1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanhuyen

      hanhuyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      21
      rất lâu, rất lâu rồi đó nàng ơi
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Cảm ơn mọi người vẫn theo dõi truyện, sắp tới hoàn truyện Hồ Nữ mình post đều hơn. Chúc mọi người đọc truyện vui!

      Chương 48


      Thế nhưng gia chủ phân phó thể theo. vài vòng, rốt cuộc tìm được trạch viện phù hợp, nhưng sau khi nghe xong chủ nhà báo giá, trạch viện này tính cả giường đồ gỗ, lô đỉnh cũng phải hai trăm vàng, thiếu đồng cũng bán.


      Tân Nô trừng mắt nhìn Tử Hổ chỉ có 50 vàng : " chợ phía Tây!"


      Tử Hổ đứng thẳng bất động: "Gia chủ phân phó, mặt tiền trạch viện là cửa hàng, cần khí phái, cách xa cung điện, bên trong có sân vườn, vách tường, ngói lưu ly..."


      Tân Nô nghe nhắc lại, vẻ mặt kiên nhẫn, chuẩn bị hồi bẩm Vương Hủ có biện pháp. Liêm Y ngồi điều khiển xe ngựa : "Ta biết trạch viện, giá cả có thể thương lượng, mời theo ta."


      Liêm Y quen đường điều khiển xe ngựa đưa Tân Nô và Vương Hủ tới hẻm ở chợ phía Đông, tòa trạch viện có thể nhìn ra được trước đây rất xa hoa xuất trước mắt. Chỉ là chõ này cỏ dại mọc cao ngất, biết bỏ hoang bao lâu?


      Tân Nô tính toán phí tổn sửa trạch viện, nếu có thể mua vào với gia thấp, tu bổ cũng phù hợp.


      Chỉ là nơi phồn hoa trong nội thành sao có thể xuất trạch viện hoang vu người ở?


      Liêm Y nghe xong liền im lăng hồi : "Nơi này từng là trạch viện của trọng thần nước Tề, chỉ là sau này đắc tội với công khanh quyền quý, bị người nửa đêm tàn sát, cả nhà phụ nữ trẻ em lão ấu đều may mắn thoát khỏi, chớp mắt máu chảy thành sông, sau đó nhà bị sung công bán, nhưng có người nghe được nửa đêm có thanh trẻ rên rỉ thút thít, nghĩ là có quỷ, liền ai hỏi mua, bị pháp sư dán bùa đề phòng tà khí."


      Người đương thời rất mê tín.


      Tuy phú thương quá mê tín nhưng mà nơi dừng chân cũng thể qua loa. Ở đây mỗi phiến cũng thấm đầy máu tươi nhà lại có ma, coi như là mua cũng ở yên ổn.


      Nếu người thường nghe Liêm Y xong, tất nhiên vội vã rời .


      Nhưng Tử Hổ là người sống trong giết chóc chẳng sợ quỷ thần, mà Tân Nô từ trước tới giờ đối với quỷ thần chính là kính nhi viễn chi, thần sắc cả hai thay đổi.


      "Vì sao ngươi biết vậy?" Tân Nô thắc mắc.


      Liêm Y cố gắng kìm nén, nhưng vẻ mặt vẫn lộ bi thương: " từng mang theo muội muội tới ăn xin trong thành Lâm Truy, đầu đường cuối ngõ đều nghe thấy."


      Tân Nô im lặng đánh giá , : "Vậy chúng ta hỏi thăm xem trạch viện này giá bao nhiêu."


      Bởi vì trạch viện sung công, bọn họ liền tới điền tư, sau khi chuyện, chủ điền tư cũng là người lanh lẹ, thấy có người hỏi mua quỷ trạch, vội hỏi: "Các ngươi có thể bỏ ra bao nhiêu vàng?"


      Tân Nô nghĩ nghĩ tới căn nhà lớn đó, chần chừ giơ ba ngón tay.


      Cái giá 30 vàng cho dù ở chợ phía Tây cũng mua được nhà lớn như vậy. Tân Nô chỉ ôm thái độ thử xem, dù sao lúc học thương đạot rong Cốc, phu tử từng ân cần dạy bảo nên để đúng giá, cứ từ từ mà thêm.


      Chủ tư điền còn đâu mà nghĩ tới xuy xét, chút do dự : "30 vàng? Thành giao, sau đó lấy khế ước ra viết bên còn theo phong tụ nước Tề mà hát vang: "Vì có nhà, phải khắp nơi, hôm nay kiếm được chỗ ở, mưa gió phải lo! khi định khế, thể sửa đổi! Tiền nhà hai bên thỏa thuận xong, thể hối hận!"


      Tân Nô có chút câm nín nhì vị chủ tư điền này dáng vẻ như lửa đốt mông, thầm hối hận mình vẫn ít kinh nghiệm, lúc ấy chỉ giơ ngón tay lên thôi!


      Đáng tiếc chủ tư điền kia còn hứng chuyện, sau khi ca bài hát, lập tức ấn đại ấn, mở mắt lớn chờ Tân Nô giao tiền, dáng vẻ như nàng mà dám hai chữ "Đổi ý" lập tức dùng tội danh đùa giỡn quan lại tiến hành dùng trọng hình!


      Đợi lúc ra khỏi thụ tư điền, Tân Nô mới cầm chìa khóa kiểm tra phòng ốc, liền có cảm giác há hốc mồm.


      Cái nhà này bên trong còn rách nát hơn, đáng sợ hơn là có thể thấy vết đao búa rìu lúc trước đánh nhau, dù là người tin quỷ thần, nhưng nhìn... những thứ chưa được cọ rửa này, cũng khiến người lạnh gáy.


      Tử Hổ cũng khó xử nhìn Tân Nô: "Gia chủ phân phó năm ngày sau muốn mở tiệc chiêu đãi quyền cũ nước Tề... Hôm nay, cơ mua trạch viện như vậy, chỉ sợ gia chủ..."


      Tân Nô yên lặng nhìn xung quanh, sau đó lạnh lùng : "Nhà lớn còn khí phái, ở gần cung điện, bên trong có sân viện, cổng vòm, ngói lưu ly... Đây có chỗ nào phù hợp với cầu gia chủ, chính là nó, lát nữa thuê công tượng tới sửa chữa là được..."


      Tử Hổ bị chặn ra lời, cũng chỉ có thể tìm công tưởng tới tu bổ.


      Tân Nô chỉ huy đám thợ sửa mấy căn phòng dùng tạm. Sau khi thu thập đơn giản, Vương Hủ mới thản nhiên vào trạch viện mà nô nhi tỉ mỉ chọn lựa cho .


      Tử Hổ nhìn thấy từ lúc Vương Hủ tiến vào đại trạch, lại lại bốn phía đuôi lông mày ngừng nhướng lên. Khi thấy gia chủ xoay người, thanh kiếm gãy ở góc tường, loại xúc động muốn rút kiếm mổ bụng tạ tội.


      Qua lúc lâu, Vương Hủ mới dừng bước hỏi: "Chỗ này trước kia có người nào ở?"


      Tử Hổ tìm hiểu ràng: "Đại phu Mưu Tân tiền nhiệm nước Tề ở."


      Trong lòng Vương Hổ ràng, Mưu Tân này lúc trước bởi vì tiến cử kẻ bất tài, Tề vương chuẩn bị trọng chấn quốc uy nên hạ lệnh xử tử, lúc ấy câu chuyện Tề vương hiền đức được mọi người ca tụng rất lâu.


      Nhưng bây giờ xem tình hình trạch viện, nhất định có itnfh, chắc Mưu Tân triều đình đắc tội với kẻ nào, mới bị ta lợi dụng Tề vương giết cho hả giận, liên lụy tộc nhân.


      Vương Hủ gì thêm, nhìn vài vòng, rồi ngồi ghế ở sân viện, hỏi Tân Nô: "Lúc nào có thể sửa xong?"


      Tân Nô cảm thấy từ lúc gia chủ chật vật chạy ra khỏi nước Ngụy, tính tình ngày càng dễ chịu, từ trước đến giờ kẻ luôn chú ý ăn mặc lại có thể bình thản ở ngôi nhà ma, công phu dưỡng khí đạo gia lại tiến thêm bậc, đoán chừng sắp đạt tới trình độ thăng tiên.


      Tân Nô cũng biết chuyện hôm nay nàng làm hợp lý. Nhưng nàng vẫn : " tìm công tượng, nếu tu sửa toàn bộ mất tháng, nếu chỉ tu sửa tiền đường tiếp khách chỉ cần mười ngày là đủ... Gia chủ có thể tạm hoãn yến khách..."


      Vương Hủ lắc đầu : " cần tu sửa, cứ để vậy, năm ngày sau mở tiệc chiêu đãi Điền kị tướng quân nhập phủ."


      Nhưng Liêm Y lại tới nhận tội: "Tân cơ, là lỗi của ta, nên đề cử cho này cho người."


      Liêm Y cũng mới phát giác Tân Nô phải nam tử mà là mỹ nhân xinh đẹp.


      Lúc bổ củi trong sân, thấy Tân Nô mặc nữ trang, lập tức nhìn đến choáng váng ngây người, suýt chút chặt đứt ngón tay nô bộc giữ củi, bị đám nô bộc trêu chọc.


      Tân Nô ngược lại chú ý cũng giễu cợt. Thứ nhất Liêm Y tuổi còn , chỉ là hài tử. Mặt khác nhìn dáng vẻ trầm mặc ít của , nàng luôn tự chủ nhớ tới Vương Hủ lúc thiếu niên.


      Gương mặt bọn họ giống nhau, nhưng khí chất phiền muộn u tối toát ra rất giống.


      Lúc Tân Nô có lẽ bị hấp dẫn bởi khí chất này, nhưng giờ nàng chỉ đứng xa mà nhìn. Thiếu niên này đôi lúc lộ vẻ trầm, khiến nàng thích.


      Nhưng cũng chỉ là kẻ đáng thương trong thời loạn thế, hôm nay giống nàng trở thành gia nô cho Vương Hủ, đều phải chịu đựng, Tân Nô thân cận với cũng muốn gây khó khăn cho .


      Cho nên khi Liêm Y tới nhận tội, nàng cầm sách giản thản nhiên : "Ngươi chỉ cho ta biết chỗ nào có thể mua được giá tốt, quyết định cuối cùng vẫn ta, liên quan gì tới ngươi, hơn nữa gia chủ cũng trách tội, ngươi cứ làm việc bình thường!"


      Liêm Y lưu lạc đường phố lâu, tất nhiên biết nhìn ánh mắt người, mẫn cảm hơn thiếu niên bình thường nhiều lắm, phát gần đây thái độ của Tân Nô với nóng lạnh, nhưng ghét bỏ, lại muốn nhiều với . Lập tức mím môi, dập đầu rồi rời .


      Tân Nô ngẩng đầu nhìn bóng lưng , trong lòng biết thái độ của nàng khiến tự ti. Nhưng nàng lúc này ốc còn mang nổi mình ốc sao có thể để ý tâm tư người khác?


      Mua nhà tốn nhiều vàng cho nên lúc chọn cửa hàng nàng chọn rất kĩ, so sánh nhiều chỗ mới chọn cửa hàng mặt tiền rộng.


      Trước kia cái gọi là thương đạo, chẳng qua là ở trong giảng đường khoa tay múa chân, hôm nay xem như có đất dụng võ, Tân Nô dụng tâm kinh doanh phen, tích góp từng chút kinh nghiệm.


      Cửa hàng nàng mua trước đo bán ngô, nhưng sau khi nàng mua, liền sai người đổi sang mua bán son phấn, khăn lụa.


      Kinh nghiệm lúc ở biên thành nước Tề cho nàng biết, những nơi phần hoa, tiền nữ nhân là dễ kiếm nhất. Hôm nay nội thành Lâm truy, chưa kể tưới những nhà gỗ kĩ nữ mọc lên san sát, phu nhân công khanh cũng đầy đường. Chỉ cần có hàng tốt, lo gì kiếm được tiền?


      Nhưng mà đợi lúc khai trương, Tân Nô mới phát phải thuận lợi như nàng nghĩ, ngày đầu mở cửa hàng, phu nhân láng giềng tới mua ít son phấn mới lạ, nhưng sang ngày thứ hai, trước cửa hàng có thể giăng lưới bắt chim rồi.


      Nhưng Cơ Oánh lại là người cổ động khá tốt, sáng sớm tung tăng như chim sẻ vào cửa hàng kêu lớn: "Tân Nô tỷ tỷ, tìm cho ta son nước tốt nhất, hôm nay ân sư mở tiệc chiêu đãi Điền Kị tướng quân, cũng mời ta dự tiệc!"


      Tân Nô nghe xong khỏi nhướng mày hỏi: " muốn ngươi cùng?"
      levuong, Nhatchimai, kiacocon28 others thích bài này.

    3. Dung Ly

      Dung Ly New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      5
      Truyện hay lắm, hay lắm luôn nàng ơi <3 <3 Cố lên nhé nàng, truyện edit mượt lắm, mong truyện từng ngày luôn <3 :-*:-*:-*
      dehanmingukmanse thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 49


      Cơ Oánh hào hứng loay hoay với mấy cái chai chai lọ lọ trong cửa hàng Tân Nô, nhướng mày : "Tỷ tỷ, những son phấn này...có vẻ đơn giản..."


      Nhưng lúc này Tân Nô đâu có suy nghĩ được những... thứ này, nàng kéo tay Cơ Oánh lại : " muốn ngươi tới yến hội làm gì?"


      "Tất nhiên là kết giao với Điền Kị tướng quân nước Tề rồi!"


      Tân Nô siết chặt hộp son trong tay. Sớm biết lần này tuyển nữ đệ tử chủ tâm bất lương, nhưng mà nhanh như vậy xuất thủ.


      Nếu cần dùng nữ sắc, Vương Hủ đều dùng những cơ tùy tùng trong Cốc, hôm nay lại lấy danh nữ đệ tử ngụy trang, càng thêm nghiêm trọng, ngay cả chi nữ của gia đình quyền quý cũng lợi dụng!


      "Ngươi... vẫn nên , hơn nữa ngươi rời nước Ngụy cũng phải là biện pháp, tốt nhất... nên chuyện với phu tử sớm về nhà mới tốt." Tân Nô nghĩ nghĩ ra suy nghĩ của mình.


      Nhưng mà Cơ Oánh lại : "Phụ thân cho ta tới Quỷ Cốc, ta có thể tự do thời gian, cho dù về sau phụ thân biết, ta cũng có thể là ra ngoài lịch lãm, nhưng nếu trở về, nhất định bị đưa vào cung cùng tỷ tỷ học tập lễ nghi gả tới nước Tần, lúc trước ta phải tốn hết tâm trí mới năn nỉ phụ thân thay đổi chủ ý, sao giờ lại ngu ngốc chui đầu vào lưới?"


      Tân Nô nôn nóng : "Nhưng ngươi chỉ là nữ tử, sao có thể dưới tình huống người thân bảo hộ mà tới yến hội? Nếu...vạn nhất bị người ta để ý, giờ ở nước Tề, ai có thể bảo vệ ngươi?"


      Cơ Oánh chẳng hề để ý nhếch miệng : "Có phu tử ở đó, sợ cái gì? Nếu bị người để ý, người nọ lại tuấn thuận mắt, trêu đùa chút có làm sao? Được rồi tỷ tỷ tốt, tỷ tranh thủ thời gian tìm cho ta ít bột son tốt, nếu ăn mặc đẹp, buổi tối bị người nhìn trúng, chẳng phải mất mặt?


      Trong lòng Tân Nô, nỗi sợ hãi lớn nhất chính là bị Vương Hủ coi như phần lễ vật tặng cho người khác. Đây chính là bi ai nhất sau việc nàng mất tự do vì vụng trộm trốn . Nhưng Cơ Oánh lại khác, nàng sống an nhàn sung sướng từ tới lớn, làm sao có thể trải qua những kinh nghiệm khiến người...sợ hãi kia?


      Cuối cùng Cơ Oánh sau hồi tìm tòi lấy hộp son mịn, bỏ vào hộp , rồi thu ít phấn mới đứng dậy rời .


      Cơ Oánh vừa vị khách thứ hai tới rồi. phải ai khác, chính là gia chủ của nàng Vương Hủ.


      Từ khi Tân Nô mua cửa hàng này, lòng chăm chú vào cửa hàng, về phần phục thị Vương Hủ tất nhiên là có chút chậm trễ. Nhưng ngược lại Vương Hủ hiếm khi dễ dãi, làm khó nàng. Chỉ là ngày đầu sai nô bộc tới lấy tiền. Thu hết lợi nhuận ngày hôm đó, chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi khách quý, tiền đủ.


      Nhưng hôm nay gia chủ lại hạ mình vào nơi son phân, quá phù hợp với hình tượng Quỷ Cốc Tử, chả lẽ tới tự mình lấy tiền?


      Nam tử mặc trường bào gai gương mặt phi phàm đứng trước cửa hàng vắng vẻ lúc, giống như thưởng thức cảnh yên tĩnh hiếm khó trong nội thành xa hoa.


      Gương mặt Tân Nô hơi căng thẳng dời bước tới trước mặt cúi chào: "Tối nay gia chủ đãi khách, sao lại dời bước tới đây?"


      Vương Hủ cười nâng nàng dậy, dời bước vào cửa hàng : "Nhìn xem tiền của ta lúc nào mới có thể đẻ ra tiền."


      Nhìn xem, đây chính là tận dụng tuyệt đối, nàng thân là đệ tử của Vương Hủ, mỗi ngày nên thu đấu vàng, nghĩ tới khi lỗ vốn, mỗi ngày phải bồi thường bao nhiêu, đối mặt với nghi vấn của Vương Hủ, quả phản bác được.


      Vương Hủ lại tiếp: "Kinh doanh cửa hàng, giống như bán muối rang chỉ là chút sinh ý . Bởi vì thể tùy ý lại, liền được mình buôn bán với người thế nào?


      Nàng chọn cửa hàng này bốn phía đều là phu nhân công khanh, tuy son phấn chỗ nàng tiện nghi hơn nơi khác, nhưng vẻ ngoài lại quá kém, sao có thể thu hút khách nhân?"


      Có lẽ tâm trạng Vương Hủ khá tốt, sau khi uống cốc đậu nành ấm nàng đưa tới, liền mở kim khẩu chỉ dẫn phen.


      ra cần Vương Hủ , mới rồi Cơ Oánh phàn nàn hộp phấn đơn giản nàng ngộ ra mấu chốt. Nàng nửa cúi đầu yên lặng suy nghĩ nên điều chỉnh thế nào. Chỉ là lúc này trong lòng nàng còn có điều lo lắng khác.


      Đoạn đường này nàng và Cơ Oánh ở chung, lòng nàng cũng coi Cơ Oánh như muội muội mình, mắt thấy nàng ta bị người đẩy vào miệng cọp, băn khoăn, nhưng làm sao để mở miệng vưới Vương Hủ...


      Còn chưa chờ nàng , Vương Hủ cũng nhìn ra tâm nàng hỏi: "Có chuyện gì muốn với ta?"


      Tân Nô hít hơi sâu : "Cơ Oánh tuổi còn , hiểu đạo lí đối nhân xử thế, có thể nhờ gia chủ dàn xếp, đừng để nàng tham gia tiệc tối..."


      Vương Hủ gì, ngón tay chậm rãi đảo vòng quanh miệng chén, đôi mày tuấn khẽ nheo lại, chậm rãi : "Nàng cảm thấy ta ép nàng ta tiếp đãi khách?"


      Tân Nô giọng đáp: "Nô nhi dám."


      Vương Hủ đẩy cái chén, cái chén lảo đảo vài vòng mặt bàn rồi choang tiếng rơi xuống mặt đất vỡ tan.


      "Nàng có cái gì mà dám? Vài năm trước phải còn chỉ vào mặt ta tức giận mắng chửi sao?" Giọng lạnh lùng, khiến người nghe cũng thấy tim rét lạnh.


      Tân Nô gì, chỉ cắn bờ môi, đúng vậy vài năm trước nàng còn có thể tức giận mắng chửi, nhưng nàng bây giờ lại chỉ có thể im lặng như mảnh vỡ nằm đất.


      "Đêm nay nàng cũng chuẩn bị trang phục, đến lượt nàng tiếp đãi khách!" Vương Hủ híp mắt, xong câu này, liền phẩy tay áo rời .


      Tân Nô trừng to mắt, tuyệt đối nghĩ tới nàng dẫn lửa thiêu thân, cũng muốn tiếp khách, hai bàn tay nắm chặt trừng mắt nhìn bóng nam nhân cao lớn.


      Nàng mặt biểu tình tới trước khay đồ, giống Cơ Oánh, chọn son phấn, nhưng rốt cuộc nén nổi tức giận, ném son phấn trong tay xuống đất, màu đất đỏ tươi giống như máu...


      Điền Kị nước Tề có thể là nổi danh, Vương Hủ chỉ là kẻ sơn dã đưa lời mời, vốn rảnh mà để ý. Nhưng môn khách của Tôn Tẫn lại góp lời, vị này chính là "Vương Vũ" cao nhân khó có được, tất có thu hoạch.


      Điền Kị là nhìn trúng vị môn khách lại tiện này.


      Mấy ngày trước, đua ngựa với Tề Vương ăn thiệt thòi lớn.


      Bởi vì gần đây Tề vương nước Ngụy mua được ngựa tốt ở Phi Liêm, lập tức như hổ thêm cánh, tại trường đua đánh đâu thắng đó, gì cản nổi. Trong cuộc tranh tài chia ngựa, ra giá cao mua ngựa cuối cùng tay trở về. Điều này khiến Điền Kị tướng quân tranh cường háo thắng rất tức giận. May mà có Tôn Tẫn kịp thời hiến kế, thay đổi trình tự đấu ngựa, dưới tình huống đổi con ngựa nào để Điền Kị đại thắng.


      Vì vậy Điền Kị hoa tâm nộ phát, coi môn khách Tôn Tẫn là khách quý.


      Giờ nghe khuyên bảo lại Vương Hủ là chủ nhân của Phi Liêm, có thể từ trong tay mua thêm ngựa báu. Điền Kị quyết định đến dự tiệc chiêu hiền đãi sĩ.


      Nhưng khi xe ngựa dần dần chạy tới hẻm , Điền đại tướng quân khỏi hồ nghi mở màn xe nhìn ra bên ngoài.


      Nếu nhớ lầm, ngõ hèm này chính là chỗ ở của đại phu Mưu Tân lúc trước. Năm đó Tề vương tức giận giáng tội Mưu Tân, cả triều người nào hiểu. Nghe nơi này hoang vu lâu, sao đêm hôm xe ngựa hết lần này tới lần khác vào hẻm ?


      Tôn Tẫn lại ở bên , đúng vậy chính là chỗ này.


      Lúc xuống ngựa, Điền Kị vừa nhìn, đây chính là chỗ ở của Mưu Tân mà! Ngay cả cỏ dại đầu tường còn chưa nhổ sạch đâu!


      Chẳng lẽ cao nhân sơn dã đều gan lớn như vậy sợ quỷ thần? Đợi đến lúc nô bộc dẫn đường vào trong, Điền Kị càng kinh sợ.


      Đây là ngôi nhà ma! Thậm chí ngay cả vết đao trụ bậc thang cũng mài . Giống như có thể nghe được tiếng kêu rên thảm thiết của người trong viện bị tàn sãn, mỗi đế giày rơi xuống đất, cảm giác như ở chiến trường đạp lên huyết dịch sền sệt.


      Điền Kị là dũng sĩ, tất nhiên giống người bình thường bị dọa tới mức sắc mặt xám ngoét, nhưng trong lòng cũng được thoải mái.


      Khi thấy nam tử cao lớn tuấn khoanh tay đứng trong nội viện cung nghênh, sắc mặt khỏi trầm xuống, cười lạnh : "Vốn tưởng hôm nay gặp được học sĩ, sao biết đường cỏ nhổ, mạng nhện phủi, đây chính là đạo đãi khách? Nếu thành tâm mời Điền mỗ, tự nhiên trở về, chậm trễ thời gian các hạ."


      Vương Hủ nghe , khẽ mỉm cười: "Điền tướng quân chịu đến dự tiệc, chắc hẳn phải cầu rượu thịt tầm thường, ăn uống linh đình. Nhưng nếu các hạ thích xa hoa, ngại đến tiền sảnh nhìn qua, mỗ vì quân chuẩn bị đồ ăn rượu ngon nơi khác có được."


      Tôn Tẫn ngồi xe lăn giọng khuyên: "Tướng quân, nếu tới, ngại dừng chân lát."


      Điền Kị liếc mắt nhìn Tôn Tẫn, khỏi hừ lạnh tiếng, lúc này mới bước chân vào tiền sảnh.


      Đợi lúc cất bước vào, hai mắt khỏi tỏa sáng, trong sảnh xa hoa so với thê lương bên ngoài quả tương phản khiến người kinh ngạc.


      Chỉ thấy trong sảnh đèn đuốc sáng rực, mặt đất rải gỗ đàn đương, đồng án ngưu hổ, nướ sơn vàng bạc chỗ nào tinh xảo phi phàm.


      "Mời Điền tướng quân ghế !" Vương Hủ dẫn Điền Kị vào ghế , sau đó sai nô bộc bưng món ngon.


      Điền Kị nhìn, quả như Vương Hủ , mĩ thực món nào mà tinh xảo, nhâm nhi thưởng thức hương vị so sánh với mĩ thực cung đình chính là trời vực, vừa hỏi mới biết, chính là dùng nồi sắt nấu.


      Uống mấy chén rượu ngon, sắc mặt Điền Kị hòa hoãn lại: "Xem ra tôn giá cũng là người biết hưởng lạc, vì sao hết lần này tới lần khác lại mua ngôi nhà ma trong thành Lâm Truy, bên ngoài cũng sửa sang, khiến người sinh lòng kinh ngạc."


      Vương Hủ khẽ mỉm cười: "Trong phòng ngoài phòng, cát hung bước ngắn, đây cũng chính là tình cảnh của tướng quân ngài!"


      Điền Kị nghe xong lông mày khẽ cau: "Chỉ giáo cho?"


      Vương Hủ chút hoang mang : "Giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh"(*). Tướng quân hôm nay ở nước Tề phong quang vô hạn, nguyên nhân Tề vương coi trọng nhân tài. Nhưng mà triều đình gió nổi mây phun, thánh tâm khó dò, nếu tướng quân triển hùng uy, ai có thể cam đoan tướng quân ngài phải Mưu Tân thứ hai?"


      Lời này vừa ra, Điền Kị tức giận vỗ bàn: "Thất phu lớn mật! Ngươi dám nguyền rủa ta?"


      (*): Chim hết rồi cung tên xếp xó

      Thỏ chết rồi chó bị phanh thây
      yuki0129, levuong, Nhatchimai20 others thích bài này.

    5. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      Thanks nàng nhiều.
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :