1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 110

      Thọ vương Hàn Lâm viện, Tống Gia Ninh an tâm ngủ nướng, ngủ đến mặt trời lên cao, bị Song nhi vội vàng đánh thức, là Sở Vương phi đến. Tống Gia Ninh trở mình cái bò dậy, gọi nha hoàn trước hết mời Sở Vương phi noãn các ngồi, nàng cực kỳ nhanh chóng rửa mặt trang điểm. Nàng và Phùng Tranh giao hảo tốt, cần quá long trọng, đơn giản chải đan loa kế, mặc áo kép màu đỏ tươi là xong. Vào phòng, chỉ thấy Phùng Tranh đứng ở trước giường, bên trong thằng bé mặc cẩm bào màu xanh ngọc vịn bệ cửa sổ từ từ, nghe thấy giọng , thằng bé quay đầu, tò mò nhìn nàng.

      "Thăng ca nhi, còn nhận ra ta ?" Tống Gia Ninh cười đến bên cạnh Phùng Tranh, vỗ tay Hoàng Trưởng Tôn.

      Thăng ca nhi dung mạo cực kỳ giống Sở Vương, khoẻ mạnh kháu khỉnh, mày rậm mắt to, nhìn chằm chằm vào Tống Gia Ninh lát, thằng bé sợ người lạ vội đến chỗ mẫu thân, tháng trước thằng bé vừa qua tuổi, đường vững, được nửa bịch ngã sấp xuống rồi. Tống Gia Ninh trái tim xiết chặt, Phùng Tranh chỉ cười cổ vũ nhi tử, Thăng ca nhi nhìn nhìn mẫu thân, nhếch miệng cười cười, dứt khoát bò tới, soạt soạt soạt nhanh chóng.

      Phùng Tranh ôm lấy thằng bé, nhàng hôn cái, hôn xong chuyển hướng Tống Gia Ninh, dạy nhi tử: "Đây là tam thẩm, Thăng ca nhi gọi tam thẩm."

      Thăng ca nhi đầu dựa vào bả vai mẫu thân, mắt to nhìn chằm chằm vào Tống Gia Ninh, chịu gọi.

      "Tam thẩm ôm ôm." Tống Gia Ninh thích đứa này, đưa tay ôm lấy.

      Thăng ca nhi nhìn nhìn tay nàng, lại nhìn thím, có chủ động sáp đến, cũng có trốn. Tống Gia Ninh thuận lợi ôm thằng bé vào trong ngực, nhưng Thăng ca nhi lớn lên trắng trắng mập mập, Tống Gia Ninh ôm lập tức ôm nổi, vội vàng thả lên sập. Thăng ca nhi thích cửa sổ, đồng thời sử dụng cả tay chân bò qua tự mình chơi.

      Tống Gia Ninh mời Phùng Tranh ngồi lên sập chuyện.

      "Nhìn khí sắc này của ngươi, Tam điện hạ khẳng định rất thích ngươi nha?" Phùng Tranh kéo tay Tống Gia Ninh, chế nhạo .

      Tống Gia Ninh ngượng ngùng cam chịu.

      Phùng Tranh rất cao hứng thay tỷ muội, nàng hôm nay tới đây, là xem Tống Gia Ninh ở Vương Phủ sống như thế nào, thứ hai cũng là tiết lộ với Tống Gia Ninh chút tính cách của Thọ vương mà nàng biết từ chỗ Sở Vương, thủ thỉ thù : "Vương Gia nhà chúng ta , Tam điện hạ từ thích chuyện, thích gì chán ghét cái gì, đều được người bên cạnh đoán, sau đó cho dù đoán đúng, cũng trực tiếp thừa nhận. Thí dụ như muốn ăn cá, người bên cạnh bưng cá đến trước mặt , có thể hơi hơi lộ ra chút, ngươi nếu bưng qua, khả năng vĩnh viễn cũng biết ra thích ăn."

      Tống Gia Ninh nhớ lại tính cách Thọ vương, đúng là như vậy.

      "Tóm lại ở chung với Tam điện hạ, ngươi phải chủ động chút ít, thăm dò mấy lần mới có thể nhìn ra thứ chân chính thích." Phùng Tranh tổng kết .

      Tống Gia Ninh khiêm tốn thụ giáo.

      Hàn huyên vài chuyện Thọ vương phủ, Phùng Tranh ôm nhi tử bò đến làm nũng, nghĩ đến tối hôm qua mới từ chỗ Sở Vương nghe được tin tức, khẽ với Tống Gia Ninh: "Nghe Ngũ hoàng tử ngã bệnh, hình như là buổi tối ngủ đá chăn, nhũ mẫu có chăm sóc tốt, Ngũ hoàng tử bị bỏ rơi đêm, cảm lạnh rồi. Phụ hoàng giận dữ, cả phòng nhũ mẫu thái giám cung nữ đều xử trí hết."

      Tống Gia Ninh lắp bắp kinh hãi, quan tâm : " tại như thế nào?"

      Phùng Tranh lắc đầu: "Ta cũng là tối hôm qua mới biết, trong cung nhiều ngự y hầu hạ như vậy, hẳn có gì trở ngại."

      Tống Gia Ninh gật gật đầu, ánh mắt dừng lại mặt Thăng ca nhi trong ngực Phùng Tranh, tiểu gia hỏa gặm nắm đấm, bị mẫu thân đè tay xuống. Nhìn quả đầu tròn trịa của Thăng ca nhi, Tống Gia Ninh khỏi có chút thất thần. Trước khi xuất giá, tổ mẫu nhắc nhở nàng ba chuyện, sau hôm đó, nghe tin tức lớn của hoàng gia, Tống Gia Ninh mới có thể nghĩ sâu sắc hơn.

      Ngũ hoàng tử bị bệnh này, có khả năng là người bên ngoài động tay chân hay ?

      Nếu phải, vậy khẳng định có liên quan tới tranh đoạt thái tử, nghĩ đến thái tử, lại nhìn hai mẹ con Phùng Tranh trước mặt, Tống Gia Ninh bỗng nhiên thấp thỏm lo âu. Tuyên Đức Đế trọng Sở Vương nhất, mọi người đều có thể nhìn ra, nếu có chuyện ngoài ý muốn, theo lý phải là Sở Vương ngồi lên chỗ này mới đúng, vì sao cuối cùng lại trở thành Thọ vương có tật miệng ? Kiếp trước dân chúng đồn đại, Thọ vương thầm mưu hại Thái Tử và huynh trưởng ruột thịt, huynh trưởng ruột thịt nhất định là chỉ Sở Vương, Thái Tử, là Duệ Vương hay là Tứ hoàng tử Cung Vương, cũng hoặc là. . . Ngũ hoàng tử sinh bệnh lúc này?

      Tống Gia Ninh hoàn toàn biết gì cả, nàng chỉ biết là, Sở Vương, Duệ Vương, Cung Vương cũng có khuyết điểm gì lớn, hình dáng đường đường, hoặc vũ dũng hơn người hoặc tài trí hơn người, Ngũ hoàng tử do hoàng hậu sinh ra, là con trai trưởng duy nhất của Tuyên Đức Đế. nếu rơi vào kết quả Thọ vương đăng cơ, vậy bốn vị hoàng tử này khẳng định đều xảy ra chuyện.

      là Thọ vương thầm động tay động chân sao? Nhưng Sở Vương là huynh trưởng ruột thịt của Thọ vương, tại nhìn hai người huynh đệ tình thâm. . .

      Tống Gia Ninh tin Thọ vương đối với nàng cẩn thận săn sóc là loại người lòng dạ độc ác kia, nhưng thẳng đến lúc này, Tống Gia Ninh cũng rốt cuộc ý thức được, nàng đối với Thọ vương, ra biết rất ít, nàng có lẽ hiểu biết ở trong trướng nhiệt tình, nhưng đối với người bên ngoài như thế nào, đối với ngôi vị hoàng đế có ý nghĩ gì, nàng hoàn toàn biết gì cả.

      Hai người cùng giường chung gối, nhưng trái tim cách nhau rất xa, tựa như có câu cửa khóa chặc, nàng nhìn thấy chỉ là mặt ngoài, trong cửa, mới là Thọ vương, là vị Đế Vương tương lai kia, Triệu Hằng.

      ~

      Triệu Hằng ở Hàn Lâm viện ngày, Hàn Lâm viện viết sách, cũng tham dự trong đó, nhưng tương đối thanh nhàn, chuyện giúp xong, tự chủ được lại nghĩ tới tiểu vương phi ở Vương Phủ. Tối hôm qua lần thứ hai, đến từ phía sau nàng dường như quá thoải mái, tội nghiệp mà cầu nhanh lên, Triệu Hằng nhìn ra được, nàng chịu được, cho nên qua loa chấm dứt.

      Dù sao mới mười bốn, xem ra quả là nên an bài chút, bằng sa vào nữ sắc chậm trễ chính , nàng liên tiếp hầu hạ thân thể cũng chịu được. Còn có, đồng ý tặng nàng đồ trang sức, nàng ôm lấy cổ càng hiếm có, nhưng nhà kho Vương Phủ có được mấy món trang sức nữ nhân, buổi sáng bảo Phúc công công tìm, cũng biết tìm được chưa.

      "Vương Gia?"

      Có người ở bên tai gọi , Triệu Hằng đột nhiên hoàn hồn, mặt biểu tình nhìn lại đối phương.

      vị lão biên tu, cười đưa bản danh sách cho : "Đây là danh sách hôm nay kiểm kê ra, mời Vương Gia xem qua."

      Triệu Hằng nhận danh sách, cúi đầu lật xem, nhưng trong lòng tự trách, để người nhìn ra xuất thần.

      ngày vô tích chấm dứt, Triệu Hằng trực tiếp rời khỏi Hàn Lâm viện, ngồi xe ngựa trở về Thọ vương phủ. Phúc công công sớm chờ ở trước cửa, vừa theo chủ tử trở về phòng vừa thấp giọng : "Tìm ba loại Thượng Phẩm, để bàn rồi."

      Triệu Hằng gật đầu, : "Vương Phi."

      Phúc công công cười, đầu đuôi gốc ngọn hết: "Vương Phi sáng nay thức dậy hơi muộn, Sở Vương phi mang theo Hoàng Trưởng Tôn tới thăm Vương Phi, buổi trưa ở chỗ này dùng cơm. Buổi chiều Vương Phi thổi tiêu lát, làm đám tiểu nhân nghe sướng tai."

      Triệu Hằng cái gì cũng chưa , vào phòng ngủ, gấp thay quần áo, trước nhìn ba loại trang sức Phúc công công tìm thấy, quả là đều là vật tốt.

      Triệu Hằng thưởng Phúc công công thỏi bạc.

      Phúc công công cười híp mắt hầu hạ chủ tử cởi quan phục, thay thân trường bào cổ tròn mặc nhà màu ngọc bạch, lại nâng hai hộp trang sức theo chủ tử hậu viện.

      Tống Gia Ninh tối hôm qua trước ngọt sau đắng, mệt mỏi cực kỳ, lúc ấy liền quên mất Thọ vương muốn đưa nàng đồ trang sức, nhìn thấy hộp trang sức trong tay Phúc công công mới nhớ tới, đồng thời còn nhớ tới ban đêm Thọ vương dáng vẻ sốt ruột ôm nàng cầu hoan, khỏi nóng hai gò má. Hai vợ chồng vào đông thứ gian, Tống Gia Ninh chăm chú nhìn hai cái tráp bên cạnh Thọ vương, nhăn nhó : "Ta giỡn với Vương Gia thôi, người làm đó hả?"

      "Nên thưởng." Triệu Hằng nhìn nàng .

      Ngắn ngủn hai chữ, ra đối với thân thể nàng hài lòng, Tống Gia Ninh khẽ hơi cúi đầu đứng đấy, đều có ý tứ tiếp.

      "Mở ra." Triệu Hằng thúc giục.

      Tống Gia Ninh dạ tiếng, đến bên cạnh , trước mở ra cái hộp dài mảnh thứ nhất, bên trong là cây trâm phượng vàng ròng khảm phỉ thuý, đẹp đẽ quý giá dị thường. Nữ nhân hiếm khi nào thích những thứ này, Tống Gia Ninh vui mừng lấy ra ngoài, thả ở lòng bàn tay tường tận xem xét. Nhìn ra nàng thích, Triệu Hằng nhặt lên cây trâm phượng giúp nàng cài vào trong tóc, ánh mắt bồi hồi lọn tóc nàng.

      Tống Gia Ninh bị nhìn đến đỏ mặt.

      "Đừng mang tiến cung." Triệu Hằng câu quan hệ tới phong hoa tuyết nguyệt.

      Tống Gia Ninh ngạc nhiên.

      Triệu Hằng hạ thấp thanh : "Trong nội cung chú trọng tiết kiệm."

      Tống Gia Ninh hiểu, lập tức liền muốn lấy xuống, Triệu Hằng nắm lấy tay nàng, ra hiệu nàng xem một kiểu khác. Tống Gia Ninh liền đoán được thích nhìn nàng mang, liếc mắt rụt bàn tay lại, lại so với nghe ra còn ngọt ngào hơn. Món trang sức thứ hai là cái vòng huyết ngọc, nửa trắng như băng, cực kỳ oánh nhuận, nửa đỏ như máu, diễm lệ bức người. Tống Gia Ninh đeo vào cổ tay, vừa vặn là nửa mặt màu đỏ, màu đỏ tinh khiết nồng đậm làm nổi bật lên cổ tay trắng trẻo non mịn kia, dụ người muốn nhìn trộm vào tình huống bên trong chiếc váy của nàng.

      Triệu Hằng nhìn thấy qua nàng phong tình mảnh vải, chính vì vậy, mới yên lặng giúp nàng kéo xuống tay áo, dám nhìn nhiều, sợ mình như tối hôm qua, vào lại ra được hậu viện này.

      cố ý che vòng tay lại, Tống Gia Ninh hiểu ngửa đầu, mắt hạnh lấp lánh.

      Triệu Hằng do dự chút, nhưng vẫn nhìn thẳng nàng : "Sau này, hai đêm cùng ngủ, đêm chia phòng, miễn cho nàng mệt nhọc."

      Nhiều chữ như vậy, rất chậm.

      Tống Gia Ninh sau khi nghe , trong lòng khiếp sợ cực kỳ, nàng cho rằng nam nhân đều tham cái kia, Thọ vương vậy mà săn sóc nguyện ý mỗi tháng bớt hưởng thụ mười lần, cho nàng tĩnh dưỡng thân thể. Cảm nhận được săn sóc, Tống Gia Ninh tuy rằng xấu hổ mở miệng, nhưng vẫn dựa vào trong lòng ngực của , hai tay ôm lấy eo , giống như con muỗi : " ra, ra, mỗi đêm lần, ta việc gì đâu. . ."

      thương nàng, nàng cũng phải vì suy nghĩ a, Vương Gia ràng rất thích như vậy.

      Nhìn Vương Phi chôn ở trong ngực , Triệu Hằng sau nửa ngày , cuối cùng nhượng bộ : "Ba buổi tối cùng phòng ngủ, đêm chia phòng." Nếu như nàng thích, cho nàng nhiều thêm mấy lần.

      kiên trì chiếu cố nàng, Tống Gia Ninh gật gật đầu, quyết định như vậy .

      "Đêm nay, ta trước ngủ Tiền viện." Triệu Hằng sờ lên đầu nàng.

      Tống Gia Ninh tối hôm qua hầu hạ vất vả, cần thở ngụm, vui vẻ tiếp nhận, ngược lại hỏi chuyện của Ngũ hoàng tử: "Chị dâu Ngũ hoàng tử bị bệnh, Vương Gia biết ?"

      Triệu Hằng gật đầu: "Nghe , đợi thêm nữa, nếu như lâu khỏi bệnh, nàng thăm."

      thích xã giao, bình thường chỉ cùng huynh trưởng lại lại, nhưng Ngũ đệ sinh bệnh, hai ba ngày khỏe lại cần tỏ vẻ, bệnh tình nặng thêm còn , phụ hoàng chắc chắn thích.

      Tống Gia Ninh lén lút quan sát nam nhân của mình, nhìn ra, nhưng theo bản năng cảm thấy, Ngũ hoàng tử bệnh, cùng Thọ vương quan hệ.

      Sau khi ăn xong tiễn Triệu Hằng, Tống Gia Ninh người nằm ở giường bạt bộ rộng rãi, hồi sờ sờ cây trâm phượng Vương Gia thưởng, hồi hôn vòng tay xinh đẹp quý hiếm kia, đeo lên cổ tay giơ cánh tay tự mình thưởng thức, thích đủ rồi, nàng hài lòng ngủ. Tiền viện, Triệu Hằng người nằm ở giường xa cách mấy đêm, chẳng biết tại sao, lại so với kiều thê tối hôm qua ở bên cạnh, ngủ trễ hơn.



      dhtt, Lierose DuDu, adamno143 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Thọ vương cứ ít thế tới khi nào Gia Ninh mới hiểu được đây
      Chris_Luuannie196 thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ít nhưng săn sóc là được. Cứ để Gia Ninh khám phá từ từ .
      AChu thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cảm ơn nàng Quýt đường vẫn up bài đều đặn cho chị em!

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Hi vọng bạn tiểu Ninh sớm hiểu được tâm ý của bạn Thọ Vương ha
      VŨ ANH THƯ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :