1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Tập Truyện] Lời Âu Yếm Ngọt Ngào- Vi Vi An Đích Thế Giới- Quyển 1- Phùng Mật

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jin292

      Jin292 New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      9
      Năm hết tết đến kính chúc mọi người nhiều sức khoẻ, miệng cười vui vẻ, tiền vào mạnh mẽ, cái gì cũng được suôn sẻ, để sống tiếp cuộc đời là đẹp đẽ.:yoyo52:
      Vân_08 thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      15. Báo ân

      Trốn ra ngoài trong chốc lát, Mật Nhi sợ Lệ Nhuận Du lo lắng, chân liền vội vàng chạy về, lúc lên lầu liền vô ý va vào nam nhân phía đối diện, lập tức hai mắt hoa lên, đầu óc choáng váng tìm được phương hướng, cuối cùng được người đỡ lấy, bên tai liền vang liêng giọng nam nhân đầy xa lạ mà quen thuộc “Nàng là Phùng Mật có phải hay ?”

      Mật Nhi vừa ngấc đầu, nhìn thấy người liền to tròn đôi mắt hạnh, gương mặt Lệ đại gia dán sát ngay trước mắt, cũng rất là gần sát mặt nàng, thân mật cười “Đâm choáng rồi hay sao, ngay cả đại ca mà cũng nhận ra?”

      Mật Nhi đem cánh tay từ trong tay rút ra, cụp mi “Ta quen biết người, ngươi nhận nhầm người rồi.” xong liền vội vàng rời .

      Bằng hữu bên cạnh nghe được, tò mò hỏi “Sao thế, có quen biết à?” Nhìn vị thiếu niên có gương mặt trắng nõn đáng kia vội vàng rời , vì vậy hỏi thêm câu.

      Lệ đại gia phải là người có tâm tư tốt đẹp gì, cười “Nhầm người thôi.” thầm dùng ánh mắt với tùy tùng.

      Gã tùy tùng yên lặng gật đầu, lặng lẽ rời theo sau, nhanh bước chân theo Mật Nhi vừa chưa xa.

      Trở lại phòng, Lệ Nhuận Du ôn nhu lau cái trán đầy mồ hôi mỏng của nàng “Sao vậy?”

      Mật Nhi lại hôn lên môi , giọng “Thiếp gặp người.”

      “Ai.”

      “Đại ca chàng.” Mật Nhi giọng .

      Lệ Nhuận Du theo tầm mắt nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên là thấy được bóng người lặng lẽ đứng ở đó, lại còn thầm rình trộm nhất cử nhất động của họ, cần đoán cũng biết đó là tùy tùng của Lệ đại gia.

      “Nhuận Du, chúng ta là vẫn ra sao?” Nàng khẽ lôi kéo góc áo của .

      Mấy ngày nay nàng nhìn ra được, Lệ Nhuận Du cùng đại ca của có khoảng cách rất lớn, hơn nữa bệnh của khỏi thời gian dài rồi mới báo cho lão phu nhân, có thể thấy được đối với xung quanh tràn đầy cảnh giác.

      Nhớ lại ánh mắt của Lệ đại gia khi nãy ở hành lang nhìn mình, Mật Nhi khỏi cảm thấy ghê tởm.

      “Đừng sợ, nha đầu.” Lệ Nhuận Du vỗ vai nàng “Đêm nay chúng ta rời được, sớm mai chúng ta nhanh chóng trộm rời .”

      Mật Nhi gật đầy “Đều nghe theo tướng công.”

      Lệ Nhuận Du cực kỳ cái dáng vẻ nhu thuận nghe lời nhung mang theo đầy cám dỗ này của nàng, nhàng kéo quần áo nàng ra, đem đôi đẫy đà móc ra ngoài, thay phiên mà trêu chọc.

      “Ưm, ư tướng, tướng công, sao chàng lại nhịn được,” Mỹ nhân bất mãn trừng , đôi mắt ngập nước dịu dàng “Vừa rồi phải chơi đùa ngực của Mật Nhi sao?”

      “Miệng bên dưới chảy đầy nước rồi.” Lệ Nhuận Du vuốt ve đôi môi thơm của nàng “ vậy còn cứng miệng, , có phải hay sớm muốn ăn côn thịt lớn của tướng công?”

      Mật Nhi dựa vào “Ư, ư làm gì có.” Chủ động giữ chặt tay bên dưới tiểu huyệt, ướt át phun đầy nước thơm ngọt, nam nhân chậm rãi cắm vào ngón lại hai ngón tay, thậm chí cả nắm tay cũng vào được, nhưng nỡ, ngại tay mình bẩn, liên đem chén rượu bàn uống vào cùng môi miệng nàng triền miên hồi, lại tách hai chân nàng ra rộng, đem rượu cùng nước bọt và môi lưỡi tiến vào cuốn lấy hoa huyệt của mỹ nhân.

      “Tướng công, nó chảy ra.” Dưới thân Mật Nhi ướt át, dâm thủy, rượi còn có nước bọt của nam nhân quện vào với nhau, nhìn đến hai mắt nam nhân đỏ hồng, cắn răng thẳng lưng đem côn thịt đặt ngoài miệng hoa huyết, lại cọ xát vào, đánh mạnh cái vào mông trắng cong vểnh của nàng, ép hỏi nàng “, có thích bị tướng công chơi như vậy ?”

      “Ư, ừ, ư, a ~~ Thích ~~”

      Lệ Nhuận Du còn chưa cắm vào trong mỹ nhân, nàng tiết cao trào trong tay .

      “Còn chịu thừa nhận mình là tiểu dâm oa??” Lệ Nhuận Du vén mái tóc ẩm ướt của nàng ra, cúi đầu hôn lên, hai mắt dịu dàng, nhưng lời ra lại làm cho Mật Nhi run rẩy toàn thân, lại làm luồng nước ấm xuân tình trào ra nơi hoa huyệt có chút sưng tấy. đếm được đây là lần triều xuy thứ mấy trong ngày hôm nay, Lệ Nhuận Du là tên sói muốn đem tất cả dâm dịch trong cơ thể nàng hút cạn hết mới bỏ qua.

      Sau hai tuần trà.

      Chuốc say bằng hữu xong, Lệ đại gia vội vã chạy ra cửa tìm, đứng ngoài cửa thấp giọng hỏi tùy tùng “Có mấy người?”

      có động tĩnh gì lớn, có lẽ là có hai người.”

      Im lặng trong giây lát, Lệ đại gia ra lệnh “Bỏ vào .”

      Sau đó từng đợt khói mê từ khe cửa vào, ước chừng tuần trà , xem xét người bên trong hôn mê rồi, Lệ đại gia để tùy tùng đứng bên ngoài, tự mình che miệng mũi đẩy cửa vào.

      Sương mù trong phòng khó có thể nhìn rỏ đồ vật, Lệ đại gia, dùng tay áo chắn mê hương, hô vài tiếng trước “Đệ tức phụ? Phùng Mật? Mật Nhi?” Càng gọi càng lớn gan, lộ liễu thậm chí còn mang theo hưng phấn.

      Nghĩ đến tức phụ của đệ đệ mình, mình vào Long Dương quá cùng người hẹn hò, bị bắt được.

      Nghĩ đến nàng cùng gian phu trúng phải mê hương, bước vào hòng trong, xốc màn lên, ngừng trộm nghĩ đến thân thể tuyết trắng của mỹ nhân, còn được thưởng thức đêm.

      Nghĩ đến đệ đệ mình gãy xương eo, tê liệt giường ba năm buồn bực, nhạt nhẽo, rốt cuộc cũng tìm được kiều thê mềm mại nằm dưới đầu giường, bây giờ lại ngoan ngoãn nằm dưới thân của , cùng dâm loạn phen.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      15. Báo ân (tt)

      Mấy năm chồng chất, sao hưng phấn?

      thẳng đến phòng trong, Lệ đại gia mới nghe được động tĩnh giường.

      “Ưm...Ai?”

      Vậy mà lại truyền đến giọng nữ nhân mềm mại kiều mị đến bay bổng...

      Trước đó gọi vài ba tiếng là muốn thử xem theo bản năng Phùng Mật có ngất xỉu hay , trước mắt nghe được giọng mềm mại như bông, trong lòng có chút sợ, sao nàng ngất?

      Lại nghe trong lời của nàng có chút mị, như say như ngủ, nghĩ là mê hương phát huy tác dụng, lại cẩn thận trộm nhìn giường màn chỉ có nữ nhân mằn xoay người rên rĩ khó nhịn, lập tức tưởng tượng ra hình ảnh hương diễm, mỹ nhân cởi sạch đồ nằm giường chờ , tiến lên “Đừng sợ, đại ca bây giờ liền đến cứu muội.”

      “Đại ca?” nữ nhân giường lộ ra ngữ điêu mềm mại dụ hoặc, như là sung sướng, lại như khổ sở, tiếng động câu dẫn người khác.

      Lệ đại gia nhanh lên, vén từng lớp giường màn “Bảo bối nhi....”

      bàn tay từ trong giường dò ra, Lệ đại gia chưa nhìn thấy liền bị túm cổ áo, sau đó lập tức bị quật ngã mạnh xuống dường, có bàn tay nam nhân tàn nhẫn bịt kín miệng mũi , nhất thường cách nào thở được, sắc mặt đỏ lên, hai mắt ung đầy nước, liều mạng kêu gào, giãy giụa bao lâu liền hôn mê.

      Bàn tay to che kín miệng mũi lúc lâu buông ra, sau hồi thấy hề động đậy, mới buông, Lệ Nhuận Du nhân góc chăn đem cả người kiều thê trần trụi ôm ra ngoài, dịu dàng mà hôn lấy đầu vai nàng “Nha đầu đừng sợ, động được đến chúng ta đâu.”

      Mật Nhi nhìn thoáng qua Lệ đại gia bị té xỉu, run run trốn trong lòng ngực nam nhân, mắt hạnh đầy nước “Đại ca sao lại có thể làm như vậy.”

      Lệ Nhuận Du lòng đầy áy náy, hôn lại hôn toàn thân nàng “ xin lỗi.”

      Mật Nhi ngửa đầu thừa nhận cơn mưa nhu tinh mật ý dày đặc của “Hơn nữa, hơn nữa, thiếp thấy có điểm đúng, tướng công, trước kia có phải làm chuyện xấu với chàng hay ?

      Lời khuyên của ca ca vẫn luôn vang bên tai nàng.

      Trận lửa lớn ba năm trước đơn giản, như vậy có khả năng là người cố ý phóng hỏa.

      Là muốn Lệ Nhuận Du chết?

      Ý nghĩ độc ác như vậy, Mật Nhi nằm trong ngực run bần bật, Lệ Nhuận Du khẽ vuốt ve lưng nàng, đầu vai cùng gương mặt, vẫn là bình ổn được nội tâm hoảng loạn cùng sợ hãi của nàng, khẽ thở dài “Nha đầu, ta muốn nàng lo lắng.”

      Lệ đại gia quả nhiên trong lòng có quỷ.

      Tay của nàng nắm lấy cổ áo “Tướng công qua, chuyện gì cũng gạt thiếp.”

      Trời sinh nữ nhân là để thương, mưa to gió lớn bên ngoài đều do nam nhân gánh vác, tuyệt đối để các nàng chịu khổ. Lệ Nhuận Du vẫn luôn nghĩ như vậy, nhưng trước mắt giấy thể gói được lửa, nghiễm nhiên việc này cũng giấu được nàng.

      “Trận lửa lớn thành đông ba năm trước là chuyện phải ngoài ý muốn.” Lệ Nhuận Du chậm rãi những lời này.

      Mà tiếp đó, liền vạch trần chuyện cũ u ám năm xưa.

      “Nàng hẳn còn nhớ ta từng với nàng việc hôn ước trước đây, tự mình đưa cho ta bức họa nàng ta, lúc ấy ta phát ra manh mối, trong ba năm sau đó, thỉnh thoảng có người với ta, mà ta cũng nắm được vài điểm khác thường, mới từ từ rỏ ràng rành mạch. Chuyện này là do huynh trưởng của ta bày ra.”

      có chủ mưu ắt có đồng lõa.

      Mật Nhi bắt được điều gì đó trong lời của , mày đẹp nhíu lại, nhìn chờ mong.

      “Kỳ khi mà huynh trưởng đưa bức họa cho ta, bọn họ sớm lén qua lại rồi, nữ nhi Dương gia muốn gả cho ta, liền cùng huynh trưởng phóng hỏa, hại ta tàn tật nửa thân dưới, trong đêm cơ hồ hủy hoại tất cả.”

      Ngữ khí Lệ Nhuận Du lạnh nhạt, khóe mắt cơ hồ mang lệ, là bởi vì cùng thân mẫu sinh ra, huynh đệ ruột thịt thâm tình liền nhiều đả kích, cuối cùng nếu bức chết trong khói lửa dày đặc kia, tuy có lỗi với Lệ lão phu nhân mười mấy năm ngậm đắng nuốt cay, nuôi dưỡng kỳ vọng, nhưng đối với Lệ Nhuận Du mà , so với cả đời tê liệt so với cái chết còn thảm thương hơn, chết mới là giải thoát.

      Nhưng kính sợ huynh trưởng, đính hôn từ , vị hôn thê mà mang lòng chờ đợi, lại cho con đường giải thoát mà lại muốn nhận lấy tra tấn cả đời

      chỉ dùng mấy câu để chấm dứt tâm khó bày như vậy, trong đó đủ loại, ba năm lẳng lặng trôi qua, ai hiểu được nỗi đau của ?

      Mật Nhi nhớ đến hôm ấy rời , lòng đầy vui mừng, thậm chí còn cẩn thận ôm nàng gặp nhị tiểu thư Dương gia, sau đó lại bị nàng ta khiến mua điểm tâm, nếu là khi đó nàng có chút phát , hoặc là vẫn chưa rời , có lẽ hoàn toàn có thể cứu được .

      Nhưng nghĩ đến, nàng có thể cứu lần, lại cũng giống như cách nào biết đến chuyện huynh trưởng cùng Dương nhị tiểu thư kết giao, sau này cũng tránh được ám hại, thậm chí có thể mất mạng chừng.

      Nhất thời trăm mối ngỗn ngang, khỏi nhớ đến ngày ấy, từng cử chỉ, thần thái đối với Dương nhị tiểu thư, cẩn thận, bụng khát khao, thể xác, tinh thân đều là thiếu niên đầy tâm , chỉ phát sầu làm thế nào lấy lòng vị hôn thê của mình. khi đó trong lòng chưa có nàng, Khóe mắt Mật Nhi lóe sáng, ôm lấy cổ dựa vào nhau, từng câu từng chữ “Bây giờ chàng có thiếp.”

      Lệ Nhuận Du rơi lệ hôn mặt nàng, thầm “Mật Nhi, nha đầu của ta.”

      Mật Nhi dựa vào lòng “Sau này, phải làm sao bây giờ?”

      Lệ đại gia háo sắc, có lòng mưu hại, nếu đều biết, liền thể ngồi chờ chết được.

      Nhớ lời ca ca qua, đúng.

      Lệ Nhuận Du ôm hôn máu tóc đen cả nàng “ cần lo lắng, hết thảy đều có ta. Lúc trước ta nằm liệt giường, tự thân khó bảo toàn, dù biết cũng chỉ có thể phẫn nộ, làm được chuyện gì, bây giờ giống, ta có tay có chân, cũng có nàng ở phía sau, Mật Nhi, nàng cần làm gì, chỉ cần ở Biệt Xuân Viện là được, mọi chuyện đều có ta ứng phó. Chỉ cần nàng sống tốt, ta làm việc cũng kiên định.”

      Mật Nhi nhàng đáp lời, “Vậy chàng được giấu thiếp.”

      “Được” Lệ Nhuận Du cũng đồng ý lời nàng, đem tay của nàng nắm trong lòng bàn tay mình.

      Màn gấm ấm áp, trắng nõn tóc đen, mỹ nhân đôi mắt long lanh, hai người thân mật rúc vào cùng nhau, lại hề có ý nghĩ dâm dục nào. Thế gian này đều phải hoan ái làm người đắm chìm, phu thê tình cảm hòa thuận, chỉ cần ánh mắt liền có thể đem tình ý khắc sâu vào xương cốt.

      (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
      A fang, huyen1604, AikoNguyen27 others thích bài này.

    4. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chúc nàng @Lựu đạn năm mới an lành, hạnh phúc
      ui cuối năm được bom hàng thế này quá tuyệt :yoyo52:
      Trịnh Thị Ninh KiềuVân_08 thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      16. Báo ân

      Thẳng đến chiều hôm sau, tùy tùng nhịn được, lúc này mới cả gan gõ cửa phòng “Đại gia? Ngài thức chưa?”

      Cuối cùng Lệ đại gia thân mệt mỏi cũng thức dậy, phát bản thân mảnh vải che thân, đứng dậy xoa xoa ấn đường, nhận thấy thần sắc tùy tùng kỳ quái, muốn cười nhưng dám cười, mới ngủ dậy còn mơ màng chưa tỉnh, lại ý thức được cái gì đó liền chạy nhanh đến gương đồng để xem.

      Trong nháy mắt tiếp theo, cơ hồ muốn nổ tung, đập nát gương đồng.

      Nàng dám! Nàng dám vẽ rùa lên mặt !

      Phản rồi!

      “Người đâu.” nắm lấy cổ áo tùy tùng hỏi, gân xanh nổi đầy thái dương.

      Gã tùy tùng nơm nớp lo sợ “Tối qua tiểu nhân luôn đứng canh ở cửa phòng, đôi mắt dám chớp, ngay cả ruồi bọ cũng thể bay vào, người, người đâu, tiểu nhân cũng rất buồn bực.”

      Lệ đại gia liền quăng ngã đất “Vô dụng!!!”

      Gã tùy tùng bò dậy, đứng hầu bên chờ lệnh . Lệ đại gia nhìn cũng nhìn cái liếc mắt, ánh mắt chăm chăm nhìn giường màn lộn xộn, chỉ là khăn giường, đệm chăn lộn xộn, chứ hề có dấu vết nam nữ hoan ái, ánh mắt đảo vòng, đến mở nửa cửa sổ ra.

      cũng phải là người lỗ mãng, cẩn thận suy nghĩ, khó đoán ra được đêm qua nàng cùng gian ohu chạy trốn cách nào.

      “Đại gia, có muốn cho người bắt họ lại hay ?” Tuy tùng cho rằng trộm nhìn ra được tâm của chủ tử, lớn mật lên tiếng.

      Lệ đại gia hung ác nhìn cái.

      Gã lại cúi đầu im tiếng, sau lúc lâu thấy chủ tử lên tiếng, lặng lẽ đưa mắt nhìn, lại nhìn thấy khóe môi lộ ra nụ cười kỳ quái, ánh mắt u chăm chăm nhìn về chỗ. Tùy tùng nọ vừa định qua xem thử, Lệ đại gia lại quát “Xoay người chỗ khác, dám nhìn lén, móc mắt nhà người ra!”

      Tùy tùng nghe phân phó, chạy nhanh lo lấy thân, lỗ tai dựng thẳng lên tập trung nghe ngóng động tĩnh phía sau, ánh mắt cũng kìm được liền nhúc nhích, thấy chủ tử nhà mình đứng ở mép giường, khom lưng đưa tay moi móc trong đống chăn hỗn loạn kia, cuối cùng đúng là ta moi ra được thứ đồ của nữ nhân.

      Tùy tùng muốn nhìn cho kỹ, nhưng Lệ đại gia dường như mọc mắt say đầu, quay phắt lại, ánh mắt tàn nhẫn quét qua, làm tùy tùng sợ quá quay đầu mình lại, vẻ mặt sợ hãi cúi đầu, làm Lệ đại gia nhìn kỹ mấy lần cũng nhìn ra điều khác thường.

      Nhưng lúc này đây, lòng bàn tay gã tuy tùng ẩm ướt từng đợt mồ hôi nóng hổi.

      mắt có mù cũng thấy được, Lệ đại gia móc ra được chính là cái yếm trắng của nữ nhân, trắng bóng, đó dường như còn thêu hoa, trong đầu nháy mắt liền ra hình ảnh mỹ nhân lượn lờ đứng trước mặt, còn phải vị nhị phu nhân ngày thường uyển chuyển kia sao.

      Yếm kia là của nàng ấy!

      Tùy tùng lại lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Lệ đại gia cái, phát giác thấy đặt yếm ngay chớp mũi ngửi sâu, mặt toàn là trạng thái thỏa mãn.

      Lúc này cũng chỉ có Lệ đại gia mới hiếu được tâm tư chính mình.

      cũng vội mà tóm nàng.

      Ngược lại, nhược điểm này rơi vào trong tay , lần này chạy thoáy, ngày sau còn nhiều thời gian, luôn có cơ hội gặp mặt, chính miệng tố tình, dằn vặt nàng từ từ.

      Đến lúc đó, còn phải nàng ngoa ngoãn mà mở hai đùi ra cho chơi.

      Nghĩ như vậy, Lệ đại gia càng giấu dục vọng trong lòng, quay đầu lệnh cho tùy tùng của mình “ Chuyện tối hôm nay, chữ cũng được ra ngoài, nếu để ta nghe được lời nên nghe, đời này ngươi muốn há miệng cũng đừng nghĩ đến.”

      Tùy tùng nhớ đến thủ đoạn mà ngày thường tra tấn mấy gả sai vặt trong phủ, khỏi rùng mình cái, vội vàng đồng ý.

      Lệ đại gia tuyệt đối nghĩ đến, lúc này trong phủ trạch Lệ gia,nơi Biệt Xuân Viện trình diễn màn hương diễm phun máu mũi.

      ...

      Màn trướng lay động, trong khí toàn là hơi thở dâm mị, thân thể như ngọc của mỹ nhân, hai chân mở rộng hết cỡ, cái đầu chen vào giữa hai chân, chiếc lưỡi to lớn trong miệng liếp láp hoa huyệt ướt át hơi động đậy, đỉnh đầu đặt nơi hoa huyệt mỹ nhân rời ra được.

      Mật Nhi nắm lấy đầu nam nhân kéo lên, ngay sau đó, chiếc lưỡi từ môi đỏ của nàng ra ngoài, cuốn lấy đầu lưỡi ẩm ướt của , rồi mặc tùy ý dọc ngang trong miệng nàng, tựa như rắn nước, cả người trơn trợt.

      Miệng bên dưới sớm chảy tràn xuân dịch, chỉ chờ đợi côn thịt to lớn tựa cánh tay của Lệ Nhuận Du vào, chút chút cắm vào, khuấy động.

      Mật Nhi càng thêm mềm nhũn, mẫn cảm, chỉ chốc lát liền tiết ra dưới thân .

      Xuân thủy trào ra ngoài đều được nam nhân liếm mút tất cả, ngậm trong miệng, mùi vị ngọt ngào, mắt đẹp phiếm hồng, mặt mày như say, dường như hoa hải đường nằm triền miên người mỹ nhân, mặt mày đều sinh ra đưa đẩy xuân tình nhộn nhạo.

      Hoan ái qua , Mật Nhi nằm ngửa ngực năm nhân, chán muốn chết, thuận miệng hỏi “Tướng công thiếp có chuyện hiểu được.”

      “Nàng .”

      “Lệ đại gia cạn tình, cấu kết người ngoài, làm như vậy mục đích là gì?”

      Lệ Nhuận Du vuốt ve đỉnh đầu Mật Nhi, suy nghĩ nên mở miệng thế nào, thay phiên vuốt vé bộ ngực sữa của nàng, nặng , tinh thần và thể xác Mật Nhi đều thoải mái, câu lấy môi thơm của hôn sâu.

      Đợi đến khi tách ra, khóe miệng và nàng kết nhau cùng sợ chỉ bạc ngọt ngào, “Năm đó, phụ mẫu qua đời đột ngột, chỉ để lại hai huynh đệ nhi là bọn ta, được nãi nãi nuôi dưỡng bên người, trong nhà ta là bối phận nhất, ngày thường trưởng bối đối với ta hòa thuận, nãi nãi thương ta hết lòng. Huynh trưởng ngày thường cùng biểu lộ điều gì, nhưng ra nghĩ lại cẩn thận là ta quá sơ ý, nghĩ đến trong lòng huynh ấy thầm so sánh, thậm chí vì thế mà nảy sát ý.”

      vậy chính là ghen ghét chàng.” Mật Nhi cọ cọ cổ trơn bóng của , giống như tiểu hồ ly lười nhác nằm trong ngực , nho mềm mại, cũng là đau lòng chịu nhiều cực khổ, trãi qua ba năm lạnh lẽo “ nghĩ đến huyết nhục thân tình, đem chàng hại thành nông nỗi như vậy, đáng là huynh trưởng của chàng.”

      Lệ Nhuận Du vỗ bầu ngực sữa của nàng, chọc cho mỹ nhân trong ngực vặn vẹo, mắt hạnh mở to hỏi “Chẳng lẽ thiếp đúng?”

      “Ta là đồng ý lời nàng .” Lệ Nhuận Du cúi đầu gần sát nàng, tỏ ra thân mật.

      Mật Nhi lại ràng là đại ca chàng là huynh trưởng, chàng là ấu đệ, đến lượt thừa kế sản nghiệp Lệ gia, tất cả đều là của , gấp cái gì chứ mà hại chàng? Nãi nãi cùng trưởng bối hà khắc với , lại thương chàng, cũng chỉ là muốn có tiền đồ hơn thôi.” Buồn bực “Đạo lý đơn giản này, sao lại nghĩ thông chứ?”

      Đúng vậy, ngày xưa huynh trưởng ôm đặt đùi trêu chọc vui vẻ cùng nhau, sao lại đạo lý đơn giản thế này mà huynh ấy lại nhìn ra chứ?

      CHÚC MỪNG NĂM MỚI CẢ NHÀ :grin:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :