1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thừa Tướng Đại Nhân Kim An - Nhất Ngọc Mộc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banhbao2902

      banhbao2902 Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      184
      THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN KIM AN
      [​IMG]
      Tác giả: Nhất Ngọc Mộc
      Convert: TTV
      Thể loại:

      - 1v1, có sủng có ngược, HE
      - Nữ chính non kém nhưng dần dần trưởng thành, nam chính phúc hắc, chiếm hữu mạnh mẽ
      - Bối cảnh mất quyền lực
      - Nhất kiến chung tình

      Số chương: 107 + 2 phiên ngoại
      Editor: Uyên Linh
      Facebook: Uyên Linh
      Mail: [email protected]
      Văn án:
      Thẩm Lệnh An mười sáu tuổi phong tướng, hai mươi mốt tuổi giúp ấu đế đăng cơ, quyền khuynh triều dã, lại nghĩ tới có ngày bị trúng độc mù mắt, thể cử động, bị giao thân cho nữ tử quen biết.


      Thẩm thừa tướng lần này đại nhục, quyết định trả thù.

      năm sau, tướng phủ có thêm nữ chủ nhân..
      .

      - Rất mong được mọi người ủng hộ ạ, cảm ơn mọi người ^^
      Last edited: 24/12/18
      BaeNgan, taisinh, Quýt Đường9 others thích bài này.

    2. banhbao2902

      banhbao2902 Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      184
      Chương 1: Công tử, đau quá...​

      Nóng, cả người đều nóng, cảm giác tê dại từ lòng bàn chân bắt đầu tràn lan, từng tấc từng tấc xâm nhập thân thể của nàng, Mạnh Trúc nhịn được ưm lên tiếng, mơ mơ màng màng mở mắt ra, có ngốc cũng biết là có vấn đề.

      “Thế nào rồi?” Bên ngoài phòng, thanh của biểu ca Trịnh Hữu loáng thoáng truyền tới.

      “Hồi công tử, cho tiểu thư uống trà, vừa mới ngủ, chút nữa thuốc có tác dụng.” Tỳ nữ trầm giọng .

      “Vậy là tốt rồi, chốc nữa Lý đại nhân tới, phải canh chừng cho tốt.” Trịnh Hữu Tài đe doạ, giấu được tinh quang trong mắt.

      Sắc mặt Mạnh Trúc trắng bệch, lập tức hiểu được tình từ đầu đến cuối.

      Trinh Gia là dựa vào kinh doanh hương liệu mà sống, nhưng tháng trước, có số hương liệu xảy ra vấn đề, bị người ta cáo trạng lên nha môn, quan phủ liền lệnh Trịnh Gia ngừng buôn bán hương liệu, ba cửa hàng liên quan đều bắt đóng cửa, là chưa điều tra vụ việc, cho phép tiếp tục buôn bán.

      Mấy năm nay, Trịnh Gia làm ăn càng ngày càng kém, giờ toàn bộ đều dựa vào ba cửa hàng kia chống đỡ, nay đột nhiên lại bị cắt nơi kiếm gia thu nhập, dượng Trịnh Nguyên gấp đến mức như kiến bò chảo nóng, cùng Trịnh Hữu Tài bôn ba khắp nơi rất lâu, hai ngày trước lại đột nhiên vội, mặt mày dường như còn có nụ cười, so với mọi ngày đối với Mạnh Trúc ôn hoà thân thiện hơn rất nhiều, hiển nhiên là các vấn đề khó khăn được giải quyết.

      Sáng sớm nay, Trịnh di mẫu đặc biệt mang nàng tới Tĩnh Pháp Tự nổi danh nhất Giang Châu dâng hương cầu phúc, cũng đề nghị ở lại chùa ngày, lòng nàng còn tràn đầy vui mừng.

      Cho đến giờ phút này, Mạnh Trúc mới biết, ra là bọn họ có chủ định xấu, hoá ra là muốn để cho Lý đại nhân làm nhục nàng.

      Đây là chùa miếu, đầu ba thước có thần linh, như thế mà bọn họ cũng dám sao?!

      Mạnh Trúc gắt gao cắn chặt răng, luồng bi phẫn đè nén trong thân thể nàng dần dần dâng lên cao.

      được, nàng thể ở lại đây!

      May mà dược liệu mới chỉ bắt đầu phát huy tác dụng, nàng còn có thể chuyển động, Mạnh Trúc cẩn thận xuống giường, gần như bối rối đem áo ngoài tuỳ tiện khoác vào, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí tới cửa sau.

      Trịnh Hữu Tài nghĩ tới việc nàng chạy trốn, chỉ cho tỳ nữ canh ở ngoài cửa, nhưng để ý phía sau còn có cửa sổ.

      Mạnh Trúc nhấc váy lên, cẩn thận leo lên cửa sổ, muốn nhảy xuống, bụng đột nhiên dâng lên trận ngứa tê dại, hai chân của nàng mềm nhũn, lập tức ngã xuống.

      Mạnh Trúc mặc dù đau nhưng vẫn cố kiềm chế bản thân kêu ra tiếng, nhưng vẫn gây ra tiếng vang.

      Chỉ nghe két tiếng, cửa phòng bị mở ra, kèm theo tiếng hô của tỳ nữ:” Biểu tiểu thư, có chuyện gì xảy ra vậy?”

      Mạnh Trúc vội vàng bò dậy, cuống cuồng chạy như điên ra ngoài.

      Ban đêm trăng sáng sao thưa, trong hành lang dài ánh nến lay động, Mạnh Trúc lảo đảo chạy, trán chảy đầy mồ hôi, mặt trắng nõn mềm mại đỏ rực, đôi môi xinh đẹp đôi mắt phủ lớp sương dày đặc, chỉ thấy quyến rũ kinh người.

      Chỗ Mạnh Trúc ở là nơi chuyên dành cho khách hành hương, hôm nay đến đây ở cũng có nhiều khách hành hương, bây giờ mọi người cũng đều về hết phòng để nghỉ ngơi, hành lang ở đây ngay cả bóng người cũng có.

      Mạnh Trúc muốn thét lên, muốn cầu cứu, nhưng lại sợ bại lộ vị trí của mình.

      ổn, Mạnh Trúc chạy hết nổi rồi, tác dụng của thuốc càng ngày càng mạnh, trong cơ thể kích tình càng phát ra mãnh liệt, hai chân Mạnh Trúc mềm nhũn, ngã nhào đất, chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy khó nhịn, nóng đến mức chỉ hận thể cởi hết y phục ngay tại đây.

      Đột nhiên, có tiếng bước chân từ xa truyền đến, tâm Mạnh Trúc rùng mình, cố gắng đứng dậy, hai chân mềm nhũn run lên, thể chạy được nữa.

      Đây là cuối hành lang, trước mắt chỉ có toà tiểu viện độc lập, qua nữa chính là núi rừng.

      Trong viện có nhiều sương phòng, ánh nến ở trong đèn lồng loé lên yếu ớt, Mạnh Trúc cắn chặt răng xông vào.

      Nàng run tay đóng chặt cửa, cả người trượt ngã xuống mặt đất, hai tay nàng gắt gao nắm chặt váy, ở trong lồng ngực tim đập bang bang, buộc chính mình phải giữ được tỉnh táo.

      Tiếng bước chân ngoài sân dừng lại, Mạnh Trúc bất giác ngừng hô hấp, phía sau lưng sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

      Nhưng làm nàng bất ngờ lại là những người đó xông vào đây, chỉ đứng ở bên ngoài lát rồi , nàng mơ hồ nghe được thanh trầm thấp của Trịnh Hữu Tài vang lên:” Đến nơi khác tìm tiếp, nàng chạy xa.”

      Trong hốc mắt Mạnh Trúc đột nhiên trào ra nước mắt, khi nàng còn mẫu thân mất sớm, sáu năm trước phụ thân cũng vì bị bệnh mà mất, phụ thân lúc sắp lâm chung đem sản nghiệp Mạnh gia giao lại cho di phụ di mẫu, mong muốn hai người chăm sóc tốt cho nàng, lại nghĩ rằng giờ đây bọn họ lại muốn đem nàng đẩy vào vực thẳm, vạn kiếp bất phục.

      ràng là khóc, lại phát ra thanh thay đổi, ngay cả thở dốc cũng mang theo mùi vị kiều mỵ, Mạnh Trúc xấu hổ mặt đỏ tai hồng, hai tay lại nhịn được kéo vạt áo của mình ra.

      Đột nhiên, tiếng ho khan rất từ phía sau truyền tới, Mạnh Trúc hoảng sợ, vội vàng xoay người lại nhìn, có ánh sáng trắng nhàng xuyên thấu qua bình phong phát ra ngoài, dịu dàng như ánh trăng.

      Nàng run rẩy đứng lên, đến chỗ bình phong, có chút khẩn trương thăm dò nhìn qua, chỉ thấy bên cạnh giường bày viên dạ minh châu, mà nằm gường là nam tử trẻ tuổi, mắt nam tử kia quấn vòng vải trắng, khuôn mặt góc cạnh ràng, mũi cao thẳng, môi tuyệt đẹp, ngay cả làn da cũng tựa như bạch ngọc, lại thêm dạ minh châu càng làm đẹp thêm đến kinh tâm động phách.

      Tâm Mạnh Trúc khẽ run, lại có ý muốn xúc động bổ nhào vào .

      Nàng từng gặp , đó là sau giờ ngọ ngày hôm nay, nàng ở bên dâng hương sau đó nhàn rỗi xung quanh thấy cùng trụ trì ngồi thưởng thức trà, lúc đó mặc bộ cẩm y màu trắng, tóc cột gọn đầu, ngồi đối diện trụ trì, sống lưng thẳng tắp, chỉ là bóng lưng mà làm người ta cảm thấy khí chất lỗi lạc, tư thái phong độ bất phàm.

      Về sau đứng lên rời , người hầu dẫn đường cho , lúc này nàng mới phát mắt băng vải trắng, dù cho vậy, khuôn mặt kia cũng hề khó nhìn, nhất là khoé môi mỉm cười, làm cho người ta như có cảm giác thưởng gió xuân, người khiêm tốn, ôn hoà như ngọc, chính là dùng để .

      Mạnh Trúc chỉ là nhìn, tim liền đập rộn lên.

      Sau đó Mạnh Trúc nghe được có người , đây là quý nhân đến từ kinh thành, bị thương, mắt bị bệnh nên tìm tới trụ trì để trị liệu.

      Mạnh Trúc nghĩ đến trong lúc mình vô tình xông vào lại vào đúng phòng của .

      Tim Mạnh Trúc đập chậm nhịp, nàng đại khái có phát , ánh mắt nàng nhìn nam tử kia ràng biết bao nhiêu, Trịnh Hữu tài hạ dược nàng, lúc này hiệu lực mới chính thức phát tác mạnh mẽ.

      Ngay sau đó Mạnh Trúc bò lên giường.

      Trong khắc kia Mạnh Trúc có ý tưởng: thay vì để cho Lý đại nhân làm nhục mình bằng thất thân cho người vừa đẹp mắt lại ôn hoà như ngọc này.

      Thẩm Lệnh An trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh, phát giác người có thân thể mềm mại, ấm nóng, hơi thở có mùi thơm nhàn nhạt, da thịt nàng trắng mịn dán chặt lấy , mềm mại liếm lồng lực , cơ hồ trong nháy mắt có phản ứng.

      Thẩm Lệnh An theo bản năng cho rằng mình nằm mơ, dù sao Thẩm Khuyết cũng canh giữ ở bên ngoài, làm sao có thể để cho nữ nhân tiếp cận thân thể ?

      Cho đến khi nữ nhân người ôm , ghé vào lỗ tai dùng thanh kiều mỵ tận xương rầu rĩ :” Công tử, xin lỗi, ta cũng muốn...”

      Thẩm Lệnh An liền mở mắt ra, nhưng trước mắt che vải, vẫn là mảnh tối tăm.

      Tay của toan muốn ném nữ nhân người , ràng dùng hết sức lực, nắm được cánh tay nàng nhưng lại giống như khẽ vuốt ve nàng, hoàn toàn đủ sức lực đem nàng ném ra.

      Thẩm Lệnh bỗng nhớ tới trụ trì cho dùng thuốc, thuốc kia dược tính quá mạnh mẽ, mỗi lần dùng thuốc khiến cho tay chân vô lực trong ba canh giờ, ngay cả tính cảnh giác cũng rớt rất nhiều.

      “Ngươi là ai?” Thẩm Lệnh An nghiến răng hỏi.

      Thân thể Mạnh Trúc cứng đờ, vừa rồi cởi y phục ra thấy có phản ứng, nàng cho rằng ngủ như chết rồi, thế nhưng nghĩ tới việc đột nhiên tỉnh lại.

      Nàng nào còn dám lên tiếng nữa? Bản thân còn ôm ấp thương, là phóng đãng tột cùng, nếu phải là biết nhìn thấy, nàng sớm muốn tìm cái hố mà chôn rồi.

      “Cút xuống ngay.” Có lẽ là thuốc bắt đầu phát huy, thanh Thẩm Lệnh An cũng bắt đầu có chút suy yếu, thanh lớn, nhưng khí thế lại khiến người khác run sợ.

      Mạnh Trúc bị doạ sợ, nhưng thân thể lại giống như hoả lò, chỉ có dán lên người mới có được cảm giác thoải mái chút, nàng làm sao cam tâm xuống, dù sao cũng nhìn thấy, Mạnh Trúc dứt khoát cả gan ôm lấy bất động, làm bộ nghe thấy.

      Thấy nữ nhân người ngược lại dán vào càng chặt hơn, Thẩm Lệnh An hoàn toàn đen mặt, hô lên:” Thẩm Khuyết!”

      Bên ngoài có động tĩnh, Mạnh Trúc sợ tới mức luống cuống tay chân, vội vàng dùng hai tay che miệng Thẩm Lệnh An lại:” Công tử đừng kêu...”

      Tiếng mềm mỏng, nếu là người bình thường nghe thấy thanh này đều có thể khiến thần hồn điên đảo.

      “...” Thẩm Lệnh An đời này lần đầu tiên bị người ta khống chế, lại còn là nữ nhân yểu điệu, trong lúc nhất thời, tâm can rất muốn làm thịt Thẩm Khuyết!

      rốt cuộc sai làm sao?!

      Vậy mà lại để nữ nhân này xông vào phòng của , lại còn bò lên giường của !

      Bụng dưới lại như bị thiêu đốt, thân thể chỉ đơn giản kề nhau còn làm thoả mãn được Mạnh Trúc, nàng khó chịu thở dốc hơi, thân thể tự nhủ mà cọ xát Thẩm Lệnh An, nàng xấu hổ rơi lệ, nhưng trong đầu lại nhớ lại ràng từng thấy Trịnh Hữu Tài ở trong thư phòng từng tuỳ ý ném ra cuốn đông cung sách, khi đó nàng vừa lật tờ liền xấu hổ ném , nhưng giờ phút này, nội dung mà lần liếc mắt kia thấy được lại ra.

      Có lẽ là do chiều hướng của bản năng, nàng mặc dù ngây thơ, nhưng đại khái biết được là phải làm như thế nào, chỉ là trước tiên vẫn phải làm theo trình tự, nỗ lực hồi lâu như vậy cuối cùng cũng vào được.

      Thẩm Lệnh An toát mồ hôi trán, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu nóng rực lên, sắp bị nữ nhân này bức điên rồi!

      Đợi Mạnh Trúc đánh bậy đánh bạ hồi, qua khắc, Thẩm Lệnh An thân đầy mồ hôi, Mạnh Trúc cũng kém là bao, chỉ là nàng nghĩ tới, tí kia trong nháy mắt lại đau như vậy, đau đến mức tay nàng cũng mất khí lực, thoáng buông lỏng miệng Thẩm Lệnh An, nàng uỷ khuất nghẹn ngào lên tiếng:” Công tử, đau quá...”

      Nước mắt to như hạt đậu lã chã rơi xuống người Thẩm Lệnh An.

      “...” Thẩm Lệnh An bị nữ nhân vô sỉ này làm cho kinh hãi! Nàng còn có mặt mũi uỷ khuất?!

      “Ngươi..” Thẩm Lệnh An vừa mới chữ, môi mềm thơm mát liền phủ lên môi , đem lời của ngăn lại.

      Thân thể Thẩm Lệnh An mặc dù bị bản năng thúc đẩy, nhưng đầu óc vẫn còn thanh tỉnh, ghét bỏ quay đầu qua bên, chỉ là nữ nhân to gan này lại bám riết đuổi theo môi của , cuối cùng định dùng hai tay cố định đầu , cẩn thận hôn lên môi , vụng về nhưng lại nồng nhiệt.

      “...”

      Đợi thuốc người Mạnh Trúc hết hiệu lực cũng qua canh giờ, nàng gục ở người Thẩm Lệnh An, mặt chôn ở cổ của , mệt đến nỗi tay cũng nâng lên nổi, đầu óc dần dần tỉnh táo, cảm thấy thẹn thùng cùng xấu hổ trong lòng trào ra, thiếu chút nữa nàng muốn đem mình nhấn chìm.

      Nước mắt như nước tuôn ra, thấm ướt cổ Thẩm Lệnh An, chỉ nghe tiếng nàng khàn khàn chậm rãi vang lên, mang theo thanh khóc run rẩy:” xin lỗi...”

      Thẩm Lệnh An sắc mặc thay đổi, chỉ chờ khôi phục khí lực, sau đó đem nữ nhân to gan này băm thành ngàn mảnh!

      Vừa nghe thấy lời của nàng, chau mày, liền phát giác nàng khó khăn đứng dậy, chuẩn bị từ người bò xuống.

      “Ngươi dám ?!” Thẩm Lệnh An bỗng dưng thò tay tóm lấy cổ tay nàng.

      Mạnh Trúc biết dường như có khí lực, nhưng trong lòng vẫn nhảy dựng lên, nàng giãy tay ra, lảo đảo xuống giường, vội vàng đem y phục mặc vào người.

      Ánh sáng dạ minh châu soi sáng đống hỗn độn, giường nam tử thân thể trần truồng, thân thể cường tráng làm cho Mạnh Trúc thấy thế liền mặt đỏ tai hồng, nàng dám nhìn nhiều chỉ vội vàng kéo chăn đắp lên người rồi cuống quýt trốn ra khỏi phòng.
      Tôm Thỏ, Tuyết Liên, cỏ2823 others thích bài này.

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Ủng hộ truyện mới b edit, cố lên
      banhbao2902 thích bài này.

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Chỉ định vào ngó tí thôi r lại ra vì ôm nhiều hố quá:yoyo59:
      Nhưg mà ai có thể cho t bk sao t lại lọt xuống hố này vậy:027::027::027:
      Ủng hộ nhiệt tình nha<3
      banhbao2902 thích bài này.

    5. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544
      Haha nhảy hố
      banhbao2902 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :