1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khoá quan tâm- Ngư Thập Thanh Đồ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 6. Edit: Tử Liên Hoa 1612 “May mà nương nương chuẩn bị từ trước mới có thể hữu kinh vô hiểm (chỉ bị kinh hãi chứ gặp nguy hiểm)!” đường trở về, Tam Nguyệt vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Việc này lộ ra manh mối là vào cung yến nửa tháng trước. Khi Quý Ấu Thanh rảnh rỗi luyện vẽ. Nghiên ngọc mực tím, nàng tỉm mỉ vẽ người trong trang. Tam Nguyệt mài mực bên cạnh khỏi ca ngợi: Tranh này rất sống động. Quý Ấu Thanh nhịn được mà cong môi, lườm Tam Nguyệt cái, thản nhiên : “Hà bao bên hông tệ.” Tam Nguyệt cúi đầu, cười cười giải thích nguyên nhân vì sao lại có hà bao này. Quý Ấu Thanh càng nghe, vẻ mặt càng nặng nề. Quả nhiên sau khi nàng lấy kéo cắt hà bao ra phát hương liệu bên trong có trộn cỏ Ngũ hành. Sắc mặt Tam Nguyệt trắng bệch, cỏ Ngũ hành này là dược liệu phá thai mạnh, giờ trong cung chỉ có Thẩm quý phi được sủng ái nhất là có thai. Nàng để Tam Nguyệt tiếp tục đeo hà bao, đồng thời thầm điều tra vấn đề bên trong, tới mấy ngày có kết quả. “Trúc Tuyết, Ngô Vĩ, cỏ Ngũ hành, hà bao vân cẩm, Thấm Nhi, Tê Hà điện...” từng manh mối dần lộ ra, nàng thở dài tiếng: Rốt cuộc Thẩm Viện cũng nhịn được nữa rồi. Tam Nguyệt vô cùng khó hiểu, vì sao lại phải là Lan quý nhân mượn đao giết người? Nàng lắc đầu. Lan quý nhân nhát gan yếu ớt lại được sủng ái, dù cho Thẩm Viện có sảy thai, hoàng hậu nàng đây bị lật đổ, Lan quý nhân cũng được chỗ tốt nào. Thẩm Viện lại giống vậy, phân vị cao lại còn được sủng ái vô cùng, quan trọng nhất là Thẩm Viện hận Trác Diệp thấu xương. Trước khi Thẩm Viện vào cung có người trong lòng, đó chính là Tấn vương. Đáng tiếc Trác Diệp lại vời nàng ta vào cung, cứng rắn cắt đứt nhớ nhung của nàng ta. Hà bao vân cẩm nàng giống cái mà Tấn vương đeo khi nàng gặp ở binh doanh Giang đô. Nàng chắc chắn sau khi Thẩm Viện vào cung vẫn còn qua lại với Tấn vương. Quý Ấu Thanh biết Tấn vương thích Thẩm Viện có bao nhiêu là bao nhiêu là giả nhưng nàng có thể chắc chắn, đổi với với Tấn vương, Thẩm Viện có giá trị lợi dụng. kế này ràng là nhằm vào nàng. Hoàng hậu mất, phi tử được sắc phong làm tân hậu, tiền triều hề thiếu chuyện như vậy. nếu uy hiếp là nàng đây biến mất, Thiên Viện rất có khả năng trở thành hoàng hậu kế tiếp, cũng nắm được binh quyền trong tay. Vì vậy Thẩm Viện mới có thể lật lọng, tráo trở, dễ trở mặt, trung thực mà làm sủng phi của Trác Diệp. đáng thương cho Trác Diệp vẫn lòng say mê nàng ta. Nàng từ từ gập ngón tay lại, siết chặt nắm tay. Có lẽ Thẩm Viện vĩnh viễn hiểu vì sao nàng ta điều chỉnh liều lượng của cỏ Ngũ hành rất tốt mà lại tạo thành hậu quả cả đời khó mang thai. Đó là bởi Quý Ấu Thanh bỏ thêm hoa hồng trong Kim tuấn mi. Nàng cố ý tổ chức cung yến là để cho kế sách của Thẩm Viện được hoàn thành, nàng chắc chắn Thẩm Viện nhanh chóng ra tay. yến hội, nàng tương kế tựu kế giả như biết, chờ khi Thẩm Viện ăn xong miếng điểm tâm mới nâng chén trà lên. Cỏ Ngũ hành lại thêm hoa hồng, cho nên dược hiệu mới có thể tới nhanh chóng mạnh mẽ như vậy. Nàng thầm cười lạnh, vậy thái y kia cũng bị Thẩm Viện mua chuộc rồi, món ngon đầy bàn như vậy lại chỉ kiểm tra đĩa bánh đậu phộng, ai cũng chú ý tới chén trà ấy. Nàng dám cầu xa vời có được trái tim của Trác Diệp, nhưng Thẩm Viện lại giẫm lên như thế. Vậy nàng khiến cho Thẩm Viện biết, cái gì gọi là tự ăn quả đắng. Đêm khuya, nàng nằm giường trằn trọc yên, bỗng nhiên bàn tay ấm áp phủ lên eo nàng. Nàng kinh hãi, xoay người lại phát ra là Trác Diệp, lúc này mặt nàng còn vương nước mắt trong suốt. "Nàng khóc?" Trác Diệp hơi hơi trợn mắt, mặt thoáng qua vẻ hoảng loạn. "Sao hoàng thượng lại đến đây?" Nàng cụp mắt hỏi. "Đến thăm nàng, thấy nàng ngủ nên cho bọn họ ồn ào." Vẻ mặt của phức tạp, giơ tay vuốt ve khuôn mặt nàng. "Hoàng thượng thấy rồi, vậy giờ mau trở về ." Nàng cứng ngắc quay đầu sang chỗ khác, . "Nàng... Đây là đuổi trẫm?" nhìn về phía nàng bằng ánh mắt thể tin được. Nàng... Vậy mà nàng lại đuổi . "Thân thể thần thiếp được khoẻ, thể hầu hạ thánh giá." Hai tay nàng túm chặt chăn mỏng, cơ thể khẽ run run. Nếu nàng phòng ngừa chu đáo, nếu trước đó nàng dặn dò Quý gia phải thầm bảo vệ người nhà của Trúc Tuyết và Ngô Vĩ tốt, nếu nàng tìm được chứng cứ, chắc hẳn nàng phải ngây ngô cả đời trong lãnh cung, chịu cảnh tuổi già đơn rồi. Trác Diệp nhìn nàng, im lặng lúc lâu, cuối cùng than tiếng, sau khi dặn nàng nghỉ ngơi cho tốt xoay người rời .
      Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    2. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      7:

      Sau đêm hôm đó, mấy ngày liên tục Trác Diệp đều tới cửa trung cung, muốn tiến lại dừng. nhấc chân, rảo bước tiến lên rồi lại quay lại, cuối cùng cúi đầu rời . Quý Ấu Thanh nghe Tam Nguyệt miêu tả sinh động như , khỏi bật cười ra tiếng. Đến đêm mười lăm, Trác Diệp sớm tới cửa trung cung, nàng lại ngăn ngoài cửa. " ra ngài chưa từng tin tưởng ta." Cách ván cửa, nàng lạnh lùng , "Bởi vì ta là nữ nhi Quý gia, ngài kiêng kị ta, chán ghét ta. Ta là chuyển thế của thần nữ, ngài tin ta. Thẩm Viện sảy lạc thai, ngài cũng tin ta." Nàng mở cửa, vành mắt sưng đỏ. "Hoàng thượng cho rằng thần thiếp phải là người lương thiện, cần gì phải lại đến đây." Nàng hạ lệnh đuổi khách. Hầu kết của Trác Diệp giật giật, vươn tay kéo nàng vào trong lòng. ôm chặt lấy nàng, vùi đầu vào vai nàng, khàn giọng : "Ấu Thanh, là trẫm tốt." Mùi long tiên hương người quấn quanh nàng, cả người nàng cứng đờ, đây là lần đầu tiên gọi nàng như vậy. "Là trẫm hiểu lầm nàng, lạnh nhạt nàng." Đôi mắt đen Trác Diệp đen nhánh nhìn nàng chằm chằm, vẻ mặt khẩn trương hỏi, "Cho trẫm cơ hội sửa lại có được ?" lại ôm nàng vào trong lòng, dè dặt cẩn thận giống như ôm món trân bảo mất mà lại tìm được được. Nàng thầm nhíu mày, trong lòng sung sướng: phải là giả vờ vô tội sao, ai mà làm được? Quả nhiên Trác Diệp thích kiểu này, hôm sau lại tới nữa. "Nhìn xem trẫm mang gì tới cho nàng?" lấy từ trong tay áo ra cái sáo , bên điêu khắc hoa lê tinh xảo. Ánh mắt nàng sáng ngời, lộ ra vẻ mừng rỡ hiếm có, hé miệng cười : "Sao hoàng thượng biết thần thiếp thích thổi sáo?" Hồi nàng thích nhất là sao, nhưng sau khi vào cung còn dùng tới nữa. bóp mũi nàng cái, dịu dàng cười : "Nàng chính là hoàng hậu của trẫm, sao trẫm lại biết." Nàng ôm cây sáo tinh xảo này, khóe miệng nhịn được mà cong lên. Nhìn vẻ thỏa mãn của nàng, ngược lại Trác Diệp có chút ngượng ngùng, có lẽ đây là lần đầu tiên tỉ mỉ chuẩn bị quà tặng cho nàng. xoa xoa đầu nàng, lòng đầy hối lỗi : "Nàng thích là tốt rồi." Dường như rất quan tâm tới nàng, hai tháng liền đều ngủ lại trung cung, còn thường xuyên mang đến ít đồ chơi dỗ cho nàng vui vẻ. Ai cũng ngờ được hoàng hậu nhiều năm có tiếng tăm gì lại đột nhiên được sủng ái. Đêm đó, Trác Diệp lại ngủ lại trung cung. ngờ nửa đêm người của Tê Hà cung tìm tới, cơ thể Thẩm Viện tốt, mời Trác Diệp xem. lặng lẽ đứng dậy nhưng vẫn khiến Quý Ấu Thanh ngủ say giật mình tỉnh dậy. Bàn tay mặc quần áo khựng lại, chân tay luống cuống giống như đứa làm việc gì sai bị bắt gian tại trận. "Sau khi Thẩm Viện sảy thai, thân mình vẫn luôn được tốt cho lắm..." "Vâng. Hoàng thượng an tâm ." Quý Ấu Thanh cụp mắt cười nhạt , sau đó đứng dậy giúp thay quần áo. Quý Ấu Thanh yên lặng nhìn xa. Trong lòng nàng hiểu , muốn hoàn toàn xóa sạch vị trí của Thẩm Viện trong lòng phải làm từng chút từng chút .
      Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    3. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 8.1 Edit: Tử Liên Hoa 1612 Những ngày yên ổn chẳng được bao lâu, sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới. Biên cương rung chuyển, Kim Hoàn quốc ở phía Đông Nam quấy nhiễu lần nữa, chiến hỏa liên miên. Có lời đồn đại rằng đương kim hoàng hậu phải thần nữ , bởi vậy chọc giận trời xanh nên mới xảy ra chiến loạn. Sau đó Quý gia quân xin được ra trận giết giặc, xuất binh dẹp loạn. Nghe được tin đồn Quý Ấu Thanh vẫn gì, so với chiến loạn, nàng lại càng lo lắng vấn đề bên trong hơn: Cục diện triều đình rung chuyển, lúc này Tấn vương kiếm cớ lấy được phòng vệ kinh đô. Nàng thể lại chờ thêm nữa. Tháng mười cuối mùa thu , Kim Hoàn quốc rốt cục cũng xin hàng cầu hòa, Quý gia quân dẫn theo sứ thần chiến thắng trở về. Trác Diệp cùng văn võ cả triều mặc xiêm áo mừng vui. yến hội, Thẩm Viện và Quý Ấu Thanh chia ra trái phải ngồi bên cạnh Trác Diệp. Đêm đó, Thẩm Viện trang điểm rực rỡ động lòng người, xinh đẹp quyến rũ dựa vào vai Trác Diệp, còn quên cho nàng cái ánh mắt khiêu khích. Quý Ấu Thanh quay đầu sang chỗ khác, trong lòng lạnh lẽo, trường hợp chính thức như vậy mà lại dám làm bậy với Thẩm Viện, có thể thấy được ở trong lòng Thẩm Viện quan trọng cỡ nào. Sứ thần Kim Hoàn đặt ra cầu, để Kim Hoàn quốc bọn họ thiết lập quan hệ ngoại giao với nước quy củ: Người của nước phải thắng được quốc bảo của Kim Hoàn quốc, được Kim Hoàn Xà cho phép. Dứt lời, sứ thần Kim Hoàn sai người dâng lên cái hộp gỗ , nắp hộp có cái lỗ.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    4. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      8.2:

      Sứ thần : "Trong hộp này có hơn trăm loại độc vật như rết, nhện, bò cạp, rắn độc lớn , Kim Hoàn Xà cũng ở trong đó. Nếu quý quốc có người đưa tay vào mà có thể hoàn hảo tổn hao gì lấy ra, chính là được Kim Hoàn Xà cho phép." Yến hội lập tức chìm vào yên lặng. "Nếu được Kim Hoàn Xà cho phép, hai nước thể trở thành bạn tốt sao?" Sắc mặt Trác Diệp tốt, ngồi thẳng người, , "Nếu trẫm muốn sao?" "Ngày đại hỉ, hoàng thượng tức giận làm gì. Thần thiếp là được, cùng lắm chết thôi." Thẩm Viện cười xinh đẹp, dứt lời như muốn đứng dậy, lại bị Trác Diệp túm chặt. trầm giọng : " được làm bậy." Thẩm Viện đảo mắt, : "Vậy bằng để cho hoàng hậu nương nương . Nương nương là thần nữ chuyển thế, nhất định sợ con rắn nho ." câu dấy lên ngàn lớp sóng, mọi người lén lút bàn luận, có người còn đánh bạo giọng hùa theo. Huynh trưởng của Quý Ấu Thanh khẽ trừng mắt, ly rượu vừa nâng lên bị đặt xuống, nổi giận : "Nam nhân ngồi đầy sảnh đường, vậy mà lại muốn đẩy nữ tử ra che chắn trước mặt mình sao?" Cả triều im lặng. Ngay lúc này Quý Ấu Thanh lại đứng lên. Nàng nhìn về phía Trác Diệp khó xử, hỏi: "Hoàng thượng hi vọng thần thiếp sao?" Trác Diệp hơi nhíu mày, trong mắt thoáng qua vẻ do dự, : "Nếu..." "Thần thiếp !" Nàng cắt ngang lời , xoay người đối mặt với quần thần bên dưới, cười nhàng như gió, "Nghe có người nghi ngờ thân phận thần nữ của bản cung, hôm nay lại là cơ hội tốt để xóa bỏ lời đồn nhỉ." "Ấu Thanh!" Sau lưng, Trác Diệp sốt ruột đứng dậy, lại thể giữ chặt góc áo của nàng. Nàng quay đầu cũng dừng chân, lập tức bước xuống bậc thềm, ngoài mặt là bình tĩnh, trong lòng là huyết nhục mơ hồ. Do dự vừa rồi của chứng minh tất cả, quả quyết ngăn Thẩm Viện lại, nhưng lại ngăn nàng. Là nàng nghĩ sai, nàng cho rằng thích nữ tử ngây thơ hồn nhiên, chỉ cần biết bộ mặt của Thẩm Viện là tiếp tục thích Thẩm Viện nữa. Nhưng nàng đột nhiên hiểu ra, Thẩm Viện, giống như nàng , u mê chịu tỉnh ngộ. Nàng nhắm mắt đưa tay chậm rãi bỏ vào hộp gỗ, lát sau lấy ra, hai tay trắng nõn như lúc ban đầu. Cả triều sôi trào, cảm thán "Hoàng hậu nương nương quả nhiên là thần nữ chuyển thế". Sứ thần Kim Hoàn hẹn ước với Trác Diệp tại chỗ, vĩnh xâm phạm lẫn nhau. Giữa yến hội, thân thể Quý Ấu Thanh khoẻ bèn dẫn đầu rời tiệc, trở về trung cung. Nàng che giấu rất tốt, chống đỡ mãi tới cửa tẩm điện, nhưng cuối cùng cả người rét run, mất tri giác. Thông tuệ như nàng sớm biết được tập tục của Kim Hoàn quốc, cho nên trước khi dự tiệc nàng rửa tay bằng nước lưu hoàng, ở trong móng tay cũng dấu bột lưu hoàng. Nàng sớm định giúp xử lý vấn đề khó khăn này, chỉ là ngờ được lại là dưới tình huống lúng túng như thế. Mặc dù tất cả đều cẩn thận, cổ tay nàng vẫn bị rết cắn.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    5. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 9. Edit: Tử Liên Hoa 1612 Bởi vì trước đó thử thuốc cho Trác Diệp, trong cơ thể Quý Ấu Thanh vẫn còn độc tố bị sót lại, bây giờ lại thêm thân trúng kịch độc, nàng hôn mê hơn tháng mới suy yếu tỉnh lại. Dường như nàng trải qua giấc mộng dài, cả thể xác và tinh thần mỏi mệt. Nàng phân phó ba tháng đóng cửa từ chối tiếp khách, cũng miễn tất cả tam cung lục viện thỉnh an. Từ cuối thu lá rụng cho tới lúc tuyết rơi phủ trắng, cuộc sống của nàng chỉ có nằm giường, ngày nào Trác Diệp cũng tới nhưng đều bị nàng ngăn ngoài cửa. Trong lòng nàng ràng, chỉ là thấy áy náy mà thôi. lòng thử, thủ đoạn cũng thử rồi, cuối cùng nàng vẫn thể làm nàng, bây giờ nàng tiếp tục mong ước xa vời. Nhưng trước mắt, nàng còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm. Ngày ấy nàng đội tuyết cầu kiến Trác Diệp. lâu gặp, dường như tiều tụy rất nhiều. "Sao lại ăn mặc đơn bạc như vậy?" giọng hỏi, đưa tay muốn kéo nàng. Nàng lui về phía sau bước, mặt tràn đầy lạnh lùng xa cách, bàn tay Trác Diệp cứ như vậy xấu hổ ngừng ở giữa trung. muốn lại thôi, cuối cùng buông thõng tay xuống. Lần này nàng tới là vì xin Trác Diệp đưa nàng cùng săn mùa đông. Trác Diệp nhìn trời than , đây là lần đầu tiên nàng mở miệng cầu , sao có thể nhẫn tâm đồng ý. Chốn săn thú có rặng núi kéo dài, vách đá trắng xóa bông tuyết, Quý Ấu Thanh và Tấn vương đứng yên đối diện nhau. Tấn vương cười : "Hôm nay là ngày ra tay, nương nương quên chứ?" " quên." Nàng cúi đầu nhìn vực sâu vạn trượng, . Lúc này nàng là nỏ mạnh hết đà. "Hổ phù đâu?" Tấn vương nhìn nàng chằm chằm. Nàng cười khẽ, nhớ tới bên ngoài Ngự thư phòng đêm hôm đó, Tấn vương đồng ý kết thành đồng minh với nàng. muốn ngôi vị hoàng đế, mà nàng chỉ cần Trác Diệp. ra là nàng lừa Tấn vương, Trác Diệp dân như con, sao nàng lại nhẫn tâm lật đổ vương triều của ? Nàng nén cảm giác khoẻ, chậm rãi đến cạnh Tấn vương, cười yếu ớt tìm thứ gì đó từ trong tay áo, trong miệng : "Hổ Phù sao, ở đây." giây sau, nhất cây dao găm đâm mạnh vào trái tim Tấn vương. Nhoáng cái, nàng dồn hết toàn lực nhào về phía , ôm cùng nhau lăn xuống vách núi đen. Tiếng gió gào thét bên tai, nàng nhắm mắt mỉm cười. Thứ thuộc về mình, quả nhiên là vẫn thể chiếm được. Lời đồn sai, nàng hoàn toàn phải là thần nữ gì đó, thần nữ rơi xuống dốc núi ở Lê Sơn, chết từ ba năm trước rồi. Là nàng cầu xin phụ thân, mua chuộc Tư nguyệt giám đưa nàng vào cung. Đó là từ khi nào gieo xuống chấp niệm ? Có lẽ là từ trong biển hoa như tuyết, quay đầu mỉm cười. Từ đây, nhất kiến chung tình, cả đời chung tình.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :