1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ngoại Thích Chi Nữ- Ngũ Diệp Đàm

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Bộ này là cổ đại mà bạn
      Julie Phạm thích bài này.

    2. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Lọt hố. Chúc hố luôn đông khách. Cảnh Hạo đc đấy. Có bản lĩnh làm nam phụ
      Julie Phạm thích bài này.

    3. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 13: Vận mệnh sửa

      Túc vương quay đầu nhìn về phía Cảnh Hạo, lạnh nhạt : "Việc này là là giả, Minh nương tự có phán đoán, còn cần thế tử phí sức. Ta cùng Minh nương còn có tình thương lượng, thế tử mời trước."

      Cảnh Hạo chống lại ánh mắt của Triệu Thành, dù Minh lạc chưa tập võ cũng có thể cảm giác được bầu khí giữa hai người toàn gươm đao, mặc dù nàng nghe được chuyện hôn ước tâm tình vẫn hôn laonj nhưng nàng rất thủ đoạn của Túc vương, muốn kéo Cảnh Hạo vào, liền hút sâu, đè cảm giác hỗn loạn xuống, nghiêm mặt với Cảnh Hạo “ thế tử, chuyện này có liên quan đến vong phụ, có số việc tiểu nữ muốn hỏi Túc vương, xin thế tử cho tiểu nữ và Túc vương thương lượng, ân tình của thế tử ngày hôm nay, ngày khác xin báo đáp.”

      Cảnh Hạo tay nắm thành nắm đấm, nhìn sắc mặt tái nhợt của Minh Lạc, trong lòng đau nhức, càng hối hận và cam tâm- mặc dù tiếp xúc nhiều với Triệu Thành nhưng từ nghiên cứu chiến dịch lớn của triều đình, nên từng tìm hiểu tất cả các đại tướng, trong đó tự nhiên có Triệu Thành, đối với phong cách hành và thủ đoạn của rất ràng, hôm nay Triệu Thành mở miệng vô luận hôn ước là hay giả, chỉ cần mình rời liền còn cơ hội- , ra có rời hay sợ là đều có cơ hội.

      Chưa đạt được mất , tại hối hận, nếu như sớm phát tình cảm của mình với nàng, sớm xin thái hậu tứ hôn phát sinh chuyện như bây giờ.

      giật giật khóe miệng, cuối cùng với Minh Lạc “ tốt, Minh nương, Túc vương điện hạ 15 năm trước phụ thân nương có ân với điện hạ cho nên mới có hôn ước kia, như vậy nếu nương muốn gả cho Túc vương, thiết nghĩ Túc vương điện hạ nhớ đến chi ân của phụ thân nương uy hiếp nương.”

      Minh lạc sinh lòng cảm kích, cười gật đầu với , Cảnh Hạo thi lễ với Minh Lạc, vượt qua hông nàng rời .

      Minh lạc nhìn bóng lưng rời - ra nàng cũng nhìn Cảnh Hạo, chỉ là lúc này ánh mắt Túc vương dán chặt vào nàng, tâm tình của nàng lại lôn xộn, liền vô ý thức nhìn bóng lưng Cảnh hạo để tránh ánh mắt - nhưng lại làm Túc vương hiểu lầm.

      Bóng lưng Cảnh hạo qua khúc cua hành lang liền thấy nữa, Minh Lạc cũng ổn định lại cõi lòng, dù thế nào tại nàng cũng phải đối mặt với , giải quyết chuyện này- nàng hít sâu, chỉnh đốn thần sắc, quay đầu đón ánh mắt Túc vương, sau đó thi lễ với , chân thành : “ Túc vương điện hạ, chúng ta có thể đổi chỗ khác để chuyện tốt ?”

      Nơi này phải chỗ tốt để chuyện, đầu tiên, chuyện với Minh Thiệu Án Cảnh Hạo xuất , chuyện với Cảnh hạo Triệu Thành xuất tại Minh Thiệu Án còn ở Hà Hoa đình, hôm nay nhiều người đến tham gia yến hội, ai biết lát nữa ai xuất - còn có Đông Phù chờ bên ngoài, nếu lâu mà mình xuất , sợ là rất nhanh tìm nàng- nàng muốn để Đông Phù nhìn thấy mình chuyện với Túc vương.

      Cho dù tới ‘ hôn ước’ nàng cũng có ý định gả cho , chỉ cần để người khác thấy hai người ở cùng 1 chỗ, biết còn truyền lời đồn gì?

      Túc vương nhìn Minh Lạc, nghiền ngẫm biểu cảm của nàng – đích xác nàng có cảm xúc mãnh liệt với mình, giống quan hệ bình thường mà chính xác là hoàn toàn bài xích- như vậy chuyện cổ tình là nàng bị ép buộc hay biểu bây giờ là giả bộ?

      Túc vương nghĩ chuyệ này nên nhất thời trả lời Minh lạc.

      Minh lạc cười khổ, nàng nghĩ kiếp này hai người mới gặp mặt 2 lần, mới vài câu . nàng lại đề xuất ‘ chuyện tốt’ với .

      Nàng hít sâu hơi, ngẩng đầu nhìn , tiếp: “ Vương gia, trong thư của phụ thân tiểu nữ cũng đề cập đến chuyện hôn ước, thiết nghĩ hôn ước có hay chỉ là câu của vương gia a?, còn có chuyện của phụ thân tiểu nữ, tiểu nữ muốn biết nhiều hơn. Nơi này phải nơi chuyện, chúng ta có thể đổi chỗ khác ?”

      Nàng thấy thần sắc của giống như cái gì mà ‘ vừa gặp ’ nếu phải vì mưu tính mà cưới nàng, chỉ tuân thủ hứa hẹn với phụ thân nàng, như vậy nếu nàng muốn gả phải chuyện tốt với , lấy tính cách của cứng rắn ép nàng- ra từ trước đến nay đối với thuộc hạ tệ, kiếp trước quan hệ của hai người ngày càng kém, cuối cùng muốn gặp nàng, căn bản là vì phát sinh nhiều chuyện, tin tưởng lẫn nhau- tình huống của hai người, vốn thích hợp làm phu thê.

      Nàng nghĩ đến việc báo thù kiếp trước, chỉ muốn liên quan đến mà thôi- nghĩ đến thời gian thống khổ của kiếp trước chết là loại giải thoát.

      “ Tốt” Túc vương .

      Nửa canh giờ sau, Minh Lạc lấy cớ thân thể khó chịu, cáo từ Ôn Nhã huyện chủ, rời yến hội từ sớm.

      Nàng và Túc vương hẹn chuyện ở cửa hàng điểm tâm lớn nhất kinh thành- Như Tâm trai- đó là sản nghiệp của Túc vương, nàng cũng biết, phủ công chúa phải nơi chuyện nên Túc vương hẹn nàng ở đó, nàng chút do dự đồng ý – vợ chồng nhiều năm, dù nàng cảm thấy làm việc tàn nhẫn, từ thủ đoạn, nhưng cũng biết tại làm gì nàng.

      Huống chi thư kia đích là phụ thân nàng tự tay viết.

      Xe ngựa của Minh Lạc dừng ở cửa Như Tâm trai, nàng với ĐÔng Phù “ ngươi ở chỗ này chờ ta, tổ mẫu thích nhất là bánh phù dung do Như Ý phu nhân tự tay làm, mấy ngày trước may mắn được Như Ý phu nhân đồng ý tặng 1 hộp, bây giờ ta vào lấy.”

      Đông Phù nương bất quá chỉ là bánh ngọt, chuyện như vậy cần gì nương phải làm, nương cứ nghỉ ngơi xe ngựa, nô tỳ lấy giúp người.”

      Minh Lạc nhíu mày, thản nhiên “ Đông Phù, bánh ngọt của Như Ý phu nhân là vạn lượng khó cầu, phải người hữu duyên lấy được, há có thể để người khác tùy tiện ra mặt lấy hộ? Ta để ngươi chờ ở đây cứ chờ, ngươi nhớ kĩ, về sau theo ta ta phân phó gì làm đó là đủ.”

      xong đợi Đông Phù phản ứng tự xuống xe.

      Đông Phù nhất thời bị ảnh mắt tàn khốc của Minh Lạc làm kinh sợ, ngơ ngác nhìn nàng xuống xe cũng mở miệng ngăn cản, đến khi phản ứng lại nhảy xuống xe Minh Lạc đến cửa tiệm, nàng ta cắn răng quyết định chờ tại chỗ.

      Minh lạc vào trong với tiểu nhị là tới lấy ‘ bánh phủ dung của Như Ý phu nhân’ lập tức có người đến thi lễ dẫn nàng đến hậu viện.

      Lúc nàng vào phòng, Túc vương ngồi sẵn đợi nàng.

      Minh Lạc thi lễ với Túc vương, trực tiếp “ vương gia, ngài định cưới tiểu nữ sao- nguyên nhân là vì di ngôn của phụ thân tiểu nữ, xin ngài chiếu khán tiểu nữ sao?”

      Triệu Thành nghĩ đến nàng trực tiếp hỏi như vậy, bình tĩnh nhìn nàng giống như muốn nhìn thấu suy nghĩ của nàng, mà trả lời.

      Minh Lạc thấy đáp cắn răng : “ Vương gia, mặc kề ngài có giao tình gì với phụ thân tiểu nữ, tiểu nữ vẫn là người Minh gia, thích hợp làm vương phi của người, tiểu nữ gả cho ngài cũng chỉ lâm vào tình cảnh lưỡng nan- lúc trước tiểu nữ chuyện với đường huynh chắc hẳn vương gia cũng nghe thấy, mặc dù tiểu nữ bác bỏ đường huynh, nhưng trước tình thân sợ rằng tiểu nữ cũng thân bất do kỉ- huống chi người bên cạnh tiểu nữ càng khó lòng phòng bị, còn có vương gia, tiểu nữ tín nhiệm người.tiểu nữ cũng muốn bị chỉ hôn đả quấn vào tranh đấu trong triều. nếu năm đó phụ thân tiểu nữ có ân với người, xin vương gia cho phép tiểu nữ tự chọn hôn .”

      Nàng muốn che giấu cũng nghĩ vì người khác mà đè nén bản thân.

      Triệu Thành lẳng lạng nhìn nàng, lúc nàng thấp thỏm, rốt cục lên tiếng “ ta thấy ý tứ của Minh Thiệu Đường giống như muốn gả nàng cho ta, ngược lại cố ý tác hợp nàng với thế tử tây Phiền vương- người Minh gia là có ý tứ.”

      Mính Lạc cắn răng .

      Triệu thành nhìn khuôn mặt quật cường của nàng, ánh mắt dám nhìn , long mi dài có chút rung động, giống như muốn quét vào tâm - bộ dáng này nháy mắt trùng với huyễn cảnh, giống như đào lỗ trong lòng , thiếu chút kìm nén được.

      bước lên hai bước, cao cao nhìn nàng : “ nàng muốn gả cho ta, là do tâm hay dục cầm cố túng ( kiểu như lạt mềm buộc chặt, muốn giữ trước tiên gải vờ thả)? Ta cho nàng biết, nếu là dục cầm cố túng cần, vì khi ta ra chuyện hôn ước cưới nàng.”

      Dục cầm cố túng !

      Trong nháy mắt mặt Minh Lạc đỏ bừng, nàng tức giận muốn sôi lên!

      Nàng vất vả khắc chế bản thân tiến lên cho cái tát, đem cái biểu cao cao tại thượng, tự cho là đúng của giẫm xuống mặt đất- nàng lại thể đánh lại , đầu ngón tay của cũng có thể đẩy ngã nàng, điều này càng làm nàng tức muốn đền mạng.

      Nàng chỉ có thể “ dục cầm cố túng, nếu ta muốn gả cho ngươi chết yên lành…”

      Nàng chưa kéo xong liền bị kéo cái, vì kinh hãi nên nửa câu còn lại cũng phát ra.

      lạnh lùng muốn muốn, phải nàng rất sợ chết sao? thế ngược lại làm người ta kì lạ.”

      muốn gả cho ta- là muốn gả cho thế tử Tây Phiền vương sao?”

      Tay nàng bị cầm đến đau nhức, nàng chán ghét bị kéo, chán ghét gần như vậy, khí tức của làm nàng chán ghét đến cực điểm, nàng liều mạng giật tay ra, gần như mất khống chế “ ngươi có tư cách gì quản ta, ta muốn gả cho ai cũng gả cho ngươi, ngươi cái tên điên này.”

      Triệu Thành bỗng nhiên buông ra, Minh lạc lui về sau mấy bước mới đứng vững, nàng nắm tay mình, cố nén nước mắt sắp rơi xuống – chuyện gì xảy ra, đây là lần thứ 2 hai người gặp mặt ở kiếp này, kiếp trước lúc đầu cũng có điên như thế này! Kiếp trước nàng cũng bị đối xử như thế này, kiếp này vẫn còn phải chịu vũ nhục như vậy!

      Minh Lạc thở hào hển, cố gắn trấn định bản thân, nghĩ cách làm chuyện này, tiếng Triệu Thành truyền đến.

      “ nàng cũng phải thích thế tử Tây Phiên vương. Nàng nguyện ý gả cho ta, Cảnh Hạo đề xuất muốn xin thái hậu chỉ hôn, nàng do dự, vì nàng muốn trốn tránh khống chế của gia tộc, muốn bị lợi dụng, cuốn vào triều đình. Vì nàng biết, vô luận gả cho ai cũng trốn thoát được vận mệnh bị gia tộc bài bố- mà gả cho Cảnh hạo, Tây Phiền ở xa mới có thể chạy được.”

      Lúc này giọng bình tĩnh, giống như người vừa kéo nàng căn bản phải .

      Minh Lạc lui về sau 1 bước, nàng nhìn chằm chằm, thừa nhận cũng phủ nhận – vì sao nàng phải giải thích với tên điên này?

      Triệu Thành nhìn thấy ánh mắt e ngại và đề phòng của nàng, tâm để xuống.

      Lúc nãy chỉ là thăm dò mà thôi- phản ứng của nàng ít nhất về độc tình – nếu có thứ như vậy ít nhất phải do nàng muốn- chỉ là biết nàng có cảm kích.

      nhìn mắt nàng, chậm rãi “ năm đó ta liền phiên, chưa vào Tây Ninh, ở cảnh nội của Thanh Châu liên tiếp bị thích khách của tây Vực và Bắc Cốt truy sát- những thích khách đó mặc trang phục của Bắc Cốt và tây Vực, dùng đao kiếm của Tây Vực và Bắc Cốt nhưng võ công lại khắp nơi lộ ra vết tích trung nguyên, ta gặp mấy lần truy sát, tổn thất rất nhiều hộ vệ bên người, vì muốn chia đôi lực lượng kẻ địch nên chia ra, dùng thế thân dẫn bộ phận hướng khác. Lúc đó ta gặp phải bắc quân-quân đội của phủ đô đốc phụng hoàng mệnh ra ngoài tìm kiếm ta, lúc ấy phụ thân nàng cũng ở đó, nhận ra ta, nhưng lại che đậy cho ta trước mặt chỉ huy sứ bắc quân- đây chính là chi ân của phụ thân nàng với ta.”

      “ nàng có biết người phụng mệnh an bài truy sát ta là ai ? Là đại bá phụ của nàng- vì chuyện này tiên đế dám tín nhiệm người khác, người trong ám vệ doanh hoàng gia, trung với nhưng càng trung với phụ hoàng ta, cho nên chỉ có thể giao việc này cho người ngoài cung, đại bá phụ của nàng lớn lên cùng tiên đế, lại là huynh trưởng của hoàng hậu- việc này sợ là tổ phụ của nàng cũng biết- cho nên phụ thân nàng cứu ta là phản bội đại bá phụ của nàng, thậm chí cả gia tộc nàng.”

      Sắc mặt Minh Lạc trắng bệch- , có ý gì?!

    4. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      2 tuần tới mình bận việc riêng lên up thường xuyên được. các nàng thông cảm và tiếp tục ủng hộ Minh Lạc- Triệu Thành nha
      B.Cat thích bài này.

    5. Julie Phạm

      Julie Phạm Well-Known Member

      Bài viết:
      385
      Được thích:
      3,229
      Chương 14: Chưởng khống sửa
      Minh lạc nhìn , nàng rất muốn tỉnh táo, nàng nghĩ trải qua kiếp trước có chuyện gì khiến nàng mất bình tĩnh, chí ít nàng có thể khống chế tâm tình của mình, nhưng giờ phút này, nàng cảm thấy cỗ bi thương đánh tới- nếu như điều , vậy Minh gia và có tử thù!

      Loại tình huống này, đến lập trường chính trị, đến đấu tranh triều, tổ phụ, tổ mẫu, còn có mẫu, bọn họ muốn nàng vào Túc vương phủ, nàng liền có thời gian tốt đẹp, đồng thời bọn họ muốn mượn tay người bên cạnh nàng, lợi dụng tín nhiệm của nàng, làm nhiều chuyện như vậy,

      Căn bản ngay từ đầu nàng được phán hi sinh, quân cờ lợi dụng xong vứt bỏ.

      Còn người trước mặt này, bất quá chỉ là lần gặp mặt thứ 2, cứ như vậy tùy ý khinh mạn, vũ nhục mình, nơi nào có nửa điểm thích mình?

      Bọn đều coi nàng là đồ đần!

      Minh Lạc cho là lúc chết mình nhìn thấu, sau khi trùng sinh lạnh tâm mà sống, ngờ lại lộ ra bí mật làm nàng chịu nổi.

      Nhưng dù thế nào nàng nhất định phải tỉnh táo, nàng thể mất khống chế trước mặt , thể để nắm tâm tình của mình kéo .

      Nàng miễn cưỡng chịu đựng run rẩy “ cho nên dù phụ thân tiểu nữ thế nào, nhưng Minh gia là tử thù của vương gia, cần đến lập trường chính trị và tranh đấu triều đình. Minh gia và vương gia đứng ở thế lưỡng lập, vậy vì sao vương gia còn ra hôn ước kia? Túc vương điện hạ.. Ngài, đến cùng là vì sao lại muốn cưới tiểu nữ? nếu phụ thân tiểu nữ có ân với ngài vậy xin ngài cự tuyệt hôn này? Việc này phải việc khó với ngài. Mà tiểu nữ gả cho ngài , ngài có bất cứ lợi ích gì. Ngài cưới bất cứ thiên kim của vị đại thần nào cũng thực dụng hơn tiểu nữ. cưới tiểu nữ chỉ làm các quan văn bài xích ngài mà thôi.”

      lẳng lặng nhìn nàng, thần sắc chậm lại.

      nhìn ra, nàng khóa cảm xúc cảu mình, nghĩ nàng chính xác muốn có gút mắc gì với mình. Phụ thân nàng phó thác chiếu khán nàng, xem phần nhân tình cũ, đối với nàng tốt, nhưng mặc kệ chuyện độc tình có phải , chuyện nàng chính là nữ nhân trong huyễn cảnh, thể để nàng lên kiệu hoa của người khác – vì nữ nhân đó nên hoàn toàn thuộc về .

      sớm phát , dục vọng của vì nàng mà sinh, muốn động vào nữ nhận khác. Lúc đầu nghĩ bản thân chỉ có thể cả đời nhưu vậy, vĩnh viễn trông coi nữ nhân trong ảo cảnh, nghĩ đến nàng lại tồn tại, người sống sờ sờ.

      cũng biết chút ít về độc tình, theo biết độc đó là nữ tử muốn để nam nhân khăng khăng mực với mình, ngoại trừ tình cảm còn lại có chỗ xấu- chí ít chỉ ảnh hưởng đến cảm xúc của cũng ảnh hưởng đến phán đoán.

      Tại thời khắc tình huống tạm thời như thế .

      chậm rãi : “ ta cưới là vương phi của ta, phải công cụ thông gia. Nàng yên tâm, nàng gả cho ta, ta để cho nàng liên lụy vào tranh đấu triều đình. Chỉ cần nàng.”

      “ chỉ cần nàng tự đem mình liên lụy vào, ta cần nàng làm đến mức như với Minh Thiệu Án trong hà Hoa đình- chỉ cần nàng nhớ kĩ nàng là vương phi của ta, gặp chuyện khó cho ta, ta lo liệu- để nàng liên lụy vào đó.

      phải công cụ thông gia.. đó là gì? Chẳng lẽ chỉ vì hứa hẹn với phụ thân?

      Minh Lạc lắc đầu, rốt cuộc kìm được nước mắt – nàng nghĩ đến kiếp trước, ánh mắt lạnh như băng của , ánh mắt thất vọng, chán ghét, hung hiểm – vô luận thế nào nàng cũng là nữ nhi Minh gia, bọn họ đấu đến chết sống lại, sao nàng có thể liên lụy? mà sau khi lên ngôi, chờ đợi Minh gia chính là khám nhà diệt tộc, hoặc cũng cách kết cục đó bao xa- nàng hận mẫu và bá phụ lợi dụng nàng, cũng có ý định để bọn họ tiếp tục lợi dụng- nhưng lúc đó nàng có thể quan tâm tổ phụ tổ mẫu sao?

      , chỉ như thế- nàng gả cho , chuyện kiếp trước cũng dây dưa với nàng- nàng vĩnh viễn thể thoát ra. Biết phía trước là thời gian đau khổ, vì sao nàng còn đâm vào?

      Nàng “ sao tiểu nữ liên lụy trong đó? đến tâm tư của thái hậu và đại bá phụ, tiểu nữ biết cũng muốn biết. nhưng tiểu nữ là do tổ mẫu nuôi lớn, nếu tương lai người chấp chưởng.. chấp chưởng thiên hạ, tất bỏ qua Minh gia, đến lúc ngài trị tội Minh gia, tiểu nữ nên tự xử thế nào?”

      “ phụ thân tiểu nữ cứu người, nhưng ngài có thể cam đoan người bên cạnh ngài thanh trừ tiểu nữ? dù sao vị trí chính phi của ngài cũng rất nhiều người muốn- tiểu nữ muốn gả cho ngài, biết là hố lửa, vì sao tiểu nữ còn muốn nhảy vào?”

      “ Túc vương gia, phụ thân tiểu nữ có ân với ngài- vậy xin ngài giơ cao đánh khẽ, cho tiểu nữ con đường sống. chuyện hôm nay, ngài biết năm đó là đại bá phụ an bài truy sát ngài, chuyện này tiểu nữ lấy tính mạng ra đảm bảo lộ ra ngoài nửa chữ, tương lai chuyện của ngài và Minh gia tiểu nữ cũng lẫn vào, phụ thân tiểu nữ xin ngài chiếu khán tiểu nữ, ngài chỉ cần hỗ trọ, xin ngài cự tuyệt dự định tứ hôn tiểu nữ với vương gia của thái hậu là đủ.”

      Nàng cảm thấy câu chữ của mình có chút hỗn loạn, nhưng nàng nghĩ đại khái hiểu.

      Triệu Thành nhìn nàng- nàng rất thống khổ, thống khổ này bắt nguồn từ , nàng muốn gả cho - đưa tay đè lên vị trí trái tim, nhìn nàng thống khổ, vậy mà cũng cảm thấy đau nhức.

      Cái này nếu phải do trúng cổ, tin.

      lấy lại bình tĩnh, chậm rãi “ vương phi của ta, còn chưa đến phiên người khác lên tiếng. Minh nương, nàng thấy như vậy, coi như biết, dù nàng gả cho ai cũng thoát được gia tộc. coi như nàng gả cho thế tử Tây Phiền vương- nàng cảm thấy tốt hơn gả cho ta sao? Thế tử Tây Phiền vương, bất kì đời thế tử nào, ngoại trừ lấy quý nữ kinh thành làm chính phi phải lấy quý nữ thế gia Tây Phiền làm trắc phi, ngoại trừ hai vị Tây Phiền vương thuở mới dựng nước, có 6 vị Tây Phiền vương, trong đó 4 vị đều xuất thân trắc phi thế gia Tây Phiền, trong hai vị kia, có 1 vị chết sớm, đệ đệ khác mẹ được lập lên, cũng chính tập tục lập nhi tử của trắc phi làm vương.”

      “ Mẫu thân Cảnh Hạo xuất thân từ Lam gia, trong tam đại thế gia Tây Phiền, nàng cũng biết biểu muội của Cảnh Hạo, đích trưởng nữ Lam gia, từ nuôi dưỡng ở Tây Phiền vương phủ, mẫu nàng ta, chính là mẫu thân Cảnh Hạo, nàng cho rằng là vì sao? Dù Cảnh Hạo lòng muốn cưới nàng hay , khi về Tây Phiền phải nạp mấy vị nữ nhi thế gia Tây Phiền làm trắc phi, giữ vững vương vị của - lâu dài ở lại trong kinh, còn có hai đệ đệ, điểm căn cơ cũng có. Huống chi Tây Phiền lâu dài chiến loạn, là địa phương dùng vũ lực để thể địa vị?”

      “ Nàng , nếu tương lại ta trị tội Minh gia, nàng gả cho ta, phải tự xử như thế nào- vậy nàng cho rằng, nàng gả cho Cảnh Hạo, đến lúc đó nàng phải tự xử như thế nào? Minh gia bị định tội, nàng chính là nữ nhi của tội thần, dù triều đình tứ hôn quý nữ khác cho Cảnh Hạo, nàng cảm thấy ở Tây Phiền vương phủ tự xử thế nào?”

      nhìn nàng, sắc mặt nàng ngày càng trắng, nhưng theo lời , ánh mắt nàng dần kiên định, hỗn loạn như trước- nhưng ánh mắt quật cường đó vẫn như vậy, căn bản nghe , ảnh mắt đó là dù ngươi gì ta cũng gả cho ngươi.

      thở dài, quay người nhìn ngoài cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài “ nàng thấy , hồ sen ở chỗ này, Kỳ Sơn ở phía xa kia, dù nàng trốn tránh hay bọn vẫn tồn tại, chỉ khi nàng đứng ở chỗ cao, mới có thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện cần thiết, nàng đứng cao hơn bọn mới bị khống chế.”

      “ nàng thấy kì quái sao? Ta và phụ thân nàng chỉ gặp mặt 1 lần, nhưng nửa năm sau, chiến tử lại để lại thư cho ta, chế ngự Bắc Cốt như thế nào, tiếp viện quân Tây Ninh, hoàn toàn chính xác, có gì là giả, nhưng đến mức phó thác nàng cho ta- nắm đó ta còn chưa đầy 10 tuổi.”

      Minh lạc khiếp sợ nhìn – nếu là kiếp trước nàng hiểu những lời này của , nhưng bậy giờ nàng lập tức hiểu- cái chết của phụ thân nàng có điều đáng ngờ.

      “ ngài, ngài ..”

      Nàng chăm chú nhìn muốn tin tưởng, theo trí nhớ kiếp trước hết lần này đến lần khác bọn họ làm quá nhiều chuyện, nên hoài nghi xâm nhập vào xương cốt nàng,cho nên nàng ác ý phỏng đoán, chỉ thế nàng đột nhiên nghĩ đến chuyện nàng hoang mang hiểu trước đây- vì sao Minh gia, hoặc là đại bá phụ nàng, khi nàng còn bé bố trí, ngăn cản cữu cữu nàng hồi kinh, ngăn cách nàng và cữu cữu- vậy mẫu thân nàng đâu, mẫu thân nàng là vì khó sinh, là khó sinh hay là?

      Nghĩ đến đây Minh Lạc cảm thấy thở được, trời đất quay cuồng – bọn giết phụ thân nàng, giết mẫu thân nàng, còn có con của nàng- hài tử trong bụng nàng năm đó, đứa bé làm quan hệ của nàng và Triệu Thành trở nên quyết liệt, nàng cảm thấy Triệu Thành muốn đứa bé, nhưng bây giờ…

      “ Minh nương.”

      Minh Lạc hô hấp dồn dập, là người tập võ, lập tức phát đúng, khi nàng té xỉu liền đỡ được nàng, tay đặt lên trán nàng.

      nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, hơi nhíu mày, nghĩ phản ứng của nàng lại lớn như thế.

      lúc sau Minh Lạc mới tỉnh lại, nàng tránh khỏi ngực , chậm rãi đứng thẳng, - trước ngày hôm nay, nàng chỉ nghĩ đến việc sống tốt, làm con cờ của bọn , để bọn lợi dụng, né tránh phía xa là được, nàng còn lấy mọi cớ để xây dựng tâm lý của mình, nghĩ côn ơn dưỡng dục của bọn nàng trả hết ở kiếp trước, điều nên báo cũng báo, nàng nợ bọn họ.

      Nhưng bây giờ nàng muốn đem tất cả mọi chuyện minh bạch kiếp trước phơi bày, bất kể kẻ nào, nếu phụ thân nàng, mẫu thân nàng, còn có con nàng, phải chiến tử, phải khó sinh cũng phải ngoài ý muốn.. những hung thủ giết người kia, mặc kệ là ai, nàng thiên đao vạn quả bọn thể tiêu tan mối hận trong lòng nàng!
      Kimanh1257, Suuuly, minhminhanhngoc24 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :