1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ttnguyen

      Ttnguyen New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      15
      Trời ơi đọc lèo đến chương này luôn, thanks bạn chủ nhà edit nhá. Đọc thích lắm, mong là truyện ngược chết mấy cha n9 này , hồi hộp quá kb kết ntn, mong chủ nhà ra chương đều đều :yoyo45:
      Yenhi thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 191: Khốn cảnh rối rắm

      “A a! A a a! A a a a!”

      Nghe tiếng thét chói tai hưng phấn tới cực điểm của Linh Vũ bên tai, Hà Nhạc Nhạc cười lắc đầu. Mấy ngày nay vội vàng, hộp quà Tần Chi Tu tặng, cũng chưa mở ra, Linh Vũ hỏi chuyện bài hát mới nhớ tới. Hộp quà đúng như Linh Vũ là album ca khúc chủ đề và bộ ảnh được đóng gói rất tinh xảo, chuẩn bị lấy CD ra nghe thử, hai mắt Linh Vũ lại toả sáng nhìn bộ ảnh, tư thế kia ── rất giống con chồn đói bụng ba ngày ba đêm gặp con gà…

      Nhậm Linh Vũ lục lọi từng cái từng hình, tiếng thét chói tai vang lên, Hà Nhạc Nhạc khỏi lo lắng hàng xóm chung quanh có thể lại đây gõ cửa hay . Bộ ảnh chụp kia và Mục Duy đều xem qua, vì thế có thể giải thích được tâm trạng bây giờ của Nhậm Linh Vũ. Tần Chi Tu chỉ ngoại hình, khí chất thanh thuần hơn nữa với kỹ thuật của Mục Duy, bất kể là biển xanh trời xanh hay là sô pha, Tần Chi Tu thuần mỹ vạn phần câu dẫn làm cho người ta đành lòng vây bẩn lại thể khống chế ảo tưởng nhúng chàm , lại vì ý tưởng tội ác của bản thân mà cảm thấy thẹn.

      khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc Nhạc lặng lẽ lên tia ngượng ngùng ── Linh Vũ nhất định thể tưởng được, là nữ nhân của Tần Chi Tu.

      “A, a a a a ──” Tiếng thét chói tai quái dị thảm thiết xen lẫn hưng phấn của Nhậm Linh Vũ trực tiếp đem Hà Nhạc Nhạc nhớ lại ký ức kiều diễm kéo về.

      “Xảy ra chuyện gì?”

      Vẻ mặt Nhậm Linh Vũ kinh hách quá độ nhìn Hà Nhạc Nhạc, ngón trỏ run run chỉ vào bộ ảnh. Hà Nhạc Nhạc tiến lên nhìn chút, trong lúc nhất thời hiểu được, bởi vì Linh Vũ chỉ vào bức ảnh kia chỉ có phần ba ở dưới có hình ảnh, phần mảnh tối thui. Nhìn kỹ vào phần ba hình ảnh kia, nhất thời đỏ mặt, là, là hình ảnh ngày đó Tần Chi Tu hôn sô pha! phần ba hình ảnh lộ ra kia là cánh tay Tần Chi Tu ôm , quần áo bên hông và cánh tay đều cởi ra, lộ ra mảnh da thịt ngay thắt lưng bóng láng mê người.

      Bản đầy đủ xin chờ album mới của Tần Chi Tu ‘Thiên đường trong gang tấc’ ra mắt.

      Thấy dòng chữ bộ ảnh kia, Hà Nhạc Nhạc dở khóc dở cười. Làm như thế kích thích khẩu vị của fan mà, giống như nghe được nội tâm kêu rên phát ra của ngàn vạn … khó trách Mục Duy ảnh chụp lộ ra hờ hững như vậy đổi lấy 30% lượng tiêu thụ, như thế fan chờ đến nghẹn, chờ khi album ra bản đầy đủ thị trường, chắc chắn đám fan cuồng đó bất chấp tất cả để có được toàn cảnh ‘hình ảnh nóng bỏng’ đó…

      “Nhạc Nhạc! Cậu, là cậu đúng hay ? Cậu cùng với Tần Chi Tu, cậu với ở cùng chỗ với nhau?” Nhậm Linh Vũ kinh hỉ hỏi.

      , phải, sao lại có khả năng đó, chỉ là chụp ảnh mà thôi.”

      ?”

      “Thực!” Hà Nhạc Nhạc chữ cường điệu .

      “Như vậy a, nhưng mình cảm giác đối với cậu rất đặc biệt. Tuy rằng đương với thần tượng áp lực rất lớn, nhưng nếu như đúng với lời của Tần Chi Tu… Đừng nhìn dáng vẻ kiểu như ‘Chưởng môn phái mỹ nam’, nhưng mình tin tưởng nếu như ai, nhất định bảo vệ tốt ấy. Vì thế… có cơ hội nên bỏ qua nha!”

      Hà Nhạc Nhạc dở khóc dở cười.

      “A ──” Nhậm Linh Vũ đột nhiên nhớ tới cái gì đó, “ đến đây, cậu biết ? Lão đại ở thành phố S đó!”

      “Cậu, sao cậu biết?” Chuyện Lê Dĩ Quyền chính là L, vẫn do dự biết có nên cho Linh Vũ biết .

      “Mình hỏi mà! Từ sau khi cậu vào NG, lão đại cho dù login cũng toàn để . Mình liền cảm thấy đáng tiếc a, nghĩ lại nếu như ở gần chút, hai người các cậu chừng có cơ hội phát triển đó, vì thế mình liền với lão đại, kết quả quá trùng hợp! Lão đại ở cùng thành phố với tụi mình nha! Thế nào? Có muốn mình thử hẹn với lão đại hay ?”

      “Linh Vũ, ra…” Hà Nhạc Nhạc vừa định ra chân tướng, nhưng lại cảm thấy có chỗ đúng, “Cậu vừa mới ai với ai có cơ hội phát triển vậy?”

      “Đương nhiên là cậu cùng với lão đại! Toàn bộ NG đều biết lão đại có cảm tình với cậu, ở dưới toàn lén lút gọi cậu là chị dâu à. Mình nhiều lần ám chỉ cho cậu biết lão đại có ý với cậu, lần cậu cũng nghe đúng ?” Nhậm Linh Vũ thấy vẻ mặt Hà Nhạc Nhạc mờ mịt, gì nhìn lên trời.

      “Mình…” Hà Nhạc Nhạc á khẩu trả lời được.

      Ngày đầu tiên đến khách sạn làm, vốn là chuyện chờ mong lâu, có chút mất hồn mất vía. theo người mới vào cùng lúc làm thủ tục, lấy đồng phục, tham quan khách sạn, nghe tập huấn… Chuyện này tuy rằng cái cũng làm sai, nhưng trong lòng vẫn hỗn loạn chịu nổi.

      Linh Vũ L có cảm tình đối với , còn muốn tác hợp với L, nhưng Linh Vũ thích Lê Dĩ Quyền từ sớm, bây giờ nếu như cho Linh Vũ biết L chính là Lê Dĩ Quyền… Trời ạ!

      Đầu đau muốn nứt ra, Hà Nhạc Nhạc khó chịu đỡ trán.

      Giữa trưa lấy cớ cùng ăn cơm trưa với Linh Vũ, vất vả mới đợi đến buổi tập huấn buổi chiều kết thúc, đần độn chen phương tiện giao thông công cộng đường về thẳng nhà. biết có phải ở xe bị lung lay nhiều quá hay , lúc xuống xe suýt nữa ói ra hết rồi, vào cổng nhà trọ như mây, nghĩ cuối cùng cũng có thể về nhà nằm nghỉ chút rồi, lại phát bản thân quên thuận đường mua đồ ăn về luôn…

      Nên lên lầu nghỉ ngơi chút rồi mua đồ ăn nấu cơm hay là bây giờ trực tiếp quay đầu mua đồ ăn? Đầu óc hoàn toàn rối loạn, mệt mỏi thở dài hơi.

      Ông trời chưa chấm dứt khảo nghiệm với sao? Nhưng mà… cái gì cũng được, cho dù là muốn lần nữa trải qua ba tháng kia, cũng muốn Linh Vũ có liên quan đến khốn cảnh rối rắm này!

      Vẫn là… mua đồ ăn trước thôi.

      Quay đầu lại ra cổng, Hà Nhạc Nhạc tùy tiện liếc mắt nhìn các loại xe di chuyển trước chợ, chừng bảy tám bước đột nhiên dừng lại, trong đầu giật mình tỉnh táo lại.

      , hình như vừa mới thấy… Hà Nhạc Nhạc cứng ngắc quay đầu nhìn lại ── chiếc xe mô tô màu đen uy vũ đứng ràng ở đó!

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 192: Tuyệt đối thể có thể

      , tuyệt đối có khả năng… Trùng hợp.

      Kiên trì tiếp, nhưng mới vài bước Hà Nhạc Nhạc vẫn có cách nào lừa mình dối người, quay người trở lại về phía chiếc xe mô tô ──

      “Hi, chủ nhân của mi sao lại ném mi ở chỗ này rồi?” Nhìn chiếc xe mô tô trước mắt với vẻ cam chịu, Hà Nhạc Nhạc tự lẩm bẩm vui đùa.

      “Chờ em a.” Phía sau, giọng vang lên.

      Như gió xuân ấm áp, như dòng suối mát mẻ, nghĩ, khi gặp lại người trong bọn họ nhất định có khả năng sợ hãi kháng cự đến mức run rẩy, nhưng mà, lại có.

      Xoay người nhìn về phía nam nhân tuấn phía sau, quần áo màu đen bó sát lãnh khốc mười phần, vai lên đeo cái balo du lịch khá cũ, mỹ mạo vẫn làm người ta động tâm như trước, nhưng đôi mắt khóe miệng chứa đầy ý cười lại làm cho mắt người ta say mê.

      …” Sao lại ở chỗ này? Tìm em sao? Sao lại biết em ở chỗ này? Mục Duy cho biết sao?

      Rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng Hà Nhạc Nhạc nhìn quanh bốn phía, lời cũng chưa hết, lên cầm lấy nón bảo hiểm của , rồi mới lôi kéo cánh tay của vội vàng lên lầu.

      Tên này rốt cuộc có tự giác là thần tượng hay vậy! Lúc trước ở tỉnh chạy loạn cũng thôi , người ta nhìn thấy cũng chỉ nghĩ là dáng vẻ giống nhau, còn ở trong thành phố lúc nào cũng có thể bị người ta nhận ra! Huống chi nơi này còn là khu vực gần bên trường đại học, ngại fan sinh viên của quá ít hay sao?

      ──” Hà Nhạc Nhạc vừa muốn mở miệng.

      “Toilet ở đâu?” Tần Chi Tu tùy tiện đem balo để ở bên cạnh tường, nhìn xung quanh chút, liền về phía toilet.

      “Haiz!”

      Thở dài, Hà Nhạc Nhạc đem balo của Tần Chi Tu đặt ở bàn , đến phòng bếp nấu nước, nghe tiếng tạp của bếp điện, đầu càng đau hơn.

      Bụng vừa đau vừa trướng, ngực cũng thấy hơi tức tức, nhịn được phải nôn khan hai cái, Hà Nhạc Nhạc đánh đánh mấy cái vào ngực để kiềm cảm giác buồn nôn.

      “Xảy ra chuyện gì vậy?” Tần Chi Tu vừa ra tới chỉ thấy khuôn mặt nhắn của nhăn lại, đấm đấm ngực.

      sao, … tìm em sao???”

      “Ừ, có thể chuyển tới nơi này ?”

      Hả??? A?

      Tần Chi Tu vẻ mặt vô tội đến gần Hà Nhạc Nhạc, giữa đôi mi là vẻ thản nhiên lo lắng với buông bỏ được, “Em phải rời khỏi sao?”

      câu, nghe như dao cắt vào tim.

      Sắc mặt Hà Nhạc Nhạc trắng nhợt, đẩy Tần Chi Tu ra chạy thẳng đến toilet, gục ngay bồn cầu nôn khan ngừng.

      “Nhạc Nhạc, em… Có em bé hả?”

      Lại thêm câu, làm người ta sợ hết hồn.

      Tần Chi Tu rút khăn tay lau miệng giúp Hà Nhạc Nhạc, kéo bàn tay bé của về phía cửa. “ dẫn em bệnh viện.”

      , !” Hà Nhạc Nhạc hoảng sợ lùi về sau.

      “Nhạc Nhạc.” Tần Chi Tu nhàng ôm Hà Nhạc Nhạc, “Đừng sợ, có việc gì.”

      , phải!! ” Hà Nhạc Nhạc nuốt nuốt nước miếng, cố gắng tỉnh táo lại. vẫn đúng lịch uống thuốc tránh thai, hơn nữa mười ngày trước kinh nguyệt của vừa mới hết, có khả năng mang thai, cho dù là nôn nghén cũng có khả năng sớm như thế! Vì thế ── tuyệt đối có khả năng!

      Tự trấn an bản thân thiếu chút nữa bị doạ đến mức tim ngừng đập, Hà Nhạc Nhạc thở phào hơi, hơi hơi đẩy Tần Chi Tu ra, động đậy.

      “Chi Tu ── ”

      “… Đừng lo lắng, có việc gì.” Vỗ vào lưng Hà Nhạc Nhạc, lần đầu tiên Tần Chi Tu cố gắng thử an ủi người khác.

      Cảm nhận được giọng chân thành tha thiết hề lẫn tạp chất của , trong nháy mắt Hà Nhạc Nhạc có chút tham lam, nhưng vẫn kiên định dùng lực kêu buông ra.

      phải, em có mang thai, em chỉ có chút say xe mà thôi.”

      ?”

      “Ừ.”

      “Vậy… có thể ở lại ?”

      “...” Chủ đề của sao lại chuyển nhanh như thế chứ!

      Sáng sớm, ngày hôm sau.

      Tắt chuông báo di động, Hà Nhạc Nhạc giãy dụa đứng dậy, đầu vẫn có chút ong ong, nhưng bụng khó chịu nữa. Chờ đến khi hơi hơi tỉnh táo, do dự chút, vẫn đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới lầu ── xe mô tô biến mất.

      Cuối cùng… rồi sao?

      Hà Nhạc Nhạc than tiếng. Tuy rằng rất có lỗi với Tần Chi Tu, nhưng chỉ có thể dùng phương thức này để bảo vệ bản thân. cũng nghĩ tới Tần Chi Tu đến tìm , còn muốn ở chung với bên ngoài nữa!

      Lúc ấy muốn gọi điện cho Quý Tiết, kêu người đại diện Quý Tiết này đến đem về, nhưng lấy điện thoại ra mới nhớ, chỉ chừa lại số điện thoại của Mục Duy và Tần Chi Tu, những người khác đều xoá hết cả rồi.

      Gọi điện thoại cho Mục Duy?

      “Em muốn đuổi sao?”

      Giọng Tần Chi Tu giống như mang theo ma lực, mỗi câu đều làm lòng của dao động, đều làm người khác thầm nghĩ phải thoả mãn cầu của !

      “Chi Tu, em… vì sao muốn chuyển tới nơi này?”

      “… Người nhà nên ở cùng chỗ, phải sao?”

      “Đúng, có thể nhưng mà chúng ta ── ”

      Nhìn đôi mắt thống khổ cùng với khát vọng thâm sâu của Tần Chi Tu, Hà Nhạc Nhạc nổi nửa câu sau, nhưng mà ── đầu đau quá, bụng cũng là khó chịu, tất cả đều đần độn như là ở trong mơ.

      “Hôm nay em thoải mái, nếu hôm nay về trước , lần khác chúng ta chuyện sau được ?”

      Thấy Tần Chi Tu lời nào, Hà Nhạc Nhạc hung hăng tới mở cửa ra. Hồi lâu sau, Tần Chi Tu mới cầm balo và mũ bảo hiểm ra khỏi cửa ──

      “Thực xin lỗi, quấy rầy.”

      giọng xin lỗi, lại giống như búa tạ nặng ký gõ vào trong lòng Hà Nhạc Nhạc, làm cho suýt nữa mở miệng giữ lại.

      ! được! Cuộc sống của vất vả mới trở về quỹ đạo, thể giẫm lên vết xe đổ. Bọn họ… phải người có thể trêu chọc.

      Sau khi đóng cửa lại, luôn luôn đứng chờ, chờ tiếng động cơ xe mô tô vang lên, nhưng có. ngừng tìm việc làm, cố gắng để cho bản thân thèm nghĩ đến bộ dáng mất mát kia của Tần Chi Tu nữa, cho đến cuối cùng phải trùm chăn che kín đầu ép bản thân ngủ để trốn tránh!

      nghĩ tới bản thân thực ngủ mất a…

      Trong lòng thể thoát khỏi áy náy, Hà Nhạc Nhạc vừa xoa huyệt thái dương vừa rửa mặt, tối hôm qua dám ra khỏi nhà, đồ ăn mua, cơm tối cũng làm. Mặc quần áo công sở mang tất chân rất quen thuộc vào, kẹp mái tóc dài lên gọn gàng, nhìn bộ dáng xa lạ của bản thân trong kính, Hà Nhạc Nhạc hé ra chút tươi cười.

      Mặc kệ thế nào, có thể cười phải cười.

      Sắp xếp thoả đáng, Hà Nhạc Nhạc mở cửa phòng ra.

      Bịch bịch ── vật thể màu đen nặng nề ngã vào chân .

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Mọi người đoán Nhạc Nhạc có em bé hay ? :yoyo20:

      Chương 193: Ăn ở Thôi Thôi Hương ( biết dịch thế nào luôn -- hình như là tên quán ăn)


      Ngày hôm sau làm, Hà Nhạc Nhạc khóc ra nước mắt.

      Nhưng may mắn là ở tại tầng cao nhất, phòng đối diện lại là nhà kho của chủ nhà có người ở, nếu hôm nay có chuyện gì cũng đoán được rồi!

      Tần Chi Tu vậy mà lại ngồi ở bên ngoài cửa nhà đêm??? Xe mô tô phải bị lái , mà là bị trộm!

      Đây là chuyện gì vậy trời!

      “Thực xin lỗi…” Nửa nằm ở cái giường đơn nho của Hà Nhạc Nhạc, Tần Chi Tu áy náy .

      Hà Nhạc Nhạc cau mày, thử độ ấm trán , nóng, nhưng nhìn dáng vẻ mệt mỏi cả người của , biết có phải sốt hay ! lại chết sống chịu bệnh viện, vừa cầm lấy điện thoại liền xin lỗi đứng dậy dáng vẻ muốn rời , khiến cho áy náy muốn chết.

      cần Quý Tiết tới đón sao?”

      Tần Chi Tu lắc đầu, “Album hoàn thành. Thực xin lỗi, , chỉ muốn ở gần em chút.”

      Lời tự nhiên vô cùng của làm cái mũi Hà Nhạc Nhạc lên men. Mặc kệ hành vi của cổ quái hợp lẽ thường, nhưng lại biết bình thường, bình thường là !

      ở trường hợp thích hợp ra lời thoả đáng, đối với khát vọng tình thân của phát ra tín hiệu sai lầm!

      Đúng vậy, sai lầm rồi, thể mắc lỗi thêm nữa.

      “Chi Tu, nếu như còn có tinh thần như thế, chúng ta chuyện …”

      “... lập tức , quấy rầy em nữa. Hoặc là em làm trước , khi nào đóng cửa giúp em. Thực xin lỗi…”

      Những câu ai oán, Hà Nhạc Nhạc khẽ cắn môi. , thể hại người hại mình.

      “Nên xin lỗi là em. Em…” biết đối với hai chữ ‘người nhà’ lại có chấp niệm sâu như thế, nghĩ tới xúc động nhất thời của bản thân lại làm nghĩ thành thực! “Thực xin lỗi, , …”

      Hít sâu hơi, “Chi Tu, nhất định tìm được người nhà muốn, có rất nhiều rất nhiều người nhà . Nhưng mà…”

      “Nhưng mà em cần đúng ?” Tần Chi Tu thản nhiên cười cười, “Nhưng mà đến em cũng cần, sao em lại xác định người khác cần đến chứ?”

      có nhiều fan như vậy, nhiều người như vậy ── ”

      “Bọn họ cũng thực biết . Thực … là người, cha mẹ lấy cái chết để gạt bỏ, là người ai thực nguyện ý tới gần.”

      , phải!” Hà Nhạc Nhạc vội vàng phủ định.

      Tần Chi Tu nhìn về phía Hà Nhạc Nhạc, khóe miệng hàm chứa ý cười, ánh mắt lại trống rỗng. “ sao, quen rồi.”

      , phải như vậy…” Đừng như vậy, đừng bức , đừng lộ ra biểu cảm như vậy.

      “Đừng khóc!!” Tần Chi Tu chìa tay lau nước mắt mặt Hà Nhạc Nhạc nhịn được chảy xuống, trấn an , “ sao, sao đâu. cần khó xử.”

      Cuối cùng khẽ vuốt mặt , đứng dậy mặc áo khoác mang giày về phía cửa phòng.

      “... Tần Chi Tu!” Hà Nhạc Nhạc nhắm mắt lại, ngay cả khi biết bản thân ra giả vờ ngớ ngẩn, là tự chui đầu vào rọ, nhưng mà ── muốn trong cuộc đời của mình để lại áy náy sâu sắc như thế, “Em muốn.”

      Mặc kệ sau này… từng bước, tính từng bước vậy.

      nên sớm giác ngộ, khi vào nhà trọ kia, gặp được đám người bọn họ, cuộc sống của sớm phải mình nữa.

      Phía sau , Tần Chi Tu chậm rãi xoay người, trong đôi mắt đong đầy dáng vẻ thoải mái muốn xa rời.

      Đây là lần đầu tiên giả vờ khỏe, giả vờ đáng thương…

      Ôm lấy mềm lòng, dịu dàng hôn lên nước mắt của , vừa định hôn lên môi , lại bị bàn tay bé của ngăn lại.

      ràng trước, là người thân, phải tình nhân. , thể chạm vào em giống như trước được.” Hà Nhạc Nhạc cường điệu .

      “… ừ. Vậy có thể ngủ chung chỗ ?”

      “Đương nhiên được!”

      “Vậy, có thể ngủ ở dưới đất ?”

      “... Cũng tất cả người nhà đều ở chung chỗ, , về nhà trọ trước , đừng làm Quý Tiết lo lắng.”

      lén chạy đến đây.”

      “…”

      mang tiền.”

      “…”

      “Em muốn đuổi sao?” Đôi mắt trong sáng đáng thương hơi gợn sóng. “Em mặc váy nhìn đẹp lắm.”

      Trời ơi! Cho sấm sét đánh chết để quên luôn !

      Buổi chiều Hà Nhạc Nhạc đến khách sạn để tập huấn tiếp, đối với việc buổi sáng xin phép, người phụ trách người mới tuy rằng quản lý có phê bình gì hết, nhưng ánh mắt nhìn có bất mãn rệt, chỉ có thể thành khẩn xin lỗi, chuyên tâm nghe huấn luyện hơn nữa, rồi mới tìm người khác mượn tư liệu bổ sung lại chương trình huấn luyện buổi sáng xin vắng.

      Buổi tối khi về nhà, rất bất ngờ là, Tần Chi Tu làm xong cơm tối rồi! Tuy rằng cho muối hơi nhiều, rau xào có chút nát, nhưng ăn rất ngon.

      mua đồ ăn có ai nhận ra sao?”

      đội mũ lưỡi trai em mua cho .”

      Ách… đội mũ vào liền nhận ra???

      “Còn có khẩu trang.”

      “…”

      Nhìn dáng vẻ Hà Nhạc Nhạc gì, Tần Chi Tu nhếch miệng cười, hàm răng chỉnh tề trắng noãn lóe sáng chói mắt.

      Nhìn thấy tươi cười như vậy, Hà Nhạc Nhạc cũng chỉ lắc đầu cười cười.

      phải mang tiền sao?”

      lấy tiền em để lại ở nhà mua.”

      “…”

      “Cái đó, còn thừa mười ngàn.”

      “Tần... Sửa!”

      Trong phòng có tivi, Hà Nhạc Nhạc cũng có thừa tiền lắp Internet, vốn dĩ kế hoạch buổi tối của chính là thư viện của đại học đối diện xem sách, ngẫu nhiên đọc sách, nhưng bây giờ Tần Chi Tu… Tần Chi Tu vừa nghe ‘kế hoạch’ của lại cảm thấy rất hứng thú, trời vừa tối liền hối ra khỏi cửa.

      Trái tim của !

      Dọc theo đường đều túm Tần Chi Tu hướng chỗ tối vào, vất vả mới đến được ngoài cửa thư viện, tâm dám vào! cùng Tần Chi Tu đó! rất sợ hãi có người để ý!!

      Cũng may dọc đường có chuyện gì xảy ra, bọn họ tìm chỗ ít người ngồi vào, cuối cùng ở đó đọc sách cả đêm, trước khi thư viện đóng cửa mới xen lẫn vào đám người ra ngoài.

      “Ngày mai chúng ta nữa nha?”

      “Chú của tôi ơi, người tha cho con mà!”

      Đêm, Tần Chi Tu rất vui vẻ, Hà Nhạc Nhạc nề hà nhìn nửa ngày, để gối ôm ở giữa giường. đợi Hà Nhạc Nhạc đổi ý, Tần Chi Tu liền giống như đứa ôm mền lên giường, chiếc giường nho đơn độc trong nhất thời bị nhét đầy. Chờ đến sáng khi Hà Nhạc Nhạc tỉnh lại, Tần Chi Tu chui vào chăn của .

      biết mà. có cách nào từ chối .

      Cứ mặc … chờ khi gặp được đúng người, tự nhiên chủ động rời khỏi . Mà , dù sao cũng được. Ba tháng trước khi nhận mệnh vào nhà trọ, cũng thể đương và có hôn nhân bình thường giống bất kỳ người nào.

      Cố gắng mỗi ngày tốt hơn, đây là điều duy nhất có thể làm.

      “Nhạc Nhạc, mình còn chờ cậu ăn cơm trưa với mình đó! Vừa làm vội vàng như vậy sao?” Buổi sáng, tin nhắn Linh Vũ gửi tới.

      Hà Nhạc Nhạc cười cười, “11 giờ rưỡi mình tập huấn xong, ăn ở đâu vậy?”

      “Ha ha! Mười hai giờ đến Thôi Thôi Hương ăn nha! Sư phụ của mình mời!”

      Lời của tác giả: Khụ khụ ~~ Mặc dù Tần tiểu tử ở nhà trọ là người cuối cùng được ăn thịt ~ nhưng là người đầu tiên có vị trí an ổn đó ~ hầu như có vấn đề gì ~ về Đỗ Vi ~ rất nhanh xong thôi...

    5. Ttnguyen

      Ttnguyen New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      15
      :yoyo40:Sao chi tu lại ngây thơ như thế này

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :