1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. niniin

      niniin New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Ôi ôi hóng hóng. 49 chương sao mà ít ỏi thế, đọc cái vèo hết rồi TTvTT. Thank nàng nhé~
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 50:


      Vương Hủ đột nhiên hỏi: "Xin hỏi vì sao sau buổi đua ngựa mấy ngày trước, Tề vương lại ban hai con ngựa tốt cho tướng quốc Trâu Kị?"


      Điền Kị nghe xong sững sờ, ngày ấy nghe theo Tôn Tẫn đạt được toàn thắng, Tề Vương kinh ngạc vạn phần, sau đó cười hỏi đấy là chủ ý người nào, sau khi nghe là của môn khách Tôn Tẫn hiến kế thưởng Tôn Tẫn 300 kim.


      Lúc đó Điền Kị rất cao hứng, cảm thấy đây chính là Vương thưởng thức mình. Nhưng mà về sau nghe tin hai con ngựa tốt khó kiếm được kia lại bị Tề Vương tặng cho Trâu Kị.


      Mà Trâu Kị này chính là kẻ thù trong triều với Điền Kị, hai người vừa mắt lâu, hành động lần này của Vương, quả nhiên là khiến người phải nghĩ sâu xa...


      Vương Hủ : "Điền tướng quân chính là dòng dõi vương thất, cùng Tề vương là huyết thống nhất mạch, Vương đối với người cũng cố kị hơn các công khanh khác, nhưng hết lần này tới lần khác tướng quân còn biết tránh mũi nhọn, khắp nơi cùng vương tranh giành thượng phong. Nếu ta là vương, chắc chắn ưu ái Trâu Kị hơn chút đúng ?"


      Lời này chính là đến nỗi băn khoăn trong lòng Điền Kị. hơi đối ắc mặt, nếu thằng nhãi Trâu Kị kia được nâng đỡ, kết quả chỉ sợ bản thân mình chỉ tới cảnh bị tiểu nhân hãm hại mất vương sủng như Mưu Tân đâu!


      Lập tức chậm rãi đè nén lửa giận, nheo mắt hỏi: "Theo lời tôn giá , vậy ta nên làm thế nào mới có thể gặp dữ hóa lành?"


      Vương Hủ mỉm cười: "Thỏ chết chó săn bị thịt, đã vậy thì để Tề vương biết thể bắt hết thỏ khôn. Trước mắt Điền tướng quân tuy có chút ít chiến công, nhưng dương danh thiên hạ, tướng quân người cần một trận chiến thành danh, để Vương biết Điền đại tướng quân người là thể thay thế!"


      Lời này đánh trúng nội tâm của Điền Kị, từ trước đến nay hắn vô cùng hiếu chiến, nhưng mà gần đây nước Tề có chiến sự, hắn cũng bị sự rảnh rỗi đè chết, lúc này mới buông tha cho trận đua ngựa đó, chiếm lấy danh tiếng Tề Vương, nếu có một trận chiến, lập lại kỳ công. Điền Kị hắn còn sợ gì Trâu Kị tranh thủ tình cảm?


      Hiện tại Điền Kị hoàn toàn tin phục "Vương Vũ" có chút môn đạo rồi, thế mà biết rõ phong vân trong triều, sau đó hắn hỏi: "Lời tôn giá chính là nhắc nhở ta, lúc này tạ ơn, nhưng mà khi nào mới có được trận chiến?"


      Vương Hủ bấy giờ mới chậm rãi ngồi thẳng: "Ngược lại là có cơ hội, biết Điền tướng quân nguyện ý mạo hiểm thử một lần ?"


      Hai mắt Điền Kị sáng ngời nói: "Xin lắng nghe."


      Vương Hủ lại cười nói: " gấp. Nói xong phất tay, một đám vũ cơ nối đuôi nhau vào, bắt đầu nhẹ nhàng ca múa.


      Đúng lúc này, Cơ Oánh một thân diễm lệ tới gần Điền Kị, mang theo nụ cười nhẹ nhàng thi lễ với hắn.


      Cơ Oánh tư trước tới giờ am hiểu ăn mặc, lần này chủ tâm trêu chọc đại tướng uy mãnh nước Tề, ́ ý mặc toàn thân tơ vũ, trang phục từ lẫn dưới tinh tế vô cùng. Gương mặt trang điểm vừa đúng. Dưới ánh đèn lộ vẻ kiều mị.


      Mỹ nhân tuy đẹp, nhưng Điền Kị có lòng thưởng thức. Điều hắn băn khoăn lúc này là lời nói của Vương Hủ, nên chỉ nghĩ Cơ Oánh là cơ nữ dâng rượu, liếc nhìn nàng một cái.


      Cơ Oánh hao tổn tâm trí ăn mặc tới trưa, giờ được chú ý, trong lòng khó chịu, ngượng ngùng ngồi xuống bàn bên cạnh đối diện Điền Kị, bưng rượu rầu rĩ uống một ngụm.


      Đúng lúc này, lại có một người con gái bưng trái cây vào sảnh. Cơ Oánh chưa kịp nuốt ngụm rượu xuống, chỉ có thể lấy khăn bụm lại mới phun ra ngoài.


      Chỉ thấy nương này nhan sắc có gì nổi bật, phấn bôi rất nhiều, hai má tô hồng như mặt trời, giống như là hai khối tròn màu đỏ.


      Điền Kị tuy cõi lòng đầy tâm sự cũng khỏi ngẩng đầu kinh ngạc nhìn thiếu nữ với phong cách trang điểm ̉ quái này vài lần, thầm nghĩ: May nơi này đèn đuốc sáng trưng, nói cách khác, đây chả phải là nữ quỷ ở trong nhà ma? Gặp hắn chả một đao bổ sống nàng!


      Nàng ta bưng một khay trái cây muốn tiến về phía Điền Kị, thì nghe Vương Hủ nhanh chậm nói: "Đến bên này phục thị, ngươi tướng mạo xấu xí, chớ làm sợ hãi khách quý!"


      Thấy nàng khẽ khựng lại, rồi dời bước tới chỗ Vương Hủ. Sau khi cúi đầu dâng trái cây, liền quỳ cạnh hắn múc rượu gắp đồ ăn.


      Lúc nữ tử nghiêng thân gắp rau, Vương Hủ mượn tiếng ̉ nhạc che lấp, nhanh chậm nói: "Chuyển cái mặt này ra kia, phấn sắp rơi xuống muỗng rượu rồi..."


      Nữ tử ngẩng đầu, đôi mắt đen to sáng lộ ra có chút hãi hùng, giống như mang theo rất nhiều oán niệm.


      Vương Hủ lại thèm nhìn, cầm đũa ngọc khay gõ theo nhịp trống, một bộ dạng mê say vui sướng. Đáng tiếc toàn bộ người trong đại sảnh ngoại trừ hắn say mê ca múa, những người khác đều có tâm sự.


      Tới đoạn ca múa dừng, Điền Kị chờ được vội hỏi thăm: "Lời tôn giá còn chưa hết ý, có phương hướng gì giúp ta?"


      Vương Hủ chỉ vào Cơ Oánh nói: "Nàng chính là nữ nhi của Tư Đồ nước Ngụy, hôm nay gặp nơi này cũng coi là có duyên, nhưng gần đây nàng ta có chút ưu sầu biết tướng quân có thể giải nỗi lo thay nàng?"


      Cơ Oánh thấy ánh mắt Điền Kị cuối cùng cũng dời về phía mình, khỏi ngọt ngào cười nói: "Nữ nhi Ngụy Vương gần đây phải gả tới nướ Tần, có thể vì dời đô, quốc khố trống rỗng, phụ thân Tư Đồ cũng phải chịu ít trách cứ từ Vương, nghe phụ thân nói là do các nước phụ thuộc Ngụy ́ng tiến đủ. Dù Tư Đồ có trông coi rộng cũng có cách nào!"


      Điền Kị chính là một kẻ vũ phu, nhất thời hiểu huyền cơ bên trong. Cơ Oánh khẽ ngừng rồi nói tiếp: "Bàng Quyên nước Ngụy hiếu thắng, trong triều ngang ngược, nói một hai, hắm sớm góp lời với Nụy Vương, có lẽ sẽ dùng thế lực nước Nguy hàng phục một vài nước tiến ́ng ít. Bàng Quyên nhìn chằm chằm vào nước Triệu. Nhưng Ngụy Vương lễ trọng lại nói tùy tiện gây chiến, có cớ xuất binh!"


      Trong một thoáng chớp mắt, Điền Kị hơi giật mình.


      Bàng Quyên buồn vì có cớ xuất binh, còn hắn thì buồn vì có lí do dùng binh đường hoàng?


      Nước Triệu liên bang với Tề. Một khi Triệu cầu viện, nước Tề có đạo lý trợ giúp. Như vậy liền nổi danh. Hôm nay nước Ngụy vừa vặn đánh bại nước Tần xưng bá, nếu Điền Kị hắn một lần đánh bại nước Ngụy mà nói...


      Điền Kị hít một hơi thật sâu, dốc sức liều mạng đè lại nội tâm kích động, nói: "Ý của người là để ta và Ngụy chiến... Thế nhưng Bàng Quyên là cao đồ của Quỷ ́c Tử Vương Hủ, một trận với Tần uy danh thiên hạ, nước Tề sao lại nắm chắc..."


      Vương Hủ nói: "Điểm ấy tướng quân cần băn khoăn, Bàng Quyên kia lòng dạ nhỏ mọn, buông tha đồng môn, nhân tài như Tôn Tẫn cũng bị hắn hại, hiền tướng Bạch Khuê bị hắn làm cho từ quan, mà Công Tôn Ưởng cũng khỏi nước Tần, có thể thấy được lúc này nước Ngụy còn như trước, hắn một thân một minhfm, còn gì phải sợ?"


      Nhưng Điền Kị cũng tin phục, lại hồ nghi nhìn Vương Hủ: "Tôn giá lai lịch thần bí, mặc dù ta có môn khách Tôn Tẫn dẫn tiến lại rõ nguyên do trong hành động của tôn giá."


      Vương Hủ thản nhiên nói: "Ta có ân oán với Bàng Quyên, khắp thiên hạ người có thể chống lại hắn, chỉ có Điền Kị ngài. Mỗ trong lòng biết lời khống đủ để tướng quân tin. ngại mời ngài kiên nhẫn chờ thêm, quá ba tháng. Nước Ngụy nhất ̣nh sẽ động binh tấn công Triệu! Nếu nước Tề xuất binh tương trợ, đến lúc đó chỉ cần tướng quân ngài chống lại ý của đám đông, can gián Tề vương xuất binh là được!


      Đến lúc đó tướng quân sẽ biết ta nói vô cớ, ngài thành công lập công huân sự nghiệp to lớn, mà ta có cơ hội lấy mạng thằng nhãi kia, ta và ngài đều có mục ́ch, cớ sao làm?"


      Điền Kị bị thổi phồng, rất thoải mái, tên Bàng Quyên kia tên tuổi vang dội, mà Vương Vũ lại nâng cao hắn ngang bằng, sao thể mở cờ trong bụng? Hắn cười ha ha nhíu mày rậm nói: "Đã như vậy, Điền mỗ chờ kết quả ba tháng sau."


      Trận yến hội này kéo dài tới đêm khuya, khách chủ tận hoan. Cơ Oánh trong bữa tiệc ngừng mặt mày đưa tình, nhưng Điền tướng quân lại một lòng bắt chuyện với Vương Hủ, khỏi phụ ý mĩ nhân.


      Cuối cùng, Cơ Oánh tức giận thấp giọng nói: " hiểu sao gần đây gặp nổi trượng phu tốt, nguyên một đám đều là mắt mù thân tàn!" Sau khi tiếc hận, lại theo quán tính nhìn ân sư gương mặt tuấn lãng, lại nhìn tới nữ tử nhìn trông như ma quỷ, lại bị dọa khẽ rủn ẩy, vội vàng nâng rượu uống một hớp tự an ủi.


      Trước khi Điền Kị đứng trước cửa sân nhỏ, nhíu mày nhìn gương mặt trắng bệch đầy khí đằng sau lưng Vương Hủ, quyết tâm lấy lòng mời hiền sĩ, nói: "Nơi này hoang vu, nếu tôn giá chê, có thể nhập phủ ta làm môn khách, trong phủ thị nữ đều là mĩ nhân nước Tề, đến lúc đó ta đem tặng hai người, để người hưởng thụ cảnh đẹp ý vui?"


      Vương Hủ nghe xong mỉm cười nói: "Phòng trong ngõ hẻm yên tĩnh, thích hợp với người nhàn nhã như ta. Về phần nô tài tướng mạo xấu... lúc ngẩng đầu vô tình thấy, cũng để mắt thanh tỉnh."


      Điền Kị nghe xong khỏi cười ha ha, thật kính nể vị "Vương Vũ" này hết mức. Sau khi áo từ, hắn liền lên xe ngựa rời .


      Vương Hủ híp mắt nhìn chiếc xe ngựa biến mất nơi cuối hẻm, lúc này mới quay người vào trong sân.


      Nô tì sau lưng kia gương mặt ảm đảm, nhắm mắt theo đuôi sau lưng hắn. Lúc này gió đêm bắt đầu thổi, tiếng gió qua khe ngói kêu u u, bóng cây chập chờn dưới ánh trăng trông thê lương.


      Lúc qua đại moonm, Vương Hủ nhìn tiểu kiếm bằng gỗ đào khắc phù chú trừ quỷ, thuận tay nhấc xuống, nắm trong tay, đột nhiên xoay người, đập ba cái vào gương mặt nữ quỷ đáng sợ dưới ánh trăng "bộp bộp bộp", đồng thời nghiêm trang nói: "Trừ ta quỷ, tán!"


      Nữ quỷ sau lưng phản ứng kịp đột ngột bị đập vào mặt, bị dọa kinh hãi kêu "A". Lại thấy nam tử tay cầm kiếm vịn eo cười ha hả, ánh trăng lấp lóe, ánh sáng chiếu lên gương mặt tuấn tươi cười.


      giống ngày bình thường dù vui vẻ nhưng vẫn lạnh lùng, hắn lúc này, nụ cười sáng rực giống như thiếu niên nhiều năm trước đứng ̉nh núi đón bình minh.
      yuki0129, levuong, Nhatchimai12 others thích bài này.

    3. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      thanks nàng edit. ảnh vui vì Tân Nô cố ý trang điểm xấu xí, :v:v:v
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 51


      Thật ra hôm nay thấy phản ứng của Điền Kị, trong lòng Tân Nô cũng rõ nàng quá lo lắng.


      nghĩ tới Điền tướng quân nước Tề trước nữ sắc lại bất động thực là hùng. Sớm biết vậy, nàng cần gì phải làm xấu, tự dưng khiến tên nhóc này chê cười?


      Nhưng mà lúc nghe hắn nói để nàng tiếp khách, trong lòng nàng tràn ngập tức giận và sợ hãi.


      Lúc này hắn ở trước mặt nàng cười thoải mái như vậy, cơn tức giận bị đè nén từ lúc đó tới giờ đã lên tới ̉nh điểm rồi! Lập tức đoạt kiếm gỗ đào của hắn, tức giận đâm thẳng về phía trái tim nam nhân cười lớn kia.


      Mộc kiếm treo đã lâu, nước sơn cũng bị ăn mòn, chỉ vừa dùng lực, đã "Răng rắc" một tiếng vỡ nát. Ý cười mặt nam nhân nhạt , giống như thật sự bị một kiếm kia - đâm thẳng vào tim.


      "Nếu trong tay nô nhi thật sự là kiếm, cũng muốn đâm như vậy sao?" Sự vui vẻ cởi mở đã sớm thành mây khói rồi, ánh mắt hắn lúc này híp lại sắc sảo lạnh lùng.


      Tân Nô nói gì, phấn trắng che phủ gương mặt nàng, cũng rõ giờ phút này, sắc mặt nàng có phải trắng như phấn phủ.


      Một kiếm này thật sự rót toàn bộ oán hận bao nhiêu năm qua của nàng. Nàng cũng tự hỏi mình, nếu thật sự là kiếm, nàng có dũng khí đâm một nhát như vậy ?


      Hình như hắn cũng muốn để nàng trả lời, chỉ chậm rãi vuốt ve đôi má của nàng, rồi sau đó mạnh mẽ nắm chặt cằm của nàng, giống như là người trong mộng thật lâu giờ mới tự tỉnh lại, thì thâm: "Ta... phải đối xử với nàng thế nào bây giờ?"


      Gia chủ bị kiếm đâm, cũng giống hai năm trước vô tình lạnh lẽo trừng phạt kẻ kiêu ngạo bất tuân như nàng, mà lặng im một hồi rồi kéo tay nàng về phòng ngủ, tiếp đó coi như có việc gì sai người lấy nước, tự mình giúp nàng rửa sạch trang điểm mặt.


      Cách đối xử giống như tiểu hài tử khiến Tân Nô thoải mái, theo bản năng muốn tránh , nhưng cái tay giữ chặt gáy nàng lại vững chắc để nàng tránh khỏi, chỉ có thể để mặc hắn lấy khăn ướt từng chút từng chút một lau lớp son phấn.


      Trước lúc yến hội khi bôi lên, nàng mang theo tâm trạng hờn dỗi, cũng biết dùng mấy hộp, bây giờ nhìn màu chậu nước cũng có thể đoán được gương mặt hoành tráng của mình. Đợi sau khi thay hai chậu nước, rốt cuộc Vương Hủ cũng chạm được lên làn da trắng mịn của nàng, lúc này mới nhẹ nhàng giải thích: "Theo ta được biết, hình như Điền tướng quân mê luyến phòng the, thê thiếp trong phủ đều bị vắng vẻ, cho nên đối với nữ sắc..."


      "Ah..." Tân Nô nghe xong há hốc mồm, nam tử khỏe mạnh như vậy sao lại? Thậm chí ngay cả "Có chút vội vàng" cũng làm được?


      Thế nhưng mà khi nghe Vương Hủ nói xong nguyên do, hôm nay nàng ́ ý giả trang xấu xí còn Cơ Oánh lại ́ ý ăn mặc trang điểm xinh đẹp, đều có tác dụng. Nàng thể đoán được ý của Vương Hủ, hóa ra là oan uổng hắn.


      "...Tân Nô vọng đoán dụng ý gia chủ... nguyện chịu phạt..." Nàng mấp máy miệng, có vẻ áy náy.


      Vương Hủ hừ lạnh một tiếng, giống như căn bản tin lời nói khiêm tốn này của nàng, lạnh lùng nói: "Nói nói, ta là dạng người gì?"


      Loại vấn đề này so với đề thi lúc nhập Quỷ ́c còn khó hơn, Tân Nô suy nghĩ: Nếu nói lời thật, liệu hắn có xé y phục mình, sau đó lại thêm một cái lạc ấn "Nghịch đồ" lên người?


      "Biết nhìn thời thế...người hiền..." Tân Nô suy nghĩ một chút thầm chửi bới trong lòng, rồi buông tha cho câu " hiểm xảo trá, thà hại người để mình thiệt" đành lựa chọn hai câu gây ra thương tổn nhỏ nhất cho bản thân.


      Nhưng mà Vương Hủ sao nghe ra ý nàng? Lại cười lạnh một tiếng, chậm rãi cởi bỏ vạt áo trước, nửa người tựa lên ghế, nhìn gương mặt trắng mịn của nàng nói: "Khi ấy nàng còn nhỏ, bướng bỉnh như con nghé con, ta cũng lười giảng giải với nàng, hiện tại muốn trò chuyện một chút, xem ta như thế nào mà chiếm đoạt Quỷ ́c của nàng?"


      Đây chính là khúc mắc của Tân Nô, cũng là mấu chốt khiến nàng oán hận Vương Hủ, hôm nay Vương Hủ có được Quỷ ́c, nhưng hỏi hắn làm thế nào chiếm đoạt gia sản của Tân Tử? Đây chính là cây ngay sợ chết đứng?


      Vương Hủ có động tĩnh, tiếp tục nói: "Tuy nàng khi ấy còn nhỏ, nhưng có thể nhớ được một ít... Lúc sinh tiền phụ thân nàng làm việc thiện, thường xuyên giúp đỡ người nghèo, hết lần này tới lần khác lại là người giỏi quản lí tài sản, chiêu thu đệ tử trung bình, người nghèo thì miễn học phí, chi tiêu hầu hết do phụ thân nàng hỗ trợ. Về sau trong ́c thu vào bằng xuất ra, lúc mẫu thân nàng bệnh nặng, phải cầm ́ trang sức của mình mới có thểm xem bệnh mua thuốc.


      Sau đó ta chủ sự, tình huống mới chuyển biến tốt đẹp, trong trường hợp đó Tân Tử lại mượn bạn tốt số tiền quá lớn, ngay cả khi hắn chết cũng thể hoàn trả. Cũng là do ta chậm rãi trả nợ đấy, cũng coi như bảo toàn thanh danh phụ thân nàng. Về phần chiếm đoạt tài sản? Chính là mấy gian nhà tranh phòng cỏ trong ́c? Là vài mẫu đất cằn hoang phế từ lâu? Hay mấy tên đệ tử đói bụng tới mức da bọc xương?"


      Tân Nô, phụ thân nàng phải là người hoàn mĩ như nàng nghĩ..."


      Lời này như búa tạ giáng vào đầu Tân Nô, thực sự khơi gợi lên kí ức đã lâu. Trong ấn tượng, phụ thân lúc sinh tiền thật sự có một khoảng thời gian lao đao. Khi đó chẳng biết tại sao, mẫu thân thật lâu cho nàng ăn thịt, lúc đó nàng rất thích ở cùng Vương Hủ, bởi vì hắn luôn có thể nghĩ ra biện pháp lấy một ít món ăn ngon, mới lại. Nhất là mỗi lần sau khi hắn xuất ́c về, lúc có ai, sẽ đưa cho nàng một bao đường hoặc mứt hồ lô. Cho nên một thời gian ngắn, mỗi lần nhìn thấy hắn, trong mồm tự giác được chảy nước miếng...


      Mà rất nhiều phòng ốc hoa lệ trong Quỷ ́c ́ch thật là sau khi Quỷ ́c qua tay Vương Hủ vài năm, mới cải biến xây dựng thêm đấy...


      "Núi Vân Mộng chính là núi của Vương, chỉ có thể để cho Tân thị ẩn cư thể cầm ́. Ta thay phụ thân nàng hoàn lại món nợ khổng lồ cho dù mua mười người như nàng cũng đủ! Sau khi phụ thân nàng chết, cuộc sống cơm áo của nàng đều do ta cung cấp, có chút bạc đãi, nhưng nàng đáp trả ta như thế nào? Nghe mấy kẻ dụng tâm kín đáo xúi giục, liền la to gọi nhỏ với ta, cùng tiểu tử Tôn Bá hẹn hò dưới trăng, rồi bỏ trốn? Tân Nô, nàng dựa vào tư cách gì để hận? Nàng trả hết được món nợ của phụ thân nàng sao?"


      Hôm nay Tân Nô còn là bé mười hai tuổi năm đó, tuy sự việc đã lâu, nhưng một khi nhớ lại, giống như có thể xuyên qua được mê chướng trùng trùng.


      Cái gọi là quản lí việc nhà biết củi gạo quý. Tân Nô cũng tự mình kinh doanh kiếm được một chút ít lợi nhuận mới hiểu rõ vất vả trong đó. Quỷ ́c trong trí nhớ lúc nhỏ và Quỷ ́c lúc này thật sự cách biệt một trời một đất, điều này thể cãi lại, chỉ là trong trí nhớ đôi khi đã ́ chấp cho rằng đúng, giờ muốn sửa đổi rất khó rất khó, cho nên dù dần lớn lên, nàng cũng cự tuyệt nghĩ lại những kì quặc trong đó...


      Nhưng lời của hắn, đến cùng rạch bỏ bức màn, nàng run rẩy bờ môi nói: "Bởi vì phụ thân ta thiếu nợ lớn, cho nên ngươi đối xử với ta như vậy? Hạ ấn nô tịch, dùng thân thể ta để hoàn trả món nợ phụ thân sao?"


      Có lẽ nhìn dáng vẻ lung lay sắp đổ của nàng khiến nội tâm lạnh lùng của Vương Hủ buông lỏng, hắn nhíu mày, thái độ mềm mỏng ôm nàng kéo vào trong ngực, lúc này mới phát hiện thân thể nàng đã lạnh buốt, khẽ rung động.


      Hắn thở dài một hơi, ôm nàng vào lòng giống như khi bé, đặt nàng vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn lên bờ môi lạnh buốt của nàng, cũng trả lời vấn đề nàng đưa ra.


      Nếu nói những lời Vương Hủ gây xúc động gì cho nàng, đó chính là nàng càng tin tưởng vững chắc con đường "Thương đạo" mà mình đã chọn.


      Phụ thân uyên bác, nhưng đạo kinh doanh lại kém. Nhưng món nợ của người phải hoàn trả, nếu đã vậy, nàng sẽ thay Vương Hủ kiếm thật nhiều bạc hoàn lại món nợ lúc trước của phụ thân, chỉ có như vậy, nàng mới có thể nói với Vương Hủ trả lại tự do cho nàng.


      Năm đó Bách Lý Hề cũng là thân đầy tớ, dùng năm tấm da dê lấy lại tự do thoát khỏi nô tịch, trở thành hiền thần Tần Mục Công. Nàng phải thân nam nhi, thể như tiên hiền kiến công lập nghiệp, nhưng... những điển ́ này sẽ ̉ vũ nàng ́ gắng kiếm tiền.


      Hôm ấy tự tôn của Tân Nô một lần nữa bị lời nói Vương Hủ đánh cho tan tác, cuối cùng cứ thế nằm trong ngực Vương Hủ mà ngủ. Nhưng ngày thứ hai nàng tỉnh rất sớm, vừa muốn đứng dậy, cánh tay ôm eo nàng lại chịu buông.


      "Sao thức sớm vậy? Muốn làm gì?" Nam nhân ở phía sau vẫn nhắm hai mắt nói.


      "Hôm nay cửa hàng nhập một số món hàng mới, ta muốn kiểm hàng..."


      Nói xong Tân Nô lại muốn đứng dậy, tuy nhiên cánh tay sắt kia vẫn túm trở về: "Mấy ngày nay nàng chui vào cửa hàng son phấn ra được, có phải làm được? Để xem hôm qua nàng đã nói gì? Tự ý đoán dụng ý gia chủ, nguyện chịu phạt. Cái "Phạt" này nàng còn chưa lĩnh đâu!"


      Lúc Tân Nô bị Vương Hủ ́ ̣nh vách tường, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Kính xin gia chủ phạt nhanh một chút..."


      Lời nói này hoàn toàn làm tổn thương oai phong của đám nam tử, nhưng nữ nhân lại hoàn toàn nghĩ tới.


      Sau khi làm Tân Nô tới mức hai đùi run rẩy, Vương Hủ đã mau mau nhanh nhanh "Trừng phạt" ba lượt, nam nhân đã no bụng dựa vào thành giường quan tâm nói: "Tắm rửa sạch sẽ chút, hôm nay Cơ Oánh sẽ tới tiểm hỗ trợ nàng, đừng để nàng ta ngửi thấy được..."


      ...


      Lúc đến tiệm, quả nhiên Cơ oánh đã đến, thấy gương mặt nhẹ nhàng của Tân Nô bước xuống khỏi xe ngựa, rốt ruộc thở ra một hơi dài nói: "Thật sự sở tỷ trang điểm tới, đêm qua dọa ta muốn chết. Tỷ, tỉ biết trang điểm còn kinh doanh cửa hàng này? Nếu đổi , bán ngô là tốt rồi?"


      Tân Nô khẽ mỉm cười nói: " phải còn có muội sao? Ta hiểu, hỏi muội là được."


      Cơ Oánh thích nghe lời này, lập tức hớn hở giảng giải thuật trang điểm dùng son phất, cùng ở lại giúp nàng, miêu tả điều phối những phấn son bột nước có mùi thơm mê người.


      Những phấn son thô ráp lúc trước cũng lãng phí, sau khi xử lí nghiền nát thì Cơ Oánh điều phối thành hồng cao.


      "Môi của ta khá khô, điều chế thành cao sẽ có thể dưỡng môi."


      Ánh mắt Tân Nô sáng ngời, nữ tử đương thời thường sùng phấn, làm như Cơ Oánh thật sự quá ít, lập tức có chút tiếc nuối: "Nếu Quy Khương muội muội ở đây thì tốt rồi, nhất ̣nh có thể cho thêm phương thuốc vào cao, để nó thêm tác dụng dưỡng nhan."


      Có đôi lúc thật sự kì lạ, lời nàng vừa thốt ra chưa đến nửa buổi, một nữ tử đội khăn che mặt mang theo vài thị nữ tiến vào, nhìn thấy hai nàng liền cười nói: "Hai người ở chỗ này thật nhàn nhã, để ta tốn công tìm."
      yuki0129, levuong, Nhatchimai17 others thích bài này.

    5. hanhuyen

      hanhuyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      21
      thả tim :038:, mình theo bộ này lâu rồi, cứ sợ drop nửa chừng à, thấy b ra chương mới mình mừng quá.
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :