1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Lộ mông. Lộ mông nào!!!:yoyo45:
      Nhà trai là ai?làm tớ tò mò hết sức đấy nàng @Mieu1810
      Mieu1810 thích bài này.

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      @levuong trai nhà tui là BTS, mấy ổng gần comeback rồi, hôm nay cũng có thính có gì mai tui đăng liên tục mấy chương cho. Tui vui quá hôhô:yoyo69::yoyo36:
      Last edited: 3/4/19

    3. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 50: ĐÀN ÔNG TẠI SAO MẶC CỠ VỚI CON NHÓC CHỨ?
      Edit: Miêu
      Nhìn nam nhân kéo quần xuống lộ ra sau lưng gầy gò, Bùi Vân Khinh khỏi cười thầm.

      Chẳng lẻ muốn tiêm lưng.

      Bất quá, chú nhà mình dáng người đúng là rất tốt, lưng vết sẹo lồi nào cả.

      “Kéo xuống nữa!”

      Đường Mặc Trầm lại đem quần kéo xuống phía dưới chút.

      Người đàn ông cao lớn như vậy lại mắc cỡ với con nhóc như vậy?

      Bùi Vân Khinh thầm gì, tới trước, ngón tay cầm lấy góc quần nhàng kéo xuống phía dưới lộ ra bộ phận vùng cần chích, tay phải cầm lấy miếng bông, khử trùng.

      Nhìn được động tác của , cảm giác của ngày càng mẫn cảm, đầu ngón tay của lơ đãng lướt qua thắt lưng và mông, Đường Mặc Trầm chỉ cảm thấy nguồn điện chạy làn da, nháy mắt tóc gáy dựng thẳng, toàn thân cơ bắp càng căng thẳng.

      Người đàn ông như vậy thể nào sợ tiêm?

      “Đừng nhúc nhích!” Bùi Vân Khinh vội vàng đè hông của , cảm giác độ ấm ngón tay cơ bắp của càng căng thẳng, Bùi Vân Khinh nào đâu biết rằng thân thể có biến hóa , chỉ là có chút dở khóc dở cười, “Chú , càng căng cơ bắp em có biện pháp tiêm được, buông lỏng ra chút!”

      Nghĩ thử muốn sao?

      Ai biểu con nhóc như cứ sờ loạn!

      Đường Mặc Trầm thở sâu, thả lỏng thân thể.

      “Nhanh chút!”

      Tiêm thuốc mà tính tình lớn như vậy?

      Bùi Vân Khinh dứt khoát đem kim đâm vào da thịt , chậm rãi đưa thuốc vào, miệng còn những lỡi dụ dỗ trẻ con để trấn an.

      “Đừng nóng vội, còn ít nữa thôi….” Rút kim ra, dùng miếng bông đè lại chỗ vừa mới đâm, Bùi Vân Khinh nhàng giúp ấn hai cái, thế này mới lấy miếng bông “Chú , giỏi quá!”

      Đường Mặc Trầm ngụm máu lớn chút nữa nhổ ra, bị chích còn khen ngợi giỏi quá, nếu chuyện này truyền , chẳng phải làm cho mọi người cười đến rụng răng sao.

      Dứt khoát kéo quần và cài thắt lưng lại, Đường Mặc Trầm xoay người, ngữ khí uy nghiêm.

      “Chuyện này được cho người khác biết!”

      Bùi Vân Khinh kinh ngạc nâng lên khuôn mặt nhắn, chỉ thấy khuôn mặt Đường Mặc Trầm tuấn tú như lúc ban đầu, gò má lại đỏ lên chút.

      A!

      ra phải sợ tiêm mà là mắc cỡ.

      nghĩ đến, Đường Mặc Trầm sợ trời sợ đất, luôn mặt lạnh mà cũng có thời điểm mắc cỡ!

      Bùi Vân Khinh mỉn cười “Yên tâm , đây là bí mật của chúng ta, lần sau em ở nhà tiêm cho .”

      Còn có lần sau?

      cần!”

      “Nhưng mà….”

      Đường Mặc Trầm cong mày, “Đây là mệnh lệnh!”

      Nghe ra được Đường Mặc Trầm mất hứng, Bùi Vân Khinh kiên trì nữa, miệng vết thương của hồi phục rất nhiều, lần này giúp tăng liều, kế tiếp khôi phục thuốc như ban đầu là có vấn đề.

      “Lại tiếp, em còn cảm ơn chú mua quần áo đẹp như vậy.” nâng hai cánh tay lên, ở trước mặt vòng vo vàng “ xem em mặc đẹp ?”

      Đường Mặc Trầm ở sau bàn làm việc ngẩng mặt lên tầm mắt nhìn chỉ thấy Bùi Vân Khinh đứng trong ánh mặt trời, cả người đều bị ánh mặt trời thêm tầng ánh sáng màu vàng, tóc và váy nhàng bay lên.

      Người con tươi cười lên đẹp như vậy, nâng tay chải những sợi tóc rối.

      màn kia, tuyệt vời sánh nổi.

      Thời gian lúc này đóng băng, hết thảy chung quanh đều lặng yên trong tầm mắt của chỉ còn lại mình .

      Đường Mặc Trầm biết đời này có thiên sứ hay , nhưng tin tưởng chắc chắn nếu đời này thực có thiên sứ, nhất định chính là thời khắc này – bộ dáng này của .

      khẽ mở môi mỏng, tự đáy lòng tán thưởng.

      “Đẹp mắt.”

      như vậy biết tương lai tuýp đàn ông nào có thể lọt vào mắt xanh của , mình có tất cả những cái tốt đẹp hết?

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 51: BẤT QUÁ CHỈ ĐÙA THÔI MÀ?
      Edit: Miêu​

      Nghĩ đến đây, Đường Mặc Trầm khỏi nghĩ đến Ninh Trạch Thiên - bạn trai danh nghĩa của Bùi Vân Khinh.

      Nhớ đến tiểu bạch kiểm Ninh gia kia, tim của lập tức tăng thêm vài phần tức giận.

      “Em cùng Ninh Trạch Thiên còn ở chung với nhau?”

      Diện mạo ôn nhu giống tiểu nương, tay trói gà chặt, ngay cả đại học cũng thi đậu trừ ăn uống vui chơi ra, làm cái gì cũng được, còn mang theo hút thuốc phiện, biết tại sao nhìn trúng ưu điểm nào của ta nữa.

      Bùi Vân Khinh nghĩ đến đột nhiên hỏi câu này, vội vàng phủi sạch quan hệ của hai người.

      “Chúng em chỉ là cùng nhau vui đùa mà thôi phải . Hơn nữa, từ buổi tối ngày đó ra em cùng chú …” Nghĩ đến đêm đó của hai người tình cảnh triền miên, khuôn mặt nhắn Bùi Vân Khinh ửng đỏ, vội vàng sửa miệng “Từ buổi tối ngày đó, em trở lại Đường cung, chúng em còn chưa từng gặp nhau.”

      Chuyện đêm hôm đó, Đường Mặc Trầm kỳ luôn cố ý tránh né, chính mình nghĩ nữa.

      Bây giờ nghe Bùi Vân Khinh nhắc tới, tim Đường Mặc Trầm cũng dâng lên cảm xúc phức tạp.

      Vốn dĩ cũng hy vọng có thể quên việc đêm đó, nhưng mà nghe hời hợt nhắc tới như vậy, lòng Đường Mặc Trầm chẳng những thả lỏng ngược lại càng buồn bực hơn, đứng lên.

      Lại tiếp, mấy ngày nay Bùi Vân Khinh ra trấn tĩnh tự nhiên, giống như cái gì cũng có phát sinh.

      Từng cùng gần gũi da thịt, nhưng để ý?

      Có lẽ , cũng bất quá chỉ là chơi đùa thế thôi!

      khí xung quanh ngột ngạt, Đường Mặc Trầm hai tay chống mép bàn, đứng lên rồi Bùi Vân Khinh bị đẩy ra ngã xuống sàn gỗ, phát ra tiếng vang chói tai.

      “Chơi đùa? Tình cảm dùng để chơi đùa à!”

      Đường Mặc Trầm đột nhiên phát hỏa, Bùi Vân Khinh hoàn toàn ngờ, chỉ kinh ngạc vội vàng chạy đến hai tay ôm lấy cánh tay .

      “Chú , đừng nóng giận, em... Em phải ý đó, em là … Em bây giờ là sinh viên, đương nhiên học tập là quan trọng nhất, về sau em phải học giỏi, đương nhiên thể cùng Ninh Trạch Thiên làm gì, con nhà giàu cùng nhau lớn lên có quan hệ đương được ( Trạch Thiên, tạm thời bán đứng bạn chút, ai kêu thủ trưởng nhà ta quá khó khăn dỗ dành, bạn đừng để ý nha.). , đúng ?”

      Đường Mặc Trầm hừ lạnh tiếng, rút cánh tay về.

      Đường Mặc Trầm hừ lạnh tiếng, rút cánh tay về.

      Tối hôm đó, Bùi Vân Khinh phải là như vậy.

      “Em phải chỉ thích Ninh Trạch Thiên và cùng ta lấy nhau à?”

      Bùi Vân Khinh nghẹn lời.

      Bùi Vân Khinh thậm chí nghĩ nhiều lời ngay lúc này, nghĩ đến nhất định hôm sinh nhật , đêm đấy uống rượu, cố ý dỗi.

      “Em những lời kia đều là giả, em…” Bùi Vân Khinh gục đầu “Là em cố ý chọc giận mới , cùng Ninh Trạch Thiên ở chung với nhau, khi đó đem em đuổi ra khỏi Đường cung, em còn tưởng rằng quan tâm em, thế nào cũng được, chỉ cần đừng đuổi em là được!”

      Những lời này ở trong lòng và cũng lời mười năm dám ra, cũng biết mở miệng từ đâu, hôm nay mượn cơ hội này Bùi Vân Khinh ra ràng.

      Nhớ đến năm đó đối với tốt như vậy, Bùi Vân Khinh lần lượt tổn thương tim của , cũng ân hận chính mình.

      đánh em đánh!”

      Giơ bàn tay lên, Bùi Vân Khinh hung hăng đánh thẳng mặt mình.

      Bốp!

      Bàn tay hạ xuống, đánh được phải mặt mình, mà là…

      Bùi Vân Khinh kinh ngạc, ngước mắt nhìn chỉ thấy người đàn ông mặt vẫn còn tức giận lại đưa tay che trước mặt .

      ràng giận, Đường Mặc Trầm lại đành lòng làm cho bị đánh.

      Thương như vậy, cưng chiều như vậy, vậy tại sao lúc trước Bùi Vân Khinh hiểu chuyện như thế nào!

    5. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 52: Ý CHÍ SẮT ĐÁ NHƯ THẾ NÀO CŨNG BỊ BÉ NÀY THÀNH DÒNG NƯỚC ẤM.
      Edit: Miêu​

      Chán nản, hối hận, tự trách!

      Đủ loại cảm xúc nháy mắt lấp đầy trong ngực, trong cổ họng giống như có gì đó chặn lại, gần như thể thở được.

      “Chú !”

      Bùi Vân Khinh tiến lên bước, nghẹn ngào bổ nhào vào trong lòng Đường Mặc Trầm, khóc thất thanh.

      Mười năm tương tư, mười năm hối hận, mười năm tâm tình bị đè nén, giờ phút này đều phát tiết, hóa thành nước mắt rơi áo sơ mi của .

      Hai tay nắm lấy vạt áo của , Bùi Vân Khinh khóc giống như đứa lạc đường nhiều năm rốt cục trở về nhà.

      Đường Mặc Trầm tuy là ý chí sắt đá cũng phải bị Bùi Vân Khinh khóc thành như ao nước trước áo , bàn tay to ôm lấy hông , bàn tay người đàn ông vỗ nhàng từng cái từng cái lưng , ôn nhu an ủi.

      Bùi Vân Khinh lại giống như dòng nước, thu lại được cảm xúc.

      “Chú biết, em là bé tốt, kỳ … Chú cũng có chỗ đúng, có đôi lúc là đối với em hà khắc rồi.”

      Ai trẻ từng lông bông, lúc còn trẻ phải giống sao còn phải huyết khí sôi trào, người trong đêm khuya chọn đại doanh bên địch náo loạn.

      Ở cái tuổi này giống như nghịch ngợm phản nghịch có mấy người chứ?

      phải như vậy, là em làm đủ tốt.” Bùi Vân Khinh vừa khóc thút thít, nghẹn ngào, lấy tay nâng ở trong lòng lên “Lấy… Về sau, em…. Em nhất định cố gắng thành… Trở thành kiêu ngạo của !”

      Giơ ngón tay lên nhàng lau, quệt khóe mắt , Đường Mặc Trầm hai tay cầm khuôn mặt nhắn của , ngữ khí trịnh trọng.

      tin tưởng em!”

      núi ở Long Thành từng tin lần, cố gắng nhưng càng về sau càng làm cho thất vọng.

      Bùi Vân Khinh hút hút cái mũi “Lúc này đây, tuyệt đối để cho thất vọng lần nữa!”

      “Được.” Đưa tờ khăn giấy, bàn tay của nhàng nắm chóp mũi “Nước mũi!”

      Bùi Vân Khinh mặt vọt lên đỏ ửng.

      Mặc kệ như thế nào, cũng sống hai đời người, tại sao có thể để cho người khác lau nước mũi giúp chứ.

      “Em rửa mặt!”

      Nâng tay đoạt lấy khăn giấy trong tay , Bùi Vân Khinh khuôn mặt nhắn đỏ lên chạy về phía toilet.

      Đường Mặc Trầm đứng tại chỗ, xem xem áo sơ mi của bản thân khẽ gật đầu cái.

      phụ nữ làm từ nước, quả nhiên sai, nhiều nước như vậy biết từ đâu ra?

      Ngón tay thon dài ấn xuống bên trong, Đường Mặc Trầm lạnh nhạt hạ lệnh “Đưa hai phần cơm trưa vào, nhớ chuẩn bị phần bánh ngọt.”

      “Dạ!”

      Ngoài cửa, nữ phụ tá cung kính đáp lại.

      Cúp điện thoại, Đường Mặc Trầm bước đến phòng nghỉ đổi cái áo sơ mi mới.

      Trong phòng rửa tay, Bùi Vân Khinh hắt nước lạnh lên mặt, ngước mắt nhìn trong gương vòng mắt đỏ bừng, chính mình khỏi trận ảo não.

      Lớn như vậy người ở trước mặt thế nhưng khóc giống như đứa trẻ, trang điểm đẹp rồi bị nước mắt trôi , lấy đồ trang điểm trong túi ra mà Triệu Nhã đưa cho để trang điểm lại, nhìn nhìn rồi rốt cuộc cũng phải buông tha.

      Bùi Vân Khinh có khả năng ở dưới kính hiển vi khâu mạch máu nhất, nhưng bây giờ lại biết làm gì với chai chai lọ lọ.

      Cuối cùng chỉnh lại tóc, hắt nước lạnh lên mặt trong ánh mắt xác định sưng lên, Bùi Vân Khinh mở cửa ra lần nữa trở lại phòng họp.

      “Bên này!”

      Thanh Đường Mặc Trầm vang trong phòng khách cách vách truyền đến, Bùi Vân Khinh bước qua chỉ thấy lật xem tài liệu trong máy tính, bàn có những món cơm trưa nóng hổi cùng chén nước ấm, vị trí của còn có phần bánh ngọt.

      Đem tài liệu đóng lại, Đường Mặc Trầm nâng tay khép lại màn hình.

      “Trước uống nước sau đó ăn cơm.”

      Hai tay đưa tới nâng ly nước thủy tinh ấm áp, tâm Bùi Vân Khinh cũng là mảng ấm áp, uống ngụm nước ấm làm thông yết hầu, ngước mắt đón nhận ánh mắt của người đàn ông đối diện.

      “Chú , chúng ta tại tính hợp xong chưa?”

      Đặc biệt gợi ý:

      Này mấy chương phải viết tên sai, từ hôm nay trở “Scandal bạn trai” nàng Bùi của chúng ta chính thức đổi thành “Ninh Trạch Thiên”.

      Chương trước ta muốn sửa lại nhưng vẫn muốn với mọi người chút.

      Ninh Trạch Thiên : theo người cha ruột bốc đồng như vậy, ta cũng mệt!


      Lời editor: hết nợ chưa mọi người????
      Lich đăng là từ t2 đến t6, mỗi ngày 1 chương nha
      Ameri, 1012, linhdiep1723 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :