1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tận Xương - Tô Lưu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      Chào các bạn, mấy ngày nay và hết tuần sau mình rất bận nên thể edit thêm chương nào được, các bạn thông cảm cho mình nhé. Chương hôm nay mình làm mới được khoảng 60%, mà rất bận nên thể cố để đăng lên được. Từ chương 58, mỗi chương dài chỉ bằng nửa những chương mình đăng gần đây nên có lẽ mình làm với tốc độ nhanh hơn. Mong các bạn ủng hộ mình, cảm ơn các bạn nhiều lắm.
      seattle, Mengotinh_Ranluoi, linhdiep177 others thích bài này.

    2. Nhok_Njco

      Nhok_Njco Active Member VIP

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      119
      Người ngoài hành tinh thích bài này.

    3. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      Cảm ơn bạn nhé, mình bỏ truyện đâu, mình thích truyện này lâu lắm rồi :yoyo19::yoyo19:, do mình bận nên mới nghỉ giữa chừng thôi, khi mình quay lại, mong rằng hiệu suất tăng gấp đôi:yoyo17::yoyo17:
      Last edited: 7/4/19

    4. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      ☆Chương 56. Bắt kẻ thông dâm

      Biên tập: Lão F

      Chuyện phát sinh đêm hôm ấy, có phần ngọt ngào lại cũng có phần hơi... hỗn loạn.

      Đến lúc đó Phương Châm mới biết, như lời Nghiêm Túc , phương diện này là lần đầu tiên. Đây cũng là lần đầu tiên điều này làm cho Phương Châm có cảm gíac hãnh diện. Nghiêm Túc luôn đè nặng người, làm gần như thể kháng cự lại. Bây giờ rốt cuộc cũng biết được rằng, ra người đàn ông này cũng có mặt ngây ngô như vậy, mà bản thân mình lại là người có kinh nghiệm hơn.

      Tuy rằng điều này cũng có gì đáng để khoe khoang.

      Cái gọi là hỗn loạn cũng phải do lần đầu Nghiêm Túc làm chuyện này nên có khuyết điểm phương diện năng lực, mà là tiết tấu của đủ hơi. Ví dụ như, có đôi khi ràng Phương Châm còn hưởng thụ, lại dừng, còn có vài lần Phương Châm thậm chí lên đỉnh, mà còn ở đó "phấn đấu". Kiểu tiết tấu ăn nhịp này làm Phương Châm vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, thậm chí còn cảm thấy sao người đàn ông này lại đáng đến thế.

      Khi lần thứ nhất kết thúc, Phương Châm nhịn được hỏi Nghiêm Túc: "Trước đây chưa từng tìm hiểu qua chuyện này sao?"

      "Đây là bản năng của cơ thể, cho rằng cần phải tìm hiểu gì. Từ khi sinh ra, bản năng này khắc vào máu của chúng ta, chỉ cần chờ đến lúc thích hợp khai quật nó là được rồi."

      Nghiêm Túc trời sinh kiêu ngạo, ngay cả khi lần đầu có vẻ trúc trắc, cũng chẳng thèm để ý. Theo ý kiến của , dao càng mài càng sắc, thực chiến mới là người thầy tốt nhất. cũng rất xem thường những bộ phim tình cảm dành cho các trạch nam thích YY.

      Dùng lời của Lí Mặc chính là: quá giả dối!

      Kết quả, đến lần thứ hai, Nghiêm Túc có thể dùng lý luận hoàn mỹ của mình gỡ hòa ván. Đến lần thứ ba, kinh nghiệm đáng thương của Phương Châm đủ xài, trừ việc liên tục cầu xin tha thứ ra cũng chẳng có cách nào khác.

      Trong lòng cảm thán: hóa ra làm chuyện này cũng có thể vô tự thông. có người có thiên phú phương diện này.

      đột nhiên cảm thấy tình cảnh của mình được tốt lắm. Bây giờ, mới ngày đầu tiên Nghiêm Túc hung mãnh như vậy, chờ sau này đánh bóng gươm giáo rồi bản thân còn đường sống sao?

      Sớm biết vậy cắn chặt nhả, suốt đời cứ lấy cái chết của La Thế làm cái cớ là được rồi.

      Nghĩ đến La Thế, trong lòng Phương Châm hơi chua xót. Chuyện lên giường với Nghiêm Túc này, tuy rằng về mặt sinh lý là thuận lý thành chương, nhưng về mặt tâm lý lại cảm thấy có phần áy náy. Vì Nghiêm Túc La Thế mới chết, vài năm sau lại nằm giường Nghiêm Túc, dù nghĩ thế nào cũng được.

      Nghĩ đến đây, trong lòng Phương Châm liên tục thở dài. Nhưng mà, đêm hôm đó cũng chẳng có thời gian để xót xa hay cảm nhận. Sức chiến đấu của Nghiêm Túc rất dai, lần náo loạn này kéo dài đến sau nửa đêm. Phương Châm lại có uống chút rượu, đến cuối cùng mệt mỏi ngừng ập đến, ngay cả việc mình ngủ như thế nào cũng biết.

      Cho nên cũng biết trong khi ngủ Nghiêm Túc làm chuyện gì. Vị đại gia này luôn luôn quý cơ thể nên gần như dính vào rượu chè hay thuốc lá gì cả, nhưng sau khi xong việc, lại nghĩ đến lý luận trước đây của Lí Mặc, vì thế cho người mang bao thuốc đến, yên lặng dựa vào đầu giường hết điếu.

      Quả nhiên chuyện này dễ nghiện, cơ thể Phương Châm đẹp đẽ hệt như tưởng tượng của , thậm chí còn vượt xa dự liệu của . Từ trước, phương diện này hề có hứng thú, có thể bởi vì bị Đoàn Vịnh Thi tính kế, làm cho sinh ra cảm giác chán ghét ràng với phụ nữ.

      Nhưng Phương Châm giống vậy, bởi vì có tình tưới tắm, nên khi làm loại chuyện này, căn bản là thuận lý thành chương. Khi trong đầu có gánh nặng, hết thảy đều phá lệ mà trở nên tốt đẹp.

      Nghiêm Túc hút đến cuối cùng, hàm điếu thuốc vụ lược tính trẻ con hướng Phương Châm mặt phun . Nhìn đối phương mơ màng ngủ, vô thức đưa tay ra trêu chọc rồi nhịn được mỉm cười. Cuối cùng, dập điếu thuốc, kéo chăn lên tràn truồng ngủ với Phương Châm.

      Kết quả khi vừa chui vào, nửa người dưới cẩn thận chạm vào thân thể Phương Châm. ràng phóng ra vài lần nhưng cơ thể lại lập tức có phản ứng, quả thực làm rất bất đắc dĩ. nhìn Phương Châm an tĩnh ngủ, do dự có nên đánh thức . Sau đó, suy nghĩ đến việc cơ thể phụ nữ yếu ớt, nên chỉ có thể cố nén dục vọng rời khỏi giường, vào phòng tắm tự mình giải quyết lần. Sau khi xối nước lạnh trong phòng tắm, rồi mặc bộ đồ ngủ thậm chí còn cầm thêm cái chăn, lúc này mới an tâm thiếp .

      Buổi sáng ngày hôm sau, Phương Châm dậy trước Nghiêm Túc. Lúc tỉnh dậy, vẫn còn nhớ chuyện xảy ra tối qua, vì thế nằm thẳng người ở đó lặng lẽ tự kiểm điểm phen. Quả nhiên phụ nữ cũng giống vậy, sau khi bị cấm dục lâu ngày phóng túng như vậy phải ? Dù cảm thấy rất có lỗi với La Thế, nhưng nội tâm vẫn như trước, khát khao vẫn chưa từng tiêu tan.

      nghiêng người nhìn vẻ mặt khi ngủ của Nghiêm Túc, người đàn ông này đẹp mắt, khó trách bản thân lại bị từng bước gài bẫy đến tận đây. Chớ chi đến chuyện còn dịu dàng quan tâm săn sóc mình đầy đủ, nếu biết giữ lấy người đàn ông như vậy, đúng là đồ ngốc.

      Phương Châm nhịn được đưa tay qua, vỗ nhè lên sóng mũi của Nghiêm Túc, từ từ trượt đến môi đối phương, tiếp theo là cằm, sau đó là cổ, cuối cùng dừng lại yết hầu.

      Có phải khi người, ngay cả mái tóc của người đó cũng làm cho mình cảm thấy gợi cảm ? Phương Châm sờ yết hầu mượt mà của Nghiêm Túc, cơ thể lại hơi hơi có phản ứng.

      biết mình mặc gì, hoàn toàn trần truồng. Nhưng xem ra, Nghiêm Túc có mặc quần áo, cổ áo ngủ bị lộ ra bên ngoài chăn.

      Chắc tối qua tắm. Trong đầu Phương Châm nghĩ vậy, cũng muốn thu tay lại, vào phòng tắm tắm chút. Kết quả tay còn chưa kịp rời khỏi làn da của đối phương, hai mắt Nghiêm Túc đột nhiên mở ra, ngay lập tức nắm lấy tay phải của , rồi trực tiếp kéo vào trong chăn của , và đặt lên nửa người dưới dựng đứng của .

      Cơ thể phụ nữ mềm mại ấm áp cách lớp vải chạm vào thứ đó làm cho Nghiêm Túc nhịn được rên tiếng. Đây là tượng sinh lý bình thường của đàn ông, thời điểm tỉnh dậy lúc sáng sớm chính là cái đức hạnh này đây, Nghiêm Túc cũng chẳng có may mắn mà thoát khỏi. chút nghĩ ngợi nhào qua hôn Phương Châm, nhiều lời cởi hết quần áo.

      Lúc này ngôn ngữ là thứ cần thiết nhất, chỉ cần hành động là được. Phương Châm vốn cũng có phản ứng, tất nhiên lúc này cự tuyệt, thuận theo Nghiêm Túc tùy ý công thành đoạt đất người mình, cuối cùng gần như say đắm đến mức ngất .

      Loại cảm giác này làm cho người ta thể kháng cự, Phương Châm cảm thấy bản thân mình còn thuốc nào cứu chữa được.

      Trạng thái của Nghiêm Túc buổi sáng hôm đó rất tốt, chiến đấu liên tiếp hai trận. Đến cuối cùng, Phương Châm chịu nổi, vừa khóc nức nở vừa đau khổ cầu xin đối phương, lúc này Nghiêm Túc mới dập tắt ý định vào hiệp thứ ba, chỉ trần truồng ôm Phương Châm nằm giường rất lâu, chờ đến khi tinh thần hồi phục mới buông ra để vào phòng tắm rửa mặt.

      Phương Châm ở trong phòng tắm kì cọ hết tiếng, lúc ra cũng gần giữa trưa. Lúc ra, mặc áo choàng tắm ra vẻ trấn định nhìn đối phương, hỏi: "Hôm nay làm sao?"

      "Phiên dịch của làm, sao làm được? cũng chả có cách nào trao đổi với người Pháp."

      Phương Châm bật cười, kiểu quỷ quái như vậy mà cũng được. Nhưng nghe mình là phiên dịch của mặt Phương Châm khỏi đỏ lên. Đúng vậy, ràng đảm nhận vị trí phiên dịch, kết quả chữ cũng chưa cho người ta dịch qua. Trình độ tiếng Pháp của Nghiêm Túc ràng cao hơn hẳn , thế mà còn mặt dày lấy cớ này lừa đến Hongkong.

      Bây giờ Phương Châm mới hiểu được, ngay từ đầu Nghiêm Túc bắt đầu tính kế ăn . Việc mình thiếu Thẩm Khiên hai mươi vạn kia vừa lúc giúp tay, làm cho có cái cớ lừa ra khỏi thành phố S.

      Tâm tình của người chuyến lữ hành giống như kiểu sinh viên mới vào đại học, họ cởi mở hơn ở thành phố mà mình xa lạ. Cho nên, mới có nhiều người khi công tác giữ mình nổi là như vậy, có lẽ trong tình cảnh có người quen có thể khiến con người ta phóng khoáng hơn, cảm giác ngại ngùng cũng mờ nhạt ít.

      Phương Châm cảm thấy bản thân mình quả là biết xấu hổ tới cực độ. Nhìn Nghiêm Túc trần nửa người tới lui trước mặt thôi mà làm tâm tư động đậy.

      quá kỳ cục. nhịn được đưa tay vỗ vỗ hai má, hít sâu mấy hơi mới làm cho cảm xúc ổn định lại.

      Sau đó theo Nghiêm Túc ăn điểm tâm. Khi ăn cơm, Nghiêm Túc với thế này: "Khi quay về, em đem hai mươi vạn thiếu Thẩm Khiên kia trả cho ta . Tiền cho em, đừng nên nợ ân tình của người ta, tốt lắm."

      "Được ạ." Phương Châm cự tuyệt, dù sao như vậy, cũng có gì phải giả bộ mất tự nhiên. Thiếu tiền Nghiêm Túc cùng lắm là trả bằng thịt là được.

      Phương Châm nghe lời như vậy làm cho Nghiêm Túc cảm thấy rất hài lòng, vì thế gắp miếng bánh cho Phương Châm: "Nếu em biết nghe lời như vậy từ sớm tốt rồi."

      "Sớm là khi nào? Chuyện tình cảm này là nước chảy thành sông, phải cứ sớm là có thể sớm mà."

      "Chẳng lẽ sau khi tới Hongkong em mới ? Nghiêm phu nhân của , dối cũng phải viết nháp ra trước đấy."

      Phương Châm nhịn được lườm cái, nghĩ đến việc cái tên kia liền lại: "Cái gì hả, có chuyện em muốn trao đổi với chút. Em cảm thấy quan hệ của chúng ta bây giờ rất tốt, tạm thời em muốn có bất cứ thay đổi nào."

      Nghiêm Túc thông minh như vậy đương nhiên có thể lập tức hiểu được ý trong lời của , nhưng lập tức trả lời, mà là hỏi ngược lại: "Em cảm thấy thành ý của còn chưa đủ sao?"

      " phải vấn đề ở , chủ yếu là do em cảm thấy quá nhanh. Những người nhau bình thường cũng lập tức kết hôn sau khi họ lên giường với nhau phải . Em cảm thấy cần phải có đoạn thời gian đương tìm hiểu lẫn nhau, hai chúng ta cũng chưa đủ hiểu đối phương, nên nếu suy nghĩ kĩ càng mà kết hôn hay cho lắm."

      "Em cũng đúng, con người còn rất nhiều ưu điểm mà em chưa biết, quả em cần phải biết nhiều hơn về . Nhưng em phải biết nắm chặt thời điểm, cơ hội đợi ai, bỏ qua thôn này cũng có cửa hàng này nữa."

      Phương Châm nhịn được cười: "Cái khác , bản lĩnh khoe khoang khoác lác của em được chỉ giáo. Xem ra, cần thiết phải ở chung ít lâu rồi, xem xem người còn có phẩm chất cao cấp gì ."

      "Cái từ cao cấp này dùng người tuyệt đối là nghĩa tốt." xong, Nghiêm Túc kề sát vào người Phương Châm, ngửi ngửi bên cổ , "Nếu em cảm thấy chưa đủ, chúng ta có thể trở về phòng tiếp tục chơi trong chốc lát."

      " cần cần. Phương diện năng lực kia của em hiểu vô cùng ràng, cần phải tạo thêm ấn tượng cho em đâu."

      Đừng đùa, chơi nữa chơi hỏng đấy. Ngay cả lúc này Phương Châm cảm thấy phía dưới có hơi đau, xem ra cần phải nghỉ ngơi vài ngày rồi mới tiếp được.

      Thành ra, khi hai người còn ở đó đẩy em kéo, ngoài cửa lại truyền đến tiếng tranh cãi ầm ĩ. Phương Châm nhất thời tò mò, đến cửa nhìn phía ngoài qua mắt mèo, nhìn hồi lâu cũng chẳng nhìn ra cái gì, chỉ nghe như có tiếng phụ nữ hét to chói tai, quả rất náo nhiệt.

      Nghiêm Túc ôm lấy từ phía sau hỏi: "Làm sao, xảy ra chuyện gì à?"

      "Hình như là bắt kẻ thông dâm." Phương Châm nghĩ nghĩ rồi đáp.

      -------------------------------------------------------------------------------

      Ngoài cửa có người bắt kẻ thông dâm.

      Phương Châm nghe tiềng ồn ào kia mà ngứa ngáy khó nhịn, cuối cùng vẫn là nén nổi tò mò, lặng lẽ mở khe cửa . thò đầu ra ngoài nhìn quanh hai lần, vô ý phát người bị cuốn vào cuộc chiến này lại là giáo sư Vưu và Hứa Minh Lượng.

      hành lang có người phụ nữ trẻ tuổi đuổi đánh giáo sư Vưu, nhìn bộ dạng của giáo sư Vưu, ràng là chưa rời giường bị người ta bắt khi còn nằm trong chăn. Chân ấy chỉ mang chiếc dép lê, chật vật tránh né, người phụ nữ trẻ tuổi phía sau cắn chặt buông, còn mắng chửi, đuổi theo đánh dã man, xuống tay chút lưu tình.

      Phía sau là Hứa Minh Lượng và mấy người đàn ông lực lưỡng. Mấy người đàn ông kia chắc chắn là do người phụ nữ trẻ gọi đến giúp tay, phụ trách việc cản trở Hứa Minh Lượng, để ta chạy đến cứu người tình. Giữa trưa ở tầng trệt, phần lớn khách khứa đều ăn cơm, nên động tĩnh tuy lớn cũng có người xem nhiều.

      Phương Châm đứng đó nhìn đến ngây người. Đây là lần đầu thấy cảnh bắt gian, còn liên quan tới người mà biết. Thấy giáo sư Vưu như vậy, Phương Châm rất muốn giúp bà ấy, nhưng hiển nhiên chuyện lần này là giáo sư Vưu đúng, Phương Châm lại cảm thấy có hơi mất hứng. Nhất là khi nghĩ đến chuyện giáo sư Lô từng làm với , nên Phương Châm chẳng thể đồng tình cho vợ ông được.

      Đằng sau, Nghiêm Túc cũng tới cười : "Sao thế, em thích xem loại chuyện náo nhiệt như vậy sao?"

      ", có." Phương Châm vội vàng rút đầu về, chắn lại trước cửa cho Nghiêm Túc nhìn, còn thuận tay đóng cửa lại.

      Nghiêm túc chăm chú nghe ngóng thanh kia: "Em ngại ồn ào giúp em tiếng, giữa trưa mà còn nháo thành như vậy là khó coi."

      "Thôi ạ, chắc lát nữa an tĩnh, nhất định là có người báo cho nhân viên khách sạn rồi.”

      "Phụ nữ các em đôi khi cũng lợi hại , đặc biệt khi đánh tiểu tam, sức chiến đấu tưởng như bùng nổ vậy."

      Phương Châm trừng mắt liếc : "Đó cũng là do ác tâm của đàn ông các , quản được thứ ở nửa người dưới của mình đó."

      "Chẳng lẽ làm loạn với đàn ông phải phụ nữ à? Ngoài tình dục ra ngoại tình trong hôn nhân sao lại phải lỗi chung của đàn ông lẫn phụ nữ chứ. nghĩ đến chuyện này nên phân biệt đàn ông hay phụ nữ, mà chỉ nên xem xét cá nhân mình. Có vài người trời sinh tự trọng, có vài người trời sinh phóng túng, tính cách làm nên con người mà."

      Nghe vậy, Phương Châm liền nghĩ đến mẹ , bác bảo dưỡng rất tốt, hệt như người phụ nữ ba mươi vậy, còn chuyên chọn những tiểu thịt tươi hai mươi tuổi để hạ miệng, là làm cho người ta "bội phục" từ đáy lòng. So với mẹ của Nghiêm Túc, giáo sư Vưu vẫn chẳng là gì.

      Hai người đều tiếp tục để ý đến chuyện đánh nhau ở bên ngoài, cùng nhau trở về phòng thay quần áo. Nghiêm Túc có quần áo ở đây, trở về phòng bên cạnh của mình. Phương Châm kéo cửa tủ quần áo ra đứng đó chọn rất lâu, rốt cuộc cuối cùng vẫn chọn bộ váy đơn giản tươi mát.

      Nghiêm Túc hôm nay cho ngày nghỉ, cần tới bưng trà rót nước cho . Phương Châm vừa nghĩ đến chuyện tối qua cảm thấy xấu hổ, cũng mong gặp lại Phương Kết Côn, vì vậy vui vẻ đồng ý, thay quần áo xong xuống lầu dạo.

      Trong khách sạn, các khu vực giải trí đều có đầy đủ, hôm nay Nghiêm Túc phải làm việc với khách hàng nên chỉ có mình chơi, nên liền đề nghị Phương Châm có thể dạo trong khách sạn, chọn thứ mình thích mà chơi. Ví dụ như làm SPA thả lỏng chút, hoặc là ngâm suối nước nóng. Nếu muốn rèn luyện thân thể, có thể đến phòng tập gym, tới đây, Nghiêm Túc cố ý chen thêm câu: "Em tới đó, có những huấn luyện viên dáng người rất đẹp đến phục vụ, em đừng bỏ lỡ."

      Phương Châm cảm thấy từ lúc hai người bọn họ đâm thủng lớp màng kia, Nghiêm Túc chuyện với càng chẳng cố kỵ gì. bĩu bĩu môi cố ý làm trái với lời : "Ai em muốn đợi trong khách sạn, khó có dịp đến được Hongkong, đương nhiên em muốn ra ngoài chơi rồi."

      "Được, vậy cử tài xế đến đón em, để ông ấy chở em đâu . Nhớ kĩ phải về trước giờ cơm tối là được."

      "Sao vậy, lại phải ăn cơm với khách hàng à."

      ", là ăn cơm với ." Nghiêm Túc đứng trong hành lang, nâng cằm Phương Châm lên, tiến gần đến bên miệng , hôn sâu cái, "Món ngon nhất trong bữa tối tất nhiên là em rồi."

      xong lời này, Nghiêm Túc nghênh ngang bỏ , quay lưng lại phất phất tay với Phương Châm, hết sức tiêu sái.

      Phương Châm vừa bực mình vừa buồn cười, cuối cùng cười khổ lắc đầu về phòng lấy túi xách, rồi ra khỏi cửa. Lúc sắp , cố ý vểnh tai nghe ngóng, đám người tới bắt gian vừa nãy hình như rồi, đám người giáo sư Vưu cũng chẳng có động tĩnh gì, biết có phải là do sợ mất mặt nên trả phòng chạy lấy người rồi .

      Phương Châm cũng lười để ý đến bọn họ, mình xuống lầu dạo phố. để Nghiêm Túc cho lái xe đưa , dù sao cũng có ý định xa, chỉ tùy tiện dạo con đường thương mại ngay bên dưới khách sạn. Bây giờ là thời điểm náo nhiệt trong ngày, có rất nhiều cửa hàng đường, Phương Châm tùy ý dạo qua các cửa hàng ở đây, hề có mục đích mua đồ.

      mệt rồi, đến tiệm cà phê, gọi tách cà phê và ngồi xuống chiếc bàn bên đường, nhìn phong cảnh rồi nhìn dòng người qua lại. rất lâu rồi thoải mái hưởng thụ cuộc sống như vậy, trước đây sống áp lực và cả tự ti, đặc biệt là vài năm sau khi La Thế chết, cuộc sống đối với quả thực chính là thảm hại.

      tại xem ra làn khói mờ mịt dần dần tan biến, ngay cả khi có mặt tròi soi sáng cũng là sau cơn mưa trời lại sáng. Phương Châm đột nhiên cảm thấy tâm tình rất tốt, dường như cái gì cũng cần phải nghĩ, cái gì cũng cần phải làm, trong lòng sinh ra cảm giác hạnh phúc.

      Nhưng cảm giác hạnh phúc này của chỉ tồn tại trong thời gian ngắn. còn chưa uống xong tách cà phê trong tay, nghe thấy phía sau có người gọi . thanh Phương Châm nghe được là giọng của phụ nữ, quay đầu nhìn lại lập tức lắp bắp kinh hãi. Người gọi phải ai khác, đó phải là người phụ nữ trẻ vừa rồi mang theo hội "Huynh đệ" đến đuổi đánh giáo sư Vưu sao?

      ngờ đối phương lại biết cả tên , điều này làm cho Phương Châm cực kỳ bất ngờ. chậm rãi đứng lên, nghi ngờ hỏi: "À, xin hỏi là..."

      "Tôi là Lâm Thụy, bạn Hứa Minh Lượng. À , là bạn trước, nhớ tôi sao?"

      Lâm Thụy vừa chuyện vừa ngồi xuống trước mặt Phương Châm. nhìn qua có chút tiều tụy, đôi mắt ràng có dấu vết của việc khóc. Nhưng che giấu khá tốt, có bộ dạng thất hồn lạc phách của người phụ nữ bị phản bội bình thường.

      Phương Châm cũng ngồi xuống: "À chuyện kia xin lỗi , buổi trưa tôi cố ý nhìn lén mọi người."

      " sao, tôi dám dẫn người đến đánh trước cửa cũng sợ có người khác nhìn. Loại người thích ăn cơm mềm như Hứa Minh Lượng kia, tôi đây chán ngấy rồi, mượn cơ hội này đánh cho ta trận, sau này chúng tôi đường ai nấy ."

      " có thể nghĩ được như vậy còn gì tốt hơn, bỏ qua cái này hẳn gặp được cái tốt hơn. Trưa hôm nay thấy như vậy còn tưởng rằng muốn mang ta về giáo huấn trận chứ. cứ thả ta như vậy thôi sao?"

      "Tùy ta, tôi chỉ muốn xả giận là được rồi. Những thứ khác tôi muốn quản cũng chẳng quản nổi. Dù sao người phụ nữ kia cũng là người có gia đình, thể ly hôn vì ta được. Đương nhiên ta cũng có ý định kết hôn. Hai người đó là đôi đê tiện chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu mà thôi. Người phụ nữ kia nhìn trúng thân thể trẻ trung của ta, ta lại nhìn trúng tiền của bà ta có thể cung cấp cho ta tiêu xài. Loại người này bám váy đàn bà được ngày cũng bám váy đàn bà được cả đời, vậy còn tìm được đối tượng để bắt cá hai tay lại là thứ ăn bám. là ghê tởm."

      Phương Châm cảm thấy con người Lâm Thụy rất có cá tính, tuy rằng chuyện khá thẳng nhưng lại rất thoải mái. Đúng lúc này, cà phê của Lâm Thụy được mang ra, Phương Châm dứt khoát nâng cốc cười với nàng: "Chúng ta lấy cà phê thay rượu uống ly , chúc mừng thuận lợi bỏ được người đàn ông đáng ghét kia."

      "Được, uống ly." Lâm Thụy nâng ly chạm cốc với Phương Châm, hai người đều uống tượng trưng ngụm. Lâm Thụy buông tách cười với Phương Châm, lại hỏi, "Phương Châm, nhớ tôi sao?"

      "Xin lỗi, tôi có ấn tượng gì cả. ngại quá."

      " sao, vậy có nhớ Hứa Minh Lượng ?"

      "Tôi nhớ, nhưng tôi cảm thấy ta nhìn rất quen, giống như từng gặp ở đâu đó."

      "Vậy đúng rồi, nhờ ta tôi mới biết đấy. chắc chắn quên Hứa Minh Lượng là loại người nào, ta là họ của La Thế, khi và La Thế đính hôn, có mời người trong nhà và bạn bè ăn cơm, lúc ấy tôi mới quen Hứa Minh Lượng lâu, tôi cũng theo tới đó. Hôm đó là nhân vật chính nên đại khái chắc là do bận rộn, nên nhớ được bọn tôi, nhưng tôi vẫn nhớ kỹ . Thành ra, chớp mắt nhiều năm trôi qua như vậy, La Thế qua đời, tôi với Hứa Minh Lượng cũng kết thúc, thế giới này là biến hóa khôn lường."

      Đáp án này rất bất ngờ, Phương Châm cố gắng nhớ lại buổi đính hôn kia, rốt cuộc trong ấn tượng mơ hồ cũng nhớ ra dược bóng dáng Hứa Minh Lượng và Lâm Thụy. Khó trách cảm thấy Hứa Minh Lượng nhìn quen mắt nhưng lại nhớ là ai, ra là họ của La Thế. Mặc dù buổi đính hôn kia là tiệc gia đình, nhưng bạn bè thân thích của La gia cũng có ít người, nhưng chủ yếu là do Phương Châm bận rộn mời rượu nên người cũng nhớ được. nghĩ đến chuyện nhiều năm như vậy lại có thể gặp được người cũ, mà đối phương vừa liếc mắt nhận ra .

      " ra là gặp khi ấy, ngày hôm đó tôi rất bận, nên nhớ kỹ các , ngại quá."

      " sao, nếu là tôi, tôi cũng chẳng nhớ được. tốt xấu gì còn có chút ấn tượng với Hứa Minh Lượng. Nhưng thôi, cũng chẳng cần thiết phải nhớ làm gì, chỉ tổ làm dơ bẩn đôi mắt của mình. Cứ để cho và bà già kia song túc song tê , hừ, tôi muốn nhìn xem bà già kia có thể cho ta được bao nhiều tiền, dù người ta có cấp dưỡng cho con chó săn, cũng thấy đem hết tài sản cho . Chỉ chơi đùa mà thôi."

      Khi Phương Châm nghe gọi giáo sư Vưu tiếng bà già, cảm thấy hơi là lạ. Chắc là do quen giáo sư Vưu, hơn nữa nghĩ rằng giáo sư Vưu thoạt nhìn là người phụ nữ đoan trang hào phóng như vậy lại ngoại tình. Ngẫm lại bộ dạng chật vật của bà hôm nay, Phương Châm lòng cảm thấy rất có ý nghĩa.

      Chồng ở nhà tốt sao, nhất định phải tìm bạn trai của người khác.

      Lâm Thụy bưng ly lên uống hớp lớn, có chút cảm khái : "Phương Châm, chuyện năm đó của , tôi cũng có nghe hai. Phải rằng nên làm như vậy, rất đáng."

      "Thôi, chuyện quá khứ cứ để nó trôi qua . Tôi lúc ấy cũng là nhất thời xúc động, chấp nhận được tin La Thế đột nhiên qua đời. Tóm lại, khi đó là do tôi rất ấy."

      "Aiii, nhìn như vậy chắc chẳng biết gì rồi, còn tù vì loại đàn ông này. Chuyện quá khứ qua nhiều năm như vậy, tôi cũng sợ làm đau lòng nữa, hôm nay cứ dứt khoát hết cho biết . La Thế và Hứa Minh Lượng là cùng loại người, Hứa Minh Lượng chính là do La Thế giới thiệu cho người phụ nữ Vưu Tố Cầm kia. Bọn họ toàn bộ chả phải thứ tốt lành gì."

      My Nam Anh, Suuuly, Dinhloan11 others thích bài này.

    5. Người ngoài hành tinh

      Người ngoài hành tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      131
      Được thích:
      387
      Hehe, :yoyo69:mình quay lại rồi đây các bạn. Mong rằng mọi người tiếp tục ủng hộ mình :cute::th_41:
      Mengotinh_Ranluoi, levuong, seattle4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :