1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 213: Cái gì là

      Tuy rằng thể cho Lê Dĩ Quyền biết tình hình thực tế, nhưng Hà Nhạc Nhạc cuối cùng cũng cố ý duy trì khoảng cách nữa. Hai người ở bên ngoài ăn cơm chiều cùng nhau, Hà Nhạc Nhạc kiên trì thanh toán để mời khách, nhưng khi muốn tìm Nhậm Linh Vũ, Lê Dĩ Quyền muốn đưa , cũng từ chối, chỉ là nghĩ tới vào nhà Linh Vũ cùng với .

      Linh Vũ và cha mẹ Linh Vũ nhìn thấy Lê Dĩ Quyền đến thăm cực kỳ vui mừng, hai ông bà đều là dáng vẻ vừa lòng xem con rể tiêu chuẩn, còn Linh Vũ hiếm khi lộ ra mấy phần thẹn thùng, Hà Nhạc Nhạc nhìn thấy nhịn được cúi đầu cười khẽ, nhưng nhớ lại lúc nãy Lê Dĩ Quyền hôn lên trán , lại có chút… hơi hơi lo lắng.

      “A! Sao cậu lại gặp sư phụ mình vậy? Chẳng lẽ, hai người giấu mình vụng trộm quen nhau?” Nhậm Linh Vũ ôm gối dựa vào giường, vẻ mặt đùa cợt.

      Hà Nhạc Nhạc dựa vào đầu giường lật truyện tranh xem, “... Nếu như cậu lại ra tay, mình mới có thể xuống tay được.”

      “Hì hì hắc! Có phải hay a!” Vẻ mặt Nhậm Linh Vũ cười như trộm, “Xem ra cậu cũng chạy khỏi mị lực của sư phụ mình!”

      Hà Nhạc Nhạc bất đắc dĩ cười khẽ, “Hay giỡn, nhưng cậu đừng chê mình dài dòng, cậu thích nhiều năm như vậy rồi, nên chủ động chủ động , nếu cải trắng bị con heo khác lấy mất, cậu phải hâm mộ ghen tị đó.”

      Nhậm Linh Vũ suy nghĩ lát, “Đợi chút… Được lắm! Cậu dám mình là heo! Coi đây!”

      “Ai ai ai! Đừng ồn ào! Đừng ồn ào! ầm ỹ đến chú với dì đó!”

      Hai người thấp giọng cười đùa hồi lâu, Nhậm Linh Vũ mới dựa vào người Hà Nhạc Nhạc, có chút buồn bã .

      “Nhạc Nhạc… Cậu có ai ?”

      ? Trong đầu nhanh chóng lên mấy gương mặt tuấn mỹ, Hà Nhạc Nhạc hơi hơi cười khổ, lắc lắc đầu.

      “Nhạc Nhạc, mình rất loạn.”

      “Xảy ra chuyện gì?” Ôm Linh Vũ, Hà Nhạc Nhạc cau mày hỏi.

      “Chính là… ràng mình rất chán ghét quấn quít lấy mình, nhưng mà ── ngẫu nhiên nhớ .”

      Hà Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, “Ngẫu nhiên?”

      “Được rồi, là thường xuyên.”

      “… Khải Tát?”

      “Ừ, chính là cái người ngoài ngành mà mình được lời nào hết!”

      Hà Nhạc Nhạc dừng chút, “Vậy, Lê luật sư sao?”

      “Mình biết, khi nghĩ đến sư phụ, tim mình đập mạnh, mặt đỏ, có ảo tưởng, nhưng nhớ đến cái người ngoài ngành bị mình bắt nạt kia, còn có dáng vẻ cười ngây ngô làm mình vừa bực mình lại vừa buồn cười kia …”

      “Vậy… Nếu Lê luật sư và Khải Tát bây giờ đều có bạn , cậu có cảm giác gì?”

      Nhậm Linh Vũ yên lặng hồi lâu, “Bạn của sư phụ, mình hâm mộ, nếu như tốt, nhất định mình phục. Nếu như cái người ngoài ngành kia nhanh như vậy có tình mới…” Nhậm Linh Vũ oán hận bĩu môi, cuối cùng , “Mình nhất định chém chết .”

      “Nhạc Nhạc, có phải mình xấu lắm đúng ?”

      Hà Nhạc Nhạc lắc đầu.

      “Mình … đến bản thân ai cũng biết, đọc nhiều ngôn tình như vậy là vô dụng mà…” Nhậm Linh Vũ thất bại .

      “…”

      “Nhạc Nhạc, mình là khó chịu…”

      Ôm Linh Vũ, Hà Nhạc Nhạc biết nên an ủi như thế nào. đến tột cùng là gì? Vì sao hoặc bị cũng đều làm người ta nhận hết tra tấn vậy?

      Ngày hôm sau, hai người lâu chưa cùng nhau dạo phố gia nhập vào đại quân mua sắm cuối tuần, thử đống quần áo nhưng cái cũng mua, Hà Nhạc Nhạc muốn tiêu tiền cần thiết, Nhậm Linh Vũ có nhiều rồi nên cũng lười mua. Dạo đến buổi chiều, bỏ lỡ cơm trưa nên hai người tìm tiệm Fastfood tùy tiện ăn chút. Vừa vào, Hà Nhạc Nhạc chuẩn bị gọi đồ ăn, Nhậm Linh Vũ bên cạnh lại vọt tới cái bàn cách đó, vẻ mặt hưng phấn kêu nhanh đổi vị trí.

      “Thiếu chút nữa mình quên mất! Buổi chiều hôm nay có trực tiếp!” Nhậm Linh Vũ hưng phấn mà chỉ vào tivi tường.

      Hà Nhạc Nhạc quay đầu nhìn lại.

      “Được rồi, chúng ta đến xem đáp án của Nguyễn Lân trước.” nữ MC nổi tiếng ra vẻ thần bí , “Các vị khán giả nữ có phải rất hồi hợp, rất hưng phấn đúng ? Tiêu chuẩn tình nhân hoàn mỹ trong lòng Nguyễn Lân, mọi người có được mấy điều phù hợp? Để tôi liếc trộm cái xem trước nhé ── ách…”

      Biểu cảm của nữ MC có vài giây kinh ngạc, “Này, tiêu chuẩn này đúng là lời ít ý nhiều mà! Nguyễn Lân, để tôi xoay bảng lại cho mọi người cùng xem nhé?”

      Hà Nhạc Nhạc muốn dời mắt chỗ khác, nhưng chỉ chậm giây, thấy được gương mặt tao nhã. Tóc đen dày toàn bộ vuốt ra phía sau làm lộ ra cái trán no đủ trơn bóng, mũi cao thẳng tuấn tú, kiều môi, đường cong khuôn mặt hoàn mỹ, tây trang sắc đỏ cài nơ đen, nam nhân từ màn ảnh truyền thông này, vĩnh viễn vẫn bức người quý khí như vậy, cái nhăn mày chút cười dịu dàng cũng làm cho lòng người mê say…

      Đối mặt với câu hỏi của nữ MC, Nguyễn Lân cúi đầu thản nhiên cười cười, nâng bàn tay lên.

      Nữ MC rất ràng xoay ngược bảng đáp án lại đối mặt với máy quay, bảng chỉ có chữ duy nhất ── “Vui”!

      “Xin hỏi hai vị muốn dùng gì ạ?” Phục vụ đến trước mặt hai người hỏi, vừa vặn chặn lại tầm mất Hà Nhạc Nhạc nhìn tivi.

      Hà Nhạc Nhạc cúi đầu chuyển mắt, lại thể khống chế được trái tim đập kịch liệt. Nguyễn Lân…

      “Còn chưa tới Tần Chi Tu, Nhạc Nhạc cậu ăn gì?” Nhậm Linh Vũ hỏi.

      “Ừ? A!” Lực chú ý đều đặt giọng ở tivi, Hà Nhạc Nhạc tùy tiện chọn cơm, cẩn thận che giấu cảm xúc hồi hộp.

      biết chữ ‘Vui’ này là cái tiêu chuẩn gì a?” Nữ MC vẫn cố gắng tươi cười, máy quay vừa chuyển vội vàng nhìn Nguyễn Lân và người đại diện Ngô Minh.

      Quay liveshow trực tiếp có thể thu hút lượt xem, mấu chốt nhất là kịch bản phải phong phú chặt chẽ, chỉ cần khách mời cầm kịch bản, có đáng , có bạo dạn, có cười, có nước mắt, nhưng nếu khách mời dựa vào kịch bản cũng rất dễ dàng gây ra vấn đề lớn, vì thế tổ tiết mục lựa chọn khách mời luôn rất cẩn thận. Mặc dù lần này mời Nguyễn Lân - ảnh đế dịu dàng được giới giải trí công nhận là rất phối hợp với kịch bản và Tần Chi Tu - ca sĩ thiên tài rất ít khi tham gia chương trình giải trí, tổ tiết mục cũng chút lơi lỏng, kịch bản đều phải sửa chữa nhiều lần rồi xác nhận có vấn đề gì mới định ra thời gian trực tiếp, vừa mới bắt đầu còn tốt, sao bây giờ Nguyễn Lân lại…

      “Là ý rất vui vẻ sao?” Khách mời theo kịch bản, muốn làm cho khách mời mở miệng, lỡ như bọn họ hoặc , đúng hoặc đúng hỏng rồi.

      Nguyễn Lân nhìn chữ ‘Vui’ bảng, “... Đúng vậy, vui vẻ… và vui vẻ.”

      ra là thế, tiêu chuẩn kia đơn giản chút nào, người có thể làm cho người ta cảm giác được vui sướng, tuyệt đối chính là tình nhân hoàn mỹ ha! Nguyễn Lân theo đuổi cảm giác sung sướng vui vẻ, chúng ta đợi đáp án của Tần Chi Tu ‘sát thủ thiếu nữ’ là gì nha? Sau khi quảng cáo, chúng tôi công bố đáp án nhé!”

      Vui vẻ… vui?

      Hà Nhạc Nhạc thiếu chút nữa ngồi vững.
      Last edited: 10/2/19

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Bữa trước mình edit thiếu đoạn của chương 214, rồi lại đăng nhầm dô chương 213 nên giờ mình sửa lại nhé

      Chương 214: Chậm rãi xuông dòng (tên nó hơi kỳ kỳ vì mình biết phải dùng từ ntn nữa)

      “Nguyễn Lân, con vẫn buông tay được sao?” Trở lại phòng nghỉ, Ngô Minh đưa Nguyễn Lân cốc nước, có chút âu sầu .

      “Con chưa bao giờ buông tay.” Nguyễn Lân dựa vào bàn trang điểm, uống ngụm nước, khuôn mặt bình tĩnh lạnh nhạt.

      “Vậy con... tính làm sao?”

      Nguyễn Lân im lặng trong chốc lát, lắc đầu, “Con biết. Chú có thể dạy con ?”

      “Ặc...” Ngô Minh khó xử nghĩ nghĩ. kia có cảm giác là đứa nhu thuận hiền lành, nếu như ấy có bạn trai như ấy , ông nghĩ ra lý do gì để ấy từ chối Nguyễn Lân. “Có phải ấy có người trong lòng rồi sao?”

      “...”

      “Có cảm giác, này hẳn là đứa chuyên tình lại kiên định, nếu ấy có người trong lòng, chú nghĩ con nên buông tha . Chỗ nào có cỏ thơm, đại trượng phu lo gì chứ?”

      Nguyễn Lân có chút tự giễu cười cười, “Chú muốn trong lòng con có ấy lại ôm khác?”

      phải, ý của chú là…” Ngô Minh , “Con thích ấy ở điểm gì? nghe thử xem, chú có thể giới thiệu cho con người tốt hơn.”

      Thích ở điểm gì?

      Chuyện cũ như thước phim chậm rãi trôi qua trong đầu, vẻ tươi cười thản nhiên lên chân mày khoé môi tuấn nhã của Nguyễn Lân, nhìn thấy dáng vẻ này của Nguyễn Lân, Ngô Minh chỉ có thể than tiếng.

      Đứa Nguyễn Lân này trong mắt đầy hy vọng, bây giờ cố tình lại , đường tình nhất định nhấp nhô rồi.

      “Được rồi, vừa nãy chúng ta xem qua tiêu chuẩn tình nhân lý tưởng của Nguyễn Lân, bây giờ đổi đề tài nhé!” Nữ MC thần thái ngút trời tiếp tục lên dẫn chương trình, nhưng khách mời bây giờ đổi thành Tần Chi Tu với bộ quần áo thoải mái kèm áo khoác bụi bặm giống như cực phẩm búp bê.

      Chỉ thấy nữ MC từ bàn kính lấy ra bộ ảnh , mặt mang theo vẻ thần bí chậm chậm mở ra, từ từ chuyển hướng về phía khán giả -----

      “A a a a…” Trong trường quay phát ra tiếng thét đinh tai nhức óc của các .

      “A a a a…” Bên tai Hà Nhạc Nhạc vang lên tiếng thét chói tai của Nhậm Linh Vũ, cùng lúc với tiếng thét truyền ra từ trong TV.

      Hà Nhạc Nhạc xấu hổ nhìn bộ ảnh trong tay nữ MC, như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Bộ ảnh nữ MC mở ra ràng chính là ảnh thân mật và Tần Chi Tu chụp.

      Lúc chụp sao, bây giờ ảnh chụp lộ ra trước mặt bao nhiêu người, cảm giác đó...

      Nhậm Linh Vũ thu hồi ánh mắt háo sắc liền chú ý đến tình trạng bất thường của Hà Nhạc Nhạc, vội vàng kêu phục vụ đổi kênh khác.

      “Nhạc Nhạc, cậu sao chứ?”

      Khô nóng trong thân thể rất nhanh bình tĩnh lại, Hà Nhạc Nhạc miễn cưỡng cười cười, “ có việc gì, mình, mình quên hỏi chuyện album rồi.”

      “Việc đó sao, nhưng, bộ ảnh đầy đủ kia phát hành cậu xác định lộ mặt chứ?”

      Bị Nhậm Linh Vũ hỏi như thế, Hà Nhạc Nhạc cũng có chút lo lắng, sau khi do dự lúc, quyết định gọi điện hỏi Mục Duy xác nhận lại.

      “A… Em hỏi Tần tiểu tử hỏi thử phải biết à?” Mục Duy trả lời như thế đó.

      Tìm Tần Chi Tu để hỏi?

      Chơi với Nhậm Linh Vũ đến muộn mới về, Hà Nhạc Nhạc cố lấy tinh thần trở về nhà, đứng ở cửa phòng trọ, Hà Nhạc Nhạc do dự khoảng năm phút mới lấy chìa khoá mở cửa. Trong phòng, bóng người, bàn còn có đồ ăn hôm qua Tần Chi Tu làm ra, được đậy lại, tí cũng chưa động vào, ba bộ chén đũa được xếp lên chỉnh tề, nhưng nhìn qua lại lộ ra vẻ trống vắng. góc bàn là màu bạc phản xạ ánh sáng.

      cúi người cầm lấy cái chìa khóa bàn.

      “Tần tiểu tử trừ Đỗ Vi ra căn bản có bạn, hoàn cảnh trưởng thành hẹp hòi khiến cho trải nghiệm tình cảm của Tần tiểu tử cực kỳ mỏng. vốn dĩ là hiểu ý nghĩa của hỉ nộ ái ố.”

      Trong đầu nhớ lại lời của Tông Kiên Định với , Hà Nhạc Nhạc nắm chặt chìa khóa trong tay, trong lòng giãy dụa.

      Tiếng di dộng đột nhiên vang lên, dãy số xa lạ.

      Thân Đồ Mặc? Hà Nhạc Nhạc theo phản xạ rùng mình cái, nhưng nhìn kỹ lại hình như giống.

      “Alo, xin chào?”

      “Là .” Giọng mang ý cười mê người, “Em ngại tìm Linh Vũ xin số điện thoại của em chứ?”

      “Lê… L, đương nhiên ngại, có việc gì sao?”

      “Mẹ nấu chè, muốn mời em tới nếm thử, cảm ơn em ngày hôm qua giúp đỡ.”

      Hà Nhạc Nhạc mỉm cười, “Em chỉ thuận đường mà thôi, cần khách sáo.”

      Vài tiếng cười khẽ truyền tới từ di động đối diện, Hà Nhạc Nhạc tiếp tục , “ cần khách sáo, em vừa mới ăn cơm chiều rồi, ăn chè nổi nữa đâu.”

      “Ách…” Hà Nhạc Nhạc đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới, Lê Dĩ Quyền mặc quần áo màu lam đứng ở dưới lầu ngẩng đầu lên nhìn .

      “... Để em xuống dưới.”

      Hà Nhạc Nhạc nhìn cái bàn , lại nhìn chìa khóa trong tay, lần nữa đem chìa khóa để lại lên bàn, ra khỏi nhà.

      Mới vừa ra khỏi cửa nhà, Lê Dĩ Quyền làm động tác cúi đầu trong khiêu vũ chọc cho Hà Nhạc Nhạc cười khẽ. L trong trí nhớ cũng như thế này, mặc dù ở NG có quyền uy vô thượng, ở Internet cũng có lực uy hiếp kinh người, nhưng từ khi quen biết, vẻ hài hước dịu dàng của bản thân giống như trai nhà hàng xóm.

      Màn đêm buông xuống, hình bóng của đôi nam nữ dần dần biến mất ở ngọn đèn xa xa, trong chiếc xe thương vụ bình thường, Ngô Minh nhìn Nguyễn Lân yên tĩnh ngồi bên cạnh, mặt lộ vẻ khó xử.

      tại sao lại nghĩ tới, kia chẳng những có chủ, mà vị chủ nhân kia, nhân phẩm hay bộ dáng so với Nguyễn Lân cũng kém bao nhiêu, là luật sư Lê Dĩ Quyền tài hoa phong nhã. Hơn nữa, lòng mà , cho dù là chính mình chọn con rể, chỉ sợ ông cũng chọn…

      “Này, Nguyễn Lân, người, chỉ cần ấy hạnh phúc là tốt rồi, con đúng ?”

      ấy thích… dáng vẻ giống như vậy sao?”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 215: Chưa bao giờ thoát khỏi

      Ngồi ăn chè uống nước chuyện phiếm, chờ đến lúc muốn đứng dậy tạm biệt, Hà Nhạc Nhạc mới giật mình phát hình như bị người ta dấu vết điều tra hết cả gia thế hoàn cảnh sở thích của mình rồi!

      “Có rảnh đến chơi nhiều hơn nha! Đứa con trai này của dì nuôi uổng công, suốt ngày vội vàng nhìn thấy người, còn mua nhà ở bên ngoài, lâu lâu mới về nhà với dì lần!” Từng Hương Nghi vừa liếc nhìn Lê Dĩ Quyền, vừa oán giận .

      Lê Dĩ Quyền chỉ có thể cười cười, đưa Hà Nhạc Nhạc trở về.

      Mở cửa vào nhà, lúc đóng cửa Hà Nhạc Nhạc liếc nhìn cửa phòng đối diện, vẫn tối đen khoảng, như là cái động hắc ám tối thui…

      “Meo meo…”

      Con mèo chui trong ổ chạy ra, đôi mắt ngập nước giống như chứa vẻ uất ức nhìn Hà Nhạc Nhạc, Hà Nhạc Nhạc nhìn thức ăn còn đầy trong chén, ôm lấy Đậu Đỏ ── còn tưởng rằng Tần Chi Tu mang nó theo.

      “Meo meo…”

      Sợ con mèo lại kêu ngừng, Hà Nhạc Nhạc đem ảnh của Tần Chi Tu để ở ổ của nó, lại đặt Đậu Đỏ ảnh, ai ngờ vừa mới để Đậu Đỏ xuống, nó liền nhảy lại trong lòng .

      Hà Nhạc Nhạc có chút kinh ngạc nhìn nó, nó… Cũng sợ đơn sao?

      “Thực xin lỗi.”

      Mãi cho đến đêm khuya, Hà Nhạc Nhạc cũng nghe thấy tiếng mở cửa của phòng đối diện, nằm ở giường ôm con mèo , biết cảm giác mê mang trong lòng là gì, chỉ mơ hồ cảm thấy… hình như vẫn chưa thoát khỏi được đám nam nhân ở nhà trọ lấy trinh tiết của .

      Thứ 2, ngày 1 tháng 11.

      Ngồi nhờ xe của Lê Dĩ Quyền, lúc Hà Nhạc Nhạc tới khách sạn vẫn còn lúc nữa mới tới giờ làm, tiếp tân trực ban híp mắt nhìn TV, Hà Nhạc Nhạc liếc mắt cái, chương trình kia xem hình như là chương trình trực tiếp buổi chiều hôm qua Tần Chi Tu và Nguyễn Lân làm khách mời.

      “Hà Nhạc Nhạc, đến rồi? Trông quầy dùm tôi chút nha, tôi lấy cà phê, buồn ngủ quá.”

      “Được.”

      Hà Nhạc Nhạc ngồi vào ghế, TV chiếu đến đoạn Tần Chi Tu và Nguyễn Lân trả lời vấn đề liên quan đến bộ phim 《 đời kiếp 》 . Có lẽ là bởi vì chuyện của Tiêu Toa nên bộ phim 《 đời kiếp 》như bị phủ bụi, vì thế bộ phận tuyên truyền điện ảnh của Mâu Tư phá lệ xuất tiền, đến Tần Chi Tu ít tham gia các chương trình giải trí cũng phải chạy tuyên truyền, cho thấy coi trọng của Mâu Tư.

      “Nghe trong phim này Nguyễn Lân có cảnh cực kỳ nóng bỏng, đối với Nguyễn Lân ít lần diễn cảnh nóng mà , biết lần này có khác gì với những lần trước ?” MC hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc vừa nghe thấy liền khẩn trương đứng lên, hơi thở chịu khống chế dần dần dồn dập lên.

      “Khác nhau ở chỗ… Lần này phải diễn.”

      “A a a a ──” trong trường quay lại là những tiếng thét chói tai.

      “Oa! Ý của là lần này đóng cảnh hả?” Vẻ mặt MC vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.

      “… Mọi người xem biết.” Nguyễn Lân thân sĩ lại mỉm cười mị hoặc, bên cạnh Tần Chi Tu cụp đôi mắt xuống, dung nhan như thiên sứ lộ ra khoảng cách tuyệt thế.

      Tòa nhà công ty Mâu Tư.

      Sáng sớm, rèm cửa văn phòng Thân Đồ Mặc vẫn đóng chặt, bên trong ánh sáng lóe ra, tiếng thở dốc dâm mỹ của nam nữ quanh quẩn, Thân Đồ Mặc cầm điều khiển quay quay lại, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm bức tranh tường, đôi mắt hề chớp.

      Hồi lâu sau, “Đem toàn bộ cảnh quay này đưa đến đây.”

      Tào Hâm: “Là… toàn bộ hả?”

      Cầm di động, Tào Hâm lo lắng yên, sáng nay vừa đem bản cắt gọn chỉnh sửa sơ lược của bộ phim《 đời kiếp》 đến đây, chưa đến tiếng đồng hồ, Thân Đồ giám chế còn chưa xem hết được tất cả phân cảnh, chẳng lẽ bộ phim có vấn đề gì rồi sao? dám hỏi kỹ càng, Tào Hâm cố gắng chịu đựng cẩn thận đem toàn bộ cảnh quay đưa đến trong tay Thân Đồ Mặc.

      Thân Đồ Mặc rất nhanh liền tìm được mục tiêu ── thoáng đụng vào thân thể phiếm hồng run rẩy, da thịt trắng nõn mềm mại mẫn cảm, tiếng ngâm khẽ trêu chọc dục vọng của nam nhân. Cho dù đoạn phim rất xảo diệu tránh khỏi khuôn mặt của dưới thân Nguyễn Lân, nhưng làm Nguyễn Lân lộ ra biểu cảm gợi tình như vậy, cái uyển chuyển muốn chìm đắm lại vừa cự tuyệt kia, ràng chính là nhát gan, liên tiếp làm cho Mục Duy, Nguyễn Lân, Quý Tiết đều động tâm ---- Hà Nhạc Nhạc! Đến cả Tần Chi Tu hiểu tình cảm là gì hình như cũng rơi vào tay

      Cảm giác còn sống của nam nhân?

      Dục vọng tích lũy lâu mênh mông hung mãnh, Thân Đồ Mặc nhìn chiếc bút máy xa xa bàn làm việc, suy tư lát.

      Mấy phút sau, Thân Đồ Mặc biến mất ở văn phòng mờ ảo.

      Hơn phân nửa buổi sáng hai mí mắt Hà Nhạc Nhạc ngừng nhảy, biết là tài hay là tai đây, làm cho trả lời điện thoại càng cẩn thận hơn, chỉ sợ có lỗi, vất vả chờ đến lúc nghỉ trưa. mới phát cả buổi sáng cũng chưa uống nước. Thừa dịp rảnh rỗi, cầm ly nước vào bàn trà.

      “Tôi ta có gia cảnh rồi! Cậu còn tin!”

      chừng là quen bạn trai có tiền đó?”

      “Làm ơn ! Hai chiếc xe có biển số khác nhau đó, cậu thấy sao? Tôi dám cá với cậu, Hà Nhạc Nhạc chắc chắn tăng chức nhanh thôi!”

      “Hà Nhạc Nhạc, tôi tìm đó! Tổng giám đốc kêu đến phòng 2701.” Quản lý khách sạn đến giữa cửa phòng trà với Hà Nhạc Nhạc.

      Hai người nhiều chuyện ở giữa phòng trà nghe vậy quay đầu lại liền thấy Hà Nhạc Nhạc vẻ mặt lạnh nhạt, giống như chỉ nghe thấy bọn họ chuyện bình thường thôi.

      Đợi chút! 2701? 2701 phải chính là phòng VIP sao? Tổng giám đốc kêu ấy phòng VIP hả?

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 216: Trả giá của cái tát

      2701, Lầu 27 phòng số 1 đến 10 chính là phòng VIP, bình thường rất ít khách, thông thường đều dùng để đãi khách ở các tập đoàn, Tổng giám đốc kêu phòng 2701…

      Mí mắt lại bắt đầu nhảy ngừng, Hà Nhạc Nhạc đơn giản nhắm mắt lại ── có bao nhiêu chuyện đáng giá làm cho thực sợ hãi! Ngâm ở trong lời đồn đãi ác độc nhiều năm như thế, gì mà thể đối mặt!

      Tiếng cửa thang máy vang lên, Hà Nhạc Nhạc mở mắt ra bước vào, hàng lang trang trí rất tao nhã.

      Bấm chuông cửa, chuyển qua bộ đàm ngay cửa.

      “Xin chào, tôi là Hà Nhạc Nhạc, tổng giám đốc phân tôi đến ── a!” mới vừa nửa, cửa phòng đột nhiên mở ra, người ở bên trong chìa tay kéo vào phòng, đặt ở cửa.

      Hai mắt Hà Nhạc Nhạc trợn lên, hoảng sợ nhìn nam nhân ở trần nửa thân vẫn cúi đầu nhìn chằm chằm .

      Tóc đen ướt đẫm, ngũ quan tuấn mỹ sắc bén, chỉ cái liếc mắt cũng đầy khí chất làm cho người ta kính sợ ──

      Thân, Thân Đồ Mặc!

      !” Hà Nhạc Nhạc hai lời liền muốn tránh khỏi kiềm chế của , “, xin thả ra ── ”

      Trong khi giãy dụa, khăn tắm duy nhất người Thân Đồ bị cọ lung tung, lộ ra côn thịt hùng vĩ.

      Hà Nhạc Nhạc sửng sốt chút, càng thêm dùng sức giãy dụa, nhưng vẫn làm động đậy chút nào, “Xin buông ra, Thân Đồ tiên sinh! Tôi, tôi còn là quản lý của nhà trọ nữa!”

      “... Vậy như thế nào?” Thân Đồ Mặc cúi đầu nhìn bộ ngực tròn trịa no đủ của , bàn tay ngả ngớn đùa giỡn, cách lớp quần áo, dùng sức vuốt ve.

      “Bốp!”

      cái tát, làm chính bản thân Hà Nhạc Nhạc ngơ ngác.

      , đánh ?

      “Tôi, tôi…”

      Thân Đồ Mặc chậm rãi xoay khuôn mặt tuấn tú vừa bị đánh lệch sang bên về, con ngươi đen luôn giấu sau lớp mắt kính khi nhìn thẳng người khác với vẻ mặt lãnh huyết tàn khốc đó trong nháy mắt có thể làm máu người ta đóng băng.

      “A ── , cần…”

      Giãy dụa được, kháng cự xong, khóc cầu cũng tác dụng.

      Trả giá cho cái tát, là trăm ngàn lần trừng phạt xâm chiếm của . Nhũ nhọn bị tàn nhẫn cắn ra vết máu, bắp đùi bị va chạm đau đớn thôi, tiểu huyệt…

      “A…” Từ chỗ sâu trong dâm huyệt truyền đến toàn thân, ràng là bi thương phẫn nộ muốn chết, nhưng thân thể lại trái ngược với ý chí phun ra dâm dịch, làm cho dưới rút cắm tàn nhẫn của còn cảm thấy được khoái cảm đau đớn như lễ rửa tội!

      Ánh mắt Thân Đồ Mặc lạnh lẽo nhìn bị làm đến mức cả người xụi lơ dưới thân, tức giận khi bị ăn cái tát sớm nhạt rồi, chỉ thuần túy hưởng thụ chống cự có sức lực của , bộ dáng ngoan ngoãn nhu nhược chỉ có thể chịu đựng dưới thân , cái miệng nhắn dâm đãng giữa hai chân lấy lòng gắt gao mút lấy dục vọng của , mỗi lần ra vào đều làm cho thoải mái vô cùng.

      Trong tai vang lên tiếng rên rỉ, Thân Đồ Mặc cúi xuống ngậm lấy đầu vú trướng lên của , tay để ở giường, tay vòng qua eo mềm mại của , dưới thân nặng nề đâm sâu vào trong hoa tâm của .

      “A a…”

      Quá trướng, quá sâu, côn thịt to lớn kiên cường như chọc vào bụng của , chung quanh vang lên tiếng va chạm, đau nhức đến đòi mạng, vách tường của tiểu huyệt bị hung hăng ra vào ma sát lại sinh ra khoái ý sung sướng dâm mỹ, làm cho chính cũng biết rên rỉ là vì thống khổ do bị tàn nhẫn xâm phạm hay là thể thừa nhận được quá nhiều sung sướng.

      “A, a a… ừ a… , xin, xin …”

      yếu đuối, là có năng lực, nhưng bị xỏ xuyên hung ác như vậy, tiểu huyệt bị ra vào dày đặc như vậy, mỗi tế bào trong thân thể đều bị khoái cảm kích thích đến hưng phấn mà run lên, liên tục cao trào làm cho thân thể mẫn cảm đến cực độ, mỗi lần đâm vào liền đưa lý trí của tiến thêm bước đến vực sâu ──

      “Ách a… Thân, Thân Đồ…”

      “Mặc, Mặc… tôi, tôi sai lầm rồi… A…”

      được… dâm dịch chảy đầm đìa, dưới thân ẩm ướt vang lên tiếng va chạm khi rút cắm, , … Chịu nổi!

      Thấy cúi đầu nhận sai, mềm vỗ về chơi đùa bên ngoài dâm huyệt đáng , khi chịu nổi run rẩy kịch liệt khẽ chọc vào.

      “A a ── ”

      Hai ngón tay nghiền cái.

      “A a a a ── ”

      Từ trong hỗn loạn dần dần tỉnh táo lại, Hà Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy thân thể như trải qua vài loại khổ hình, chút sức lực nằm ở giường, đến hô hấp cũng chỉ có thể dựa theo bản năng của cơ thể. Càng đáng buồn hơn là, dưới đau nhức vô tận, các điểm mẫn cảm của cơ thể còn toát ra khoái cảm nhè , làm cho thần trí vừa thống khổ trốn tránh vừa muốn hưởng thụ.

      Cửa phòng tắm bị mở ra, nam nhân ra lộ hết toàn bộ thân hình gợi cảm làm các điên cuồng, các chàng trai cực kỳ hâm mộ, cơ bắp vừa phải, tỉ lệ đường cong hoàn mỹ, hơn nữa năng lực cầm thú bậc nhất, nam nhân như vậy… làm nam kỹ rất lãng phí.

      Thân Đồ Mặc… làm nam kỹ được , tôi chắc chắn dành ra năm tiền lương để gọi nữ nhân đến chơi ! Hai năm tiền lương cũng được! Cho biết cảm giác thế nào!

      Thân Đồ Mặc ngồi vào bên giường, nhìn bộ dáng xụi lơ của chỉ có mí mắt hoạt động, cúi đầu cười ra tiếng. Vốn dĩ dung nhan lạnh lẽo như ma vương của bởi vì tiếng cười này, giống như băng tuyết ngàn năm tan ra thành nước hồ mùa xuân, đẹp đến mức kinh hồn động địa!

      “Muốn ăn cái gì ?”

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 217: Là xứng đáng

      Muốn ăn xương của , uống máu của .

      Hà Nhạc Nhạc nhắm hai mắt lại, đem nam nhân vừa cường bạo người khác thoải mái như kiểu rút điếu thuốc che chắn ở bên ngoài tầm mắt. Mới trước đây bản thân cũng giống như những người bạn khác, sợ bóng tối, sợ người nào đó, cho đến khi phát , người ở trong bóng tối đôi khi còn an toàn hơn rất nhiều.

      Tuy rằng hỏi như vậy cũng còn ý nghĩa gì nữa, nhưng rất muốn có người cho đáp án: Vì sao, vì cái gì mà lại gặp loại chuyện như thế này, gặp được những người này…

      Hơn mười phút sau, khi Thân Đồ Mặc ôm lấy cả người run lên, theo phản xạ tính mở mắt ra.

      Thân Đồ Mặc ôm vào phòng tắm, đem bỏ vào bồn tắm lớn, biểu cảm bình thản chơi đùa nhũ nhọn đỏ bừng loang lỗ khắp nơi.

      Đầu vú bị cắn nát gặp nước ấm lại bị vỗ về chơi đùa, đau đớn làm cho khẽ nhíu mày, lại có sức lực nâng cánh tay lên ngăn cản. Chịu đựng cả người đau nhức, đau đớn, cắn răng kiềm chế rên rỉ quay đầu chỗ khác.

      Trong lúc nhất thời, trong phòng tắm chỉ có tiếng mát xa và tiếng ồ ồ bọt nước.

      Chỉ chốc lát sau, chuông cửa vang lên, Thân Đồ Mặc đứng dậy ra khỏi phòng tắm.

      “…” Nhìn nội thất thủy tinh nhiều màu trang trí trần nhà phòng tắm, Hà Nhạc Nhạc thình lình bật ra tiếng cười lạnh.

      Đáp án có lẽ rất đơn giản ── là xứng đáng.

      Trong ba tháng, những bối rối, sợ hãi, bị cố ý che giấu, cố ý phai nhạt, tất cả hoàn chỉnh đều bị đào ra từ đáy lòng.

      Khi bị Nguyễn Lân cường bạo, có báo cảnh sát; khi bị Thân Đồ Mặc bỏ thuốc cưỡng gian, có báo cảnh sát; khi bị Mục Duy ngược đãi, có báo cảnh sát; khi bị Quý Tiết đùa giỡn, có báo cảnh sát ── cho tới bây giờ, vẫn như cũ dám báo cảnh sát!

      Tuy rằng báo cảnh sát ra cũng thể khiến đám nam nhân quyền lực này chịu trừng phạt, nhưng … đến dũng cảm báo cảnh sát cũng có!

      sợ thân phận của bọn họ, sợ hãi quyền thế của bọn họ, sợ hãi bọn họ dễ dàng đem cuộc sống bình yên vất vả lắm mới đạt được đập nát hoàn toàn! Sợ hãi ba mẹ tóc bạc lại lần nữa chịu chỉ trỏ vũ nhục của mọi người!

      Đúng vậy, dám.

      ảnh đế nghìn người hâm mộ, ông trùm truyền thông bối cảnh thâm hậu, vương tử quý tộc của hai giới Trung Tây, hoa hoa công tử hoang dã quan hệ rộng rãi…

      So với bọn họ, tính là cái gì chứ?

      Báo cảnh sát?

      phải nghĩ tới! Nhưng lần lượt cố ý, vô tình nghe được, thấy được thân phận của bọn họ, gia cảnh của bọn họ, lại càng ràng kết quả của việc báo cảnh sát!

      Năm người chủ nhà trọ, trừ Tần Chi Tu, tất cả đều là quốc tịch nước ngoài.

      Tìm kiếm bảo vệ của pháp luật? Chỉ sợ tìm kiếm trở về chính là những lời đồn đãi bay đầy trời! lần nữa trở lại cuộc sống mỗi lúc mỗi nơi đều phải sợ hãi căng thẳng!

      Cho nên cái gì cũng có làm!

      Ngoan ngoãn chịu đựng, ngoan ngoãn chờ đợi cho hết ba tháng, ngoan ngoãn để tổn thương phai nhạt, thậm chí coi thường tìm hiểu bọn họ, thưởng thức bọn họ, đối với lòng tốt ngẫu nhiên của bọn họ mà mềm lòng, mà cảm kích!

      sợ hãi mới bị đẩy vào hoàn cảnh tại, là yếu đuối trốn tránh nên thể thoát khỏi nhiều lần bị đám nam nhân này xâm phạm!

      xứng đáng! Xứng đáng bị giày vò!

      Nhưng vì sao! Vì cái gì là xứng đáng! Vì sao chưa từng muốn tổn thương bất kỳ ai, lại để phải đối mặt với nhiều tổn thương như thế!

      Bất kể là bọn , hay là người bịa đặt những tin đồn, người thêm mắm thêm muối, người ác ý bắt nạt nhục nhã , cũng dám nhớ tới Tiểu Nhã!

      Chẳng lẽ yếu đuối liền xứng đáng bị khi dễ sao?

      Chẳng lẽ sợ hãi tàn khốc cũng là tội sao?

      Chẳng lẽ ông trời muốn bao che cho cường quyền, yếu đuối cả đời thể đứng lên sao?

      Có phải cho dù chạy trốn tới thành phố khác cũng gặp những người giống như Tiểu Nhã, giống như bọn họ thậm chí là ác mộng có hơn chứ kém?

      Ha!

      Cắn răng đứng lên bước ra khỏi bồn tắm lớn, đến trước gương, Hà Nhạc Nhạc nhìn chằm chằm vào bộ dáng được nam nhân ‘ thương’ của bản thân trong gương ──

      Đây là ! đồ chơi kỳ quái bị đám phú quý cặn bã xem trọng!

      Cái gì hận, cái gì oán! Ông trời cho tới bây giờ cũng chưa từng cho cơ hội làm thánh mẫu!

      Thân Đồ Mặc cũng vậy, Quý Tiết cũng thế, bọn họ thích chơi thân thể của phải ?

      Hà Nhạc Nhạc sống chết cắn răng, cho đến khi mơ hồ nghe được thanh vỡ vụn.

      Thân thể, cho được! Nhưng mà, có ngày, muốn bọn họ ── hối hận vì gặp !

      Khi Thân Đồ Mặc vào phòng tắm lần nữa, nhìn thấy trong gương chính là thân thể muốn đông lạnh của nhưng đôi mắt lại rực lửa, xinh đẹp khác thường nhưng lại như hoa phù dung sớm nở tối tàn trong nháy mắt.

      Hà Nhạc Nhạc quay đầu vươn cánh tay run rẩy lấy khăn tắm từ móc xuống chà lau thân thể, Thân Đồ Mặc phía sau chân trần về phía , cúi đầu khẽ cắn lên đôi vai mềm mại, hai bàn tay thường hai cánh tay bé của nâng lên, đặt lên gương.

      “Đói sao?”

      Lửa nóng to lớn cứng rắn để ở mông , cố gắng kiềm chế mâu thuẫn và khuất phục trong lòng, nhàng “Ừ” tiếng.

      “… Vậy nhanh chút.” Thân Đồ Mặc tươi cười nhàng, dùng đầu gối để ở giữa hai chân .

      Nhìn theo mặt gương tường, Hà Nhạc Nhạc vẻ mặt bình tĩnh kiễng mũi chân, nâng mông lên.

      “Ừ…” Nơi riêng tư bị mở ra, côn thịt tiến quân thần tốc.

      Hà Nhạc Nhạc vừa than , vừa lẳng lặng nhìn lên vách tường thủy tinh nhiều màu sắc trong phòng tắm, ra vào thân thể như thế nào, côn thịt như thế nào xỏ xuyên qua mông , ảnh ngược… rất ràng.

      “A… A…” , hề kháng cự, bọn họ muốn, liền cho, cái gì cũng cho!

      Đem đẩy vào địa ngục, vậy làm ơn… cùng xuống địa ngục !

      Muốn chơi, liền chơi lớn luôn.

      Nửa tiếng sau.

      “Xảy ra chuyện gì?” Thấy Hà Nhạc Nhạc ăn cái gì lại ngơ ngác nhìn , Thân Đồ Mặc để điều khiển tivi trong tay xuống hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc hạ tầm mắt, “... Vì sao, tôi phải là quản lý của nhà trọ nữa rồi, vì sao loại chuyện như thế này… còn tới tìm tôi.”

      Thân Đồ Mặc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn phiếm hồng sau tình ái của hồi lâu, quay đầu đổi kênh truyền hình.

      Vì sao còn muốn tìm .

      Cái này… vấn đề.

      Bỏ lại công việc trong tay, dời lại hai cuộc họp, chỉ vì muốn tìm giải tỏa chút dục vọng. Nếu như lúc trước lựa chọn là vì phương tiện, vậy bây giờ sao?

      Cố ý lựa chọn người ‘ phải phương tiện’ gì đó, … thể nghiệm thú vị a.

      ăn?” Lại quay đầu nhìn .

      Hà Nhạc Nhạc vừa thấy ý tứ hàm xúc quen thuộc trong mắt , lập tức cúi đầu nhét đồ ăn vào miệng. Đợi chút ── bây giờ mấy giờ rồi? Ý thức được vấn đề này, Hà Nhạc Nhạc lập tức nhìn chung quanh tìm kiếm đồng hồ, cuối cùng nhìn thấy thời gian ở tin tức tivi!

      Giống như là bật dậy ở giường, Hà Nhạc Nhạc muốn xuống giường, Thân Đồ Mặc tay mắt lanh lẹ giữ chặt cánh tay .

      đâu?”

      “Tôi muộn làm rồi!” Hà Nhạc Nhạc cau mày oán giận .

      Nghe Hà Nhạc Nhạc , Thân Đồ Mặc ngẩn người lát, lập tức cong môi cười, trực tiếp đem bàn ăn giường để xuống đất.

      muốn thưởng cho chuyên nghiệp này.

      “A… , cần… A a…”

      “A… Đừng,tha cho tôi… A a…”

      “Xin chào mọi người, đây là tin tức giải trí! Liên quan đến việc khuya hôm qua Tần Chi Tu và Đỗ Vi bí mật gặp mặt, sáng nay lại có tin tức truyền ra từ nhà Đỗ Vi, Tần Chi Tu còn chưa tỏ thái độ gì cả, nhưng Đỗ Vi lại ‘làm sáng tỏ’, hai người chỉ là bạn tốt, hy vọng fan và truyền thống cho nghệ sỹ nhiều gian hơn. Sau đây để biết thêm tin tức liên quan, mời mọi người truy cập trang web của chúng tôi, tin tức mới nhất nhanh nhất đều cập nhật, xin chào tôi là Tiểu Tôm…”

      “A…” Vừa nãy trong TV gì thế? Hình như nghe được tên của Tần Chi Tu?

      Hơi thất thần chút, nam nhân phía sau liền đâm vào càng mạnh càng sâu, làm cho rảnh phân tâm, chỉ có thể cầm lấy ra giường, dâm đãng vặn vẹo vòng eo, a a rên rỉ cầu xin tha thứ.
      CandyTN, Winter, 阮美何14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :