Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 197 người là ông xã đại nhân, người là áp trại phu nhân
      Edit: Lựu Đạn


      Nhìn Mộ Dạ Lê là người bá đạo, lạnh nhạt như vậy, thế mà… Còn có bộ mặt đáng như vậy a.

      Mộ Dạ Lê tay cướp điện thoại về.

      Thấy nhìn được, gò má liền có chút hồng, nhưng lại nghĩ đến, cũng phải xem của .

      “Của em đâu, lấy cho xem.”

      “….”

      Đôi mắt Diệp Chanh chợt lóe.

      Cái này nếu để nhìn thấy được…

      tuyệt đối là chết chắc.

      Diệp Chanh chạy nhanh, lần này, Mộ Dạ Lê trực tiếp ôm lấy .

      “Em cuối cùng là đặt tên là gì, cho xem.”

      cho, buông em ra, Mộ Dạ Lê, làm gì đó, đừng có động vào em …”

      Mộ Dạ Lê túm lấy , trực tiếp đẩy người lên ghế, Diệp Chanh thể động đậy, nháy mắt bị cướp điện thoại trong tay.

      Mở ra thấy…

      Có mật khẩu.

      Diệp Chanh hét lớn “Hắc hắc, xem được đâu, trả cho em .”

      Mộ Dạ Lê hừ cái, bấm số gọi thẳng cho .

      Chết a, gọi điện thoại cái phải là ra nickname của sao.

      Còn có chuyện này nữa a….

      Diệp Chanh thấy xong rồi, quả nhiên, ngay sau đó nhìn thấy điện thoại mình sáng lên, mặt bốn chữ chói lọi “Giàu quá hóa ngốc”

      Sắc mặt Diệp Chanh tối sầm.

      “Diệp…. Chanh!!!”

      Mộ Dạ Lê rống giận, vang tận nốc nhà, Diệp Chanh chói cả tai.

      Bên ngoài phen nên lời.

      Vợ chồng nhà này…Lại có chuyện gì nữa đây….

      phải đến ăn tối dưới nến sao, phải ăn mà là lại đánh nhau rồi .

      Hơn nữa nên giọng tiên sinh nhà mình dường như là rất tức giận a…

      Diệp Chanh nhìn bạo phát rồi, vội , “Em sai rồi, em sai rồi, em sửa còn được sao.”

      “Mở khóa cho .”

      “Dạ dạ dạ…”

      vội vàng mở khóa, Mộ Dạ Lê tự mình mở thông tin trong điện thoại, bấm bấm mấy cái.

      Diệp Chanh tò mò, muốn biết đổi thành cái gì.

      bao lâu nghiêng đầu thấy…

      vậy mà đổi thành “Ông xã đại nhân”

      là…

      Nhưng là, người là ông xã đại nhân, người là áp trại phu nhân…

      Nghe tới thấy giống như tình nhân nha~~~

      Bất giác trong lòng Diệp Chanh ấm áp, nhìn muốn cười.

      Mộ Dạ Lê vẫn là tức giận nhìn , thắng “Nếu dám sửa lại, xem xử lý em thế nào.”

      “…..”

      Diệp Chanh đổi, đổi, đổi còn được sao.”

      Hai người lúc này mới yên ổn mà tiếp tục ăn uống.

      Đàn violon vẫn đánh, nhân viên nhà hàng cũng đủ kiềm chế , vừa mới nhìn thấy cảnh tượng, đường đường là Mộ Dạ lê lại cùng nháo đến như vậy, vậy mà đàn violon vẫn dừng, cũng đúng tiêu chuẩn a.

      ……

      Bên ngoài, Diệp Tử thẳng tay quăng điện thoại , nằm lăn giường bệnh, tức giận nghĩ, gần đây tại sao Mộ Dạ Lê lại xa cách với mình như vậy, chẳng lẽ nhìn thấy video xấu hổ muốn 囧kia của mình sao?

      Tuy rằng cắt bỏ, nhưng mà những video chìm nổi nhất định vẫn còn lan truyền.

      Lâm Thư thấy Diệp Tử tâm tình tốt vội “Được rồi, Diệp Tử. tôi cảm thấy gần đây hay lo được lo mất, luôn gọi điện thoại như vậy mà cũng làm người khác vui đâu.”

      Diệp Tử nghe Lâm Thư như vậy, cảm thấy cũng có lý.

      cũng đúng, Dạ Lê vẫn là thích giá hiểu chuyện nghe lời nhất, Diệp Chanh chính là hiểu chuyện nên mới bị ấy ghét, tôi nhất định phải hiểu chuyện mới được, thể làm, thể nháo.”

      “Đúng vậy, đúng vậy, Mộ tổng và nhiều năm tình cảm như vậy, phải đối với ta tin tưởng nhiều hơn mới được.”

      Diệp Tử cũng nghĩ đến, mình vì Mộ Dạ Lê thiếu chút nữa mất mạng, người trọng tình nghĩa, hẳn quên chuyện này đâu.

      Chương 198 Lần này, Tôi nhất định để Diệp Chanh là lá xanh cho mình.
      Edit: Lựu Đạn


      Mộ Dạ Lê mang Diệp Chanh cùng về nhà.

      Sau khi trở về, nhìn đến tên “Lá con”, nhìn thế nào cũng thấy sai sai.

      Dứt khoát đem tên đổi thành hai chữ Diệp Tử.

      ra là vừa về đến nhà, lúc Diệp Chanh còn tắm, thấy cấp dưới gửi đến cái video.

      “Tiên sinh, có người phát ra cái này, hình như là video của Diệp Tử, ngài xem…”

      Mộ Dạ Lê mở ra nhìn nhìn, nhăn mày lại

      “Cho người xóa là được.”

      “Dạ, tiên sinh xóa rồi.”

      Người dưới cho rằng tiên sinh cho người tra , xem thử là ai phát ra, nhưng mà tiên sinh dường như có hứng thú quan tâm, vì vậy bọn họ cũng thẳng lui xuống.

      Ngày hôm sau.

      Diệp Chanh còn cho rằng mới quay xong phim truyền hình, gần nhất cũng có việc gì, nhưng mà Hà Nhã Huệ liền vì mà nhận mẫu quảng cáo.

      Hà Nhã Huệ “Cái mẫu quảng cáo MK này, là nhãn hiệu quần áo, biết em nghe qua chưa, công ty này vừa khởi nghiệp là ngành điện, buôn bán khá tốt, sau đó liền mở rộng ra, tại kinh doanh song song, từ giá cả đến phẩm vị, mục tiêu là người dùng cao cấp, cho nên mỗi bộ quần áo cũng có giá từ năm sáu trăm, xem như gần đây là át chủ bài phát triễn rất tốt, em đến gia nhập đội quảng cáo của họ, đối với hình tượng cùng tỉ lệ lộ diện cũng trợ giúp ít, nhãn hiệu công ty họ thiết kế cũng tồi, đa phần mời về đều là nhà thiết kế ở pháp, theo phong trào âu mỹ, cùng phong cách của em cũng rất thích hợp.”

      Diệp Chanh đối với nhãn hiệu này cũng biết nhiều, trực tiếp nghe theo lời sắp xếp của Hà Nhã Huệ.

      Chỉ là nghĩ đến, cái nhãn hiệu này, cũng khiến cho mạng chấn động ít.

      Bời vì Diệp Chanh là nghệ sĩ mới, mỗi lần nhận được đều là đại diện cho những nhãn hàng lớn, lập tức làm nhiều người cảm thấy phục.

      Lại nghĩ rằng, ngay lúc này đây, cái quảng cáo này hoàn toàn là do Diệp Tử sắp xếp.

      ……

      Diệp Tử nhìn giao diện quảng cáo, hừ lạnh cái.

      Lâm Thư “Nhìn Hà Nhã Huệ còn lên mạng khoe khoang, ta khẳng định còn biết, cái quảng cáo này là do định trước rồi.”

      “Cùng ký hợp đồng chung với tôi, còn nhìn xem ta có bao nhiêu fans, ta có bao nhiêu fans chứ, đến lúc đó làm nền cho tôi, hy vọng ta có thể kiên trì đến cùng.”

      Diệp Tử , ánh mắt lộ ra phần độc ác.

      MK lần là ký hợp đồng với nhiều nghệ sĩ là bình thường.

      Lần này Diệp Tử dùng hết sức đề cử Diệp Chanh đến chính là muốn làm nền cho mình, chính là muốn làm nhục phen, thuận tiện cho người ta biết, dù có là người đại diện phát ngôn cho SH nữa sao chứ, bất quá cũng là chuyện may mắn, đến cùng, cũng chỉ là nghệ sĩ mới, còn mình mới là thiên hậu.

      Hơn nữa, đến lúc đó, lại bơi ra thêm, càng hy vọng đến lúc đó cho mặc quần áo khó coi, bị nổi bật của mình đè xuống, địa vị của , mấy hồi cũng bị đè bẹp.

      ……

      Diệp Chanh được Hà Nhã Huệ mang theo, cũng đến tổng bộ MK.

      Hà Nhã Huệ với “Lần này nhà thiết kế của họ muốn gặp em, em phải biểu cho tốt nha, đến lúc đó chuyện nên chú ý chút, nhà thiết kế này, là người có danh tiếng, tính tình cũng khá kỳ quặc, đến lúc đó lỡ như vừa lòng về em, việc làm đại diện phát ngôn sau này rất khó khăn.”

      Diệp Chanh gật đầu, lúc vào cửa, nhìn thấy người đàn ông xị mặt, ngồi tận cùng bên trong, khẩy khẩy móng tay, tóc nhuộm thành đủ màu sắc, quần áo mặc người cũng quỷ dị.

      Nhưng mà bởi gì, Diệp Chanh gặp qua ít người cổ quái rồi, cho nên nhìn ta như vậy, bất quá cũng là hướng mày chút, rồi bình tĩnh vào.
      Yoolirm Park, Tôm Thỏ, buithuyngan2 others thích bài này.

    2. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 199 Màu chủ đạo mùa này, vậy mà cũng đoán được
      Edit: Lựu Đạn


      Vốn dĩ nhà thiết kế này cũng rất khinh thường người phát ngôn thế này.

      vừa mới về nước, cảm thấy đầu óc nghệ sĩ bên này có rỗng, đầu não công ty có bệnh.

      có gì để , tìm lúc mấy người làm đại diện, tương đối tin cậy, thu hút được nhiều chú ý, càng nhiều người hâm mộ, kỳ làm như vậy lại quá tham lam, lại càng thêm nhát gan.

      Diệp Chanh vừa vào, nhà thiết kế La Duy liền nhìn lướt qua .

      Người bên cạnh vui vẻ giới thiệu “Người này chình là Diệp Chanh, ấy vừa hoàn thành mẫu quảng cáo của SH, chủ đề màu vàng có hai, liền được chú ý ít, mọi người đều cảm thấy ấy là màu vàng xinh đẹp nhất.”

      La Duy cười cái.

      sớm xem qua rồi, lại để tâm, tuy rằng xinh đẹp, nhưng ít cũng là bình hoa.

      Quảng cáo kia rất tốt, hình tượng của cũng rất thích hợp, nhưng mà là thích hợp với SH chứ chưa chắc thích hợp với bọn họ.

      Còn nữa, vốn định tìm người đại diện, lúc này dù là tiên nữ trước mắt cũng hài lòng, đều mang theo thành kiến, cho nên tự nhiên nhìn thấy Diệp Chanh cũng là khó chịu.

      thẳng “Tôi mặc kệ là ai có danh khí lớn cỡ nào, trước đây có bao nhiêu lợi hại, tôi chỉ chú ý đến mẫu quảng cáo này, ai có thể chụp được tốt nhất mà thôi.”

      xong, đặt quyển sách lên bàn cái bộp.

      “Quảng cáo này có hai mẫu, nhìn xem cái nào tốt hơn chọn cái .”

      Quảng cáo gồm hai cái chính và phụ, cái theo chủ đề trong sáng và cái theo chủ đề hắc ám.

      Diệp Chanh cầm lên nhìn nhì, lập tức liền bị chủ đề hắc ám kia hấp dẫn, tuy nhìn màu sắc ràng tốt hơn, gần đây cũng rất lưu hành, nhưng chủ đề hắc ám này, nhìn màu sắc liền thấy được, sắc bén như vậy có thể lập tức thu hút được rất nhiều ánh mắt.

      Diệp Chanh xem qua, đây hẳn là tác phẩm tâm đắc của ta .

      cười, “Tôi chọn cái này.”

      Nhà thiết kế lập tức căng cứng cơ thể.

      cho rằng, nghệ sĩ mới này nhất định chọn màu tươi sáng, rất có cảm giác thục nữ, càng có thể hấp dẫn ánh mắt của người trẻ tuổi.

      Bởi vì cái kia, cũng đúng là được cấp cao của rất nhiều công ty coi trọng, tất cả mọi người đều cảm thấy, đây mới là màu sắc chủ đạo.

      Nhưng cũng hẳn.

      Chỉ có La Duy và người trong công ty của mình cùng nhau làm hạng mục này mới hiểu được, màu sắc chủ đạo của quý tiếp theo, lấy trắng đen làm chủ đạo, thiết kế hoàn thành, chỉ chờ đến lúc đó, làm mọi người chấn động.

      ngờ được, Diệp Chanh vậy mà chọn cái này.

      La Duy nhìn chọn cái này, nên biết cái này mấy người để ý đâu.”

      Diệp Chanh nhướng mày nhìn La Duy “ ít người để ý? Tôi lại thấy vậy.”

      Ánh mắt tự tin kia, giống như ánh mặt trời chói lọi làm người lóa mắt cách nào nhìn thẳng được.

      La Duy trong lòng cả kinh, tin tức này, người ngoài nhất định thể biết được, Diệp Chanh biết, nhưng nhìn bộ dáng này của , lại giống như biết được.

      La Duy “Được, tuy rằng chọn như vậy, nhưng vẫn là đợi mọi người bàn luận, đến lúc đó để người khác lựa chọn cái nào cũng ảnh hưởng đến quá trình quay chụp.”

      Diệp Chanh “Được, tôi sao cũng được, người khác chọn xong rồi, để lại cho tôi cái là được.”

      vốn dĩ đối với chuyện này mang chí lớn, cũng bận tâm.

      Nhưng ngay lúc này, hà Nhã Huệ ở bên cạnh “Các lần này chọn mấy người đại diện vậy?”

      có mấy người đại diện, cũng biết điều đó, chỉ là cụ thể là mấy người lại lắm.

      “Đến lúc đó biết, yên tâm, thiết kế lần này, nhất định làm mọi người kinh diễm.”

      Hà Nhã Huệ nghe xong, cũng thêm cái gì, đưa Diệp Chanh cùng nhau ra ngoài, sau đó hợp cùng Lâm Vũ Oánh, chuẩn bị ăn.

      Lại nghĩ, phía sau, Mộ Dại vẫn còn theo dõi, bời vì lo lắng cho Diệp Chanh nên Mộ Dạ Lê để đến, lần này, cũng biết được là Diệp Chanh nhận ra, cho nên cũng cần trốn tránh nữa.

      Chương 200 Ráo riết tìm ấy cho tôi, tốt nhất là tập hợp hết người lại.
      Edit: Lựu Đạn


      Mà này nọ, Lâm Vũ Oánh cùng Hà Nhã Huệ vậy mà hề nhận ra.

      Hai người còn dạng, ăn nên ăn, uống uống vậy mà hề nhận ra được bên cạnh còn có người lúc nào cũng kè kè theo sau mình.

      Diệp Chanh nhìn Mộ Đại, lắc đầu cười cười.

      ……

      Diệp Tử bên này nghe Diệp Chanh gặp nhà thiết kế, đắc ý vẫy tóc, “Hừ, bọn họ chắc còn chưa biết chuyện tôi cũng có tham gia đâu nhỉ.”

      Lâm Thư cười biết, ba người bọn họ buổi tối còn ăn mừng, bây giờ còn ăn bên ngoài.”

      “Ha ăn ở đâu.”

      “Ở nhà hàng Trung Quốc gần đây.”

      Nhớ đến ngày đó, Giang Úc Bạch làm mất mặt, Diệp Tử liền cảm thấy buồn bực, bây giờ khắp nơi là video của , nhưng mà Diệp Chanh lại vẫn êm đẹp, đương nhiên là cam lòng, “ Tìm người làm ít chuyện vui khắp nơi …”

      xong, lên hoạch là Diệp Chanh lặng lẽ đu bám vào để lên…

      Lâm Thư ngạc nhiên, cảm thấy tốt lắm, đây quá nhiều điểm trùng hợp hay sao, vừa mới xẩy ra chuyện video bên phía Diệp Chanh lại có chuyện theo sau, làm người ngoài nhìn vào, phải là thấy hai người bọn họ đấu đá nhau hay sao.

      Diệp Tử “Có cái gì mà tốt, vốn dĩ chuyện của tôi, cũng là từ bọn Thiên Club chó má kia mà ra sao, lần này làm cho ta xấu mặt là tốt, chỉ cần quảng cáo tung ra, hừ, để cho những người đó nhìn thấy, Thiên Tiên của bọn họ, khi bị xấu mặt, có bao nhiêu là khó coi, vậy là được rồi.”

      Lâm Thư cũng có cách, chỉ có thể nghĩ, muốn tìm đội có chút lợi hại làm chuyện này, có lẽ xác xuất thành cao lớn hơn, vì thế liền liên lạc với tổ chức lớn nhất ở thành phố B.

      ….

      “Lão đại, trùng hợp, vừa rồi ngài muốn chúng tôi tìm , bây giờ có người chi số tiền lớn là 100 vạn, muốn chúng ta quay ta đoạn video.”

      “Là tên Diệp Chanh?”

      “Dạ, lão đại.”

      Người đàn ông được gọi là lão đại, cổ mang sợ dây chuyền vàng to như dây xích, lúc này có chút kinh hoảng nhìn người đàn ông lạnh lẽo phía sau, sau đó nhanh phẩy tay cho người ra ngoài trước.

      “QM, ngài xem, chuyện này….”

      Bên trongm người đàn ông còn trẻ tuổi hơn dây xích vàng, lúc này, là ngồi ghế, vắt chân, tựa như nhà ngưng tụ khí lạnh, làm người rét mà run.

      QM cầm lấy dữ liệu ông ta đưa qua, cúi đầu nhìn lướt qua, khóe môi nhân tiện kéo theo nụ cười dữ tợn đầy châm chọc.

      “Chỉ bằng các người, mà còn nghĩ muốn động đến Diệp Ninh?”

      “Chúng tôi…”

      QM “Các người nhận , sao cả.”

      “A? ?”

      , có điều, đến lúc đó, mang tôi theo cùng.”

      “Cái gì? Ngài muốn đích thân ?”

      “Đúng vậy, tôi muốn đến xem thử.”

      Lão đại dây xích vàng bị dọa sợ rồi, nhanh nhanh lau mồ hôi lạnh.

      Diệp Chanh này rốt cuộc là thần thánh phương nào, có người lại muốn bỏ là trăm vạn để có video của ta.

      Mà hơn nữa là QM, từ xa xôi vạn dặm chạy đến đến, núp chỗ này, cũng là vì muốn điều tra ta lần.

      Bây giờ họ lại cảm thấy, người này như vậy…Quay phim chắc có vấn đề gì chứ?

      QM lại đưa tay, vỗ vỗ gò má hung dữ của ông ta “Yên tâm, kêu thêm nhiều người chút, toàn bộ cùng nhau cũng được, mang theo vũ khí, bằng ….”

      bị đánh đến độ mẹ nhận ra.

      Lão đại béo có chút buồn bực, QM này tìm ấy, chẳng lẽ là có thù oán gì với ta sao, này cũng quá ác độc rồi.

      Bất quá, QM , bé cũng dám từ chối, nhanh nhanh chạy ngay tập hợp người lại.

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 201 Quỳ dưới đất, đem cơm dưới bàn chân liếm sạch, nếu ta chết.
      Edit: Lựu Đạn


      Lâm Vũ Oánh vừa ăn vừa lướt điện thoại, “Những đoạn video của Diệp Tử bị xóa hết, tiếc ghê, có điều cũng còn tốt, nên thấy cũng đều thấy qua rồi, Thiên club chính là bơm máu mà, cậu xem, bây giờ thành viên cũng hơn trăm vạn rồi.”

      “Nhiều vậy sao,” Diệp Chanh đưa đầu lại gần nhìn thoáng qua “Đều hoạt động ở Teiba sao?"

      “Đúng vậy, tất cả mọi người đều rất đoàn kết, mỗi ngày chỉ tìm tòi chuyện của cậu, chia sẻ tin tức về cậu, còn giúp cậu kháng chiến khắp nơi, xem ai dám bôi đen cậu, liền kéo lên mắng trận…”

      “……”

      Hà Nhã Huệ cũng là lần đầu thấy fanclub như vậy, ngồi bên “Vậy bây giờ Vũ Oánh làm vị trí gì trong club?”

      “Em làm thành viên quản lý a, chị xem, tại em cũng là chủ quản bên ngoài Tieba a, bởi vì em biết hành trình của cậu ấy, hahahaha.”

      Đương nhiên là biết, mỗi ngày đều theo bên cạnh Diệp Chanh, còn có thể biết sao.

      Hà Nhã Huệ “Đây tốt, em ở bên trong hoạt động nhiều chút, đừng để cho những thành viên đen vào.”

      “Đương nhiên, chúng ta có chế độ xét duyệt nghiêm mật mà.”

      lại thấy vài người phải là nhân viên, từng người nối tiếp nhau vào.

      Phía sau, Mộ Đại liền như được xem kịch hay miền phí, nhìn nhóm người vào.

      Đây phải là người của Thanh bang danh tiếng vô cùng xấu nhất của cũng thành phố B sao?

      Nhìn bọn họ vào, hơn nữa ánh mắt kia trực tiếp nhìn Diệp Chanh bên trong, Mộ Đại liền nghĩ ngợi, đây là Diệp Chanh lại đắc tội với ai chăng?

      Mộ Đại nghĩ, mỗi ngày đắc ý như vậy, liền đắc tội với người ta, đám người này cũng phải là dễ chọc.

      Nếu mà chỉ mình còn có thể chơi được, nhưng hôm nay lại cố tình mang theo hai đứa con chồng trước theo. (Đây là câu ví von của người trung quốc.)

      Lâm Vũ Oánh còn biết có nguy hiểm bên cạnh, cười hi hi ha ha, toilet chút.

      Mấy người kia cũng lập tức theo qua.

      Diệp Chanh ngay lúc còn thảnh thoi ăn uống, kiền nhìn thấy đám người nọ kêu to bắt lấy Lâm Vũ Oánh.

      Mọi người trong nhà hàng thấy vậy, bị dọa kêu lên “ phải chứ, mau nhìn kìa, những người đó có dao, chạy mau.”

      Người trong nhà hàng nhốn nháo chạy ra ngoài.

      Hà Nhã Huệ đứng lên “Này các người làm gì vậy, thả Vũ Oánh ra, bây giờ là ban ngày, tôi báo công an.”

      Mấy người kia nghe đến báo công an càng cười ha ha thêm lên.

      Dây xích vàng đứng đầu, dùng tay khều lỗ mũi mình, miết chân, vẻ mặt khinh thường “Báo công an hả, báo , tao muốn nhìn thử xem, thằng cảnh sát nào dám quản chuyện của Thanh bang tao, đến đây, báo , cầm điện thoại mày đến đây, có cần tao gọi số giúp mày hả?”

      Mấy người Thanh bang ở phía sau cười hô hố lên, bộ ngạo mạn, như tát nước lạnh vào lòng Hà Nhã Huệ.

      Diệp Chanh đứng dậy, nhìn lướt qua vài người, tốt, mười mấy người cùng đến, nhìn dạng này bên ngoài hẳn còn có người tiếp ứng, vũ khí có mã tấu, gậy, bởi vì dù sao vẫn còn trong thành phố B cho nên hẳn là dám mang theo súng.

      Diệp Chanh nâng môi cười “Các người muốn làm sao?”

      Dây xích vàng lướt qua Diệp Chanh, sau đó tay đem chén cơm bàn, ném xuống đất, lại dùng chân giẫm lên, nghiền mạnh cái, mới với Diệp Chanh “Bây giờ mày bò lại đây, ăn cái này cho tao, tao liền bỏ qua cho con nhóc này, bằng tao cho tụi mày biết, tao làm cái gì con này biết thế nào là tuyệt vọng.”

      Hà Nhã Huệ thấy vậy, liền tức giận “Các người là ai tìm đến, chi bao nhiêu tiền, chúng tôi chi gấp đôi.”

      Diệp Chanh ngăn lại, bình tĩnh với người trước mặt “ chắc chắn là muốn làm như vậy?”

      “Hừ, bằng ... bé này lớn lên trong trẻo như nước, có điều chỉ là qua hôm nay…” Lão ta , còn đưa tay nắm lấy cằm Lâm Vũ Oánh.

      Chương 202 Thứ này...Còn phải là của QM sao?
      Edit: Lựu Đạn


      Khuôn mặt Lâm Vũ Oánh trắng bệch, đứng ở đó gào to “ ăn, Diệp Chanh, chúng ta ăn, mau báo cảnh sát….”

      Diệp Chanh hừ cái “ tuyệt vọng, chính là cái này?”

      “Ha…”

      “Xem ra cuộc đời quá thuận lợi rồi.” Diệp Chanh với vẻ lười biếng.

      “Cái gì?”

      Đôi mắt Diệp Chanh vừa nâng lên, nhìn gã, liền quét qua người phía bên ngoài, trong lòng nhớ kỹ, rốt cuộc có bao nhiêu người tiến lên trợ giúp.

      Diệp Chanh “Rất thuận lợi, cho nên cũng chưa từng trải qua chuyện gì gọi là tuyệt vọng .”

      “……”

      Diệp Chanh vừa dứt lời, trực tiếp đưa chân đạp qua.

      “A….”

      “Con đàn bà khốn kiếp, mày dám ra tay.”

      Cánh tay gã bị đá trật cả khớp, Diệp Chanh kéo lấy Lâm Vũ Oánh từ trong tay gã ra ngoài, trực tiếp đẩy người đến bên cạnh Hà Nhã Huệ, trầm tĩnh câu “Lui về phía sau.”

      Hà Nhã Huệ tuy là hiểu gì, nhưng phản ứng cũng rất nhanh nhạy, lôi kéo Lâm Vũ Oánh lui về phía sau.

      Lâm Vũ Oánh nhanh “Diệp Chanh rất lợi hại.”

      Hà Nhã Huệ chưa từng thấy qua, lúc này ở phía sau, sốt ruột nhanh nhanh gọi điện thoại báo cảnh sát “ được, phải nhanh gọi báo cảnh sát.”

      Mà ở phía trước, Diệp Chanh bình tĩnh nhìn dây xích vàng, thấy gã ôm lấy cánh tay của mình, chân đem móc lấy chân gã, đem gã nằm thẳng dưới mặt đất, dây xích vàng hét tiếng, lại thấy vô cùng yếu ớt kia, nắm lấy kéo khỏi mặt đất, sau đó còn chưa kịp phản ứng bị nhận đầu, trực tiếp nhấn vào chỗ cơm đổ mặt đất.

      “Ai u….” Gã gào to, lúc ngẩng đầu lên, khắp mặt đầy miệng đều là cơm mà khi nãy gã dùng chân nghiền nát.

      “Lão đại…”

      “Lão đại, lão đại làm sao vậy.”

      Người phía sau lập tức đuổi theo, Diệp Chanh liền kẹp chặt yết hầu của dây xích vàng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn người đến gần “Tất cả lùi về phía sau, bằng tôi lấy mạng của ta.”

      Dây xích vàng vội vàng gào to lên “Lui về sau, khụ khụ, mau lui về sau…”

      Chỉ cần dùng lực tay chút, mình chắc chắn là chết thẳng cẳng a.

      Phía sau, Mộ Đại còn nghĩ muốn lao lên, liền nhìn thấy, Diệp Chanh vậy mà trực tiếp bắt được tên đầu đàn.

      Vốn còn nghĩ là vẫn là trực tiếp mà đánh chứ.

      Nếu là như vậy, dù có lợi hại nữa, chỉ sợ đấu lại nhiều người bên ngoài như vậy.

      Nhưng nghĩ tới vẫn là có điểm thông minh.

      Điện thoại Hà Nhã Huệ vừa gọi xong, liền nhìn đến Diệp Chanh, cằm cũng đều muốn phải rơi xuống đất.

      Đường đường là lão đại Thanh bang, lại bị Diệp Chanh đánh cho bộ chật vật, đứng ở đó mang theo mặt dính đầy cơm trông buồn cười mà ỉ ôi xin tha, này…Này là cái quỷ gì chứ…???

      Lại ngờ được, lúc này…

      Người kia thầm nấp trong bóng tối nhìn cảnh này.

      Quả nhiên là ấy.

      Lòng dạ hẹp hòi như vậy, ai làm thoải mái liền đáp trả lại, ra tay nhanh lẹ như vậy, miệng mồm cũng chẳng chịu buông tha ai….

      phải ấy là ai?

      Lúc này, gã lại liếc mắt nhìn đến, cái đầu heo mang dây xích vàng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ngực Diệp Chanh, chớp mắt cái cũng có.

      Ánh mắt lạnh lùng, sát khí dày đặc dâng lên.

      Diệp Chanh bổng nhiên cảm thấy phía sau có người, vừa quay đầu lại nhìn, nhìn vào góc tối phía xa kia, lại ngờ….

      Phanh tiếng, viên đạn lướt qua mặt Diệp Chanh, đến dây xích vàng, chính là viên đạn lại trực tiếp găm vào cành tay của dây xích vàng.

      lần nữa, dây xích vàng lại gào thét lên….

      khắc này, phi tiêu đánh đến, Diệp Chanh nhảy né tránh, tay đưa ra bắt được ám khí trong trung.

      Nháy mắt bắt được đến tay, ánh mắt ngưng đọng,

      Thứ này……

      phải là của QM sao?
      Last edited: 17/1/19
      Elise Tuyen, Tôm Thỏ, Yoolirm Park3 others thích bài này.

    4. KY_BIBG

      KY_BIBG Well-Known Member

      Bài viết:
      314
      Được thích:
      390
      Hahahhahah cươi cùng cũng chờ được đến ngày tình địch của MDL xuất rồi . Mong chờ à nhen . Tình địch gặp nhau đỏ cả mắt huống chi lại còn là kình địch với nhau ... MDL mà còn lo cho DT nữa Chanh Nhi về với QM luôn cho rồi
      Ljpark2504Vân_08 thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 203 Những người này, sao lại vô dụng như vậy...
      edit: Lựu Đạn


      Thói quen này Diệp Chanh gặp qua, cái tên cà chớn QM đó, việc gì ngoài việc chỉ thích nhất chính là dùng ám chiêu như thế này.

      Viên đạn trôi qua còn chưa kịp phản ứng, liền đến cái ám khí, làm người khó lòng phòng bị.

      bỗng nhiên quay đầu lại, trong lòng cả kinh.

      QM…

      ta sao?

      Nhưng trong góc tối còn bóng người.

      Mà người bên cạnh liền nhận được tin tức.

      “Liền lăn hết về đây cho ta.”

      Là QM đích thân ra lệnh.

      Người của Thanh bang vội vàng tháo chạy, quay đầu lại nhìn nhìn kia, lại nhìn lão đại nhà mình mặt đầy vụn cơm, trong phút chốc là…Dở khóc dở cười.

      Khi cảnh sát đến, người Thanh bang đều chạy còn mống.

      Hà Nhã Huệ vỗ vỗ ngực chạy đến.

      “Em sao chứ?”

      Rồi sau đó, Lâm Vũ Oánh bắt đầu nghịch ngợm video trong tay.

      “Ai nha, nếu cảnh này được phát ra, nhất định gom về rất nhiều fans, Diệp Chanh quá lợi hại, quá cừ, nhìn người này mặt đầy cơm, hừ, còn muốn Diệp Chanh của chúng ta ăn cái này, chính là gã tự mình từ từ ăn .”

      Diệp Chanh chú ý đến phản ứng của hai người, chỉ là cúi đầu nhìn ám khí lông chim trong tay.

      QM, QM.

      nhăn mày, tên lưu manh đáng chết này, chẳng lẽ ta phát ra mình?

      …..

      Diệp Tử vốn ở nhà đợi tin tốt.

      Weibo, liền lan truyền cái video của Diệp Chanh.

      “Diệp Chanh, rụt rè đến nhà hàng ăn cơm gặp phải lưu manh, chỉ chiêu, làm mọi người chịu phục.”

      Diệp Tử cười.

      “Ha ha, tôi biết mà, bọn họ có việc gì làm xong, quả nhiên làm tôi thất vọng.”

      Nghe được lời khen thưởng của Diệp Tử, Lâm Thư cũng chạy nhanh đến.

      Nhanh như vậy xong?

      Nhưng mà, Diệp Tử mở video ra, nháy mắt sắc mặt liền tái xanh.

      Trong video, phải là Diệp Chanh bò dưới đất ăn cơm, mà là Diệp Chanh làm ra mấy động tác lưu loát, trực tiếp đem hung thần ác sát là dây xích vàng đẩy ngã xuống đất, miệng gặm đầy cơm.

      Fans bình luận bên dưới, là mảnh trầm trồ khen ngợi.

      “Diệp Chanh cừ.”

      “Diệp Chanh học qua võ thuật sao, là lợi hại.”

      “Quá soái, được, tôi thành fan mất rồi.”

      “Lúc trước rất ghét ấy, làm sao bây giờ, xem ddaonj video này, liền cảm thấy ấy tốt đẹp đến bức người, trái tim tôi chịu nổi khống chế của bản thân nữa rồi.”

      Bởi vì đoạn video này, hơn nữa, động tác cũng nhiều lắm, cũng nhìn thấy được nhiều người kéo đến, tiếng súng cũng bị cắt cho vào, cho nên mọi người cũng có quá sợ hãi thực lực của Diệp Chanh, chỉ có thấy được là biết võ, có thể đem người đàn ông to lớn đánh ngã nằm đất mà thôi.

      Bên cũng có giải thích, lúc Diệp Chanh ăn cơm, gặp phải lưu manh, ép ăn cơm rơi vãi mặt đất, Diệp Chanh liền phản kích.

      Cách này, ông chủ nhà hàng nọ cùng người khác đều làm chứng, đúng thấy được đám người này đến khiêu khích Diệp Chanh.

      Diệp Tử tức giận dựa người ra sau.

      “Sao có thể chứ, những người này sao lại vô dụng như vậy…”

      Lâm Thư cũng là thể tin được nhìn Diệp Chanh trong video.

      Này …. Diệp Chanh cũng quá thần rồi.

      nhìn hình ảnh này, cũng nhịn được mà khen ngợi Diệp Chanh.

      được, được, và bên kia chính là kẻ thù a.

      ……

      Mọi người từ cục cảnh sát ra, Lâm Vũ Oán vui rạo rực nhìn video được truyền lan khắp nơi.

      Thiên Club đều chật kín.

      Hôm nay người đến gia nhận club đều nhiều gấp mấy lần.

      Chỉ là Diệp Chanh còn suy nghĩ chuyện về QM, nhất thời có lòng dạ nào mà quan tâm chuyện khác.

      Nhưng ra Hà Nhã Huệ lại rất kinh ngạc nhìn Diệp Chanh, thấy lúc này lại còn bình tĩnh như vậy, khỏi nghi hoặc trong lòng, Diệp Chanh này, nhìn rất đơn giản a.

      Bên kia, MK gọi đến cho , xem video của mạng, cảm thấy Diệp Chanh từng tập võ, có thể đem cái này làm phần đem vào trong quảng cáo.

      Hà Nhã Huệ lập tức đồng ý.

      Ngày hôm sau, liền chuẩn bị đến trường quay chụp mẫu quảng cáo cho MK.

      Chương 204 Diệp Chanh, danh khí tôi so với mạnh hơn, chút nữa đừng thất vọng.
      Edit: Lựu Đạn


      Hà Nhã Huệ vừa mới cùng Diệp Chanh đến cửa, vậy mà nhìn thấy cả nhóm phóng viên cùng các nhân viên công tác khác.

      Hà Nhã Huệ cũng nhận ta được nhân viên công tác mà mình biết, những người này đều là người của công ty Diệp Tử.

      Hà Nhã Huệ kéo Diệp Chanh lại “Diệp Tử sao lại ở chỗ này.”

      Phóng viên vừa nhìn thấy Diệp Chanh, liền chen chúc đến.

      “Diệp Chanh, lần trước tranh quảng cáo, bây giờ Diệp Tử lại so đo hiềm khích trước đây, cùng quay quảng cáo, xin hỏi, và Diệp Tử xem như là làm hòa nhau sao?”

      Cái gì mà so đo hiềm khích trước đây?

      Bởi vì bọn họ trước đó có chuẩn bị, trong nhất thời Hà Nhã Huệ cùng Diệp Chanh chỉ biết nhìn nhau phát ngốc.

      Nhưng rốt cuộc Hà Nhã Huệ là người từng trải, lập tức cũng có phản ứng lại, đối với phóng viên cười “Mặc kệ chúng tôi quay chụp cái gì, đều là nhìn vào hợp đồng, hợp đồng có cầu chúng tôi phối hợp quay chụp, đây cũng là nghĩa vụ của người phát ngôn là chúng tôi, cho nên công ty MK có cầu như thế nào, chúng tôi liền như thế đó mà quay chụp, chúng tôi chỉ đến để chụp ảnh quảng cáo, chứ phải đến để tranh đoạt điều gì.”

      xong, Hà Nhã Huệ liền mời người tránh ra.

      Nhìn Diệp Chanh theo Hà Nhã Huệ vào bên trong, Diệp Tử bên kia lẳng lặng cười.

      Đáng đời.

      Phóng viên đành phỏng vấn Diệp Tử.

      Diệp Tử mỉm cười “Chuyện này phía công ty trước với tôi rồi, người đến là ai, tôi thấy cũng là chuyện qua rồi, hơn nữa kỳ ấy cũng còn là nghệ sĩ mới, làm tiền bối như tôi, sao có thể so đo này nọ với ấy được, cho nên tôi muốn có quan hệ gì cả, cần vì tôi mà ảnh hưởng đến nghiệp của người khác, ai nên đến cứ đến, tôi cũng cần để ý.”

      Lời này….

      Hình như là , nếu muốn Diệp Chanh đến Diệp Chanh liền được mời, đều là do rộng lượng, so đo cùng người mới, cho nên Diệp Chanh mới có thể được đến đây chụp mẫu quảng cáo này.

      Tất cả mọi người đều khen ngợi Diệp Tử rộng lượng, cũng vô cùng chờ mong nhìn đến hai người ở chung tại MK.

      …..

      Hà Nhã Huệ vừa vừa nghiến răng nghiến lợi “Trúng chiêu của ta, ai ngờ được ta lại có tay như vậy.”

      “Được rồi, tới đâu hay tới đó, em còn chưa sợ, chị sợ cái gì.” Diệp Chanh .

      Hà Nhã Huệ “Chỉ là thấy chị làm hết chức trách, có làm ràng trước.”

      “Được mà, chị đâu phải là vạn năng, nào nào, chúng ta vào thôi.”

      ……

      Người phụ trách quay chụp của công ty MK đều đến.

      Diệp Tử đến sau cũng vào tới, nhìn Diệp Chanh cười chút “Diệp Chanh, chị em chúng ta có thể cùng nhau chụp nhãn hàng, chị rất vui vẻ.”

      “Phải , tôi cũng rất vui vẻ.” Diệp Chanh cũng cười nhạt theo.

      “Có điều, em cũng là người mới mà thôi, có số chuyện trong giới này em cần phải có tài năng mới có được, này là chị cũng có cho em cửa sau, người là nên cần trải qua vài chuyện mới có thể trưởng thành.” Diệp Tử cười cười.

      Lâm Thư bên cạnh thêm vào “Diệp Tử đối với là quá tốt rồi, bất quá, bời vì danh khí của Diệp Tử so với cao hơn rất nhiều, bên đó người ta khẳng định là chọn chúng tôi, đáng tiếc các rất vất vả mới ký được hợp đồng này, trở thành lá xanh làm nền thôi, đừng quá tuyệt vọng, các cứ từ từ mà đợi .”

      xong hai người liền cùng nhau, nghênh ngang vào trong.

      Người bên trong cũng vội vã đến đón, Diệp Tử liền “Mọi người vất vả rồi, mời mọi người uống cà phê.”

      Sau đó liền đem cà phê chuẩn bị tốt trước đó, cùng nhau tặng mọi người.
      Tôm Thỏ, Yoolirm Park, Sweet you2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :