1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Chu Sa xuất sắc quá . Như tiểu hồ ly giỏi giang, đáng , phong tình vạn chủng vậy
      Last edited: 18/11/18

    2. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 23: HAM MUỐN (2) (Full)


      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!


      (*´▽`*)…(*´▽`*)


      -------------------------------------------------


      “Chúng ta chia tay .” Ngón tay Giang Thừa đan vào nhau, giọng điệu bình tĩnh.


      Bùi Oanh đột nhiên mở to mắt, “Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì à Giang Thừa?”


      Đây vốn dĩ là đêm thứ sáu rất hài lòng, có gánh nặng công việc, còn có cảm giác vui sướng tìm được đường sống trong chỗ chết.


      Bùi Oanh tính ăn cơm cùng Giang Thừa xong xem phim, để tạo bầu khí, ta còn chọn nhà hàng Pháp, phim cũng đặt trước rồi, Giang Thừa rất thích thể loại khoa học viễn tưởng.


      Tuyệt nhất là thời gian kết thúc phim.


      Sau đấy, ta đến nhà Giang Thừa hoặc Giang Thừa đến nhà ta.


      ta nghĩ hẳn là có thể tiến triển đến bước này.


      ta còn vì thế thay cả bộ Victoria's Secret, ta do dự lâu giữa các màu, giữa lựa chọn ngây thơ, gợi cảm, thần bí, đáng , cuối cùng thay bộ ren màu đen, mặc kệ thế nào, bộ này cũng bị lỗi nhất.


      ta còn mang theo hộp Okamoto, nhưng nếu Giang Thừa cương quyết muốn bắn vào trong --------- ta nhận.


      Cái gì ta cũng đều chuẩn bị tốt, lại chỉ nghênh đón được câu chia tay của Giang Thừa.


      “Có số việc thể quay lại được Bùi Oanh à.” Giọng của Giang Thừa có hơi mệt mỏi.


      Hôm nay, Giang Thừa suy nghĩ nguyên ngày, cảm thấy Chu Sa sai, ràng có bạn , có tư cách tới cửa cầu Chu Sa bất cứ điều gì.


      muốn tự mình giải quyết.


      Bùi Oanh, là quá khứ của , Chu Sa, là tương lai của .


      “Vì sao?” Giọng của Bùi Oanh có hơi run: “ vẫn còn hận em, có phải , vẫn thể chấp nhận chuyện trước đây em và Giang Thâm ở bên nhau có phải ?”


      phải.” Giang Thừa thở dài: “ trách em, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình, lúc ấy, em chọn Giang Thâm cũng sai.”


      “Vậy là cái gì?” Bùi Oanh cố nén, trong mắt có nước mắt: “Giang Thừa, chúng ta từng ở bên nhau lâu đến thế, em tin đối em hoàn toàn có cảm giác.”


      “Thời gian, thời gian làm hao mòn rất nhiều thứ, thể tìm lại cảm giác đó nữa.” Giang Thừa suy tư tìm từ ngữ thích hợp, cũng muốn tổn thương Bùi Oanh.


      lâu như vậy vẫn tìm bạn .” Bùi Oanh mang theo chút quật cường cuối cùng.


      Nhưng câu này lại làm ánh mắt Giang Thừa trở nên hoảng hốt: “Đúng vậy… Vẫn tìm bạn …”


      Cơm ăn nổi nữa.


      “Đưa em về nhà !” Bùi Oanh nhịn xuống cảm giác muốn khóc.


      Giang Thừa gật gật đầu.


      Nội tâm Bùi Oanh rất đau khổ, hoàn toàn là do Giang Thừa cự tuyệt.


      ta xuất thân từ tầng lớp trung lưu, cũng nghèo túng, nhưng lại cho thấy Bùi Oanh thỏa mãn ở mãi tầng lớp này, chuyện Giang Thâm theo đuổi đối với ta mà tựa như giấc mộng, mà chuyện sau đó chỉ có thể ấm lạnh tự biết mà thôi.


      Qua lúc nhiệt liệt ban đầu, Giang Thâm lạnh xuống với tốc độ kinh người.


      Ở bên cạnh Giang Thâm mấy năm nay, ta lãng phí bằng cấp, lãng phí kiến thức chuyên ngành, bỏ lỡ cơ hội công việc tốt nhất, mặc dù có được nhà trưng bày tác phẩm nghệ thuật, nhưng bất quá chỉ là để giết thời gian, ta ở trong mơ cũng kiềm chế được muốn trở thành Giang phu nhân.


      Giang Thâm chưa từng để ta xuất trong bất kỳ trường hợp nào, ta cũng chưa bao giờ tham gia vào đời sống sinh hoạt của Giang Thâm, ta chưa bao giờ gặp cha mẹ Giang Thâm, cũng chưa bao giờ thông qua Giang Thâm mà quen biết người nào, mối liên kết giữa ta và cái gọi là tầng lớp thượng lưu chỉ có Giang Thâm mà thôi. Sau khi Giang Thâm bỏ ta, ta chỉ có thể ôm chặt cái cây Giang Thừa này mà leo lên, đây vẫn có thể xem là con đường tồi, thể quay đầu lại, chỉ có thể dựa vào.


      Mà giờ Giang Thừa đưa ra lời chia tay, đây chỉ là cự tuyệt tình cảm, mà là chặn lại con đường trèo lên cao của ta.


      Giang Thừa ngừng xe ở trước cổng chung cư của Bùi Oanh, gì chỉ đốt lên điếu thuốc.


      Thậm chí Bùi Oanh còn có cách nào hỏi Giang Thừa từ khi nào biết hút thuốc: “Lên ngồi chút , còn chưa ghé chơi lần nào.”


      “Em lên .” cần phải thế.


      lần cuối cùng, là cầu nhoi cuối cùng của em.” Giọng điệu Bùi Oanh ngược lại kiên định.


      Giang Thừa phả ra làn khói, gật gật đầu.


      Vào phòng, Bùi Oanh nhào lên người Giang Thừa, ta nhón mũi chân hôn lên môi Giang Thừa.


      Tư thế này làm Giang Thừa nhớ tới đêm qua, cũng ép sát Chu Sa lên tường như thế này, vậy nên trong lòng Chu Sa cũng ngập tràn kiên nhẫn giống như bây giờ sao?


      Giang Thừa hơi khó chịu xíu, đẩy Bùi Oanh ra: “Được rồi, như thế thôi.”


      Bùi Oanh giữ chặt Giang Thừa, cởi từng lớp trang phụng ra, cho đến khi lộ ra chiến y cuối cùng.


      Bùi Oanh sờ soạng Giang Thừa, ta cởi quần áo của Thừa, dùng ngực cọ vào ngực của Giang Thừa, tháo dây nịt của Giang Thừa, ta luồn tay vào trong, lại sờ đến thứ mềm nhũn.


      Bùi Oanh nhớ lại mấy mánh khoé, cố hết sức trêu chọc, nhưng cũng vô dụng.


      Giang Thừa chút dấu hiệu cứng lên.


      Giang Thừa thở dài, đỡ Bùi Oanh lên rồi đẩy ta về phía sau bước, sau đó mặc lại quần áo: “ biết lên đây, em cam tâm, nhưng vô dụng thôi Bùi Oanh.”


      Bùi Oanh bán nude đứng ở đó, xinh, đáng thương, trong mắt ta có nước mắt có hoang mang.


      Giang Thừa lại thở dài: “Ngày mai có yến tiệc từ thiện vào buổi tối, em cùng chút, sau này chúng ta vẫn là bạn bè, có được ?”


      Bùi Oanh tiếng nào, hồi lâu, gật gật đầu: “Được.”


      Cái Giang Thâm gọi là chọn trang phục, cũng phải là kiểu dẫn Chu Sa dạo phố, mà là đặt trước ở loạt cửa hàng cao cấp, rồi bày trước mặt Chu Sa cho chọn.


      Đây là phòng hóa trang lớn nhất của công ty giải trí thuộc Giang thị, bây giờ bị biệt riêng ra chỉ còn lại ba người.


      Stylist cẩn thận so tỉ lệ khuôn mặt của Chu Sa, make up, rồi lại phối lễ phục.


      Loại cảm giác này có chút mới mẻ.


      Chu Sa khá tò mò về kiểu make up mặt---- vị này là stylist rất có tiếng, giờ chắc là được hưởng thụ đãi ngộ của nữ minh tinh.


      tiếng trước khi tiệc tối bắt đầu, rốt cuộc Chu Sa cũng làm xong toàn bộ, Giang Thâm đợi ba tiếng, cũng đồng thời còn kiên nhẫn.


      Bởi vì Chu Sa cũng phải ganh đua sắc đẹp thảm đỏ, nên chọn lễ phục màu tối đính kim sa, xẻ cao trong bộ sưu tập mùa xuân, lúc còn lấp lánh ánh sáng màu xanh đậm, phía sau được thiết kế táo bạo khoe lưng trần trắng hơn tuyết.


      Stylist trong lúc make up khen câu tận đáy lòng: “Da đẹp quá trời hà!”. Rất nhiều nữ minh tinh vì làm việc và nghỉ ngơi có quy luật cộng thêm việc phải hoá trang thường xuyên nên khiến làn da xấu , Chu Sa có làn da tươi trẻ căng bóng và mịn màng.


      Giang Thâm hôn lên Chu Sa cái: “ xinh đẹp!”.


      “Cảm ơn.” Chu Sa mỉm cười đúng chuẩn.


      Tạo dáng thảm đỏ gần như có thể so với dạ tiệc đấu giá, là tiết mục quan trọng, đương nhiên đối với những người ở trong showbiz đây chẳng qua chỉ là chuyện ngang qua sân khấu.


      Có điều đúng là oan gia ngõ hẹp, Chu Sa khoát tay Giang Thâm đứng trước thảm đỏ lại trực tiếp đụng phải Giang Thừa.


      Lần đầu tiên, Giang Thừa chính thức nhìn thấy Chu Sa ăn mặc như vậy.


      xinh đẹp, cực kỳ xinh đẹp.


      Trong ấn tượng, Chu Sa hình như cũng…


      Đúng rồi, biểu cảm của Giang Thừa đông lại, rất ít khi dẫn Chu Sa tham dự trường hợp nào đó, càng đến kiện lớn như thế này, nên làm sao có thể nhìn thấy Chu Sa mặc lễ phục đây.


      Giang Thâm là muốn cho biết, thứ cho Chu Sa, toàn bộ Giang Thâm đều có thể cho.


      Cậu cho rằng Chu Sa thể lộ diện công khai, còn tôi có thể cho cả thế giới nhìn thấy ấy.


      Mà Chu Sa, có phải cũng nghĩ như vậy hay ?


      Thủ đoạn quang minh chính đại thế này của Giang Thâm khiến Giang Thừa còn lời nào để biện hộ.


      Giang Thâm nở nụ cười thiện chí, ý bảo Giang Thừa trước.


      Trong nháy mắt, Bùi Oanh vừa ghen tị vừa thể tin.


      Mặc kệ Giang Thâm có phải lợi dụng Chu Sa hay , loại vinh quang trong thời điểm thế này, Giang Thâm chưa từng cho ta.


      Nhưng Giang Thâm cho ta danh phận.


      Bùi Oanh cảm thấy trong lòng dễ chịu hơn chút.


      Về phần Giang Thừa, vì sao lại đột nhiên căng cứng như vậy?


      Giang Thừa kéo Bùi Oanh lên thảm đỏ, là người luôn được truyền thông chào đón, đèn flash nháy liên tục, nhưng rất nhanh, camera đổi hướng.


      “Chủ tịch Giang, xin hỏi ngài có cảm nhận gì đối với hot search “cười cái” ?”


      “Chủ tịch Giang, xin hỏi ở hội nghị cấp cao ngài cười vì chuyện gì vậy?”


      Giang Thâm dìu Chu Sa từ đầu thảm đỏ bên kia tới.


      Nửa đêm hôm qua, Thôi Nhất Minh báo cáo cho kiện lên hot search, Giang Thâm phát WeChat kể cho Chu Sa nghe thành tựu của .


      Chu Sa có hơi hoang mang nhìn Weibo, tiếp theo trong video Giang Thâm cười cái, góc độ rất ảo diệu, nhìn Giang Thâm vừa bá đạo mà mê người.


      Giang Thâm hơi hơi gật đầu trả lời vấn đề này, dẫn Chu Sa đến trước phông nền ký tên ký xuống tên tuổi rồi vào trong.


      Rất nhanh Weibo, dưới hash tag # Giang Thâm # là hình ảnh mới nhất thảm đỏ


      Trong đó có nhóm kêu gào lão công, có người hỏi, bên cạnh kia là ai?


      _________________________________


      Lời của Mama: Cái câu lúc có giữ, mất đừng tìm quả sai, Giang Thừa biết trân trọng nên giờ có hối hận làm được cái khỉ gì. Mà ta này, nhà chính của ta ở FB là fanpage “Mama Tổng Quản”, wattpad là “ChauKhoa2268”, ngoài ra ta cũng chỉ đăng Cung Quảng Hằng thôi, thế nên mọi người đọc ở chỗ khác đừng chờ mong hoặc gào thét sao ta trả lời nha. Thêm nữa là tốt nhất theo dõi fanpage của ta, vì mọi thông tin ta đều thông báo chủ yếu fanpage nên theo bỏ lỡ nhiều thứ hay ho đấy.


      Cuối cùng, (mè nheo ) mọi người like cho ta, bình chọn cho ta có thêm năng lượng edit !


      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      myuyen, Themealice, trang.ca19 others thích bài này.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cảm ơn bạn nhiều nhé

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 24: Ham muốn (3)
      Có người ngừng tag #Molly_hoa_nhài, ta là người đầu tiên tung ra video của Giang Thâm, nghe giọng điệu hẳn là nhân viên của Giang thị.


      Mạt Lỵ thấy những hình ảnh này từ sớm, điều làm ta khá là sửng sốt bối cảnh phía sau hai người, Bùi Oanh phải là bạn của chủ tịch sao? Vì sao lại ở bên cạnh Giang Thừa rồi?


      Chu Sa thành công thượng vị rồi???


      Từ trong mắt của Mạt Lỵ bắn ra tia ghen ghét.


      ta bấm di động: “Chủ tịch chia tay với Bùi Oanh rồi?”


      Hai người bọn họ chưa từng công khai trong phạm vi quá lớn, những người biết đến cũng nhiều lắm, Hoa Nhài có thể thu thập mấy tin tức này, đơn giản vì bạn trai ta là cận thần của thiên tử.


      Thôi Nhất Minh: “Chắc là thế, sao vậy?”


      “Chủ tịch và Chu Sa ở bên nhau.”


      “Bận rồi, nữa.” Thôi Nhất Minh có hơi bực bội mà thoát khỏi WeChat.


      Mạt Lỵ hơi nhíu mày, hình như Thôi Nhất Minh luôn kiệm lời, hiểu phong tình như vậy.


      ta mở video ra xem lại cảnh Giang Thâm cười, ngón tay vuốt qua vuốt lại màn hình.


      trường tiệc tối lấp lánh ánh đèn, Giang Thâm khiêm tốn ngồi ở hàng thứ ba, thèm để ý thứ khác, cứ biểu thân mật với Chu Sa, lúc camera đảo qua còn nở nụ cười.


      Giang Thâm cầm quyển danh sách vật phẩm đấu giá đưa cho Chu Sa xem, hai người ngồi sát bên nhau.


      Giang Thừa ngồi ở phía sau nhìn Chu Sa, đường cong từ cổ đến bả vai lộ ra đều rất đẹp. Tấm lưng trần trụi như như . Vành tai của đeo bông tai làm bằng viên kim cương nho , ánh sáng khúc xạ khiến tim Giang Thừa quặn thắt, vốn dĩ ấy phải ngồi bên cạnh mình, cười với mình.


      Giang Thừa nhắm mắt, lại nặng nề mở ra, nhìn chằm chằm vào bông tai của Chu Sa, mình từng mua trang sức cho chưa? Giang Thừa suy nghĩ, đáp án là có, Chu Sa vốn đòi hỏi phải mua quà tặng, mà cũng có loại khái niệm tặng quà này trong đầu, đồ trang sức đối với là để thổ lộ, chuyên dùng cho việc cầu hôn.


      hơi ảo não, vì quá khứ hiểu phong tình của mình, vả lại, nên cùng với Bùi Oanh, ràng là chia tay, để Chu Sa thấy nhất định lại cảm thấy mình rất cặn bã.


      Nhưng nếu khiến Chu Sa kích động , đó cũng là chuyện tốt, tốt hơn là cứ làm như vui buồn, nhìn thấy.


      Phải cố gắng, suy nghĩ cho kỹ làm cách nào có thể xoay chuyển được ấy.


      Nội tâm Giang Thừa diễn đủ loại kịch bản.


      *Lời nhắn gửi của Mama: Bất đắc dĩ ta phải chen giữa mà thế này, hơi vô duyên nhưng ta sợ ta ghi ở cuối lại bị nơi nào đó cắt bỏ. Mọi người nên biết nhà chính của ta ở FB là fanpage “Mama Tổng Quản”, wp là “ChauKhoa2268”, ngoài ra ta cũng chỉ đăng Cung Quảng Hằng thôi, thế nên mọi người đọc ở chỗ khác đừng chờ mong hoặc gào thét nếu ta trả lời nha. Thêm nữa là tốt nhất theo dõi fanpage của ta, vì mọi thông tin ta đều thông báo chủ yếu fanpage nên theo bỏ lỡ nhiều thứ hay ho đấy. Cám ơn mọi người theo dõi Chu Sa!


      Bùi Oanh cắn môi dưới, ta cảm thấy việc có chút đúng.


      Ánh mắt Giang Thừa trống rỗng nhìn về phía xa, nhưng nhìn chằm chằm như vậy, chỉ có thể là đôi nam nữ ngồi ở hàng phía trước mà thôi.


      Giang Thâm và Chu Sa.


      Bùi Oanh chưa từng để Chu Sa vào mắt, ta biết đây là người phụ nữ Giang Thừa từng bao nuôi.


      Bất quá chỉ là bao nuôi thôi, có danh phận, cái gì cũng có, vẫy tay cái tới, xua tay giống như đồ chơi bị ném .


      Giang Thâm tiếp tục cách làm trước đó, cũng giống như Giang Thừa, cho ấy danh phận, mình chui rúc ở tầng 85 trong toà cao ốc, thấy ánh mặt trời.


      Bùi Oanh từ cao nhìn xuống Chu Sa có chút thương hại.


      Nhưng hình như lại phải như thế, Bùi Oanh phát bản thân mình mắc số sai lầm.


      Tình cảm của Giang Thừa đối với Chu Sa vượt qua suy đoán của Bùi Oanh, cảm xúc biến hóa từ khoảnh khắc bước lên thảm đỏ, đến sau khi an vị cũng luôn nhìn chằm chằm sườn mặt của Chu Sa.


      Lý do Giang Thừa chia tay căn bản phải là lời , Chu Sa!


      Càng khiến cho nội tâm Bùi Oanh kích động là, Giang Thâm cũng có biểu quan tâm khác thường đối với Chu Sa.


      mang ấy tới nơi này, thân mật kề sát vào Chu Sa, thầm với Chu Sa.


      Có lẽ là diễn trò cho Giang Thừa xem, nhưng nếu là sao?


      Ngón giữa của Bùi Oanh run rẩy.


      Dựa vào cái gì?


      Dựa vào cái gì?


      “Thích cái nào?”


      Giang Thâm cực kỳ kiên nhẫn chờ Chu Sa lật xem từ đầu đến cuối.


      Chu Sa cười cười: “ cần đặc biệt chọn vì em.”



      Cái trò con nít này Giang Thâm chơi từ trung học tới giờ, lấy quyển sách lại.


      “Cái đồng hồ cũng tệ, kiểu nữ, là do Richard Mille đặc biệt định chế, thiết kế độ lớn của mặt đồng hồ đều rất hợp với em.”


      Chu Sa nhìn giá khởi điểm: “Quá tốn kém rồi chủ tịch.”


      “Là làm từ thiện.” Giang Thâm đường hoàng.


      “Bạn cũ của ngài đến đây với Giang Thừa.” Chu Sa còn kiên nhẫn, về đôi nam nữ ngồi ở phía sau.


      cực kỳ hy vọng ấy tốt hơn.” Giang Thâm càng đường hoàng hơn.


      Từ ban đầu, tiệc tối chính là tiết mục quyên góp, Thôi Nhất Minh thay Giang Thâm lên sân khấu quyên tặng.


      Tiết mục bán đấu giá nhiều lần xuất những thứ đặc sắc hơn.


      Lúc Giang Thâm giơ bảng lên Giang Thừa có ý tốt nâng giá lên gấp năm lần, làm Giang Thâm bỏ ra cái giá cao nhất trong toàn hội trường.


      Lúc tiệc tối kết thúc là rạng sáng, từ ồn ào náo nhiệt đến yên tĩnh khiến Chu Sa có hơi mệt mỏi.


      Chu Sa bị Giang Thâm đánh thức: “Về nhà rồi ngủ tiếp.”


      muốn…” Chu Sa lại tiếp tục nhắm mắt ngủ, bị đánh thức nên có chút cao hứng, thanh lại mềm mại và êm ái đến bất ngờ, giống như làm nũng.


      Giang Thâm nhìn gương mặt trong lúc ngủ của Chu Sa, hôn lên khóe môi nàng cái, đành xuống xe bế Chu Sa ở chỗ ngồi phía sau ra.


      Giang Thâm lờ mờ nhớ được số nhà trong chung cư, ra khỏi thang máy, Giang Thâm thả Chu Sa xuống, tìm chìa khoá mở cửa trong túi xách của Chu Sa.


      Đây là lần đầu tiên Giang Thâm tới nơi này, ôm Chu Sa lên giường, chuẩn bị ra về.


      Chu Sa hơi hơi tỉnh, ngồi dậy cởi lễ phục ra, sau đó thở dài.


      “Sao vậy?” Giang Thâm mở miệng hỏi, là muốn để sao?


      “Còn muốn tháo trang sức.” Chu Sa từ từ nhắm hai mắt .


      “…”


      Chu Sa chầm rãi đứng lên, lột áo ngực dán ra, toàn thân chỉ còn lại cái quần chữ T nho , chân trần vào nhà vệ sinh.


      Lúc làn nước nước từ vòi hoa sen phun ra, Chu Sa cảm nhận được cơ thể trần trụi dán sát vào lưng mình.


      “Chủ tịch còn chưa về hả?”


      “Chu Sa mời ở lại, vậy chỉ có thể ở lại thôi.”


      “Mời chủ tịch hồi nào?”


      Giang Thâm nắm lấy đôi ngọc nhũ của Chu Sa từ phía sau, cắn vành tai Chu Sa , “Em dùng bọn nó mời .”


      Dòng nước chảy qua cơ thể hai người, xúc cảm khi chạm vào nhau càng thêm trơn mịn.


      Tay Chu Sa vịn ở tường, Giang Thâm nâng chân Chu Sa lên, chậm rãi đem côn thịt đẩy vào, dường như cái miệng bên trong gấp gáp đến nổi kịp chờ côn thịt cắm hết vào, vội vàng mút lấy Giang Thâm.


      Hình như… bắt đầu lưu luyến cái cảm giác này rồi…


      Bàn tay Giang Thâm trượt người Chu Sa, sờ đến viên trân châu ở giữa cánh hoa, trước sau kích thích Chu Sa.


      “A…” Cơ thể Chu Sa run run, loại khoái cảm hai tầng này làm bắt đầu trở nên mông lung.


      Vốn dĩ cũng muốn làm tình…


      Lại biết vì cái gì mà bắt đầu…


      Giang Thâm hung hăng đâm vào Chu Sa, ngón tay cũng ngừng vê nắn, Chu Sa ở tay tựa như biến thành nước, hòa tan trong tay .


      Hơi nước nóng ngừng toả ra như sương mù mờ mịt, hai người dính chặt lấy nhau, cánh tay Chu Sa vòng ra sau ôm lấy Giang Thâm, tận lực mà hôn môi Giang Thâm.


      Ngón tay Giang Thâm linh hoạt như vậy, côn thịt thô dài như vậy, eo của lại có lực như vậy.


      Chu Sa cảm giác chính mình bay lên ngừng, bay lên ngừng, tay nắm chặt lấy Giang Thâm, móng tay bấu vào bả vai Giang Thâm, có chút khoái cảm xa lạ dần dồn xuống nơi hạ thân, sau đó vỡ tung ra, Chu Sa cảm giác dường như có cái gì từ trong cơ thể ngừng phun ra ngoài.


      Cơ thể Chu Sa ngừng trượt xuống dưới, Giang Thâm ôm chặt lấy Chu Sa, cảm thấy chất lỏng tay giống với nước nóng.


      “Bảo bối, em phun nước…”
      bornthisway011091Chris thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chuong 25:
      B
      iên tập: Mama Tổng Quản

      Mười phút trước khi hội nghị thường kỳ thứ hai bắt đầu, Giang Thâm ở trong văn phòng chống đầu từ từ nhắm hai mắt lại.

      ở nhớ lại chuyện ngày hôm qua.

      Vận động sáng sớm kết thúc trận, Chu Sa mở phim lẻ xem, ngoài ý muốn lại là phim điện ảnh cấp 3. Phim mới xem đến nửa Ipad bị ném qua bên, Giang Thâm vừa mới bắn ra lần chút gấp gáp, tìm tòi muốn xem lại lần nữa cảnh Chu Sa phun ra cách thần kỳ khi lên đỉnh.

      Ngón tay vẫn như gọng kìm ép lấy Chu Sa, nắn bóp viên trân châu , đồng thời tìm kiếm điểm G bên trong vách tường đầy nếp uốn kia. Chu Sa bị xoa nắn đến nỗi hai mắt đẫm lệ mông lung, lên được xuống xong, Giang Thâm hỏi có cảm giác muốn phun trào hay , nếu có liền dừng chút rồi lại tiếp tục, sắp sửa cao trào lại đột nhiên bị ngắt ngang tới mấy lần, hai mắt Chu Sa rưng rưng mờ mịt, kẹp chặt ngón tay Giang Thâm: " cho em... cho em có được ..."

      Đáng đến mức Giang Thâm cũng đành lòng, rốt cuộc đưa Chu Sa thẳng lên đỉnh.

      Vẫn phun nước như cũ, Giang Thâm có hơi tiếc nuối.

      Giữa trưa, Giang Thâm bắt Chu Sa phải trần trụi mặc tạp dề, phụ giúp nấu cơm.

      ... Phụ bằng cách cắm vào từ phía sau.

      Tạp dề giống như nội y tình thú, khó khăn lắm mới che được nhũ hoa của Chu Sa, hơn phân nửa đôi gò bồng đảo của Chu Sa đều lộ ra bên ngoài, mà lúc Chu Sa thái rau hơi khom lưng khiến cho cái mông lộ hết ra ngoài, cũng làm Giang Thâm cảm thấy có người đàn ông nào chịu được màn này.

      Rốt cục, Chu Sa thái nổi khoai tây thành sợi nữa, Giang Thâm va chạm làm cầm dao cũng xong, mà thậm chí Giang Thâm bên đâm vào rút ra, bên với , ăn khoai tây miếng cũng được.

      Thế nên đành ăn khoai tây miếng.

      Từ lúc xào rau đến khi ra bàn ăn, Giang Thâm đều cắm ở bên trong Chu Sa, thỉnh thoảng động động để duy trì độ cứng.

      Lúc ăn cơm, Giang Thâm cũng muốn rút côn thịt ra, ôm Chu Sa ngồi đùi, vẫn cắm vào trong Chu Sa như cũ.

      nhớ cơm ăn xong thế nào, cuối cùng Chu Sa bị đè ở bàn cơm nhận lấy tinh khí của Giang Thâm bắn sâu vào trong.

      Cơm nước xong--- hay là làm tình xong, Giang Thâm ôm Chu Sa ngủ trưa, chuyện này đối với mười phần xa xỉ, bầu khí thế này quá hiếm có, làm bất tri bất giác ngủ thiếp .

      Sau đó bị răng môi của Chu Sa đánh thức.

      Chu Sa quỳ ở giữa hai chân , nuốt vào nhả ra côn thịt của Giang Thâm.

      Giang Thâm biết kỹ thuật khẩu giao của Chu Sa có tính là tốt , cũng chưa từng được khẩu giao qua.

      Nhưng khoái cảm khác thường từ thân dưới lan ra toàn thân--- hẳn là lợi hại.

      Giang Thâm vốn tưởng từ lúc mình bắn ba lần vào đêm qua xong đều cứng nổi nữa, nhưng côn thịt ngừng chiến ở giữa môi lưỡi Chu Sa lại chậm rãi chào cờ, Giang Thâm vừa thở hổn hển lại có loại xúc động khác.

      Giang Thâm để Chu Sa nằm úp sấp người , tách hai chân Chu Sa ra, hoa huyệt Chu Sa bày ra ở trước mắt Giang Thâm.

      Vừa mới rửa sạch lâu, còn mang theo chút hương thơm, yết hầu Giang Thâm trượt xuống cái, đưa lưỡi ra liếm viên trân châu của Chu Sa.

      Cơ thể Chu Sa run rẩy cùng lúc, khoái cảm dữ dội từ đáy lòng Giang Thâm nổi lên.

      có cách nào phân tâm để suy nghĩ đây là tại sao, liếm qua khe hở của cánh hoa, dùng miệng bao trùm lên mút lấy Chu Sa, cơ thể Chu Sa càng run thêm lợi hại, thậm chí đến răng đều cạ vào côn thịt rồi.

      Nhưng xúc cảm của cơ thể vẫn tuyệt vời như cũ, đầu lưỡi vói vào tiểu huyệt Chu Sa. Tiểu huyệt bỗng nhiên thít chặt, kẹp lấy lưỡi giống như kẹp lấy côn thịt .

      Vẫn cực chặt như trước, Giang Thâm có chút tò mò bèn thử dùng đầu lưỡi đâm vào rút ra, ràng có thể chứa cả côn thịt , nhưng khi đầu lưỡi vào trong cũng bị bao lấy gắt gao.

      Đầu lưỡi cong lên trêu chọc vách tường bên trong tiểu huyệt của Chu Sa, chóp mũi đụng vào viên trân châu Chu Sa, chất lỏng trơn trượt từ chỗ kẻ hở giữa đầu lưỡi và tiểu huyệt chảy xuống ngừng, Giang Thâm tự chủ được mà nuốt lấy.

      Lần đầu tiên sử dụng tư thế 69, cơ thể hai người đều kích động, bọn họ thăm dò lẫn nhau, dùng môi lưỡi an ủi đối phương.

      Chu Sa cũng thỏa mãn nguyện vọng muốn nhìn cảnh phun trào lúc lên đỉnh của Giang Thâm, rốt cuộc lúc Giang Thâm đè né được nữa mà phun ra ở trong miệng Chu Sa, Chu Sa cũng lên đỉnh mà phun nước.

      Đầy mặt.

      ngày hết sức dâm mĩ.

      Giang Thâm tựa như biết thoả mãn, chỉ muốn lấp đầy Chu Sa, chỉ muốn bắn vào trong , chỉ muốn cùng lên đỉnh.

      Cuối cùng Chu Sa hôn : "Bị ép khô rồi sao?"

      Trong phút chốc, Giang Thâm lại muốn cho Chu Sa cảm thụ thêm chút.

      Thậm chí chạng vạng tối lúc rời , còn có chút lưu luyến.

      Giang Thâm nhíu nhíu mày mở mắt ra.

      Đêm qua, mẹ hỏi : "Con có bạn rồi sao?"

      "Sao thế ạ?"

      "Hôm nay, tin tức có đưa tin con cùng tham gia tiệc tối với trẻ, còn rất thân mật.". Giống như bất kỳ người mẹ bình thường nào, chuyện hôn nhân đại của con trai luôn phải đặc biệt chú ý, hơn nữa nhiều năm như vậy, Giang Thâm cũng có nửa cánh hoa đào, so với con cái nhà khác có thể xem là giữ mình trong sạch. Trước đó mấy năm nghe theo , nhưng Giang Thâm chưa bao giờ dẫn theo, cũng mang về nhà ra mắt. Cách đây lâu lại là chia tay.

      "... có." Giang Thâm trầm mặc chút: " phải bạn đâu."

      Vấn đề này của mẹ nhắc nhở .

      có thể tiến hành bước tiếp theo.

      biểu cực kỳ nhiệt tình và cao hứng, trong sinh hoạt giường cũng đều hết sức kích tình.

      Mà có lẽ cảm xúc của Chu Sa bung toả từ đây, xem loại nhiệt tình này như chuyện đương nhiên.

      Như vậy, cần phải lạnh lùng, buông lỏng chút.

      muốn mang đến cho Chu Sa loại nhiệt tình xen lẫn lãnh đạm khiến cảm thấy lo được lo mất, điều này có lẽ khiến Chu Sa càng muốn hấp dẫn mãnh liệt hơn, dựa vào , khiến phát thế nào cũng thể rời khỏi .

      Mà trong đoạn quan hệ này, mơ hồ cảm thấy trạng thái chính mình hình như đúng lắm, tự chủ được mà bị Chu Sa ảnh hưởng, hấp dẫn.

      Điều này ngược lại tính toán ban đầu của .

      cần phải điều chỉnh.

      Chu Sa gõ cửa: "Chủ tịch, đến giờ."

      "Vào ."

      Chu Sa đẩy cửa vào, Giang Thâm đưa cho phần văn kiện: "Ngày mai bay chuyến đến Châu Thành ."

      Chu Sa nhận lấy văn kiện, mặt bị niêm phong kín, có ghi mã hóa: "Những cầu cần làm."

      "Đem cái này đưa cho Nghiêm tổng bên công ty chi nhánh ở Châu Thành." Giang Thâm nhìn Chu Sa, văn kiện xem như khẩn cấp, tuy rằng thích hợp gửi qua bưu điện, nhưng cũng cần phải bắt Chu Sa phải bay gấp, tuy nhiên, có gì so với việc bảo Chu Sa tạm thời rời thích hợp hơn kiểu lạnh nhạt này.

      "Vâng." Chu Sa chút do dự.

      Giang Thâm gật đầu xuống lầu dưới họp.

      Thời gian ngày này đủ để Chu Sa cảm giác ràng được lãnh đạm của Giang Thâm.

      Rốt cuộc Giang Thâm là diễn viên tốt.

      Từ việc dây dưa hôm qua cho tới nụ hôn có lệ hôm nay, rồi còn sai công tác, ngày trầm mặc ít .

      Tất nhiên là cố tình.

      Là cảm thấy trước đó nhiệt tình quá sao?

      Chơi trò lạt mềm buộc chặt với ?

      Ngây thơ.

      Chu Sa xuống xe taxi kéo vali vào khu T3, Giang Thâm đề cập đến chuyện của , cũng thèm hỏi thêm.

      Đây vẫn là lần đầu tiên Châu Thành, hôm sau là Tết Dương lịch, có thể nán lại đến khi kỳ nghỉ kết thúc.

      Cố Đình Trạch ngồi trong phòng nghỉ ở khoang hạng nhất kiên nhẫn nghe Khang Kiều than thở hết mười phút, rốt cuộc dây cung cuối cùng cũng bị đứt: "Tôi có gặp Chu Đường."

      "Sao cậu có thể như vậy chứ!" Giọng điệu của Khang Kiều đúng chất đại tiểu thư. "Tôi để cậu đưa đồ cho Chu Đường, cậu dựa vào cái gì lại gặp ấy."

      "Tôi con mẹ nó phải tới để tìm Chu Đường, tôi với cậu ta có thân đến vậy." Trong giọng Cố Đình Trạch nổi lên chút bực tức.

      "Cố! Đình! Trạch! Sao cậu lại ăn như thế hả?" Khang Kiều càng thêm mất hứng.

      "Tôi ăn thế sao? Có phải làm lốp xe dự phòng nên mỗi ngày vẫy tay là tới, xua tay là , còn muốn thay cậu làm chân chạy vặt, nghe cậu kể lể tình cuồng nhiệt với thằng khác còn phải nghĩ kế cho cậu à, Khang Kiều con mẹ nó cậu ỷ vào việc tôi thích cậu thế hả!?" Cơn tức của Cố Đình Trạch càng lúc càng lớn.

      "Sao thế? Tôi kêu cậu thích à?"

      Cố Đình Trạch nắm chặt điện thoại, mà lúc này nhìn thấy tới vị trí đối diện, trong nháy mắt lúc xoay người, Cố Đình Trạch tự chủ được bật ra tiếng "Fuck..."

      Chu Sa lên lầu hai tìm được hàng G trong phòng nghỉ khoang hạng nhất, kéo vali tới, tìm chỗ trống cất đồ, xoay người lại thấy đối diện có người đàn ông, hoặc là thiếu niên cầm điện thoại yên lặng nhìn , Chu Sa cùng nhìn nhau trong hai giây, khẽ cười cái, vào toilet.

      "Cậu mắng ai đó?" Tiếng hét bén nhọn của Khang Kiều vọng ra, ta nghe được Cố Đình Trạch chửi thề.

      "Tôi mắng cậu đó!" Cố Đình Trạch lấy lại tinh thần, chút do dự hét lại Khang Kiều, "Tôi mẹ nó chịu đủ rồi."

      Cố Đình Trạch tức giận cúp điện thoại, vốn dĩ nên chìm đắm trong đau khổ vì đơn phương thành nhưng vừa rồi kia khiến cho bàng hoàng, làm tạm thời thể nghĩ tiếp chuyện này.

      phải mắng Khang Kiều, tiếng fuck kia chỉ là do kinh ngạc... tưởng nhìn thấy Chu Nguyệt.

      Chị của Chu Đường, Chu Nguyệt qua đời hơn năm nay.
      bornthisway011091, daovan210Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :