1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không] Phó thám hoa - [Hồ Điệp Seba] (33)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 30
      Phong thư này của Kỷ Yến ra đến tay của Thế tử gia rất nhanh, khiến phải kinh ngạc trong chốc lát.

      Xem xong thư, trầm ngâm chút, đưa thư lên ánh nến thiêu cháy, với người truyền tin, “Truyền lời của ta, ta biết, để cho chuẩn bị kỹ.”

      Kỳ vẫn luôn chú ý vị đường đệ này… Đúng là có ai để ý rằng, chi thứ hai này náo loạn cứ như Tam quốc diễn nghĩa vậy, ngươi diễn xong đến lượt ta lên sân khấu, hận thể làm như biết mấy vị họ hàng này cho rồi.

      Dung thái quân bận bịu đem vốn riêng cho chi thứ hai, nhịn, còn khuyên Thế tử phu nhân đừng so đo, dù sao Thế tử gia ta đây có bản lĩnh, cần dựa vào sản nghiệp của tổ tiên cũng có thể phát đạt. Nhưng mà mạnh mẽ đem của công thành của riêng, tiêu tiền như nước, đây là cái khỉ gì?

      Khiến đường đường là Thế tử gia trái lo giấu của, phải bận giả nghèo, tiền vào đủ tiền ra, Dung thái quân chỉ biết trách cứ Thế tử phu nhân biết chăm lo nhà cửa… thực tế đúng ra là Thế tử gia đây biết phát tài, thu hơn phân nửa sản nghiệp tổ tiên trở về, lão nhân gia nàng đây muốn đích thân quản lý.

      Quản quản , dù sao cũng là lão tổ tông, cái gì là cái đó. Nhưng đỉnh cao của vô liêm sỉ chính là, cửa hàng đất đai lưu lại bao đời thế mà đem bán linh ta linh tinh! Lúc cấp dưới hồi báo với , Thế tử gia mất luôn khí độ ung dung, nhảy cao nửa trượng.

      BÁN

      TỔ

      SẢN!

      Bản thân có chục cái miệng đều thông, chẳng lẽ còn có thể cùng Dung thái quân kiện cáo cho ra lẽ? Qua tay Dung thái quân, Dung thái quân đánh chết cũng nhận là mình bán trộm sản nghiệp tổ tiên, cái nồi đen ngòm này đích thị là do vị trưởng tử ruột thịt Thế tử gia là đây đến khiêng a!

      Tôn tử bất tài cỡ nào mới quậy đến mức bán sản nghiệp của tổ tiên? Hơn nữa mấy cái sản nghiệp tổ tiên này, danh nghĩa là phụ thân của kế thừa, nhiều lắm chỉ là được ủy thác quản lý thôi. Cái nồi này thể cõng, cõng cái là đời. Nghĩ chút coi, nhi tử trộm bán tài sản phụ thân, cáo trạng cái chính là ngỗ nghịch khỏi phải bàn cãi. Cho dù phụ thân đánh chết chịu kiện , Dung thái quân cũng có quyền tự mình cáo trạng.

      Lão tú bà này quá thâm ! Thế tử gia cực kỳ ngỗ nghịch mắng to trong lòng. Rốt cục phụ thân ta có phải ngài sinh ra hay , ta còn là ngài tôn tử hay hả?!

      Tước vị có tốt vậy sao? Tốt đến mức ngài toan tính người phụ thân ta thành, giờ tính toán đến đầu ta?!

      Rồng cũng có vảy ngược, đâm vào ắt phải chết. Tuy rằng Thế tử gia phải rồng, tốt xấu gì cũng coi như sắp sửa đạt đến đẳng cấp đại giao long , cực kỳ khác lão cha ôn hòa hiền hậu chịu đủ hun đút từ nho gia của .

      (!) Giao long hay thuồng luồng, phải rồng, có sức mạnh cực kỳ to lớn, trong vài truyền thuyết dân gian còn được coi là thần, cai trị sông ngòi.

      Chuyện này diễn ra sau khi Kỷ Yến bị đưa lâu, ràng phát bản thân biến thành cái bia ngắm làm sao mà trả đũa cho được. Hợp kế cùng Thế tử phu nhân, nội ứng ngoại hợp. chủ trì bắt lại tên nô bộc bán sản nghiệp tổ tiên, quan tâm là người phương nào, người của Thái hậu cũng đánh… Tóm lại, gan lớn tâm độc, miệng cứng cỡ nào cũng cạy ra được, bức ra khẩu cung cùng dấu tay, ném tới thôn trang xa trông coi cưỡng bức lao dịch.

      thực hiểu mạng lưới quan hệ phức tạp giữa các nô bộc, người có tài dùng những gia phó này. Thế tử gia hành tẩu bên ngoài nhiều năm, quân lương của Hoàng thượng có nửa đều dựa vào mà lưu thông, người ở Kinh thành dẫm chân cái khiến bao người kinh sợ chẳng lẽ cũng hai?

      Đưa tiểu nhị từ Bắc địa đến, bôi tro lên mặt hai ba cái liền xông lên. Đến tên bắt tên, đến hai tên bắt đôi.

      Phụ nhân nơi nội trạch đều dựa vào thị tì cùng ma ma chính mình mang đến, tin tưởng được chỉ ít ỏi vài người, thường thường đều là trượng phu hoặc con cái của ma ma thân tín bên người. Thế tử gia ngoan độc, Dung thái quân mất tích hơn phân nửa thân tín.

      Dung thái quân cũng phải sống uổng phí đến từng này tuổi, bắt đầu hoài nghi đến thằng Trưởng tôn mờ ám lén lút này làm hại, thế nhưng Thế tử gia dạng oan khuất còn hơn cả Khuất Nguyên (!), việc gì cũng muốn báo quan, Dung thái quân làm sao mà chịu, muốn trả lại người.

      (!) Khuất Nguyên là người trong hoàng tộc nước Sở, làm chức Tả Đồ cho Sở Hoài vương. Ông học rộng, nhớ dai, giỏi về chính trị, lại có tài văn chương. Lúc đầu ông được vua quý, sau có quan lại ganh tài ông, tìm cách hãm hại. Sở vương nghe lời gièm pha nên ghét ông, cuối đời ông bị lưu đày, thất chí tự tử.

      Cuối cùng Thế tử gia khóc ngập từ đường, vuốt ve linh bài tổ phụ lão thái gia khóc đến đáng thương vô cùng, luôn mồm con cháu bất hiếu, tổ phụ nhanh nhanh đến đón tên bất hiếu là .

      Cuối cùng tông trưởng lão là nhìn nổi nữa, khuyên giải Dung thái quân. Vì vài ba tên nô tài trộm cướp mà ép trưởng tôn của mình còn ra thể thống chi? Thế tử gia làm gì sai, lại càng phải bộ khoái, ép cũng đẻ ra người về được.

      Kết quả Dung thái quân lật luôn con bài tẩy, làm cho Thế tử gia vốn chỉ nghi ngờ hoàn toàn đau lòng.

      Dung thái quân giống như rất khó xử , bà vì đứa tôn tử ra gì này giấu diếm bao nhiêu chuyện, kết quả trưởng tôn ra gì này quậy đến tận từ đường. “Phái người tra tên nghiệt tôn này trộm bán sản nghiệp tổ tiên, sợ rằng đều bị diệt khẩu. Việc này, nên thay giấu diếm.”

      Thế tử gia lệ nóng doanh tròng, hữu khí vô lực phất tay, để cho tiểu đồng bên người bưng lên cái tráp. , chỗ tổ nghiệp mà bán, đến đối chứng! Chỉ cần bán, trời giáng chín đạo thiên lôi, trọn đời thể siêu sinh!

      Cuối cùng tộc lão thấy tình ổn, vội vã giảng hòa. Nhìn cái, sản nghiệp tổ tiên đều còn đây, bất quá chỉ là hồi hiểu lầm. Con cháu trong nhà, là được, làm gì phải thề độc.

      Thế tử thế nhưng phải điều động tế bào diễn kịch toàn thân diễn ra tràng tổ từ tôn hiếu, quay đầu cắng răng đến phát run.

      Cũng may lão tử thông minh, thà rằng chịu lỗ cũng phải mua tổ nghiệp trở về, bằng tại phải chịu vạn người phỉ nhổ, làm tốt còn phải bị cáo trạng. Đừng đến tước vị, ngay cả tánh mạng có thể bảo toàn hay cũng khó !

      lần này hận, đầu óc nóng lên, điều động quan hệ hết sức tra xét. Thế tử phu nhân phối hợp… việc này lớn lớn , tất cả đều là vì Kỷ nguyên ngoại lang Nhị lão gia muốn thăng quan.

      Viên ngoại lang muốn thăng quan kỳ khó, chỉ là chuyển đến mấy huyện xa có vẻ khổ, làm từ gốc làm lên. Nhưng Nhị lão gia phong dật tuấn tú nào ăn nổi loại khổ này, tưởng thăng quan ở trong kinh, nếu tài năng cùng quan hệ đều thiếu đành tốn tiền tốn bạc.

      Thế tử gia khỏi bực mình đến hít thở thông, lại hoài nghi phụ thân mình có phải Dung thái quân sinh ra hay .

      Nhưng , luôn so với diễn kịch còn kịch tính hơn.

      Thế tử phu nhân chung quy vẫn có thủ đoạn thông thiên, đào móc ra chân tướng chân chính.

      Nghe , Kỷ lão thái gia có đệ đệ ruột, Kỷ lão thái gia lớn lên giống diện mạo được xuất chúng, Kỷ thái thúc gia lại giống mẫu thân tuyệt sắc của mình.

      Dung thái quân gả đến Kỷ phủ, Kỷ thái thúc gia vừa mới mười hai, trổ mã như hoa sen đẹp tì vết.

      Khoan , cũng đến mức máu chó dữ vậy. Lúc còn chưa mang thai Kỷ nhị lão gia, Kỷ thái thúc gia chết yểu vì bệnh.

      Chuyện này tiếp, Kỷ thái thúc gia đến chết vẫn biết được. Mà lúc ấy Dung thái quân còn trẻ lại đem thiếu niên như hoa sen kia giấu trong lòng đời người. Sinh hạ trưởng tử, bà cũng chỉ đạm mạc, dù sao cảm tình với trượng phu cũng trọng. Sinh hạ lão nhị, bà mới như là tìm được ý nghĩa nhân sinh.

      Kỷ nhị lão gia sao, có sáu phần tương tự Kỷ thái thúc gia. Sau Kỷ nhị lão gia lại có Kỷ Chiêu giống Kỷ thái thúc gia đến mười phần.

      Dung thái quân nhận định Kỷ Chiêu là Kỷ thái thúc gia chuyển thế, đương nhiên là có thể cho thứ tốt nhất liền cho thứ tốt nhì.

      trắng ra, chính là phụ nhân khuê phòng cả đời cũng chưa thể ra tình say đắm của mình.

      Tâm lý lạnh lẽo thê lương thảm thiết, chuyện cũ chắp ghép lại đầy đủ, Thế tử gia rốt cục biết được chân tướng, chỉ hừ lạnh tiếng, “Cầm thú! Lúc Thái thúc gia mất còn chưa tròn mười lăm đâu! May mắn ngài biết, nếu chẳng biết có phải hướng phía tây nôn dặm rồi mới đầu thai được hay ?”

      Thế tử phu nhân vỗ cái, nhịn cười nổi, “Ngươi đúng là.”

      Thế tử gia vì đoạn chuyện cũ tươi đẹp này mà bỏ qua sao? Đương nhiên có khả năng. Dung thái quân làm lông của toàn bộ dựng ngược, chữ hiếu đầu, thể đem tổ mẩu làm cái gì. Nhưng mà trung còn trước cả hiếu, đúng ?

      Chính Đức đế cả đời hận nhất là cái gì? Mua quan bán tước? phải, mà là chỉ có thiên hoàng lão tử là mới có quyền mua quan bán tước nhập vào quốc khố, dám lén lút mua quan bán tước chính là đạp đuôi hổ của ngài.

      Sưu tầm chứng cứ quả thực rất đơn giản. Chính là khiến người ta chán ghét nhất là, thế gia chú ý nhất là vinh cả tộc vinh, hại cả tộc đều hại. Kỷ nhị lão gia phạm sai, Kỷ hầu phủ khó mà tránh khỏi bị liên lụy, chừng chuyện lưu thông quân lương của Thế tử gia cũng thất bại.

      Chuyện này tổn hại bao nhiêu tâm huyết của , chịu nổi vị thúc phụ có tiền đồ kia làm liên lụy.

      Lúc còn cần bàn bạc kỹ hơn, đường đệ đột nhiên đưa đến phong thư này.

      Phía trước đâu, phụ thân đau lòng, luôn hỏi Kỷ Yến tình trạng thế nào liền lặng im nữa, “Bình an là phúc, cử tử cũng tệ. Phủ chúng ta cũng phải nuôi nổi cử nhân lão gia.”

      tại đâu, đường đệ đột nhiên hăng hái. Trụ cột của chi thứ hai này, thoạt nhìn có vẻ phải thay người. Nếu thế thì tổn hại đối với Kỷ hầu phủ rất nhiều… lại càng phải đến vị “Phó tiểu tài tử” xa theo đường đệ .

      Thế tử gia cười hắc hắc hai tiếng, xoa tay, cảm thấy hùng nay có nơi dụng võ, mây mưa thất thường, là nhân sinh gì vui hơn được nữa.
      Last edited: 20/2/19
      Happyanh, nancy1986, Asa Pham7 others thích bài này.

    2. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Huhuhu
      Lâu lắm mới thấy nàng trở lại. Não cá vàng của ta còn quên luôn chương trước là gì. Phải quay lại đọc.
      Mừng rơi nước mắt. Cảm ơn bạn nhiều nhiều nhiều
      Tuyết LiênNhi Huỳnh thích bài này.

    3. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Bạn thế tử gia này lưu manh như thế, thảo nào cũng có 1 chân làm ăn với Hoàng đế :)))
      Tuyết LiênNhi Huỳnh thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Chương 31


      Được hồi , tâm tình Kỷ Yến nặng trình trịch.

      Thế tử đường ca trả lời sảng khoái, thực tế biết cần bố trí bao nhiêu việc. nghĩ ra phải làm thế nào mới có thể danh chính ngôn thuận mà hồi kinh, chuyện khoa cử càng khó.

      Kỷ Chiêu năm nào thi cũng rớt, cái mép của tú tài còn chưa chạm tới được. Chỉ nghe Kỷ Chiêu sắp kết hôn… rốt cục là cưới biểu tỷ hay là cưới biểu muội, mỗi tháng lại nghe tin tức khác nhau.

      Phòng người hầu vốn được Khổng phu nhân phái tới trông giữ bọn họ chuyển lên trấn mà sống, mở gian cửa hàng bán vải. biết là bị đánh phát sợ, hay là người của đường ca đạt được hiệp nghị gì với bọn họ, tóm lại đám người hầu này chỉ làm cho có lệ với mệnh lệnh của Khổng phu nhân.

      Phụ nhân nhà này nhép miệng, đều do Giai Lam tiếp đãi. Nàng ta cũng chỉ thản nhiên thuật lại ít tin đồn, vài lời ác ý với Khổng phu nhân đều lọc bỏ.

      cũng biết, chỉ là muốn truy vấn.

      dần dần lĩnh ngộ ra, con người khi còn sống mấy ai có thể theo đuổi được đến cuối cùng, cho nên thực giản dị mà kiên trì.

      Chỉ hy vọng phu tử và bá phụ nhà đều có thể bình an thuận lợi, có thể để bốn tiểu thủy quả gả cho nhà lành, để A Phúc về già cần bị đưa làm thịt.

      Sau đó, Giai Lam có thể luôn luôn ở cạnh bên .

      Hy vọng lớn nhất của cũng chỉ thế mà thôi, những người bên cạnh tốt đẹp. dám hy vọng xa vời những thứ khác, lại càng dám cầu. Tất cả cố gắng đều quẩn quanh những tâm nguyện nhoi này, cho nên đối với chuyện thi tiến sĩ, có chút chột dạ.

      vì xã tắc dân chúng, vì kế thừa tuyệt học thánh nhân, cũng vì mở ra thái bình thịnh thế. Người đọc sách vốn nên có loại tâm ôm chí hướng vĩ đại như thế.

      chỉ là vì nguyện vọng cá nhân, muốn đồ chiếm cái công danh quan lộc.

      Cho nên càng cố gắng, càng dùng sức. Có chút chột dạ, là vì có khả năng loại bỏ người nào đó có khát vọng lớn, loại bỏ vị quan tốt tương lai.

      nhất định làm được rất tốt, khiến bản thân chột dạ ít chút. Tận lực để cho phu tử vì mà tự hào.

      Nếu có thể thi thắng Giai Lam… vậy càng tốt.

      Nguyện vọng nhìn tốt đẹp, tàn khốc vô cùng. Mấy năm này có thể lòng cầu công danh lạnh nhạt , nhưng đọc sách trở thành loại sở thích và thói quen, dám là bản thân so với Giai Lam còn đọc nhiều sách hơn.

      Nhưng đau nhất chính là ở chỗ này. Giai Lam lấy Đạo đức kinh làm sách giải trí, tiện tay viết luận mấy tờ giấy nháp đều có thể quăng xa vài con phố.

      Điều này khiến cho tự tôn nam nhi của chịu ít tổn thương.

      ***

      Mùa thu năm nay, hàng xe khí phách xuất ở Chu gia thôn, thực chọc người chú ý. Đời này cũng chưa từng thấy qua ngựa lớn linh lợi cùng xe ngựa đẹp đẽ quý giá đến thế. Cho dù là tôi tới hay là vú già, ăn mặc so với lão gia có nhiều tiền nhất ở trấn cũng kém xa.

      Chủ nhân ở trong xe lộ mặt, chỉ sai người hòa ái hỏi Kỷ Yến công tử ở chỗ nào.

      Chợt nghe Kỷ Yến có người nghĩ ra, hồi lâu mới hiểu ra là cử nhân lão gia nhà Phó tiên, thực nhiệt tình chỉ đường, “Cử nhân lão gia đến nhà Tam thúc mua gạo mới, đến đó tìm sai đâu.”

      Hô, nghĩ tới chỉ trả lời mấy câu, ai có mở miệng đều được thưởng lượng bạc, đúng là khiến người ta vui quên trời đất.

      Chủ nhân trong xe xuống xe, bước lên ngựa, hướng về Chu gia tới. Chưa bao xa nhìn thấy thiếu niên thư sinh mặc bộ quần áo tẩy đến trắng bệch, tay cầm vật nặng bước đến.

      Trợn mắt to hơn cũng tin nổi, nam nhân trung niên hãy còn trẻ đẹp, mặt mày uy nghiêm nhìn nhận hồi lâu mới chần chờ kêu, “Yến ca nhi?”

      Người đường Kỷ Yến dừng chân, nhìn qua nhìn lại… khỏi sợ hãi. Tuy rằng vội vàng bái kiến, chưa từng ở chung, nhưng lễ mừng năm mới đều đến nhà chúc tết cữu tổ phụ, tất nhiên là quen mặt.

      Đây… đây phải là Hoa Đình hầu, đại biểu ca Dung Nhạc Trì của sao?

      Ý nghĩ đầu tiên của là, chẳng lẽ tổ mẫu Dung thái quân dung nổi , phái đại cháu trai nhà mẹ đẻ đến đối phó ? Nhưng lập tức tự thân phủ định, cữu tổ phụ Quốc công gia sao mà dễ sai bảo như vậy được.

      Dung Nhạc Trì mặc dù có chút cao ngạo nghiêm khắc, nhưng ra đối với người ngoài rất công bình đúng đạo lý. Lại có vốn liếng để cao ngạo. Khác với con em huân quý bình thường, hơn mười tuổi là Ngự Lâm quân, huyết chiến Trần châu năm đó theo Chính Đức đế chém giết, từ đó thu phục Hoa châu. Nếu bị trọng thương phải trở lại Kinh thành, hẳn giờ phải là trọng tướng dưới tay Phùng tể tướng.

      Bực này chiến công, khiến ngoại trừ thân phận trưởng tử Quốc công gia, còn thêm cái Hoa Đình hầu, là nhân vật hàng đầu giữa các con em thế gia.

      Tuổi kém quá nhiều, có cơ hội ở chung. Đại biểu biểu ca ra đối xử bình đẳng với và Kỷ Chiêu… cũng như quan tâm nhiều lắm.

      Kỷ Yến lấy lại bình tĩnh, buông đồ nặng trong tay xuống, sửa sang lại mũ áo, cúi người thi lễ, “Đại biểu ca lâu gặp.”

      Trong lòng Dung Nhạc Trì trận sóng to gió lớn, quả thực thể tin được, lại thể tin. nghe gần Huy châu có cử tử tên là Kỷ Yến vừa làm ruộng vừa học, còn tưởng rằng trùng tên trùng họ, thầm than thở vài đứa tôn nhi nhà tổ mẫu, nuôi lớn khác gì nương. Còn bằng cử tử bình dân vừa làm ruộng vừa học, trải qua phong sương rèn đúc.

      Ngẫu nhiên thấy qua bài thơ của vị cử tử này, rất là tán thưởng, còn đưa cho tổ phụ xem qua.

      “Cũng gọi Kỷ Yến?” Quốc công gia bật cười, “Hay năm này ngươi xuôi nam thăm thú dân tình, biết Kỷ Yến nhà tổ mẫu ngươi cũng thi đậu cử tử. Theo ta thấy, hai Kỷ Yến này, tài văn thơ thế nhưng tương xứng.”

      đến hào hứng, Dung Nhạc Trì tò mò, Quốc công gia cũng muốn nhìn thấy vị sinh tôn có tiền đồ này, ngày tháng năm sinh người này lại biết.

      Nghe , Kỷ Yến rời kinh, ra ngoài cầu học. Nhưng mà cầu học ở đâu lại biết sao, thoảng như có người nhắc tới là ở vùng nào đấy gần Huy châu kia.

      Sau, thơ văn của Kỷ Yến cử tử vừa làm ruộng vừa học ra được sao chép toàn bộ kinh thành, Dung Nhạc Trì cũng đều xem qua, thực là thưởng thức vị tiểu tài tử này. Nhưng mà càng nghe càng thấy đúng. Trùng tên trùng họ ở đâu mà có. Nhưng mà trùng tên trùng họ trùng năm sinh, hơn nữa đều là cử tử tài thơ văn đầy bụng, cái này quá là trùng hợp.

      Có lần dự tiệc dúng dịp gặp Kỷ hầu phủ Thế tử, ép hỏi luôn, Thế tử gia quanh co nửa ngày, xin khoan dung , “Ta chỉ biết Yến ca nhi ở trong thôn gần Huy châu Chu gia… Đại biểu ca đừng hỏi nữa, tổ mẫu phạt ta.”

      vẫn còn nghi ngờ kinh sợ, Quốc công gia xanh mét mặt mày bảo ra kinh, Chu gia thôn nhìn xem.

      Kết quả, biểu đệ ruột nhà , sống ở thâm sơn cùng cốc, ăn mặc rách nát, cầm mấy lạng gạo thiếu chút nữa nhìn ra nhau.

      “Ngươi phải học ở thư viện gì sao?!” Dung Nhạc Trì khiển trách.

      Kỷ Yến đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó cười khổ, cũng gì, chỉ mời Dung Nhạc Trì về nhà uống trà. Cũng để người ta giúp, cầm bọc gạo nặng dẫn đường.

      Tường nhà tàn tạ, cửa lớn sớm tróc sơn, lộ ra màu gỗ ở bên trong. có tiền sửa mái nhà, gian phòng dùng cỏ tranh lợp mái. nhà tồi tàn suy sụp.

      Vài tỳ nữ thế nhưng tiến lùi có lễ, bưng đến hai bàn quả phỉ cùng hạt hạnh nhân, nấu trà mới, móng tay đều cắt ngắn ngủn.

      Bàn tay thô ráp giống như công tử nhà các nàng.

      … Đây là ngày tháng mà Hầu phủ công tử phải sống sao? Cử tử sang năm phải thi, biểu đệ cứ như vậy mà chuẩn bị việc học?

      khó chịu cả người, trong lòng so với mèo cào còn khó chịu hơn. Đến lúc này, hiểu được, hoàn toàn hiểu được. Chưa từng có cái gì thư viện, ra kinh chỉ là vì giam lỏng mà thôi. nghe qua có người cản trở đường lui của con cháu chỉ vì đích thứ khác biệt. Nhưng vẫn luôn xem là chuyện kỳ lạ mà nghe, chưa từng nghĩ đến xảy ra người bà con của .

      Dung Nhạc Trì tâm tình nặng nề, uống trà có chút nhạt nhẽo, muốn xem công khóa của Kỷ Yến, lại cùng bọn họ ăn chút cơm. nên vui mừng lại vui mừng nổi, biểu đệ của , vị cử tử vừa làm ruộng vừa học.

      hy vọng có thể được rèn đúc, nhưng phải bị tra tấn ăn nhiều đau khổ cần thiết thế này.

      “Ngươi bao lâu hồi kinh?” Dung Nhạc Trì thản nhiên hỏi, “Nên khởi hành , chẳng lẽ ngươi muốn đuổi thời gian, mạo hiểm gió tuyết hồi kinh?”

      Kỷ Yến trả lời. thực tế, có cách nào trả lời được.

      “Thu thập hành lý, ta muốn hồi kinh, tiện thể mang ngươi đoạn đường.” Dung Nhạc Trì vẫn lạnh nhạt như cũ.

      “Đại biểu ca, tổ mẫu gì…”

      Dung Nhạc Trì ngắt lời , “Tổ phụ ta lên tiếng. Ngươi chẳng lẽ nghe lời của cữu tổ phụ ngươi? Chỗ tổ mẫu, ta thay ngươi .”

      Tim Kỷ Yến đập mạnh. có thể hồi kinh. Có cơ hội thi được tiến sĩ.

      “Nhưng mà ta thể để lại nha hoàn ở đây.” Mừng như điên chốc lát, Kỷ Yến lập tức tỉnh ngủ.

      “Ha?” Dung Nhạc Trì rất là uy nghiêm nhìn .

      Kỷ Yến lùi bước, “ chung hoạn nạn, sao thể cùng phú quý? Các nàng theo ta ra kinh, nên theo ta trở về.” kiên trì, “Đây là trách nhiệm mà chủ nhân nên có.”

      Ánh mắt Dung Nhạc Trì dịu . Ánh mắt tổ phụ đúng là hiểm ác, nhìn thấu bản chất con cháu.

      “Ta hiểu.” Dung Nhạc Trì gật gật đầu, “Cứ thế .”

      Chỉ là, Quốc công gia ánh mắt có hiểm ác, Hoa Đình hầu có khôn khéo hơn, bọn họ vẫn biết tất cả thông tin hành động vụ việc này, kỳ đều từ tay Kỷ hầu Thế tử gian hoạt như quỷ kia sắp xếp.

      Chuyện này trở thành bí mật vĩnh hằng, bao giờ bị phát .
      Happyanh, nancy1986, linhdiep178 others thích bài này.

    5. NguyenHa2808

      NguyenHa2808 Active Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      161
      Đọc mà có cảm tưởng thế tử như trùm cuối :v
      HappyanhNhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :