1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ Yêu Tận Trời! - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Chào mừng Đường bước đường thê nô!!!

    2. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 39: THUA TRONG TAY CON BÉ NÀY?
      Edit: Miêu
      Cung Quảng Hằng
      Bùi Vân Khinh quả nhiên thần nhân vậy!

      Ôn Tử Khiêm trừng mắt và trong lòng thầm cảm thán.

      “Chuyển giá áo đến mép giường để treo bình dịch.”

      Bùi Vân Khinh rất tự nhiên ra lệnh, Ôn Tử Khiêm vội vàng tới, ta làm y chang vừa đem giá áo đến mép giường xong giường thanh của vị kia vang lên.

      “Máy tính!”

      “Tôi lập tức lấy giúp ngài!”

      Ôn Tử Khiêm vội vàng xuống dưới lầu đem máy tính lên, rồi khởi động máy quay màn hình sang hướng của Đường Mặc Trầm.

      Đường Mặc Trầm tựa vào gối rồi nghiêng mắt xem và làm việc, Bùi Vân Khinh ngoắc ngoắc khóe môi, đem bình dịch treo giá áo, lấy tay trái của làm việc châm kim vào để bình dịch chảy vào.

      Cẩn thận giúp kéo tay áo xuống, đem máy tính khép lại.

      tại, buồn ngủ!”

      Đường Mặc Trầm nhíu mày.

      “Đừng làm rộn!”

      làm theo lời của , con nhóc này được voi làm tiên?

      mệt!”

      mệt!”

      “Em mệt!”

      Đường Mặc Trầm nhíu mày còn muốn gì, nhưng cơn buồn ngủ ập đến cũng tập thượng tâm đầu, kìm lòng được ngáp cái.

      “Em mệt mà!” Đem máy tính đưa cho Ôn Tử Khiêm, Bùi Vân Khinh cười lớn rồi lấy gối sau lưng Đường Mặc Trầm để nằm xuống rồi đẩy chăn “Ngoan, ngủ !”

      Tiếng vừa phát ra, Đường Mặc Trầm chậm rãi mắt hai mắt lại.

      Bên cạnh tròng mắt của Ôn Tử Khiêm muốn rớt ra ngoài.

      Này… Đây quả thực là ma thuật mà!

      “Tiểu thư, ngài như thế nào làm như vậy?”

      Bùi Vân Khinh đem ống tiêm, hướng Ôn Tử Khiêm giơ lên.

      “Thuốc an thần, 8mg!”

      chỉ biết ngoan ngoãn nghỉ ngơi nên sớm kê thêm tên thuốc này, vừa mới thần biết quỷ hay tiêm vào cho .

      ….” Ôn Tử Khiêm hít sâu hơi “ dám làm chuyện xấu với bộ trưởng, nếu ngài ấy biết….”

      Quay mặt chông lại tầm mắt Ôn Tử Khiêm, Bùi Vân Khinh thản nhiên mở miệng “ ấy biết bởi vì có ai biết ngoài và tôi cả.”

      Ôn Tử Khiêm hơi ngạc nhiên “Nhưng mà…”

      Đúng là dối với Đường Mặc Trầm, việc như thế này chưa bào giờ từng làm.

      Bùi Vân Khinh câu môi, tinh thần vui vẻ, vẻ mặt và cả người vô hại.

      “Nếu như dám , tôi liền với ấy là chủ ý của , ấy tin tôi hay tin đây?”

      Chống lại ánh mắt của , Ôn Tử Khiêm ràng đây là ánh mắt vô tội nhưng nụ cười lại giảo hoạt.

      Cho dù tâm trí lúc này của Ôn Tử Khiêm rất mơ hồ, nhưng cũng phản bác chủ ý này.

      Nháy mắt kia làm cho lòng ảo não.

      là đồ đệ mà Đường Mặc Trầm đắc ý nhất, cũng tự nhận cũng tự nhận là cơ trí hơi người thế nhưng thua trong tay con nhóc này.

      “Cho nên…” Bùi Vân Khinh cầm lấy khăn mặt Đường Mặc Trầm “Chúng ta còn chưa đúng sai, đúng thư lý Ôn?”

      Ôn Tử Khiêm khóe môi co giật, chỉ có thể mặc cho thua.

      “Dạ, tiểu thư!”

      “Đại khái chú ngủ đến rạng sáng hôm sau, tôi truyền cho ấy thêm lọ gluco, cơm chiều ăn sao. cũng mệt rồi cũng nên nghỉ mai rồi hẳn đón ấy.”

      “Dạ!”

      Ôn Tử Khiêm cung kính đáp tiếng, rồi rời khỏi phòng ngủ, nhàng khép cửa lại. Bước đến cầu thang dừng lại.

      năm trước, Đường Mặc Trầm điều Ôn Tử Khiêm đến làm thư ký.

      Ở trong ấn tượng của Ôn Tử Khiêm, Bùi Vân Khinh bất quá là kiểu người tùy hứng hiểu chuyện, đối xử khách khí với Bùi Vân Khinh chỉ vì Đường Mặc Trầm.

      Nhưng cái nháy mắt làm cho tự nguyện phục tùng giống như phục tùng Đường Mặc Trầm.

      Ôn Tử Khiêm ơi Ôn Tử Khiêm, mình bị cạm dây thần kinh nào rồi!
      Last edited: 20/3/19

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Thư kí ôn: tại sao mình lại vâng lời thế nhỉ? Sai ở chỗ nào vậy ta?
      Đường: em lại dám bỏ thuốc à? Chờ đấy sớm thu thập em!!!
      jennytruongMieu1810 thích bài này.

    4. Mieu1810

      Mieu1810 Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      3,746
      CHƯƠNG 40: GIỐNG NHƯ VƯỜN ĐỊA ĐÀNG, DỤ DỖ THỬ LẦN.
      Edit: Miêu
      Cung Quảng Hằng
      Giống như ước chừng của Bùi Vân Khinh, lúc Đường Mặc Trầm tỉnh là hai giờ sáng.

      Mắt mở to còn đau đầu, sốt cao hạ giống như ăn no rồi ngủ giấc, cả người đều thoải mái.

      Cảm giác được cánh tay có người nắm, nghiêng mắt nhìn sang bên giường thấy Bùi Vân Khinh.

      tay truyền dịch rút, nghiêng người ngủ bên cạnh , người còn mặc bộ đồ ban ngày, bàn tay nắm lấy tay , tay kia dùng khăn lau mồ hôi cho .

      tắt đèn, chỉ còn để ánh đèn ngủ màu vàng vốn ánh đèn màu vàng mờ ảo chiếu lên gò má nhu hòa của cùng khuôn mặt tinh xảo của , cây bút tháo ra, sợi tóc tùy ý tán loạn giường cùng sườn mặt , vốn dĩ khuôn mặt tinh xảo càng phát ra dịu dàng.

      Con nhóc kia thế nhưng chăm sóc cả đêm.

      Đường Mặc Trầm nhíu mày, cẩn thận lấy cánh tay ra, muốn ôm đem lên giường.

      vừa mới có động tác cánh tay liền ôm chặt hơn, cả người theo cơ thể tiếp cận.

      Khi đó, con nhóc này cứ thấy ác mộng, ban đêm dám ngủ vì quen thuộc, thà rằng cả người chui vào góc, ngủ đến hừng sáng cũng tìm giúp đỡ.

      Ngẫu nhiên phát ra được, mỗi đêm vẫn luôn đến phòng ngồi bên giường thời điểm thấy ác mộng đưa tay ra.

      Khi đó, ôm cánh tay mới bình yên ngủ đến sáng.

      ….

      Nhớ lại kỉ niệm trước kia, Đường Mặc Trầm lòng tràn đầy ôn nhu.

      nhàng kéo chăn, cẩn thận đắp đến người , giơ bàn tay lên đem tóc rối mặt ra sau tai.

      Ngón tay lơ đãng chạm được chỗ mền mại của tai, cảm giác đầu ngón tay là da thịt mềm mại kia. kìm lòng được nâng ngón cái, nhàng vuốt mặt , tầm mắt dừng lại môi .

      Dưới ánh đèn, đôi môi nhắn người con giống như chốn bồng lai, dụ dỗ thử lần.

      Ngón tay cái giống như ý chí của chính mình lớn hơn, nhàng rơi môi .

      Môi mềm giống như dùng lực phá, làm cho thở được, thân thể chậm rãi hướng đến gần .

      ‘Đường Mặc Trầm, ngươi đừng quên là chú của ấy!’

      Sâu trong tâm trí thanh liền bật ra.

      Người đàn ông lập tức giống như đá.

      lần nữa giống như vào cõi thần tiên, these này mới chú ý gần đến mặt trong gang tấc.

      Đường Mặc Trầm nhanh chóng ngẩng mặt lên, vốn dời mặt nhưng môi lại để trán .

      Môi dưới cảm giác làn da người con trơn bóng và mềm mại, Đường Mặc Trầm liền ngẩn ra hai giây.

      Đưa tay tắt đèn, lần nữa quay về gối, trong đầu liền đưa ra nghi vấn to.

      Chú hôn trán mình, có thể quá giới hạn sao?

      tính!

      Tuyệt đối tính!

      Đêm.

      Vô cùng im lặng.

      Trong phòng, chỉ có thanh hô hấp của .

      Hô hấp của Bùi Vân Khinh rất , nhưng cảm giác của mẫn cảm, nên chỉ nghe hơi thở nhàng của mà còn hơi thở xẹt qua cánh tay của , cách áo somi như cảm giác được độ nóng cánh tay và tóc gáy như chạm điện, lập tực thẳng đứng lên.

      mực thầm nhíp môi, môi vẫn còn cảm nhận được xúc cảm tiếp xúc với môi .

      Vừa ý thức được mình có ý nghĩa đúng hướng, Đường Mặc Trầm thở dài chậm rãi rút ngón tay , mở chăn đắp người, lập tức bước ra khỏi phòng ngủ chính.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haiza, Bộ Trưởng lúc này vẫn chưa cảm nhận được hết tình cảm của mình cho mà, vẫn còn lý trí và dứt khoát quá à

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :