      cho Chu Kiều có cơ hội phản bác, Lục Hãn Kiêu đẩy cửa phòng.


      Bầu khí khô nóng phả vào mặt.


      " có Hãn kiêu, kỹ năng chơi bài tổng thể tăng ít." Mặt mày Trần Thanh Hòa ngập tràn vui vẻ, "Joker!"


      Lục Hãn Kiêu gõ vào ván cửa, "Tại sao tao lại kết bạn với đứa biết xấu hổ như mày chứ?!"


      "Ha Ha! Về rồi à?" Mắt Trần Thanh Hòa sắc như dao, "A a a, còn dẫn theo em nữa cơ đấy."


      "Cút cút cút." Lục Hãn Kiêu ngăn cản phía trước Chu Kiều, vừa vừa nhưng lại phát theo.


      Chu Kiều đứng im tại chỗ, mặt viết, phải rất muốn giúp đánh bài.


      "Em Kiều." Lục Hãn Kiêu lùi lại giọng : "Đợi lát nữa dẫn em ăn khuya."


      Chu Kiều lên tiếng.


      "Còn mời em ngồi xe sang nữa." Giọng hơn, " mới mua chiếc Land Rover, cũng là màu đen luôn."


      " . . ."


      "Hãn Kiêu, có chơi đây, tụi tao chuẩn bị nước suối thiên nhiên sẵn cho mày rồi." Trần Thanh Hòa lên tiếng thúc giục.


      "Người xấu mà còn nhiều, đợi chút." Lục Hãn Kiêu quay đầu lại, ghét bỏ .


      Tình thế có chút khẩn cấp, chuẩn bị dụ dỗ lần nữa.


      Chu Kiều đột nhiên lên tiếng, "Ăn khuya, ngồi xe sang, ăn hết canh ngỗng, cộng thêm nuốt bình giữ ấm, được ?"


      Uây, đầy đủ nhỉ.


      Lục Hãn Kiêu cười ra tiếng, "Được được được!"


      Chu Kiều nhìn theo bóng lưng vui vẻ của , chẳng hiểu sao cảm thấy ảo não ----


      Chậc, tự dưng đồng ý với làm chi.


      "Tránh ra." Ý chí chiến đấu sục sôi, Lục Hãn Kiêu đá thằng bạn cản đường cái, "Từ giây phút này, tao cho tụi mày mở mang kiến thức, cái gì gọi là đổ thần."


      Chu Kiều: ". . ."


      muốn đổi ý có được ?


      " bé này chính là em Kiều của nhà họ Lục, ấy đánh, nếu thua, tao uống nước suối thiên nhiên." Lục Hãn Kiêu phán chắc nịch như đinh đóng cột, "Chia bài."


      Chu Kiều nhíu mày, nhàng lôi kéo vạt áo , "Nước suối thiên nhiên?"


      "Đúng vậy, tụi chơi bài ăn tiền, ai thua phải uống nước, được phép toilet."


      ". . ."


      Chu Kiều muốn nhét nắm cẩu kỷ vào miệng .


      Sợ đổi ý, Lục Hãn Kiêu dùng chiêu xoay eo thoát xác, bàn tay Chu Kiều vẫn còn nắm vạt áo chưa kịp buông ra, lúc này bị sức xoay eo của kéo đến trước bàn bài.


      "Em của Hãn Kiêu cũng chính là em của bọn , vì để em thân thiết hơn, chúng ta chơi ván đấu địa chủ ."


      Cách chuyện của Trần Thanh Hòa rất bóng bẩy, Chu Kiều thầm nghĩ, hai con người hiếm có này ngồi chung trong phòng, cũng coi như được mở rộng tầm mắt.


      lấy lại tinh thần, ván bài bắt đầu.


      Ai có lá ách bích làm địa chủ, Chu Kiều chiếm được lợi thế.


      Lục Hãn Kiêu kéo ghế ngồi phía sau, nhìn qua bài , chuyện lớn ổn.


      Thiếu vài đôi, lớn nhất là đôi Q, còn có Joker.


      "Đánh đôi trước." Lục Hãn Kiêu giọng chỉ huy.


      Chu Kiều cầm bài, được nền bài màu đen tôn lên, ngón tay giống như phát sáng. hề do dự, đánh ra con bài lẻ.


      "Thu về, thu về. Thôi xong thôi xong." Hai mắt Lục Hãn Kiêu tối sầm.


      "Thu phế phẩm về làm gì." Giọng Chu kiều lạnh nhạt, qua vòng, Trần Thanh Hòa lại đánh bài lẻ.


      Ngay lúc này, Chu Kiều trực tiếp hủy đôi Q lớn nhất tay, cho bọn họ có cơ hội qua bài. Bởi vì ra bài lớn, đối thủ dám đánh, quyền chia bài lại trở về tay Chu Kiều."


      Kế tiếp, thế bài Chu Kiều chơi quá ràng, hủy toàn bộ các cặp đôi, ra bài lẻ, lần lượt đánh rớt từng lá bài , thế cục khả quan.


      Trong lòng Lục Hãn Kiêu có luồng kích động khô nóng, "Em Kiều, biết ngay, cách chơi của em gọi là lối tư duy nghịch hướng đây mà."


      Chu Kiều nhíu mày, cái quái gì vậy.


      "Chính là chọn con đường riêng ngược với lẽ thường, có điều kết quả lại là thay trời hành đạo." Lục Hãn Kiêu đắc ý, "Ông chủ Trần, mời ngài uống nước!"


      Chu Kiều rất biết cách tính bài, chơi qua hai ván, quen thuộc với quy tắc chơi, ngoại trừ giữa chừng xui xẻo thua ván, lỡ tay thêm lần nào nữa.


      Có lẽ Lục Hãn Kiêu quá nóng lòng học hỏi, càng lúc càng kéo ghế sát vào trong, đến khi Chu Kiều phát , khoảng cách giữa hai người tương đối gần rồi.


      thoáng nghiêng đầu, muốn lên tiếng nhắc nhở, đúng lúc Lục Hãn Kiêu quay sang, "Còn con Joker nữa chưa ra."


      Thế là, hơi thở hai người nhàng quấn cùng chỗ.


      Tư thế này, vừa gần vừa nóng, còn thêm phát sáng.


      Vả lại, tại sao lông mi Chu Kiều vừa dài vừa cong thế nhỉ? Đột nhiên Lục Hãn Kiêu bị quỷ ám, rất muốn đưa tay sờ thử xem liệu có mềm hay .


      ". . ." Chu Kiều cực kỳ ghét bỏ quay mặt sang chỗ khác, bím tóc đuôi ngựa chẳng chút lưu tình đánh lên mặt Lục Hãn Kiêu.


      Mẹ nó, đau!


      Lục Hãn Kiêu chịu nổi kêu thành tiếng, oán hận nhìn chằm chằm đuôi tóc vừa đen vừa dài của .


      Ôi chao?


      Đau đau, nhưng mà còn rất thơm.


      Chu Kiều thắng áp đảo thêm vài ván, bọn người Trần Thanh Hoa cuối cùng chịu đựng nổi nữa, mọi người ôm bụng rên rỉ, " chơi nữa, bụng căng quá, sắp sinh rồi."


      Thâm thù đại hận cuối cùng đến hôm nay cũng báo được, thoải mái!


      Lục Hãn Kiêu thỏa mãn bắt chéo chân, thảnh thơi ngậm điếu thuốc, " với tụi mày từ lâu rồi, bớt giễu cợt kỹ năng chơi bài của tao , Lục Hãn Kiêu tao mà ra tay là khiến đàn ông sinh con luôn nhé."


      Chu Kiều: ". . ."


      còn chưa lấy được tượng vàng Oscar đâu!


      "Xuỵt." Lục Hãn Kiêu cảm nhận được khinh bỉ từ học bá, giọng nịnh nọt, "Người tốt phải giúp đến cùng."


      Ha ha, giúp cái đồ mặt dày .


      Chu Kiều thầm thở dài hơi, người trai này, quả quá tà môn rồi.


      Trần Thanh Hòa xuất trở lại trong tầm mắt đại chúng, cả người nhàng xong lại bắt đầu bày trò, "Tao thua bài rồi, mời tụi mày bơi chịu ?"


      Chu Kiều chớp mắt, đêm hôm khuya khoắt, bơi lặn cái gì mà bơi lặn?


      Mặc dù chuyện, song từng chi tiết mặt lại biểu hiển hết sức sinh động, viết mấy chữ, chỉ số thông minh đáng lo ngại.


      Lục Hãn Kiêu thu hết biến hóa mặt vào mắt xót thứ gì, kiềm chế được, khóe môi hơi cong, tâm tư đùa giỡn chợt nổi lên. Thế là đáp lại, "Được thôi."


      Được cái đầu ngỗng .


      Chu Kiều lại muốn nhét thêm nắm cẩu kỷ vào miệng .


      "Này, em muốn lắm . . ."


      " chỉ chào hỏi, bơi đâu." Lục Hãn Kiêu cắt ngang.


      "Nhưng mà . . ."


      "Nửa giờ, chỉ nửa giờ, coi như tắm, tiết kiệm tiền nước cho nhà mình."


      Chu Kiều nghẹn lời, có thể tin thêm lần nữa ? Dù sao, dáng vẻ bây giờ, thoạt nhìn quá đáng tin.


      Bể bơi ở lầu trong công quán được Trần Thanh Hòa bao hết, tiền bao trọn gói đắt đến biết xấu hổ.


      Chu Kiều nhướng mắt nhìn mấy tên ngốc này, ngồi rất xa, lấy điện thoại ra xem << Kế toán chuẩn quốc tế>>. Đọc xong hai đoạn khái niệm, ngẩng đầu lên liếc nhìn cái. Ồ, Lục ăn hại xuống nước?


      Lục Hãn Kiêu thay quần bơi xong đứng mình cạnh khu nước sâu, tách biệt với đám bạn thân bơi trong bể.


      làm gì? Ngâm chân?


      Chu Kiều khó hiểu, sau đó bỗng nghe được giọng nam trung của Trần Thanh Hòa, "Hãn Kiêu, bơi qua đây! Bên này hơi ít bọt nước, cần mày tới tạo sóng nè."


      Sắc mặt Lục Hãn Kiêu khó đoán, thoạt nhìn tâm nặng nề.


      Trần Thanh Hòa huýt sáo, "Chẳng phải lần trước mày học bơi rồi sao? Chuyện bơi lội này phải luyện tập nhiều lần, bơi vài vòng là quen à."


      Đâm chọt vào điểm yếu của bạn, Lục Hãn Kiêu trở mặt ngay lập tức, “Tạo sóng cái đầu mày, bớt nhảm lại ."


      Khoảng cách hơi xa, Chu Kiều nghe bọn họ gì.


      Nhưng Lục Hãn Kiêu, hình như bắt đầu hành động.


      thấy hít sâu hóp bụng, hơi dùng sức, đường cong da thịt kéo duỗi lưu loát dẻo dai. Tuy quần bơi màu đen, nhưng mà nhìn từ bên hông, mông ra mông, chân ra chân, chút thịt thừa.


      Chú ý điểm này, có chút quá trớn.


      Chu Kiều kiềm chế suy nghĩ, yên lặng dời mắt, cúi đầu đọc khái niệm tiếp.


      Trong bể bơi, thái độ Lục Hãn Kiêu cực kỳ nghiêm trọng, hít sâu hơi sau đó từ từ chìm vào trong nước, tiếp theo làm động tác bơi, đến nơi sâu hơn chút.


      "3,2,1."


      thầm đếm ngược, khởi động can đảm toàn thân, dùng tư thế khó coi trầm mình vào trong nước.


      Động tác tay như thế nào? Đúng, là tư thế đánh người.


      Chân đạp ra làm sao? Nhớ lại, là tư thế đạp xe đạp.


      Chớp mắt, nước trong bể bao bọc toàn thân , hồi hộp quá!


      Lục Hãn Kiêu cố gắng hồi tưởng, ở trong nước phải bình tĩnh, đừng nên e ngại, tìm được cảm giác là tốt thôi.


      Mà cảm giác gì nhỉ?


      Là cảm giác khi tự sướng!


      "Fuck!" Vừa thả lỏng, cả người chìm vào trong nước, miệng Lục Hãn Kiêu đầy nước, hơi thở hỗn loạn, luống cuống tay chân muốn đứng lên, song lực nổi gì đó, hoàn toàn chẳng có cách nào phát huy tác dụng.


      "Cứu với!" Lục Hãn Kiêu điên cuồng sặc nước, tay chân quơ loạn xạ, "Ông biết bơi!"


      Ở khu giải trí cách đó khá xa, đám tiểu gia súc Trần Thanh Hòa chơi bóng chuyền dưới nước quên trời quên đất, hoàn toàn quan tâm đến vương tử Lục Hãn Kiêu gặp nạn.


      Người đầu tiên phát ra chính là Chu Kiều. tùy ý liếc nhìn thấy Lục Hãn Kiêu vùng vẫy trong nước.


      "Trời đất." Phản xạ nhanh chóng, Chu Kiều vứt điện thoại chạy tới chỗ bể bơi.


      ra ta biết bơi!


      Chu Kiều vừa chạy vừa hô hoán, động tác nhanh chóng. NhómTrần Thanh Hòa nghe thấy tiếng động, ai cũng sợ ngây người, "Thôi chết, Hãn Kiêu rơi xuống nước rồi!"


      Bọn họ cũng bắt đầu chạy về phía bể bơi, nhưng người tới nhanh nhất vẫn là Chu Kiều.


      Chu Kiều chạy đến thành bể bơi, gần như chẳng chút do dự, giơ tay nhún chân, động tác liền mạch tương đối xinh đẹp, lấy hơi cái rồi nhảy vào trong nước.


      Bơi tới gần, có điều cơ thể nhắn xinh xắn của Chu Kiều kéo nổi cơ bắp rắn chắc của Lục Hãn Kiêu, thế là dứt khoát lặn xuống đáy, ôm lấy eo Lục Hãn Kiêu, dùng sức đẩy lên .


      Lục Hãn Kiêu cmn sắp điên rồi, cánh tay mềm quấn quít quanh eo, ngứa rốn lắm có biết !


      "Đừng lộn xộn!" Chu Kiều ngoi lên khỏi mặt nước, cánh tay xuyên qua dưới nách, ôm lấy từ phía sau.


      Lục Hãn Kiêu vẫn chưa hoàn hồn, vô thức ôm sát, hình thành trạng thái "Lơ lửng cây."


      "Ui da!!!" Chu Kiều nhíu mày, "Đừng siết cổ em chặt như thế."


      hay lắm.


      Sợ quá, sợ quá , ông buông tay đấy sao.


      Lục Hãn Kiêu có cảm giác an toàn, dính sát chiếc phao cấp cứu xinh đẹp là Chu Kiều.


      Chu Kiều chẳng có cách nào, cũng muốn nhảm, hé môi, cúi đầu cắn mạnh lên cánh tay .


      Lục Hãn Kiêu đau đến nước mắt ràn rụa, nhưng tuyệt đối nghe lời.


      Chu Kiều nóng nảy, "Buông ra!"


      " buông là buông, ông đây sợ nước."


      "Có buông hay !" Giọng còn nghiêm túc hơn lúc nãy.


      Lục ăn hại lắc đầu ngoày ngoạy.


      ". . ." Chu Kiều bị chết đuối cũng bị ghìm chết, dằn lòng bình tĩnh lại, giọng điệu mềm nhũn, "Yên tâm, em vứt bỏ ."


      Nghe được câu này, mi mắt Lục Hãn Kiêu run run.


      "Thiệt đó, em hứa." Chu Kiều tiếp, "Em để chết chìm, tin em ."


      Ánh mắt rất sáng, còn sáng hơn cả bọt nước.


      Hai người dán sát vào nhau, còn gần gũi hơn cả lúc chơi bài, trong tích tắt này, Lục Hãn Kiêu nhìn thấy được mê cung trong mắt .


      Cảm giác thoáng qua mơ màng như sương khói, song tay của , tự chủ được mà buông ra. Chu Kiều có thể hít thở dễ dàng, là làm, bàn tay vòng qua eo rồi ôm chặt lấy.


      Dìu theo bơi hai mét, cánh tay Chu Kiều mỏi nhừ.


      "Ổn rồi." Đưa đến khu nước cạn, định buông tay.


      "Đừng đừng đừng!" Lục Hãn Kiêu cực kỳ khẩn trương, chủ động nắm chặt tay , năm ngón tay xuyên qua kẽ tay , tạo thành mười ngón tay đan xen chặt chẽ.


      ". . ." Chu Kiều im lặng hai giây, " đứng lên."


      " đứng!"


      " mau đứng lên!"


      " đứng!"


      Chu Kiều mất kiên nhẫn, "Nơi này nước sâu có mét, còn chưa đến eo nữa!"


      Lục Hãn Kiêu sửng sốt lát, sau đó mới cẩn thận từng ly từng tý để hai chân chạm đáy, cả người đứng thẳng lên -----


      Ừ! Em Kiều có gạt người.


      "Hãn Kiêu, mày sao chứ?" Trần Thanh Hòa hô to gọi , cuối cùng cũng bơi tới.


      đám người như sao sáng vây quanh ánh trăng, quan tâm Lục ăn hại, Chu Kiều ở lại nữa, lặng lẽ lên bờ.


      Ánh mắt Lục Hãn Kiêu cũng theo người , quần áo ướt dán chặt vào cơ thể nữ sinh, đường cong nhắn hết sức mềm mại. Vừa rồi não bị úng nước, vô cùng đáng xấu hổ bổ nhào vào người ta, lưu luyến ở nơi nên mơ tưởng quên đường về.


      Khi bị Chu Kiều ôm eo, cảm giác nóng bỏng càng thêm mãnh liệt.


      Trần Thanh Hòa: "Chuyện gì xảy ra với mày thế, dạy cả trăm lần mà vẫn chưa biết bơi? Có sặc nước ? Nằm xuống đây ."


      Lục Hãn Kiêu dùng tay vuốt nước mặt xuống, "Tại sao?"


      "Để tao hô hấp nhân tạo cho mày chứ sao?"


      "Cút mẹ mày !" Lục Hãn Kiêu đạp cước qua, "Đừng cản đường tao."


      Bóng dáng Chu Kiều sắp đến cửa, Lục Hãn Kiêu nhanh chân đuổi theo sau.


      "Em Kiều."


      Chu Kiều quay đầu lại, mái tóc ướt đẫm xõa tung.


      Lục Hãn Kiêu đưa chiếc khăn tắm lớn đến, "Khoác vào nhanh lên, bây giờ chúng ta về nhà thay quần áo, đừng để cảm lạnh."


      Chu Kiều nhận lấy, "Ừm."


      "Chuyện hôm nay rất cảm ơn em. ấy mà, chính là bị chuột rút đó." Lục Hãn Kiêu giải thích.


      Chu Kiều tập trung lau tóc ướt.


      Chậc, đáp lại tiếng mà em .


      "Lúc nào chúng ta có thể về nhà đây?" Giọng Chu Kiều nhàn nhạt.


      "Ngay lập tức." Lục Hãn Kiêu bông đùa tiếp nữa, cười : "Em bơi giỏi quá mất."


      "Từ bé em biết bơi rồi." Vừa , hai người vừa ra cửa.


      "Tuy nhiên, hôm nay em được mở rộng tầm mắt lắm." Chu Kiều cong môi, "Lần đầu tiên em biết, có người sợ chết chìm ở mực nước sâu mét."


      Lục Hãn Kiêu: ". . ."


      bé này, tính tình cũng xấu xa quá nha.


      Chu Kiều đưa lưng về phía , song có thể tưởng tượng được người đàn ông phía sau ngạc nhiên đến mức nào, độ cong khóe môi càng sâu hơn.


      Lục Hãn Kiêu lái xe, hai người ướt sũng trở về nhà.


      Chủ yếu là do ơn cứu mạng quá dễ dàng phát triển lên thành hảo cảm, xe, Lục Hãn Kiêu bắt đầu nhiệt tình với em này.


      "Chuyên ngành em học là gì?"


      "Tài chính."


      "Ồ, hai ta là đồng môn nha." Lục Hãn Kiêu lại hỏi: "Thi nghiên cứu cũng là ngành này sao?"


      "Đúng thế, còn chưa biết có thi đậu ."


      "Em chơi đánh bài lợi hại thế mà, có thể thấy được năng lực và tư duy logic tồi."


      Chu Kiều nhàng tựa vào lưng ghế, "Em học lệch, cho nên khái niệm về chuyên ngành tốt lắm."


      Lục Hãn Kiêu thắng gấp cái, cuối cùng bắt được cơ hội, "Cái này thạo nhất! Kinh tế học phương Tây, kinh tế chính trị, còn có lịch sử xuôi ngược năm ngàn năm của Trung Quốc, phải khoác lác chứ, có thể đọc làu làu."


      ". . ."


      Đối mặt với đồ ăn hại, tuy đẹp trai, nhưng Chu Kiều cũng cảm thấy lòng mệt mỏi.


      Biết tin, Lục Hãn Kiêu hắng giọng, "Nêu đề tài , đọc cho em nghe."


      Chẳng muốn nhảm, Chu Kiều hỏi qua loa: "Giới hạn của quy luật hiệu dụng giảm dần."


      vốn cho rằng biểu diễn mấy câu gây cười vô ích, thế nhưng . . .


      "Đầu tiên là trong điều kiện số lượng hàng hóa tiêu phí thay đổi," Lục Hãn Kiêu đọc vanh vách, giọng điệu trầm ấm chậm rãi, ". . . Số lượng hiệu dụng gia tăng có xu thế giảm dần. Nếu em vẫn , có thể vẽ cho em biểu đồ tuyến tính."


      Chu Kiều hơi mơ màng.


      Hai tay Lục Hãn Kiêu đặt vô-lăng, như có như gõ theo nhịp, "Lên cấp ba là xuất ngoại, chuyên ngành học cũng là tài chính."


      Chu Kiều nghiêng đầu, ngước mắt nhìn .


      "Sao thế? Sùng bái rồi phải ?" Lục Hãn Kiêu nhíu mày, khóe mắt liếc xéo qua, có thể nhìn thấy được dấu chân chim mờ mờ.


      Chẳng hiểu tại sao, lương tâm trỗi dậy, đột ngột tiếp: "Em Kiều, sau này dạy phụ đạo cho em, dạy em cách làm bài tập như thế nào."


      Chu Kiều: ". . ."


      "Lúc học, thành tích luôn đứng thứ nhất, mở công ty làm ăn mỗi năm đều có lợi nhuận, chỉ có chơi bài thua mà thôi." Lục Hãn Kiêu buồn bực lẩm bẩm, "Quỷ quái , hôm nào phải bái Phật trừ tà mới được."


      Chu Kiều thầm nghĩ, còn cần đến Phật Tổ phù hộ sao? Chỉ cần vẽ bức chân dung của dán trước cửa thôi là khống chế được nghiệt trong phạm vi mười dặm, bảo vệ tứ phương tám hướng bình an.


      Ngay tại lúc hình tượng của Lục Hãn Kiêu sắp bị kéo về quỹ đạo, lại bắt đầu thể bản chất, huýt sáo tán dóc.


      "Em Kiều, em bao nhiêu tuổi?"


      "Hai mươi hai."


      "Vậy tốt quá."


      "? ? ?"


      Lục Hãn Kiêu cảm thán, "Đợi bổ túc khóa em còn học lệch nữa, có thể trình độ của em đạt đến thành tựu đóa hoa của tổ quốc luôn."


      Chu Kiều: ". . ."


      Ha ha, đóa hoa nghe xong muốn đánh người.
      Tiểu Ly 1111, chau007153, HoanHoan16 others thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      chương 5.1
      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited: 16/6/19
      Tiểu Ly 1111, chau007153, HoanHoan8 others thích bài này.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Last edited: 16/6/19
      Tiểu Ly 1111, chau007153, HoanHoan11 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      up lại nha mn :3
      Last edited: 19/5/19
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Ko xem pic được bạn Vân_08 ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :