Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 205 Các nghĩ muốn chọn trước, sao lại mình mình có xứng hay ?
      Edit: Lựu Đạn


      Mọi người nhận cà phê, bắt người tay ngắn, cắn người miệng dài, chỉ là có thể khách khí với Diệp Tử.

      Khen Diệp Tử ôn nhu, xinh đẹp, người cũng tốt nữa.

      Diệp Chanh cùng Hà Nhã Huệ, đứng ở phía sau nhìn, bởi biết là có Diệp Tử nên cũng chuẩn bị gì trước.

      Cho nên lúc này hai người đứng ở phía sau làm cho nhân viên công tác thấy có chút đáng thương.

      Có nhân viên bởi vì nhìn được, nên nhanh “Diệp Chanh, hai người đến đây, vào thôi, cuộc họp còn chuẩn bị bắt đầu rồi.”

      Mọi người nhìn Diệp Chanh trong lòng lại nghĩ, rốt cuộc cũng là người mới, bằng Diệp Tử có mắt nhìn, lúc đến còn mang theo cà phê cho mọi người, còn cái gì cũng mang.

      Hơn nữa nhìn Diệp Tử ở kia thuận lợi khắp , cái gì cũng làm được, đáng thương a.

      Thấy những tiền bối bên kia chuyện trò cùng Diệp Chanh, lại nhìn Diệp Chanh bằng nữa con mắt, làm cho người ta quá đồng tình.

      Diệp Chanh nhìn Diệp Tử cũng cái gì, trực tiếp vào bên trong.

      La Duy cùng mấy chủ quản thiết kế lần này cùng đạo diễn quay chụp quảng cáo ngồi trong phòng họp.

      Thấy Diệp Chanh vào, La Duy đứng dậy nghênh đón.

      “Mời ngồi, Diệp Tử đâu?”

      Hà Nhã Huệ “Còn ở bên ngoài đưa cà phê, có lẽ vào ngay bây giờ.”

      Cà phê?

      La Duy khỏi nhíu mày.

      Thân là nhà thiết kế, trong lòng vẫn là có chút thanh cao, chán ghét những chuyện dựa dẫm thế lực này nọ.

      Mà những ngôi sao này, có việc gì liền thích làm mấy trò này.

      Nếu có năng lực diễn xuất thôi đo, nếu là được mọi người nhìn nhận thời gian còn chưa , người còn chứ đến mà cà phê đến trước, này là tâm cơ.

      , Diệp Chanh cùng Lâm Thư huênh hoang vào.

      Thấy Diệp Chanh yên vị, tự nhiên điềm tĩnh uống cà phê, liền cũng tìm chỗ để ngồi xuống.

      La Duy đảo mắt sang nhìn hai người cái, với Diệp Tử “Cuộc họp lần trước có đến, lần này đến là để bàn bạc vấn đề hợp tác của chúng ta, có thể xem thử, tại chúng tôi có mấy phương án mẫu quảng cáo, các là người phát ngôn, khi ký hợp đồng cũng có kết là quay mẫu quảng cáo nào.”

      Lâm Thư ở phía sau liền cướp lời “Nhưng mà Diệp Tử chúng tôi tùy tiện mà quay chụp, nếu các muốn đưa mẫu quảng cáo tốt cho chúng tôi, chúng tôi tình nguyện là rút lui cần chụp nữa.”

      Diệp Tử bên ngăn cản Lâm Thư cách có lệ “Được rồi, chúng ta vẫn là nên nghe theo sắp xếp của công ty bên kia .”

      La Duy cũng là nhìn thoáng qua Lâm Thư “Hai yên tâm, như chúng tôi , Diệp Tử có thể đến ưu tiên để chọn trước.”

      Lâm Thư lúc này mới tỏ vẻ mặt đắc ý, liếc nhìn Diệp Chanh vẫn ngồi yên an tĩnh bên kia, trong lòng nghĩ, các người cũng biết thức thời đó.

      La Duy đưa ra hai phương án, vẫn là hai chủ đề tươi sáng cùng chủ đề đen trắng.

      Diệp Tử liếc mắt liền nhìn thấy chủ đề tươi sáng, màu sắc vô cùng tươi đẹp, liền hơi mỉm cười, ý bảo Lâm Thư ra lời.

      Lâm Thư nhìn thoáng qua chủ đề đen trắng ảm đạm kia, cái loại này xứng với Diệp Chanh.

      ta “Chúng tôi chọn cái này.”

      La Duy đưa mắt nhìn Lâm Thư “Các chắc chắn?”

      Lâm Thư liền gật đầu, chút do dự, “Đương nhiên, chúng tôi liền chọn cái này, sao vậy, chẳng lẽ cái này có người chọn?”

      ta cố ý nhìn Diệp Chanh.

      La Duy cười cười “Sao vậy được, là để các chọn trước, là các chọn trước chứ.”

      La Duy nhìn về Diệp Chanh phía sau “Các ý kiến chứ?”

      Diệp Chanh cong môi “ có.”

      Diệp Tử nghĩ trong lòng, muốn ý kiến sao, các người có xứng ?

      Người ta để tôi chọn trước, mấy người còn nghĩ muốn ý kiến sao? Sao có thể chứ.

      ta cảm thấy, La Duy nhất định là cũng có ý này, căn bản là để ý đến ý kiến của Diệp Chanh.

      Chương 206 Hà tỷ, theo nhân vật cấp thiên hậu tốt sao, bây giờ có nhiều ve sầu ngủ đông lắm.
      Edit: Lựu Đạn


      La Duy trong lòng nghĩ, quả nhiên, đại đa số xem vẫn hiểu a, chỉ xem bề mặt liền chọn mẫu quảng cáo này, về sau cũng nên hối hận nha.

      quay đầu, cười cười với Diệp Chanh, mới ngồi lại chỗ mình.

      Tất cả mọi người đều suy nghĩ sâu xa cười cười, đây là tự thân Diệp Tử chọn, trách gì được người khác.

      Diệp Tử thấy mọi người cười cười, chỉ cho rằng mọi người thông cảm cho Diệp Chanh, biết mình chọn cái này cho nên cố ý cười cho Diệp Chanh thấy.

      Quảng cáo nếu quyết định xong, thời gian quay chụp cũng lập tức bắt tay làm.

      Rời phòng họp, Lâm Thư nhìn Hà Nhã Huệ “ xin lỗi, có điều tôi trước cũng qua với chị rồi, chị Nhã Huệ, bây giờ chị đều theo những người khác chỉ đem hết tinh lực mà đặt người nghệ sĩ mới, kỳ tôi cũng thấy đáng giá thay chị.”

      Dứt lời lại nhìn Diệp Chanh phía sau, ta tiếp “Trước kia, khi mà chị Nhã Huệ còn bên người thiên hậu La Tiêu, đến nơi nào cũng đều là hô trước gọi sau, bây giờ…Này cũng quá keo kiệt , chị Nhã Huệ, chị , đây là gì đây chứ.”

      xong, Lâm Thư đắc ý dào dạt thẳng lưng ra ngoài.

      Diệp Chanh nhìn Hà Nhã Huệ “Sao, trước đây Hà tỷ đều dẫn dắt toàn là thiên hậu sao? Bọn họ mang theo rất nhiều người?”

      Hà Nhã Huệ cười cười “Thiên hậu, mang theo trợ lý cùng nhân viên công tác đương nhiên có chút nhiều, bây giờ trợ lý của em chỉ có , bởi vì em chưa có nhiều hợp đồng, cầu xử lý công việc nhiều cho nên cũng cần nhiều người như vậy.”

      "Đây chẳng phải là uất ức cho Hà tỷ sao.” Diệp Chanh có chút xin lỗi .

      Hà Nhã Huệ nào dám để những lời này.

      “Các ấy hiểu, này nọ khí thế với chị mà phải điểm chính, cái quan trọng là chuyện mình làm có ý nghĩa hay , chị hạ quyết tâm dẫn dắt em, để em nổi tiếng đó mới là ý của chị, thiên hậu có gì, em sớm muộn cũng có như vậy, hà tất để ý đến tại.”

      Diệp Nịnh cùng Hà Nhã Huệ nhìn nhau cười.

      Có thể trở thành thiên hậu hay , quan trọng, có Hà Nhã Huệ vì mình như vậy, Diệp Chanh cảm thấy bản thân cũng muốn nổ lực.

      …..

      Ngoại cảnh quay chụp cũng nhanh chuẩn bị xong, Diệp Tử vào cửa sau, túi lớn túi đặt xuống, ngồi ghế, chuẩn bị hoa quả tốt nhất cùng trà nước, người nhìn tấm tắc ngợi khen, mà Diệp Chanh, bất quá chỉ cùng Hà Nhã Huệ mang theo túi vào.

      Quá trình quay chụp chia làm hai tổ, cái quay hai chủ đề chung với nhau, cái quay riêng từng chủ đề.

      Hôm nay quay chung hai người với nhau.

      Bối cảnh được thiết lập, đen trắng cùng xanh biếc hòa vào nhau, nhìn qua liền có rất nhiều cảm tưởng nghệ thuật.

      Diệp Chanh trang điểm xong, thân lễ phục đen, tương xứng với màn phông phía sau, hoa lệ mà bí , trang điểm nhiều, trừ bỏ quần áo ra, chính là vẻ đẹp thuần túy nhất, chuyên viên trang điểm chỉ dựa theo hàng mẫu của nhà thiết kế mà trang điểm, nhìn lại Diệp Chanh, quả nhiên đầy kinh ngạc cảm thán lên.

      La Duy vừa lòng nhìn Diệp Chanh thân như vậy, véo cằm cười vô cùng cao thâm.

      Lại nhìn sang bên kia, Diệp Tử thân màu sắc rực rỡ cũng ra.

      Liếc mắt nhìn đến Diệp Chanh bộ đen trắng kia khỏi cười lạnh.

      Lại nhìn mặt trang điểm cũng như chưa trang điểm, nhìn qua là nhìn được, càng cảm thấy buồn cười hơn.

      Lâm Thư bên cạnh cười “Làm nền chính là làm nền, loại trang phục này, ta có ở bên cạnh cũng đủ tư cách làm nền nữa.”

      Diệp Tử hừ cái, trước nghe lệnh đạo diễn, lên đài quay chụp.

      Hai người đứng riêng từng bối cảnh của mình, vẻ mặt Diệp Tử tươi cười, còn Diệp Chanh thân cao ngạo lạnh lùng.

      Nhiếp ảnh gia vừa xem vừa kêu gào, quá đẹp quá tinh xảo.

      La Duy cũng khẽ cười “Quý sau của chúng ta, chủ bài là thiết kế đen trắng, lúc quay chụp, chú ý chút bầu khí lạnh lùng, cao ngạo.”
      minmapmap2505, Tôm Thỏ, buithuyngan5 others thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 207 Tự cho mình là vai chính, làm người muốn cười.
      Edit: Lựu Đạn


      Nhiếp ảnh gia kinh ngạc “Diệp Tử kia phải là chủ bài?”

      La Duy khinh miệt liếc mắt nhìn bên kia cái “ phải?”

      Nhiếp ảnh gia liền sợ ngây người, nhìn bên kia vui cười suy nghĩ, Diệp Tử kia vẻ mặt còn đầy hưng phấn giống như mình chính là nhân vật chính.

      Nhân viên quay chụp sau khi biết, đối với Diệp Chanh khi quay chụp cũng càng để bụng vài phần.

      Lại thấy Diệp Tử ở đó quay chụp, đều cảm thấy có chút buồn cười.

      Lâm Thư còn ở đó “Các chụp cho tốt vào, đây chính là chủ bài quý này của các đó.”

      “Tập trung quay chụp nhà chúng tôi tốt sao, hai phải để bọn họ quay chụp cùng nhau, tôi cảm thấy cái chủ đề mà đen này đặt cùng nhau cân xứng, nhà thiết kế các mắt có vấn đề rồi.”

      “Ai, các sao lại chạy sang bên kia chụp Diệp Chanh, bên chúng tôi chụp xong rồi sao?”

      Nhân viên công tác “Đúng vậy, chụp xong rồi, Diệp có thể nghỉ ngơi.”

      Lâm Thư còn nghi hoặc sao lại như vậy, Diệp Tử lôi kéo Lâm Thư “Chúng ta chụp trước xong trước cũng là bình thường.”

      Lâm Thư ngẫm lại cũng đúng liền “Tính là các có mắt đó, biết điều chụp xong trước cho chúng tôi, đúng sao, Diệp Tử nhiều hợp đồng như vậy, làm chậm trễ chuyện của chúng tôi, thấy các làm việc như vậy, về sau tiếp tục hợp tác a.”

      Nghe Diệp Tử cùng Lâm Thư như vậy, nhân viên công tác cười cười ý, nhìn hai người thu dọn đồ chạy lấy người mới ở đó cười ngừng.

      ta cho rằng chủ đạo là chủ đề trong sáng sao?”

      “Đúng vậy, cái này trách chúng ta nhà, là tự ta chọn.’

      “Chỉ là nhìn ta đắc ý như vậy tôi cảm thấy rất phiền.”

      “Nhưng sao, nhìn Diệp Chanh tốt hơn nhiều, vẫn luôn nghe lời người ta sắp xếp, cái gì chính là cái đó, hơn nữa, chụp quay cũng rất chuyên nghiệp, xem, hình ảnh này quá đẹp, hơn nữa tạo dáng như thế này, dáng người này, quá ưu nhã.”

      Mọi người tán thưởng nhìn đem rất nhiều động tác cầu cao, hoàn thành vô cùng tuyệt đẹp, khỏi càng thêm gật đầu khen ngợi.

      Diệp Chanh quay chụp xong ra cửa, liền thấy Diệp Tử ở đấy.

      “Diệp Chanh.” Liền dùng cái quảng cáo này đè bẹp Diệp Chanh xuống, trong lòng Diệp Tử vô cùng vui vẻ, chuyện giọng điệu có chút mềm mỏng hơn rất nhiều, “Sắp đến sinh nhật ba rồi, ba có với chị, em cũng về nhà ăn mừng, em đừng có quên.”

      Diệp Chanh tự nhiên nhớ được cái này, liền lục lọi trong trí nhớ, phát ngày sinh nhật của Diệp Vinh Quang, trước nay đều mời rất nhiều người tham gia, nhưng nguyên chủ mỗi lần cũng là ứng phó, đến rồi cũng chính là mất mặt xấu hổ, cho nên về sau Diệp Vinh Quang cũng lười gọi về.

      Mỗi lần Diệp Tử đều tặng lễ vật làm nhiều người cảm động còn nguyên chủ đừng đến lễ vật, ngay cả sinh nhật vui vẻ còn có, khó trách Diệp Vinh Quang tức giận.

      Diệp Chanh cười cười “Tôi nghĩ lại, cảm ơn chị cả nhắc nhở.”

      Diệp Tử hừ cái “ Dạ Lê… À, đúng rồi, vẫn là để chị với Dạ Lê , lỡ như em xong, Dạ Lê vui, lại cãi nhau tốt.”

      A, chồng của Diệp Chanh , còn muốn Diệp Tử tự mình báo tin sao?

      Diệp Tử mặt đầy đắc ý, làm người thêm chán ghét.

      Diệp Tử xong rồi liền , Diệp Chanh đứng tại chỗ, suy nghĩ lại vấn đề có nên trở về nhà hay .

      …..

      Mà bên kia, Diệp Tử ngồi xe, gọi điện thoại cho Mộ Dạ Lê.

      “Dạ Lê, sắp đến sinh nhật ba em rồi, mỗi lần Diệp Chanh đều quên, làm ba rất giận, lần này giúp em nhắc nhở em ấy chút được , nhà đoàn tụ, mới là tốt nhất, phải sao?”

      Chương 208 Diệp Tử là đứa bé hiếu thuận, sao Diệp Chanh còn chưa đến?
      Edit: Lựu Đạn

      Mộ Dạ Lê nghĩ nghĩ cái gì, thẳng câu “Tôi biết.”

      Sau đó liền tắt máy.

      gọi người đến cố ý hỏi chút, sau khi trở về Imie liền với Mộ Dạ Lê “Đúng là trước đây phu nhân hề trở về ăn mừng sinh nhật.”

      Mộ Dạ Lê nhướng mày “ ấy cùng người nhà quan hệ tốt phải ?”

      cũng tin, Diệp Chanh là loại người trọng tình thân.

      Imie sai, bởi vì dù sao cũng là hơn mười tuổi mới được nhận về nhà, Diệp tiên sinh đối với phu nhân cũng hề quan tâm.”

      Mộ Dạ Lê nghĩ nghĩ “Cho người chuẩn bị lễ vật.”

      “Dạ, tiên sinh.” Imie vốn lo lắng, Mộ Dạ Lê cảm thấy phu nhân như vậy tốt, lại thấy Mộ Dạ Lê đứng về phía phu nhân mà nghĩ, trong lòng cảm giác an ủi rất nhiều.

      Cũng là vị trí của phu nhân trong lòng lại tăng thêm bậc.

      …….

      Diệp Chanh ở trong phòng tập thể hình, Mộ Dạ Lê bổng nhiên vào , ra ngoài chút.

      lôi kéo Diệp Chanh ra ngoài, Diệp Chanh còn vô cùng tò mò hỏi “ làm gì.”

      ra bên ngoài, phát xẽ đỗ lại, vào trong xe, mới “Hôm nay sinh nhật ba rm, chúng ta Diệp gia.

      “…..”

      Diệp Chanh nhìn , trong lòng liền nhớ đến lời Diệp Tử ngày đó.

      ra, Diệp Tử đúng cho .

      Chẳng lẽ bây giờ cảm thấy, nếu mình , vô cùng bất hiếu, cho nên muốn lôi kéo mình theo để thanh lọc tâm hồn sao?

      nắm tay Diệp Chanh “Đây là lễ vật, tới đó rồi em tặng cho ba .”

      Diệp Chanh nhìn lễ vật được đóng gói tinh xảo, a cá, bỏ vào túi xách.

      , Diệp Chanh có gì mà sợ.

      Chỉ là nghĩ đến Diệp Tử cho , trong lòng thoải mái mà thôi.

      Tới nơi, mới nhìn thấy nơi đến là nhà hàng rất có tầm~~

      Là nhà hàng kiểu Ý.

      Diệp Chanh theo Mộ Dạ Lê cùng xuống xe, người làm vừa thấy Mộ Dạ Lê vội vàng đón người đưa vào bên trong.

      “Hôm nay là sinh nhật của Diệp Tiên sinh, đưa tôi đến đó.” Mộ Dạ Lê .

      Người làm thấy, vị Diệp tiên sinh kia lợi hại, vậy mà có thể để Mộ Dạ Lê đến mừng sinh nhật mình, nhất thời dám chậm trễ, nhanh đưa người vào trong.

      Nhà hàng Ý có phòng riêng, nhưng mà Diệp Tử bao toàn bộ, để mình sinh nhật của ba mình.

      Họ hàng thân thích đều khen ngợi Diệp Tử, với Diệp Vinh Quang “Con nhà có hiếu nha.”

      “Đúng vậy, Diệp Tử quá hiếu thuận, làm chúng tôi hâm mộ chết được.”

      Dung Lệ Hoa vô cùng đắc ý “Đó là, Diệp Tử nhà chúng tôi, còn chuẩn bị trước tháng giống như ai kia…Ai u, hình như là có người ba này.”

      ai kia, tự nhiên cần cũng biết.

      Mọi người quay đầu nhìn qua “Hôm nay…Diệp Chanh là đến?”

      “Còn phải sao.” Dung Lệ Hoa .

      Nhất thời sắc mặt Diệp Vinh Quang được tốt, nhìn khắp nơi, liền rất vui.

      Diệp Tử liền “Ba, con cảm thấy là em hẳn là quên rồi.”

      “Bỏ , có nó hay cũng như nhau thôi.” Diệp Vinh Quang .

      Dung Lệ Hoa cũng liền “Đúng đó, đúng đó, có Diệp Tử nhà chúng ta rồi phải đủ rồi sao.”

      Nhưng mà lúc này….

      “Mau nhìn kìa, Mộ Dạ Lê đến.”

      Nhóm bà con họ hàng liền nhìn đến Mộ Dạ Lê vào, nhất thời sợ ngây người.

      cãi cọ ồn ào, cũng liền vui mừng lên.

      “Nhìn kìa, Mộ Dạ Lê là đến cùng với Diệp Chanh a.”

      Sắc mặt Diệp Tử bên này khẽ biến, cảm thấy Diệp Chanh đến, thậm chí là với Mộ Dạ Lê chút nào, vì ra vẻ Diệp Chanh có giáo dưỡng, mới có thể cố ý với Mộ Dạ Lê, lại ngờ rằng, ta vậy mà….
      minmapmap2505, Tôm Thỏ, buithuyngan4 others thích bài này.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 209 Nếu như lời cần gì phải diễn?
      Edit: Lựu Đạn


      Diệp Vinh Quang nào nghĩ đến được, Mộ Dạ Lê vậy mà đích thân đích mừng sinh nhật mình.

      Ông ta chạy nhanh qua đón.

      Nhìn Mộ Dạ Lê, giọng “Dạ Lê, tôi quá cảm động, cậu đến đây như vậy…”

      Mộ Dạ Lê, hờ hững ôm Diệp Chanh đến người mình, rất tự nhiên mà “Sinh nhật ba, con lẽ ra nên đến, sau khi Diệp Chanh với con, con liền đẩy công việc xuống, mỗi năm chỉ có lần mừng thọ, chuyện khác đều có thể làm sau.”

      Diệp Vinh Quang sửng sốt, có chút tin nhìn Diệp Chanh.

      Con bé còn nhớ ngày sinh nhật mình, còn cố ý Mộ Dạ Lê đến tham gia tiệc mừng?

      Trong lòng Diệp Vinh Quang liền mừng rỡ.

      Diệp Chanh này, sau khi kết hôn lại càng có tiến bộ nha, còn đến tham gia tiệc mừng tuổi của mình.

      Bời vì liền nhìn thấy Mộ Dạ Lê đến, Diệp Vinh Quang vui chịu nổi.

      Nhìn bà con thân thích bên cạnh, toàn là dùng ánh mắt hâm mộ cực kỳ nhìn mình, ông cảm thấy trong lòng đầy tự hào.

      Cho nên liên đới đến Diệp Chanh, cũng là càng nhìn càng thuận mắt.

      Ánh mắt tán thưởng nhìn qua Diệp Chanh, ông vội đón hau người cùng nhau đến ngồi bàn chủ tiệc.

      Bởi vì là bàn ở nhà hàng Ý, bàn dài hai bên, phía sau còn bàn điểm tâm ngọt, tùy lúc có thể để người làm lấy.

      Mọi người sau khi ngồi xuống, Diệp Chanh tự nhiên ngồi bên cạnh Mộ Dạ Lê, đối diện Diệp Tử nhìn thấy hai người như vậy, trong lòng cảm thấy tức giận, chỉ là làm trò trước mặt nhiều người như vậy, mặt lại để lộ ra chút nào.

      Dung Lệ Hoa là chưa bao giờ để ý này nọ, lúc này làm trò trước mặt người như vậy, cũng là chằm chằm nhìn hai người họ.

      Bạn bè thân thích nhìn Diệp Chanh, lúc trước nhìn thấy TV, còn cảm thấy chân , bây giờ đứng trước mặt mình, mọi người đều cảm thấy kinh động.

      người trong thời gian ngắn mà thay đổi lớn đến như vậy, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.

      Mà vốn là chỗ tiệc tùng như nhà hàng này, liền phải là nơi Diệp Chanh đến, bây giờ lại thấy dùng dao nĩa thành thạo, xem ra chút nào là thích hợp.

      Động tác cắt gan ngỗng cùng bò bít tết rất nhanh nhẹn, chỉ là Mộ Dạ Lê bên cạnh nhìn nhìn, vẫn là cười đem dĩa đồ ăn kéo đến trước mặt mình, nhàn nhạt “Nhìn em cắt lung tung cái gì kia, để làm.”

      Tuy là giọng điệu ghét bỏ, nhưng dáng vẻ nhìn Diệp Chanh của Mộ Dạ Lê lại tràn đầy ý cưng chiều, bộ dáng vô cùng dung túng.

      Bởi vì Mộ Dạ Lê đến, mọi người liền sửa đổi tính khí ồn ào thường ngày của mình, nhất thời trở nên yên tĩnh, từng người gần như là cắm đầu vào ăn, dám nhìn nhiều về bên này chút nào.

      Chỉ là xem Mộ Dạ Lê cắt bò bít tết cho Diệp Chanh, cắt thành từng khối , lại đẩy đến trước mặt Diệp Chanh.

      Diệp Chanh trừng mắt nhìn Mộ Dạ Lê, “So với em cắt có khác gì đâu.”

      “Em cắt giống như chó gặm, cái này là dựa vào thớ thịt để cắt, ăn vào mới đạt được mùi vị tốt nhất.”

      “Ha ha, còn phải đều là thịt.”

      “Em biết cái gì.”

      “Dạ, dạ, là biết.”

      Diệp Chanh xong, ăn khối thịt, ngẩng đầu lên, lại thấy tất cả mọi người đều là kinh ngạc mà nhìn chăm chăm vào hai người họ, giống như họ là hai động vật lạ bằng.

      Diệp Chanh dừng chút, ngụm ăn luôn bò bít tết, thấy đối diện Diệp Vinh Quang cười tủm tỉm nhìn hai người, càng giống bộ dáng cha hiền.

      Dung Lệ Hoa phẩn hận đem bò bít tết trước mặt thành đầu của Diệp Chanh mà cắt, lẩm bẩm mà chỉ vài người nghe được “Cố ý đến đây diễn cho ai xem, hừ, nếu là , còn cần gì phải diễn?”

      Chương 210 Diệp Tử của chúng ta vì ông dốc lòng mà chuẩn bị quà tặng đặc biệt.
      Edit: Lựu Đạn


      Diệp Chanh còn ăn đồ ăn, lúc này nghe thấy người đối diện bỗng nhiên lên tiếng “Diệp Chanh, trước kia cháu thế này đâu, phẫu thuật khi nào, chúng ta cũng biết vậy.”

      Diệp Chanh ngẩn đầu lên, nhìn người phụ nữ đối diện, là họ hàng của Dung Lệ Hoa, nên gọi tiếng dì .

      Nhìn đến cảnh Diệp Chanh vừa đến, Diệp Tử ngồi bên cạnh vô cùng đơn, Dung Lệ Hoa, hùng hổ giận dữ mà dám gì, cho nên Dung Lệ Mỹ liền châm chọc, dù sao cũng như Diệp Tử muốn tiếp tục ở cùng Mộ Dạ Lê, vì bất bình cho Diệp Tử, chứ cũng liên quan gì.

      Mộ Dạ Lê nghe vậy, cũng nâng con ngươi lên, quét mắt nhìn về phía Dung Lệ Mỹ ở đối diện.

      Ánh mắt lạnh lẽo, làm Dung Lệ Mỹ lập tức bị dọa nhanh cúi đầu xuống.

      Diệp Chanh cười “Cảm ơn dì khích lệ, có điều dao kéo con là dám, gương mặt này như thế nào là cho ba con cho con, con cảm thấy cần thiết phải chỉnh sửa.”

      Diệp Vinh Quang nghe xong liền muốn khen ngợi, cứ ngồi chỗ kia mà cười tủm tỉm gật đầu.

      Dung Lệ Hoa liền càng thêm tức, chọt Diệp Tử cái “Đúng rồi, Vinh Quang, Diệp Tử vì ông mà chuẩn bị món quà sinh nhật đặc biệt đó.”

      Diệp Vinh Quang nghe qua, cười vô cùng ấm áp “Đúng Diệp Tử?”

      “Đúng vậy, Diệp Tử của chúng ta rất có lòng, cố ý chuẩn bị trước, mau, Diệp Tử, con lên biễu diễn chút tặng cho ba .” Dung Lệ Hoa đẩy lên.

      Vẻ mặt Diệp Tử mang bộ thẹn thùng “Dạ được, hy vọng ba ghét bỏ, con cố ý học vì để đàn cho ba nghe.”

      “Đây đều là thành ý của con, ba con sao lại ghét bỏ được.”

      Diệp Tử liền nâng váy, nhìn qua Mộ Dạ lê phía đối diện.

      Bởi vì có Mộ Dạ Lê ở đây, cho nên lần này cố ý dốc lòng, mọi người nhìn người làm mang đàn violon lên, còn kinh ngạc cảm thán “Diệp Tử còn biết đàn violon a.”

      Dung Lệ Hoa cười vô cùng kiêu ngạo “Đó là Diệp Tử nhà tôi, cái gì cũng học ít, đặc biệt là đối với nghệ thuật cao nhã, vô cùng mê muội.”

      Dung Lệ Mỹ lập tức thêm vào “Đúng vậy, Diệp Tử chính là học cái gì ra cái đó, thông minh vô cùng, tôi lớn như vậy rồi, còn chưa gặp qua nào thông minh như Diệp Tử đâu, lại còn có khí chất như vậy, chị, rể, hai người có phúc nha.”

      Dưới khen ngợi của mọi người, Diệp Tử bước lên bục, cười càng nhu hòa, đứng ở nơi đó, hơi nghiêng nghiêng con mắt, dùng tư thế tốt nhất, đối mặt với người xem, sau đó khúc nhạc nhàng từ violon vang lên.

      Diệp Vinh Quang cũng lắng nghe, khi nghe được khúc nhạc dạo, đôi mắt đầy kích động mở to “Ai nha, cái này là khi tôi tham gia quân ngũ rất thích nghe ca khúc này.”

      Diệp Chanh cũng liền nghe ra được, chỉ cúi đầu cười cười.

      Đó là ca khúc quân hành của Liên Xô cũ, vốn dùng piano để đàn, bây giờ dùng violon, cho nên thanh cũng rất êm tai.

      Hẳn là Diệp Tử vất vả học thời gian, cho nên kéo đàn cũng tệ lắm.

      Bên dưới, Dung Lệ Hoa cười đến độ nếp nhăn tập họp lại đầy mặt, giống như hoa cúc nở rộ.

      “Đúng vậy, Diệp Tử biết ông vẫn luôn nhớ về thời gian tham gia quân ngũ, cố ý học, tháng trước, con bé còn biết kéo đàn đâu, tháng này luyện tập ngừng nghỉ đó.”

      Dung Lệ Mỹ liền hùa theo “Mới tháng, lại đàn tốt như vậy, mọi người xem thủ pháp kia , tôi chính là giáo dạy nhạc, tôi biết, loại nhạc này, kéo lên rất là khó, xem cử động của bàn tay kia, so với người khác chính là phản ứng thể nhanh đến như vậy.”
      minmapmap2505, Tôm Thỏ, buithuyngan4 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 211 Diệp Nịnh, đừng có ở đó mà giả vờ là hiểu biết.
      Edit: Lựu Đạn


      “Đúng vậy, đứa nhà tôi học đàn violon nhiều năm cũng đánh tốt như Diệp Tử bây giờ đâu."

      “Thủ pháp này của Diệp Tử, quá chuyên nghiệp rồi, vẫn là Mỹ Lệ hiểu, chúng ta đều nghe cũng hiểu, chỉ cảm thấy dễ nghe, cảm thấy tiết tấu nhanh như vậy, nhất định là khó .”

      Diệp Vinh Quang nghe xong, càng tự hào nhìn Diệp Tử, đứa con lớn này luôn làm ông cảm thấy kiêu ngạo, quả nhiên vẫn luôn làm ông thất vọng.

      Dung Lệ Hoa nghe mọi người tâng bốc đủ rồi, mới đắc ý dào dạt “Đó là Diệp Tử nhà tôi mời thầy Fawkes thuộc hiệp hội đàn violon quốc tế, Fawkes mới dạy Diệp Tử có mấy ngày, liền Diệp Tử nhà tôi là nhân tài ngàn năm khó thấy, hai phải thu nhận Diệp Tử làm đệ tử của ông ta, Diệp Tử quá bận, nào có chuyên tâm mà học, lần này vì ba của mình, học tầm tháng, lại còn đóng phim, lại quảng cáo, lại còn học đàn, thân thể mệt mỏi suy sụp, cho nên cũng chỉ , về sau làm đệ tử của ông ta, nhưng mà phải là đệ tử nhập môn, chỉ là khi nào rảnh rỗi học.”

      xong bà ta còn lấy giấy chứng nhận của Fawkes ra “Nhìn này, đây chính là học đàn violon được người ta cấp giấy chứng nhận, là cầm giấy chứng nhận này ra ngoài, nếu gặp người trong nghề liền có thể thành thư giới thiệu đến dàn nhạc.”

      Mọi người lại xúm lại nhìn, tấm tắc khen lạ, lại nhìn Diệp Tử, tuy rằng hiểu gì nhạc, chính là lúc này đều cảm thây kéo đàn violon thế này, nhất định là xuất thần nhập hóa.

      Lại càng cảm thấy, Diệp Tử quá lợi hại, giống như thần đồng.

      Lúc này Dung Lệ Mỹ lại nhìn sang Diệp Chanh ở phía đối diện vẫn luôn im lặng lắng nghe, hề có chút phản ứng nào “Diệp Chanh, sao còn chưa thấy lễ vật của con?”

      Dung Lệ Hoa sớm nghĩ đến, dù là có đưa ra, lễ vật chừng chỉ là mua linh tinh thứ gì đó.

      Vì vậy ở bên nhàn nhạt “Cái lễ vật gì a, lại là mua đồ vật gì đáng giá sao? Các con đó, cũng cần mua đồ gì, ba con cái gì cũng thiếu, con mua cái gì chứ.”

      Dung Lệ Mỹ hừ , “Chị, cũng phải là ai cũng có lòng như Diệp Tử như vậy, liền cho là có lòng , cũng chưa chắc tốt như Diệp Tử, chị còn phải là làm khó người ta sao.”

      Dung Lệ Hoa cười “ cũng đúng, này phải đều là con của Diệp gia sao, chị còn hy vọng Diệp Chanh có thể giống như chị mình, có đúng hay , Mộ thiếu.”

      Mộ Dạ Lê lạnh mắt nhìn, lúc này bất quá chỉ là cong khóe môi lên cười.

      Diệp Chanh lại nhìn ở phía trước, “Là khúc quân hành bảo vệ Mat cơ va.”

      Dung Lệ Hoa nghe còn hiểu là gì, nhíu mày có lễ vật có lễ vật, con thầm lung tung cái gì.”

      Nhưng mà ngay lập tức, đôi mắt Diệp Vinh Quang sáng lên “Diệp Chanh con cũng biết à.”

      Lúc này mọi người mới có phản ứng lại, cái Diệp Chanh chính là khúc nhạc vừa kéo lên khi nãy.

      Diệp Chanh chỉ nghe chút, liền có thể biết tên ca khúc.

      , nhất định chỉ là trùng hợp, vừa khéo lại biết.

      Diệp Chanh nhạc này vốn dĩ là đàn bằng piano, kỳ động tác tay khá nhiều nhưng bởi vì nhạc điệu đơn giản, cho nên cũng quá khó trong thao tác, cứ theo nhạc phổ là đàn được, còn có cai gì mà hiệp họi Fawkes violon quốc tế, con nhớ là viole có hiệp hội quốc tế nào cả.”

      Dung Lệ hoa sắc mặt khẽ biến.

      Mọi người nghe xong liền nhất thời kinh ngạc chút, nhìn Dung Lệ Hoa, mặt đầy nghi ngờ.

      Dung Lệ Mỹ liền “Diệp Chanh, con bậy gì đó, sao lại có hiệp hội quốc tế nào chứ, con học văn hóa còn chưa xong, đừng có ở đó mà giả vờ hiểu biết.”

      Chương 212 Chị, chị rất thông minh, chọn khúc nhạc rất hợp để học cấp tốc.

      Edit: Lựu Đạn

      Mọi người nghe Dung Lệ Mỹ như vậy, liefn phục hồi tinh thần.

      “Diệp Chanh, dì của con dù sao cũng là xuất thân từ trường nhạc, ấy là đúng rồi.”

      Dung Lệ Hoa cũng “Chính là, con lấy được lễ vật giống như vậy, liền cần chà đạp Diệp Tử, chúng tôi cũng trông mong gì vào con cả.”

      Sắc mặt Diệp Vinh Quang có chút đen lại, cảm thấy tiệc sinh nhật tốt đẹp, sao lại ồn ào náo loạn ra dạng gì.

      Lúc này, Diệp Tử kéo đàn cũng kết thúc.

      Nhìn Diệp Chanh, Diệp Tử mang vẻ mặt yếu ớt “Mọi người…. Mọi người cần cãi nhau vì chuyện này .” cong, nhìn về phía Diệp Chanh “Diệp Chanh, em phải phải, sao cả, có điều đây là phần tâm ý chị dành cho ba, mẹ chị là quá lên, chứ có ác ý gì, cũng phải là nhất định muốn em tặng lễ vật, đúng hay , em đưa cái gì cũng đều là tâm ý của em.”

      Mọi người vừa nghe, liền thấy so với vẻ hùng hổ dọa người của Diệp Chanh Diệp tử rộng lượng hơn nhiều.

      Diệp Chanh nghe ta như vậy, chỉ cảm thấy buồn cười.

      Bên ngoài nghe rất êm tai, nhưng lại ngầm ám chỉ, Diệp Chanh vì muốn ép ta xuống liền cố ý như vậy, giống như ta chịu nhịn bước , ‘ phải phải’ ý là , là tôi nhường còn được sao.

      Diệp Chanh hờ hững nhìn ta “Em chỉ cảm thấy, nếu là tặng lễ vật này cho ba, vậy nên đưa cái nào tốt hơn chứ chị có đúng ?”

      Diệp Tử nhìn chằm chằm

      Biết Diệp Chanh bây giờ phải là Diệp Chanh trước đây mà mình biết, liền cảnh giác vài phần, làm nũng với Mộ Dạ Lê “Dạ Lê, mau khuyên nhủ Diệp Chanh , để ấy cần giận dỗi, để ấy cũng đánh bản nhạc .”

      Diệp Tử nghĩ, Diệp Chanh sao có thể đàn được.

      Cái này cũng phải là dễ học như vậy đâu.

      Liền bỏ qua , Diệp Chanh khi còn thi đấu, học qua dương cầm, chình là, khi đó khẳng định là cố ý chuẩn bị, cũng học ít thời gian, bởi vì lâu, Diệp Chanh cũng chưa từng đàn qua dương cầm.

      Cho nên bây giờ bổng nhiên kéo chuyện đánh violon này ra, cũng khẳng định là có chuẩn bị trước.

      Diệp Tử cũng là lén lút từ lâu chuẩn bị, chính là người ngoài cũng ai biết đến.

      Cho nên ta chắc chắn là Diệp Chanh cũng nhất định đánh đàn.

      Dung Lệ Mỹ liền ngay “Đúng vậy, Diệp Chanh, con con hiểu, vậy con thử đàn bài xem sao, đừng làm sao để đàn violon vang lên mà biết chứ đừng dạng này.”

      Diệp Chanh cười cười, đột nhiên đứng dậy.

      Mọi người đều kinh ngạc nhìn .

      Lại thấy Diệp Chanh liền đến bên cạnh đàn violon, cầm lấy đàn lên.

      Liền với người bên dưới “Khả năng học violon của bác được nhiều lắm.”

      xong, lấy tư thế mười phần khí, cầm đàn lên sau đó tay kéo dây đàn.

      Sau đó, thanh du dương bỗng nhiên vang lên.

      Diệp Chanh với người bên dưới “ Đàn violon có tám đều cơ bản, tốt hay tốt, vừa rồi chị chỉ mới chỉ dùng đến mấy điều đơn giản nhất trong đó , bởi vì bản nhạc kia, nhìn qua thấy ngón tay dường như chuyển động rất nhanh, nhưng mà khu vực chuyển động chỉ nằm ở khu vực C của đàn violon, nơi này là nơi dễ dàng nhất để đàn, cho nên…” nhìn về phía Diệp Tử “Chị à, chị là thông minh, chọn bản nhạc dễ nhất để học cấp tốc.”

      Sắc mặt Diệp Tử tối đen.

      Bên dưới, Dung Lệ Hoa, yết hầu cũng nghẹn theo.

      ***Cố gắng hoàn. Cầu người ủng hộ.:047:
      Last edited: 19/1/19
      minmapmap2505, Ljpark2504, Elise Tuyen11 others thích bài này.

    5. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Hóng à hóng à . Mong này sớm ra chương mới :yoyo45:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :