Chương 175 Diệp Chanh, nhất định tôi bắt trả giá lớn. Edit: Lựu Đạn Diệp Chanh đứng dậy theo nhân viên nọ ra ngoài. Khi ngang qua An Khả Nhi, ta cố tình đưa chân ra ngán chân . Diệp Chanh sớm nhìn thấy, đôi mắt đảo qua, chân dẫm im lặng dẫm lên chân An Khả Nhi, còn đem hộp phấn màu trang điểm tay, trực tiếp đổ thẳng lên gương mặt vừa trang điểm xong của ả. “A……” Ngay tức khắc mặt An Khả Nhỉ là bảng vẻ đầy màu sắc, khuôn mặt hoàn hảo cũng liền nhuộm đậm màu đỏ vui mừng. Những diễn viên phía sau, thấy vậy cũng ôm bụng cười rộ lên. Cảm thấy động tác Diệp Chanh liền mạch lưu loát, vô cùng soái, xem ra các đều nhiễm Diệp Chanh rồi. đẹp trai a, hèn gì mới có thể quay mẫu quảng cáo cao cấp của SH . An Khả Nhi lập tức chỉ tay thẳng mặt Diệp Chanh hét lớn “Diệp Chanh, cũng dám làm như vậy?” Diệp Chanh đứng đó, so ra cao hơn ta nửa cái đầu “Sao hả?” Bộ dạng cao cao tại thượng kia, làm gương mặt mèo của An Khả Nhi nhăn nhúm đến buồn cười. Đối lập quá ràng. An Khả Nhi nhớ đến lần trước mình bị đánh, biết Diệp Chanh là mèo ba chân như vậy, dám cứng đối cứng. Diệp Chanh lại như có chuyện gì xảy ra theo người rời , chỉ là thờ ơ với nhân viên trang điểm câu “Rất xin lỗi, tôi có cố ý.” Dứt lời, khóe môi cong cong, liền dưới ánh mắt hâm mộ của nhiều người mà rời .” “Đối xử tốt , liền có phòng hóa trang riêng luôn.” “Nhìn lại người nào đó , là nhà có tiền mà còn phải trang điểm chung phòng với chúng ta đó.” An Khả Nhi là muốn nổ tung rồi, thẳng châm dẫn đất, mang gương mặt mèo ra ngoài. ra bên ngoài, ta nghĩ, mình tuyệt đối thể nhìn Diệp Chanh kiêu ngạo như vậy nữa ta lấy điện thoại ra. “Giúp tôi chơi đùa người, mặc kệ tốn bao nhiên tiền, tôi cũng muốn làm ta thể ngẩng cao đầu, ừ, tài liệu tôi gửi sau.” con đường hỗn tạp này, ai lại quen biết số nhân vật máu mặt chứ. Những người này là những người có số má giang hồ, trước đây có kiện rất lớn xẩy ra, thiên hậu năm đó là Hàn Thực, bị bọn chúng bắt , hơn thé nữa còn quay phim đen, lan truyền khắp nơi, tuy rằng là người bị hại, sống chết cũng thừa nhận, chuyện cũng dần lắng xuống nhưng đó cũng là vết nhơ cả đời ấy. An Khả Nhi dựa vào nhà mình có tiền, liền cố ý tìm đến họ. ta tắt máy, hừ cái nghĩ, Diệp Chanh có tình là mèo ba chân nữa, sao có thể tàn độc hơn lũ đồ kia, hơn nữa người của chúng lại rất nhiều, cũng phải tự mình làm xong, sức lại yếu hơn người, chỉ có thể bị Diệp Chanh ức hiếp, khong dám đánh trả. Đến lúc đó, xem mày còn dám kiêu ngạo hay , tao nhất định để mọi người thấy bộ dáng mày bị cưỡng hiếp, bị đùa bỡn, bị ngược đãi, để mọi người thấy mày lẳng lơ đến mức nào. …… Vai diễn của Diệp Chanh trong bộ phim truyền hình này cuối cùng cũng kết thúc. Tuy rằng hết phần diễn, nhưng mà vẫn là nên cảm ơn Lưu Kỳ Uy chiếu cố đến mình. Cảnh quay cuối cùng xong, Lưu Kỳ Uy lưu luyến đành “Sau này có cơ hội chúng ta chân chính hợp tác thêm lần nữa.” “Về sau có cơ hôi, cảm ơn đạo diễn Lưu để mắt đến tôi.” “ đâu, tôi có dự cảm, sau này nhất định lên rất cao, cao đến nhìn tới được, ai, tiếc là lần này hợp tác, sau này có lẽ trở thành lần duy nhất.” Vẻ mặt đầy ủ ê . “Tôi chẳng lẽ lại là người có lương tâm sao!” Diệp Chanh chuyện với ta lát, từ chối cầu thêm vai diễn cho đến đóng mát, rồi cứ như vậy ra về. An Khả Nhi thấy người rồi, liền gửi tin nhắn. “Người ra ngoài chỉ có mình, các người có thể ra tay rồi.” Chương 176 Miệng mồm có chỗ dùng bằng xé . Edit: Lựu Đạn Diệp Chanh ở phía trước, liền cảm thấy phía sau có như theo. Kỹ thuật quá kém, ánh trắng rơi vào mặt . Hơi ra tia châm biếm, lại xem như có gì cứ việc thẳng về phía trước. Thậm chí là lười quan tâm đến mấy người bán đuôi phía sau. Đổi tới đổi lui. Vài người theo sau, nhìn Diệp Chanh vào ngõ , lập tức nhanh theo. nghĩ tới, nhanh như vậy liền có cơ hội. Vì vậy vừa vừa nhắn tin cho An Khả Nhi. “Người sắp đến tay, tiền mau giao qua.” Thuận tiện chụp phía sau lưng Diệp Chanh gửi qua. An Khả Nhi bên này, xem thấy, trong lòng nổi lên vui mừng, đầy mong chờ mà nghĩ, chờ clip đen của Diệp Chanh được lan truyền ra ngoài, cho dù mọi người đều cảm thông cho ta, nhưng là hình tượng sau này bị tổn hạu, về sau tuyệt đối loại quảng cáo chủ đạo của SH sao còn tìm đến ta nữa, con đường diễn xuất của ta, chẳng phải liền chấm dứt sao? Nghĩ đến dáng vẻ bị đám côn đồ kia làm hại, An Khả Nhi trong lòng cảm thấy giải hận a, với điện thoại rằng “Vào ngõ làm chết ta cho tôi, càng thảm tiền càng nhiều.” Sau đó an tâm chờ tin tốt. .... Người bên này, đều biết An Khả Nhi có tiền. Nhìn thấy tiền đầy mắt, càng nhanh đến phía trước hơn. phá trước đúng là lớn lên xinh đẹp. Chỉ là quá ngốc, quá lớn gan, tự mình mình vào ngõ , cũng sợ xảy ra chuyện gì. Nhớ lời An Khả Nhi qua. ta còn là mèo ba chân. Bọn họ có chút suy nghĩ, là ta nghĩ mình lợi hại, cho nên mới có thể như vậy. Mấy món võ Taekwondo này nọ cũng rất thịnh hành, nhưng mà bọn họ ở lâu trong giang hồ đều hiểu, mấy loại đó tính là gì. Nếu đánh nhau, ai lại quan tâm mấy chiêu thức đó, còn phải có cơ hội là quất sao, ai mạnh hơn, nhanh hơn người đó thắng. Cho nên họ đem võ công mèo ba chân của Diệp Chanh để vào mắt, thấy có mình vào ngõ liền đuổi thẳng theo sau. Lại nghĩ đến, vừa vào trong, liền thấy Diệp Chanh quay người lại, mỉm cười ném ba lo trong tay xuống, nhìn dáng vẻ của họ, giống như nhìn đám ngu ngốc. Cả bọn sửng sốt. “Ha, nhìn cái gì mà nhìn!” Tên đầu đàn . Diệp Chanh nhìn đảo qua cả nhóm, tệ, cũng có mười mấy tên. Xem ra An Khả Nhi là còn coi trọng mình a... “ có gì, chỉ tò mò thôi.” Diệp Chanh . “Tò mò cái qué gì?” Tên cầm đầu lại hỏi. Vẻ mặt Diệp Chanh chút để ý “Tò mò xem mấy tên ngu xuẩn vô tri, đến chết cũng biết vì sao mình chết.” Thứ gì??? Tên cầm đầu hiểu, nhưng mấy thằng phía sau lại hiểu. “AK, nó chửi chúng ta ngu xuẩn, vô tri đó, còn chúng ta muốn chết.” Mấy người nọ nghe gã ta , mới hiểu được đôi chút. “Mày... Được, miệng lưỡi cũng rất lợi hại, còn biết, chút nữa nằm dưới người của tao, mở miệng có còn lợi hại như vậy .” AK dâm tà lướt nhìn Diệp Chanh. Gã đúng là lần đầu mới gặp được người đẹp đến như vậy, lại có số tiền kếch xù kia nữa, lại có thể nằm người của người đệp đến nhường này, trong lòng gã liền thấy hoàn mỹ, cảm thấy vận khí quá may mắn ... Diệp Chanh nhìn nhìn, thờ ơ lắc đầu “ ra là dạng này.” “ ra là cái dạng gì?” AK có chút si dại mê muội nhìn Diệp Chanh, gấp chờ kịp muốn đem đùa bỡn tại chỗ này. Diệp Chanh “Mở miệng lại dơ bẩn như vậy, giữ lại cũng có chỗ dùng.” “......” Nháy mắt Diệp Chanh đánh cái về phía AK AK chưa kịp phản ứng, cả người đều bị thiếu nữ bắt vào trong tay. Sau đó, Diệp Chanh thẳng tay xé rách miệng gã ta. “Á....” tiếng thét chói tay, máu văng tung tóe khắp nơi. Mấy tên lưu manh phía sau, thể tin được mà nhìn thiếu nữ như hoa trước mắt, trực tiếp đưa tay xé nát miệng AK. Bọ họ từng nghe ít người mắng chửi, họ thường “ xé rách miệng mày” Đó cũng chỉ là nghe . trước mắt, ra cũng mấy lời này. Mà ta trực tiếp làm!!!
Xé rách miệng mày - tớ cũng chỉ xem mấy phim về xác sống mới thấy thôi. Haha Cho mày chết! chết mày chưa? Lần sau còn dám thế nữa ?
Chương 177 Tiên sinh, phu nhân cả người đầy máu quay về. Edit: Lựu Đạn Những người còn lại lấy làm kinh ngạc. Thiếu nữ trước mắt, liền là xinh đẹp tựa thiên tiên chớp mắt biến thành nữ quỷ nơi địa ngục. Cả người dường như nhuộm đầy hơi thở chết chóc, tàn nhẫn làm người kinh sợ. biết qua bao lâu, mọi người mới có phản ứng trở lại. “Được, con này dám đắc tội với chúng ra, mày có biết là mày đắc tội với ai hả, còn ngây người làm gì, lên cho tao, đều lên hết cho tao.” Tuy là nhìn AK bị xé rách miệng, lộ đầy răng trắng hếu nằm dưới đất, nhìn qua đáng sợ, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể tự trấn an trong lòng là vừa rồi mình quá kinh địch. Tiền nhận, bọn họ thể bị dọa mà chạy. Nếu vậy về sau sao có thể ra ngoài làm người được chứ? Mấy người bọn họ tỉnh táo lại, nhìn nhau, làm như cùng nhau gom hết can đảm, sau đó lại cùng nhau xông lên. Diệp Chanh đem máy tay lau sạch, đôi mắt xinh đẹp đều lấp đầy sát khí, càng tựa như biển sâu khiến người trầm mê. Nhìn người lao đến, đưa tay cái liền kéo người ngay trước mắt đẩy ngược về phía sau làm thành đống, sau đó, người đánh nhiều người, làm như cần mở to mắt để xem. Máu đổ vũng toàn màu đỏ. Phía sau, là thằng nhóc mới gia nhập bang phái, nhìn trước mắt đánh nhau tựa như nhảy múa, trong mắt phát ra hoàn toàn là sợ hãi tận cùng, len lõi khắp toàn thân. “Quỷ, có quỷ!” Nhất định là quỷ, quỷ mới có thể như vậy! Bằng , thế giới này sao có thể có đáng sợ đến như vậy? Thằng nhóc sợ hãi ném gậy trong tay, quay đầu bỏ chạy như điên. …. Mà Diệp Chanh đánh xong hết thảy, chỉ là xoa xoa tay, tùy tiện ngoắc chiếc xe về. Mùi vị máu tươi này chán ghét. Tuy có giết người, nhưng mà cũng dính bẩn ít, vô cùng ghê tởm. rất nhanh về đến Mộ gia, lẻn nhảy từ cửa sổ vào phòng tắm rửa. Lại ngờ…. “Tiên sinh…Vừa rồi chúng tôi theo dõi có thấy phu nhân từ bên ngoài trở về, cả người đầy máu tươi.” Mộ Đại vội vã chạy đến báo cáo với Mộ Dạ Lê. (Ông này chơi méc ~~~) Mộ Dạ Lê căng cứng. Cả người đầy máu tươi? tay dập máy tính, đôi mắt đầy lạnh lẽo đến chỗ . Mộ Đại ở sau lưng nghĩ, hừ, liền biết có mưu mà, còn muốn dấu dím sao, Mộ Đại tôi đây để có cơ hội gây tai họa cho Mộ gia đâu. Cửa bị đẩy ra. Diệp Chanh tắm xong, mặc áo ngủ đứng tại chỗ, liền nhìn thấy Mộ Dạ Lê thân đầy lạnh lẽo, bước nhanh vào, bình tĩnh nhìn , quan tâm thẳng đến cạnh người , nắm lấy cánh tay , cẩn thận nhìn khắp người . “Sao vậy …” “À, còn may, em có bị thương.” “…” Mộ Đại ngoài cửa, là mong chờ nhìn thấy Diệp Chanh bị Mộ Dạ Lê hung hăng tra hỏi, liền ngay tức cảm thấy bản thân bị hàng ngàn mũi đao đâm đến. lẽ hồi nãy nôn nóng chạy đến phải là đến tra hỏi mà bởi vì tiên sinh nhà mình cho rằng vết máu kia là của Diệp Chanh? ràng đúng nha, này hư đến thế, bản thân sao có thể bị thương được, nhất định là làm chuyện xấu bên ngoài rồi. Diệp Chanh “Đương nhiên là bị thương rồi.” có thể yếu đến thế sao? Lại thấy Mộ Đại với vẻ mặt buồn bực nhìn mình ngoài cửa, liền hiểu ngay chuyện gì. Mật báo nha tốt. lôi kéo Mộ Dạ Lê “Em mệt ~~” “Vậy ngồi xuống nghỉ ngơi .” “Em nóng, có thể để ta quạt cho em ?” Chương 178 nghe phu nhân cậu hít đất sao? Edit: Lựu Đạn Mộ Đại cười lạnh trong lòng. Thiết kỵ bọn họ cũng phải làm mấy chuyện này. Mộ Dạ Lê cũng nhìn ta, chỉ nhìn Diệp Chanh “Nóng sao?” đỡ ngồi xuống, quay đầu lại “ nghe phu nhân gì sao?” “….” Đáy lòng Mộ Đại gào thét muốn. Mình đường đường là đầu lĩnh thiết kỵ, sao lại có thể có chuyện đứng quạt mát cho phụ nữ chứ! Nếu là ở cổ đại… Đó là chuyện của thái giám làm mà. Nhưng mà, nhìn Mộ Dạ Lê có ý suy nghĩ lại, tâm tình Mộ Đại lúc này chính là tuyệt vọng. Lại nhìn Diệp Chanh. Đôi môi xinh đẹp cười gian, đôi mắt xinh đẹp tựa như đá quý lấp lánh ánh sáng nhìn Mộ Đại. ta tuyệt đối là cố ý! Trong lòng Mộ Đại rất chi là tình nguyện. Nhưng mà thiết kỵ quân là tuyệt đối nghe theo mệnh lệnh. Mộ Đại mang theo vẻ mặt đầy ai oán ra sau lưng Diệp Chanh. “ tốt, chút.” Diệp Chanh ngồi xuống, vẻ mặt đầy hưởng thụ. Mộ Đại mang bộ mặt đưa đám, gương mặt vô cùng cương nganh được đun luyện chiến trường, lúc này đây lại giống như con dâu nhỏm, hầu hạ bà mẹ chồng khó tính. “ như vậy, ăn cơm sao, mạnh lên chút.” “Này, đường đường là thiết kỵ, thể lực sao kém vậy, có phải cần nên rèn luyện thêm hay hả?” Diệp Chanh cứ luyên thuyên , Mộ Đại cứ muốn khóc. chàng lại nhìn về phía tiên sinh nhà mình lần nữa. Tiên sinh, là thể chỉnh đốn phu nhân dù câu sao? Nhưng mà, vẻ mặt của Mộ Dạ Lê buồn cười nhìn Diệp Chanh kia, ánh mắt đầy cưng chiều, tựa như là cả biển mật ngọt, làm người ngọt ngấy đến chết. , đây tuyệt đối phải là tiên sinh nhà mình. Diệp Chanh ngẩng đầu lên “Ông xã, nhìn kìa, ta trừng em, ánh mắt kia dọa người đó….” “…..” Mộ Dạ Lê nheo mắt “Mộ Đại.” Mộ Đại muốn hét to oan uổng quá. “Tiên sinh, tôi có…Đôi mắt tôi vốn như vậy rồi, tôi…” Đời này vẻ mặt ta vốn là vậy a, sao lại biến thành trợn mắt hù dọa chứ ~~~ Tuy trong lòng rất là khinh bỉ… Nhưng mặt tuyệt đối là có thể ràng nha. Mộ Dạ Lê thờ ơ “Được rồi, Mộ Đại, cậu ra ngoài .” “Tiên sinh, tôi…” “Phu nhân phải là lực cánh tay cậu đủ, ra ngoài hít đất ngàn cái .” “…..” Hít đất ngàn cái thành vấn đề… Nhưng là vì câu của phu nhân… Tôi cần! Nhưng mà nhìn thái độ của Mộ Dạ Lê, Mộ Đại tự biết bây giờ bản thân tuyệt đối bì được với phu nhân hồ ly được sủng ái kia. Bỏ, bỏ … Nhận lệnh là được… Mộ Đại ôm uất ức ra ngoài, Diệp Chanh cuối cùng cũng vui vẻ lên. Tuy thái độ nhìn có gì, nhưng đáy mắt lại tràn ngập ý cười. Nhưng là, buổi tối xảy ra chuyện gì, sao lại mang người đầy máu về nhà? Mộ Dạ Lê , “Em nghỉ ngơi trước , lát nữa gọi em dậy ăn sau.” “A, cảm ơn.” cảm thấy Mộ Dạ Lê đôi khi rất tốt, trừ bỏ ánh mắt chỉ thích mỗi Diệp Tử kia ra những mặt khác cũng tệ đâu. Mộ Dạ Lê đóng cửa ra ngoài, muốn gọi Mộ Đại, nhớ lại cậu còn bị hít đất, cho nên liền đổi lại gọi Mộ Thất đến. “ điều tra xem, buổi tối phu nhân gặp chuyện gì.” Mộ Thất nhận lệnh, nhanh chóng ra ngoài. lâu sau liền mang tin tức trở về. “Tiên sinh, là khi ở đoàn phim, phu nhân có đắc tội người, tên là An Khả Nhi, ta thuê người đến khiêu khích phu nhân, phu nhân đem những người đó dọn sạch, còn nghe , trước khi đều bị phu nhân hù dọa, bọn họ liền bị sợ , bây giờ đều chạy ra ngoại thành tránh gió cả rồi.”
Chương 179 Hừ, Diệp Chanh sau này xuất nữa. Edit: Lựu Đạn Mộ Thất trước đây trời sinh khuôn mặt vô cảm, nhưng mà mấy câu như thế lại mang bộ dạng đầy kiêu ngạo. Đó là phu nhân nhà tôi đó, sao có thể bị con hát khi dễ như vậy chứ. đám côn đồ vô danh mà cũng có thể làm đối thủ của phu nhân nhà tôi được sao? Mộ Dạ lê ngôi bên kia, ngón tay vuốt cằm, lời từ trong miệng phát ra mang theo lạnh lẽo “An Khả Nhi, phải ?” …… Ngày hôm sau, An Khả Nhi tinh thần sảng khoái mà xuất tại hoạt động thương mại. Hoạt động này Diệp Chanh cũng có tham gia, An Khả Nhi đến lại nhìn thấy được Diệp Chanh. ta đến có chút muộn, Diệp Chanh lại đến… Ha ha, chẳng lẽ đêm qua cùng đám côn đồ kia lăn lộn, bây giờ đứng dậy còn nổi. An Khả Nhi chính là vô cùng chờ mong, chờ những hình ảnh đó xuất lan tràn bên ngoài, tạo ít chấn động. Đến lúc đó, Diệp Chanh cò dám đứng trước mặt mình kiêu ngạo nữa hay ? Lúc này, người trong đoàn phim cũng đến. “Sao thấy Diệp Chanh đâu?” “ đó, thấy người đâu.” An Khả Nhi nhìn người hỏi, dựa vào tường hừ lạnh “Muốn gặp Diệp Chanh? Sợ rằng hôm nay có đến,” Mọi người nhìn vẻ mặt như biết được chuyện gì đó của An Khả Nhi, vây quanh hỏi ta “Xảy ra chuyện gì? Sao lại đến?” Bọn họ là có chút lo lắng, nhìn thái độ kia của An Khả Nhi, chính là dáng vẻ có chuyện xẩy ra. An Khả Nhi di mũi chân, vẻ mặt sâu xa khóa đoán “Muốn biết? Qua mấy ngày nữa biết, hừ, tóm lại, tôi chỉ câu, đấu với An Khả Nhi tôi… Chưa chắc có kết cục tốt.” xong, ta nhìn lướt qua mọi người cách tà ác, ràng là dáng vẻ uy hiếp. Trong lòng mọi người lộp bộp lo lắng. Diệp Chanh xảy ra chuyện? Trời ơi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? An Khả Nhi cũng quá xấu, sao lại có thể như vậy, mẫu quảng cáo của Diệp Chanh mới tung ra tạo được nhiệt, mắt thấy tiền đồ sáng lạn, vậy mà An Khả Nhi lại…. Là bởi vì ngày đó Diệp Chanh đem phấn màu trang điểm bàn ném vào mặt ta, cho nên ta mới tức giận sao? Từng người các liền cảm thấy bất an. Trong cái giới lẩn quẩn này, hậu thuẫn ai vững người đó mạnh. An Khả Nhi vốn là con An gia, trong giới này muốn mưa được mưa muốn gió được gió, dễ dàng như trở bàn tay. Sớm biết như vậy khuyên Diệp Chanh cần phải đắc tội ta như vậy. Mọi người nhìn An khả Nhi, vốn định vài lời vì Diệp Chanh nhưng lại thành lời. Bởi vì, ai muốn đắc tội với An Khả Nhi. Nếu Diệp Chanh xảy ra chuyện, bọn họ cũng muốn là cái tiếp theo đâu. An Khả Nhi nhìn dáng vẻ sợ hãi hoảng hốt của mọi người, dường như cho là mình là nhân vật thể trêu vào, tâm tình lập tức tốt lên. Nhưng mà lúc này… “Hi, chào buổi sáng mọi người, tới sớm quá vậy, tôi bị kẹt xe nên đến muộn rồi.” “…” Là ai đến? Diệp Chanh mang vẻ mặt tắm gió xuân đến, nhìn khắp mọi người, ánh sáng nơi đáy mắt vô cùng xinh đẹp. An Khả Nhi đứng bật dậy khỏi ghế. Diệp Chanh sao còn đến đây được… “ sao lại ở chỗ này, lẽ ra phải….” An Khả Nhi đầy kinh ngạc, cẩn ra lời. Diệp Chanh quay đầu lại, ánh mắt linh động, chậm rãi hỏi “Lẽ ra cái gì?” Ánh mắt An Khả Nhi lập tức cứng lại. Nhìn Diệp Chanh ngang qua mặt mình, đáy lòng An Khả Nhi vô cùng tin được. Những người kia, những người kia làm gì Diệp Chanh sao? Bọn họ là lưu manh chính hiệu, chỉ cần đưa tiền, cái gì cũng chịu làm, hơn nữa nhưng tên côn đồ đó ở thàng phố B này cũng có tiếng là khó chọc vào, tất cả là bang phái, người đông vô số, thế lực rất lớn. Làm sao Diệp Chanh có thể thoát được? Đây nhất định là ảo giác, là nằm mơ ! Chương 180 làm gì Diệp Chanh, ra là khoác a. Edit: Lựu Đạn An Khả Nhi giống như người có tố chất thần kinh đứng lẩm bẩm tại chỗ cả nửa ngày. Lại nghĩ đến tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào ta. Mới vừa rồi là lo lắng cho Diệp Chanh. Mà cũng nghĩ, An Khả Nhi chắc chắn như vậy, giống như chắc chắn là làm chuyện gì đó với Diệp Chanh. Nhưng mà phải là Diệp Chanh vẫn lành lạnh mà xuất sao. “Ai ui, mới hồi nãy còn làm tôi sợ muốn chết, cho rằng An đại tiểu thư tung chiêu lớn gì đó ra, ra là khoác lác a.” “Diệp Chanh phải vẫn lành lặn, trầy miếng da nào sao, sao lại đến được, có người là hy vọng Diệp Chanh đến, sợ Diệp Chanh nổi bật hơn quán quân là mình đây, cho nên ngày đêm nằm mơm cản thấy Diệp Chanh đến được.” “Loại người này là, mỗi ngày đều mong ngóng người ta gặp chuyện, còn cái gì mà, đối đầu với mình có kết quả tốt, cũng làm tôi sợ muốn chết , ra chuyện này cũng chỉ có thể mà thôi, thực còn xa lắm.” “…” An Khả Nhi bị các như vậy, đôi mắt đỏ bừng, gò má nóng lên. Nhưng mà đúng là Diệp Chanh xuất ở đây, lành lặn, sợi lông cũng thiếu. Cho nên An Khả Nhi căn bản là thể chối cãi. Chỉ tự trách mình lúc trước quá tin tưởng mấy tên du côn kia, ngờ Diệp Chanh lại chạy trốn được. Rốt cuộc ta mạng gì chứ? ta ra ngoài nhanh gọi điện cho đám người kia. Đúng là, dám lấy tiền của tôi mà làm việc cho tôi. Làm hại mình vui vẻ hồi. chơi chết Diệp Chanh … Mà lại làm mình tức chết. Nhưng điện thoại vừa thông, bên kia nhanh trước “Bà tôi ơi, làm ơn tha cho chúng tôi đu, tôi vừa mới chạy trốn ra ngoài, cũng đừng gọi điện cho tôi, nếu để ta biết được, làm chết chúng tôi đó.” “Ai, cái gì vậy?” Tất nhiên là An Khả Nhi hiểu. “ có gì tắt máy, chúng tôi bị hại thảm mà, ba mươi mấy người em, ai là lành lặn quay về, nữa, chúng tôi muốn dưỡng thương, tiền đó cũng trả cho , để em bọn tôi dưỡng thương, hừ.” xong, bọn họ liền tắt máy. An Khả Nhi có chút ngốc. Cái gì, cái gì mà dưỡng thương??? Bọn họ bị người đánh bị thương? Diệp Chanh tìm người đánh họ? An Khả Nhi tự nhiên thể nghĩ được, Diệp Chanh tìm người đánh họ. Mà bên này, hoạt động thương mại bắt đầu, Diệp Chanh lập tức được rất nhiều người nhận ra. Gần đây mọi người đều xem qua quảng cáo của SH do vừa quay xong, gian hàng của SH, vốn cũng là khách hàng thân thuộc vẫn luôn cũng chào hỏi và xin chụp ảnh. “Diệp Chanh rất thích cái quảng cáo kia của á, quá đẹp luôn.” “Diệp Chanh, vì , tôi cũng mua vài bộ màu vàng của SH rồi, nhìn rất là cao cấp, dùng quả nhiên vô cùng tốt a.” Mà bên này, mình An Khả Nhi đứng tại chỗ, nhìn Diệp Chanh bên kia nổi bậy, cả người tức chịu nổi. Lúc này. Điện thoại An Khả Nhi vang lên. nhận máy, vừa định trút giận mắng người, lại nghe người bên công ty đại diện “Mộ Dạ Lê mời qua bên này, có muốn hay , là bữa tiệc rượu tư nhân.” “Mộ…Mộ tổng, muốn, đương nhiên muốn, nghĩ cái gì vậy, mau nhận lời cho tôi, còn đối với Mộ tổng như vậy, muốn chết rồi có phải ?” Người bên công ty “Được, được đừng kích động như vậy.” Có thể kích động sao, Mộ Dạ Lê vậy mà mời mình. Đây chính là cơ hội ngàn năm có đó. Chẳng lẽ lần trước gặp ở phim trường, Mộ tổng liền nhìn trúng mình sao. nghĩ, muốn có cơ hội thắng Diệp Chanh, liền có ngay trước mắt.