1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Năm tháng ngọt ngào của anh và em - Vô Ảnh Hữu Tung (FULL)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      NĂM THÁNG NGỌT NGÀO CỦA VÀ EM
      Tác giả: Vô Ảnh Hữu Tung
      Thể loại: Thanh xuân vườn trường, sủng, HE
      Số chương: 120
      Nhân vật: Hạ Chi Tuyển, Cố Tư Ức
      Edit & Beta: Ngân Nhi

      [​IMG]
      ***
      Giới thiệu

      Học thần Hạ Chi Tuyển, thành tích học tập đứng đầu toàn thành phố, là học sinh ba tốt trong mắt thầy , kết quả học tập tốt, tố chất tốt, ít gây họa. Khi cậu cười, toàn thân toát ra vẻ xa cách cấm dục, khiến các nữ sinh chỉ đứng ngắm từ xa chứ dám lại gần.

      Thế mà về sau cả trường lại điên cuồng truyền tai nhau, là học thần cũng biết đánh nhau, cũng biết tán , ai dám trêu chọc bé của cậu ta, cậu ta lập tức dạy lại bạn cách làm người chỉ trong phút.

      Vào tối hôm diễn ra buổi tiệc tốt nghiệp, có người trông thấy cậu ép Cố Tư Ức vào góc mà hôn, hôn đến mức làm người ta phát khóc rồi mà vẫn chịu tha cho, còn cắn lên môi , khàn giọng : " nhịn sắp điên luôn rồi..."

      Kết thúc kì thi, Cố Tư Ức nghĩ đến số điểm thảm hại của mình rồi òa khóc : "Điểm kém thế này tìm được công việc tốt, tìm được công việc tốt kiếm được tiền nuôi bản thân, em muốn bị chết đói đâu..."

      Hạ Chi Tuyển vuốt ve vành tai đỏ hồng của , bình thản : "Có nuôi em mà."

      Sau khi tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển mở công ty nghiên cứu khoa học, Cố Tư Ức trở thành vợ của tổng giám đốc.

      Sau này mọi người đều biết, nhân tài mới trong ngành khoa học kỹ thuật Hạ Chi Tuyển rất cưng chiều vợ mình, ấy tên là Cố Tư Ức.

      Nửa trước truyện là quá trình nỗ lực học tập, miêu tả khó khăn chăm chỉ hướng tới tương lai của học sinh trung học, cùng những tình cảm ngây thơ thuần khiết. Nửa sau là giai đoạn gây dựng nghiệp, nhiệt huyết thanh xuân, hai người đồng tâm hiệp lực, trao cho nhau ấm áp, cùng nhau hoàn thiện bản thân.
      ---​
      Ngân Nhi: Chào các dấu của tuiiii, hơn nửa năm rồi sau khi hoàn Đều tại vầng trăng gây họa, giờ tôi lại tiếp tục sứ mệnh cao cả là đem thanh xuân tới cho các đây, vẫn như mọi khi, tôi drop truyện, để mọi người phải chờ lâu, ghi lịch đăng truyện ràng, hy vọng chúng ta lại tiếp tục cùng nhau chặng đường thanh xuân vui vẻ nữa nhé <3

      Lưu ý: Vì bản tiếng Trung mình nhờ tài khoản vip lấy trực tiếp từ trang Tấn Giang, nên giống với bản convert các bạn đọc mạng nhé, vì có những chi tiết cũng như những đoạn tác giả viết bổ sung thêm về sau, nếu bạn nào đọc cv wattpad hay những trang khác mà đọc thấy khác đừng thắc mắc nha <3
      Mục lục
      C1 - C2 - C3 - C4 - C5 - C6 - C7 - C8 - C9 - C10
      C11 - C12 - C13 - C14 - C15 - C16 - C17 - C18 - C19 - C20
      C21 - C22 - C23 - C24 - C25 - C26 - C27 - C28 - C29 - C30
      C31 - C32 - C33 - C34 - C35 - C36 - C37 - C38 - C39 - C40
      C41 - C42 - C43 - C44 - C45 - C46 - C47 - C48.1 - C48.2 - C49 - C50
      C51.1 - C51.2 - C52 - C53 - C54 - C55 - C56 - C57 - C58 - C59 - C60

      C61 - C62 - C63 - C64 - C65 - C66 - C67 - C68 - C69 - C70
      C71 - C72 - C73 - C74 - C75 - C76.1 - C76.2 - C77 - C78 - C79 - C80
      C81 - C82 - C83 - C84 - C85 - C86 - C87 - C88 - C89 - C90
      C91 - C92 - C93 - C94 - C95 - C96 - C97 - C98 - C99 - C100+101
      C102 - C103 - C104 - C105 - C106 - C107.1 - C107.2 - C108 - C109 - C110

      C111 - C112 - C113 - C114 - C115 - C116 - C117 - C118 - C119 - C120

      Last edited: 10/1/20
      Khủng Long, Hòa Yên Linh, nhudao62 others thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Mừng ngân nhi mở hố mới
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Fan vầng trăng, fan nhi vào kìa điểm danh a,

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 1
      Edit: Ngân Nhi

      Tháng tám giữa hè, trời nắng gắt như đổ lửa.

      Đập vào mắt là những tòa nhà chọc trời san sát nối tiếp nhau, tường kính thủy tinh phản chiếu lại những tia sáng chói lóa.

      Đây là lần đầu tiên Cố Tư Ức tới thành phố C, nơi đây cách nhà của xa gần, trước đây có mấy lần bố mẹ đưa tới đây chơi, nhưng kế hoạch lần nào cũng bị những việc ngoài ý muốn gây cản trở.

      Đèn đỏ, Cố Trí Viễn dừng xe lại, chờ người bộ qua đường.

      Hứa Giai Tuệ ngồi ở ghế lái phụ chuyện với con : “Bố con với chú Hạ là bạn học cũ, hồi đó chơi rất thân nhau, mấy năm nay ít qua lại nên quan hệ có phần phai nhạt … Con với bạn Hạ nhà chú ấy sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, bằng tuổi nhau cũng dễ chơi cùng.”

      Cố Trí Viễn chân thành : “Tư Ức à, con phải theo trai mà học tập, người ta bằng tuổi con mà thành tích thi đứng nhất thành phố đấy, còn đạt được mấy giải thưởng lớn trong các cuộc thi quốc gia, cũng tham gia cả những cuộc thi quốc tế nữa.”

      “Cả ngày ngồi nghe bố mẹ về cậu ấy, lỗ tai con mọc kén luôn rồi đây này.” Cố Tư Ức quay mặt nhìn ra ngoài cửa kính xe, ngữ điệu có phần bất mãn.

      Hứa Giai Tuệ : “Người ta giỏi giang như thế, sao con lại muốn học hỏi thế hả?”

      Cố Trí Viễn cũng : “ mình con tới thành phố C học, chưa quen với cuộc sống nơi đây, có nhà họ Hạ quan tâm để ý bố mẹ mới yên tâm được.”

      Nhà họ Cố và nhà họ Hạ hẹn nhau dùng bữa tại nhà hàng Trung Quốc tầng sáu của trung tâm thương mại.

      Lúc hai vợ chồng họ Cố dẫn con vào, người nhà họ Hạ ngồi đây đợi từ trước.

      Cố Tư Ức nhìn thấy hai vợ chồng tuổi trung niên liền tươi cười, giọng ngọt ngào: “Con chào chú ạ.”

      Từ được bố mẹ đưa tham gia nhiều hoạt động nên tính cách cũng rất cởi mở, hề luống cuống hay rụt rè.

      Hạ Quảng Vũ nhìn thấy hộp quà tay bé, : “Cùng nhau ăn bữa cơm thôi, còn mang theo quà cáp làm gì.”

      Cố Trí Viễn cười : “Lâu rồi gặp nhau, chỉ là chút lòng thành thôi mà.”

      Hạ Quảng Vũ vui vẻ tiếp đón: “Nào nào, tới đây ngồi cả .”

      “Chớp mắt Tư Ức lớn như vậy rồi.” Bành Linh vuốt tóc Cố Tư Ức : “Lần trước gặp con vẫn còn chưa biết cơ, cứ nằm trong lòng mẹ rồi cười với …”

      Cố Tư Ức bật cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền , “ ra từ con thích cười với người đẹp rồi.”

      Nụ cười gương mặt Bành Linh càng đậm thêm: “Con bé này cười xinh quá, miệng cũng ngọt nữa.”

      Bành Linh quay người nhìn cậu con trai ngồi salon, : “A Tuyển, lại đây con!”

      Cậu thiếu niên ngồi xem điện thoại, nghe vậy liền ngẩng đầu đứng dậy, cất di động vào túi rồi về phía họ.

      Cố Tư Ức nhìn mà ngơ ngẩn.

      Cậu ấy có vóc dáng cao gầy, mặc sơ mi trắng với quần dài đen, áo mở hai cúc cùng, lộ ra phần cổ trắng trẻo và xương quai xanh, nhìn lên tiếp nữa là gương mặt cực kì đẹp trai, môi hồng răng trắng, cặp mắt đen như được vẽ bằng ngòi bút tranh thủy mặc.

      Cố Tư Ức lớn thế này rồi, ấy vậy mà đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy người con trai đẹp trai như thế, lại còn là người việc .

      người có thành tích học đứng thứ nhất, sao lại có gương mặt đẹp như vậy chứ? khoa học tí nào!

      Theo suy nghĩ của Cố Tư Ức, vị thiên tài này chắc hẳn đeo cặp kính cận dày khự, phía sau cặp kính là đôi mắt híp tịt do học quá nhiều, mũi cũng bị tẹt vì bị kính đè lên, nhìn phát thấy ngay là dáng vẻ của mọt sách, giống như mấy đứa học sinh giỏi ở trường năm cấp hai ý.

      “Đây là Hứa, còn em này là Cố Tư Ức.” Bành Linh giới thiệu với con trai Hạ Chi Tuyển.

      Hạ Chi Tuyển chào hỏi Hứa Giai Tuệ, thái độ nho nhã lễ phép, cử chỉ đúng mực, thể ra là cậu con trai được dạy dỗ rất tốt.

      “Con với Cố Tư Ức sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, con sinh vào sáng sớm, em sinh buổi trưa, có ông thầy bát tự của hai đứa cực kì hợp, ở cạnh nhau rất tốt, còn bảo mẹ nhận con dâu nuôi rồi đấy.” Bành Linh trêu.

      Cố Tư Ức: “…”

      Hạ Chi Tuyển nhìn Cố Tư Ức, thấy cặp lông mi dài cùng đôi má lúm đồng tiền của , sắc hồng ngừng lan tỏa, làm cho gương mặt trắng nõn bị bao phủ bởi màu hồng.

      Hạ Chi Tuyển cảm thấy buồn cười, : “Con tin chuyện ấy đâu.”

      Hàn huyên xong, hai nhà cùng nhau ngồi xuống dùng bữa.

      Cố Tư Ức từ tốn ăn cơm, dù cho món mình thích ăn có được xoay tới trước mặt nữa cũng chỉ gắp nhiều nhất là hai lần mà thôi.

      Lúc mắt lơ đãng liếc qua Hạ Chi Tuyển, trong lòng thầm cảm thán: Sao lại có người đẹp trai thế nhỉ, ngay cả điệu bộ lúc ăn cơm cũng đẹp như tranh vậy.

      bữa cơm trôi qua trong bầu khí hài hòa và những câu chuyện phiếm.

      Ăn xong, Cố Trí Viễn và Hạ Quảng Vũ bừng bừng khí thế ngồi đánh cờ, Bành Linh với Hạ Chi Tuyển: “Con đưa em Tư Ức ra ngoài dạo vòng .”

      Lúc hai đứa rời khỏi, Bành Linh cười : “Có chị em mình ở đây chúng nó được tự nhiên, cho chúng nó tự chơi riêng với nhau mới nhanh chóng thân thiết được.”

      Trong trung tâm thương mại, Hạ Chi Tuyển hai tay đút túi quần, thẳng về phía trước.

      Cố Tư Ức đuổi theo bước chân cậu, chủ động bắt chuyện: “ ra cũng mười sáu tuổi giống em, nhưng cao đấy, được mét tám chưa?”

      Hạ Chi Tuyển chỉ thờ ơ vuốt cằm.

      Cố Tư Ức đảo mắt lượt, nhìn thấy có hàng trà sữa, lại hỏi: “Đằng kia có quán trà sữa kìa, muốn uống ? Muốn uống để em mua cho.”

      Hạ Chi Tuyển đáp: “ uống.”

      Cố Tư Ức lại phát điều, rằng trai này hề biểu lộ ra cảm xúc dư thừa nào, rất điềm đạm lại lạnh lùng, làm cho đối phương cảm thấy thoải mái chút nào.

      Đẹp trai đúng là thích , có thể dùng gương mặt để bù đắp cho thân thiện, nghĩ thế nào cũng thấy có lợi.

      Di động trong túi quần Hạ Chi Tuyển kêu lên, cậu nghe đầu bên kia mấy câu, mắt liếc nhìn Cố Tư Ức, : “ rảnh.”

      Chờ cậu cúp máy, Cố Tư Ức rất hiểu chuyện : “ có hẹn cứ , em mình dạo trong đây cũng được.”

      Hạ Chi Tuyển : “Muốn quán net ?”

      Cố Tư Ức hai mắt sáng rực, gật đầu đáp: “Có ạ.”

      thích quanh quẩn ở cái nơi chán ngắt này cho lắm, ngồi quán net vẫn thích hơn.

      Hai người đến quán net ở gần đó, ngồi ở vị trí cạnh nhau.

      Cố Tư Ức liếc nhìn màn hình máy tính của Hạ Chi Tuyển, : “ mà cũng chơi LOL(*) à?”

      (*) LOL: Liên minh huyền thoại

      Hạ Chi Tuyển nhìn nét mặt ngạc nhiên của , hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ được chơi à?”

      Cố Tư Ức cười trừ đáp: “Em tưởng là những người học giỏi chơi game, vậy cùng nhau chơi nha.”

      Mấy người bạn thân của Hạ Chi Tuyển đăng nhập chờ từ trước, cậu kết bạn với nick của Cố Tư Ức rồi bắt đầu chơi.

      Cố Tư Ức chiếm trước vị trí ADC (xạ thủ), mấy cậu bạn kia thấy vậy gào lên: “Kia là ai đấy? Chiếm ngay vị trí đó, liệu có đánh được hả?!!”

      Hạ Chi Tuyển: Có ở vị trí nào cũng chẳng làm ăn gì được đâu.

      Sau khi vào trận, thao tác của Cố Tư Ức mạnh mẽ như hổ, áp chế đối thủ, khống chế quân địch, dẫn đầu toàn đội.

      “…” Hạ Chi Tuyển quay đầu nhìn ngồi bên cạnh mình.

      Các ngón tay của bé rất linh hoạt, tốc độ tay cực nhanh, hai mắt sáng ngời, nét mặt hưng phấn, chóp mũi xinh xắn rịn ra chút mồ hôi, đánh hăng tới nỗi miệng cũng dứt lời: “A đau đau đau đau, trượt rồi trượt rồi, đánh lại rút lui nhé…Còn lâu tao mới chết nhé…Có nhiêu đó thôi mà cũng dám tới đây trình diện à, tao đánh cho chết nè!...”

      Cố Tư Ức rất ít khi chơi ở quán net, bình thường toàn chơi ở nhà, lại quen chuyện với bạn bè game rồi nên lâu dần bị thành cái tật thích lải nhải.

      Lúc này hoàn toàn vùi đầu nhập tâm vào game, hồn nhiên nhận ra là những người xung quanh đều nhìn mình, em đáng xinh đẹp, giọng lại ngọt, chân cũng dài, làm cho người ta phải chú ý.

      Xong trận, Cố Tư Ức thành công nhận được danh hiệu MVP (*) toàn đội.

      (*) MVP (Most Valuable Player): Chỉ người chơi có thành tích tốt nhất trận và để lại những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận đấu.

      Hạ Chi Tuyển gõ lên mặt bàn chỗ ngồi, Cố Tư Ức quay sang nhìn, mỉm cười lộ ra hai má lúm đồng tiền, gương mặt mang theo chút thỏa mãn.

      Nhất định là thể cách xuất sắc làm học bá kinh ngạc rồi, mặc dù học giỏi, nhưng các kĩ năng khác đều phát triển cách toàn diện đó biết !

      “Phiền em đừng làm ồn nữa.” Hạ Chi Tuyển lạnh nhạt .

      ---

      Lời editor: Vì hai gia đình Cố Hạ thân thiết, hai bố mẹ hai bên cũng tự xưng Hạ Chi Tuyển là trai, Cố Tư Ức là em , mà hai đứa phủ nhận việc này, nên mình để xưng hô là – em nha, mặc dù hai bạn ý bằng tuổi nhau.
      Last edited: 19/4/19
      Khủng Long, QTNZ, Nhỏ Thanh62 others thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 2
      Edit: Ngân Nhi

      Bố của Cố Tư Ức là Cố Trí Viễn, là bạn đại học với Hạ Quảng Vũ và vợ ông ấy là Bành Linh, năm ấy vì cùng chung sở thích nên ba người rất thân nhau.Mối tình của Hạ Quảng Vũ và Bành Linh cũng là do Cố Trí Viễn tác hợp, mấy lần bọn họ cãi vã giận hờn ông cũng đứng ra khuyên giải.Lúc hai người làm đám cưới, phù rể Cố Trí Viễn còn bị trêu là vui hơn cả bản thân cưới vợ.

      Nhưng sau này, bọn họ lại những hướng khác nhau.

      Hạ Quảng Vũ là quan chức nhà nước, Cố Trí Viễn làm ăn buôn bán, hai người Bắc Nam, gặp khoảng cách về địa lý, chức vị lại khác biệt, cho nên mối quan hệ còn thân thiết như trước.Chính thức vạch ranh giới là sau khi họ có con, phạm vi kinh doanh của Cố Trí Viễn ngừng mở rộng, phát triển khắp cả nước, mà kinh doanh tránh được việc phải qua lại với các cơ quan thanh tra giám sát, trong lần khai thác hạng mục, Cố Trí Viễn muốn Hạ Quảng Vũ giúp thông qua văn bản có lợi cho bên mình, lại bị Hạ Quảng Vũ từ chối.Từ sau lần đó, mối quan hệ của bọn họ hoàn toàn trở nên lạnh nhạt.

      Trước đây lâu, Cố Trí Viễn và Hạ Quảng Vũ có duyên gặp lại, hai người hỏi han nhau về chuyện con cái, Hạ Quảng Vũ chủ động muốn giúp Cố Tư Ức chuyển tới trường trung học Long Hưng.Trường trung học Long Hưng là trường đứng đầu thành phố C, cũng khá có tiếng trong nước.Nhà họ Cố vốn rất phiền muộn vì con của họ học giỏi lắm, nghe thấy có cơ hội tốt như thế tất nhiên là vui mừng dứt, vì muốn cho Cố Tư Ức thích ứng với môi trường sống mới, nên trước ngày khai giảng họ đưa con bé đến thành phố C để làm quen với Hạ Chi Tuyển.

      Chẳng bao lâu đến cuối tháng tám.

      Sau khi chuẩn bị xong xuôi thủ tục nhập học vào trung học Long Hưng, hai vợ chồng họ Cố cùng nhau đưa con tới trường học báo danh.

      Ngôi trường tọa lạc tại khu vực mới giải tỏa ở thành phố C, có cả cấp hai và cấp ba luôn nên chiếm diện tích rất lớn, cơ sở vật chất khá hoành tráng, các giáo viên cũng toàn là những nhân vật nòng cốt có tiếng tăm.Vì là ngôi trường danh giá nên số lượng học sinh tiếp nhận mỗi năm là có hạn, vô số những gia đình quyền thế cố gắng nhét con cái của mình vào, tỉ lệ cạnh tranh cực kì khốc liệt.May là có nhà họ Hạ đứng ra giới thiệu, chứ dù họ có tiền chăng nữa cũng có chỗ để dùng.

      Hai vợ chồng cùng con dạo trong sân trường, cảm thấy rất vui mừng.

      Hứa Giai Tuệ : “Để con được học, bố con phải làm việc vất vả suốt nhiều năm đó.”

      Cố Trí Viễn : “Để con được học, mẹ con phải tiết kiệm việc mua sắm quần áo túi xách và đồ trang điểm đấy.”

      Cố Tư Ức phiên dịch lại: “…Cố gắng học hành, hướng tới tương lai!”

      “Để con được học, bố con đổi uống từ rượu Lafite 82 sang rượu Erguotou (*) đấy.”

      (*) Lafite 82 là trong năm loại rượu đứng đầu trong các loại vang Pháp, giá thành cực kì đắt đỏ. Còn rượu Erguotou là loại rượu của vùng Niulanshan, Bắc Kinh Trung Quốc.

      “Để con được học, túi xách của mẹ con cũng từ Hermes chuyển thành Coach đấy.”

      Cố Tư Ức lại tiếp tục phiên dịch: “Phấn đấu tự cường, tiến tới đỉnh cao.”

      Có hai cậu con trai qua nghe thấy thế phì cười, vừa cười vừa quay đầu lại nhìn bọn họ.

      Cố Tư Ức: “…”

      Ba người cùng nhau tới kí túc xá, khu kí túc có hai tòa, tòa của học sinh nam và tòa của học sinh nữ, được xây song song với nhau, ngăn cách ở giữa là con đường.Tòa nhà nhìn từ bên ngoài trông rất đẹp, trang thiết bị bên trong cũng tồi, bốn người ở phòng, có tủ treo quần áo và bàn học, nhà vệ sinh riêng cho mỗi phòng, còn có ban công nữa.Hứa Giai Tuệ rất hài lòng, con mình dù sao cũng được nuông chiều từ , bà muốn con ở bên ngoài phải chịu khổ.

      Hai vợ chồng lại đưa Cố Tư Ức ra bên ngoài trường học để ăn trưa, sau đó ra về luôn.

      Cố Tư Ức nhìn bố mẹ rời , trong lòng bỗng cảm thấy hơi buồn.

      Đây là lần đầu tiên xa nhà, đến thành phố xa lạ, học ở ngôi trường xa lạ, chỉ có mình .Mũi cay xè, cố gắng kìm nén lại suy nghĩ muốn đuổi theo mẹ.

      Cố Tư Ức quay trở lại trường, lại xung quanh cho quen với nơi đây.

      Ngày mai mới phải đến lớp tập trung, cho nên nửa ngày còn lại hôm nay hoàn toàn tự do.

      đến trước bảng vàng danh dự của nhà trường, đó là danh sách 100 học sinh có điểm số cao nhất.

      Vị trí đầu bảng là Hạ Chi Tuyển.

      Cố Tư Ức lại nhìn sang số điểm các môn thi của cậu ấy.

      Toán max điểm? Tiếng max điểm? Vật lý max điểm? Hóa học max điểm?

      …Cậu ấy ăn cái gì mà lớn lên vậy? Não làm bằng bạch kim à?!

      Cố Tư Ức cố gắng tiêu hóa dãy điểm số đáng sợ kia, dưới hào quang của cậu ấy, còn được coi là học tra (*) mà trực tiếp trở thành học phế (*) luôn rồi.

      (*) Học tra: lười học, điểm kém

      (*) Học phế: thèm học, biết gì cả

      Cố Tư Ức lại nhìn thông báo chia lớp, trong mấy cái tên đứng từ dưới lên ở lớp 10/6, nhìn thấy tên mình là Cố Tư Ức, lướt dần lên vị trí đầu tiên danh sách là cái tên Hạ Chi Tuyển.

      “Oa, tao nhìn thấy Hạ Chi Tuyển kìa! May quá , tao cùng lớp với cậu ấy rồi!”

      “Tao cũng thế, may là trường mình xếp lớp dựa theo điểm số đấy!”

      “Tao ở tận lớp 13 cơ… Xa bọn mày quá, đều là học sinh chuyển lên từ cấp hai mà, sao xếp cùng lớp vậy…”

      sao sao, đều cùng khu nhà mà, bọn tao tới lớp gọi mày chơi nhá.”

      “Ôi trời ơi, trời ơi trời ơi trời ơi, Hạ Chi Tuyển tới kìa, Hạ Chi Tuyển!”

      Mấy nữ sinh đứng bên cạnh cứ hưng phấn chuyện với nhau, Cố Tư Ức đều nghe thấy.

      Theo tiếng hò reo của mấy , Cố Tư Ức quay đầu nhìn lại.

      Hạ Chi Tuyển mặc bộ quần áo chơi bóng với hai màu xanh trắng, cùng đám nam sinh, mái tóc đen mềm mại ánh lên những vụn sáng dưới ánh mặt trời, mấy nam sinh bên cạnh cậu cũng khá cao, nhưng cậu vẫn là người gây được chú ý nhất.

      Cố Tư Ức nhớ lại lần đầu gặp Hạ Chi Tuyển, bị vẻ đẹp của cậu ấy làm cho kinh ngạc, lần thứ hai gặp lại…cũng vẫn kinh ngạc như thế.Nhất là khi cậu đứng cùng đám nam sinh, trông càng tỏa sáng xuất chúng hơn người.

      Lúc này khá bối rối, nếu ở trước mặt mọi người mà tới chào hỏi hơi bị gây chú ý quá, còn chào lại được lịch cho lắm.Trông thấy bọn họ tới, liền yên lặng trốn vào trong đám đông.

      Hạ Chi Tuyển cứ thế bước , ánh mắt lạnh lùng, đôi môi mỏng hơi mím lại, tạo cho người ta cảm giác cao lãnh thể khinh nhờn, các đứng xung quanh nào cũng sáng rực hai mắt, tâm trạng kích động, tuy nhiên cũng tỏ ra e dè vì cao ngạo của cậu, ai dám tùy tiện lại gần.

      Cả nhóm nam sinh tới chỗ bảng thông báo, chẳng ai thèm nhìn mà cứ thế qua luôn.

      Cố Tư Ức thở phào nhõm, tranh thủ nhìn lượt những học sinh khối mười sắp nhập học, thấy có ai quen, vậy là mình nơi đất khách quê người, có ai để trông cậy vào rồi.

      Sau khi bộ vòng quanh sân trường rộng lớn, bị ánh nắng thiêu đốt khác gì con cá mất nước, khát chịu nổi.Quầy trà sữa ở nhà ăn tầng đúng lúc đập vào mắt, Cố Tư Ức lập tức hưng phấn, bước nhanh tới rồi mở cửa bước vào, cảm nhận hơi lạnh của điều hòa phả vào mặt, thoải mái vô cùng.

      Mua cốc trà hoa quả tứ quý xuân đặc biệt, Cố Tư Ức lại vào trong, định tìm chỗ để ngồi nghỉ lúc.

      Bàn phía cạnh tường có bốn năm nam sinh ngồi, trông cậu nào cũng rất cao lớn.

      Tất nhiên bắt mắt nhất vẫn là Hạ Chi Tuyển với tư thế lười nhác tựa lưng vào ghế, tay cầm di động quay ngang, mắt chăm chú nhìn vào màn hình.

      Ồ, bọn họ lập đội chơi game.

      Hạ Chi Tuyển đưa tay ra với lấy cái cốc bàn, nhận ra cái cốc cạn nước lại để xuống.

      Cố Tư Ức định xoay người rời cũng đúng lúc Hạ Chi Tuyển ngước mắt lên, vừa vặn đụng trúng ánh mắt .

      “…” Cố Tư Ức chắc chắn là cậu ấy nhận ra mình rồi.

      Mặc dù ánh mắt của cậu ấy chỉ dừng lại đúng giây rồi lại cúi đầu tiếp tục chơi game.
      ---

      Lại thanh niên cứ thích ra cái vẻ lạnh lùng :061: lưu manh xấu xa của bạn học Hạ dần được bộc lộ sau tầm vài chương nữa thôi, bắt nạt bạn học Cố suốt, haizzz, chuẩn bị tinh thần quay lại thời gà bông với hai đứa này nhé các , các chị già đảm bảo cũng sởn da gà luôn ý :))))
      Chương 3: 03/04/19
      Last edited: 19/4/19
      Khủng Long, QTNZ, Nhỏ Thanh65 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :