1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nỗi lòng hoa tầm gửi - Thập Lục Nguyệt Tây Qua

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Tác giả: Thập Lục Nguyệt Tây Qua
      Thể loại: 3S - trọng sinh - sủng - HE
      Tình trạng bản gốc: 73/73
      Lịch đăng: 1c/tuần


      Văn án:
      Tô Đường sống lại.
      Còn có khuôn mặt đẹp thời thượng bốn nghìn năm khó gặp.

      Kiếp trước sống lang thang, ‘cành’ nương tựa.

      Nhưng đời này gặp được người đàn ông có thể loại bỏ sợ hãi, đau khổ cho mình, khiến có ‘cành’ mà nương nhờ.

      "Em muốn gì?" Em muốn...

      vĩnh viễn tốt với em.

      Tô Đường cắn môi, cặp mắt mông lung sương mù, thận trọng .

      Người đàn ông cười khẽ, nâng chiếc cằm trắng nõn của lên:
      " Sao lại thể? "

      Rồi dùng nụ hôn giam lại.

      Tô Đường là hoa tầm gửi, dây dưa quấn chặt lấy người đàn ông kia. Người đàn ông đó là ánh nắng, là mưa sa, là đất để sinh trưởng. Rắc rối dây dưa mà leo lên , dựa vào .



      Lời edit: Bộ này có nhà khác làm nhưng drop. Em reup lại và bắt đầu edit tiếp ạ many thanks
      Last edited: 21/1/19

    2. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 1:
      Edit: Đào Sindy

      Tô Đường vừa có ý thức, bên tai truyền đến tiếng "chát" thanh thúy, vang dội, mạnh mẽ, cả người bị đánh cho ngã lăn ra đất, gương mặt truyền đến đau đớn, bên lỗ tai bị đánh vang lên tiếng ông ông. Lực tay của đối phương rất lớn, bên trong sức mạnh đó lộ ra tàn nhẫn, như là ước gì tát phát cho chết luôn, cần nhìn đến miệng bị rách chảy máu.

      Tô Đường nhịn được nghĩ, phải tại chết rồi sao, bị bạn trai Quý Tử Khiêm hại chết. Nhưng tại sao bây giờ còn cảm nhận được đau đớn.

      Lúc này ý thức của Tô Đường còn ràng, lại bị người ta đánh, vô ý thức thào : "Đừng đánh tôi."

      Đối phương hung tợn : "Đánh mày đó!"

      Mặt Tô Đường đau rát, nhưng trừ cái đó ra, đầu càng đau hơn.

      Giờ phút này, trong đầu hỗn loạn vô cùng, có đoạn trí nhớ thuộc về điên cuồng ập đến.

      Đó là thuộc về ký ức nguyên thân Tô Đường.

      "Sao mày chết ? Sao chết chung với người mẹ vợ bé của mày ? Mày còn sông làm gì?"


      Đánh cái tát, đối phương vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, lại bước lên nắm lấy tóc , sức lực mạnh mẽ cứ như lát sau kéo rách da đầu .

      Tô Đường vô lực vật lộn phen, nhưng lại trùng sinh vào thân thể này mới chỉ vừa mười sáu tuổi, cánh tay bắp chân , căn bản có khí lực gì, vả lại nguyên thể được nghĩ ngơi tốt vài ngày, cho nên sao có thể chống cự lại bác người cao sức lớn quen khổ cực cơ chứ?

      Trước mắt người trung niên này là bác tướng mạo hung ác, ánh mắt ngoan lệ, nhìn qua giống như lần đầu làm loại chuyện này.

      Bà ta cười lạnh tiếng, tiếp tục dùng giọng chói tai quát mắng: "Mày càng lớn càng giống khuôn mặt hồ ly vợ bé của mẹ mày. Nhìn qua biết phải thứ gì tốt. Bà đây đến để thay trời hành đạo!"

      xong bàn tay linh hoạt lại chát chát chát thêm vài tiếng.

      Bàn tay nhanh như gió, lộ ra cảm giác hung ác khiến người ta sợ hãi.

      Tô Đường bị bà ta đánh đến cả người choáng váng, nước mắt sớm đảo quanh trong hốc mắt.

      buồn bã cầu xin tha thứ, nhưng cơ bản là có chút tác dụng nào, bác trung niên này ngược lại đánh càng mạnh, càng nặng hơn.

      Ánh mắt Tô Đường xuyên qua sương mù mông lung, nhìn thấy cuối hẻm có những chiếc xe cao cấp đậu. Cửa sổ ghế sau xe đóng lại, mặc dù khoảng cách có chút xa, nhìn hoàn cảnh bên trong, nhưng vẫn có thể tưởng tượng được, ngồi trong đó ắt hẳn là phu nhân ăn mặc cao quý ưu nhã, giờ phút này giương mắt bình thản nhìn chăm chú tình huống bên này.
      Trong trí nhớ tiếp thu ban nãy, biết, người phụ nữ kia là Trầm Oánh, vợ của cha ruột thân thể này.

      Cũng là người phụ nữ hận mẹ con thân thể này đến thấu xương.

      Trầm Oánh... Cái tên này vô cùng quen tai. Nhưng Tô Đường có thời gian suy nghĩ Trầm Oánh là ai. Bởi vì đau đến còn tâm trạng gì.

      Bác trước mặt, thù oán với , trước đó hai người chưa bao giờ gặp nhau, lại chặn thân thể này trong hẻm , chẳng qua nghe theo mệnh lệnh của người phụ nữ trong xe mà thôi.

      Người phụ nữ kia, đến cùng cho bác trung niên bao nhiêu chỗ tốt, để bà ta làm như thế với bé mười sáu tuổi. Coi như cầu xin, cũng có tác dụng gì?

      Tô Đường muốn ôm chặt mình, để giảm thương tổn, nhưng đối phương chờ kịp phản kháng, bàn tay trước mắt lưu tình chút nào.

      cắn môi mình, khiến nó chảy máy, mới miễn cưỡng để mình phát ra tiếng kêu khổ sở.

      Nước mắt thuận theo khuôn mặt rơi xuống từng giọt.

      biết qua bao lâu, rốt cục bác mới dừng động tác lại.


      Tôm Thỏ, bornthisway011091, Chris2 others thích bài này.

    3. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Tô Đường theo bản năng thở ra, nhưng giây sau, khi thấy động tác tiếp theo của bác , nhịn được hoảng sợ trợn mắt.

      Bởi vì đối phương biết lấy ra từ đâu cây chùy sáng bóng!

      Cây chùy phát sáng lên trong hẻm u tối khiến trong lòng cuồng loạn, chỉ có sợ hãi và sợ hãi bao trùm.

      "Bà muốn làm gì?" Sắc mặt Tô Đường trắng bệch, theo bản năng muốn lui lại, nhưng cả người đau nhức, sớm còn sức lực, giờ phút này chỉ có thể run rẩy hỏi.

      "Làm gì à? Đợi lát nữa mày biết thôi?" Bác cười lạnh trả lời. Bà ta nhe răng ra cười, nhìn ánh mắt Tô Đường, gống như con dê sắp bị làm thịt.

      Tô Đường hoàn toàn dự liệu được đối phương phát rồ đến vậy!

      Nhưng đối phương cho cơ hội chạy trốn, bà ta vừa xong, nhanh chóng đập lên mặt Tô Đường, sức lực rất lớn, gương mặt sưng vù của Tô Đường in thêm mấy dấu tay sâu.

      Bác cười gằn cầm lấy cây chùy, động tác nhanh chóng quệt mặt Tô Đường hai vạch, tạo ra hình dáng xấu xí đáng sợ. Đối phương ra tay rất nặng, miệng dao rất sâu, đầy lát, mặt Tô Đường thấm đầy máu.

      Mặt rất đau, toàn thân cũng đau nhức, cả người Tô Đường đau đến ngừng run rẩy.

      Máu tươi mặt xuống từng giọt, đầy lát, mặt đất hình thành vũng máu.

      Lúc này bác mới cảm thấy đủ, thu tay lại. Lúc bà ta rời , từ cao nhìn xuống nhìn xuống Tô Đường nằm mặt đất, mặt tỏ vẻ xem thường và khinh bỉ, miệng lạnh lùng : "Ai bảo mày sinh ra là con riêng? Lúc trước mẹ mày nên sinh ra mày!"

      xong, bà ta hung ác đạp Tô Đường cước, đứng bên cạnh ngừng chửi mắng, vừa nhanh chân khỏi hẻm này.

      Chiếc xa đậu cách đó xa, lúc này cũng dần dần lái . Người ngồi bên trong, giống như xem xong trò hề này.

      Cửa sổ xe khép lại, khiến người ta cách nào nhìn thấy vẻ mặt người ngồi bên trong tại thế nào.

      Trong hẻm chỉ còn sót lại mình Tô Đường.

      chịu đựng đau đớn kịch lệt, đứng dậy cẩn thận từng li từng tí ôm lấy đầu gối của mình, co người lại thành đoàn , chôn mặt giữa hai đầu gối, khẽ khóc thút thít.

      Lúc này hiểu hoàn cảnh của mình bây giờ.

      chết nhưng lại được trùng sinh. Trùng sinh lên người của bé mười sáu tuổi cùng tên với mình. Mà bé này, bị bác ban nãy đánh cho chết yểu.

      Tô Đường biết tại sao mình lại trùng sinh, nhưng nếu còn sống, đủ can đảm chết thêm lần nữa. Bởi vì chết, quá đau đớn.

      Khóc trong giây lát, Tô Đường ráng chống đỡ thân thể đứng lên, thấy vết thương mặt cần được xử lí sớm, nếu vì bị mất máu quá nhiều mà choáng váng.

      người đau đến chết lặng, rẻ trái rẻ phải ra khỏi hẻm vắng người, hoàn toàn dám lấy tay sờ mặt mình bây giờ.

      cần nhìn, cũng biết nó đáng sợ và chật vật đến cỡ nào. Máu hòa với nước mắt, ở mặt trộn lẫn vào nhau. Tô Đường lấy điện thoại cầm tay ra, muốn báo cảnh sát.

      Nhưng khi đến địa điểm xảy ra việc và những chuyện xảy ra, người đối diện lập tức cúp điện thoại.

      Tim Tô Đường như chìm vào nước đá. Lạnh đến toàn thân phát run.

      cố gắng đè xuống sợ hãi trong lòng, đến bệnh viện. Dựa theo kí ức của thân thể Tô Đường, biết trấn Giang Nam này lớn, trấn chỉ có bệnh viện, đến cũng mất mười mấy phút.

      trấn này, còn thân nhân nào, bởi vì chỉ còn lại mình mà thôi.

      Bây giờ chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình..

      Bởi vì mẹ của thân thể Tô Đường này qua đời vài ngày trước.

      Thân thể của mẹ nguyên thể Tô Đường tốt, nhưng đáng lẽ có thể sống thêm được mấy năm. Nhưng mấy ngày trước đó, nhà họ đột nhiên xuất đám người, vừa đánh vừa mắng mẹ con họ, còn đập hết đồ đạc trong nhà, đêm đó mẹ nguyên thể phát bệnh qua đời.

      Mẹ Tô Đường vừa chết, trong nhà còn nguồn knh tế nào.

      Tô Đường làm cho mẹ buổi tang lễ đơn giản, nhưng coi như đơn giản nhất cũng dùng hết tài sản trong nhà.

      Mà Tô Đường bây giờ là Tô Đường kia, trong người tại chỉ có mười tám đồng tiền.

      Nhất thời Tô Đường có chút bận tâm, cũng biết số tiền kia tại bệnh viện có đủ dùng hay .

      chung, là đủ rồi.

      Nhưng Tô Đường tại thể bệnh viện. Bởi vì, mặt thể để lâu, có thể cảm nhận được choáng váng vì mất máu quá nhiều.

      Vết thương mặt càng kéo dài, khả năng bị hủy dung càng cao.

      đường thỉnh thoảng có người dùng ánh mắt kỳ lạ dò xét , Tô Đường cắn chặt môi, tròng mắt cố gắng để mình nhanh hơn, nhanh hơn chút nữa.

      mặt loại cảm giác nóng bỏng. Cảm xúc xấu hổ, thẹn thùng xen lẫn. Khiến có cảm giác muốn khóc.

      Cũng may rất nhanh đến bệnh viện.

      : Vì bên kia làm gần xong rồi mà reup lại cũng mệt nên mọi người vào link đọc những chương cũ nhé :))
      https://truyenfull.vn/noi-long-hoa-tam-gui/
      Chris, Hale205SiAm thích bài này.

    4. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 55 -1:

      Edit: Tiểu Meow

      Khương Trì gửi tin nhắn xong mới đưa điện thoại di động cho Tô Đường, cười cười. Sờ sờ cằm, ra có chút ngoài ý muốn khi Địch Lộ như thế. Ít nhất lời này rất đúng ý mình, giờ phút này tâm tình tốt ~~~


      Tô Đường thực rất mệt mỏi, định chúc ngủ ngon với Khương Trì, đột nhiên liếm liếm môi, lên tiếng:

      “Bánh bao, câu này với em chưa?”

      Tô Đường mở to đôi mắt buồn ngủ mông lung, nghiêng nghiêng đầu, có chút thắc mắc hỏi lại:

      gì với em sao?”

      Khóe miệng Khương Trì gợi lên nụ cười tà khí, bất ngờ tới gần, từng chữ từng chữ vào lỗ tai tinh xảo của :

      " Em ... và tên của em ... đều ngọt giống nhau.”

      Tô Đường .. Tô đường.
      Đằng trước là mình.
      Đằng sau là Đường.

      mình với tô đường ngọt giống nhau gì đó sao?

      Cơn buồn ngủ của ngay lập tức vì những này của mà biến mất còn mảnh.

      Lúc này, đầu lưỡi của tên nào đó hề có dấu hiệu gì mà nhàng xẹt qua môi thiếu nữ, lưu lại cảm xúc ôn nhuận đó.

      Tô Đường kịp tránh, chỉ có thể để Khương Trì thực được ý đồ.

      Khương Trì liếm xong, lúc sau, chậm rì rì mà ngồi dậy, khẽ cười tiếng:

      “Bây giờ rút lại câu vừa rồi . Bánh bao, em so với " tô đường ", ngọt hơn nhiều.”

      Khương Trì theo bản năng mà nhấn mạnh hơn 3 chữ này.

      Tô Đường cắn môi dưới, chưa hoàn hồn, biết giấu mặt vào đâu, vội vàng lí nhí tiếng ngủ ngon rồi đỏ mặt trốn vào trong phòng của mình.

      Khương Trì đứng nguyên tại chỗ nhịn được mà thấp giọng cười.
      thuyt, hthuqttn, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    5. Tiểu Meow

      Tiểu Meow Well-Known Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      531
      Chương 55-2:

      Edit: Tiểu Meow

      Kì nghỉ Giáng Sinh và Năm mới qua , rất nhanh đến kì thi. Mà sau khi thi cuối kì 1 chính là hai mươi ngày nghỉ đông.

      Tuy rằng cấp 3 nghỉ đông nhiều như cấp 2 nhưng cũng coi như là kì nghỉ dài hạn. Vì vậy gần đến nghỉ đông, tất cả mọi người đều hứng thú bừng bừng.

      Thi xong, Địch Lộ mày ủ mặt ê, phen cầm tay Tô Đường:

      “ Nếu sai biệt lắm toán tớ nộp giấy trắng, lần này thi khó như vậy, làm sao bây giờ học bá T.T? "

      Thi cũng thi xong rồi, oán trời trách đất cũng có tác dụng gì. Tô Đường nghĩ nghĩ, nghiêm túc kiến nghị :

      “Địch Lộ, cho dù có nghỉ đông nhưng bạn cũng thể lơi lỏng, mỗi ngày đều phải ở trường học học tập tốt, cố gắng trau dồi kiến thức bị rỗng mới đạt kết quả cao, ví dụ như toán học.”

      Địch Lộ vừa nghe xong “A” tiếng, cả người tuyệt vọng nằm lên mặt bàn:

      “Vất vả lắm mới qua kì thi, kỳ nghỉ còn được nhàng.”

      Tô Đường trấn an mà vỗ vỗ cánh tay :

      “Kiên trì chút, đến năm tháng nữa là có thể thoải mái rồi.”

      Lúc này Địch Lộ mới thoáng cân bằng, tưởng tượng rất nhanh là có thể tốt nghiệp, trong lòng liền tràn đầy nhiệt tình và động lực. Đến mức này rồi, bây giờ còn chưa tốt nghiệp, tốt nghiệp xong hưng phấn cũng muộn.

      bé nhìn Tô Đường: “ Nếu trong kì nghỉ đông mà có bài nào hiểu, tớ có thể tới hỏi bạn ?”

      Tô Đường ừ tiếng.

      " Có quấy rầy đến bạn ?” Địch Lộ thử hỏi.

      Tô Đường lắc lắc đầu, sao lại nghe ra được thâm ý của Địch Lộ:

      , nghỉ đông chúng ta đều giống nhau, chuẩn bị ôm đề mà vượt qua nghỉ lễ.”

      Địch Lộ nhìn thoáng qua Khương Trì ngủ ngon lành bàn. lòng mà giơ ngón tay cái khen ngợi Tô Đường.

      Học bá chính là học bá, cùng thành phần học kém như bản thân giống nhau. đương cũng có thể học hành tử tế.

      Vừa qua nghỉ đông, Tô Đường cảm thấy thời gian Khương Ưng xảy ra chuyện ở đời trước càng ngày càng đến gần. nghĩ mình nên nhắc Khương Ưng chút, sắp tới nên làm nhiệm vụ.

      Nhưng gần đây Khương Ưng đều về Khương gia, trong lòng Tô Đường có chút nôn nóng, chờ được mà gọi điện thoại cho Khương Ưng. Nhưng người nghe phải là ông mà là phó quan. Cũng vì liên quan đến cơ vụ nào đó nên phó quan cũng nhiều lời, chỉ Khương Ưng ra ngoài, gần đây công vụ bận rộn.

      Tô Đường nhịn được mà lo lắng những việc đời trước có bị đẩy nhanh thời gian . Cũng may vào ngày thứ bảy, Khương Ưng cuối cùng trở về.

      Lúc Khương Ưng trở về, ngồi sô pha nhắm mắt dưỡng thần, Tô Đường ngồi xuống cạnh ông.

      Khương Ưng ngước mắt nhìn thoáng qua, phát , lại nhắm mắt lại.

      "Chú Khương, chú sắp làm nhiệm vụ sao?”

      Khương Ưng trợn mắt, liếc nhìn bé, “Trẻ con cần quan tâm những việc này.”

      Tô Đường cắn cắn môi:

      " Chú Khương, cháu giấc mơ. Trong đó cháu mơ thấy khi chú làm nhiệm vụ có khả năng có ít phiền toái. Mấy ngày này, cháu rất lo lắng.”

      Tô Đường thẳng rằng Khương Ưng xảy ra chuyện. biết vô cùng có khả năng xảy ra việc gì đó nhưng đối với Khương Ưng, chẳng qua là ảo ảnh mông lung trong mộng, thể xảy ra. Nếu vậy, tuy là nhắc nhkwr nhưng rất giống mình nguyền rủa người khác.

      Khương Ưng hề đem lời Tô Đường để trong lòng. Ông nhíu nhíu mi, nghiêm túc mà :

      “Tuổi cháu còn , ngày thường hãy tin theo khoa học, dân chủ. Nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan rất chính xác, logic, đừng quá mê tín.”

      Tô Đường nhất thời có khổ mà nên lời.

      Khương Ưng xong lúc lại lần nữa nhắm lại mắt, nhìn qua biết thể tiếp tục câu chuyện.

      Tô Đường nhấp nhấp môi, đứng lên, tiếp tục quấy rầy Khương Ưng nghỉ ngơi nữa.

      vẫn quyết định xuống tay từ phía Khương Trì. Nếu ấy khuyên Khương Ưng, khả năng hiệu quả tốt hơn.

      Nhưng mà tưởng tượng đến hai cha con Khương Trì Khương Ưng đều có tính cách quật cường giống nhau, nhất thời cảm thấy đau đầu. Nhưng cho dù thế nào chăng nữa, mình đều phải nỗ lực thay đổi kết cục bi thảm của Khương Ưng.
      thuyt, hthuqttnChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :