1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 4
      Edit: Ngân Nhi

      Chơi xong vài ván, Cố Tư Ức liền chào tạm biệt bọn họ rồi về phòng.

      Buổi sáng đến sớm nên lúc trải giường thu dọn đồ đạc có ai trong phòng cả, lúc này trở lại phòng có thêm hai .

      Cố Tư Ức chủ động chào hỏi mấy bạn, tự giới thiệu bản thân: “Mình tên là Cố Tư Ức, lớp 10/6.”

      “Mình tên là Từ Lâm, từ cấp hai trường này chuyển lên, trước học lớp 8.” bạn tóc ngang vai cười tươi , “Trong phòng này toàn là lớp 6 thôi.”

      bạn tóc ngắn thu dọn lại đống sách, : “Mình tên Lam Hiểu Thu, trước học lớp 1.” Giọng cũng nhàng giống vẻ bề ngoài.

      Nghe mọi người giới thiệu xong, Cố Tư Ức lại cười : “Mình từ thành phố B tới đây, còn chưa quen với trường này, về sau mong được các cậu quan tâm chiếu cố nhiều hơn.”

      Thấy Từ Lâm chuẩn bị trải giường chiếu, bèn tới giúp đỡ.

      Hai người vừa làm vừa trò chuyện, rất nhanh làm xong.

      Cố Tư Ức lại tới giúp Lam Hiểu Thu, bạn từ chối, nhàng lời cảm ơn, vừa ôn hòa cũng vừa xa cách.

      Mãi cho đến giờ cơm tối mà bạn học còn lại vẫn chưa đến.

      Từ Lâm : “Bọn mình ăn cơm trước , có khi ngày mai cậu ấy mới đến ý.”

      Thế là ba người cùng nhau tới nhà ăn.

      Dọc đường, Từ Lâm cực kì hăng hái cho Cố Tư Ức nghe về những người nổi tiếng trong trường.

      bạn ra vẻ thần bí : “Cậu có biết bảo vật của trường chúng ta là gì ?”

      Cố Tư Ức suy nghĩ lát rồi : “Be yourself?”

      Đây là khẩu hiệu của trường trung học Long Hưng, được khắc tấm bia đá cạnh cổng trường.

      “…” Từ Lâm đầu đầy vạch đen.

      bạn dài dòng nữa mà thẳng vào vấn đề: “Là Hạ Chi Tuyển đó! Cậu nhìn bảng vàng danh dự chưa? Cậu ấy đứng ở vị trí đầu bảng, năm nào cũng đứng nhất, mà phải chỉ ở trong trường thôi đâu, mà là đứng đầu toàn thành phố ý! Cậu ấy chỉ học giỏi mà lại còn cao lớn đẹp trai nữa, lần nào bầu chọn hotboy của trường cậu ấy cũng nhận được số phiếu cao nhất.”

      “Ồ…” Cố Tư Ức chậm rãi gật đầu.

      cho cậu nghe tin vui nhé!” Từ Lâm mừng rỡ , “Hạ Chi Tuyển cùng lớp với bọn mình đấy, lớp 10/6! Cậu biết là bọn bạn cũ ghen tị với mình thế nào đâu, từ nay về sau mỗi ngày mình chỉ cần quay đầu là có thể nhìn ngắm được vẻ đẹp trai của Hạ Chi Tuyển rồi.”

      Cố Tư Ức nở nụ cười chân thành, ra học sinh của trường trung học trọng điểm cả nước cũng thích buôn chuyện và mê trai đẹp, giống với tưởng tượng của là ai cũng giành giật từng giây từng phút để học tập, quan tâm đến những chuyện khác, tốt đấy.

      Hai người cứ chuyện say sưa với nhau, chỉ có Lam Hiểu Thu bên cạnh là gì.

      Vào nhà ăn, Lam Hiểu Thu rửa tay, Từ Lâm thầm với Cố Tư Ức: “Cấp hai ở trường này xếp lớp dựa vào kết quả học tập, trước cậu ấy học ở lớp 1 cùng với Hạ Chi Tuyển đấy, là học sinh đứng trong top 10, kiêu ngạo lắm, thích giao thiệp với ai đâu.”

      Cố Tư Ức cười : “Chắc là tính cậu ấy hướng nội, thích chuyện thôi.”

      Đợi Lam Hiểu Thu rửa tay xong ra, ba người mới cùng nhau cầm khay lấy cơm.

      Nhà ăn của trường rất rộng, có tổng cộng ba tầng, mỗi tầng đều có những đặc điểm khác nhau.Cố Tư Ức đứng ở tầng nhìn lượt, tuy rằng thức ăn cũng khá đa dạng, nhưng hình như có món nào cay phải, nhìn mấy món thanh đạm nhạt nhẽo kia, chẳng có hứng thú ăn gì cả.

      muốn lên tầng hai xem thế nào, nhưng Lam Hiểu Thu và Từ Lâm chọn xong đồ ăn rồi, lấy cơm và canh, dựa tôn chỉ hòa đồng với các bạn, Cố Tư Ức lại chọn bừa mấy món rồi theo sau.

      Lúc lấy cơm tự dưng có bạn ở đâu đột ngột lao vào đụng trúng , làm thức ăn trong khay đổ hết ra ngoài.

      Mặc dù Cố Tư Ức nhanh nhẹn tránh , nhưng vẫn bị bát canh đổ vào người, mặc quần bò và áo cộc tay màu trắng, giờ cái áo bị bẩn mảng lớn vì bát canh trứng cà chua kia.

      Hai bạn kia cứ đùa giỡn ầm ĩ với nhau, đụng vào Cố Tư Ức chỉ liếc mắt nhìn cái, vẻ mặt nhơn nhơn khinh bỉ, có ý định xin lỗi.

      “Đụng vào người ta mà xin lỗi à?” Cố Tư Ức lên tiếng.

      Hai định rời lập tức dừng bước, lúc này mới quay lại nhìn kĩ Cố Tư Ức, trong hai giày cao gót, tóc dài xõa vai, mặc váy liền màu trắng, dáng vẻ giống như nữ thần dịu dàng động lòng người trong lòng các nam sinh, nhưng giọng điệu của ta rất phách lối, vênh mặt : “Ai bảo mày có mắt, lại đứng đúng chỗ này chặn đường bọn tao? Lại còn dám bảo bọn tao phải xin lỗi á? Ai cho mày cái lá gan lớn thế hả?”

      Từ Lâm đứng bên cạnh kéo vạt áo Cố Tư Ức, ý bảo thôi , còn lên tiếng xin lỗi giúp: “Xin lỗi chị, tại bọn em chú ý ạ.”

      “???” Cố Tư Ức ngạc nhiên nhìn Từ Lâm.

      thôi thôi.” Từ Lâm kéo , dùng ánh mắt ý bảo nhiều chuyện bằng bớt chuyện.

      Đến lúc ngồi vào bàn, cách hai người kia đủ xa, Từ Lâm mới với Cố Tư Ức: “Đấy là Từ Na khối 11, nổi tiếng là chị Na của trường, rất kiêu căng ngang ngược, gia thế lớn, mấy thành phần máu mặt trong trường đều là bạn của chị ta đấy, cậu đừng dại mà động vào.”

      “Chị ta có ăn thịt mình được ?” Cố Tư Ức cầm đũa chọc chọc bát cơm, trong lòng cực kì bực bội, chẳng còn tâm trạng mà ăn uống.

      Từ Lâm khuyên nhủ: “Thôi, đừng nghĩ nhiều nữa, bọn mình vừa mới lên cấp ba, cứ biết thân biết phận mà sống, đừng gây chuyện làm gì.”

      “Chuyện gì cũng muốn so đo lấy đâu ra sức lực mà học tập chứ?” Lam Hiểu Thu đột ngột lên tiếng.

      Cố Tư Ức cố gắng tiếp thu ý kiến của hai bạn, dù sao cũng mới từ nơi đất khách đến đây học, lại gây với đàn chị khóa cũng hay cho lắm.

      Cơm nước xong, ba người lại mua trà sữa rồi về phòng, Từ Lâm vì muốn cho Cố Tư Ức giải sầu nên đề nghị: “Nghe ở sân thượng kí túc xá có thể nhìn thấy cảnh đêm rất đẹp, còn quan sát được toàn cảnh trường học nữa, bọn mình lên xem nhé?”

      “Được đấy.” Cố Tư Ức đồng ý ngay.

      Đứng cao, nhìn ra xa, tâm trạng cũng vui vẻ hơn.

      Lam Hiểu Thu : “Mình rảnh, mình muốn học.”

      Thế là Cố Tư Ức vào phòng thay quần áo rồi cùng Từ Lâm lên sân thượng.

      sân thượng của tòa kí túc xá nữ lúc này rất náo nhiệt.

      Từ Na cầm tay tờ giấy viết thư rất đẹp, diễn cảm đọc lên: “Hạ Chi Tuyển, chào .Chắc nhận ra em đâu nhỉ, em là Khương Hiểu học lớp 9/5, có lần ở sân thể dục chúng ta nhìn thoáng qua nhau, kể từ khi ấy em thể quên được …”

      bé vóc dáng gầy muốn cầm lại tờ giấy, mặt đỏ bừng như sắp khóc: “Của em mà…Trả lại cho em!”

      bé chính là Khương Hiểu học lớp 9/5, người viết ra bức thư kia.

      Bạn của Từ Na giữ chặt bé, Từ Na tiếp tục đọc: “ là hotboy của trường, em dám tỏ tình với , chỉ dám thích thầm thôi.Mỗi lần qua cửa lớp em, tim của em đều đập nhanh như muốn nổ tung vậy…”

      “Mẹ kiếp! Tao đọc nổi nữa!” Từ Na ném tờ giấy , bước lên trước đá thẳng vào bụng bé kia cái, “Bọn xấu xí này giờ tác oai tác quái quá nhỉ, dám viết thư tình cho Hạ Chi Tuyển cơ đấy! Mày chưa bao giờ soi gương nhìn lại mình à?”

      bé kia bị đạp ngã nhào ra đất, khóc lóc giải thích: “Em có ý định đưa cho ấy…Em chỉ tự viết cho mình đọc thôi…”

      kẹp tờ giấy đó vào trong sách, bỗng ngày đột nhiên thấy nữa, biết là ai lấy rồi, cho đến khi bị mấy đàn chị khóa lôi lên đây.

      “Mày còn cãi à? Đứng lên cho tao!” Từ Na quát lớn.

      bé run rẩy đứng lên, Từ Na tiếp tục cho cái tát: “Mày có tự thấy mày buồn nôn thế? Hạ Chi Tuyển là người để mày tùy tiện thích đấy à?”

      “Có nhiều người thích ấy như vậy…Sao em lại được thích chứ…” bé tuy sợ phát run nhưng vẫn kiên cường phản bác.

      “Mày còn già mồm à!”

      Cố Tư Ức và Từ Lâm còn chưa lên hẳn, mới vài bước cầu thang nghe thấy tiếng ồn ào bên .

      Từ Lâm chạy nhanh lên trước, rón rén thò đầu ra nhìn tình hình bên ngoài, sau đó lôi Cố Tư Ức định lại gần , giọng : “Bọn mình mau thôi, Từ Na trừng phạt người ta đấy.”

      “Gì cơ?” Cố Tư Ức lại nhìn ra bên ngoài.

      Mấy xúm vào tát và giật tóc bé quỳ dưới đất.

      Cố Tư Ức khí huyết dâng trào, đẩy Từ Lâm ra rồi : “Cậu xuống trước .”

      Trong tay Cố Tư Ức vẫn cầm cốc trà sữa, lên sân thượng, ném thẳng cốc trà sữa vào mặt Từ Na.

      Từ Na biết mà tránh, lập tức gào lên, mấy người xung quanh cũng bị bắn nước vào.

      “Đứa nào đấy?... Mẹ, lại là mày! Mày muốn chết đúng ?” Từ Na thay đổi sắc mặt, quát lên.

      tới gần Cố Tư Ức, giơ tay muốn giữ lại, lại bị Cố Tư Ức kìm tay, đạp thẳng vào đầu gối ta, đá ta ngã xuống đất, động tác rất nhanh nhẹn thuần thục.

      Đối phương có tổng cộng năm đứa con , Cố Tư Ức cầm lấy viên gạch ở góc tường, vẻ mặt thờ ơ : “Thử xem đứa nào chết trước.”

      Vừa rồi mình dễ dàng quật ngã người, giờ còn cầm cả gạch, trong phút chốc mấy người kia đều dám hành động thiếu suy nghĩ.

      Cố Tư Ức lên trước, đỡ bé bị bắt nạt kia đứng dậy.

      bé vừa cảm kích vừa xấu hổ nhìn , run rẩy nên lời.

      Cố Tư Ức lại quét mắt nhìn lượt mấy đứa con trước mặt, chút sợ hãi : “ người toàn hàng hiệu, lại còn học trường danh giá, ai ngờ đều là loại bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong cặn bã thối rữa! Bố mẹ bỏ nhiều tiền cho các chị học, thế mà đầu óc còn chẳng bằng con lợn!”

      “Con mẹ nhà mày…” Sắc mặt Từ Na ngày càng khó coi, quay sang quát đứa đứng bên cạnh: “Còn đứng ngây ra đó làm gì, đánh chết nó cho tao! viên gạch đập chết được chúng mày à mà sợ?!”

      người trong nhóm kéo áo Từ Na, giọng : “Hạ Chi Tuyển nhìn chúng ta kìa…”

      Từ Na ngước mắt lên, tuy ở khoảng cách hơi xa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy thân hình cao lớn của người con trai.

      Mặt trời ngả về tây, những đám mây đỏ rực phía chân trời, cậu đứng sân thượng ở kí túc xá nam đối diện, nhìn được biểu cảm khuôn mặt.

      Từ Na cảm thấy như tim ngừng đập, ngang ngược càn rỡ hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại nỗi bất an.

      ta trợn mắt nhìn Cố Tư Ức rồi : “Tao nhớ mặt mày rồi, mày cứ chờ đấy!”

      xong liền cùng đám bạn nhanh chóng rời .

      Đám hung thần ác sát khỏi, căng thẳng sợ hãi của Khương Hiểu cuối cùng cũng được buông lỏng, bé nức nở với Cố Tư Ức: “Cảm ơn…Cảm ơn chị…”

      có gì, chị tình cờ bắt gặp thôi.” Cố Tư Ức nhàng đáp lại, “Mặt em bị thương rồi, để chị dẫn em đến phòng y tế.À mà tại sao bọn họ lại đánh em vậy?”

      “…” Mặt bé bỗng đỏ lên, ấp úng biết nên gì, hình như nghĩ tới điều gì đó, bé liền đưa mắt nhìn xung quanh, thấy có tờ giấy viết thư vội vàng tới nhặt lên, cẩn thận gấp lại, nước mắt tí tách rơi xuống tờ giấy, hai tay run rẩy cất vào trong túi áo.

      bé biết mình xứng với người ta, nên đây chỉ là bí mật của bé mà thôi, ai mà ngờ lại chọc phải Từ Na, bị bọn họ đánh chửi nhục nhã thế này…

      --

      tầng thượng của kí túc xá nam cách đó xa.

      Hạ Chi Tuyển cùng mấy người bạn lên hóng mát, ngờ lại chứng kiến màn bạo lực như thế.

      Lục Gia Diệp vốn lúc nào cũng cợt nhả, thế mà sắc mặt bây giờ cũng trầm xuống, “Cả đám xúm lại bắt nạt con bé, có phải hơi quá đáng rồi ?”

      Tô Hàn : “Bọn mình cũng chẳng nhảy qua đó được, kí túc xá nữ cũng cấm con trai vào, làm sao bây giờ? Hay là gọi cho quản lý an ninh của trường .”

      Chu Kiêu lên tiếng: “Có ai biết số ?”

      Lục Gia Diệp đáp: “Tôi lưu số của kẻ thù để làm cái gì chứ!”

      Lúc mấy người họ chuyện trông thấy Cố Tư Ức xuất .

      em nhà bên hiền lành điềm đạm như thế, vậy mà lại có thể biến hình thành chị đại trong giang hồ, cũng biết mắng chửi người ta.

      Trong tay cầm viên gạch, chọi năm, hoàn toàn tỏ ra sợ hãi, khí thế oai phong lẫm liệt.

      Tô Hàn giơ ngón cái ra: “Đúng là chị Ức của tôi, người đâu vừa đẹp lại vừa ngang tàng thế chứ.”

      Hạ Chi Tuyển cũng mỉm cười, xem ra nhóc này chỉ giỏi đánh nhau trong game, khi ra trận cũng hề yếu thế.

      Lục Gia Diệp đưa tay ôm ngực : “Tôi bị em Tư Ức hút hồn mất rồi, vừa ngọt ngào vừa tàn ác, đúng là báu vật!”

      Chu Kiêu trêu chọc: “Vậy cậu phải hỏi A Tuyển trước , xem em độc thân hay .”

      “Mẹ tôi liên tục dặn dò, rằng được để đám trai hư trong trường tới gần Tư Ức.” Hạ Chi Tuyển hờ hững , thu lại nụ cười, giọng ngỗ ngược cường thế, “Mấy cậu tốt nhất là đừng có ý đồ gì với em ấy.”
      ---

      Có người cũng bị hút hồn rồi mà vẫn sĩ :))
      Chương 5: 04/04/19
      Last edited: 19/4/19

    2. baongocbt

      baongocbt Member

      Bài viết:
      26
      Được thích:
      25
      :5: hay quá nàng ơi
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Má ơiii hoá ra em Ức là chị đại à :yoyo36: hahaaaa ngầu qá mất thôi :)))
      Úi zời mẹ dặn là k cho trai hư đến gần em Ức à, vậy chỉ có trai ngoan mới đc tiếp cận thôi đúng k :hoho:
      Biệt đội F4 này hài qá mất
      ThiênMinh, thedark, linhdiep173 others thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      chương 1 bản này sao thấy khác khác bản convert nhỉ, mình thấy có cụ đánh bóng rổ nữa

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Quýt Đường Em chỉ lấy bản chuẩn ở Tấn Giang thôi chị ạ, bản cv wattpad có 109c thôi, bản gốc 120c, chắc tác giả có chỉnh sửa.
      Khủng Longlevuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :