1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tàng Ngọc Nạp Châu - Cuồng Thượng Gia Cuồng [Chương 124]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 78
      Edit: Bunny
      Beta: Vân_08
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      cho nên hôm qua lúc Bạch phu nhân đem chuyện nhìn bề ngoài vô cùng vinh dự này giao phó cho nàng nàng cố ý từ chối, tạm hoãn thời gian, tìm hiểu ràng rồi tính sau.

      Giống như lời mà phụ thân dạy năm xưa, giao tiếp với những vương hầu quyền quý như thế này, rơi đầu bất cứ lúc nào. Luôn phải nhìn ràng chuyện bên trong rồi định đoạt.

      Tiêu phi sau khi nghe Ngọc Châu , chậm rãi buông bát đũa xuống :”Nếu muội muội nghe lời tỷ, chuyện này nhất định phải từ chối đến cùng, có thể tránh càng xa càng tốt.”
      ~~
      mthuy, Bình Nguyên xanh, botihell32 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hóng~ bánh trời rơi xuống phải cái nào cũng ăn được..
      A fang thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 79
      Edit: Bunny

      Ngọc Châu cảm thấy trong lời của tỷ tỷ có ý sâu xa, lập tức hỏi: “Vì sao thể nhận đơn hàng này?”

      Tiêu phi thấp giọng : “Muội muội ở Nghiêu phủ, hẳn là có thể ràng ý trong việc này chứ? Nghiêu gia và Bạch gia tuy rằng ngoài mặt vinh nhục cùng hưởng, mất lòng nhau, nhưng kỳ thực là kiềm chế lẫn nhau nhau, mà vẫn khéo léo duy trì cân bằng. Nghiêu gia từng trải qua tai họa trong việc Viên gia bị chèn ép, đối với gia đình làm quan coi trọng nhất là cân bằng. Nay muội lại sắp làm con dâu Nghiêu gia, lại thay mặt Bạch gia chuyện tranh sĩ diện này, chẳng phải muốn Nghiêu phu nhân nghi ngờ?”

      Ngọc Châu lẳng lặng nghe, lại hỏi tiếp: “Tỷ tỷ, chẳng lẽ chỉ vì nguyên nhân này sao?”

      Tiêu phi nhìn Lục muội, trong lòng biết muội muội mình thông minh nhất định nhìn ra được manh mối của việc này, chỉ cười khổ : “Thân sống trong hoàng cung này, nếu có gia thế, được sủng ái, là phải luôn luôn suy nghĩ để tìm cách sống yên phận, lúc tỷ rãnh rỗi có việc gì, luôn thích đến trước mặt Thái Hậu làm bạn với lão nhân gia, người thích nghe hí, tỷ từng học vài điệu khúc lúc còn ở cố hương nên cũng xem như có đất dụng võ… Ngày đó khi Bạch phu nhân xin ngọc thạch, tỷ ở bên cạnh Thái hậu… Thái hậu mặc dù vui cười đáp ứng, nhưng nụ cười kia cũng chạm tới đáy mắt đâu…”

      về chuyện tình cảm này, trong lòng Ngọc Châu đều hiểu hết, nếu nàng nhận phần ngọc khí này, nàng chẳng những đắc tội với Nghiêu gia, quan trọng hơn chính là đắc tội với Thái hậu.

      Trong lúc từ hoàng cung ra, Tiêu phi vẫn chưa yên tâm, lại dặn dò thêm: “Thân phận giờ của muội rất nhạy cảm, tình cảnh này so với lúc muội gả vào Vương gia ở Tây Bắc nguy hiểm đáng sợ hơn nhiều. giờ Thái úy lại ở xa kinh thành, nếu muội gặp chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng ngoài tầm tay ngài ấy, cho nên mọi chuyện muội phải cẩn thận, mong lập công, chỉ cầu phạm lỗi thôi.”

      Ngọc Châu nghe xong, yên lặng gật đầu, sau khi tạm biệt tỷ tỷ, lập tức ra khỏi hoàng cung.

      tại nàng ở tạm ở biệt viện ngoại thành của Thái úy tặng, trong viện vẫn là tôi tớ trước đây, nghe là lưu lại theo lệnh của Thái úy, đều tự mình nắm giữ chức trách như trước đây.

      Gian phòng nàng ở trước kia là của Thái úy, còn phòng nàng ở trước kia bởi vì vài ngày trước đó trong biệt viện có thêm chuồng ngựa, nên gian đó sửa lại cho người dạy ngựa.

      Ngọc Châu cũng muốn tôi tớ quá mệt nhọc vì mình mà phải thu dọn phòng khác, nên ở lại luôn. Nhưng mà trong phòng này tràn ngập hơi thở nam thân, mỗi đồ vật đều có dấu vết của Thái úy. Ngọc Châu dạo qua vòng, tới nhìn tranh chữ treo tường, những thứ này đều do Nhị thiếu gia tự tay viết ra, phía dưới đều ghi tên Nghiêu Mộ Dã, nhìn hai chữ “Kính Đường” quen thuộc kia, trong lòng Ngọc Châu lại có chút khỏe, trước mặt lại ra hình ảnh mắt phượng của Thái úy trợn lên, nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng khỏi có chút lo lắng.

      Nhưng nàng biết tại mình nên bởi vì chút cảm xúc buồn chán này mà phân tán tâm trạng, trước mắt điều quan trọng nhất là phải tranh thủ đến Hộ bộ cung cấp số định mức tiền bạc cung ứng, cách khác, bột đố gột nên hồ, dựa vào vàng bạc hoa lệ cửa hàng ngọc của nàng có vốn để quay vòng, càng có cách nào cùng Cẩm Tú Ngọc đường của Hồ Vạn Trù đứng ngang hàng được.

      Bởi vì như vậy, khi đến ngày phải Hộ bộ, Ngọc Châu thức dậy sớm, đem theo danh sách ngọc phẩm cùng với tỉ mỉ các hạng mục chi tiêu lớn đến Hộ bộ, bởi vì tới quá sớm nên cửa lớn nha môn Hộ bộ còn chưa mở, đợi vất vả mới có nha dịch mở cửa, hỏi thăm mới biết theo lệ thường, hẳn đến giữa trưa sau khi quan viên bãi triều mới bắt đầu đến đây.

      Đơn giản đây là lần đầu tiên nàng được gia nhập vào hàng ngũ thương nhân cho hoàng gia, hề có kinh nghiệm nên tạm thời tới quá sớm. Vì vậy nàng mang theo sổ sách kế hoạch giao cho quan lại phụ trách việc cung ứng của hoàng thương, lấy số thứ tự đầu tiên.

      Sau khi quan sai ghi vào danh sách lại nghe được Ngọc Châu giới thiệu, mặt lập tức nở nụ cười : “ ra là Viên tiểu thư! Bạch hầu gia sáng sớm dặn tiểu quan phải chiếu cố tốt cho Viên tiểu thư, bên này lát nữa có rất nhiều hoàng thương xông tới, đám nam nhân chen lấn ai ai cũng đầy mùi mồ hôi, Viên tiểu thư nên chen lấn với mấy nam nhân này, mời tiểu thư đến sương phòng bên cạnh chờ, những việc cần điền danh sách tiểu nhân điền giúp cho tiểu thư.”

      Sau khi Ngọc Châu cảm ơn tiểu quan xong, lập tức an ổn ngồi bên trong sương phòng uống trà thơm.

      Tuy rằng vẫn còn sớm, nhưng chỉ trong chốc lát hình thành đám đông, xem ra những hoàng thương khác mặc dù biết thời gian cũng kiềm được muốn đến sớm lấy được số thứ tự tốt, thế là các nhóm thương nhân sôi nổi chuyện đến xếp hàng, ghi danh sách. Mỗi người đều biết phải thuận theo, cúi đầu khom lưng, trong cậy vào tiểu quan có thể đem số thứ tự của mình sắp xếp trước chút, cũng như sớm chút được nhìn thấy quan chủ thẩm, phân cho định mức tốt.

      Ngọc Châu đợi lúc cũng thấy tiểu quan nào đến đưa danh sách cho nàng, trong lòng có chút gấp gáp, lập tức nhớ tới tự mình qua hỏi câu, chỉ lúc sau, bên cạnh bức rèm che hơi chuyển động, là nam tử cao lớn mặc quan phục tới, Ngọc Châu ngẩng đầu lên vừa thấy, chính là Bạch thiếu vừa mới bãi triều.

      Ngọc Châu nhanh nhẹn đứng dậy thi lễ, Bạch thiếu khẽ cười : “Lục tiểu thư cần đa lễ, mời ngồi.”

      Ngọc Châu khẽ : “Cảm tạ Bạch thiếu quan tâm. Nhưng Bạch thiếu là người quản lý Hộ bộ, hàng ngày phải xử lý chính vụ, dân phụ chỉ là hoàng thương nho , cần phải chiếu cố như vậy? Vẫn là dân nữ tự mình xếp hàng, Bạch thiếu cần vì dân phụ mà trì hoãn thời gian, ngài còn bề bộn nhiều việc.”

      Bạch Thủy Lưu nghe xong mỉm cười: “Kính Đường ở kinh thành, tại hạ quan tâm đến tiểu thư chút cũng là việc nên làm, có người nào dám xấu? Trái lại mỗi lần tiểu thư gặp tại hạ, đều mang dáng vẻ cẩn thận dè dặt, chẳng lẽ là tại hạ làm gì sai, làm cho tiểu thư vui?”

      Ngọc Châu mỉm cười : “Bạch thiếu quá khiêm tốn rồi, ngài tôn trọng thủ lễ, trong kinh thành ai biết? Ngọc Châu làm sao có thể kiêng kị đối với Bạch công tử?”

      Bạch Thủy Lưu gì, chỉ mỉm cười nhìn cái miệng lanh lợi của nữ tử vừa xong lời nịnh hót.

      Lần đầu gặp nữ tử này, chỉ cảm thấy nàng có vẻ ngoài xinh đẹp, vẫn chưa phát được điểm hơn người của nàng, về sau phát Nghiêu Mộ Dã cảm mến nàng dứt, bộ dáng đến chết mê chết mệt, lúc này mới để ý đến phụ nhân đến từ Tây Bắc này.

      Chỉ là lúc để ý, mới phát nữ tử này rất thú vị, mặc dù xuất thân từ thế gia, nhưng đối nhân xử thế rất cẩn thận, lão luyện già dặn khéo đưa đẩy, lại càng là người có chủ ý, giống như vài người có xuất thân đê tiện khác, có văn hóa thích bám víu vào hư vinh, đôi mắt như trẻ con kia, ở thời điểm luôn lóe lên tia ranh mãnh, làm cho người ta sao dời được mắt.

      Phát mới lạ như vậy ra quan trọng, Bạch thiếu phát giác bản thân mỗi khi nhìn thấy nữ tử này, lập tức ánh mắt tự chủ bị nàng hấp dẫn, mặc dù biết nàng là người trong lòng của Nghiêu thiếu, cũng thể ngăn cản được tư tưởng ngày lớn lên trong .

      Bất quá, dù sao cũng phải người làm việc lỗ mãng như Quảng Tuấn Vương, làm mà biết nhìn trước ngó sau, luôn luôn phải thấy thời cơ cùng thời gian. Nay, nữ tử này tuy mang danh là hôn thê của Nghiêu Mộ Dã, nhưng mà Bạch thiếu biết cuộc hôn nhân này rất có thể thất bại. tại, Thái úy ở trong kinh thành, ngược lại là cơ hội tốt, có thể chậm rãi đến gần này.

      Thế là, sau khi thưởng thức dáng vẻ thon thả đứng bên của Ngọc Châu, bộ dáng thướt tha cúi đầu phục tùng, Bạch thiếu cũng lười khách sáo uyển chuyển, mở miệng thẳng: “Chuyện số định mức, có thể giao lại cho tiểu quan xử lý, tiểu thư cần phải lo lắng, nơi này nhiều người, phải là nơi yên tĩnh để tán gẫu, nếu Lục tiểu thư có thời gian, có thể cùng Bạch mỗ chèo thuyền du ngoạn hồ lần ?”

      Ngọc Châu nghĩ tới người luôn luôn khiêm tốn như Bạch thiếu sao có thể đường đột như thế, khỏi có chút hoảng hốt, mở to mắt nhìn : “Nếu là việc công, đương nhiên trao đổi ở nơi công vụ tốt hơn, Ngọc Châu dám quấy rầy làm mất quá nhiều thời gian của Bạch thiếu.”

      Bạch thiếu mỉm cười, đứng dậy, chậm rãi thong thả đến trước mặt Ngọc Châu, hơi khom lưng : “Việc giải trừ hôn ước giữa Ngọc Châu tiểu thư và Nghiêu thiếu, tại hạ biết, nếu như vậy Lục tiểu thư cần vì cố kỵ Nghiêu Thái úy mà cự tuyệt lời mời của tại hạ. Tiểu thư cũng ghét tại hạ, vì sao lại lạnh lùng cự tuyệt như vậy?”

      Ngọc Châu hít hơi sâu, đột nhiên cảm thấy mấy vị quý nhân này hổ là bạn tốt của nhau, lúc mời gọi nữ nhân, đều khí phách hào hùng như nhau cho người ta cự tuyệt. Nếu biết việc hủy bỏ hôn ước, Ngọc Châu ngược lại muốn lời lừa gạt, chỉ nhàn nhạt : “Ngài cùng Thái úy là bạn tri kỷ, Ngọc Châu muốn làm cho Thái úy quá mức khó xử, chỉ bởi vì vài việc công ngược lại làm cho hai vị xảy ra hiểu lầm đáng có.” xong, lập tức đứng dậy muốn rời .

      Nhưng Bạch thiếu lại mỉm cười, bình tĩnh : “Sao vậy, việc công còn chưa xong, sao tiểu thư lại muốn rời ? Phải biết nếu hôm nay thể đưa ra số định mức, dù hôm sau tiểu thư có hối hận, lại đến Hộ bộ sợ cũng có bổ sung được.”

      Ngọc Châu biết Bạch thiếu đây là cố ý muốn đem chuyện phân ngạch mà áp chế gây khó dễ cho mình. Người này giống Quảng Tuấn Vương -- Dương Tố ngay thẳng chính trực, bình thường thoạt nhìn ôn nhã khiêm tốn, cũng để lộ nét mặt, bỗng nhiên gây khó dễ, ngược lại làm nàng trở tay kịp, nhưng mà cho dù nàng ra việc này, cũng có người có thể tin. Đường đường là nhất phẩm Hầu gia Đại Ngụy sao có thể làm khó xử cho tiểu thương phụ như nàng, chỉ sợ phần lớn người nghe được nghi ngờ cho là phụ nhân kia chừng mực ý tứ, ý định dùng sắc đẹp câu dẫn Hầu gia nghe theo chi phối đó chứ?

      Nghĩ đến lời của Nhị tỷ hôm qua, Ngọc Châu quyết định tham gia vào việc phân chia giữa Nghiêu gia cùng Bạch gia, lập tức thản nhiên : “Sổ sách của tiểu phụ công khai tỉ mỉ ràng, thỉnh cầu các vị quan lớn Hộ bộ công bằng xử trí, nếu là thiếu số định mức, Ngọc Châu cũng dám quấy rầy đến Bạch thiếu gia. May mà Nghiêu Thái úy hào phóng, cho dù cần tiểu phụ, cũng dàn xếp số ngân lượng cho tiểu phụ để an cư lạc nghiệp. Nếu vẫn còn đủ, Ngọc Châu đành phải mặt dày mà viết thư cho Thái úy đại nhân lần nữa, thẳng hoàn cảnh khó khăn của bản thân, hy vọng đại nhân nể tình những tình cảm của tháng ngày qua, mà lại bỏ ra thêm số ngân lượng xem như phí tổn để tiểu phụ ổn định cuộc sống .”

      Nếu nữ tử bên cạnh là người khác, bị Bạch thiếu uy hiếp như vậy, hoặc xấu hổ mà trợn to mắt, hoặc giận dữ mắng mỏ vô lễ, hoặc phải tạm nhân nhượng vì lợi ích chung, hư tình giả ý cùng .

      Nhưng mà vị Ngọc Châu nương này ngược lại, tự nhiên hào phóng, trực tiếp với : Nếu Hộ bộ của ngài chịu bỏ ra ngân lượng, ta đây lập tức làm phiền Thái úy đại nhân thân ở chiến trường, cầu xin cho thêm ngân lượng, lấp vào chổ thủng do Bạch thiếu gia làm khó dễ. Theo tính cách Thái úy đại nhân, tám chín phần mười đưa tiền, nhưng mà tiền này cũng dễ cầm, chừng vẫn tìm người khởi sướng là người nào đó để tính sổ.

      Vị nương này lợi hại, cũng thẳng mơ mộng hão huyền chiếm tiện nghi của nàng ta, nhưng ngược lại nàng ta lại chiếu tướng mình, đoan chính nhìn làm thế nào để tiếp chiêu?

      Bạch Thiếu nghĩ đến đây rốt cuộc nhịn được nữa mà nở nụ cười, nhìn Ngọc Châu bật cười sang sảng.

      Nhưng trong lòng lại tràn đầy tiếc nuối – Vì sao người tuyệt vời như thế này, lại để Nghiêu Mộ Dã phát ra trước?

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haizz Bạch thiếu à, muốn đào góc tường cậu có vé đâu. Muốn hợp lực với quảng tuấn vương đốt nhà a nghêu còn đc...
      mthuy, A fang, Hale2052 others thích bài này.

    5. Seen.173

      Seen.173 New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      11
      Theo thuyết mưu của em chắc - có -lẽ người trong lòng Hoàng là Tiêu phi tỷ tỷ quá. Thích nhưng nghi ngờ và còn nhiều ngăn cách nên giả bộ làm lạnh lùng boy :v
      chung làm thế hèn quá Hoàng ạ, tội nghiệp chị Tiêu, gầy mòn héo hon. Hiazzz

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :