1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Phiên ngoại 14: Một đám tiểu hồ ly đáng


      Sau khi Tuyết Hoa sinh hạ hai tiểu hồ ly chờ tinh thần khôi phục lại, lập tức sử dụng thiên lý truyền thạch báo tin cho Lệ Nhi. Buổi chiều ngày hôm sau, thiên lý truyền thạch của Lệ Nhi đến, hóa ra thời gian Lệ Nhi sinh cũng sai biệt lắm, là một đôi huynh đệ.


      Tỷ muội các nàng thật sự là giống nhau quá rồi!


      Tuyết Hoa kinh ngạc nói.


      " phải lo lắng cho Lệ Nhi nữa rồi, nàng an tâm ở cữ." Hạ Lăng Vân cười nói. Hai tiểu hồ ly màu hồng chen chúc nhau sưởi ấm trong bụng mẫu thân, tìm kiếm sữa mẹ, Tuyết Hoa biến về hình người, mà nằm vào cái ổ mà người nào đó đã chuẩn bị sẵn cho mình chiếu ́ hai hài tử.


      Thê tử Cảnh Thanh Viễn là chồn tuyết vĩnh viễn già chết, ban ngày là chồn buổi tối mới biến thành người. Nàng chưa có con biết được tin Tuyết Hoa đã sinh ban ngày thường xuyên tới thăm Tuyết Hoa và hai hài tử.


      "Oa ô, oa ô" Hai thú con sau khi sinh một ngày đã mở mắt, khứu giác bắt đầu nhạy cảm... ngoại trừ Tuyết Hoa và Hạ Lăng Vân, những người khác nếu đụng vào cả hai sẽ kêu thật to.


      Chồn tuyết ở hình người nên cách nào nói chuyện, Uyển Trân lè lưỡi liếm một hồ ly con, lập tức hồ ly con ra sức oa ô gọi, nhanh chóng chui vào trong ngực Tuyết Hoa.


      Uyển Trân thấy hụt hẫng, nàng còn muốn mượn tiểu hồ ly của Tuyết Hoa để cảm nhận một chút cảm giác được làm mẫu thân, đáng tiếc hai tiểu hồ ly này quá thông minh, tiếp nhận huyết thống khác loài tới gần.


      Tuyết Hoa ngậm ̉ một tiểu hồ ly bắt con tới gần Uyển Trân, ra lệnh "Con ngoan ngoãn đứng bên cạnh Uyển Trân, được bò lung tung." Cảnh Thanh Viễn là đệ tử của Hạ Lăng Vân, hiện tại nhi nữ mà Hạ Lăng Vân sinh ra chính là thế hệ nhỏ nhất.


      "Oa ô, oa ô" Tiểu hồ ly bị mẫu thân ngậm trong mồm bất an uốn éo, nhưng lại dám bò , có vẻ như đã nghe hiểu ý tứ của mẫu thân.


      Kéo tiểu hồ ly vào trong ngực ấm áp của mình, Uyển Trân dịu dàng liếm nhẹ lông tơ mới mọc ra người tiểu hồ ly. Nàng vốn là người bình thường, vì muốn cùng trượng phu Cảnh Thanh Viễn thiên trường ̣a cửu, mới di truyền huyết mạch của tổ tiên. Có được tất có mất, nàng có thể cùng sống với trượng phu, nhưng thân thể nàng vĩnh viễn ở hình thái trung chuyển người- chồn, hơn nữa có cái gì thay đổi, kể cả mang thai.


      "Bọn nhỏ phải sớm tiếp nhận sự vật bên ngoài." Tuyết Hoa nghiêm túc nói, "Như vậy chúng mới có thể nhanh chóng trưởng thành."


      Nàng có trí nhớ của nữ nhân xuyên , nàng biết thời gian ấu kì của nàng thế nào, nhưng mà tín toán, từ lúc nàng sinh ra và gặp Hạ Lăng Vân khoảng sáu bảy ngàn năm thời gian. Nghĩ tới việc phải chiếu ́ hai tiểu hồ ly tới lúc chúng có thể độc lập sinh hoạt cần 2000-3000 năm thời gian, nàng rét mà run. Thời gian này quá dài nha!


      Một năm sau, hai tiểu hồ ly đã có thể trườn bò bốn phía Vong Trần Cư. Hai tiểu hồ ly rất đáng , co người đứng dậy giống như lai cuộn lông tuyết trắng. Tuyết Hoa rất thích đùa vui với hai con, chọc cho các con kêu oa oa ô ô. Hạ Lăng Vân nhìn, thường xuyên giận dữ nói, nàng nhỏ như các con sao? Có người làm mẫu thân như vậy sao? Uyển Trân còn ra dáng mẫu thân hơn nàng.


      Uyển Trân có việc gì sẽ lại chơi, hai tiểu hồ ly đã quen nàng, cũng đối xử giống như một người mẫu thân thứ hai.


      Hạ Lăng Vân là trưởng lão của Thiên Linh Môn, hài tử của hẳn vừa ra đời đã có bối phận cao. Chưởng môn hiện giờ là tằng tôn của Hạ Lăng Vân, hắn vô cùng nhiệt tình hỏi thăm đại trưởng lão thái sư tổ, muốn thiết đãi sinh yến cho tiểu sư thúc tổ và sư nãi nãi nội bộ Thiên Linh Môn ?


      Hạ Lăng Vân từ chối, nói người tu tiên chú ý những... điều này. Chưởng môn đành phải thôi. tuy hai tiểu hồ ly đầy một tuổi đã tổ chức qua ở Vong Trần Cư, nhưng những đệ tử Thiên Linh Môn có trực hệ sư thừa hoặc ngày thường lại gần đều nhao nhao đại lễ tới.


      Sau khi hai tiểu hồ ly được ba tuổi, thân thể cũng lớn nhiều, nhưng lông mao thì mọc nhiều hơn. Chúng đã hiểu những lời đơn giản mà phụ mẫu nói... sẽ dựa theo lời phụ mẫu sai bảo mà làm, chỉ là có chút ngốc, cần suy nghĩ một chút mới có thể làm chính xác được.


      Thiện hạ còn hồ ly nàng đáng như con nhà nàng?


      Tuyết Hoa ôm hai con tới dược viên bái phỏng Lục Mẫu Đơn tiên tử, kiêu ngạo tuyên bố.


      Tất nhiên là nhà ngươi rồi.


      Lục Mẫu Đơn cười phụ họa nói, sau đó ôm hai tiểu hồ ly cùng chơi đùa. Chơi chốc lát, nàng bỏ bọn nhỏ xuống đất để chúng bò xung quanh dược viên, chỉ dặn nữ nhi Tuyết Lan coi chừng.


      Dược viên có pháp trận phòng ngự, hơn nữa người ngoài thể tiến vào, hai vị mẫu thân liền ngồi dưới gốc cây đại thụ nói chuyện phiếm. Gần nửa ngày, Tuyết Lan ôm hai tiểu hồ ly dính đầy bụi đất, xem chừng chơi đã mệt trở về, cáo trạng nói: "Hai người bọn họ chạy khắp nơi còn cắn loạn, phá hủy rất nhiều thảo dược sinh trưởng." Bởi vì lo lắng hai tiểu hồ ly bị thương, nàng dám ngăn còn phải giúp chúng giải trừ nguy hiểm, cho chúng ăn thảo dược bậy.


      "Oa ô, oa ô ~~" Hai tiểu hồ ly nhảy khỏi khuỷu tay Tuyết Lan, một trái một phải nhảy lên đầu gối Tuyết Hoa gọi.


      "Ăn phải đồ vật hư bị đau bụng rồi hả?" Nghe hai tiểu hồ ly tố khổ, Tuyết Hoa lập tức khiển trách: "Các con biết là vật gì đã ăn bậy? Ăn lung tung sẽ đau bụng."


      "Oa ô, oa ô..." Hai tiểu hồ ly tiếp tục ngao ngao kêu gào, tủi thân.


      Tuyết Lan dung mạo của thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi tranh thủ nói: "Tuyết Hoa tỷ tỷ, ta vẫn xem chững chúng, hai tiểu hồ ly ăn đều là những thứ muội cho phép." Với tư cách là một tinh linh thảo mộc, lại sinh hoạt bên trong dược viên, Tuyết Lan và mẫu thân Lục Mẫu Đơn tiên tử giống nhau đều biết tất cả dược tính của đa số thảo dược.


      "Oa ô, oa ô" Hai tiểu hồ ly lập tức đứng lên kêu nho nhỏ, ý bảo Tuyết Lan còn cho hai đứa ăn rất nhiều trái cây ngọt.


      "Hai tiểu hồ ly tham ăn." Tuyết Hoa duỗi đầu ngón tay chỉ chỉ hai cái đầu nhỏ nói, "Các con tới làm khách, thế nào lại chạy khắp nơi quậy phá?" Nhìn hai đứa con khắp người bẩn thỉu nàng cũng đoán được cả hai chạy loạn chui vào bụi cỏ rồi. Theo cá tính của cả hai, những... thảo dược kia hơn nửa là bị phá hỏng.


      Lục Mẫu Đơn nghe đối thoại của ba mẹ con, che miệng cười: "Lần đầu tiên bọn nhỏ tới dược viên chơi, vô cùng tò mò, sẽ nghịch ngợm chút. Kệ thôi, Ngọc Chi sẽ dẫn người thu lại dược thảo bị phá, có thể sử dụng." Ngọc Chi là đệ tử thân truyền đắc ý nhất của Thanh Hoa chân nhân, bây giờ là quản sự dược viên.


      "Xin lỗi tiên tử, hai tiểu tử nhà ta phá hủy dược viên của người, lát trở về ta sẽ nói với Lăng Vân, để chàng tới hỗ trợ." Tuyết Hoa xấu hổ nói. Hai tiểu hồ ly nhà nàng cứ thấy đồ gì lạ lẫm cũng muốn cắn một cái, đồ ở Vong Trần Cư cũng bị hai nhóc cắn hỏng khá nhiều.


      "Hai đứa nghịch bẩn quá rồi, , chúng ta mang cả hai tắm rửa." Lục Mẫu Đơn mỉm cười nói.


      "Con ôm, để con ôm." Tuyết Lan vui vẻ ôm một tiểu hồ ly, nói, "Tuyết Hoa tỷ tỷ, muội giúp tỷ."


      "Được." Tuyết Hoa gật đầu, ôm một nhóc còn lại đứng dậy, ba người tới bên hồ Nữ Thần.


      "Oa ô, oa ô..." Hai tiểu hồ ly vui vẻ kêu. Chúng tuy nhỏ, nhưng biết bơi lặn, hơn nữa rất thích nước. Có lẽ do quá nhỏ, người lớn thường sợ xảy ra chuyện sơ xuất, nên thường giám sát rất chặt, cho phép hai nhóc lúc có người mà tự ý chạy tới hồ Nữ Thần.


      Hai tiểu hồ ly biết rõ, muốn nghịch nước thì phải ́ gắng khiến bộ lông mình bị bẩn. Vì vậy, trong thời gian ngắn, mỗi ngày cả hai đều nghịch cho toàn thân lấm lem, để phụ mẫu hoặc người khác thể dẫn cả hai tắm rửa.


      Vẫn là Hạ Lăng Vân tinh ý, phát hiện mánh khóe của hai bảo bảo, lấy một chậu gỗ ngưng tụ nước, nhét cả hai vào chậu gỗ tắm rửa, sau đó đổi mấy lần nước.


      Biết phụ thân nhìn thấu mưu kế của mình, hai nhóc đành phải ngoan ngoãn, ́ ý làm bẩn bản thân.


      Hai tiểu hồ ly mang lại nhiều tiếng cười cho Vong Trần Cư và Thiên Linh Môn, chỉ là chúng quá nhỏ, Hạ Lăng Vân lo lắng muốn mang các con tới đảo Hỏa Vân chơi. Lúc cả hai nhóc được bốn tuổi, Lệ Nhi, Lâm Vân Phàm, Lệ Quân Hoa, Thanh Đồng đột tới thăm phu thê hai người. Đồng thời mang các con của mình.


      Sáu tiểu hồ ly thoạt nhìn giống như đúc lần đầu gặp gỡ trong sân Vong Trần Cư. Bốn tiểu tử tới từ đảo Hỏa Vân thoạt nhìn rất thành thạo, hai tiểu hồ ly nhỏ luôn sống trong Vong Trần Cư nhìn thấy đời còn có những tiểu hồ ly khác giống mình như đúc, liền oa ô nhào tới, nhảy nhót nhảy nhót.


      "Oa ô, oa ô..." Sáu tiểu hồ ly tuyết trắng chen lấn thành một đoàn, cái mũi hít hít, hàm răng nhẹ nhàng cắn lẫn nhau, phát ra tiếng kêu vui sướng.


      "Thấy bạn mới, hai tiểu tử nhà ta lại điên cuồng lên rồi." Lệ Quân Hoa cười nói. Thân hình nàng vẫn như trước, giống như chưa từng sinh dục, Tuyết Hoa và Lệ Nhi cũng vậy.


      Thanh Đồng nhìn sáu tiểu thiên hồ, cười ngậm miệng được nói: "Nhà ta là hai mẫu hồ ly, tương lai các người cứ phải chạy theo cầu ta nhé. Nữ nhi nhà ta một nửa huyết thống thiên hồ, còn nhà hai người, tinh khiết bằng huyết thống nhà ta." Tuyết Hoa và Lệ Nhi hai tỷ muội sinh bốn nhóc ba đực một cái, cho nên tương lai phải cầu nhà hắn rồi.


      Lệ Quân Hoa hung hăng véo bắp đùi hắn nói: "Chàng nói cũng chả ai nghĩ chàng là người câm." Phụ thân của hài tử nhà Lệ Nhi Tuyết Hoa cũng là người kiệt xuất, thiên phú nữ nhi nhà họ tuyết đối kém nữ nhi nhà nàng.


      Tuyết Hoa liếc mắt nhìn Thanh Đồng cười ha hả nói: "Ta thèm để ý tới huyết thống... dù cho cháu ta còn là thiên hồ, ta cũng thấy tiếc nuối." Ở đây ba thiên hồ, với sáu tiểu thiên hồ cũng chỉ có Thanh Đồng huyết thống tinh khiết, hắn là thiên hồ tinh khiết cuối cùng của đại lục Ngũ Nguyên rồi. Dù nữ nhi hắn cùng con các nàng thành đôi, hài tử ra đời là hình thái hồ ly, cũng vẫn phải là tiểu thiên hồ tinh khiết.


      Lệ Nhi so với lúc còn thiếu nữ đã trầm ổn hơn nhiều, nghe vậy cũng nói chuyện, chỉ mỉm cười. Có lẽ ở đảo Hỏa Vân, Thanh Đồng thường xuyên nói về vấn đề giới tính nữ nhi.


      Ba cặp phu thê ngồi trong sân uống trà nói chuyện phiếm, nhìn sáu tiểu thiên hồ đùa giỡn trong sân.


      Lệ Nhi nhìn đám nhỏ nói: "Tuyết Hoa gần đây ta đặc biệt nhớ phụ thân, tỷ ở trong mộng hỏi một chút, xem Thái Hư Huyễn Cảnh lúc nào xuất hiện?" Nàng biết rõ Tuyết Hoa có năng lực xuyên mộng cảnh.


      "Bảy mươi năm trước ta có hỏi, Thái Hư Huyễn Cảnh và đại lục Ngũ Nguyên còn cần hơn một ngàn ba trăm năm nữa mới có thể liên kết." Tuyết Hoa tiếc nuối nói. Nàng và Lệ Nhi có thể lợi dụng pháp trận trong vòng tay để dịch chuyển vào Thái Hư Huyễn Cảnh, như thể mang hài tử và phụ thân chúng vào. Tuy các nàng nhớ phụ thân nỡ để người đơn, nhưng cũng thể bỏ được vị hôn phu và các con.


      "Còn phải chờ thật lâu nha." Lệ Nhi buồn bã nói, "Nếu phải có hai hài tử này, ta cũng muốn bế quan trường kì." Chỉ có bế quan mới cảm giác được thời gian, mở mắt ra có lẽ vài thập niên trôi qua.


      "Phụ thân nói cải tiến gian di chuyển pháp trận, hi vọng có thể triệu hoán cả nhà chúng ta về." Tuyết Hoa an ủi, "Chúng ta nên chờ đợi." Đôi lúc nàng nằm mộng trò chuyện với phụ thân, phụ thân sẽ ghi lại một ít nghiên cứu của người bảo nàng nhớ rồi viết cho Hạ Lăng Vân, để Hạ Lăng Vân cùng giúp đỡ nghiên cứu.


      Pháp trận có chút tiến triển, nhưng thể cam đoan chắc chắn thành công, cho nên nàng dám nói trước với Lệ Nhi. Dù sao lúc nghiên cứu xong, nàng và Hạ Lăng Vân sẽ mang theo một nhà Lệ Nhi cùng .


      Nghe hai tỷ muội thảo luận việc trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh, Thanh Đồng hỏi Lệ Quân Hoa, "Nàng có muốn vào ?" Hắn sẽ theo Quân Hoa, Quân Hoa ở đâu hắn ở đó.


      Lệ Quân Hoa nói: "Tạm thời ta muốn vào. Tuyết Hoa, chờ pháp trận kia nghiên cứu thành công, muội nhớ sao chép cho ta một phần. Nếu , ta sẽ chờ Thái Hư Huyễn Cảnh xuất hiện lần nữa rồi vào."


      Nàng có pháp khí dù vào hay vào Thái Hư Huyễn Cảnh cũng sao, Thanh Đồng và nàng hợp thể song tu, tu luyện cũng bị chậm trễ. Nàng chỉ lo cho hai đứa nhỏ, sợ linh khí đại lục Ngũ Nguyên đủ, tương lai tu vi sẽ thấp hơn nhi tử của Lệ Nhi và Tuyết Hoa, cho nên, nàng nhất ̣nh sẽ mang theo Thanh Đồng và hai đứa nhỏ tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh.


      Bốn mươi năm sau, Lệ Quân Hoa hoàn toàn cần lo lắng. Hao Linh Tiên Tôn và Hạ Lăng Van đã kết nối ra pháp trận thông đạo giữa Thái Hư Huyễn Cảnh và đại lục Ngũ Nguyên. Tuyết Hoa, Hạ Lăng Vân, Lệ Nhi cùng Lâm Vân Phàm mang theo đám tiểu hồ ly trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh. Trước khi Tuyết Hoa, Lệ Nhi lấy một phần cực phẩm linh thạch và linh đan ̉nh cấp trong vòng tay cho trượng phu để cấp cho môn phái, còn lại cho Lệ Quân Hoa.


      Lệ Quân Hoa có thể dùng để bố trí pháp trận tụ linh ̉nh cấp, giúp nữ nhi tu luyện, nàng sẽ phải lo lắng tiến độ tu vi nữ nhi thấp hơn đám nhỏ nhà Tuyết Hoa, Lệ Nhi.


      Trong ghi chép của giới tu tiên ghi lại bát phẩm Hạ Lăng Vân Tiên Quân, Vân Phàm Tiên Quân và thê tử đều có tông tích, nhưng trong ghi chép của Thiên Linh Môn và đảo Hỏa Vân thì là, hai vị Tiên Quân và thê tử cùng các con vĩnh viễn cư ngụ nhà mẹ đẻ.


      Thái Nguyên Cung, pháp trận lóng lánh đủ màu sắc, bốn thân ảnh xuất hiện trong pháp trận. Chờ pháp trận ngừng vận hành, bọn họ hành lễ thật sâu với Hạo Linh Tiên Tôn đứng mỉm cười nhìn bọn họ.


      "Tiểu tế bái kiến nhạc phụ đại nhân." Hạ Lăng Vân, Lâm Vân Phàm cung kính nói.


      "Phụ thân, chúng con về rồi." Tuyết Hoa, Lệ Nhi vui vẻ nói, xoay người đặt tiểu hồ ly xuống, dặn dò bọn nhỏ, "Người này là ngoại công của các con, mau gọi ông ngoại."


      Bốn tiểu thiên hồ thông minh sớm được phụ mẫu dạy bảo, hôm nay bái kiến ông ngoại, nhanh chóng chạy tới, "Oa ô, oa ô..." cả đám vui mừng kêu, nhảy nhót lên người Hạo Linh Tiên Tôn.


      Hạo Linh Tiên Tôn mở rộng tay, trong lòng ngập tràn kích động ngồi xuống ôm tất cả vào trong ngực, khóe mắt ẩm ướt. Đây là cháu của hắn và Tuyết Cơ, nếu Tuyết Cơ còn sống, sẽ vô cùng vui vẻ.
      kabi_ng0k, Tôm Thỏ, xiu lão gia8 others thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Đọc lại truyện thêm lần mới phát xót mấy chương mình hk bấm like, tội lỗi quá chừng.

    3. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Vầy là hoàn rồi hay chưa vậy edit ạ

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Truyện đã hoàn, cám ơn mọi người đã theo dõi truyện trong suốt khoảng thời gian qua.

      Phiên ngoại 15: Cuộc sống mới của Hạo Linh Tiên Tôn


      Chi chủ Hạo Linh Tiên Tôn cảm thấy mình quá già rồi, nên nghỉ ngơi, vì vậy, sau năm trăm năm khi Hạ Lăng Vân tấn cấp thành cửu phẩm tiên tôn, ông liền đem trí tuệ châu của những Tiên Tôn thượng ̉ cùng quyền lực quản lí Thái Hư Huyễn Cảnh truyền cho Hạ Lăng Vân, còn mình với năng lực siêu cửu phẩm Tiên Tôn phi thăng lên tiên linh giới.


      Ai nói phi thăng thì nhất ̣nh từ biệt với người nhà? Tiên linh giới thật ra là một tiểu thế giới linh khí nồng đậm hơn Thái Hư Huyễn Cảnh mà thôi, bên kia đám Tiên Tôn sau khi phi thăng thì đã còn gì lo lắng, bởi vậy mới trở lại đại lục Ngũ Nguyên. Hạo Linh Tiên Tôn còn có thân nhân trong Thái Hư Huyễn Cảnh, nên ông thường xuyên qua lại.


      Xuyên qua hai thời bất đồng cần linh lực cường đại, đôi lúc, còn xuất hiện thời phong bạo, cho nên những cửu phẩm Tiên Tôn linh lực đủ cao sẽ nguyện ý rời tiên linh giới trở lại Thái Hư Huyễn Cảnh hay đại lục Ngũ Nguyên.


      Tám ngàn năm trước Hạo Linh Tiên Tôn ở dưới đại lục Ngũ Nguyên đã là cửu phẩm Tiên Tôn rồi, ông tọa trấn Thái Hư Huyễn Cảnh nhiều năm, tu vi so với cửu phẩm tiên tôn bình thường khác vô cùng cao, nên ông lại tự nhiên.


      Chỉ là đời có quá nhiều huyền cơ, dù là siêu cửu phẩm Tiên Tôn sống mấy vạn năm cũng thể tính toán được, sau một lần về thăm nữ nhi nữ tế ngoại tôn, lúc hồi tiên linh giới, gặp thời phong bạo. Ông dùng linh lực chống đỡ bảo hộ thân dưới lốc xoáy.


      Thời phong bạo sinh ra lực lượng khủng bố ngừng công kích, Hạo Linh Tiên Tôn duy trì thật lâu, phát hiện thời phong bạo có xu thế ngừng nghỉ mà càng mãnh liệt, bản thân an nhàn đã quen rốt cuộc một lần nữa gặp phải kiếp nạn sinh tử.


      Mắt thấy linh lực cơ thể ngừng tiêu hao, hộ thân cũng bị xé rách, thấy từ xa xuất hiện một thời khác, Hạo Linh Tiên Tôn quyết ̣nh thật nhanh, thu thần thức vào trong Tinh Nguyên Châu, bỏ qua bản thể, dùng phân thân tiểu hồ ly hóa thành một đạo quang vào gian vô danh. Sau khi tiến vào gian vô danh, lập tức ông quay đầu nhìn bản thể, thấy bản thể vì mất lực lượng bị phong bạo xé thành mảnh nhỏ.


      Thất phẩm tiên quân có thể tu luyện thuật phân thân, bát phẩm tiên quân có thể sử dụng thuần thục phân thân, cửu phẩm tiên tôn thì có thể từ bỏ bản thể, tồn tại độc lập.


      Hạo Linh Tiên Tôn bỏ bản thể lợi dụng phân thân tiến vào thế giới khác, sau đó vì kiệt lực mà lâm vào hôn mê. Chờ lúc tỉnh lại, thình lình phát hiện....


      "Lục sư đệ, rốt cuộc đệ khôi phục bình thường. Đệ cảm thấy thế nào? Linh khí còn tốt?" Một nam tu sĩ trung niên ân cần hỏi thăm.


      Người này có chút quen mắt, là ai?


      Hạo Linh Tiên Tôn bất động thanh sắc gật đầu nói, "Khá tốt." Hắn thoáng kiểm tra bản thân phát hiện mình phải phân thân mà là con người.


      Hắn lập tức kiểm tra tu vi trung niên tu sĩ phong hỏa trước mắt, là lục phẩm. Xem tình huống, hắn dưới lúc sinh mạng nguy cơ, tinh thần thể cầu sinh tồn, mang theo Tinh Nguyên Châu đoạt xá thân thể hợp với mình nhất.


      Đoạt xá là tà thuật tà ác mà giới tu tiên ngăn cấm, hơn nữa tám ngàn năm trước hắn ở đại lục Ngũ Nguyên là cửu phẩm Tiên Tôn, căn bản cần đoạt thân thể người khác. Hiện tại hắn đoạt xá, nguyên chủ linh hồn này đâu?


      Hạo Linh Tiên Tôn tràn ngập áy náy, sau đó nhắm mắt cảm ứng bản thể. Tinh Nguyên Chau bởi vì tiêu hao, đã thu nhỏ thành hạt gạo.


      Chỉ cần Tinh Nguyên Châu vẫn còn, hắn sẽ rất nhanh khôi phục tất cả tu vi đấy!


      Một thôn nhỏ dưới chân núi, "Hắn" bị một tiên nhân tóc bạc hồng hào mang vào sư môn, sau dó tiếp nhận khoải khí linh căn, thể chất, bái sư... học tập, bế quan, học tập... "Hắn" trong đám đệ tử trở thành nhân tài trọng điểm để sư môn bồi dưỡng...


      Sư môn: Vạn Linh Tông


      Danh tính sư phụ: Lương Vũ Chân Quân


      Danh tự của hắn, Ngô Hạo Linh!!!


      Hạo Linh Tiên Tôn giật mình, nguyên chủ này chính là Ngô Hạo Linh đệ tử Van Linh Tông, mà hắn tám ngàn năm trước cũng xuất thân từ Vạn Linh Tông, sư phụ cũng là Lương Vũ Chân Quân.


      Xảy ra chuyện gì? Trí nhớ hắn hề tổn hao, cũng xác ̣nh dung nhập trí nhớ người khác.


      Hạo Linh Tiên Tôn mở mắt nâng ống tay áo trái, nếu cánh tay này có một bớt đồng tiền thì...


      Ống tay áo bị vén lên, Hạo Linh Tiên Tôn thấy dưới cánh tay ba tấc có một bớt đồng tiền.


      Vuốt ve mái tóc đã được bộc lại sau gáy, Hạo Linh Tiên Tôn xác ̣nh đây chính là thân thể của mình lúc còn trẻ. Thời phong bạo.. hắn xuyên về quá khứ rồi, hắn đoạt chính thân thể mình!


      "Nhị sư huynh." Hạo Linh Tiên Tôn, , Ngô Hạo Linh hỏi tu sĩ vừa mới ân cần thăm hỏi mình, "Ta có phải tầu hỏa nhập ma?" Trí nhớ mấy ngàn năm quá lớn, hắn đã quên bản thân lúc lục phẩm có phải bị tẩu hỏa nhập ma .


      "Đệ suýt chút tẩu hỏa nhập ma, nhưng ý chí đệ kiên ̣nh, rất nhanh dồn linh lực bạo động vào đan điền." Nhị sư huynh nói, "Giờ đệ nghỉ ngơi chốc lát, ta dạo xung quanh." Nói xong hắn đứng dậy rời .


      Nhớ lại lời nhị sư huynh nói, "Nhị sư huynh, ta muốn ăn thịt gà hầm nấm, muốn ăn thịt nướng." Mỗi lần nhị sư huynh nói dạo chính là săn bắt.


      "Được." Nhị sư huynh gật đầu, về hướng khác. Tu sĩ săn bắt rất nhanh, hắn cần lo lắng mình rời Lục sư đề vừa khôi phục sẽ phát sinh nguy hiểm


      Kích động nhìn bóng lưng nhị sư huynh trước đây thật lâu đã về cõi tiên dần biến mất trong rừng cây, Ngô Hạo Linh ngồi xếp bằng bồ đoàn rũ mắt xuống suy tư, trong lòng giống như thủy triều mãnh liệt.


      Hắn đoạt xá vào chính thân thể mình, bắt đầu tu luyện từ lục phẩm, nhưng cái này có vấn đề, chỉ là một lần nữa tu luyện, tu luyện với hắn giống như cần hô hấp. Hắn tin tưởng nếu có cơ duyên, tốc độ hắn sẽ nhanh hơn, huống hồ Tinh Nguyên Châu vẫn còn, chỉ cần có đủ thời gian, hắn sẽ khôi phục tu vi siêu cửu phẩm của mình!


      Hắn đem trí tuệ châu truyền cho Hạ Lăng Vân, nhưng nắm giữ tri thức vĩnh viễn thuộc về hắn. Hắn dù có tu vi siêu cửu phẩm, cũng có được tri thức trí tuệ của siêu cửu phẩm!


      Tuyết Cơ, Tuyết Cơ, thê tử của hắn, bọn họ còn chưa gặp nhau, nàng vẫn chỉ là hồ ly hoang dã bên trong dãy núi Hằng ̉. Hắn muốn tìm nàng thật sớm, kí khế ước linh sủng với nàng, dạy bảo nàng, giúp nàng tu luyện. Nếu sớm bốn trăm năm, tu luyện tốt, nàng dừng lại ở bát phẩm, cuối cùng hương tiêu ngọc vẫn.


      Nhưng mà...


      Ngô Hạo Linh nhớ tới, nếu hắn cải biến tương lai, Tuyết Hoa Lệ Nhi có thể sinh ra sao? Dù Tuyết Cơ có thể sinh hài tử, nhưng hài tử đó phải là Tuyết Hoa, Lệ Nhi.


      Hắn thấy mâu thuẫn trùng trùng, bỏ được Tuyết Hoa Lệ Nhi, bỏ được đám tiểu thiên hồ linh lợi hoạt bát, nhưng mà, hắn cũng nỡ bỏ thê tử làm bạn với hắn hơn sáu nghìn năm, cuối cùng vĩnh viễn trở thành tưởng niệm.


      Hắn gặp thời phong bạo, xuyên về bản thể lúc trẻ, đây là đại cơ duyên! Hắn bây giờ một bước tính một bước, cứ xem cơ duyên . Việc đầu tiên hắn phải làm là tu luyện, khôi phục toàn bộ tu vi, như vậy hắn mới có năng lực ngăn cản Tuyết cơ sáu ngàn năm sau bị già yếu.


      Nhị sư huynh rời chốc lát, trong tay cầm con gà rừng đã xử lí sạch sẽ, hỏi thăm thân thể hắn rồi lấy nồi hầm gà.


      "Nhị sư huynh, lần này nhiệm vụ lịch lãm rèn luyện đã thành, huynh về sư môn trước, đệ muốn ở bên ngoài rèn luyện một thời gian, có thể sẽ gia nhập thế tục." Ngô Hạo Linh nói, hắn nghĩ, lần này hắn và nhị sư huynh ra ngoài là vì thế tục có người ra giá cao cầu tiên nhân tới đây trảm trừ ma. Bây giờ tinh linh quái đã bị hắn giết chết, nhiệm vụ hoàn thành.


      "Đệ muốn về sư môn nghỉ ngơi? Đệ lúc tu luyện suýt tẩu hỏa nhập ma, đệ vẫn nên nhờ trưởng lão kiểm tra thân thể một chút ." Nhị sư huynh khuyên. Lục sư đệ này là đệ tử đắc ý nhất của sư môn, gần 300 tuổi đã là lục phẩm chân quân, tất cả mọi người đều mong hắn thành cửu phẩm tiên tôn, rạng danh Vạn Linh Tông.


      "Nhị sư huynh, đệ nắm chắc, huynh cứ về ." Ngô Hạo Linh kiên trì nói.


      Nhị sư huynh có thể là nhìn sư đệ này lớn lên, biết rõ chuyện hắn đã quyết người khác cũng thể phản đối, liền nói gì nữa.


      Ngô Hạo Linh chia tay với nhị sư huynh lập tức bay tới Lưu Hỏa ́c phía tây bắc đại lục Ngũ Nguyên. Một trăm hai mươi năm sau, lúc hắn thí luyện vô tình mở ra động phủ của tiên tôn thượng ̉ linh căn Hỏa, trở thành truyền nhân của vị tiên tôn kia. Lúc này đây, hắn sẽ sớm tiếp thu truyền thừa, cũng bế quan trong động phủ có nhiều linh khí hỏa, dùng tốc độ nhanh nhất hồi phục tu vi siêu cửu phẩm của mình.


      Năm tháng như thoi đưa, Ngô Hạo Linh tìm được động phủ thì ở trong đó bế quan, thẳng đến khi khôi phục toàn bộ tu vi. Vuốt ve mái tóc dài đếnmắt cá chân của mình, hắn mỉm cười nhìn về phía dãy núi Hằng ̉. Tuyết Cơ, hắn muốn tìm nàng.


      Siêu cửu phẩm dùng thần thức phóng ra ngoài có thể bao phủ hơn phân nửa đại lục Ngũ Nguyên, cùng lúc có thể thu liễm khí tức và tu vi của mình, cho bất luận tu sĩ nào có thể phát giác phẩm giai mình.


      Ngô Hạo Linh bay thẳng đến dãy núi Hằng ̉ phóng thần thức, tìm tòi linh lực chấn động của toàn bộ sinh vật dưới tu vi nhị phẩm đến một nén nhang, hắn đã tìm thấy tứ vĩ thiên hồ màu trắng ngủ trong hốc cây. Đây là thiên hồ duy nhất trong dãy Hằng ̉, hơn nữa dựa theo thời gian suy tính, Tuyết Cơ cũng đã có tu vi tứ phẩm.


      Chính là nàng!


      Tuy người toát ra mùi hồ ly hoang dã, nhưng cảm giác sẽ lừa hắn. Tiểu hồ ly này chính là Tuyết Cơ, linh sủng thê tử của hắn.


      Ngô Hạo Linh nhìn Tuyết Cơ thật lâu, sau đó ́ ý tạo ra tiếng động.


      Lỗ tai hồ ly lập tức nhúc nhích, tứ vĩ thiên hồ lập tức mở mắt tư thế chuẩn bị công kích.


      "Tuyết Cơ." Ngô Hạo Linh dịu dàng gọi, từ lấy ra một quả long tiên ném vào hốc cây. Long tiên là linh quả hiếm thấy, gồm các loại linh khí, hơn nữa dù bất kì linh căn nào sau khi ăn cũng có thể hòa tan linh khí, cho nên sau khi hắn xuất quan dùng thần thức kiếm một đống quả long tiên. Tuyết Cơ sắp trưởng thành, hắn còn phải giúp nàng chế tạo ra nhiều đan dược ̉nh cấp.


      Tứ vĩ thiên hồ nhìn linh quả, đôi mắt cảnh giác nhìn sinh linh xuất hiện trước ̣a bàn của nàng. Nàng chưa bao giờ gặp con người, biết có sinh linh như vậy, nhưng giờ phút này nàng có thể cảm ứng được đối phương kích động và vui sướng.


      "Oa ô" Nàng kêu lên.


      "Tuyết Cơ." Ngô Hạo Linh chỉ vào tứ vĩ thiên hồ nói, muốn cho nàng biết đấy chính là tên nàng.


      Lại lấy ra một quả long tiên, hắn ăn hết, sau đó nói: "Cái này có thể ăn." Hồ ly vốn đa nghi, thiên hồ tính đa nghi càng nặng, cho nên hắn ăn để nàng nhìn.


      Cái mũi của thiên hồ càng thính hơn hồ ly thông thường, ngửi thấy mùi hương của quả long tiên, cảm ứng được quả long tiên giàu linh khí, nàng chảy nước miếng hít hà rồi tới gần quả long tiên, cẩn thận từng li từng tí nếm một miếng. Sau khi nhấm nháp mĩ vị, rất nhanh cảm nhận được linh quả mang lại cho mình điều kì diệu, nàng bắt đầu ăn ngấu nghiến.


      "Tuyết Cơ, cẩn thận nghẹn, từ từ ăn, chỗ ta còn rất nhiều." Ngô Hạo Linh thương tiếc nói, Tuyết Cơ lúc này còn nhỏ hơn lúc đầu hắn gặp nàng, khoảng cách nàng trưởng thành còn khoảng trăm năm. Lúc này, hắn sẽ ́ dạy bảo nàng, bồi dưỡng nàng thành cửu vĩ thiên hồ, cùng hắn hưởng thụ tuổi thọ vĩnh hằng.


      Tứ vĩ thiên hồ cảm nhận đượ thiện ý của Ngô Hạo Linh, sau khi ăn xong linh quả liền nịnh nọt nhìn hắn gọi oa oa ô ô. Tương lai Hạo Linh và Tuyết Cơ ở chung sáu nghìn năm, lại trong Thái Hư Huyễn Cảnh nuôi dưỡng Lệ Nhi hơn ba nghìn năm, sau này thường xuyên chơi đùa cùng đám tiểu thiên hồ, có thể nói là người duy nhất đời hiểu rõ thiên hồ, hắn lập tức lấy ra một quả long tiên, cầm đưa cho nàng.


      Tứ vĩ thiên hồ do dự một chút, ra khỏi hốc cây tới trước mặt Ngô Hạo Linh, một bên cảnh giác một bên cẩn thận cắn quả long tiên.


      Ăn xong quả long tiên, nàng lại bắt đầu kêu. Ngô Hạo Linh lắc đầu nói: "Tuyết Cơ, quả long tiên là linh quả, có chút dược lực, một lần nên ăn quá nhiều." Nói xong, hắn vuốt nhẹ đầu nàng.


      Tứ vĩ thiên hồ thoáng lùi lại, sau đó cứng ngắc người để hắn vuốt ve.


      Tuyết Cơ đúng thật là cảnh giác cao!


      Ngô Hạo Linh cười nhẹ, đứng lên rời . Tuy hắn đưa lưng về phía nàng, nhưng thần thức vẫn tập trung vào nàng, biết rõ nàng nhìn hắn ngơ ngẩn, dáng vẻ muốn theo lại do dự.


      Ha ha, hắn đã có thời gian kí khế ước linh sủng với nàng rất lâu. Chỉ cần kí khế ước, Tuyết Cơ có thể theo hắn tu luyện nhận được chút linh lực. Với khả năng tu luyện siêu cửu phẩm lúc này của hắn, nàng có thể tấn cấp thất vĩ thiên hồ trước 300 năm!


      Chỉ cần nàng trưởng thành, hắn sẽ cùng nàng hợp thể song tu, đến lúc đó, tu vi nàng sẽ tăng mạnh.


      Ở trong thời này, Tuyết Cơ của hắn sẽ bao giờ... dừng ở tu vi bát phẩm, sau đó già yếu chết .


      Về phần Tuyết Hoa, Lệ Nhi hắn sẽ nghĩ biện pháp.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :