1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Trọng sinh chi hoan sủng - Tuyết Mặc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 24: Cảm nhận (2)

      Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca (Ngọc Nhi)

      “Gọi tài xế mua vậy?” càng rối rắm.

      Lâm Tưởng rầu rĩ : “ được! mất mặt!”

      Cố Thành cảm thấy mình sống cũng còn phải luyến tiếc điều gì nữa mà bổ nhào lên người , tình nguyện : “Vậy thôi để lần sau vậy.”

      Lâm Tưởng vốn muốn : “Vậy trực tiếp vào ”, chợt nghe như vậy lại nuốt lời mình định vào, rụt rè chút. Nhưng mà nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của có chút đành lòng : “Nếu để em dùng đùi giúp nhé?”

      Cố Thành dùng sức lau mặt, thích dùng đùi chút nào!

      Cố Thành tự nhận là thích dùng đùi, nhưng cuối cùng vẫn ôm Lâm Tưởng lăn lộn mấy tiếng đồng hồ. Đùi của Lâm Tưởng bị ma sát đến mức sưng lên.

      Đến khi hai người dừng lại là đêm khuya.

      Hai người rửa mặt sau đó nằm lên giường lớn, Cố Thành hôn lên trán hỏi: “ ngủ sớm chút, ngày mai em có cảnh quay ?”

      Lâm Tưởng nheo mắt lại, “Biết em phải đóng phim mà còn lăn lộn em lâu như vậy.”

      “Em chưa từng nghe qua sao? Gãi đúng chỗ ngứa, càng cào càng ngứa, câu này chính là trường hợp của .”

      Lâm Tưởng phụt cười, lúc lâu mới : “ cũng ngủ , ngày mai còn phải về thành phố S.”

      Cố Thành ừ tiếng, : “Ngày mai sau khi tan làm lại qua đây.”

      định ngày nào cũng chạy qua chạy lại như vậy sao?” Lâm Tưởng trừng mắt.

      Cố Thành ôm , thở dài: “Bảo bối của ở đây còn có thể làm sao bây giờ? cũng cảm thấy rất tuyệt vọng.”

      Trong lòng vừa ngọt ngào, vừa có chút lo lắng, : “Ngày mai được tới đây nữa, ngày nào cũng chạy qua chạy lại như vậy rất mệt, đến cuối tuần rồi lại tới đây, cũng chỉ là gặp nhau mấy ngày thôi.”

      Cố Thành đồng ý, chỉ dùng ánh mắt thâm thúy nhìn .

      Lâm Tưởng dựa gần vào , nhàng lay động thân thể , giọng gọi : “Thành ~”

      Cố Thành chỉ cười, vẫn đồng ý.

      Lâm Tưởng tiếp tục thuyết phục : “Thành, đồng ý với em , được Thành ~”

      Cố Thành cảm thấy toàn bộ xương cốt của mình đều bị làm cho mềm nhũn cả rồi, còn chút sức lực nào để chống cự, “Được, được, được rồi, nghe em, cuối tuần lại tới đây.”

      Lúc này Lâm Tưởng mới cảm thấy thỏa mãn, “Thế mới ngoan chứ, chúng ta mau ngủ thôi.”

      ********

      Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi Cố Thành đưa Lâm Tưởng tới phim trường mới rời khỏi. Căn bản còn định vào chào hỏi nhà làm phim nhưng bị Lâm Tưởng từ chối. chỉ là vai phụ cần quá làm cao, làm cho người khác ghen tị cũng tốt lắm.

      vào phim trường thấy Lý Hân Ý đến rồi ngồi ở phòng nghỉ chờ trang điểm. ta có vẻ ủ rũ mí mắt cụp xuống, cả người nhìn trông có chút tinh thần nào.

      Lâm Tưởng tới ngồi xuống bên cạnh vỗ vỗ vào bả vai ta, hỏi: “Làm sao vậy, mới sáng sớm mà có chút tinh thần nào vậy?”

      Lý Hân Ý ngẩng đầu nhìn , tự giác gọi: “Chị.”

      Lâm Tưởng:……

      Hôm qua chỉ trêu chọc chút ngờ Lý Hân Ý lại nghiêm túc làm theo như vậy, rất đáng .

      “Ngoan, làm sao vậy? Tối hôm qua hình như em cũng uống rất ít mà?”

      Lý Hân Ý uể oải : “Đúng vậy, sau khi trở về khách sạn, Tôn Trí cảm thấy đủ hứng thú nên bọn em uống thêm chút. Cuối cùng liền đè nhau lên giường lăn lộn đến tận nửa đêm. Buổi sáng sau khi thức dậy liền cảm thấy cả người giống như bị ép khô vậy.”

      ta xong cũng quay qua nhìn Lâm Tưởng, cẩn thận nhìn từ đầu xuống chân, : “Hình như chị rất có tinh thần.”

      Lâm Tưởng trả lời: “Ngủ ngon cả đêm tất nhiên là có tinh thần.”

      Lý Hân Ý:…….

      Do dự chút, hỏi Lâm Tưởng: “Chị làm thế nào mà bị đè ra vậy?”

      Lâm Tưởng:……..

      Cái này, đúng là lời khó mà có thể hết.

      Sau đó : “Cái này là bí mật.”

      Lý Hân Ý bĩu môi, : “Thấy thái độ của Cố Tổng ngày hôm qua đối với chị, nếu như đè ngửa chị ra ăn tươi nuốt sống đúng là hiếm lạ. Chẳng lẽ hai người……”

      Lâm Tưởng giơ tay ngăn ta lại: “Đổi đề tài khác.”

      Lý Hân Ý ừ tiếng, bỗng nhiên : “Chị, cảm ơn chị.”

      “Hử?” Lâm Tưởng nguyên do là gì mà nhìn .

      “Lúc trước Tôn Trí vẫn luôn để ý tới em, tối hôm qua sau khi trở về vẫn luôn hỏi quan hệ của em với chị. Sau đó thái độ đối với em cũng thay đổi. Hẳn là muốn có quan hệ với Cố Tổng, em nhớ hình như là tranh đầu rất kịch liệt cùng với họ của mình.”

      Lâm Tưởng nhướng mày : “Cho nên mới , chỗ dựa của chị rất vững chắc.”

      “Vâng, em ôm chặt.”

      Ngày hôm nay tiến độ quay phim tương đối nhanh, vai phụ của Lâm Tưởng liên tục quay mấy cảnh. Hôm trước có khác nhiều cảnh quay chung cùng với nam chính, nhưng chiều nay quay chung với nữ chính. Người đóng vai nữ chính là nữ minh tinh nổi tiếng tên Liễu Phỉ, là người vẫn rất còn trẻ mới hơn hai mươi tuổi.

      Lúc trước Liễu Phỉ cũng có đóng rất nhiều phim truyền hình dần dần trở được nổi tiếng nên được rất nhiều người thích. Lần này để bộ phim được nổi tiếng cũng phải phần dựa vào ấy, đây chính là trong những thủ đoạn tuyên truyền.

      Đời trước Lâm Tưởng cũng từng tiếp xúc qua với Liễu Phỉ, khi đó Liễu Phỉ vẫn chưa là gì chỉ là vai phụ mờ nhạt trong bộ phim. Lúc ấy Liễu Phỉ cũng để lại cho Lâm Tưởng ấn tượng gì tốt cả, vô cùng thích phông má tỏ vẻ dễ thương, ràng có tài năng gì, lại còn muốn làm cao nên khi làm việc chung với mọi người trong đoàn làm phim cũng vô cùng khó khăn, luôn có mâu thuẫn xảy ra.

      thực trong giới giải trí chính là vòng luẩn quẩn, ngươi nổi tiếng mọi người liền tâng bốc ngươi lên; ngươi nổi tiếng có ai nhớ tới diện của ngươi. nổi tiếng mà lại còn làm cao chẳng có lý gì bắt người khác phải để ý đến mình cả.

      Lúc này hai người lại lần nữa được đóng chung, vai chính và vai phụ đảo ngược, trong lúc nhất thời Lâm Tưởng cảm thấy rất xúc động.

      Hiển nhiên Liễu Phỉ để Lâm Tưởng vào mắt, đạo diễn vừa hô bắt đầu, ta liền tự mình diễn phần của mình, kết quả rất nhanh liền bị đạo diễn hô NG, cảm xúc của đúng. Liễu Phỉ vui liếc mắt nhìn Lâm Tưởng cái, ta cảm thấy chính là do Lâm Tưởng phối hợp diễn tốt với mình.

    2. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 25: Ký ức (1)

      Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca (Ngọc Nhi)

      Cuối cùng đây chính là cảnh quay có nhiều NG nhất, tất cả vấn đề đều là do Liễu Phỉ, lúc này Lâm Tưởng mới phát ra là tâm trạng hôm nay của Liễu Phỉ có chút kỳ lạ nhưng bản thân mình với ta thân thiết nên tất nhiên dò hỏi.

      Chung quy vẫn là cảm thấy Liễu Phỉ có chút thích .

      Buổi chiều nhận được điện thoại của Cố Thành, rằng cuối tuần này phải công tác cho nên quyết định ngày mai theo chăm sóc cả ngày. Tất nhiên là Lâm Tưởng cảm thấy rất vui vẻ, còn dặn mang phần bánh kem trà xanh từ thành phố S xuống cho .

      ********

      Cố Thành tắt điện thoại, ngồi trước bàn làm việc suy nghĩ xem ngày mai phải làm thế nào mới có thể khiến cho mọi thú trở nên lãng mạn chút, và quan trọng nhất đó chính là phải nhớ mua bao cao su.

      Sau đó gọi trợ lý vào, dặn dò: "Cậu tìm hiểu xem có phải ở thành phố A có nhà hàng hải sản chề biến cua nổi tiếng hay . Tìm hiểu được ngay lập tức cho tôi biết."

      Trợ lý nghe lời ra ngoài, trong lòng Cố Thành hồi hộp chờ đợi kết quả, thầm nghĩ nếu tìm ra được nhất định phải dẫn Lâm Tưởng tới đó ăn. Lần trước tìm được có chút vui.

      lâu sau trợ lý trở lại cho biết ở đường gần quảng trường ở thành phố A có nhà hàng. Nhà hàng đó cũng có chút danh tiếng.

      "Đường gần quảng trường sao? Cậu xác nhận chính xác chứ?" Cố Thành có chút nghi hoặc tin tưởng.

      "Đúng vậy, vốn dĩ nhà hàng ở phố cũ nhưng đến cuối tuần dọn tới con đường gần quảng trường." Trợ lý vô cùng chắc chắn.

      Cố Thành cau mày để trợ lý ra ngoài, còn mình ngồi chống cằm trầm tư.

      Lần trước Lâm Tưởng dẫn chính là ở chỗ gần quảng trường, lúc đó hề có cửa hàng hải sản kia, nhưng Lâm Tưởng vẫn cho rằng là ở đó có. Kết quả xác định được là cuối tuần cửa hàng hải sản ở đó mới mở. cách khác, trước đó Lâm Tưởng biết ở đó có cửa hàng hải sản rồi!

      Lâm Tưởng biết trước là ở đó có cửa hàng hải sản, nhưng lại nhớ nhầm thời gian cho nên lần trước bọn họ tới đó tìm thấy được. Lúc ấy cảm xúc của thực có chút bất thường.

      Vì sao lại nhớ nhầm thời gian chứ?

      Là bởi vì cũng trọng sinh từ mười năm trước trở về, cho nên thời gian trôi quá lâu rồi làm còn nhớ nữa?

      Chẳng lẽ vụ tai nạn xe kia làm cho cả hai người họ đều trở lại sao?

      Cố Thành vuốt ve cái cằm chút râu nào dần dần suy nghĩ về đời trước.

      và Lâm Tưởng từ khi bắt đầu là sai lầm.

      Bởi vì quan hệ lợi ích thương trường hợp tác cùng với Lâm Kiến Quần. đem hạng mục quan trọng giao cho Lâm Kiến Quần, còn Lâm Kiến Quần nhường cho nguồn lợi nhuận to lớn. Nhưng mà vì là lần đầu tiên hai người họ hợp tác nên đều cảm thấy tin tưởng đối phương. Để an tâm Lâm Kiến Quần đưa ra đề nghị liên hôn.

      Lúc ấy có chút do dự bởi vì mối làm ăn mà phải hy sinh hôn nhân hạnh phúc cả đời có đáng hay ?

      chưa từng ai, hứng thú duy nhất của đó chính là kiếm tiền. cảm thấy tùy tiện lấy người về làm vợ mình thực cũng thay đổi cái gì cả. Cùng lắm cũng chỉ là giường có thêm người ngủ cùng mà thôi.

      Vừa có được hợp đồng làm ăn tốt lại vừa được người vợ, cảm thấy chính mình còn tìm ra, đây hẳn là mối làm ăn có lãi.

      Khi Lâm Kiến Quần dẫn con tới gặp , cho rằng Lâm Kiến Quần hẳn là chơi mà, bởi vì Lâm Đóa kia nhìn thoáng qua chẳng khác gì thiếu nữ chưa thành niên vậy?

      "Ông khẳng định là ta đủ tuổi thành niên chứ?" nhiều lần xác nhận.

      " Năm nay Tiểu Đóa vừa vặn đủ 18 tuổi." Lâm Kiến Quần nhiều lần khẳng định.

      đáp ứng ngay lập tức, trở về suy nghĩ chút quyết định từ chối liên hôn cùng với Lâm gia. Bởi vì tuy rằng quá để ý đến việc chọn bạn đời của mình, nhưng cũng có sở thích trẻ con.

      ngờ Lâm Kiến Quần còn có con khác, năm nay 22 tuổi đúng là độ tuổi xinh đẹp như hoa.

      Bọn họ gặp mặt, có tên Lâm Tưởng có chút ngỡ ngàng, cảm thấy rất hài lòng, từ diện mạo dáng người đến tính cách đều thích. Điều duy nhất làm cho vừa lòng đó chính là, diễn viên, là nghề nghiệp luôn phải xuất trước mặt nhiều người.

      Nhưng sao cả, Cố gia có rất nhiều tiền, đến khi gả vào rồi hoàn toàn có thể tùy ý hưởng phú quý, sau đó hoàn toàn rời khỏi giới giải trí. Cho nên làm người thể tự cho mình là đúng, bằng khi có hậu quả xấu phải tự gặm nhấm mình.

      biết Lâm Kiến Quần dùng thủ đoạn gì, nhưng ông ta thực để cho và Lâm Tưởng kết hôn.

      đối với việc sau khi kết hôn hai người ở chúng vẫn rất vừa lòng, Lâm Tưởng ầm ĩ ồn ào vô cùng an tĩnh. Tuy rằng có chút lạnh nhạt nhưng cũng cảm thấy có chỗ nào tốt, tôn trọng nhau, hẳn đây chính là hình mẫu tốt nhất mà bọn họ vẽ ra.

      Điều duy nhất làm vui đó chính là sau hai ba ngoài đầu liền muốn ra ngoài đóng phim, thời gian phải mấy đến mấy tháng. Cái này làm cho rất bằng lòng. chỉ , mà mẹ cũng có thành kiến, lấy vợ mà giống như lấy vậy.

      cùng Lâm Tưởng qua vấn đề này vài lần, nhưng trước sau đều có được kết quả tốt, thực nghĩ ra lý do vì sao trong nhà có đủ tiền để cho tiêu sài, nhưng vẫn quật cường muốn tự mình kiếm.

      Vừa mới bắt đầu hai người họ thể bĩnh tĩnh để chuyện, sau đó bắt đầu trở thành cãi nhau, tranh cãi nhiều thành chiến tranh lạnh, Lâm Tưởng càng thường xuyên về nhà, mẹ nhiều lần ám chỉ liệu có phải là Lâm Tưởng có người đàn ông khác ở bên ngoài hay ?

      lần đó, là lần đầu tiên từ tới giờ nổi giận với mẹ, vấn đề của và Lâm Tưởng trước nay đều có nhiều lý do khác nhau, luôn tin tưởng nhân phẩm của Lâm Tưởng. Tin tưởng trước khi ly hôn, nhất định làm ra loại chuyện có lỗi với .

      Lý hôn? có khả năng ly hôn Lâm Tưởng, cũng muốn ly hôn với , liền nghĩ xem giữa hai người bọn họ có những vấn đề gì, sau đó nghĩ cách để giải quyết tất cả mọi chuyện. Cho dù có những lúc cãi nhau dữ dội như thế nào chăng nữa vẫn chưa bao giờ có ý định ly hôn. Ở trong lòng vẫn luôn muốn hòa giải cùng .

      Sinh hoạt hàng ngày của tương đối quy củ, làm, công tác, xã giao, tụ tập bạn bè. Khi có việc gì để làm ngồi cả ngày ở nhà.

      Bởi vì mẹ cầu nên sau khi bọn họ kết hôn cũng dọn ra ngoài ở cho nên tầng ba của biệt thự trở thành khu vực của và Lâm Tưởng, những người khác thể tùy tiện lên.

      Khi ở mình, ở tầng ba đọc sách, xem tin tức, ở trong gian này có thể dễ dàng cảm nhận được mùi hương của còn vương vấn xung quanh. Kẹp tóc tùy tiện vứt bỏ, lọ kem dưỡng da bàn trà, tạp trí giải trí sô pha, còn có các loại đồ ăn vặt trong ngăn tủ.

      rất muốn nhìn thấy hình ảnh mặc quần áo ngủ dép lê, đắp mặt nạ, bộ dạng tới lui trong nhà, rất thân mật, rất gần gũi. Nhưng đây cũng chỉ là hình ảnh rất khó có thể thấy được.

      biết từ khi nào lại trở nên để ý như vậy.

      Phần lớn thời gian đều mong muốn hai người có thể ngồi xuống bĩnh tĩnh chuyện. Nhưng khi Lâm Tưởng đối mặt với tâm tình rất khó có thể kiềm chế được.

      biết vẫn luôn có khúc mắc ở trong lòng, mỗi lần cãi nhau luôn đề cập đến mục đích của việc kết hôn của hai người. làm sao có thể gỡ bỏ được khúc mắc trong lòng, trước sau luôn cảm thấy như món hàng bị bán vậy.

      Nhưng vì cái gì mà thể suy nghĩ chút xem mua con người , cũng mà phải trả giá cả đời. Chẳng lẽ dùng cả quãng đời còn lại của chính mình cũng hể bù đắp được sai lầm kia sao?
      Last edited: 16/4/19

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay qá ... thanks editor
      Nguyên Hy thích bài này.

    4. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 26: Ký ức (2)

      Editor: Nguyên Hy | Beta: Cuồng Soái Ca (Ngọc Nhi)

      Khi rảnh rỗi tới phim trường nơi đóng phim, mình với ly rượu vang, có thể lẳng lặng ngồi nhìn tất cả mọi người làm việc suốt đêm.

      Dần dần thấy được mị lực của khi làm việc. Khi ôn nhu, khi ngây thơ, lúc lại gian trá xảo quyệt, rồi có lúc lại nham hiểm thâm độc, tất cả những biểu cảm sinh động đó đều làm cho thể nào tưởng tượng được.

      có rất nhiều nét mặt khác nhau, làm vô cùng mê muội.

      Nhưng trong thực những lúc bọn họ chuyện với nhau lại khó có thể vượt qua được bức tường khoảng cách.

      rất muốn với rằng: Chúng ra hãy hòa giải , từ giờ về sau can thiệp vào công việc của em nữa, vậy nên cũng mong em có thể thử chấp nhận .

      Nhưng Cố Thành thể tìm được cơ hội thích hợp để ra những lời này, đem trái tim mình đóng chặt lại. Có lẽ trong mắt từ trước tới nay luôn là con người đáng ghét.

      dọn dẹp tất cả đồ đạc của mình tới chung cư ở nội thành, toàn bộ thời gian đều ở tại đó, dù cho vẫn còn ở trong căn nhà đó nhưng vẫn chút lưu luyến.

      biết Lâm Tưởng có mâu thuẫn với mẹ mình, nhưng ngờ lại đến mức thể hòa giải được. Đây chính là sai lầm của , ngay từ đầu tùy ý quyết định hôn nhân của bọn họ, cho nên cách nào ngăn cản việc dọn .

      Chỉ là khi nhìn những đồ vật của Lâm Tưởng dần dần ít , lại rất muốn với : Có thể mang luôn theo có được , chiếm quá nhiều gian của em, chỉ cần cho nửa cái giường là được.

      Thời gian vẫn ngừng trôi, nháy mắt mười năm trôi qua, cuộc hôn nhân này của bọn họ vẫn tiếp tục như cũ. hiểu được vì sao người ngoài vẫn luôn hâm mộ mối quan hệ của bọn họ, nhưng chính lại ràng chua xót ở bên trong.

      Nếu có vụ tai nạn xe cộ kia có phải bọn họ vẫn tiếp tục cuộc hôn nhân mặn nhạt kia hay , cứ như vậy yên ổn sống cho hết đời, nghĩ lại vẫn cảm thấy xót xa.

      Khi vụ tai nạn xe cộ kia xảy ra, ý nghĩ duy nhất trong đầu chính là nhất định phải bảo vệ an toàn cho , chính là bảo bối mà muốn thể , so với tính mạng của mình còn quý giá hơn.

      Sau khi bổ nhào lên người bị vật nặng đập trúng, Cố Thành nghĩ rằng có lẽ mình bị đâm đến mức biến dạng mất rồi. Nhưng nhìn thấy sợ hãi trong mắt lại nhịn được mà muốn an ủi. Nhưng thực thể được ra tiếng nữa, thời điểm ý thức bắt đầu mơ hồ vẫn suy nghĩ: Chảy nhiều máu như vậy lát nữa dọa chết mất.

      Khi Cố Thành tỉnh lại phát ra mình đầu tóc rối bù trở về khoảng thời gian mười năm trước, rất kinh ngạc, sau đó là mừng như điên.

      Lúc này đây, tuyệt đối mắc phải sai lầm trước đây lần nữa, nhất định phải tìm mọi cách để có thể tới gần , có được .

      giờ tất cả đều trở nên vô cùng tốt đẹp, Lâm Tưởng hề đối xử lạnh lùng với , ở trong lồng ngực mà mềm mại gọi ‘Thành ca’, dịu dàng đáp lại những lúc động tình.

      Lâm Tưởng, chẳng ấy cũng trọng sinh trở về sao? Nếu vẫn là trước đây tại sao thay đổi lới như vậy? Trước kia chỉ cần Lâm Tưởng ở cùng chỗ với cảm thấy vô cùng đau đớn, sao có thể ngọt ngào làm nũng với như bây giờ được?

      Cố Thành xoa xoa thái dương, phủ nhận suy đoán của mình theo bản năng, trong lòng tính toán xem có nên thử chút hay .

      Nếu Lâm Tưởng thực cũng trọng sinh, vậy thẳng thắn với sao? Sau đó hai người lại lần nữa trở về tình trạng như đời trước? , sớm chịu đủ những coi thường của Lâm Tưởng với mình rồi, càng muốn lại phải nhìn thấy vẻ mặt lạnh như băng của với mình lần nữa.

      Trước khi chưa thể nắm chắc được, tùy tiện chuyện thẳng thắn với .

      ********

      Trước giờ tan tầm, Cố Thành gọi điện cho Đỗ Hân, “ giúp Lâm Tưởng xin nghỉ ngày . Ngày mai.”

      Đỗ Hân bận tới mức chóng mặt nhức đầu nên khi nhận được điện thoại vẻ mặt lại càng khó coi, “Xin nghỉ ngày? Vì sao phải xin nghỉ? Đoàn làm phim vừa bắt đầu quay được mấy ngày ấy xin nghỉ rồi?”

      tùy tiện tìm lý do nào đó, ngày mai nhất định ấy phải được nghỉ.” Cố tổng ngang ngược ra lệnh.

      Đỗ Hân trợn trắng mắt hỏi: “Cố tổng, tôi có thể hỏi chút vì lý do gì ? Có chuyện gì quan trọng mà ấy cần phải xin nghỉ vào lúc này chứ? Mới vừa bắt đầu quay xin nghỉ, như vậy tốt cho lắm.”

      Cố Thành : “Ngày mai tôi nghỉ ngày, muốn qua đó tìm ấy, đến lúc đó hẳn là có thời gian để đóng phim.”

      là muốn chửi thề mà! Thiếu chút nữa là Đỗ Hân đập điện thoại rồi, “Cố tổng, thể như vậy được, phân biệt được công và tư, Lâm Tưởng làm việc rất nghiêm túc.”

      “Nếu giúp ấy xin nghỉ, ngày mai tôi gặp mặt đạo diễn cùng với nhà làm phim xin phép cho ấy.” Cố Thành thoải mái .

      Mặt Đỗ Hân đen thui như đít nồi, thầm nghĩ mình lên nhầm thuyền giặc rồi, còn tưởng rằng có thể ôm được ôm được cái đùi vàng, hóa ra người ta mở ra công ty giải trí chỉ là để theo đuổi bạn đắm chìm trong tình mà thôi. tại theo đuổi được nên còn quan tâm tới sống chết của công ty nữa!!!

      Cũng lên thuyền giặc rồi, bây giờ có hối hận cũng vô dụng, nhảy khỏi thuyền là chuyện thể, Đỗ Hân tức nghẹn ngụm máu : “Cố tổng, giúp Lâm Tưởng xin nghỉ chỉ là việc , vẫn nên để tôi làm, phiền tới đại giá quang lâm, miễn cho đến lúc đó lại làm cho mọi người trong đoàn làm phim bị dọa.”

      Nghe Đỗ Hân như vậy, lúc này Cố Thành mới cảm thấy mỹ mãn mà tắt điện thoại.

      Vừa đặt điện thoại xuống lâu lại có chuông vang lên, Cố Thành nhìn qua tên thị màn hình khẽ cau mày, nghe máy: “Mẹ, có việc gì sao?”

      Đầu bên kia truyện đến giọng của mẹ Cố: “Tiểu Thành, cuối tuần này con có về nhà ?”

      “Cuối tuần này con phải công tác.”

      “Nếu vậy tối nay trở về nhà ăn bữa cơm được ?”

      Cố Thành nhìn thoáng qua đồng hồ, : “Lát nữa con phải tới thành phố A.”

      Mẹ Cố dịu dàng, bất đắc dĩ : “Vội như vậy sao, cũng lâu rồi hai mẹ con mình gặp nhau, mẹ rất nhớ con.”

      Có Thành cắt ngang bà, : “Mẹ, chờ con công tác đợt này xong về nhà.”

      Mẹ Cố dừng chút, lại mở miệng hỏi : “Tiểu Thành, mẹ nghe Mân Mân con có bạn rồi phải ?”

      “Đúng vậy, ấy tên là Lâm Tưởng.’

      “Có thời gian dẫn ấy đến nhà mình ăn bữa cơm.”

      Cố Thành cau mày, : “Con hỏi qua ấy chút, nếu ấy đồng ý con dẫn ấy về.”

      “Con lớn như vậy đến bây giờ mới chuyện đương, mẹ thực rất tò mò về đối phương, biết là như thế nào, con nhất định phải dẫn về cho mẹ xem mặt đấy.”

      “Đến lúc đó thấy thôi. Mẹ, nếu có việc gì nữa con cúp máy đây.”

      Mẹ Cố vội vàng kêu đợi chút, : “Tiểu Thành chờ chút, mẹ muốn hỏi chút, trợ cấp trước kia của Tần Mân sao lại ngừng lại vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?”

      Cố Thành cười lạnh, đây mới chính là mục đích cuộc gọi ngày hôm nay của mẹ : “Mẹ, Tần Mân có tay có chân, còn có bằng Cao đẳng, ta hoàn toàn có thể tự kiếm tiền nuôi bản thân.”

      Mẹ Cố kẽ : “ phải lúc trước vẫn cho sao? Mẹ cũng đồng ý với dì của con phải chăm sóc Mân Mân, này….”

      “Mẹ, Tần Mân hoang phí, lúc trước là con cho là để mẹ dùng, nếu mẹ cần vậy ngừng. Còn về phần những người khác, con có nghĩa vụ phải nuôi, mẹ càng cần.”

      “Nhưng Mân Mân là bởi vì….. bạn con.”

      “Ngừng lại là do con quyết định, con biết là Tần Mân gì với mẹ, nhưng nếu như mẹ theo người khác bịa đặt dựng chuyện về sau chúng ta càng xảy ra nhiều mâu thuẫn. Mẹ, mẹ hồ đồ, người thân với người ngoài ai đối với mẹ quan trọng hơn, hẳn là mẹ hiểu .”

      Cúp điện thoại Cố Thành mới từ từ thả lỏng ngữ khí, mẹ từ sống trong phú quý an nhàn, lớn lên gả cho ba cũng luôn được thương. Quan hệ xã giao ngoài xã hội cũng thấy từ trong phim truyền hình, tình cách đơn giản, lỗ tai thích nghe những lời mềm mại nên dễ dàng tin người khác, đặc biệt là Tần Mân. Kiểu người ở nhà lâu ngày gần như tách biệt với xã hội, nên càng dễ dàng tin tưởng người.

    5. Nguyên Hy

      Nguyên Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      73
      Được thích:
      619
      Chương 27: Đột phá

      Edit: Cuồng Soái Ca | Beta: Nguyên Hy

      Đời trước, bà thích Lâm Tưởng, phần lớn nguyên nhân đều là do Tần Mân.

      Sau khi trọng sinh, nhiều lần góp ý với bà để Tần Mân chuyển , nhưng bà luôn khóc nháo nếu có Tần Mân ở bên cạnh buồn chán khiến ít nhiều cũng có chút mềm lòng. Dù sao cũng là do có nhiều thời gian ở bên cạnh bà, nhưng cũng chỉ có thể như vậy chứ hơn, nếu Tần Mân vẫn tiếp tục tác oai tác quái, có rất nhiều cách khiến ta phải rời khỏi Cố gia.

      Sắp tới giờ tan tầm, Cố Thành có chút vội vàng, dọn dẹp đồ đạc rời khỏi công ty, tự mình lái xe thẳng tới thành phố A.

      đường tới thành phố A, đưa ra quyết định, nếu Lâm Tưởng cũng là người trọng sinh trở về, trước khi chủ động thừa nhận trước, vạch trần.

      tại bọn họ vẫn chìm trong tình cuồng nhiệt, vô cùng quyến luyến cảm giác ngọt ngào này, càng muốn phá hỏng khí này. Nhớ lại tình cảnh của mình đời trước, liền cảm thấy tại chính là thiên đường.

      Ra khỏi đường cao tốc, Cố Thành gọi điện thoại cho Lâm Tưởng, bất đắc dĩ mà vẫn chưa kết thúc công việc, nhất định tranh thủ về nhà trước bữa tối.

      Cố Thành muốn về nhà trong tình cảnh phòng gối chiếc, vì thế chạy xe thẳng tới đoàn làm phim, muốn tự mình đón Lâm Tưởng về nhà.

      Đời trước được xem qua rất nhiều bộ phim điện ảnh của Lâm Tưởng, lại chưa từng nhìn thấy dáng vẻ đóng phim phim trường, ra trong lòng khá tò mò, lúc này phim trường ở trước mắt, chỉ cần vào là có thể nhìn thấy dáng vẻ Lâm Tưởng khi làm việc.

      Nhưng lại do dự bước vào bởi vì Đỗ Hân luôn cảnh cáo , nếu muốn Lâm Tưởng an ổn đóng phim, phải cách xa chút, nên xuất quá nhiều ở nơi làm việc.

      Tất nhiên Cố Thành hiểu đạo lý này, nhưng khi đến còn lý trí, chính cũng cảm thấy sợ chính mình, muốn quan tâm tất cả mà vào, sau đó thoải mái hào phóng giới thiệu với người khác, Lâm Tưởng là người phụ nữ của Cố Thành.

      Hít thở sâu, cuối cùng cũng kiềm chế lại xúc động này.

      Tâm tư vừa bình ổn lại, cửa sổ xe bị người khác gõ vang, nhìn thoáng qua người ngoài cửa sổ, Cố Thành nhíu mày mở cửa kính, nghĩ tới lại gặp người quen ở đây.

      "Cố tổng, từ xa tôi cảm thấy chiếc xe này rất quen mắt, lại là biển số thành phố S, liền tới nhìn thử xem, quả nhiên là , sao lại rảnh rỗi mà tới đây vậy?" Đối phương chính là nhà sản xuất cho phim của Lâm Tưởng, cũng xem như là bạn chơi golf cùng với Cố Thành, cũng từng ngồi qua vài lần xe nên nhận ra cũng là điều dễ hiểu.

      Cố Thành tháo đai an toàn xuống xe, bắt tay cùng , : "Tôi tới đây có việc cá nhân."

      Vu Quang nhướng mày, hỏi: "Tới đón Lâm Tưởng sao? Tôi biết ấy là người mới trong công ty giải trí của ."

      Cố Thành thở dài, vòng xã giao lớn như vậy, muốn khiêm tốn cũng được, vì thế thoải mái gật đầu.

      Vốn là kẻ lão làng trong giới giải trí, chỉ cần nhìn cái gật đầu này của Cố Thành, lập tức có thể tự bổ não ra cốt truyện hoàn chỉnh.

      Cười cười, tỏ vẻ ta hiểu, : "Vậy tại sao còn ở ngoài này, cùng vào thôi, tiện thể nhìn chút biểu của người mới công ty , chính Triệu Tầm cũng khen ấy dứt miệng, nghe còn có ý muốn mời ấy diễn vai chính trong bộ phim tiếp theo đó."

      Cố Thành rất do dự, thực rất muốn vào, nhưng biết Vu Quang hiểu sai, lại vào, chỉ sợ càng nhiều người hiểu sai.

      "Vẫn là thôi vậy, tôi ở ngoài này đợi ấy là được rồi."

      Có lẽ Vu Quang hiểu do dự của , vỗ vỗ vai : "Nên vào thôi, nơi này nhiều phóng viên, rất dễ bị chụp được, cứ coi như tới thăm ban (*) với tôi là được."

      (*) Thăm ban: Nhà sản xuất hay nhà đầu tư hoặc fan tới thăm địa điểm đoàn làm phim làm việc.

      Mặt Cố Thành đầy hắc tuyến nghĩ thầm, ông là lão già béo, ai muốn đến thăm ban với ông ! (:)))))))))

      Chẳng qua cuối cùng vẫn cùng vào phim trường.

      Lâm Tưởng mới vừa quay xong phân cảnh, liền nhìn thấy Cố Thành và nhà sản xuất vào.

      Dáng người người Cố Thành cao gầy, ngũ quan tuấn tú, trong đám người bắt mắt giống như ngôi sao điện ảnh, khiến người ta từ xa có thể nhìn thấy .

      Tuy rằng Lâm Tưởng có chút ngoài ý muốn, nhưng nhìn thấy xuất vẫn rất vui vẻ, định chạy tới đón, lại bị Nhạc Tiểu Kỳ kéo lại, chỉ nghe giọng : "Chị Lâm Tưởng, đừng kích động, ở đây nhiều người quá."

      Gặp mặt còn thể chào hỏi, là tra tấn người mà.

      Lâm Tưởng suy nghĩ nên tìm cớ gì để đến, liền thấy Liễu Phỉ nhiệt tình chủ động tới chào hỏi Cố Thành, nhìn dáng vẻ thân thiết của ta, chẳng nhẽ hai người có quen biết?

      Lâm Tưởng vốn vẫn tìm cớ để tiến đến trò chuyện với Cố Thành, bị Liễu Phỉ giành trước bước, ngược lại liền muốn tới nữa, bình tĩnh xoay đầu, nhận lấy cốc nước ấm mà Nhạc Tiểu Kỳ đưa tới uống liền hai hớp.

      Vừa rồi Nhạc Tiểu Kỳ vẫn lo sợ xúc động, lúc này nhìn thấy thái độ của Liễu Phỉ, ngược lại chính ấy thể bình tĩnh nổi.

      "Chị, Liễu Phỉ tới rồi kìa!" sốt ruột .

      Lâm Tưởng à tiếng, tiếp tục uống nước.

      "Chị, Liễu Phỉ muốn bắt tay cùng Cố tổng! TMD! ta còn dám dựa gần như vậy!"

      Lâm Tưởng có phản ứng, giả bộ nhìn nơi khác, tiếp tục uống nước.

      "Chị, Cố tổng tránh rồi, bắt tay cùng ta!"

      Lâm Tưởng nhét cốc nước trở lại cho , ngoài miệng khuyên bảo: "Đừng hét lên như vậy, khí chất đâu?"

      Nhạc Tiểu Kỳ tủi thân: "Mẹ em cho em thứ này."

      Lâm Tưởng: ........

      "Chị, có phải chị quá bình tĩnh rồi ?" Nhạc Tiểu Kỳ cầm cốc nước nhìn .

      Lúc này Lý Hân Ý vội vàng tới, cũng là vẻ mặt sốt ruột: "Chị, có tình địch kìa, chị còn mau xông lên!"

      Lý Hân Ý chạy tới hô to.

      Thấy nhúc nhích, Lý Hân Ý đẩy đẩy, đúng là Hoàng Đế vội thái giám gấp!

      Lúc này phó đạo diễn tới, với Lâm Tưởng: "Cảnh tiếp theo vẫn là Lâm Tưởng diễn."

      Lâm Tưởng còn chưa câu nào, Lý Hân Ý có ý kiến, hỏi: "Cảnh cuối này phải là chị Liễu Phỉ diễn sao?"

      Phó đạo diễn nhìn Liễu Phỉ đứng trong đám người, : "Cơ thể ấy có chút thoải mái, muốn nghỉ ngơi trước chút."
      Mấy người đồng thời lời nào, nhìn Liễu Phỉ đứng trước Cố Thành cười rạng rỡ, có chỗ nào giống với người cơ thể có chút thoải mái chứ?

      ra cảm xúc của Lâm Tưởng thay đổi chút nào, với phó đạo diễn: "Tôi biết rồi, chúng ta quay thôi."

      Vu Quang vốn chuẩn bị gọi Lâm Tưởng tới, nhưng nhìn thấy lại chuẩn bị quay phim, cũng đành từ bỏ, đưa Cố Thành tới lều của Triệu Tầm, bên trong có vài người xem lại cảnh quay vừa rồi.

      Vu Quang giới thiệu Triệu Tầm và Cố Thành với nhau, bởi vì LX có đầu tư, cho nên đa số mọi người đều biết Cố Thành.

      "Đây là cảnh quay vừa rồi sao?" Cố Thành tò mò đến trước màn hình.

      Nhìn thấy diễn viên vào chỗ, khi Cố Thành nhìn Lâm Tưởng từ màn hình , biểu cảm vô cùng chăm chú, nhìn hề chớp mắt.

      Triệu Tầm phát nhìn Lâm Tưởng, liền : "Biểu của Lâm Tưởng rất tốt, diễn xuất tồi, nhập vai rất tự nhiên, quả thực giống những diễn viên có nhiều kinh nghiệm."

      Trong những diễn viên quay phim mấy ngày nay, Lâm Tưởng chắc chắn là người thể tốt nhất, Triệu Tầm đối với khen dứt miệng.

      Nghe thấy người phụ nữ của mình được khen ngợi, Cố Thành có chút tự hào, nụ cười mỉm khóe miệng, khiến cho biểu cảm của dịu dàng rất nhiều, trong lòng thầm nghĩ: Diễn viên có kinh nghiệm sao? Đời trước ấy diễn xuất mười năm, diễn viên có kinh nghiệm.

      Liễu Phỉ đứng trong đám người, vẫn tìm thấy cơ hội để bắt chuyện với Cố Thành, sớm có chút tức giận, ta tin, lấy danh tiếng và nhan sắc của mình, còn có người đàn ông nào dám xua ta như xua vịt?

      Lúc này nghe thấy Triệu Tầm khen Lâm Tưởng, ít nhiều trong lòng có chút phục, tiến lên với Triệu Tầm: "Triệu đạo diễn, còn tôi sao? Biểu của tôi cũng kém mà!"

      Sau khi ta mở miệng, nháy mắt trở thành tiêu điểm, mấy người đàn ông trong lều đều nhìn về phía ta, ngoại trừ Cố Thành, tầm mắt của giống như bị dính chặt vào màn hình, khắc cũng rời ra nổi.

      Triệu Tầm nghĩ thầm biểu tốt của khiến tôi tức chết, còn có mặt mũi mà hỏi câu này.

      Chỉ nghe nửa nửa đùa : "Tôi nào dám sai? Đến lúc đó giận lên diễn nữa, phải muốn cái mạng già của tôi sao!"

      Lời này làm mọi người cười vang.

      Liễu Phỉ cười lén liếc mắt nhìn Cố Thành cái, thấy vẫn chăm chú nhìn màn hình , khỏi buồn bực, đóng phim hay như vậy sao? Sớm biết vậy vừa rồi ta nên nghỉ ngơi, chừng sau khi nhìn thấy ta diễn, Cố Thành liền có ấn tượng.

      ra trước kia Liễu Phỉ có gặp qua Cố Thành hai lần, đều ở trong tiệc xã giao, lúc ấy có người giới thiệu bọn họ làm quen, nhưng Cố Thành đều nhớ được ta, này làm Liễu Phỉ vô cùng buồn bực, chẳng nhẽ mị lực của ta giảm xuống? ta chính là thích Cố Thành từ ánh nhìn đầu tiên.

      đều do Liễu Phỉ nghĩ nhiều, trong mắt Cố Thành, ngoại trừ mẹ và bà ngoại, phụ nữ toàn thế giới cũng chỉ có mình Lâm Tưởng, mặt khác những người phụ nữ kia chỉ là những sinh vật vô giới tính trái đất mà thôi.

      Lâm Tưởng diễn xong cảnh này, cũng tới giờ cơm tối, Vu Quang Cố tổng muốn mời khách, tất nhiên Cố Thành hài lòng lắm, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý. phải mời nổi bữa cơm này, chỉ là vốn muốn cùng Lâm Tưởng thưởng thức bữa tối dưới ánh nến, lúc này lại bị quấy rối, ít nhiều trong lòng Cố Thành có chút vui.

      Tuy rằng Vu Quang phá hỏng bữa tối hẹn hò của , nhưng vẫn rất tinh mắt, gọi mấy chủ nhiệm tới, lại gọi vài diễn viên quan trọng đến, Lâm Tưởng tất nhiên cũng nằm trong số đó.

      Số người trong đoàn cũng ít, tới khách sạn chia làm hai bàn, Lâm Tưởng theo mấy diễn viên đóng vai phụ đến bàn ở cách vách, Cố Thành vô cùng buồn bực, từ khi đến phim trường đến bây giờ, chỉ có cơ hội chuyện với Lâm Tưởng, còn thèm nhìn cái nào.

      Người vẫn còn chưa đông đủ, Vu Quang liền lôi kéo Cố Thành ngồi xuống, thương lượng chuẩn bị gọi món, cuối cùng Cố Thành khách khí gọi bàn hải sản, trong lòng ngoài buồn bực vẫn là buồn bực, đau lòng cho vợ , cho dù ăn cơm cùng đám người, cũng phải theo khẩu vị của mới được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :