1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

NHÀ TRỌ CỰC PHẨM [Hot 18+] - Giang Sơn Đa Tiêu (đã hoàn trong VIP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bunny_big

      Bunny_big Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      1,849
      2 chương này sao ngắn thế @beobubam k có miếng màng mỡ luôn ấy. Chẹp chẹp...
      Yenhi thích bài này.

    2. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 166: Bắt đầu lại lần nữa được

      Vừa nghe là bạn của Thân Đồ Mặc, đám mỹ nữ xung quanh hẹn mà gặp cùng nhau lộ ra tươi cười ý vị, nhà thiết kế kia còn quay đầu nhìn bốn phía xung quanh chút, vừa thấy nam nhân trẻ tuổi từ phía sau Thân Đồ Mặc tới, đôi mắt trang điểm màu khói chứa hứng thú nồng đậm, nhà thiết kế nữ kia gật đầu chào Thân Đồ Mặc và Quý Tiết rồi rời , mấy khác cũng liếc mắt nhìn người phía sau Thân Đồ Mặc cái cũng lần lượt rời .

      Hà Nhạc Nhạc nhìn theo ánh mắt của các ── nam nhân trẻ tuổi diện mạo nghiêm chỉnh khí khái bưng ly rượu hồng tới.

      Quý Tiết hừ lạnh tiếng, xoay người muốn .

      Hà Nhạc Nhạc có chút lo lắng nhìn Quý Tiết, lại nhìn Thân Đồ Mặc cúi đầu uống rượu, phản xạ túm tay áo của Quý Tiết.

      “…” Nhìn khuôn mặt nhắn nhợt nhạt dần của , Quý Tiết cố gắng bỏ qua thương tiếc ở đáy lòng. phải để hoàn toàn hết hy vọng với Thân Đồ! Cúi người bên tai khéo léo của , “ , bây giờ em, phải nữ giúp việc, phải quản lý nhà trọ, em chính là xinh đẹp.”

      Hà Nhạc Nhạc vội vàng lắc đầu. nghĩ ! ‘giúp’ chế tạo cơ hội theo đuổi Thân Đồ Mặc? Trời ạ!

      Quý Tiết thấy thế gì nữa, tay nắm lấy khuỷu tay , xoay vòng, bị đẩy nhàng vào lòng Thân Đồ Mặc.

      Mỹ nhân tựa vào trong lòng, Thân Đồ Mặc cũng rất thương hương tiếc ngọc, thuận thế liền ôm lấy eo của Hà Nhạc Nhạc. Tóc đen của được vuốt chỉnh tề ra phía sau, lộ ra cái trán no đủ xinh đẹp của , đôi mắt thâm thuý sau mắt kính buông xuống, nhìn chằm chằm dấu hôn màu hồng sau gáy .

      “Hi! Bạn học cũ, lâu chưa gặp cậu ở các bữa tiệc như thế này rồi, gần đây bận rất nhiều việc sao? Nghe tiểu hoa đán của Mâu Tư gần đây được tốt?”

      Nhiệt tình tiếp đón, chân thành ân cần thăm hỏi, thân thiết hỏi, mới nghe như vậy, còn tưởng nam nhân trẻ tuổi này là bạn tốt nhiều năm của Thân Đồ Mặc chứ, nhưng ── ai cũng biết gần đây Tiêu Toa phải ‘tốt’ bình thường đâu!

      Cho dù dựa sát thân thể về phía Thân Đồ Mặc để tránh né ánh mắt từ bốn phương tám hướng bắn đến, Hà Nhạc Nhạc vẫn có thể tinh tường cảm nhận được máu trong cơ thể bởi vì sợ hãi mà kích động hỗn loạn.

      “Vị tiểu thư này là?” Cũng thèm để ý Thân Đồ Mặc thèm nhìn , nam nhân trẻ tuổi vẫn còn cười hỏi Hà Nhạc Nhạc.

      Hà Nhạc Nhạc cũng ngẩng đầu lên, gắt gao nắm chặt ly rượu chưa uống giọt, dùng hết toàn bộ sức lực khống chế nội tâm sợ hãi lo âu.

      “…” Phạm Tư Nghị tươi cười dứt, đáy mắt lại lướt qua tia ngầm tính toán. Vậy mà nhìn chút nào? “Ngại quá, quên chưa tự giới thiệu, tôi là ── ”

      “Thân Đồ tiên sinh, tôi, tôi muốn trang điểm lại chút.”

      Thân Đồ Mặc gợi lên chút tươi cười, thu hồi cánh tay bên hông .

      “Để tôi dẫn đường cho tiểu thư.” mặt Phạm Tư Nghị cứng ngắc chợt loé lên, lập tức tươi cười dừng lại trước người Hà Nhạc Nhạc.

      cần.” Hà Nhạc Nhạc mặt nhăn mày nhíu, vừa xong tính vòng qua bên cạnh .

      “Muốn.” Giọng Phạm Tư Nghị cứng rắn, cánh tay dài vươn ra, đem Hà Nhạc Nhạc ôm vào trước ngực, vừa thấy cảnh xuân đẹp đẽ ở sau lưng , còn dùng loại ánh mắt nam nhân đều hiểu nhìn Thân Đồ Mặc. “Bạn của bạn học cũ, Phạm mỗ đương nhiên phải chiêu đãi tốt.”

      Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc nhìn xem cánh tay bên hông của bản thân, đẩy mạnh Phạm Tư Nghị ra, rượu cốc tai trong tay xoay vòng hắt hết lên gương mặt đẹp đẽ của chảy xuống trước ngực ──

      Đại sảnh đột nhiên im lặng lại.

      này là ai?

      này xong đời rồi!

      này có thân phận gì? Lại có gan như thế?

      Thái tử Phạm gia bỏ qua cho !

      đáng thương!

      Vô số ánh mắt thương hại xen lẫn vui sướng khi người gặp hoạ như ngàn vạn mũi tên bắn về phía Hà Nhạc Nhạc, giống như nhìn con thỏ bị lọt vào ổ sói.

      Phạm Tư Nghị, đời thứ 3 kết hợp của hai giới quân- chính, nhập ngũ hai theo chính trị, sống chết phải vào giới giải trí còn thành công đến vui vẻ như vậy, bình thường cũng coi như là chính nhân quân tử, cũng có tật xấu gì hết, nhưng khi gặp Thân Đồ Mặc… Giống như người bạn bên cạnh Phạm Tư Nghị , Phạm Tư Nghị hận thể ăn luôn Thân Đồ Mặc, chỉ có thể tìm cơ hội ghê tởm , ví dụ như: chỉ cần là bạn Thân Đồ Mặc mang tới, dùng mọi cách để đưa người lên giường!

      Mà Thân Đồ Mặc đối với các bên cạnh cũng gì ── để ý tới. Cho dù bạn của chọc giận Phạm thái tuế, nhất định cứu ──

      Mọi người thấy hoa mắt, nháy mắt nín thở.

      Bọn họ thấy được cái gì? Thân Đồ Mặc bắt lấy cánh tay của Phạm thái tuế muốn đánh kia?

      “Hừ! ra cũng có lúc cậu biết thương hương tiếc ngọc!” Phạm Tư Nghị phẫn hận nhìn chăm chú Thân Đồ Mặc. “Tôi chờ đợi ngày này lâu, năm đó sỉ nhục cậu đối với tôi, chắc chắn tôi trả gấp bội!”

      “… Chuyện gì?” Thân Đồ Mặc lạnh nhạt.

      “Cậu, Cậu! Đừng giả bộ với tôi!” Bỏ tay Thân Đồ Mặc ra, Phạm Tư Nghị tức giận.

      “Cậu , là chuyện tôi ngủ với mối tình đầu của cậu sao?” Thân Đồ Mặc quay về phía Hà Nhạc Nhạc, vuốt mái tóc rối loạn của .

      Phạm Tư Nghị xanh mặt liếc mắt nhìn mọi người chung quanh như bừng tỉnh, đối với Thân Đồ Mặc căm hận đến tột đỉnh! duy nhất , từng trăm đắng nghìn cay mới theo đuổi được, chuẩn bị cầu hôn ở vũ hội tốt nghiệp, đêm trước tốt nghiệp ngủ với Thân Đồ Mặc!

      Nhìn đôi nam nữ trước mặt, nội tâm Phạm Tư Nghị cam lòng như bị đốt nóng, “Hừ… tôi quên như vậy đâu. Người cậu muốn bảo vệ, tôi nhất định động vào!”

      “Có thể.” Thân Đồ Mặc mỉm cười, khuôn mặt tuấn dật nhìn ra vẻ tức giận, “Cậu động vào ấy, tôi động cậu.”

      Tử thần mỉm cười… Xuất , xuất rồi! vài nhân viên cấp cao của Mâu Tư giờ phút này vừa thấy Thân Đồ Mặc tươi cười đều sợ hãi, tuy rằng mọi người biết điều khủng khiếp phía sau nụ cười của Thân Đồ Mặc, nhưng cũng đều nghe thấy giọng uy hiếp phát ra từ Thân Đồ Mặc!

      Thân Đồ Mặc vì mà giương cung bạt kiếm với Phạm thái tuế!

      Mọi người dám tin nháy mắt mấy cái, tối nay ai cũng thể tin nhìn trước mặt chính là Quý Tiết tự tay đưa đến cho Thân Đồ Mặc!

      Thân Đồ … Chẳng lẽ cũng… , làm sao có khả năng!

      Khi mọi người chờ xem náo nhiệt, chủ nhân của buổi tiệc tối cuối cùng cũng ra mời mọi người ngồi vào vị trí, chờ lực chú ý của mọi người trở lại từ trung tâm gió lốc, nơi đó chỉ còn lại mình Thân Đồ Mặc, giống như tất cả những gì mới xảy ra chỉ là bọn họ nhìn nhầm.

      Quý Tiết nắm tay Hà Nhạc Nhạc bước vào khu vực bãi đỗ xe, cả người nôn nóng kiên nhẫn.

      Hà Nhạc Nhạc nhíu mày, dùng sức muốn rút tay bị nắm chặt muốn về, ai ngờ Quý Tiết lại càng nắm càng chặt ──

      “A…” Hà Nhạc Nhạc nhịn được giọng hô đau.

      Quý Tiết cuối cùng cũng dừng bước lại, nhìn lát, đột nhiên từng bước tiến đến ôm lấy vòng eo của hôn mạnh lên môi , cắn nuốt xâm lược như phát tiết.

      “A…” Đau, đau!

      Cho đến khi trong miệng có mùi máu tươi, Quý Tiết mới buông ra, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng dính máu tươi càng thêm chói mắt chọc người, cảm giác xúc động mãnh liệt nảy lên trong lòng , “Tôi cưới em! Buông tha cho Thân Đồ !”

      “… điên rồi!” Hà Nhạc Nhạc liếm vết thương môi.

      “Cho dù Thân Đồ có hứng thú đối với em, cũng thể cưới em được! phải em muốn tìm người em sao, có thể kết hôn với em sao? Tôi cưới em!”

      “…” Hà Nhạc Nhạc nhìn nam nhân kích động trước mắt, lần đầu tiên bị người khác cầu hôn, thể phủ nhận trong nháy mắt có chút cảm động, nhưng ── “ uống rượu.”

      “Em có phải sợ tôi uống say đùa ngày mai quên hết ? Ngày mai tôi đưa em đăng ký, sau này trở , quên Thân Đồ được !”

      Tiếng gào mãnh liệt, mệnh lệnh bá đạo, như tiếng sấm đánh vào hai tai Hà Nhạc Nhạc, thân thể còn chưa hoàn toàn bình phục, tay phải bị nắm lại sưng lên lần nữa, vết thương trán vẫn đau đớn, tầng tầng kích thích cộng lại, cuối cùng làm Hà Nhạc Nhạc bộc phát tất cả áp lực đè nén bấy lâu.

      nghĩ là ai? muốn kết hôn, tôi phải mang ơn gả sao? kêu tôi quên ai, tôi phải ngoan ngoãn nghe lời quên sao? Gả cho , trừ đau khổ còn có thể cho tôi cái gì nữa? dựa vào cái gì muốn tôi gả cho !”

      “… Chỉ dựa vào việc tôi em, dâm đãng biết phân biệt!”

      “…” Hà Nhạc Nhạc gắt gao cắn răng, đè nén lời muốn thốt ra, bước về phía chiếc Lamborghini của Quý Tiết.

      “Em còn muốn gì nữa?” Thân hình Quý Tiết dừng chút, lập tức đuổi theo giữ chặt cánh tay của Hà Nhạc Nhạc. “Tiền tài, địa vị, danh phận còn có tình , tất cả tôi đều có thể cho em, em còn muốn gì nữa? Ngôi sao? Mặt trăng? Mẹ nó em chuyện chứ!”

      Nắm chặt bàn tay lại, buông ra, rồi lại nắm chặt, lại buông ra, tức giận vẫn còn ở ngay lồng ngực, Hà Nhạc Nhạc cười khổ tiếng, “Tôi thích cái gì nhất? Ghét cái gì nhất? Sợ cái gì nhất? Muốn cái gì nhất? Xem trọng cái gì nhất?”

      Quý Tiết há mồm, vừa định trả lời, trong lòng đột nhiên giật mình cái.

      tôi, tôi cái gì? Từ đầu đến cuối, có thử tìm hiểu tôi ? Trước khi làm gì đối với tôi, có nghĩ đến cảm giác của tôi chưa, tâm trạng của tôi chưa? Có hỏi qua ý kiến của tôi chưa? Lo lắng đến tình cảnh của tôi chưa?” Hà Nhạc Nhạc giơ tay phải sưng đỏ lên, “Chưa từng có, những gì làm, tất cả đều là nghĩ, muốn, cảm thấy… Theo tôi, coi tôi như là cái thẻ trò chơi, con rối! Nếu như đây là , như vậy có lỗi, tôi cần. Tôi muốn nam nhân, có thể có tiền tài, địa vị, thậm chí đến hôn nhân tôi cũng cần, nhưng … nhất định là người khi tức giận cũng đành lòng tổn thương đến tôi.”

      “…”

      Hà Nhạc Nhạc lại đẩy tay ra, đến trước cửa Lamborghini, chờ mở khóa.

      Quý Tiết đứng tại chỗ hồi lâu, máy móc mở khóa.

      lúc Quý Tiết muốn mở cửa xe, Hà Nhạc Nhạc lại lấy chìa khóa từ trong tay , tự mình ngồi vào ghế lái.

      Sau lúc lâu, Hà Nhạc Nhạc khởi động xe, Quý Tiết cũng có động tác gì.

      Hà Nhạc Nhạc: “Lên xe.”

      Cuối cùng Quý Tiết cũng vòng qua bên kia rồi lên xe, chậm rãi quay đầu nhìn bàn tay nắm lái của .

      “… Tôi nghĩ, em chuẩn bị mình.”

      Hà Nhạc Nhạc tức giận trừng mắt nhìn cái, “Uống rượu say được lái xe!”

      Quý Tiết có chút mệt mỏi đỡ trán.

      “Dây an toàn!” Thấy Quý Tiết nhúc nhích, Hà Nhạc Nhạc vừa cẩn thận nhìn , lại phát vai lại run nhè !

      , phải đâu… , vừa nãy rất quá đáng sao? Hình như, đúng là, có chút… thực ra cũng giúp ít, ví dụ như tài liệu này, ý kiến này…

      “Tôi… là…”

      “A… Ha ha… A ha ha ha ha ha…”

      Hà Nhạc Nhạc rất muốn tông cửa xông ra.

      Quý Tiết phút chốc lại bắt nạt thân thể của , mũi chạm mũi, trán kề vào trán của , đôi môi bị thương của hôn xuống cái như chuồn chuồn lướt nước.

      có thể xin, bắt đầu lại lần nữa được ?”

    3. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 167: Quan hệ thuần khiết

      “Thân Đồ tiên sinh, tư liệu liên quan đến bệnh tình của Hà tiểu thư, những thứ có thể điều tra được đều gửi cho , nhưng còn số phòng khám điều tra còn có chút khó khăn, có tiếp tục ạ?”

      cần.”

      Thân Đồ Mặc nhìn lại tư liệu máy tính, rất nhanh từ trong số tư liệu nhiều lắm tìm được cái muốn ── chứng bệnh sợ hãi đám đông, trong đầu tự nhiên lên dáng vẻ lo lắng sợ hãi của khi rúc vào lòng

      Bấm vào điện thoại nội bộ, “Thông báo xuống dưới, hội nghị 4 giờ chiều dời lại vào 10 phút sau.”

      Lâm Kỳ: “Dạ.”

      Nhà trọ Thâm Lam.

      “Hôm nay có công việc sao?” Hà Nhạc Nhạc hỏi Tần Chi Tu chuẩn bị ra khỏi nhà.

      “Đúng thế, sao vậy?” Nhìn thấy tâm trạng Tần Chi Tu khá tốt, T-Shirt màu xanh có chữ, quần dài màu đen, làm cho có vẻ cao lớn hơn, rất giống thiếu niên xinh đẹp ra từ trong truyện tranh.

      “Quý tiên sinh chung với hả?”

      vội vàng dẫn theo người mới rồi, tôi có những người khác chăm sóc rồi, tìm hả? Tôi đưa .”

      !” Nhớ lại cái vị hoa hoa công tử biết khi nào lại rối loạn thần kinh kia, Hà Nhạc Nhạc vội vàng , “Vậy đường cẩn thận… trở về ăn cơm tối, gọi điện về trước nha?”

      “Ừ! !” Tần Chi Tu nhu hòa cười như nắng, làm người ta nhìn thấy có thể bớt những phiền não thế tục.

      Chỉ chốc lát sau, chiếc Chevrolet màu cam rời khỏi nhà trọ, chân mày Hà Nhạc Nhạc nhăn lại. Chiếc Chevrolet là xe ngày hôm qua mới đưa tới, vẫn chỉ có giấy phép tạm thời thôi, dù sao Quý Tiết phải hướng dẫn người mới, Tần Chi Tu cũng thể cưỡi chiếc mô tô như sấm sét của làm được, tuy rằng vẫn có người đại diện khác, xe bảo mẫu, nhưng vẫn cần phải chuẩn bị chiếc để lại. Vấn đề là ── ngày hôm qua lúc tìm kiếm tư liệu của Đỗ Vi, trùng hợp nhìn thấy hôm nay là sinh nhật của Đỗ Vi, mà màu sắc ấy thích nhất là màu cam, nhãn hiệu ô tô ấy thích cũng chính là Chevrolet.

      Đỗ Vi, Sử Cổ Kim...

      “Nhạc Nhạc, xảy ra chuyện gì sao? Nhíu mày âu sầu?”

      “Ừ? A… có gì hết đâu, dì Vương.”

      Vẻ mặt dì Vương tin, “Nhóc con, dì Vương là người sáng suốt, dì Vương hiểu, đến đây, tâm với dì Vương .”

      Bị kéo đến ngồi xuống sô pha, Hà Nhạc Nhạc vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, “Con có việc gì đâu.”

      “Nga? Vậy rốt cuộc con thích Quý thiếu gia hay là Tần tiên sinh?”

      “Con…” Hà Nhạc Nhạc bị hỏi trong lòng cảm thấy vô lực. Những người khác sao, nhưng Quý Tiết chưa bao giờ để ý người khác, dì Vương có hiểu lầm cũng kỳ quái.

      “Con xem đó, còn chưa hiểu tâm ý của bản thân đúng ? Tiếp tục như vậy được nha!”

      , phải, dì hiểu lầm rồi ── ”

      ra, tuy rằng dì cũng coi như là nhìn Quý thiếu gia lớn lên, theo lý dì phải giúp , nhưng Tần tiên sinh rất đáng thương, cũng là đứa trẻ tốt, tôi cảm thấy Tần tiên sinh và con rất thích hợp.”

      “Dì hiểu lầm rồi, Tần tiên sinh thích người khác.”

      “Con Đỗ Vi hả?”

      Ách… Hà Nhạc Nhạc kinh ngạc nhìn vẻ mặt ghét bỏ của dì Vương, nghĩ tới dì Vương lại biết nhiều chuyện của Tần Chi Tu như thế.

      cần kỳ quái, từ lúc 8 năm trước thiếu gia bắt đầu vào ở nhà trọ này, dì và chú Ý thường xuyên tới đây hỗ trợ, mấy cái chuyện của đám con trai trong nhà, chúng ta biết cũng khó.”

      Sau buổi sáng, dì Vương liền thao thao bất tuyệt về tình huống cá nhân của năm vị chủ nhà, từ gia thế bối cảnh đến cuộc sống cổ quái của họ, Hà Nhạc Nhạc vài lần muốn cắt lời đều bị nhiệt tình của dì Vương bỏ qua. Đến cuối cùng Hà Nhạc Nhạc đành phải cười khổ, phải cố ý ‘thám thính’ việc riêng tư của nhóm chủ nhà a, bị bắt buộc phải nghe…

      Nhưng dì Vương cho những việc này, cũng có thể giải thích được nhiều chuyện. Ví dụ như… Tần Chi Tu vì sao lại quyến luyến Đỗ Vi như thế, vì sao lại cố chấp đối với ‘người thân’ như vậy.

      Đối với Tần Chi Tu mà … Đỗ Vi là toàn bộ thời thơ ấu của , toàn bộ thời kỳ thiếu niên. Có thể ──

      Ngực giống như bị đè miếng đá lớn, nặng nề làm cho khó thở.

      Chợt nhớ lại đoạn chuyện vô tình nghe thấy ở tiệc rượu lần trước.

      “Đỗ Vi là có thể giúp lão Sử làm những gì lão muốn với cái người mà lão thèm khát từ lâu…”

      Ngày hôm qua ở mạng tìm hiểu chút, Đỗ Vi vừa mới tuyên bố gia nhập vào đoàn làm phim điện ảnh kia, ràng đạo diễn chính là Sử Cổ Kim, mà người Sử Cổ Kim vẫn thèm muốn là…

      dám nghĩ, nhưng khống chế được lại tiếp tục suy nghĩ!

      Chẳng lẽ Đỗ Vi muốn bắt Tần Chi Tu để trao đổi lấy vai diễn sao? Quy tắc ngầm ở giới giải trí cũng có nghe qua, có thể, có thể…

      có nên nhắc nhở Tần Chi Tu chút hay ? Nhưng có chứng cứ, lỡ như phải?

      “Thiếu gia cậu trở lại!”

      Tiếng chào hỏi của dì Vương làm Hà Nhạc Nhạc bừng tỉnh lại trong rối rắm, Hà Nhạc Nhạc nhanh đứng dậy hơi hơi cúi chào Thân Đồ Mặc.

      “…” Chậm rãi đánh giá trang phục bình thường của , đôi mắt Thân Đồ Mặc vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như thường.

      “Thiếu gia sao lại trở về sớm như vậy? Muốn thay quần áo rồi ra ngoài nữa sao?” Dì Vương tò mò hỏi.

      Thân Đồ Mặc đem tây trang khoát cánh tay đưa cho dì Vương, “, trở về nghỉ ngơi chút. Hai giờ, đem cơm đưa lên cho tôi.” Thân Đồ Mặc xong liền đến bên cạnh Hà Nhạc Nhạc, rồi trong biểu cảm kinh ngạc vô cùng của dì Vương mà duỗi tay ôm lấy Hà Nhạc Nhạc về phía thang máy.

      Vòng tay ở cổ Thân Đồ Mặc, Hà Nhạc Nhạc nhìn về phía dì Vương xin lỗi ---- rất có lỗi, uổng phí dì nhiệt tình giúp như vậy, nhưng Quý Tiết và Tần Chi Tu…

      , và bọn họ, cũng phải là quan hệ thuần khiết như vậy.

      “Ừ…” Nắm chặt ra giường dưới thân, Hà Nhạc Nhạc cắn môi dưới, căng thẳng cong mũi chân, cố gắng chú ý đến chỗ giữa hai chân bị hung hăng thương.

      Thân thể giống như quay cuồng trong nước sôi, tư thế luôn thay đổi, vẫn như trước dừng lại. Hoa tâm bị làm đến mức vừa chua xót vừa thoải mái, đợt sóng triều liên tục đánh lui đánh tới trong thân thể, lặp lặp lại, khoái cảm đưa đến thiên đường.

      “A ──” biết là cao trào lần thứ mấy đánh úp lại, thắt lưng chịu kích thích nâng cao lên, mật huyệt co rút nhanh chóng hút lấy cự long nóng bỏng của .

      Thân Đồ Mặc dừng động tác lại, cúi đầu hôn lên cái miệng nhắn của , hôn đến vai và gáy tinh tế của .

      Hà Nhạc Nhạc có chút ngứa rụt vai lại, sợ hãi ngắm Thân Đồ Mặc.

      “…” Thân Đồ Mặc ôm thân thể mảnh mai của xoay người nửa nằm xuống, để đưa lưng về phía , ngoan ngoãn ngồi lên cự long của , tiểu huyệt đỏ bừng phun ra nuốt vào côn thịt, ma sát ra cảm giác sung sướng thoải mái, làm cong cong khóe miệng.

      rất được lòng .

      Nhìn thấy cự vật của , vẻ mặt của , khuôn mặt nhắn của Hà Nhạc Nhạc đỏ hồng, cố gắng dùng tiểu huyệt mềm mại nuốt lấy côn thịt cứng rắn mạnh mẽ của .

      Cánh mông đột nhiên bị vỗ vào, làm cho khẩn trương tạm dừng động tác, chỉ chốc lát sau lại tiếp tục động tác cưỡi ngựa, chỉ cần nghĩ đến việc cúc huyệt phía sau bị nhìn chằm chằm, mật huyệt thể nào trầm tĩnh được, mặc dù ướt át, nhưng rút cắm cũng càng ngày càng khó khăn.

      “A ──” cúc huyệt bị ngón tay dài đâm thủng, trong mật huyệt lại càng thêm mẫn cảm, khoái cảm liên tục làm cho thân thể giống như dây thun bị căng đến mức tận cùng, chút kích thích nữa thôi hoàn toàn đứt gãy!

      Nam nhân nâng nâng thắt lưng.

      , đừng!” có vết xe đổ lúc trước nên Hà Nhạc Nhạc lập tức muốn ngồi thẳng lên, ── “Đừng a a…”

      Thân Đồ Mặc từ đầu đến cuối mãnh liệt rút cắm vào thân thể kiều ngọt của , ngón tay dài càng ác liệt đâm vào cúc huyệt khéo léo chật trất, làm cho muốn tránh cũng thể, trốn cũng được, chỉ có thể nức nở, run rẩy ở thân thể, cuối cùng ngã thẳng vào trong lòng .

    4. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương168: Phát triển vững bước

      Qua hai lần, Hà Nhạc Nhạc mềm nhũn dựa vào người Thân Đồ Mặc, da thịt tiếp xúc nóng bỏng thôi, vừa định chuyển động thân thể, vỗ cái nặng vào kiều mông co dãn mười phần của , thanh thanh thúy vang lên làm đỏ bừng cả hai má, đành phải tiếp tục nằm ngực của , nghe tiếng tim đập mạnh mẽ làm chậm rãi của .

      sợ . Sợ thể chống lại , sợ cầu vô độ, sợ mọi thủ đoạn của , rất nhiều lúc, ánh mắt của cũng có thể làm ngoan ngoãn bỏ ý thức phản kháng của bản thân. Nhưng mà, tiếng tim đập của lại làm cho cảm thấy… rất an tâm.

      Có đệm thịt mềm mại bên dưới, Hà Nhạc Nhạc nằm úp xuống chậm rãi ngủ mất.

      Cúi đầu nhìn nằm ngủ chút phòng bị nào trong lòng mình, Thân Đồ Mặc kéo chăn che lên người cả hai, chậm rãi nhắm mắt.

      Hà Nhạc Nhạc tỉnh lại, phát vậy mà ngủ quên suốt 4 tiếng, Thân Đồ Mặc cũng phá lệ tận dụng thời gian để làm việc mà lại ngồi bên cạnh tựa vào đầu giường xem tivi.

      Mà tivi… lại có tiếng? Bởi vì sao?

      Hà Nhạc Nhạc dám hỏi, đứng dậy xuống lầu giúp dì Vương chuẩn bị bữa tối. Lúc nhìn thấy dì Vương, có chút xấu hổ, ai ngờ dì Vương lại thoải mái vỗ vai , dáng vẻ như ‘Cái gì cũng cần giải thích, dì hiểu được’.

      Trước bữa tối, Quý Tiết, Tần Chi Tu, Mục Duy lần lượt trở về nhà trọ, trước giờ cơm ba người còn cùng nhau thảo luận gì đó, nhưng đa số đều là Quý Tiết và Mục Duy , Tần Chi Tu chỉ thỉnh thoảng mở miệng hai chữ ── “Có thể” .

      “Vậy quyết định như thế ha, thứ tư tuần sau, ánh mặt trời, biển, bờ cát.” Mục Duy .

      Nghe thấy ‘biển’, mắt Hà Nhạc Nhạc sáng lên. Bọn họ muốn biển chụp hình ngoại cảnh sao?

      “Được, nhưng tuần sau tôi có thời gian, để cho Kiều Kiều với cậu .” Quý Tiết với Tần Chi Tu.

      Tần Chi Tu tùy tiện đồng ý.

      “Nhạc Nhạc, có hộ chiếu ?” Mục Duy đột nhiên hỏi.

      Hà Nhạc Nhạc lắc đầu.

      “Đưa chứng minh thư cho , nhờ người làm.”

      “Ừ, hộ chiếu có thể làm dùm được sao?” - “, cần, em cũng có ra nước ngoài…”

      Mục Duy cười cười, “Từ lúc xuất viện đến nay đều rất bận rộn, chuẩn bị tuần sau thuận tiện nghỉ ngơi chút, có thể cùng với được ?”

      “Cái này…” Hà Nhạc Nhạc do dự nhìn Quý Tiết và Tần Chi Tu.

      “Cùng , cảnh biển khá đẹp.” Tần Chi Tu cũng khẽ cười .

      Quý Tiết nhíu nhíu mày.

      Vừa thấy biểu cảm của Quý Tiết, Hà Nhạc Nhạc xin lỗi nhìn Mục Duy, “Lần sau được ?”

      Nghe vậy, chân mày Mục Duy mang theo mị hoặc khác thường, “ hy vọng em ở cùng mỗi ngày.”

      Bùm bùm! Xoảng xoảng!

      Dì Vương có biểu tình cứng ngắc nhìn ba nam nhân bên cạnh bàn, “Ách… lớn tuổi rồi, trượt tay, trượt tay.”

      Đêm đó, bởi vì Mục Duy lâu lâu có dịp về nhà trọ sớm như vậy nên Hà Nhạc Nhạc sau khi mang cơm cho Thân Đồ liền chủ động lên lầu 6. Đối với Mục Duy… thiếu nợ nhiều lắm, cũng muốn suy nghĩ nhiều, tất cả cứ thuận theo tự nhiên , tất cả…

      Đối với chủ động của Hà Nhạc Nhạc, Mục Duy cười vẫy tay kêu đến bên cạnh, rồi mới ─ đuổi khách.

      Quý Tiết sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm trước mặt ── vậy mà lại chủ động tìm Mục Duy! chưa bao giờ chủ động đến phòng của ! quên Mục Duy từng thương tổn sao? Mục Duy cho uống thuốc mê gì?

      ── ngừng.

      làm việc tất nhiên có lý do của , nghi vấn càng nhiều chỉ có thể chứng minh đúng, hoàn toàn hiểu .

      Nhíu nhíu mày, cất lại phương án làm việc bàn trà, Quý Tiết đứng lên, “Còn gì hài lòng xuống tìm tôi.”

      Mục Duy cước đá chân bàn, cười mắng, “Cút!”

      Sáng sớm hôm sau, Hà Nhạc Nhạc vui vẻ đứng ở cửa, mỉm cười vẫy tay tạm biệt Mục Duy, thái độ thân thiết làm cho Quý Tiết chuẩn bị rời nhà nước chua ứa ra, dấm chua đè ép nửa ngày cũng được nên thấp giọng : “ tốt như vậy sao?”

      Hà Nhạc Nhạc suy nghĩ chút mới hiểu được ý tứ của , khóe miệng run rẩy chút, “Đúng vậy, rất tốt.”

      xong, cũng để ý Quý Tiết có phản ứng gì, quay đầu trở về phòng bếp.

      Cho tức chết! Cả đầu cũng chỉ có loại chuyện này thôi sao? Ngày hôm qua Mục Duy căn bản chạm vào ! cho xem tác phẩm gần đây của , còn dạy rất nhiều kỹ xảo chụp ảnh. Sau đó biết tại sao hai người lại đến chuyện đại học, gợi lên rất nhiều quá khứ của

      Sau khi Thân Đồ Mặc cũng rời , Hà Nhạc Nhạc bắt đầu liên hệ công ty bảo vệ chuẩn bị tuyển thêm người trông nom cho nhà trọ, nhân viên bảo vệ còn chưa tới, Tần Chi Tu lại chuẩn bị ra khỏi nhà.

      “Hôm nay cũng có việc sao?”

      , gặp Đỗ Vi.” Tần Chi Tu rất tự nhiên cho biết.

      Hà Nhạc Nhạc vừa nghe xong trong lòng lại ‘ting’ tiếng!

      “Xảy ra chuyện gì?”

      , cái gì…” Chắc là thể nào đâu, dù sao cũng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, Đỗ Vi chắc đến nỗi chỉ vì vai diễn mà bán đứng Tần Chi Tu chứ? Huống chi Tần Chi Tu lại thông minh như vậy, có chuyện gì đúng phát đầu tiên! Nhưng nếu như mù quáng tín nhiệm lời của Đỗ Vi sao ── !

      thể xen vào chuyện của người khác! được!

      Trong lòng quát to “ được” “ thể”, nhưng mắt thấy Tần Chi Tu leo lên chiếc Chevrolet màu cam chạy ra khỏi nhà, mí mắt của ngừng nháy nháy.

      Đáng chết! Đem việc tuyển thêm nhân viên bảo vệ tạm thời giao cho dì Vương và chú Ý. Hà Nhạc Nhạc lái xe chạy ra ngoài.

    5. Yenhi

      Yenhi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      515
      Được thích:
      6,180
      Chương 169: Cực phẩm phổ nhị

      Quán trà xanh Mạn Xa, trong phòng độc lập trang nhã.

      biết rằng, phải là gián điệp.

      Hà Nhạc Nhạc xấu hổ xê dịch mông, đôi mắt cũng chỉ có thể đảo quanh ly trà rồi đến bàn, hoàn toàn dám nhìn Đỗ Vi đối diện.

      lái xe đuổi theo Tần Chi Tu lâu bị phát , do dự nửa ngày cũng dám ra suy đoán của bản thân, may mắn là Tần Chi Tu cũng hỏi tiếp nữa, ngược lại còn hỏi có muốn uống trà với và Đỗ Vi , như vậy lúc trở về nhà trọ cũng thuận đường chung với .

      Quả nhiên, chiếc xe kia đúng là muốn tặng cho Đỗ Vi.

      “Ách… Hình như còn sinh nhật của Đỗ tiểu thư nữa? với tôi… thích hợp lắm.”

      biết sinh nhật của ấy?”

      “Ách…”

      “A, sao, lần trước cũng dẫn tôi theo mà? Hơn nữa…”

      Tần Chi Tu cũng chưa xong, cũng hỏi thêm nữa, nghĩ lại nếu như theo, cho dù Đỗ Vi vốn dĩ có kế hoạch gì cũng bị gián đoạn, liền kiên trì theo tới cùng.

      ngờ Hơi Hơi lại là bạn học kiêm hàng xóm nhiều năm của như thế, thực trùng hợp. Em họ bên ngoại của tôi đặc biệt thích , mấy ngày trước còn nghe con bé có bạn học của nó trốn học về nhà xem tiết mục biểu diễn của , nghĩ tới hôm nay có duyên có thể gặp được . Hân hạnh.” Nam nhân có khí chất nho nhã văn sĩ bên cạnh Đỗ Vi chậm rãi mỉm cười .

      Hà Nhạc Nhạc giương mắt liếc nhìn nam nhân nho nhã cái. Tuy rằng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử có chút vô lễ, nhưng kiểu chuyện như thế này, giọng điệu được tốt lắm, vị Vương Dương tiên sinh _ giám đốc công ty mới ra thị trường mà Đỗ Vi đưa đến này nếu có ý gì khác, tin.

      “Tiểu Sửa, Hà tiểu thư phải là bạn của Quý thiếu sao, sao hai người?” Đỗ Vi khẽ mỉm cười hỏi Tần Chi Tu, cử chỉ đơn thuần, dáng vẻ tao nhã hào phóng, trong giọng lại lộ ra vẻ quan tâm thân thiết giữa người nhà với nhau, nhưng Hà Nhạc Nhạc vẫn cảm thấy là lạ.

      ấy cũng là bạn của tôi.” Tần Chi Tu trả lời rất chân thành, nhìn về hai người đối diện có dáng vẻ yên tĩnh an nhàn.

      “Bạn?” Đỗ Vi liếc mắt nhìn Hà Nhạc Nhạc, trong giọng chứa đựng vẻ khinh thường và địch ý rất ràng.

      Hà Nhạc Nhạc lại nhàng thở ra. Đỗ Vi có phản ứng như vậy chứng minh ấy vẫn còn để ý đến Tần Chi Tu, nếu như để ý, cũng bán đứng.

      “Sinh nhật vui vẻ.” Tần Chi Tu lấy túi tài liệu trong suốt đặt bàn, sau đó mới đem chìa khóa xe để túi tài liệu.

      đóng gói tinh xảo hoa lệ, cũng hề chúc phúc động lòng người, ‘quà sinh nhật’ của Tần Chi Tu đơn giản cực kì, nhưng mà ──

      Sắc mặt Vương Dương lập tức có chút khó coi.

      “...” Nhìn chiếc chìa khóa xe túi tài liệu, trong túi là ảnh chụp và thủ tục giấy tờ của chiếc xe thể thao, trái tim Đỗ Vi bắt đầu do dự.

      Hơn nửa tiếng, Hà Nhạc Nhạc vẫn gì cả, người ta căn bản thèm để vào mắt, cũng vui vẻ buồn bực. Đợi đến khi Đỗ Vi có việc bận phải , quả thực kìm lòng được lộ ra chút tươi cười yên tâm, lúc nãy lo lắng nước trà có vấn đề cũng dám uống, bây giờ cuối cùng được giải thoát rồi.

      “Ngại quá, tôi toilet chút.” Tần Chi Tu giọng .

      “Ừ ừ!” Tảng đá nặng đè ép rơi xuống đất, tâm trạng Hà Nhạc Nhạc rất tốt, cuối cùng bưng ly trà lên, Tần Chi Tu lại đè tay trước, đem ly trà của đổ , rồi mới châm lại ly khác.

      “… Cảm ơn.”

      Khuôn mặt như vẽ của Tần Chi Tu rất ôn nhu, Hà Nhạc Nhạc rất nhanh dời mắt sang chỗ khác.

      Có người chính là ông trời phái xuống để kích thích lòng người mà.

      Miệng, khát nước, uống nước.

      Sắp tới giữa trưa, ánh mặt trời ngoài cửa sổ có chút chói mắt, nhưng có ánh mặt trời hoa cỏ cây cối có vẻ thêm rạng rỡ.

      Ách… Đây là cái trà gì vậy? Sao cảm thấy hương vị gì hết? Hà Nhạc Nhạc nghi ngờ hỏi người phục vụ, người phục vụ nhìn nước trà trong ly của , cười đây là cực phẩm phổ nhị.

      Phổ nhị? Được rồi, ra chỉ mới nghe tới tên này mà thôi.

      Uống xong ly trà, Tần Chi Tu còn chưa trở về, Hà Nhạc Nhạc vừa mới chuẩn bị rót thêm ly nửa đột nhiên giật mình, cầm lấy túi xách chạy thẳng đến toilet.

      “Tần tiên sinh? Tần tiên sinh!” Bất chấp hành động của mình nên như vậy, Hà Nhạc Nhạc đứng trước cửa toilet nam la lớn, vài tiếng cũng thấy ai trả lời, Hà Nhạc Nhạc vội vàng nhờ phục vụ nam vào xem, cùng lúc đó cũng gọi vào di động của Tần Chi Tu.

      Chỉ chốc lát sau, phục vụ nam còn chưa ra, tiếng chuông di động truyền ra từ toilet càng ngày càng gần, Hà Nhạc Nhạc khẩn trương nhìn chằm chằm vào cửa toilet, vừa thấy người đàn ông dáng vẻ hung dữ ra, quyết đoán xoay người há mồm chuẩn bị hô lớn! Nhưng vừa mới xoay người, trước mặt đột nhiên xuất người, dùng khăn tay có tẩm thuốc mê bịt kín miệng và mũi của , kéo vào trong toilet nam.

      Hà Nhạc Nhạc dùng sức giẫy giụa trong chốc lát, cuối cùng hai mắt đầy sương mù mềm nhũn ngã xuống.

      “── đồ nữ nhân phiền toái. , theo hướng cửa sau bên cạnh phòng bếp, đem người đưa mau.”

      “Nữ nhân kia đâu rồi?”

      “Ném vào trong cùng với phục vụ nam kia rồi.”

      được, phục vụ nam kia tỉnh lại cũng biết chuyện gì, nữ nhân này chút nữa tỉnh lại nhất định báo cảnh sát.”

      “Vậy ý mày như thế nào?”

      “Mang cùng luôn, đợi đám người kia chơi xong rồi tính sau.”

      “Cũng được.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :