1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân Miên Bất Giác Hiểu - Kính Trung Ảnh (Huyền Huyễn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Ban đầu lúc đọc bộ này Hằng thích cách cư xử của nam 9 mà bỏ cả gia đình, nhưng đọc lại lần 2 lại thấy cả gia đình đó quá ích kỉ, chỉ muốn nam 9 hy sinh cho cả nhà họ nhưng ai muốn nam 9 đeo đuổi hạnh phúc của riêng mình
      Hale205, levuonglinhdiep17 thích bài này.

    2. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 2: Chuyện ma quỷ
      Edit: Lam Phượng Hoàng​

      "Tiễn đại tẩu hẳn? Làm sao để tiễn đại tẩu hẳn? Ý Nhị ca là..." Nguyên Mộ Phỉ đột nhiên hiểu được ý của Nhị ca, mặt mày xanh mét, " được, nếu chúng ta động đến thân thể đại tẩu, đại ca ... Ca nhớ lần trước có con bé nha đầu thiếu chút nữa bị đánh chết rồi đuổi sao? Nghe con bé đó cẩn thận để ngọn nến châm thủng áo đại tẩu. Tuy rằng đại ca đối xử với chúng ta như đối xử với người hầu, nhưng lúc đại ca nổi giận vẫn thực đáng sợ ..."

      "Chúng ta cần phải động đến thân thể đại tẩu."

      Nguyên Mộ Thế cúi đầu, rồi thầm khe khẽ. Nguyên Mộ Phỉ càng nghe mắt đẹp càng mở lớn, "Vậy... Vậy... Cũng được sao?"

      "Đương nhiên là được."

      "Dù gì việc này chỉ đọc được sách, ai biết thiệt giả..."

      "Thiệt giả gì phải chúng ta cứ thử lần liền biết sao? Hết thảy chẳng phải đều vì người kia của muội... à, đại ca của chúng ta sao."

      "Đúng!" đến đại ca, vẻ chần chờ mặt Nguyên Mộ Phỉ lập tức bay biến, ánh mắt liền vững vàng dứt khoát, "Vì đại ca, chúng ta nhất định phải thử lần."

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Hỏi: ở Địa phủ, vị Quan chấp bút có thể làm gì?

      Đáp: ngủ, ngủ cho thỏa thuê... nếu ngủ được, nhảm, cố mà nhảm.

      "A Lục, bản Việc tàn ác ở huyện Hoài Dương ngươi vẫn chưa chép xong à?"

      Thiệt tình, vị phán quan đại nhân sống đến mấy ngàn tuổi này, vừa lải nhải vừa dài dòng, lão già đúng chuẩn, yên lặng kháng nghị thêm lần nữa: tên của nàng phải là A Lục! Mở đôi mắt buồn ngủ nhập nhèm, nàng mơ hồ mà trả lời: "Ta chỉ muốn dùng hết thời gian để ngủ thôi."

      "Ngươi quên ngươi là vị Quan chấp bút sao? Ghi chép chính là nhiệm vụ của ngươi!" Phán quan Hồng Y nổi giận quát.

      "Ta đúng là Quan chấp bút, nhưng là Quan chấp bút nho danh phận, có làm cũng lấy được chút tiền công nào, phán quan đại nhân như ngài căn bản thể hiểu được nỗi vất vả của nương quỷ ở chui, hu hu hu..."

      "Ngươi..." Phán quan Hồng Y đỉnh đầu bốc khói, phế phủ bốc lửa, dằn cơn giận , "Chẳng phải hằng tháng Bản phán quan đều tự móc hầu bao trả tiền lương cho ngươi sao?"

      "Phán quan đại nhân, ngài ăn ngồi trước, căn bản hiểu những khó khăn của tiểu quỷ, ngài xem trong Địa phủ này, có nơi nào dùng đến tiền? Lương ngài cho ta chỉ như muối bỏ biển. Ngài cũng biết, đời trước lúc ta chết căn bản có ai đốt tiền cho ta, cũng bởi vì hồn vía của ta đều ..."

      "Được rồi, ngươi bớt ngày ngày lôi việc này ra khoe . Bản phán quan đến là để báo cho ngươi, hồn vía kiếp trước của ngươi sắp trở về."

      " sao?" Nàng có chút kinh ngạc: rốt cục “ buông tay ?

      "Về phần vía của kiếp trước nữa, đợi sau khi vía này về rồi, quyết định đời sau cũng phải là việc khó."

      " sao?"

      Giọng điệu nhàng bâng quơ của nàng lại chọc Phán quan Hồng Y tức giận nhíu mày, "Lời của bản phán quan luôn , hai là hai! Ngươi nghĩ bản phán quan là ngươi sao? Cả ngày toàn lời thừa!"

      "Phán quan đại nhân, ngày thể như vậy, dân có lời oán hận, người ở cao như ngài nên có tai như điếc, phải truy tra nguồn gốc, xác định nguyên nhân, mới uổng công..."

      "Ngươi lại nhiều quá rồi, đợi hồn hai vía của ngươi trở về, bản phán quan chuẩn để kiếp sau ngươi cả đời câm điếc!"

      "Ngài uy hiếp ta? Phán quan đại nhân, ngài là phán quan ăn ngồi trước, thế mà lại hạ mình uy hiếp tiểu quỷ, ngài vất vả vì nghiệp lớn..."

      "... Ngươi mà ngủ cho ngon !" Trước khi bị tiểu quỷ ba hoa chích chòe này chọc tức "sống dậy", Phán quan Hồng Y phất áo bỏ .

      "Ta vốn ngủ mà." Nhìn theo hướng phán quan đại nhân rời , nàng trưng cái mặt quỷ đúng nghĩa ra, rồi khôi phục tư thế trước khi phán quan đại nhân đến, ngủ tiếp.

      "Miên Nhi, Miên Nhi..."

      Mẹ của con ơi, lại tới rồi, , mau!

      "... Mấy ngày nay ai hầu hạ phu nhân? Là ai hả?!"

      Quao, đây là giọng ấm mềm như ngọc kia sao?

      "Ta rồi, mỗi ngày phu nhân của ta phải được xoa bóp toàn thân lần, lau người lần, thay quần áo lần, các ngươi làm gì hả? Các ngươi nghĩ các ngươi nhận lương cao gấp mấy lần so với nhóm người làm ngoài kia là do đâu hả? Cút hết , đều cút hết ra ngoài cho ta!"

      Quao quao, người này là ai vậy? Nàng... chắc chắn quen đâu!

      "Miên Nhi, là do ta sơ sót, để ý kỹ nên bọn người hầu mới lười biếng, ta lập tức lau người thay quần áo cho nàng, nàng đừng giận nhé?! Miên Nhi ngoan, Tiểu Nhật Nhi lập tức lau rửa cho nàng, nhé?"

      Mẹ ơi, việc này… Này, này...

      "Miên Nhi, lau rửa có thoải mái ? Tay của Tiểu Nhật Nhi có tốt ? Rời nhà mấy ngày nên thể xoa bóp cho Miên Nhi, thực mong nhớ mà."

      Khụ khụ khụ, này, này, này...

      "Miên Nhi, lời hôm qua Tiểu Nhật Nhi phải chỉ suông, nếu nàng quay về, ta tìm nàng."

      Người này, người này, người này... sao lại như vậy?

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

      Gỡ bùa chú mấy ngày là được sao? Nguyên Mộ Phỉ ngước mắt nhìn bùa chú dán cạnh cửa, cả song cửa sổ nữa, lá bùa vừa cũ, liền dán thêm lá mới, giấy vàng mới tinh, mực chu sa đỏ tươi, vẽ ra những nét mà cả đời này nàng ta cũng chả hiểu nỗi. Đại ca trước kia xử nghiêm cẩn, lại tự tin sáng sủa, bao giờ tin mấy thứ quái lực rối loạn gì đó, ngờ lại vì đại tẩu mà có thể lập tức thay đổi nguyên tắc của mình... Vị đại tẩu này, nàng ta muốn chán ghét, muốn chán ghét người chết, nhưng mà, sao tẩu có thể đoạt mất ca ca cách trọn vẹn, chẳng để lại chút gì cho họ như thế?

      "Đại tẩu, đừng trách muội, tẩu vốn là người chết... Muội chỉ giúp tẩu rời ." Nàng ta nâng tay, bắt đầu xé rách mấy lá bùa, từng lá từng lá, sót tờ. Nhưng mặc kệ có tự trấn an chính mình thế nào, đây dù sao cũng là lần đầu nàng ta làm việc trái ý của đại ca, khó tránh cõi lòng thấp thỏm, tay chân chậm chạp.

      "Mộ Phỉ, thuốc mê ta chuốc bọn thị vệ chỉ đủ nửa canh giờ, muội nhanh tay chút!" Nguyên Mộ Thế đứng sau núi giả - cách xa khoảng trượng, thúc giục.

      Nguyên Mộ Phỉ vì sao nhị ca chỉ lo rít gào mà hỗ trợ. Nếu vì sợ đại ca trách móc, vừa rồi ca ấy nghĩ cách chuốc mê thị vệ, nhúng chân vào việc này, khi đại ca biết được, ai trong bọn họ cũng đừng mong chạy trốn.

      "Nhị ca, nếu ca hỗ trợ, ra kia canh chừng , tránh việc bọn người hầu đột nhiên tới làm hỏng chuyện."

      "Yên tâm, ta sắp xếp hết rồi, muội chỉ cần nhanh chóng lột hết đám bùa chú cửa xuống là được." Tốt xấu gì ta cũng có chút chút tu vi, mấy việc như khiến đám người phàm luẩn qua luẩn quẩn trong viện có gì là khó.

      "Tháo mấy thứ này xuống, Quỷ Sai thực có thể đến câu hết hồn phách của đại tẩu à?"

      "Đương nhiên rồi."

      "Nếu có tác dụng gì, còn kinh động đến đại ca, chẳng phải chúng ta phí công trận à."

      "Đợi muội xé hết bùa chú xuống xong, ta dán mấy lá bùa giả lên, Nguyên... đại ca phát đâu."

      "Vậy sao giờ nhị ca dán luôn ?" Sao chỉ có đại ca thay đổi, mà cả nhị ca cũng có chút kỳ dị?

      "... Ta, đương nhiên là phải trông chừng cho muội... Muội nhanh nhanh chút, cẩn thận đại ca quay về!" Trí lực của con nhóc này quả là có chút tầm thường, kéo con bé làm kẻ đồng lõa có phải là thất sách đây?

      Đại ca quay về? Nguyên Mộ Phỉ vốn chột dạ mà gắn gượng, nghe xong bốn chữ này, lòng liền hoảng hốt, đầu gối đập bốp vào ván cửa, cả người liền ngã vào bên trong.

      "Ai ở bên ngoài? phải Đại gia ai được quấy rầy phu nhân... Tam tiểu thư?" Nơi phòng trong, nha đầu chăm sóc chủ tử cúi đầu chợp mắt bên bàn, nghe thấy động tĩnh bên ngoài, giật mình đứng dậy, vén mành bước ra.

      Nguyên Mộ Thế ảo não vỗ trán: sao lại quên mất người ở trong phòng chứ?
      Hale205, SiAm, windlove_96939 others thích bài này.

    3. Lazzy Le

      Lazzy Le Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      53
      Đột nhiên nghĩ đến nếu vương gia phải nam chính có viết theo kiểu " rất tốt nhưng em rất tiếc" , nghĩ đến ảnh lại nhớ đến Quách Kiêu.
      Chỉ mong truyện đừng quá buồn.
      Hale205Hằng Lê thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      ông nhị ca này là sao nhỉ? phán quan giả dạng à?
      phán quan - chấp bút: 0-1
      chúc ông may mắn lần sau!
      Hale205Hằng Lê thích bài này.

    5. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      Cốt truyện này lạ so với các truyện tại. Cảm ơn Cung mang truyện này đến với mình. Hóng.
      Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :