1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vợ tôi là quý nữ cổ đại - Công Ngọc Hạc Minh

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 3: Cố gia
      Edit: Ania

      Hôm nay bàn điểm tâm, chỉ có ba người là Cố Hàm Sương, Cố cha, và kế mẫu Đinh Nhu của .

      Hai người vừa ăn cơm, vừa thỉnh thoảng chuyện với nhau vài câu, Cố Hàm Sương ở bên cạnh an tĩnh nghe.

      bàn cơm chỉ có thanh của Đinh Nhu.

      Bà ta là người phụ nữ tương đối xinh đẹp, trong nét điềm đạm đáng lộ ra vài phần mềm mại, chuyện cũng là giọng dịu dàng, dáng vẻ như vô hại.

      Cố Hàm Sương thấy có vài phần phong thái của Nhạc di nương ở kiếp trước.
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Mặc cho ai cũng nhìn ra bà ta là người khắt khe kế nữ.

      cụp mắt, múc muỗng cháo lên, che lại suy nghĩ nơi đáy mắt.

      Chờ câu chuyện của bọn họ ngừng, Cố Hàm Sương buông thìa, hợp thời mở miệng : "Con tìm được việc làm."

      Cố cha dừng chút: "Làm gì?"

      Cố Hàm Sương nhớ lại những dòng trong nhật kí của nguyên chủ, tiếp: "Làm biên tập của toà soạn.”

      Cố cha còn chưa mở miệng, Đinh Nhu liền nhăn mày lại, dịu dàng : " tại ngành xuất bản kinh doanh ế ẩm, hơn nữa là biên tập, hai năm đầu còn phải chỉ làm việc vặt, mệt , tiền lương cũng có bao nhiêu. Nhà chúng ta thiếu miếng cơm ăn, làm gì ra ngoài kiếm chút tiền khổ cực đó chứ?"

      "Hơn nữa" Bà ta nhìn thoáng qua Cố cha: "Dù gì con cũng là tiểu thư nhà họ Cố, người ngoài ra vào, cũng dễ nghe."

      Xem lời này, từng từ lo lắng từng chữ thân thiết, diễn cực kì đạt vai người mẹ kế chí công vô tư, nhất là câu cuối cùng, đâm thẳng vào tự ái của Cố cha, ngay cả Cố Hàm Sương cũng muốn vỗ tay cổ vũ bà ta.

      Kỳ ý cuối cùng mà bà ta muốn, chẳng qua là muốn Cố Hàm Sương vào công ty nhà làm việc, đồng thời cũng muống mang tiếng xấu là ép con riêng của vợ trước ra ngoài làm công thôi.
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Nửa tháng nay cũng đủ để Cố Hàm Sương thăm dò ràng tình huống tại trong nhà này.

      Thân thể này cũng được thương. Mẹ ruột mất sớm, cha xem thường, mẹ kế lạnh nhạt, còn có em cùng cha khác mẹ hề ưa mình. Nhà cũng thuộc dạng giàu có nhưng cũng đến lượt nguyên chủ nhận được bất cứ gì.

      Nguyên chủ có hai bản nhật ký cực dày, từ đến lớn, đều viết đầy những oán hận bị mẹ kế bức hiếp và buồn bã vì cha ruột thèm quan tâm. Câu thiếu chén cơm mà Đinh Nhu vừa đó là . Nhưng chỉ có cơm ăn, còn lại có gì cả.

      Người đàn bà này quản lý tất cả tiêu dùng trong nhà này, tháng chỉ cho ba ngàn đồng.

      Với danh hiệu cực đẹp đẽ là con đơn giản vẫn là đẹp nhất, có tiền nhiều dễ sa ngã lắm.

      Nếu là thiếu nữ nhà bình thường khác ba ngàn đồng xác thực ít, nhưng người nhà bọn họ trọng thể diện nhất, giao tiếp giữa các tiểu thư giới thượng lưu đều túi hiệu quần áo mốt nhất, đấy là chưa kể trang sức… Có món nào mà tiêu tiền.

      Nguyên chủ cũng bởi vì người ăn mặc xoàng xỉnh nghèo kiết hủ lậu như thếđã gây ra biết bao nhiêu trò cười.

      Mà Đinh Nhu này cũng lợi hại, ở ngoài mặt luôn đối xử với hai con đều giống như nhau, bà hề bất công riêng đứa nào.
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Nhưng Cố Mẫn, đứa em khác mẹ của Cố Hàm Sương, chỉ cần thích bất cứ quần áo hay trang sức đắt tiền cỡ nào cũng đều có Đinh Nhu mua cho ta, còn có thường thường thầm lén trợ cấp thêm.

      Tiền tiêu vặt hàng tháng đối với Cố Mẫn mà là có cũng được mà có cũng sao, còn nguyên chủ cả ngày chỉ trông cậy vào chúng nó để kéo dài hơi tàn.

      Cố Hàm Sương kỳ cũng biết ba ngàn đồng tiền là bao nhiêu, nhưng trong nhật ký của nguyên chủ viết rất ràng. bằng con số lẻ của chiếc váy em khác mẹ của , đây thực dã chạm phải điểm mấu chốt của .

      Đại Kim từ trước đến giờ quan trọng nhất là đích thứ ràng, thân phận con trưởng của chính thất cực kì sang quý, cần biết con kế thất tốt đến bực nào cũng đều phải chịu thua thiệt.

      Cố Hàm Sương thân là đại tiểu thư con chính thất của đại phòng Cố gia, mẫu thân xuất thân từ đại tộc Giang thị Hoài , từ khi sinh ra mang thân phận cao quý, ăn mặc chi phí đều là thứ tốt nhất.
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Chưa từng hưởng qua cảm giác em con kế thất xìa cái váy năm lượng bạc, còn mình chỉ được xài năm trăm đồng.

      Đây chỉ là vấn đề tiêu xài bao nhiêu, đây quả thực là nhục nhã cách cực kì khủng khiếp.

      Mà ở trong mắt Đinh Nhu, bất cứ thứ gì của nhà họ Cố này đều thuộc về con của bà ta, tuyệt đối để ai chạm vào dù chỉ xu.

      Sau khi Nguyên chủ tốt nghiệp đại học, bà ta chịu cho vào công ty, cũng muốn để làm công việc phổ thông bên ngoài, sợ bị người ta bà ta hà khắc con kế .

      Thấy chưa, con vợ cả lưu lại nhưng đâu được đến công ty hưởng phúc, bị kế mẫu ép đến mức phải ra ngoài làm việc vặt, cho nên mẹ ghẻ có mấy ai tốt?
      truyện được edit tại cungquanghang.com
      Nguyên chủ mấy lần muốn ra ngoài tìm việc làm, đều bị kế mẫu kiếm chuyện bỏ qua, tuy rằng lòng tràn đầy oán giận, nhưng từ bị chèn ép đến lớn, hoàn toàn sợ hãi người kế mẫu này.

      Và cứ thế, sống trong sợ hãi rụt rè, như con chó bị nuôi nhốt trong nhà.

      Cố Hàm Sương tất nhiên hiểu rất ý mà Đinh Nhu muốn, dĩ nhiên phải thiệt tình muốn ra ngoài làm việc, biết gì hết, nay ứng phó cuộc sống cũng đều là miễn cưỡng, tùy tiện bước ra ngoài, chỉ tổ tự chuốc lấy rủi ro.

      muốn gây khó dễ người đàn bà nhen này.

      cười chế giễu mở miệng: "Nếu con còn ra ngoài kiếm tiền, ngay cả mua hàng fake cũng có tiền để mua. Rất nhiều người luôn hỏi con là: Có phải ba con sắp phá sản .”

      Sắc mặt Đinh Nhu trầm xuống, vừa muốn mở miệng Cố cha cũng lên tiếng: "Con muốn bao nhiêu tiền?"

      Cố Hàm Sương nghĩ nghĩ: "Em con mua túi xách cũng ít nhất ba vạn, y phục của con cần mua ít nhất cũng phải ba trăm ngàn."

      Đinh Nhu hét ầm lên: "Ba trăm ngàn, tại sao con cướp , em con đẫu phải ngày nào cũng mua túi! Vả lại nếu nó mua đều dùng là tiền riêng của dì, đâu có xin ba con đâu."

      Tiền của bà ta? Cố Hàm Sương gần như muốn cười rộ lên, tiền của bà ta còn phải Cố cha cho?

      Người kế mẫu đa mưu túc trí vô cùng đáng sợ kế mẫu trong mắt nguyên chủ, nhưng trong mắt lại đáng để búng tay.

      con cong môi, ung dung thong thả mở miệng: "Tiền riêng? Sao con lại nhớ khi dì được cưới về nhà này ngoài cái thai trong bụng của dì dì đâu mang theo xu nào đến? Hàng ngày đều uống trà chuyện phiếm, tiền riêng ở đâu ra ? Từ đâu tới? phải dì vẫn lén lút hành nghề cũ đấy chứ?"

      Trực tiếp đập thẳng vào chân đau của Đinh Nhu.

      Sắc mặt của Đinh Nhu dữ tợn, bà ta cũng phải con nhà giàu gì, lúc ăn nằm với Cố cha mẹ của Cố Hàm Sương vẫn còn sống.

      Từng làm vợ bé lén lút với chồng người khác vẫn luôn là điểm tối kỵ nhất của bà ta, hận nhất là người khác nhắc tới, hôm nay, đứa con riêng vẫn luôn bị bà ta quản chặt chẽ đó, nó làm sao dám! ?

      Cố cha vỗ bàn cái: "Đủ rồi." Ông ta nhìn về phía Cố Hàm Sương: "Cha cho con ba trăm năm chục ngàn."

      Ngụ ý, làm ơn sống yên cho cha!

      Cố Hàm Sương vừa lòng gật đầu, biết dừng khi nhận được thứ mong muốn.

      giống nguyên chủ, vẫn luôn mong mỏi tình thương hư ảo giữa cha và con của người đàn ông này. Nếu bị đối xử bất công, tất nhiên phải đáp trả mạnh!

      ***************

      Cố cha sau khi ăn sáng xong liền đến công ty ngay.

      Cố Hàm Sương muốn lên lầu, lại bị Đinh Nhu giữ lại. Mới vừa rồi bị Cố Hàm Sương làm mất mặt, trong lòng bà ta tức giận thôi, ngừng tìm biện pháp đáp trả.

      Bà ta nhìn chăm chú đứa con riêng trước mắt, cảm thấy luôn có cái gì giống bình thường, khác hẳn với vẻ mạnh miệng nhưng chẳng dám làm gì trước kia, nay thực nhàn nhạt bình thản, nhưng hoàn toàn đem bà ta để vào mắt. Nhất cử nhất động của này đều có loại thanh nhã thể thành lời. Đôi mắt trong suốt kia mỗi khi nhìn bà ta, luôn làm cho bà ta cảm thấy hơi hoảng hốt.

      Cố Hàm Sương ung dung thong thả thưởng thức trà, hai ba câu đem dò xét của đối phương cản trở về. Đinh Nhu hỏi được bất cứ thứ gì, ngược lại làm cho bản thân tức giận muốn té ngửa.

      khí giương cung rút kiếm lập tức bị phá vỡ bởi tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài

      "Mẹ, con về rồi, con có mang quà cho mọi người nè. Con còn cực thích sợi dây chuyền ở nước F nữa.”

      Cố Hàm Sương cùng Đinh Nhu đồng thời xoay đầu lại nhìn, nhìn thấy tràn đầy phấn khởi bước vào từ cửa.

      Đinh Nhu vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, còn Cố Hàm Sương thiếu chút nữa phun ngụm trà vừa uống ra khỏi miệng, phải chứ, vừa gọi Đinh Nhu là mẹ, cũng là em cùng cha khác mẹ của lại có bộ dạng giống Đinh Mẫn y như đúc.

      Cố Mẫn nhìn thấy biểu mặt của , chạy thẳng vào ôm cổ mẹ ta làm nũng, muốn bà ta mua trang sức mà ta vừa thích.

      Cố Hàm Sương nhất thời chỉ cảm thấy đúng là thể tưởng tượng, cúi đầu nương động tác uống trà để che dấu biểu mặt mình.

      sớm biết mình có em cùng cha khác mẹ, nhưng vẫn từng gặp mặt, nghe ra ngoài du lịch. Nay đột nhiên nhìn thấy, chỉ cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

      Gương mặt mình và nguyên chủ có bảy tám phần tương tự, vậy, nơi này, tại, rốt cuộc là dị giới hay là kiếp trước kiếp này, Đinh Mẫn, ta ... Có phải cũng giống như ?

      giương mắt lên nhìn, rất bình tĩnh quan sát biểu mặt của đối phương.

      kia vẫn chìm trong niềm vui của bản thân giống như hề tồn tại, mặt quấn quít nũng nịu với mẹ mình, địch ý của ta đến mức thể hơn nữa.

      Cố Hàm Sương đột nhiên nở nụ cười.

      Phải sao? Và phải sao? Kiếp trước chưa từng đem Đinh Mẫn để vào mắt, kiếp này cũng để cho ta có cơ hội tạo thành ảnh hưởng gì đối với mình.

      Bên tai vang lên tiếng tiếng cười của hai mẹ con, mặt hề đổi sắc, vẫn chậm rãi thưởng thức trà.

      *********

      Cố Hàm Sương nghĩ tới Cố Mẫn chủ động tìm tới cửa.

      Hoa viên nhà họ Cố cũng tệ, Cố Hàm Sương có thói quen cơm nước xong dạo vòng.

      "Xem ra hai ngày nay chị sống cũng tệ lắm nhỉ." thanh từ sau lưng truyền đến.

      Cố Hàm Sương sửa sang lại suy nghĩ, nên tất nhiên lộ ra dị thường. xoay người, nhìn dưới ánh mặt trời luôn tự cho rằng mình tinh xảo xinh đẹp, cũng cười đáp lại: " phiền em quan tâm rồi."

      Cố Mẫn nhìn chị của mình, ta hề thích người chị này, thích bất cứ gì liên quan đến ta, trước kia ta bỏ qua, bởi vì ta biết mẹ ta xử lý này ngoan đến thể ngoan hơn.

      Mà lúc này, ta thấy từ người Cố Hàm Sương xuất khí chất thanh nhã tự tin mà trước kia bao giờ có, chẳng biết tại sao, ngoài l chán ghét, còn có kiêng kị xuất phát từ tận trong tim.

      Ánh mắt ta khẽ chuyển: "Chị còn chưa biết sao, ba ba định cưới chồng cho chị đấy.”

      “Là nông dân bán lương thực đến từ thành phố H, nghe cũng là nhị thế tổ (*), bằng đại học cũng phải mua mới có.”

      "Cho nên, chị của em cứ yên tâm đợi gả nhé, Lâm là của tôi rồi, chị hết hy vọng !”

      Cố Hàm Sương nhướng mày: "Lâm Trọng?"

      Cố Mẫn hiểu tại sao lại hỏi như thế, giống như bắt nhầm trọng điểm, nhưng cũng ảnh hưởng vẻ mặt kiêu căng cao ngạo của ta, nhấn mạnh thêm lần nữa: "Đúng vậy, Lâm đồng ý hẹn hò với tôi rồi."

      ta liếc nhìn Cố Hàm Sương từ xuống dưới cái: "Dù sao ai quan tâm thứ vô dụng có chút tác dụng nào như đâu nhỉ?”

      Thứ vô dụng? Lần đầu tiên của cả hai kiếp, Cố Hàm Sương mới bị người ta gọi như vậy, nhất là bị ngu xuẩn như Đinh Mẫn gọi, nhất thời có chút mới mẻ.

      Cố Hàm Sương nhìn thẳng vào mặt ta, suốt cả hai kiếp, dù kiếp này ta có người mẹ xinh đẹp như Đinh Nhu, nhưng Cố Mẫn cũng may mắn lắm, bởi vì ta có dung mạo giống Cố cha.

      Dựa vào mỹ phẩm dưỡng da đắt giá cùng kỹ thuật trang điểm, mới miễn cưỡng coi tàm tạm.
      “”
      ác liệt cong môi: "Em lời đó là sai quá sai luôn, cho dù người chị đây món gì đáng giá nhưng ít ra chị cũng xinh hơn em.”

      Đánh rắn phải đánh giập đầu, biết Cố Mẫn để ý là cái gì, gương mặt, là tử huyệt cả hai kiếp của ta.

      Quả nhiên, mặt của Đinh Mẫn giận đến mức gần như vặn vẹo, Cố Hàm Sương lại lười quan tâm, xoay người thản nhiên rời .

      Ngu xuẩn chính là ngu xuẩn, cả hai kiếp vẫn hề thăng cấp chút xíu nào.

      cũng nghĩ tới Lâm Trọng cũng ở nơi đây, hai người này cũng biết là nghiệt duyên gì. Nhưng chán ghét từ kiếp trước nên kiếp này muốn có bất cứ liên quan gì đến bọn họ.

      chân chính để ý nhất là, hôn của mà Cố Mẫn vừa mới .

      Cố Mẫn nhất định nghe từ miệng hai vợ chồng chồng họ bàn với nhau về hôn của , nên mới có thể khẩn cấp đến đây diễu võ dương oai.

      cần biết là thời đại nào hôn đối với phái nữ vẫn luôn cực kì quan trọng. Việc đầu tiên mà Cố Hàm Sương đầu tiên muốn xác định đó chính là lời của ta là hay giả.

      Nhưng có bất cứ nguồn nào để tìm hiểu thông tin. Nguyên chủ hoàn toàn có bất cứ nhân mạch nào trong cái nhà này, lại thể bước ra khỏi cửa, có kinh nghiệm, sợ ra ngoài cũng biết đường về.

      Cũng may lão quản gia cho ra đáp án: "Là Lục gia thiếu gia đúng ? Trước kia lúc lão gia ở thành phố H thường qua lại với nhau, là cậu trai thông minh lanh lẹ."

      Lão quản gia bắt đầu kể lại những gì ông biết lúc xưa, Cố Hàm Sương nghiêm túc lắng nghe. Muốn từ trong miệng ông tìm hiểu thêm tin tức hữu dụng.

      Ở trong miệng lão quản gia, Lục lão gia là nhân vật truyền kỳ, dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng sáng lập thành gia nghiệp. Cùng ông nội của Cố Hàm Sương nhất kiến như cố, tương giao tâm đầu ý hợp.

      Sau đó Cố gia trở lại tỉnh thành, Cố lão gia mất, hai nhà mới ngừng lui tới.

      Việc hôn nhân của Cố Hàm Sương, là do hai lão gia quyết định.

      Điều này làm cho thở dài nhõm hơi, so với Cố cha, hiển nhiên Cố lão gia chưa từng gặp mặt càng làm cho yên tâm hơn.

      Nếu là đại tiểu thư của Cố gia trước kia, cho dù thân ở dị giới, cũng tuyệt đối chướng mắt thương hộ, có địa vị thấp kém lại biết quy tắc.

      Nhưng từng lăn lộn trung vũng lầy lần, thấy rất nhiều chuyện, con người dù xuất thân như thế nào, nhưng nếu gả phải loại người bạc tình bạc nghĩa cũng đều khổ sở nưh nhau

      Huống chi còn có cơ hội làm chính thất, là vạn hạnh.

      thầm quyết định, chỉ cần nhân phẩm đối phương đoan chính, cho tôn trọng cần có, nguyện ý tận tâm tận lực quản lý tốt hậu trạch cho đối phương.

      Editor: Chị ơi, thời buổi đại, có hậu trạch đâu chị, ở tù chết
      Mây mèo, iruka kawaii, Trà Myy43 others thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @anita : truyen hay qua nang oi, ta rất thích cách chi nữ 9 đáp tra lai muu ke cua ba me ke va nho em ke :)
      huyen1604, A fanghuyetsacthiensu thích bài này.

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 4: Văn Tinh

      Editor: huyetsacthiensu

      Sáng sớm ngày thứ hai bố Cố đem chuyện này ra “Ngày kia, Lục lão gia dẫn cháu trai đến đây, buổi chiều bà dẫn Hàm Sương sắm sửa chút.” Ông ấy với Đinh Nhu.

      Người phụ nữ dịu dàng đáp lại, quay người bỏ chuyện này sang bên. Bà ta vẫn theo thói quen coi người con riêng này vào trong mắt.

      Cố Hàm Sương cũng nhắc đến. Thứ nhất là khinh thường việc phải mở miệng chuyện với mẹ kế chỉ vì bộ quần áo. Thứ hai là biết cho dù có mở miệng Đinh Nhu cũng có lý do từ chối từ chối.

      Cho dù là mách với bố Cố Đinh Nhu cũng chỉ câu “Quên mất, đứa trẻ này sao lại nhắc mẹ, chuyện của chính mình cũng nhớ” là có thể rũ bỏ trách nhiệm.

      Lòng của bố Cố từ lâu chỉ hướng về Đinh Nhu - người đàn bà sinh cho ông ta đứa con trai duy nhất. Cho dù làm gì cũng có tác dụng.

      Cùng lúc đó, ở Lục gia.

      Lục lão gia gõ gõ cây gậy “Ngày mai đến thăm Cố gia, cháu chuẩn bị tốt cho ta, cho phép cháu gây chuyện.”

      Lục Văn Tịnh lười biếng nằm nghiêng ghế sa lon, hờ hững đáp “Vâng” tiếng.

      Ông nội thấy như vậy chỉ muốn đánh cho trận.

      Cảm thấy cũng may nắm đó mình cũng Cố lão đầu định ra việc hôn nhân này, nếu dựa vào bộ dáng bây giờ làm gì có người con nào thèm để ý chứ.

      ra là Lục lão gia cả nghĩ quá. đến giá trị bản thân của cháu trai ông, chỉ dựa vào dáng người cùng tướng mạo của người muốn trở thành vợ đều là người trước ngã xuống người sau tiến lên.

      Nhưng mà những người con đó Lục lão gia đều vừa mắt.

      Bởi vì ông được học hành nhiều nên ông vô cùng thích những được ăn học tử tế.

      Điều này có thể nhìn thấy dựa tên của Lục Văn Tinh, họ Lục tên Văn Tinh, lấy ý nghĩa của sao Văn Khúc*có thể thấy được kỳ vọng của ông nội đối với .

      *Sao Văn Khúc: Ý Nghĩa Văn Khúc Ở Cung Mệnh

      Tướng Mạo:

      Người có Văn Khúc ở Mệnh có vẻ mặt thanh tú, khôi ngô. Người nữ có nhan sắc.

      Tính Tình:

      Thông minh, có học thức, hoạt bát, có năng khiếu rất sắc bén về văn chương, mỹ thuật, nhạc và nhiều lĩnh vực khác.


      Công Danh Tài Lộc:

      Văn Khúc đắc địa là bộ sao phú quý, hiển đạt, phúc thọ rất có giá trị. Nếu có Lộc Tồn kèm tài năng xuất chúng. Nếu với Vũ Khúc tài năng kiêm nhiếp văn võ, có uy danh lừng lẫy và giàu sang.

      Việc giáp Mệnh cũng tốt, nhưng đắc thời nhờ hoàn cảnh bên ngoài nhiều hơn là tài năng của chính mình.

      Còn Văn Khúc hãm địa, khốn khổ, phải bỏ làng lập nghiệp ở xa, có tật, bị tai họa, hoặc yểu tử. Đàn bà dâm đãng, bị u buồn vì gia đạo. Nếu gặp thêm sát tinh có thể là giang hồ, khắc chồng, ti tiện.

      Tham khảo thêm ở http://xem-tuvi.blogspot.com/2010/05/sao-van-khuc.html

      Mặc dù đời thường có người danh xứng với thực nhưng Lục Văn Tinh thuộc nhân tài xuất chúng.

      Lại , Lục gia ở thành phố H sinh sống nhiều năm, ở đây đúng là hùng bá phương, khá là nổi tiếng.

      biết ở đây chỗ nào phong thủy đúng, chỉ cần là con cháu trong nhà nam như thổ phỉ, nữ hung hãn. mọc được mầm non thích đọc sách nào.

      Chuyện quả trở thành tâm bệnh của Lục lão gia.

      Thời đại của ông được học hành đàng hoàng, đầu óc con cháu cũng dễ sử dụng, ông chỉ sợ gen nhà mình có vấn đề.

      Lục Văn Tinh thi chưa từng được quá ba mươi điểm.

      Nhìn Lục Văn Tinh bây giờ thành thục thận trọng thực ra chỉ là vỏ bọc. Ngày bé, bị ông nội dùng gậy đánh mà lớn lên, danh sư biết được mời bao nhiêu người, vẫn luôn là cái gai trong thịt, cái đinh trong mắt.

      Cả ngày la lối om sòm, trêu chó chọc mèo, quả là khốn nạn.

      Ngươi ngốc, lại như người thành tinh, người nào trong lòng nghĩ gì cũng biết, còn nin bụng ý đồ xấu. Từ mỗi lần có ai bị chỉnh đốn cũng đều có phần , có lúc ngay cả bố mẹ cũng bị trêu ghẹo, lúc phản ứng lại lại tức giận bắt lấy đánh cho trận.

      Đánh xong lại tự hào vì đứa con trai nhà mình thông minh, sợ bị ai lừa gạt.

      Lục Văn Tinh trước năm hai mươi mốt tuổi, vẫn ở trong trường đại học được nội dùng tiền để vào học mà ăn chơi đàn đúm, biết lo âu.

      Lúc hai mốt tuổi, gia đình gặp biến cố lớn, bố mẹ đột ngột qua đười, chuyện làm ăn rung chuyển, Lục lão gia cây làm chẳng nên non, Lục gia bấp bênh.

      Lục Văn Tinh về nhà tiếp nhận gia nghiệp bờ vực sụp đổ, khổ cực giao thiệp với những người cùng trang lứa với thương trường. Dường như là trưởng thành trong đêm, rũ bỏ những ngông cuồng tuổi trẻ, trở nên thành thục thận trọng.

      Vừa mới đầu có ai để ý đến , chỉ là tên tiểu tử tóc vàng, trước đây nghe là Nhị thế tổ, còn bằng cháu trai nhà mình, Lục lão gia cũng già, lúc này còn cắt vài miếng thịt ở Lục gia còn đợi đến khi nào nữa?

      Lúc đó Lục gia gần như bốn phía đều là địch.

      Cũng may Lục Văn Tinh là người tàn nhẫn, đối với người khác tàn nhẫn, đối với mình càng tàn nhẫn hơn. trưởng thành với tốc độ làm người khác kinh ngạc, thủ đoạn mạnh mẽ vang dội, kém hơn Lục lão gia năm đó chút nào.

      Những người có ý đồ xấu đều bị làm cho đầu rơi máu chảy, làm cho Lục lão gia hơi yên tâm chút.

      Lục Văn Tinh cũng phải là chưa gặp được thất bại, đối thủ của Lục gia là Vương gia con cháu đông đảo, có cháu trai tốt nghiệp đại học Havard, lợi dụng lỗ hổng hợp đồng để đẩy Lục Văn Tinh ngã cái mạnh.

      Mặc dù sau đó hồi phục lại nhưng thời gian đó cháu trai ông gầy rất nhiều.

      Ý nghĩ muốn cưới cho cháu trai người vợ có tri thức, hiểu lễ nghĩa ngày càng sâu sắc.

      Đối với đứa cháu Lục Văn Tinh này, Lục lão gia vô cùng bất đắc dĩ, thể nghe được ai tốt về . Đặc biệt là sau khi cháu trai những ổn định lại chuyện làm ăn của gia đình mà còn phát triển rộng ra cả tỉnh.

      Nhưng trong lòng ông cũng hiểu , gia đình bọn ho ở thành phố H là gia tộc lớn nhưng ở thành phố W là gì cả.

      đến đó là thành phố lớn, thế gia đông đảo, người ta chỉ về gia tài mà còn về văn hóa gốc gác. Tùy tiện chọn con cháu gia đình cũng là người tốt nghiệp những trường danh giá.

      Lục gia đời đời làm ăn buôn bán, trong nhà có mấy ai được học hành tử tế, ở trong mắt bọn họ chính là những người ngu ngốc nhiều tiền, là nhà giàu mới nổi.

      Ông muốn cưới cho cháu trai nhà mình vợ thư hương thế gia, phải muốn chiếm món lợi lớn mà là bây giờ đều thịnh hành cái gì mà đại hóa quản lý, internet, MIT*, ông cũng sợ cháu mình gặp phải, nếu biết những cái đó bị thiệt thòi.

      *MIT: mình nghĩ ở đây đến Viện Công nghệ Massachusetts (tiếng : Massachusetts Institute of Technology hay MIT - đọc là em ai ti) là viện đại học nghiên cứu tư thục ở thành phố Cambridge, bang Massachusetts, Hoa Kỳ. MIT nổi tiếng nhờ hoạt động nghiên cứu và giáo dục trong các ngành khoa học vật lý, kỹ thuật, cũng như trong các ngành sinh học, kinh tế học, ngôn ngữ học, và quản lý. Nguồn: wikipedia.

      Cưới người vợ có kiến thức cũng giúp đỡ được cho .

      Nếu được cũng soi sáng cho , hai người trung hòa với nhau, đừng là chắt trai của ông cũng đạt được. Năm đó ông mới thuận miệng định ra việc hôn nhân này.

      Lục Văn Tinh khịt mũi coi thường với ý nghĩ của ông nội .

      Cũng cho ông nội, ra người con ‘thư hương thế gia’ trong miệng ông gặp được.

      Hai tháng trước, tham gia bữa tiệc ở thành phố W.

      Khi ngồi đợi đến mức cảm thấy phiền muộn, tìm cớ thoát thân, trốn ở ban công hút thuốc. Lúc chuẩn bị nhìn thấy đám nữ nhân, chắc là nhìn thấy , đứng ở ban công tám chuyện.

      Bây giờ mà ra thích hợp, cho nên bị “ép” nghe trộm.

      Trong đó có người con đặc biệt “Thú vị”, há miệng ngậm miệng đều là Heraclitus Pythagoras, mạnh mẽ lôi kéo chủ đề câu chuyện về hướng triết học, thèm chú ý đến vẻ mặc cười nhạo cùng trêu ghẹo của người khác.

      người chịu nổi, có ý đánh gãy lời ấy , hỏi có muốn uống nước hay ăn chút đồ ăn vặt hay .

      nhận lấy cái ly đế cao đối phương đưa cho, rụt rè nhấp ngụm “Cảm ơn, nhưng mà tôi vẫn thích rượu Laffey năm 82 hơn.”

      Đây mới là “Mở miệng ra là làm người khác phải quỳ gối”, trong lòng Lục Văn Tinh “xì” tiếng, nếu phải vẫn nhớ mình “nghe trộm” suýt nữa nhịn được mà cười thành tiếng.

      Bây giờ nghe được “Laffey tiểu thư” hiểu sao lại trở thành vợ chưa cưới của mình, cũng là… khiến cho người ta cảm thấy hứng thú chút nào.

      Nếu phải Cố gia tiểu thư đầu óc có vấn đề là gia đình có thể nuôi được người con như này có thể là gia đình tốt đẹp như thế nào chứ? Hai cái này cái nào cũng tốt. Lục Văn Tinh nghi ngờ ông nội mình bị lừa rồi.

      ***

      Đinh Nhu mua quần áo cho Cố Hàm Sương, nhưng lại mua cho con Cố Mẫn mấy bộ, giục ta thử.

      Cố Mẫn nghịch điện thoại di động, hết sức thiếu kiên nhẫn “là Cố Hàm Sương kết thân, cũng phải là con, mẹ giục con làm cái gì?”

      Đinh Nhu khuyên nhủ “Đứa con nhốc, mặc dù Lục gia đến từ thành phố H nhưng trong nhà có tiền, nghe ở thành phố H bọn họ có hẳn phố kinh doanh, còn có những trung tâm thương mại khá, so với việc làm ăn của bố con biết là lớn mạnh hơn bao nhiêu đâu. Nếu con…”

      Cố Mẫn biết mẹ mình có ý gì, nhưng nhúc nhích chút nào, dửng dưng như ngăn lời bà ta “Mẹ nghe ai vậy? Linda với can, nhà bọn họ bán lương thực, thời đại bây giờ bán lương thực có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Hơn nữa, cho dù có tiền cũng vẫn là làm ăn buôn bán. Chú Lâm sắp lên chức, đợi con gả cho Lâm Trọng, ta thấy con còn phải cúi đầu khom lưng sao.”

      Điều kiện đầu tiên là ngươi được nhà bọn họ cưới ! Đinh Nhu hò hét ở trong lòng.

      Con mình mình tự biết, trừ ít tâm tư có thủ đoạn lợi hại nào cả. Lâm Trọng là người thâm trầm, sợ là con thu phục được . Những năm gần đây ở cạnh hai đứa con thờ ơ lạnh nhạt, rất thích, càng lo lắng cho con hơn.

      Nhìn khuôn mặt có chút lo lắng nào nhưng biết dù mình nhiều cũng vô ích, chỉ có thể thở dài trong lòng.

      Tất cả những suy nghĩ này của bà ta Cố Hàm Sương cũng biết, trời vừa sáng ăn mặc chỉnh tề.

      cái váy len màu xanh nhạt, trong cảm giác tươi mát còn mang theo chút hoạt bát, tóc được tết lại, dùng kẹp tóc trân châu kẹp lên.

      Da dẻ rất đẹp, dùng phấn lót, chỉ vẽ lông mày với đánh lớp son môi màu nhạt. Trong gương lên mỹ thân thanh lệ, tao nhã, ánh mắt vừa chuyển động càng lên vẻ hoạt bát sống động.

      Cố Hàm Sương thả lược xuống, cho dù đối phương như thế nào nhưng thể thất lễ.

      ***

      Lục lão gia về hưu nhiều năm, lại là người lớn, tự mình dẫn theo cháu trai đến, có thể thấy được ông ấy coi trọng chuyện hôn nhân này. Bố Cố cùng Đinh Nhu cẩn thận tiếp đón.

      Cố Hàm Sương ngồi bên cạnh bố Cố, cũng chen vào, lúc câu chuyện đến mình mới cẩn thận trả lời, lời , trật tự ràng.

      Thần thái của tự nhiên, khí chất xuất chúng, so với bố Cố và Đinh Nhu cẩn thận từng li từng tí càng thêm nổi bật.

      Lục lão gia vô cùng hài lòng, cảm thấy đây chính là cháu dâu lý tưởng trong lòng mình.

      “Năm đó lão Cố đến thành phố W, hai nhà chúng ta cũng mất liên lạc, bây giờ dễ gì mới có lần gặp nhau, phải để cho hai đứa làm quen mới phải.”

      Bố Cố gật đầu liên tục.

      Vì vậy, hai đứa Cố Hàm Sương, Lục Văn Tinh liền chạy đến vườn hoa phía sau “làm quen”.

      Cố Hàm Sương có chút khẩn trương nắm chặt làn váy. nhìn về người đàn ông bên cạnh.

      giống với hình tượng quân tử nho nhã yếu ớt của Lâm Trọng, da thịt màu đồng khỏe khắn, vóc người thon dài, kiên cường. Mày kiếm mắt sao, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn hồng hào.

      Cho dù biểu ôn hòa, cũng nhìn thấy cương quyết, bướng bỉnh giấu ở sâu dưới đáy mắt.

      biết tướng mạo đường đường như vậy, là người đàn ông hiên ngang, nếu ở cổ đại cũng là người chồng chưa cưới tốt rồi.

      Bố đặt mình ở trong lòng, nếu bỏ lỡ mối hôn ông nội sắp đặt cho này cũng biết bị Đinh Nhu đưa vào nhà của hạng người gì. Dù sao cũng chỉ là cái thang cho đứa em trai khác mẹ mà thôi.

      Thân thể này hai ba tuổi, còn lớn hơn ở đời trước, lờ . Cho dù ở thời đại này quen với việc gả muộn tạm thời có ai cảm thấy kỳ quái nhưng cũng tự cảm thấy sốt ruột.

      hy vọng cuộc hôn nhân này có thể thành.

      Lục Văn Tinh nhìn người con bên cạnh thần thái tự nhiên lại mang theo chút ngượng ngùng, cảm thấy mới có mấy tháng gặp “Laffey tiểu thư” tiến bộ ít.

      Ừ… mặt hình như cũng dễ nhìn chút. thể rằng dáng dáp của như vậy còn khá phù hợp với mắt thẩm mỹ của , trong nháy mắt suýt nữa động lòng.

      thở ra hơi, gì.

      Cố Hàm Sương đợi lúc, thấy đối phương mở miệng, vừa mới chuẩn bị chủ động mở lời bị tiếng chuông cắt đứt.

      Lục Văn Tinh giơ tay ra ngăn, cầm điện thoại ra xa.

      Cố Hàm Sương nhìn theo bóng lưng , lòng dần chìm xuống đáy vực. sao lại nhìn ra có ý gì với được chứ.

      Chỉ biết là đơn giản là thích hay có người trong lòng rồi?’
      iruka kawaii, Trà Myy, annie19641 others thích bài này.

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      Nhảy hố thôi
      Mễ Đồnghuyetsacthiensu thích bài này.

    5. LTH925

      LTH925 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      5
      Truyện hay lắm nàng ơi
      Mễ Đồnghuyetsacthiensu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :