1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Tập Truyện] Lời Âu Yếm Ngọt Ngào- Vi Vi An Đích Thế Giới- Quyển 1- Phùng Mật

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      16. Báo Ân (tt)


      Nháy mắt qua ba ngày.

      Này đối với Lệ đại gia mà , ngày như tựa ba thu, là khổ sở, cuối cùng sai tùy tùng trộm truyền tin, kết quả quá chén trà , tùy tùng lăn ngược trở về, lời nhắn đưa được, là cửa Biệt Xuân Viện đóng chặt, ngay cả con ruồi con muỗi cũng khó mà lọt vào.

      Lừa hẹn gặp nhị phu nhân dưới mi mắt mọi người, như người say nhảm.

      Tất nhiên là nửa câu sau này, tùy tùng nào có can đảm ra miệng đâu.

      Lệ đại gia cũng hiểu được, mất hứng thôi, tức tối bảo tùy tùng lui ra.

      Chờ ai, liên rút cái yếm trắng từ trong ngực ra, cúi đầu ngửi sâu.

      Yếm mang theo hương thơm chỉ có người nữ nhân, làm khỏi nhớ đến hình ảnh tinh câu hồn kia, trần truồng mở rộng hai chân cho nhìn, hương diễm mê người, cả người xao động, cự vật giữa hai chân cũng ngẩng cao đầu lên, chính là gấp gáp cần dâm thủy của nữ nhân xoa dịu.

      Nhìn ngoài phòng có mấy nha hoàn còn ở đó, tùy tiện tóm người vào, ngay cả cửa còn chưa kịp đóng lại, trực tiếp đen nha hoàn còn thẹn thùng đè bàn, tách hai chân nâng cao lên.

      Ngay sau đó, phụt cái, trực tếp cắm đem côn thịt cắm vào bờ mông căng bóng, vừa xé rách quần áo của nha hoàn, hung hăng đánh, nắm chặt hai bầu ngực nàng ta “Gia chơi ngươi có sướng hả?”

      Nha hoàn nằm dưới thân rên rĩ, thân mình vặn vẹo thành cái bánh quai chẻo, tựa như liều mạng dính lên người , trong miệng ngừng gào to “Gia, gia chút, Liên Nhi chịu nổi ~~~”

      Lửa nóng trong phòng dần bốc lên, ngừng truyền ra tiếng rên rĩ dâm mị của nữ nhân, tiếng thở dốc thô tục của nam nhân, thậm chỉ còn có tiếng nước dâm đãng rút ra cắm vào, làm cho nha hoàn đứng bên ngoài nghe được phai rđỏ bừng cả mặt, động tình khó nhịn, hai chân kẹp lại, cọ xát hoa tâm, vẫn luôn chờ đến khi tiếng gầm dừng lại, mới chậm rãi thở ra hơi.

      Lệ đại gia tuy rằng được phóng thích người nha hoàn, nhưng tâm lý chưa được thỏa mãn.

      Tư vị nha hoàn tuy tốt nhưng so với tiểu dâm oa ở Biệt Xuân Viện, bất luận là dáng người hay tướng mại, còn có tiếng rên rĩ đầy quyến rũ kia cũng thể sánh được.

      Từ đêm gặp Mật Nhi ở Long Dương quán đó, ban đêm luôn nghĩ chiếm đoạt nàng, đùa bỡn nàng, thậm chị còn nghĩ muốn đem nàng đè dưới thân trước mắt đệ đệ kia, đem côn thịt chen vào hoa huyệt của mỹ nhân, làm trò hung hăng chơi nàng trước mặt đệ đệ , chơi nàng đến mật dịch dậm mị tung tóe khắp mới, ly cũng rời được.

      Chỉ là nghĩ như vậy, ban ngày khó nhịn, ban đêm càng khó nhịn hơn, trừ phi có được nàng, nếu đối với nữ nhân khác hề có chút hứng thú.

      Đêm hôm nay, Lệ đại gia cho gọi hai nha hoàn vào lên giường cùng , chơi đến nữa đêm mới tạm dừng lại, nhưng côn thịt giữa hán vẫn còn sưng to đứng thẳng, nếu phải thấy hai nha hoàn này bị chơi đến hoa huyệt tràn đầy chất dịch của , hai mị thịt bị căng đến độ khép lại được, có chút sưng đỏ, sợ chơi hỏng rồi về sau lại có cái gì để chơi tiếp, liền đem các nàng đuổi khỏi giường ra ngoài.

      mình nằm giường nhàm chán, Lệ đại gia lại chờ bọn hạ nhân ngủ hết , lặng lẽ chuồn ra khỏi viện, trực tiếp chạy thẳng đến Biệt Xuân Viện.

      Đến Biệt Xuân Viện mọi thanh đều im ắng, mảnh đen tịch, Lệ đại gia bò tường vào, định lẻn vào phòng chính, lén bắt mỹ nhân gian dâm, chợt nghe tiếng động ở tịnh phòng, lỗ tai dán lên cửa sổ tịnh phòng lén nghe thử.

      Mới đầu yên ắng, tựa như người, dần dần vang lên tiếng thở dốc nặng nề, cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân.

      Lệ đại gia vừa nghe liền biết đó là giọng của Mật Nhi, theo bản năng muốn đạp cửa vào, lại hung hăng kiềm chế bản thân, xé rách mành cửa sổ lén nhìn vào trong, liền thấy được mỹ nhân ngâm mình trong thùng tắm, đôi cánh tay trắng tựa ngó dựa thành, đem chiếc cổ thon dài lộ ra cho thấy, mà phần dưới xương quai xanh nhìn được ràng cho lắm.

      Lệ đại gia, rình hồi lâu cũng phát được bóng dáng nam nhân nào, càng nghe được thanh nào của gã đó, nghĩ là tiểu dâm đãng này chờ đệ đệ mình ngủ say rồi lén đến tịnh phòng thủ dâm.

      khi nghĩ như vậy, cả người như bị lăn tròn chảo lửa khô nóng, Lệ đại gia rốt cuộc kiềm chế hết nổi, đẩy cửa vào, muốn qua bình phong cao lớn tìm mỹ nhân, lại nghĩ đến tiếng cửa làm kinh động đến nàng.

      Theo tiếng nước xôn xao vang lên, Mật Nhi hoảng sợ nằm trong thùng tắm, giọng hỏi “Ai?”
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      17. Báo ân

      “Là ta, ca ca đây, bảo bối.” Lệ đại gia vừa chậm rãi đến gần, vừa dùng lời ngon ngọt dụ dỗ, ý đồ muốn đánh tan cảnh giác của mỹ nhân.

      Mật Nhi tựa như nhận ra được giọng của Lệ đại gia, giọng “Trời tối đen, ca ca sao lại đến nơi này?” biết là có bị ảo giác hay , vậy mà lại cảm nhận ra trong lời của nàng có chút thẹn thùng.

      Vụng trộm thủ dâm bị đại ca nhà mình bắt gặp, thẹn thùng muốn chết, lại cảm thấy sắc trời tối đen, nên mạo muội xông tới, tiểu mỹ nhân, khẽ cắn răng “Nhuận Dù ngủ ở đối diện, ca ca muốn gì, sáng mai lại đến tìm chàng muộn.”

      “Đại ca đến phải là tìm Nhuận Du, ta đến là đặc biệt tìm đệ muội, tâm mấy ngày nay, làm gì cũng xong.” Lệ đại gia chậm rãi đến gần bồn tắm, căn bản nghe lời nàng , ngược lại bị giọng mềm như bông của nàng làm tâm ngứa ngáy, côn thịt ngẩng cao đầu đội quần đứng dậy thành khối ,cho dù là màn đên tối mịt, nương theo ánh trăng nhợt nhạt cũng là thấy được ràng đôi sóng mắt đầy mị tình của Mật Nhi.

      Mỹ nhân là thẹn thùng đến hoảng sợ, hai cánh môi đỏ ửng cắn đến gấp, còn hai cái đùi dưới mặt nước lại nhàng cọ sát vào nhau, nếu mắt tốt chút, có lẽ thấy được bí mật trong thùng tắm.

      tiếc mắt hỏng rồi.


      Thấy muốn đến gần đây, Mật Nhi nơi nào chịu, thân thể trần trụi dán vách thùng tắm lạnh lẽo cố sức cách xa nơi nào đó, đường như đụng phải cái gì đó, liền rên rĩ cái, ngữ điệu đầu nhu tình mị hoặc, lại cùng với động tĩnh của nước làm đêm tối càng thêm yên tĩnh.

      Lệ đại gia, bước chân khựng lại, phải vì mỹ nhân kinh hoảng mà là dường như có tiếng của nam nhân.

      Nhưng nơi này, nam nhân chỉ có mình , còn có người tàn phế ngủ o o ở đối diện, sao có thể còn có tên dã nam nhân nào khác.

      Lệ đại cho là mình nghe lầm, liền nhấc chân đến cạnh nàng.

      dám dấu diếm, Mật Nhi hâm mộ đại ca lâu, vẫn là luôn muốn tìm cơ hội để tâm a.” Giọng ngọt ngào của mỹ nhân, thanh thuần lại đầy mị.

      Lệ đại gia nghe được, như tắm mình trong gió xuân, ngơ ngẩn dừng lại “ sao?”

      “Tất nhiên là , đêm mai, đại ca lại đến, liền hiểu được nhiệt tình của Mật Nhi.”

      “Tối hôm qua vì sao lại trốn?” Lệ đại gia hỏi.

      “Tối qua, đại ca quá lỗ mãng, dọa sợ Mật Nhi, còn có thể chạy hay sao?” Tiểu mỹ nhân giọng điệu ngượng ngùng “Huống hồ lúc ấy, lại có nam nhân, Mật Nhi phải cho chút công đạo chứ.”

      Đến lúc này mà còn nghĩ đến dã nam nhân khác, Lệ đại gia, được nếm kích thích của loại đường vụng trộm, tựa như là đêm qua dã nam nhân cùng nàng cấu kết làm chuyện xấu chính là , nhịn được cười mắng “Tiểu dâm đãng, cho đại ca biết, thân mình nàng rốt cuộc có bao nhiêu nam nhân chơi qua?”

      “Ghét quá ~~~” Mỹ nhân bĩu môi oán giận, trong lời mềm mại dụ hoặc làm người chịu đựng tra tấn, dương vật Lệ đại gia sưng to, lúc này đây nhất định ôm tâm tư đến gần nàng.

      “Đại ca, hôm nay phải lúc.” Mật Nhi vội la lên.

      Lại chậm rãi giọng êm ái “ Nếu trở lại trễ, Nhuận Du, sinh nghi, đại ca nếu muốn chàng nghi ngờ lung tung, lại tốt với ta, ngày mai, giờ này, hãy đến gốc liễu giả sơn nơi hậu viện đợi ta, cũng giống như đêm nay, Mật Nhi mặc chiếc áo đến gặp ngài.”

      Đầu lưỡi liếm môi, Lệ đại gia chăm chăm nhìn mỹ nhân, chậm chạp tiến lên.

      Tiểu mỹ nhân đúng, đêm nay đến là ý của , nếu vừa rồi nhào lên cưỡng nàng, khó tránh khỏi ồn ào kinh động đến Nhuận Du cách đó xa, đến lúc đó dối thành, mặt mũi đại gia đều khó coi.

      Lệ đại gia sau khi trở về liền khó ngủ được, đem nha hoàn trong viện vào, bắt các nàng liếm mút cẩn thận hạ thân, thẳng đến khi mặt trời sáng tỏ, thân mình nha hoan mệt mỏi, miệng chua xót, vẫn thấy vật trong miệng có dấu hiệu mềm xuống, trong lòng kêu khổ ngừng.

      Cuối cùng vẫn là Lệ đại gia mắt nhìn thấy trời sáng, thầm nghĩ muốn đem đồ để dành đến tối bóc hàng, lúc này mới chịu thả nha hoàn .

      sống nửa đời người, chưa bao giờ lại mong ngóng đêm nhanh xuống như vậy, vất vả chờ đợi đêm xuống, bọn hạ nhân về phòng ngủ, mới tránh né mọi người, thầm đến cây liễu cạnh giả sơn sau hậu viện, đến lúc đó chỉ có mình , cũng có động tĩnh của người nào.

      Trời càng lúc càng tối mò, cứ đợi như thế canh giờ, vẫn mang mỹ nhân trông chờ đến, Lệ đại gia vừa giận vừa gấp, lại vì muốn nếm mùi vị của mỹ nhân nên là nén giận xuống.

      Gió lạnh luồn ù ù qua giả sơn, lại vào tay áo ống quần, phía sau lưng da thịt lạnh lẽo rùng mình, Lệ đại gia chịu đủ gió lạnh, nước mắt nước mũi thi nhau rơi xuống, chịu nỗi cái trò cười cho thiên hạ này, bèn dẹp đường hồi phủ.

      đường lại hứng thêm ít gió lạnh, hắt xì đua nhau vang lên, nha hoàn đường cũng biểu lộ gì, đều xa xa mà chào hỏi, Lệ đại gia, ràng dáng vẻ này là đến Biệt Xuân Viện chịu xấu mặt, lại nửa đường quay về, đêm nay cứ ở trong phòng ấm áp trước .



      Ngày hôm sau, Lệ đại gia tỉnh dậy, trong lòng oán giận gấp bội, nghĩ thầm muốn tìm ả kỹ nữ dâm đãng kia đối chất, nghĩ đến gió đêm qua quá lợi hại, làm sáng nay đầu váng mắt hoa cả lên.

      Tùy tùng đến cửa, từ trong tay áo móc ra phong thư, lại “Sáng nay, tiểu nhân thức dậy liền thấy, dưới cửa có lá thư này, biết là của ai, tiểu nhân dám mạo muội còn thỉnh chủ tử định đoạt.”

      Trong phong thư có tờ giấy, chữ viết uyển chuyển, khí chất, ràng lại chữ viết của nữ tử, lại chỉ vỏn vẹn câu.

      Đêm mai gặp chỗ cũ.

      Lệ đại gia đem thư vò trong lòng bàn tay, tống cổ tùy tùng uống dưới, còn mình ở thư phòng bế quan, nghĩ đến tiểu dâm đãng này rốt cuộc có tâm tư gì, làm khổ sở đợi đêm đến, buổi sáng lại viết phong thư xin lỗi, đời nào có chuyện tiện nghi đến như vậy!

      cam lòng, càng nhớ thương thân thể ngon miệng của nàng, buổi tối. Lệ đại gia lại đúng hẹn, lại chờ đến canh giờ, lúc đó vẫn chỉ có gió lạnh thổi vù vù, lại thấy tiếng người.

      Hai ngày! hai ngày !

      Chuyện lớn cũng có khả năng thất hứa đến hai lần, này ràng là lừa gạt !

      Tiện nhân, Lệ đại gia phun nước bọt, lữa giận công tâm, đâu thèm theo quy củ, luân thường đạo lý, trực tiếp đến Biệt Xuân Viện, đêm nay liền làm trò trước mặt đệ đệ ruột thịt, đem tiểu kỹ nữ kia xé rách quần áo, hung hăng đè dưới thân mà chơi đến hỏng.

      Dù sao Lệ gia bây giờ cũng chỉ có mình là người thừa kế, nãi nãi già rồi, trụ được bao lâu, liền tính trong lòng cho dù có bất công với Lệ Nhuận Du, cuối cùng vẫn là đem sản nghiệp toàn bộ giao hết cho mình , mới là đương gia của nhà họ Lệ, sớm hay muộn chuyện gì cũng phải nghe lời , nha hoàn trong phủ đều phải nằm dưới thân ngoan ngoãn đợi cưỡi.

      Nhưng đường , nha hoàn chạy tới chạy lui, bước chân vội vàng, thần sắc hoảng loạn, dường như có chuyện lớn gì xẩy ra.

      Rốt cuộc nhận ra kỳ lạ Lệ đại gia đột nhiên dừng lại.

      “Sao lại thế này! Xảy ra chuyện gì?”Đầu ong ong, giống như có gì đó muốn nhảy ra.

      Nha hoàn nơm nớp lo sợ, lã chả chực khóc “Lão phu nhân, lão phu nhân vì tham ăn ít bánh trôi, liền cẩn thận nghẹn nơi cổ họng, phun ra nhiều máu, nhanh, nhanh trụ được.”

      Lệ đại gia nghe xong, liền nổ mắt nổi giận “Xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lại còn dám gạt ta!”

      Nha hoàn kinh hoảng rơi lệ “Đại gia, suwk còn kịp nữa rồi, bây giờ đại phu cũng đến, đêm nay khó qua khỏi, bảo chúng ta nhanh chuẩn bị hậu .”

      Lệ đại gia nghe vậy, liền buông tay.

      Phía chân trời vang lên tiếng sấm ầm ầm, gió lạnh ào ạt cuốn lấy cây rừng, xem ra tiếp theo là mưa to.

      Bước chân vội vàng, vội vàng chạy đến viện của lão phu nhân, kết quả đến nơi liền nghe được tiếng thét, tiếng khóc cực kỳ bi ai, che trờ lấp đất vọng vào tai , chân suýt nữa mềm nhũn muốn quỵ dưới đất, liền ngây ngốc mở miệng, cuối cùng cũng ý thức được điều gì, khóe miệng chậm rãi gợi lên nụ cười toại nguyện.



      Lệ đại gia chưa bao giờ thích vào phòng Lệ lão phu nhân, luôn cảm thấy nơi ở của người toàn là hương vị cổ hủ, như sinh mạng già cõi cùng chết chóc, mà là thanh niêng tinh tráng, hưởng hết vàng bạc tài vật, chơi xong mỹ nhân nha hoàn, hà tất phải nhận cái xui xẻo này.

      Nhưng đêm nay lại giống.

      Lão phu nhân cuối cùng cũng chết, toàn bộ gia sản của Lệ gia đều do kế thừa, mặt nước mắt đẫm đầy, khóc lớn, trong lòng lại là mừng rỡ như hoa nở.

      Thi thể lãi phu nhân còn nằm trong phòng, Lệ đại gia cơ hồ như quỳ như bò vào, vừa bò vừa khóc, nước mắt thi nhau rơi. Đời này trước nay chưa hề rơi nhiều như vậy,mờ vừa sờ đến giường vừa nghĩ chính mắt nhìn thấy lão phu nhân là chết hay chết, lại nhìn đến ống nhổ bên giường, bên trong tràn đầy máu cùng đờm trộn lẫn.

      chỉ liếc nhìn cái rồi quay mặt, cúi đầu lau nước mắt, gào to “Nãi nãi, người sao lại như vậy, Lệ gia sau này phải làm sao a!”

      Quản gia bên cạnh cũng lau nước mắt, lại đem chuỗi chìa khóa giao đến tận tay “Lão phu nhân trước khi dặn dò, nhất định phải đưa vật này đến tận tay ngài, bây giờ tiểu nhân làm xong, vậy lão phu nhân cũng an tâm nhắm mắt mà .”

      Lệ gia rốt cuộc là của .

      Lệ đại gia nhịn được muốn cười, làm trò trước mặt quản gia, chậm rãi cúi đầu, nước mắt như hạt châu rời ra từ khẽ tay , môi dưới lại chậm rãi cong lên.

      Phía sau bỗng nhiên có tiếng động, bọn nha hoàn nghẹn ngào “Bọn nô tỳ thỉnh an nhị gia, nhị phu nhân.”

      “Đều lui xuống .” giọng nam tính khàn khàn vang lên.

      Lệ đại gia quay đầu ôm lấy nam nhân xe lăn, đem mặt vùi sâu vào cổ “Nhị đệ, cuối cùng đệ cũng đến, đại ca chờ đệ lâu”

      Đôi mắt hẹp dài sưng đỏ lại nhìn lên , thẳng tắp mà nhìn chăm chăm vào tiểu nương tử đẩy xe lắn, gió đêm mang gương mặt nàng tái nhợt, hai cánh môi mỏng mấp mấy, chỉ là đôi mắt tiểu nương có chút đỏ bừng, đầy nước, giọng “Mong đại ca nén bi thương.”

      Vừa mới rồi còn nghĩ thương tiếc nàng, nhưng nghĩ đến cảnh nàng hai lần thất hứa, để trong gió lạnh khổ sở chờ đợi hai đêm, Lệ đại gia giận sôi máu, nghĩ thầm lần say gặp mặt, nhất định đem quần áo nàng xé nát, dùng côn thịt to lớn hung hăng mà trừng phạt nàng, đem tinh dịch trắng đục đều cho hết vào miệng của nàng, cho vào bụng của nàng, ngay cả dại dày của nàng cũng đều buông tha,

      Toàn thân tiểu kỹ nữ này, đều mỗi chỗ đều là của Lệ Nhuận Mộng .

      Nhưng nghĩ nghĩ như vậy, khi gaowj được rồi, lại càng thêm thương tiếc nàng hơn. ~~~

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

      có ai nghĩ ra dưới thùng nước tắm của Mật Nhi có cái gì nhỉ????:050:

    3. Gioveoveo

      Gioveoveo New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Chắc là Nhuận Du nhỉ :yoyo53::yoyo33:

    4. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Chúc Lựu Đạn năm mới vui vẻ, vạn như ý
      Chúc hố thêm đông khách và sớm hoàn

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      18. Báo Ân

      Lão phu nhân rồi, tất cả Lệ gia đều nằm dưới danh nghĩa của , Lệ đại gia còn kiêng kỵ điều gì, giả vờ cũng lười, mọi chuyện hậu đều để cho quản gia của lão phu nhân thu xếp, chỉ cần đến linh đường khóc lên khóc xuống, đáp trả lễ người đến viếng, để lại vài giọt nước mắt.

      Mật Nhi thân y phục trắng, quỳ gối trước đầu quan tài của lão phu nhân, cụp mi rũ mắt, dung mạo xinh đẹp hoang mang, thần sắc tái nhợt, cũng giấu được dáng vẻ quyến rũ của mình.

      Chờ đến ban đêm, linh đường chỉ còn lại con cháu Lệ gia, ánh nến mờ mịt chiếu xuống mặt đất, khuôn mặt nửa tối nửa sáng của Lệ đại gia dùng đôi mắt hẹp dài nhìn chăm chăm Mật Nhi.

      Mỹ nhân thân y trang trắng, gương mặt tinh xảo dưới ánh sáng nhàn nhạt, phong tình chọc người.

      Dường như nhận thấy ánh mắt chút che dấu dục vọng của Lệ đại gia, nàng hơi nghiêng mặt , khẽ nhắm mắt, mệt mỏi, cuối cùng để nha hoàn nâng dậy đỡ đến nhà kế bên nghỉ ngơi.

      Cách lúc, Lệ đại gia chờ thấy ai để ý lặng lẽ chuồn ra ngoài, theo đến nhà kế bên, bước vào phòng liền thấy mỹ nhân lười nhác nằm giường, dáng người phập phòng no đủ, nhanh chóng máu huyết lên não, lửa nóng hừng hực dâng lên giữa hai chân, ngừng kêu gào chiếm đoạt lấy nàng.

      “Đệ muội sao lại mình ở đây?” Lệ đại gia, nhàng qua, ôn nhu “Là mệt mỏi sao?”

      Đôi tay sắp sửa nắm lấy bả vai nàng, mỹ nhân nằm giường kinh hoảng bật dậy, liền tránh , tóc đen có chút loạn, đôi mắt đẹp mở to, giống như hoảng loạn hiểu, khẽ cắn môi “Đại ca~~~”

      Này tiếng gọi liền làm cho xương cốt nhũn ra, liền cười khanh khách trả lời “Đại ca đây lập tức đến thương nàng.”

      Mật Nhi lại xoay người tránh , siết chặt chăn, môi đỏ vểnh lên, đôi mắt đẹp mang tầng nước mỏng, “Đêm đó sao đại ca đến đúng hẹn?”

      “Lời này ta hỏi nàng mới đúng.” Lệ đại gia nhướng mày .

      Mật Nhi hoang mang “Đại ca chỉ giáo?”

      “Đêm đó, chính là đại ca trong gió lạnh khổ cực mấy canh giờ đợi nàng đến, thanh dẫn đến bệnh cảm mạo.”

      Lệ đại gia giọng “Đại ca ngay cả chút oán cũng có, ngày hôm sau lại trông mong đến nơi hẹn, cuối cùng cũng nàng cũng đến nơi hẹn.”

      “Đại ca, là Mật Nhi nghĩ sai rồi.” Mật Nhi cúi đâu, nâng khăn, lại là bộ dáng oan ức vô cùng.

      Lệ đại gia đến nâng cằm nàng lên, ôn nhu “Bảo bối, đừng có giả vờ với đại ca.” Rốt cuộc là sợ người đẹp khó xử, lại đổi giọng , hai ngày kia vì sao lại chậm trễ?”

      “Đến trễ, đến cũng phải là muốn đại ca chịu tội, chỉ là ngày đó hình như Nhuận Du phát ra manh mối, ta sợ nghĩ bậy nên , nhưng trong lòng vẫn là luôn nhớ nhung đại ca.” Mật Nhi nước mắt lưng tròng ngước lên nhìn .

      Lệ đại gia cúi đầu ừ tiếng “Còn ngày hôn sau sao?”

      “Mật Nhi muốn đại ca hiểu lầm, nên ngày thứ hai liền đưa thư, nghĩ đem mọi chuyện giải thích ràng. Mà tối hôm đó, Mật Nhi , nhưng trong gió lạnh đợi hồi lâu mà thấy người đến, cuối cùng là nhận được tin của lão phu nhân, mới vội vã chạy về.”

      Nhìn mỹ nhân nước mắt lã chã muốn rơi, đáng thương, Lệ đại gia bụng tức giận cũng liền tiêu tan, chỉ nghĩ đem mỹ nhân ôm vào ngực thương trận, “Đại ca sai rồi, là đại ca đúng, nên lập tức đến an ủi nàng đây.”

      Mật Nhi lại cho chạm vào, lại tránh né.

      Chuyện quá ba lần, Lệ đại gia cười lạnh “Sao hả, vẫn là tình nguyện sao?”

      Mật Nhi lắc đầu “Đại ca hiểu lầm, chỉ là trước mắt phải lúc…”

      Lệ đại gia cắt lời “Tin là nãi nãi cũng trách tội, đại ca là lòng với nàng.”

      “Đều phải là nãi nãi.” Mật Nhi giải thích “Là Nhuận Du…”

      chuyện, dường như có tiếng xe lăn đến bên ngoài phòng là Lệ Nhuận Du, chuyện cùng nha hoàn “Vừa rồi là sao?”

      “Phu nhan có việc gì, chỉ là có chút mệt, ở bên trong nghỉ ngơi.”

      “Đến đây bao lâu rồi.”

      “Cũng khoảng nửa canh giờ.”

      “Người lui trước , để ta trông chừng nàng ấy.”

      Giống như Lệ Nhuận Du muốn vào, tiếng xe lăn vang lên từ xa đến gần, mắt thấy cửa sắp bị đẩy ra, Mật Nhi vội vàng lôi kéo Lệ đại gia trốn, lại đảo khắp nơi cũng có chỗ nấp, bỗng chốc bước chân nàng chợt dừng lại, Lệ đại gia kịp đề phòng, đầu va thẳng vào tường, bùm tiếng kiêu, làm cho Lệ Nhuận Du bên ngoài quan tâm hỏi han “Mật Nhi?”

      “Đầu choáng chút, thiếp sao đâu.” Mật Nhi chột dạ mà nhìn Lệ đại gia, ánh mắt khỏi nhìn cửa sổ bên cạnh .

      Bên ngoài cửa sổ, đem như bưng, chỉ có gió xào xạc ngọn cây.

      Lệ đại gia nhướng mắt nhìn Mật Nhi.

      phải chứ?

      nhớ lầm gian bên cạnh chính là nhà xí của người hầu, mùi hôi nồng nặc đầy trời.

      Lúc Lê Nhuận Du đẩy cửa vào, Mật Nhi mới mang giày xuống giường, thấy cửa sổ mở rộng, gió lạnh thổi vào, liền đẩy xe lăn qua nhìn, giữa đường bị Mật Nhi kéo lại, lắc mông ngồi đùi , lại vòng tay ôm cổ , khóe môi cong cong “Tướng công, cuối cùng chàng cũng đến.”

      Lệ Nhuận Du nhìn dáng vẻ tươi cười của nàng, nhéo cánh mũi của nàng “Trứng hư hỏng.”

      Bỗng chốc bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng kêu rên của nam nhân, nho tiếng, như tiếng gió thổi qua, Lệ Nhuận Du đưa mắt nhìn chăm chăm Mật Nhi, cố ý dù giọng điệu hoang mang hỏi “bên ngoài là tiếng động gì?”

      Mật Nhi cũng ra vẻ chột dạ, “ có gì nha.” Tay bé lại thành chui vào quần của nam nhân.

      Lệ Nhuận Du cười khẽ, đưa tay giữ lại tay của nàng dưới quần, nhanh chậm mà xoa nắn “Để ta xem.”

      “Để thiếp xem.” Mật Nhi ra bên ngoài đảo mắt vòng, trong mắt màu đen, chỉ là nơi hẻo lánh kia có bóng đen, như bị vướng vào thứ gì, di chuyển khó khăn.

      cần đoán, liền biết là ai!!!!

      Mật Nhi che miệng cười, rồi xoay người, liền có tiếng dịu dàng của nam nhân “ có gì?”

      Ngoài miệng giả vờ đứng đắn, bàn tay bên dưới sớm tùy tiện xoa nắn mông nàng, thâm thể Mật Nhi mềm nhũn, nằm gục người , lại bị cởi quần ra, hoa môi ướt át bị vân vê, nàng mẫn cảm ngâm rên “Ưm, a~~ có.”

      “Tiểu dâm oa.” Nam nhân cười mắng, vuốt ve thương.

      Mật Nhi rũ lông mi hừ , “Tướng công hư ~”

      Lệ Nhuận Du xoa hai cánh hoa môi ướt át mạnh bạo hơn, ngón tay thon dài cắm vào lối chật hẹp của mỹ nhân. Mấy tháng này, ngày ngày đêm đêm đều cắm, vậy mà vẫn chặt như thường, muốn tàn phá nàng, cúi đầu ghé vào rãnh nước của nàng mà liếm mút.

      “Chỉ có nàng hư, cố ý để nhảy cửa sổ, còn cố ý để kẹp hư ngón chân .” tay lại cố ý cắm vào vài cái “Nàng sợ bóng chúng ta in cửa sổ, để nhìn thấy, biết là trước đến giờ chúng ta cố ý giả vờ diễn cho xem sao?”

      “Lá gan thiếp như vậy.” lần trước Lệ Nhuận Du Mộng xông vào tịnh phòng, Lệ Nhuận Du cũng là ở đó, chỉ là nấp dưới thùng tắm mà thôi, nàng bên nghe Lệ Nhuận Mộng lời hạ lưu, dỗ dành tâm tư chu toàn, bên còn phải đối phó với cái miệng tham ăn bên dưới, miệng nam nhân há to ngậm lấy hoa lộ, thanh thầm thầm , vang lên trong tịnh tình phòng tối đen yên tĩnh kích thích mà lại thêm phần hồi hộp.”

      Mật Nhi còn nghĩ thêm lần, bất quá nàng biết tính tình tướng công nhà mình, ôn nhu lại bá đạo, để Lệ Nhuận Mộng cẩn thận bắt được lần là đủ rồi.

      Tắt đèn, toàn bộ căn phòng tối đen, chỉ có tiếng dỗ dành nhàng của nam nhân vang lên “Nha đầu ngoa, lại ngậm chút.”

      Mật Nhi cố ý thổi khí bên tai “Lỗ tai miệng, hay là cái ở phái dưới của chàng?”

      “Đều ngậm.” Lệ Nhuận Du giữ eo mỹ nhân kéo xuống giữa hai chân.

      Mật Nhi ưm tiếng, nhưng nghe lời tách hai chân ra, cởi quần ra để lộ hoa tâm, cầm lấy gậy thịt đứng cao đầu của nam nhân, từng chút cho vào hoa huyệt ướt đẫm nước.

      Trong phòng đen như mực, nam nhân nho nhã tuấn mỹ, đem mỹ nhân ấn ngồi xe lăn mà dùng lực ra vào, cuối cùng đem đem dịch trắng rót đầy miệng nàng mới thỏa mãn.

      Lệ Nhuận Du, lại ôm mỹ nhân rầm rì rên rỉ, cho nàng quá nhiều, mỗi lần nàng mở miệng, tinh dịch chưa nuốt xuống liền chảy ra, theo cằm dọc cuống tạo thành ấn ký loang lổ.

      Lệ Nhuận Du đưa tay lau, lại cho vào miệng liếm hết, liền nghe thấy kiều thê nằm trong ngực hỏi “Tướng công, chúng ta còn đóng kịch mấy ngày? Lại tiếp tục đóng kịch như vậy, đại ca chàng liền đem ta ăn mất thôi.”

      Đây là chuyện mà còn đắn đo hơn cả nàng, tuy đem Mật Nhi giấu kỹ, làm Lệ Nhuận Mộng thể làm gì được, nhưng trong mơ vẫn muốn thân mật cùng nàng. Ngoài miệng , cười cười như “Trứng hư hỏng, nàng như thế, có thể ăn nàng được sao? Tiếng đập vào tường kia, ta nghe còn thấy đau đó.”

      “vậy trong lòng chàng sảng khoái hay ?”

      Lệ Nhuận Du ôm nàng cười khẽ “Sảng khoái.”

      Mật Nhi cười hì hì ôm cổ , hai chân nhàng cọ sát giữa chân , lại nhận thấy gậy thịt khổng lồ còn nằm trong hoa huyệt dần dần thức tỉnh, chỉ động ôm lấy , làm nũng “Tướng công, thiếp lại đói rồi.”

      Lệ Nhuận Du lại sờ sờ bụng của nàng “ thể cho nàng ăn được nữa, tướng công sợ cho nàng ăn nhiều qua, bụng căng hỏng mất.”

      vậy, chứ vẫn đành lòng nhìn thấy đôi mắt rưng rưng của mỹ nhân, dáng vẻ động tình như vậy, liền đứng dậy ôm nàng đến giường, vừa , gậy thịt ra vào cắm đến, hai quả đào đẫy đà tựa như sóng biển dập dình mê người.

      Sau khi cẩn thận đặt mỹ nhân nằm ngửa lên gường, nâng hai chân của nàng lên cao, Lệ Nhuận Du đem gậy thịt cắm trong hoa tâm của nàng chậm rãi rút ra.

      “Ư, đừng, đừng mà, Mật Nhi khó chịu.”

      “Nhanh như vậy.” lệ Nhuận Du chống giữa hai chân nàng chậm rãi cọ xát, trước sau cũng cắm vào, “Đêm nay tướng công đến hầu hạ nàng, tiểu bảo bối, đừng vội.”

      Theo gió đêm lao xao, trong màng gấm, lời dịu dàng cũng chìm xuống.

      Nam nhân chuyện bí mật, mỹ nhân mỉm cười ôm cổ , làm nũng “Thiếp biết tướng công chắc chắn để ăn đậu hủ của thiếp!”

      “Sao mà bỏ được.” nhéo mông nàng, nhưng dùng sức, mang theo tình dục nồng đậm “Đừng coi thường Trần sư phó, bản lĩnh cao, chỉ có mới có hể là ác lang lòi đuôi.”

      Mật Nhi nghe vậy, đôi tay lập tức che mông lại, đối với chuyện lộ đuôi này rất là lo lắng đề phòng.

      Lệ Nhuận Du chỉ cho là nàng mệt mỏi, cúi đầu hôn trán nàng cái “Ngủ .”
      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :