1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Em Là Ai? - Tuyết Mặc - Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hơn 20 like chứng tỏ vẫn chưa hết hot đâu nàng @Tồn Tồn ơi!
      Hóng chương mới!

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Ôi!!! Thức ăn chó này tui cũng muốn ăn, ước gì có ai đó quăng ví vô mặt mềnh :yoyo68:
      ChauKhoa2268, chau007153, Phong nguyet49 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Thích Quan Dược lắm lắm luôn ak, ước gì có hẳn ngoại truyện dành cho , nhưng mà tiếc là tác giả chỉ lướt sơ qua. Buồn dễ sợ buồn. hiểu sao khi đọc truyện tui lại thích các CP phụ hơn, có ai như tui ? Điểm danh đê :yoyo12:
      Diệp Nhã, ChauKhoa2268, chau00715349 others thích bài này.

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 58 Giao thừa vi diệu


      Mẹ Yến kéo tay Cố Dĩ Hân, hai người đứng trong phòng bếp hồi, cũng vội vã ra ngoài, trong phòng bếp có mấy cái ghế ngồi nghỉ ngơi, hai người ngồi lên ghế, giữa mùi dầu khói và hương thơm của thức ăn, luyên thuyên hết chuyện này sang chuyện khác, có điều phần lớn là mẹ Yến , Cố Dĩ Hân nghe.


      "Từ trước đến nay bác trai có tính tiết kiệm, làm mấy chuyện phô trương lãng phí, song mỗi khi tết đến, ông ấy hiếm khi rộng rãi lần, dù sao cũng là thời gian cả nhà đoàn viên, quan niệm gia đình vẫn tương đối truyền thống đấy."


      Cố Dĩ Hân gật đầu nghe mẹ Yến tiếp, "Năm nay có nhiều người hơn, ngay từ sáng sớm ông ấy xuống phòng bếp kiểm tra thực phẩm, có vẻ rất coi trọng."


      Cố Dĩ Hân xấu hổ cúi đầu cười bẽn lẽn.


      "Thằng bé Dương Dương này quả rất ngoan, khiến người ta động lòng thương, qua thêm mùa hè nữa chắc đến tuổi nhà trẻ rồi nhỉ?"


      "Đúng ạ, sang năm thằng bé tròn ba tuổi, nghỉ hè xong phải nhà trẻ."


      Mẹ Yến đem đĩa bánh đậu đỏ thơm mềm để trước mặt rồi hơi do dự : "Gần đây cũng có nhà trẻ, chúng ta tìm hiểu rồi, điều kiện và các phương diện khác điều cực tốt, đến lúc đó để Dương Dương đến đây học, nhà cũng gần, có thể tới lui săn sóc, bác và bác trai chịu trách nhiệm đưa đón, con cảm thấy như thế nào?"


      Cố Dĩ Hân cảm thấy có chút giật mình, ra bác trai và bác giúp Dương Dương suy tính lâu dài như vậy rồi, xem ra hai người rất lòng thương đứa cháu nội này, muốn giành thằng bé để bên cạnh mình chăm sóc.


      Ba Yến mẹ Yến mới gần sáu mươi tuổi, cũng chưa tính là già, sức khỏe vô cùng khỏe mạnh, chăm sóc đứa trẻ tuyệt đối có vấn đề gì, nhưng về vấn đề nuôi dưỡng Dương Dương, trong lúc nhất thời Cố Dĩ Hân chẳng có cách nào đồng ý.


      Trước khi chưa hiểu ý định của người trong nhà họ Yến, vẫn yên lòng giao Dương Dương cho họ, lỡ như bọn họ thầm chỉ muốn đứa trẻ, muốn mẹ sao? Đến lúc đó nhất định giành lại bọn họ.


      Suy nghĩ chút, uyển chuyển : "Từ giờ đến mùa hè còn khoảng thời gian nữa, tại gấp, hơn nữa cũng muốn thương lượng với Triển Nam xem thế nào rồi mới quyết định ạ."


      Mẹ Yến là người khôn khéo, nghe như thế, bà biết ngay là muốn nên chỉ cười cười, cũng tiếp vấn đề này nữa, mà nhắc đến chuyện khác, "Hôn của con và Triển Nam, chuẩn bị làm lúc nào đây?"


      Chuyện này, mặt Cố Dĩ Hân càng đỏ hơn, "Việc này chúng con chưa bàn bạc qua nữa ạ."


      Mẹ Yến chậc tiếng, "Thằng nhóc này, bác phải nó mới được."


      Cố Dĩ Hân vội vàng xua tay ngăn bà lại, "Bác , chuyện này gấp, chúng con còn chưa giải thích cho Dương Dương nghe về thân phận của nó, tuy Dương Dương còn , nhưng con vẫn muốn tôn trọng quyết định của nó."


      Mẹ Yến thở dài, "Vậy tùy mấy đứa."


      Sau khi Cố Dĩ Hân ra khỏi phòng bếp, Yến Triển Nam vội vàng kéo sang bên, hỏi và mẹ Yến chuyện gì, gì mà lâu đến thế.


      Cố Dĩ Hân lườm cái, "Bác muốn cho Dương Dương nhà trẻ ở gần đây, có điều em còn chưa đồng ý."


      Yến Triển Nam cau mày, đưa tay vịn bả vai của , : "Em đừng để ý bọn họ, chuyện Dương Dương học ở đâu, tự em quyết định là được rồi."


      Bữa cơm trưa vô cùng phong phú, thức ăn bày đầy bàn tròn, Dương Dương đứng ghế rướn cổ lên nhìn chảy nước miếng, ba Yến sợ cháu nội ngoan đói bụng, quan tâm đến đồ ăn còn chưa dọn đủ, ông bảo mọi người nhanh chóng ngồi vào bàn.


      Ăn cơm xong, người nhà lại ra phòng khách vừa uống trà vừa chuyện phím, Yến Tây phải dẫn con trai về nhà chồng đón tết, vì thế ngồi bao lâu cả nhà họ rời , chẳng qua là trước khi , Yến Tây còn chủ động thêm wechat của Cố Dĩ Hân.


      Buổi tối lại ăn bữa tiệc lớn, các món ăn hoàn toàn khác với bữa trưa, đúng là làm khó đầu bếp.


      Cố Dĩ Hân tắm rửa cho Dương Dương rồi mặc quần áo mới, mang giày mới cho thằng bé, sau đó để thằng bé theo họ Yến Chiêu Kỳ, lễ phép chúc tết ông nội và bà nội, hai ông bà cười híp mắt, cho bọn bao lì xì dày, tuy nhiên đối với Dương Dương mà , sức hấp dẫn của bao lì xì dày tiền lại bằng mấy viên kẹo được gói đẹp mắt trong mâm đựng tráu cây bàn.


      Chúc tết xong, mọi người quây quần cùng xem tiết mục cuối năm, các tiết mục cuối năm đều có nhiều khác biệt, dù gì người chủ trì vẫn là mấy gương mặt đó, nhưng nếu xem lại thiếu chút mùi vị của năm mới.


      Ba Yến tuyệt đối là khán giả trung thành của tiết mục cuối năm, từ đầu đến cuối chương trình, ông đều chân thành xem hết, sau đó còn cảm khái: " năm sau đẹp hơn năm trước."


      Chẳng qua nhà những người khác chắc chắn nghĩ như thế.


      Bởi vì giao thừa đốt pháo hoa, đêm hôm đó Cố Dĩ Hân phải ở lại nhà họ Yến, mẹ Yến cũng chuẩn bị phòng riêng cho , đành cam chịu phòng của Yến Triển Nam là phòng của mình.


      Đúng mười hai giờ, Yến Triển Nam và Yến Triển Đông đốt chuỗi pháo dài trong sân, Dương Dương chưa từng được chứng kiến cảnh đốt pháo với khoảng cách gần đến thế, thằng bé vốn ngủ gà ngủ gật trong lòng mẹ, song vừa nghe đến đốt pháo, thằng bé lại vội vàng đứng lên muốn chạy ra ngoài xem, thẳng đến khi Cố Dĩ Hân bế thằng bé ra cửa, đúng lúc pháo nổ vang, thằng bé mới chính thức chứng kiến uy lực của pháo, sau đó trực tiếp bị dọa sợ, trốn trong lòng Cố Dĩ Hân dám ra.


      Phòng của Yến Triển Nam ở lầu ba, Cố Dĩ Hân bế Dương Dương lên lầu phát gian phòng bên cạnh phòng Yến Triển Nam được sửa lại thành phòng trẻ con, sách vở và các món đồ chơi cần thiết đều có đủ, thậm chí trong góc ít lui tới cũng được bày chiếc lều dã ngoại.


      Xem ra vì đứa cháu nội này, ông nội bà nội xuất hết vốn liếng ra để lấy lòng.


      Yến Triển Nam đứng ở cạnh cửa, cùng theo thưởng thức gian phòng dành cho trẻ con này, lười biếng : "Căn phòng thế này, dưới lầu hai còn phòng nữa, cách trang trí và vật dụng đều giống nhau."


      Cố Dĩ Hân tò mò hỏi: "Tại sao là hai gian?"


      Yến Triển Nam tốt bụng giải thích: "Lúc chúng ta ở đây, Dương Dương ngủ bên cạnh chúng ta, lúc chúng ta có ở nhà, Dương Dương có thể ngủ bên cạnh ông bà nội."


      Cố Dĩ Hân ngạc nhiên chẳng ra lời.


      Dương Dương được bế, thằng bé ngủ rồi, nhưng bởi vì vừa rồi mới bị kinh hãi, cho nên giấc ngủ yên ổn, Cố Dĩ Hân quyết định tối nay ngủ với Dương Dương trong phòng thằng bé.


      Sau khi biết được tính toán của , Yến Triển Nam ai oán nhìn , "Em thể tàn nhẫn như vậy được."


      Cố Dĩ Hân giả vờ nghe hiểu ý của , "Sao thế? Vừa rồi cũng bị sợ hãi, cần người ngủ chung hả?"


      Yến Triển Nam ôm lấy từ phía sau, tựa đầu vào hõm vãi rồi giọng thầm: " muốn làm ấy ấy."


      Cố Dĩ Hân quay đầu nhìn lại , "Hôm nay là đêm giao thừa, thể im lặng đón năm mới sao?"


      Yến Triển Nam hôn cái rồi mới : " muốn cùng em tạm biệt năm cũ, đón năm mới."


      "Nhưng tại là năm mới rồi."


      Tuy nhiên đến cuối cùng, Cố Dĩ Hân nhớ tới ánh mắt tội nghiệp của chàng kia, vẫn mềm lòng, sau khi dỗ Dương Dương ngủ yên lát, đợi thằng bé chìm sâu vào giấc ngủ, mới đứng dậy sang phòng Yến Triển Nam.


      Cửa vừa mở ra, lập tức nhìn thấy thân hình trơn bóng của người đàn ông nằm ở giường, tức giận : "Giả sử em sang chuẩn bị nằm như thế đến ngày mai hay sao?" Tuy trong phòng ấm áp, nhưng mà cứ nằm khỏa thân như vậy, nhất định bị nhiễm lạnh, dùng hai ba bước tới kéo chăn phủ lên người .


      Yến Triển Nam cười đến thỏa mãn, biết xấu hổ : " biết ngay là em cũng muốn làm."


      Cố Dĩ Hân lười để ý đến , lấy quần áo ra khỏi túi xách rồi vào phòng tắm.


      Lúc chuẩn bị thoa sữa tắm, Yến Triển Nam khua chiêng gióng trống đẩy cửa phòng tắm vào, nhìn đến động tác của , vội vàng xung phong nhận việc, "Để thoa giúp em."


      Cố Dĩ Hân biết khi đến làm giúp, càng giúp càng nát bét, nhưng cũng ngăn cản mà để mặc thoa sữa tắm trắng xóa người , sau đó lại tỉ mỉ xoa bóp mỗi tấc da thịt trơn ướt người .


      Hai người làm dưới vòi hoa sen lần, Cố Dĩ Hân chống tay lên tường, để cho tiến vào từ phía sau, sau đó trở về phòng làm thêm hai lần nữa, chờ cảm thấy thỏa mãn bắn trong người xong, mới ôm cổ , vừa hôn lên môi vừa chúc năm mới vui vẻ.


      Đây cũng là năm viên mãn nhất mà Cố Dĩ Hân từng trải qua, bên cạnh có người thân, cũng có người .


      Mặc dù lúc này cả người mệt rã rời, thế nhưng cảm nhận được nhiệt độ ấm áp người đàn ông bên cạnh, trằn trọc cách nào ngủ say, có lẽ ông trời thấy đáng thương, cho nên mới đưa linh hồn đến trong thân thể của Trình Trừng, sau đó để có thể hưởng thụ được tình thân và tình tốt đẹp thế này.


      Vì phần tốt đẹp này, tình nguyện kính dâng tất cả những thứ bản thân sở hữu, kể cả linh hồn của mình.


      Cố Dĩ Hân chỉ ở nhà họ Yến buổi tối, qua ngày mùng trở về nhà mình.


      Sau khi Quan Dược và Chu Thuyền cùng trải qua đêm giao thừa cùng nhau, bầu khí giữa hai người trở nên rất vi diệu, hai người vốn hay cãi nhau ầm ĩ, bỗng nhiên an tĩnh lại, hề giương cung bạt kiếm, thái độ hai người đối với nhau cũng hết sức khách sáo và cực kỳ được tự nhiên.


      Cố Dĩ Hân nhìn thấy khó chịu, vì thế nhân lúc Chu Thuyền có mặt, kéo Quan Dược tiến hành nghiêm hình bức cung, ", cuối cùng xảy ra chuyện gì?"


      Sắc mặt Quan Dược lúng túng, ánh mắt trốn tránh, chắc chắn là có chuyện xảy ra, hơn nữa còn là chuyện lớn.


      " đúng , em hỏi Chu Thuyền vậy." Cố Dĩ Hân làm bộ muốn xuống lầu.


      Quan Dược vội kéo lại, lắp ba lắp bắp giải thích: "Tối hôm qua hai người bọn cẩn thận uống quá chén, hình như là.... Ngủ với nhau rồi."


      Cố Dĩ Hân trợn tròn hai mắt, thể tin lặp lại: "Ngủ với nhau?"


      Quan Dược gãi đầu, bối rối : "Hình như là ngủ."


      Cố Dĩ Hân: "Hình như là thế nào? Có ngủ hay mà chính biết à?"


      Vẻ mặt Quan Dược buồn rười rượi, "Em cũng biết rồi đó, tửu lượng tốt lắm, uống nhiều là biết gì, mơ mơ màng màng cảm thấy hình như mình nằm mộng xuân, sau khi thức dậy phát ấy ngủ cái giường, nhưng mà đến khi ấy tỉnh lại, cứ khăng khăng là bọn có làm, vì thế cuối cùng cũng biết là có làm hay nữa."


      Cố Dĩ Hân có cảm giác như mình nghe chuyện giả tưởng, tình hình này ràng là hai người say rượu mất lý trí, có điều sau khi ngủ với chàng, ngờ Chu Thuyền phủi mông nhận nợ, như vậy là quá cặn bã!


      vỗ vai Quan Dược an ủi, " sao, việc này em giúp tra ràng, nhất định phải lấy lại công đạo cho ."


      Nghe dõng dạc, Quan Dược có chút mơ hồ, "Kỳ , loại chuyện này, ấy là người chịu thiệt hơn chứ nhỉ?!"


      Cố Dĩ Hân nghẹn họng, ngay lập tức đổi sang cách khác: "Vậy nếu chuyện này là , gánh trách nhiệm chứ?"


      Quan Dược suy nghĩ chút, hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn có trách nhiệm gật đầu.


      " chuẩn bị chịu trách nhiệm, vậy chúng ta tìm cách tìm hiểu Chu Thuyền, để xem tại sao ấy muốn quỵt nợ, chuyện này đối với như ấy có gì tốt đẹp đâu!"

      ~~~~
      Đấy! Còn ai dám chê Quan Dược của mị ẻo lả nữa !!!
      Chúc mọi người năm mới vui vẻ, trong tết siêng làm pic đăng chương mới cho mọi người.
      Sắp đến đoạn cao trào rồi nà :th_125:
      chau007153, utan, Phong nguyet47 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :