1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, NP] Động tình - Khủng long ăn cỏ (chương 12)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Marukochan

      Marukochan New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      2
      Cố lên bạn nha
      wrivsel thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Cố lên bạn Nam ơi, con đường thê nô còn dài dài
      wrivsel thích bài này.

    3. wrivsel

      wrivsel Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      62
      CHƯƠNG 10
      - "Huệ Huệ, lâu gặp."

      Huệ Huệ mới vừa tới cổng trường, định đợi Hoằng Nam tới đón bỗng nghe thấy giọng phát ra từ phía bãi xe bên cạnh. nghĩ rằng bây giờ lại chạm mặt người đàn ông mà nghĩ suốt đời này còn gặp lại - Thẩm Quân Nghi.

      - " phải với là đừng gặp nhau nữa hay sao?" mặc dù Huệ Huệ bị ta đá nhưng vẫn muốn giữ tư thế ngẩng cao đầu mà trả lời. Khóc cũng khóc, chuyện gì qua hãy để cho nó qua , huống gì bây giờ Hoằng Nam đối xử với rất tốt, so với biểu trước đây của Thẩm thiếu gia thiệt đúng là hiểu vì sao mình từng thích ta nhiều đến vậy.

      - "Huệ Huệ, em có thể quên được sao? phải đến lúc em thông suốt mà chủ động tìm à?" nghĩ rằng tính tình hay thích đùa nên chỉ cười tao nhã mà trả lời, người khác nhìn vào chắc chắn thấy như vậy, nhưng thực chất ta căn bản là tên cặn bã, luôn dùng vẻ ngoài nho nhã của mình mà che dấu bản chất lang sói nham hiểm bên trong!

      - "Thẩm tiên sinh, tôi gặp lại là gặp lại, là người cũ rồi, đừng hiểu sai!" Huệ Huệ mặt lạnh , liếc tới cách đó xa, người đàn ông cao lớn mở cửa xe bước xuống, nhanh về phía , làm cho Thâm Quân Nghi tức giận đến méo mó cả mặt mũi.

      - "Bảo bối ngoan, chưa tách nhau ra được 12 giờ mà cùng tên đàn ông khác lôi lôi kéo kéo, dám để ăn giấm chua mà đau lòng thế này, nên đánh!" ta kề sát tai tựa như oán trách vài câu, kỳ thực trong lòng sớm xem người nào đó như khí. Vòng tay qua vòng eo nhắn của mà ôm chặt, động tác vừa thân mật vừa mờ ám vì có người ngoài mà dừng lại, ngược lại càng làm cho ta cảm thấy như vừa chứng tỏ được uy lực của bản thân.

      - "A Nam à, trách nhầm em rồi! Người đàn ông này bị rối loạn tâm trí đấy!" Huệ Huệ nũng nịu bĩu môi rồi hướng đến ngực Hoằng Nam cọ cọ vài cái, nhìn đến gương mặt nghiệt của người nào đó nữa. Tại sao trước đây thấy đẹp trai nhỉ? So với dáng dấp tên họ Thẩm kia miễn cưỡng lắm mới tới được rìa ranh giới đẹp trai của A Nam!

      - "Được rồi bảo bối của , học cả nửa ngày rồi, có đói em? dẫn em ăn món cay Tứ Xuyên nhé, lần trước có ăn qua lần rồi, quá cay đâu, lại rất vừa miệng nữa, hôm nay chúng ta cùng ăn nhé..." Huệ Huệ nghe xong liền ngoan ngoãn đồng ý, Hoằng Nam tất nhiên là thõa mãn cực kỳ, liền kéo thẳng tiến đến xe, chuẩn bị chở ăn.

      Nhưng tiếc là có số người biết đúng sai, muốn cải thiện bản thân tốt hơn lại cứ thích kiếm chuyện hại người. Thẩm Quân Nghi chính là thể loại này, thiếu gia danh giá, từ trước tới nay chưa từng bị mất mặt như vậy. vốn nghĩ, chỉ cần mình xuống giọng năn nỉ chút, con ngốc kia thế nào cũng tiếp tục theo , ai dè tự nhiên xuất con rùa vàng có dáng đáp thượng thừa thế này, đây ràng là muốn cướp vai nam chính xuất sắc của mà.

      - "Sao vậy? mới đó mà chịu nỗi liền tìm tên đàn ông mới à? Chẳng lẽ quên bộ dáng cá chết của mình khi nằm giường sao?" Thẩm Quân Nghi ngoan độc mà thốt lên.

      ra, từ khi bị mấy nàng thành thục chế nhạo giường, mới chợt tỉnh ngộ, ra quá hấp tấp khi xem thường , vẫn còn , chưa hiểu chuyện, đáng ra những lời lẽ hôm đó nên để lọt tai mới đúng. Những suy nghĩ này cũng phải là lí do vội vã chạy đến tìm , mặc dù gia đình có dính dáng đến giới xã hội đen nhưng vẫn có thể giữ được vẻ hồn nhiên, trong sáng ấy, hơn nữa chưa bao giờ tỏ ý ghét bỏ đối với những lời mà .

      Vừa nghĩ như vậy, Thẩm Quân Nghi chưa bao giờ bị kích thích, ứng xử luôn bình tĩnh ôn hòa, lại có thể lao lên phía trước thốt lên những lời lẽ thô tục, "Tao cho mày biết, Thẩm gia tao phải loại dễ chơi, mày đừng có con mẹ nó ỷ vào việc Huệ Huệ ngu ngốc dễ dụ mà tưởng bở, dù có thế nào ta cũng là của tao!"

      - "Thẩm tiên sinh, đầu tiên tôi muốn ràng, người sai là . Hơn nữa bây giờ Huệ Huệ là người phụ nữ của Hoằng Nam tôi, là độc nhất, hoàn mỹ nhất của tôi. Những lời thốt lên vừa nãy, tôi quan tâm, đến đây rồi tôi cho biết chuyện, Huệ Huệ rất nhiệt tình khi ở giường với tôi, chặt khít mà bao lấy tôi, khiến tôi lúc nào cũng muốn cứng. Chuyện gì chứ chuyện này đâu thể đổ lên đầu phụ nữ, là đàn ông phải có trách nhiệm, làm được thôi, đừng có con mẹ nó mà viện cớ lung tung!" Hoằng Nam vừa xong liền đẩy tên chắn đường kia ra bên, mở cửa xe rồi đưa Huệ Huệ vào trong.

      Sau khi đóng lại cửa xe, Hoằng Nam quay đầu trừng mắt về phía tên não tàn vừa định cướp người của , "Tốt nhất là đừng có mẹ nó lôi người phụ nữ của tôi vào chuyện giữa những người đàn ông với nhau! Đây là danh thiếp của tôi, tôi đây chờ đến phản công! rất muốn nhìn xem con mẹ nó thể loại dễ chơi là đến mức nào." xong, Hoằng Nam ngay lập tức thụi mạnh vào bụng ra, làm ngã mặt đất, đợi Thẩm Quân Nghi đứng lên đáp trả liền quay trở về xe mà phóng .

      Tức giận đến nỗi khuôn mặt lúc đỏ lúc trắng, Quân Nghi liếc đến danh thiếp kia, ba chữa Kỳ Hoằng Nam bóng loáng cùng số điện thoại, bỗng cười lạnh cái, xem ra lại phải dây dưa với tên khốn kia rồi.

      Chẳng qua lúc đứng dậy, bụng chợt đau dữ dội, xem ra lực bỏ vào cú đánh kia quả ít.

      - "Bảo bối, em có sao ?" Hoằng Nam lái xe rất nhanh đến quán món cay Tứ Xuyên, dừng xe rồi quay đầu nhìn về phía tiểu Huệ Huệ uất ức khóc, nhàng hỏi.

      - "A Nam, xin lỗi...cái kia...Thẩm Quân Nghi......" nghĩ đến những lời lẽ mà tên họ Thẩm kia với dáng vẻ khinh bỉ và thế lực đằng sau của Thẩm gia, Huệ Huệ bắt đầu suy nghĩ vẩn vơ, còn đem những cực hình từ thời Mãn Thanh mà nghĩ đến, có cảm giác bản thân vừa biến thành nữ hại quốc sắp mang tới tai họa cho nghiệp, tiền tài của Kỳ gia.

      - "Ôi, bảo bối của , sao em lại khóc rồi?" bảo bối đúng là thích khóc, chưa gì nước mắt nước mũi đều lắm lem hết rồi. Hoằng Nam vừa đau lòng vừa buồn cười, gỡ móc an toàn ra rồi đem ôm vào trong lòng, nhàng xoa dịu giúp thoải mái.

      dễ dàng gì cho Huệ Huệ có thể quay lại như trước kia, thể buông tay được nữa, chắc có chuyện gì ảnh hưởng đến Kỳ gia đâu, tự nhủ với bản thân như thế, khó khăn lắm mới có thể bình tâm lại, tên họ Thẩm kia thể nào lợi hại hơn được, ta chắc chắn thể gây chuyện gì to lớn cho Hoằng Nam đâu, chắc chắn ra trò trống gì...Khi nghĩ về những điều đó, Huệ Huệ tức khắc vui vẻ hẳn lên.

      biết bản thân vào nhà hàng từ lúc nào, lúc này họ ngồi trong phòng riêng lộng lẫy, Huệ Huệ nhìn Hoằng Nam bắt đầu làm nũng "Ông xã, em muốn ăn món bò Tứ Xuyên*."

      - "Em thiệt là nha đầu ưa khóc!" Hoằng Nam cười cười xoa chóp mũi đỏ ửng của rồi hôn lên đôi mắt vì khóc mà hơi sưng. gọi phục vụ đưa đến mấy cái khăn lạnh cho chườm lên sau đó liền bắt đầu gọi món. Động tác của nhanh gọn liền gọi mấy món cay nổi danh ở đây bao gồm cả món phu thê mà muốn, cũng chuẩn bị thêm phần để mang về cho gia đình nếm thử.

      Muốn bắt người trước tiên phải bắt ngựa, cho nên muốn được hai người ở nhà công nhận, đương nhiên phải biết đến đạo nghĩa này. Trong khi vẫn còn miên man suy nghĩ bên đây Huệ Huệ lúc này lại rất biết hưởng thụ, nâng ly sữa đậu phộng lên uống rồi nhắm mắt để cảm nhận vị ngọt lan tỏa, nhìn đến người bạn trai mới này, đối với rất cẩn thận, nhất là dịu dàng của khi chườm khăn lên mắt tiêu sưng. Những lo lắng, thương tâm trước đó đều tan mất, thay vào đó là hạnh phúc và thỏa mãn.

      - "A Nam thích ăn món gì?" bàn vừa bày xong các món, ở trung tâm là món bò Tứ Xuyên vừa thơm vừa cay, Huệ Huệ kiềm lòng nỗi liền gắp liền mấy đũa, ăn được lúc mới nhớ tới ai đó mà hỏi chút.

      - " kén ăn" Hoằng Nam cười híp mắt thỏa mãn rồi ôm cái, sau đó bản thân liền gắp món bò Tứ Xuyên bỏ vào miệng.

      Huệ Huệ thấy bắt đầu ăn ngon lành, trong lòng sinh ra cảm giác vui vẻ.

      Đừng trách sao lại có cảm giác tốt đối với những người đàn ông có khẩu vị tốt. Thực là do bóng ma tâm lý của Thẩm Quân Nghi quá mạnh, vì vậy cứ tưởng rằng bọn đàn ông đều rất kén chọn và thiếu hiểu biết.

      Trước đây, khi vẫn còn bị vẻ ngoài văn nhã của tên họ Thẩm kia mê hoặc, Huệ Huệ rất ít khi được ăn những món thích bởi những món đó đều bị bảo rằng đủ dinh dưỡng gạt ra. Mặc dù biết nấu ăn nhưng thỉnh thoảng vẫn tự mình xuống bếp nấu cho vài món, kết quả nhận được vẫn là những câu nhận xét món ăn đủ mỹ vị, tinh tế. Thẩm gia ở Giang Nam là gia tộc lớn, gia đình luôn thích ăn những món thanh đạm, ít ngọt. đặc biệt là ăn được cay. Cho nên mỗi lần cùng ăn cơm, Huệ Huệ đều cảm thấy miệng mình nhạt như nước cất, nhưng do ngại bị bản thân ưu nhã nên vẫn cố gắng ăn.

      Hơn nữa, thỉnh thoảng Huệ Huệ với Thẩm thiếu gia rằng mình muốn ăn những món mà ta muốn, chỉ biết chỉ trích mà đánh giá , còn cho nghe cả bài phân tích về thành phần dinh dưỡng, tại sao các món ấy lại tốt rồi nhìn bằng ánh mắt thương hại thiếu hiểu biết về ẩm thực.

      Bạn thích nhưng vẫn bị bắt ăn, lúc ăn bị bảo là bản thân kém cỏi...đây là đạo lý gì?! Huệ Huệ cứ thế mà vui tiếp nhận. Trong lòng phải có suy nghĩ về hai người, nếu hai người họ thực ở bên nhau, ta lúc nào cũng kén chọn, ép buộc vô lý cuộc sống làm sao có thể yên ổn trôi qua hằng ngày?!

      Điểm ấy, Hoằng Nam tốt hơn rất nhiều, hồi còn du học ở đất khách xa người, mọi chi phí ăn uống, chỗ ở, đều phải tự chi trả, Điều gì khổ cực hơn khi bản thân được ăn?! Với , phần ăn ở Mc. Donald vẫn quá là xa xỉ, liền quay về với mì ăn liền! Sau khi trở về Trung Quốc, vì phải công tác ở khắp nơi, hầu như đều ăn hết các món từ Nam ra Bắc. Ở bên ngoài làm việc, khi phải ngoại gia với khách hàng, việc cần làm là phải thuận theo khẩu vị của họ, đâu thể vì bản thân thích ăn cái gì mà ăn cái đó!

      Hơn nữa, gia đình có truyền thống quân nhân, lúc ăn cơm cũng phải có phép tắc và chú ý tốc độ. So với Huệ Huệ, món nào thích ra sức gắp, thích chả thèm động đũa tới trong nhà , cho dù chỉ ăn cơm với dưa muối, mọi người đều có thể ăn hết chén cơm. Chắc có lẽ, dòng máu quân nhân ăn sâu vào xương tủy, đối với những món thích, đều gắp cho ăn nhiều chút, còn những món mà ăn hoặc còn thừa, đều sẵn sàng giải quyết hết. Ăn xong còn tấm tắc khen "Ngon quá!"

      Thử xem như vậy có được gọi là xứng đôi hay ?!

      Sau khi ăn xong, Hoằng Nam cũng tiếp tục dỗ dành nữa, phát bảo bối đối với mình có vẻ như gần gũi hơn chút, giữa hai chân mày lên thần thái thỏa mãn, uổng công chọn thời gian tốt, đặt chỗ sớm mà suy nghĩ nhiều.

      Cơm nước no nê xong, tính cảnh giác của Huệ Huệ giảm hơn phân nửa. Trái tim bất giác cảm thấy nụ cười của Hoằng Nam đẹp, nhất là khi hàm răng trắng tinh lộ ra khi cười.

      - "Bảo bối ngoan, em gọi cho cậu hỏi thử xem cậu có đồng ý cho em chơi với ?" Hoằng Nam giữ lấy khuôn mặt nhắn của Huệ Huệ rồi hôn lên, bất chợt nghĩ đến điều gì quan trọng liền tìm đến điện thoại , tác phong nhanh nhẹn đưa tới mặt tiểu Huệ Huệ .

      - "Vâng ạ." Huệ Huệ cười híp cả mắt, trong lòng liền bí mật cho thêm 1 điểm. Thiết nghĩ, trước khi tận hưởng cảm giác ngọt ngào cần phải báo trước cho gia đình mới là tốt.

      Trước đây, khi Thẩm Quân Nghi mời ra ngoài, ta chả quan tâm thích đâu, chỉ thích làm theo ý của mình, chả quan tâm xem có thể về nhà trễ hay gia đình lo lắng hay ? Có đôi khi gọi về báo với gia đình tiếng, ta liền như đứa con nít! Kỳ thực, cho dù bản thân có bao nhiêu tuổi chăng nữa trong mắt ba mẹ, bạn vẫn là bảo bối trong lòng họ mà thôi.

      Do đó, ngay cả trong thời điểm nổi loạn nhất, Huệ Huệ cũng cảm thấy phiền toái khi gia đình kiểm soát nhiều. Trong lòng liền phê phán biểu tôn trọng người nhà của Thẩm tiên sinh!

      - "Yeah! hôm nay cậu khai ân đồng ý cho chúng ta chơi nhưng phải về trước mười hai giờ!" cúp điện thoại xong, đại soái ca liền cười híp mắt mà nhào tới, vừa ôm vừa hôn với vẻ đắc ý! Nhìn thấy biểu vui vẻ của Hoằng Nam, Huệ Huệ cảm thấy rất vui, nghĩ vận khí mình có vẻ tốt lên hẳn sau khi qua lại với ! Tối hôm qua về nhà cũng bị gì, ngay cả ngày hôm nay tiếp tục ra ngoài chơi cũng được đồng ý luôn! là tốt quá!

      - "Bảo bối ngoan, chúng ta nào! Hôm nay dẫn em mở mang tầm mắt!" xong liền đạp ga, chiếc xe việt dã trong phút chốc liền phóng , rất nhanh tới cuối đường.

      Nghĩ đến những điều mới lạ đợi mình phía trước, bản thân lại rất hiếm khi được ra ngoài trải nghiệm, chỉ nghĩ thế thôi khiến vui vẻ đến khép miệng được. Hoằng Nam thấy bộ dáng ngây ngốc đáng của liền kiềm lòng được, đem đặt lên cửa xe hôn lấy hôn để, hôn xong lại sờ tới sờ lui, liền đem dục vọng mãnh liệt của gợi lên.

      *bò Tứ Xuyên (肺片): món ăn nổi tiếng của tỉnh Tứ Xuyên, được làm từ thịt bò thái mỏng và nội tạng bò.
      ly sắc, ThiênMinh, 10127 others thích bài này.

    4. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      làm pic để tránh bị copy nha nàng :')
      wrivsel thích bài này.

    5. wrivsel

      wrivsel Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      62
      CHƯƠNG 11

      khi nhắc đến những "tình cảm mãnh liệt" thể phí chút văn chương.

      Trước mắt là câu lạc bộ cao cấp đa dịch vụ, từ ăn uống, giải trí hay thư giãn đều thuộc hạng bậc nhất. So với các địa điểm giải trí thông thường, nơi này chỉ phục vụ cho các thành viên có thẻ hội viên cho nên người bình thường thể vào. Ngay cả khi hội viên muốn mang theo bạn bè, số lượng người cũng bị hạn chế nếu thẻ của họ thuộc hạng phổ thông. Đương nhiên, đối với Hoằng Nam tiên sinh, các vấn đề chả là gì, ngay cả khi bản thân mang thẻ bên người, nhân viên vẫn phải niềm nở mà đón chào, huống hồ thẻ của lại thuộc loại kim cương mà rất nhiều hội viên mơ ước.

      Nguyên nhân chính là vì toàn bộ câu lạc bộ này thuộc quyền sở hữu của .

      - "A Nam, mở câu lạc bộ này à?" tiểu Huệ Huệ gọi đồ uống xong liền chớp đôi mắt to hỏi , trong lòng khỏi cảm thấy đắc ý vì được dẫn lên vị trí tốt nhất tại tầng hai.

      - "Bé cưng của , em nghĩ kiểu này mà có thể giả à? em nghe, có cả màn nóng hấp dẫn đợi em đây, nếu em muốn hưởng thụ trước chúng ta cùng nhau chơi."

      - "A Nam! sao lại nhắc đến chuyện "chơi đùa" giữa chốn đông người như thế này chứ!" khi hai chữ "chơi đùa" được Hoằng Nam thốt lên, thần kinh tiểu Huệ Huệ liền cảm thấy bị kích thích đến đau buốt, ngày trước có xem qua quyển tiểu thuyết NP, trong đó viết rằng nhân vật chính đưa mọi người đến quán bar rồi bắt đầu gì đó...quả quá biến thái!

      - "Ha ha ha...bảo bối của ...em chỉ là bảo bối mà em còn là báu vật của !" nhìn bé cưng trong ngực mình mở mắt to, Hoằng Nam cười đến đau bụng. ngờ rằng, mình chỉ vừa giới thiệu câu lạc bộ này thuộc quyền sở hữu của cùng với những trò chơi thú vị bên trong thôi mà bé cưng lại có thể suy nghĩ miên man như vậy? Được rồi! Tuy nhìn thấy bộ dáng mắt mở to trừng mình của , Hoằng Nam vẫn phải nén cười mà nghiêm túc giải thích cho hiểu.

      - "...do mà, cứ úp úp mở mở như thế, em...em đương nhiên là nghĩ sai!" Huệ Huệ đưa tay đẩy bàn tay bóp mũi của Hoằng Nam, bĩu môi giọng oán trách. Thực ra cũng do nàng xấu hổ nên đầu óc chả suy nghĩ được gì, dưới lầu liền vang lên thanh nghe đến nhức óc điếc tai, biểu tình e lệ liền bị thay thế bởi vẻ mặt hiếu kỳ. Thân thể mềm mại vội chạy đến lan can, cố gắng xem thử chuyện gì xảy ra bên dưới.

      - "Bé ngốc..." Hoằng Nam nhìn mỉm cười rồi ôm lấy tựa lưng xuống sofa, như vậy chỉ cần nghiêng về phía trước, hai tay đều có thể khoác lên lan can mà vững vàng xem biểu diễn rồi.

      - "A Nam, rốt cuộc là họ biểu diễn gì thế?" liếc nhìn đến xung quanh, liền thấy rất nhiều người cũng tập trung ở lan can, có số cặp đôi cũng bày ra tư thế như và Hoằng Nam giờ, tiểu Huệ Huệ liền ổn định lại rồi bắt đầu chờ đợi, nghe ngóng việc bên dưới.

      - "Bảo bối của , kiên nhẫn chút nào em." nhìn bé cưng trong ngực mình cứ như con chuột chũi đưa cổ dài mà đánh giá xung quanh, Hoằng Nam liền cười đến nheo cả mắt.

      Chương gia cũng được xem như là thế gia vọng tọc, theo lý mà , chuyện gì mà họ chưa từng trải qua? Có thể Chương gia vẫn luôn mực cưng chiều bảo bối, đem bảo vệ kĩ, tránh xa những thứ xấu xa, bẩn thỉu trong cái xã hội này, cứ như tạo cho thế giới mà nơi đó là công chúc và mọi thứ đều màu hồng. Bây giờ, người bảo vệ của công chúa thay đổi, sẵn sàng cho ấy thế giới đầy màu sắc, xấu xa mà chỉ toàn niềm vui và hạnh phúc phía trước.

      Hoằng Nam chợt cảm thấy bản thân bắt đầu có khuynh hướng thê nô, tuy nhiên lại cảm thấy đắc ý vô cùng, chút bất mãn nào.

      Đúng vậy, làm lãng tử bao nhiêu năm trời rồi, đến lúc nên xuôi tay gác kiếm.

      - "Bé cưng, em khát ?" nâng eo của lên rồi đặt ngồi đùi , để đưa lưng về phía rồi đem cặp đùi thon dài của gác qua bắp đùi .

      - "Em khát." Huệ Huệ lắc đầu, đẩy cái đầu hướng đến cổ làm loạn, mở miệng thầm: "A Nam, đừng làm bậy, để em xem hết buổi biểu diễn mà."

      là xem chương trình, thực tế, biểu diễn được thời gian dài rồi!

      Huệ Huệ rất mắc cỡ, dù sao hai người ở nơi công cộng lại quen biết ai, cứ thế mà ôm ôm ấp ấp, hết hôn rồi lại sờ, đối với nàng mà thể chịu đựng được!

      - "Haha, cứ làm loạn tiếp đấy!"

      Cho nên người ta thường , bọn đàn ông ai cũng có mặt trẻ con?!

      Lúc nhìn thấy dáng vẻ vừa giận vừa ngượng của tiểu Huệ Huệ, khuôn mặt đỏ ửng núp ở trong ngực mình, Hoằng Nam vốn còn muốn tiếp tục, động tác lại càng sờ soạng lung tung. Ban đầu chỉ muốn trêu trọc tiểu Huệ Huệ chút, kết quả là đùa dai quá lại làm cho phần bên dưới cứng lên. Ngăn cách bởi hai lớp vải quần, cự vật thô nóng và cứng rắn như đá cứ thế cạ vào phần mông của Huệ Huệ.

      Tiểu Huệ Huệ cảm thấy sức nóng bên dưới, muốn xảy ra dã chiến trước mắt những con người xa lạ liền nhanh tay che ở phần mông, tránh để côn thịt nóng bỏng kia tiếp tục cọ xát. Cái tên này có phải thích thêm dầu vào lửa ?!

      - "Bé ngốc, em cứ động đậy như vậy có phải muốn lập tức làm em ngay tại đây ?" lúc Hoằng Nam lời này, giọng khàn đến thể chịu đựng nỗi.

      Huệ Huệ cũng phải ngốc đến thể cứu chữa, hiểu được người đàn ông này mặt dày biết xẩu hổ, liền thu tay về rồi xê dịch cái mông , làm bộ như chưa từng phát sinh cái gì, vẫn tiếp tục nghiêm túc xem biểu diễn.

      - "Bảo bối à..." Hoằng Nam hít sâu mấy cái liền đem người trong lòng ôm chặt hơn, tựa đầu lên vai cố gắng làm dịu ham muốn của mình. quyết định cùng hết cả quãng đời, có ý định làm gì quá đáng, trước mặt mọi người mà tầm hoan tác nhạc chỉ có thể làm với tình nhân, nhưng trong ngực giờ là bảo bối, làm sao có thể làm như thế chứ.

      bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, đến mức thể phân biệt được phải trái đúng sai, trong đầu chỉ tràn đầy những nuông chiều dành cho . Trong thâm tâm luôn muốn vì mà suy nghĩ, mọi thứ tốt đều dành cho , muốn chịu bất cứ tổn thương nào...Đây phải là cuồng si đâu! Chắc chắn phải!

      - "Oh..." hồi náo nhiệt từ lầu truyền đến, nhóm người đẹp bắt đầu cở quần áo đài.

      Quả rất mới mẻ.

      Tiểu Huệ Huệ mở to hai mắt lên nhìn những người đẹp khán đài kia cởi chỉ còn bộ đồ tắm hai mảnh người, cái miệng nhắn liền khép lại được.

      Nếu ở biển cách mặc như thế này có gì lạ, nhưng đây là trình diễn, từ ánh đèn mập mờ cho đến những tiếng la kích động, bộ áo tắm kia có thể làm cho nam nữ ở đây trở nên điên cuồng lên. Huệ Huệ chưa từng va chạm nhiều với xã hội, cho nên khi nhìn thấy những người đàn ông và phụ nữ ở tầng từ từ nhảy múa để lộ ra phần thân thể riêng tư nhất, thể bình tĩnh nổi.

      - "Trời ạ!" cho đến khi có rất nhiều đàn ông cởi đến quần lót bên trong, những người phụ nữ chỉ còn những tấm vải treo bộ phận mấu chốt, Huệ Huệ mới có thể tìm lại được giọng của mình.

      - "Bảo bối của , trò hay chỉ vừa mới bắt đầu." Hoằng Nam nhịn cười, mổ cái cổ cứng ngắc của , dịch thân thể hướng về phía trước, giúp có thể thưởng thức "mỹ cảnh" bên dưới.

      Quả nhiên, Huệ Huệ vừa mới đem nửa người lộ ra ngoài lan can, liền phát đài bắt đầu sôi trào.

      Nam nữ bọn họ gần như trần truồng, sôi nổi cầm lấy tất cả những ly rượu, bình rượu, bọn họ sung sướng nhảy theo nhạc, hăng say mà bắt đầu tạt nước.

      - "A Nam! nước tràn vào!" tiểu Huệ Huệ có chút nóng nảy xoa xoa con mắt, xoay người ôm lấy cánh tay Hoằng Nam mà lớn tiếng la lên.

      - "Bé ngốc, chờ em đến cứu chắc chết được phen rồi." buồn cười mà đem người ôm đến đùi, cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của , cho đến khi thở dốc mà dán đến bên tai nỉ non: "Em phát ra sao, bốn phía tường bên dưới đều có sắp xếp rồi."

      - "Ây da... ra là cố ý! quả là sáng tạo!" cái mông đùi khẽ động đậy, Huệ Huệ có chút ngồi yên.

      Những người đàn ông và phụ nữ ở tầng vui vẻ hát hò, uống rượu, số cười đùa chơi tạt nước. Tất nhiên, vẫn có số người thích "vật lộn" nhau ở đây, họ âu yếm như chỗ có người, mượn những bộ đồ tắm rực rỡ cùng những gợn nước để tìm đến những thỏa mãn, thân thể kề sát phập phồng, làm biết bao động tác ái muội bên dưới.

      Trong lúc quan sát những hành động "kích tình" bên dưới, những thanh điên cuồng dâm mỹ bắt đầu vang lên.

      nơi thú vị!

      Trò chơi kết hợp giữa khô ráo và ướt át thế này, hay là nên thử chút nhỉ?!

      - "Muốn xuống ?" nhìn bé cưng dán mắt rời nhìn những việc bên dưới, Hoằng Nam cười híp mắt đem mặt dán lại gần.

      "Nếu muốn hôn cái ... liền dùng cách thức đặc biệt nhất cùng em xuống phía dưới!".

      - "A Nam dối! Chúng ta đứng ở lầu hai, lầu đông nghẹt thế kia, làm sao mà chúng ta xuống đó được chứ?!" tuy đầu óc được nhanh nhẹn lắm nhưng ngốc liền bĩu môi lại lại hướng ánh mắt về phía dưới, thèm quan tâm đến tên đàn ông xấu xa phía sau.

      - "Bảo bối của , em là dễ nổi nóng, nếu vị trí ở lầu tốt hơn lầu hai, vậy sao có thể để bản thân thiệt thòi chứ?" Hoằng Nam vừa bực mình vừa buồn cười liền tiến tới hai gò má của mà cắn , xoay người lại rồi ôm chặt, hướng khuôn mặt đối mặt với , "Cứ để cho em niềm vui bất ngờ, ngoan nào, lá gan em nên lớn chút!".

      xong, Hoằng Nam đợi Huệ Huệ suy nghĩ liền ôm bước lên lan can, hướng về lầu nhảy xuống.

      - "Ahhhhhhhh" thanh thét chói tai còn chưa kết thúc bị hớp nước tràn vào miệng, hai tay hai chân bắt đầu đạp nước, thân thể liền nổi lên mặt nước, tiểu Huệ Huệ lúc này mới phát bản thân ở chính giữa "hồ nước" nhưng mà phương thức kia quả quá kinh khủng?

      Sặc sụa mà phun nước ra, Huệ Huệ liền đập vào vai người đàn ông trước mặt: "A Nam xấu xa, làm em sợ muốn chết! Ai lại làm như thế kia... là...huhu..."

      Xong, lại khóc....

      Hoằng Nam vốn cười hì hì nhìn bảo bối phát tiết, thấy khóc liền cảm thấy bối rối.

      Lúng túng nhìn bao nhiêu ánh mắt xung quang, Hoằng Nam liền hối hận vì hành xử như vừa rồi.

      - "Bảo bối của , phải chỉ muốn làm em vui thôi sao? Em có cảm nhận được bên dưới đáy có cái gì mềm mềm ? Đó đều là loại vải cao cấp, đảm bảo khi ngã xuống đau! Hơn nữa chỗ của em giờ là nơi sâu nhất, biết nên mới ôm em nhảy. Trước khi nhảy, đều tính toán hết rồi..." Hoằng Nam lúc này chỉ muốn ngay lập tức dỗ nín khóc, mọi người xung quanh đều chú ý nhìn bọn họ hết rồi.

      - "Đều tại hết..." Huệ Huệ khụt khịt mũi nhìn Hoằng Nam rối rít dỗ dành, liếc tới những ánh mắt của mọi người xung quanh, liền khóc nữa. Đem nước mắt nước mũi lau hết lên quần áo Hoằng Nam, sau phen kinh hãi, nhìn đến những bình rượu nổi xung quanh, tò mò bắt lấy uống thử, cố gắng nuốt xuống những sợ hãi bên trong.

      Quả nhiên, bảo bối rất dễ dàng dời chú ý!

      thở dài rồi kéo ôm vào trong lòng, đem ôm lên hướng về phía cây cột bên cạnh, mặt là nhường vị trí "nhảy nước" cho người khác, mặt khác lại cảm thấy bản thân nên làm vậy với .

      Có thể Hoằng Nam đáng trách như vậy, chiếc áo sơ mi trắng tiểu Huệ Huệ mặc giờ do dính nước liền trở nên trong suốt, đem nội y màu hồng nhạt nổi bật lên hấp dẫn, cặp ngực to được áo lót ôm lấy qua làn áo ướt như câu mất hồn lúc này!

      - "Bảo bối, hay là chúng ta chơi đùa chút nhé?" nhìn đến xung quanh, mọi người dường như bị nhạc dời ánh mắt, ai nấy đều chỉ chú ý đến khán đài biểu diễn hoặc là làm "hoạt động" dưới nước, Hoằng Nam cảm thấy bây giờ cần nhịn nữa, đây chính là lúc thích hợp để cảm nhận nghiêm túc "kích tình mãnh liệt" là gì rồi.
      ly sắc, Dung Nguyễn 1995, 10124 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :