1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khoá quan tâm- Ngư Thập Thanh Đồ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Khóa quân tâm

      Tác giả: Ngư Thập Thanh Đồ
      Thể loại: Cổ đại
      Convert: QT -
      Edit: Tử Liên Hoa 1612
      Số chương: 10
      Giới thiệu vắn tắt:

      Địa vị hoàng hậu cao quý của nàng cũng chỉ là cái danh. Hoàng thượng thích nàng, đối với nữ nhân khác lại tình sâu như biển. ra, dù dùng tất cả thủ đoạn nhưng thích chính là thích, thứ nàng có được trừ cái ghế hoàng hậu lóng lánh ánh sáng rực rỡ cũng chỉ có mỏi mệt chịu nổi. Lúc nàng dứt khoát rời , lại đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng mọi thứ còn kịp sao?
      Xem thêm: https://***************.com/viewtopic.php?t=411413
      1900, Hòa Yên Linhduyenktn1 thích bài này.

    2. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Mở đầu:

      Bên trong cung điện hoang tàn u, Quý Ấu Thanh cởi ra phượng bào uy nghiêm, người chỉ còn bộ y phục màu trắng phong phanh. Cánh cửa mục nát bị đẩy ra “Két” tiếng, Thẩm Viện đắc ý đến trước giường, thản nhiên : “Bổn cung đây là đến xem, hoàng hậu nương nương mẫu nghi thiên hạ ngày xưa bây giờ nghèo túng tới cỡ nào.” Quý Ấu Thanh ôm đầu gối, ánh mắt ngẩn ngơ như lặng im suy nghĩ chuyện gì. Móng tay được sơn vẽ rực rỡ nâng cằm Quý Ấu Thanh lên, Thẩm Viện hung ác nhìn nàng, giọng lạnh lùng: “Nếu ta là ngươi tự mình chấm dứt, tránh cho bẩn mắt người khác.” Quý Ấu Thanh bình tĩnh nhìn Thẩm Viện. Thiếu nữ từng xinh đẹp tươi vui, giờ đây trở thành lòng dạ độc ác. cung yến tháng trước, sau khi Thẩm Viện dùng điểm tâm trong cung nàng xong sinh non, tất cả chứng cớ đều chỉ vào nàng. Hoàng đế đương triều là Trác Diệp nổi giận lôi đình, đày nàng vào lãnh cung. Nàng biết Thẩm Viện là người đầu quả tim của Trác Diệp, nhưng nàng ngờ lần này Trác Diệp tức giận như thế, thèm nể mặt Quý gia, nhất quyết phải trừng phạt mình. Trác Diệp kiêng dè Quý gia lâu, Quý gia là thế gia tướng soái (chủ tướng cầm binh), trong tay giữ phần ba binh quyền của Đại Hạ quốc. Nhưng nàng dựa vào thân phận đích trưởng nữ của Quý gia để vào cung mà là số trời định. Trác Diệp từng thể độc, cuộc đời này tuyệt phế hậu. giết được nàng, cũng phế được nàng. Thẩm Viện muốn ép nàng tự sát, nàng cố tình nghe theo ý bọn họ.
      Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    3. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 1. Edit: i’mheo Ba năm trước, Quý Ấu Thanh và Thẩm Viện vẫn còn là những nương như hoa như ngọc. Đầu xuân năm ấy, hai nàng ước hẹn cùng đạp thanh ở Lê Sơn chỗ ngoại ô kinh thành. Và hôm ấy cũng chính là lần đầu tiên các nàng gặp Trác Diệp - khi đó cải trang xuất cung. Giữa biển hoa như tuyết, thiếu niên cao lớn vững chái, nụ cười tươi sáng, so sánh với hoa lê khắp núi còn tao nhã, rực rỡ hơn nhiều. Sau này Quý Ấu Thanh mới biết, Trác Diệp chính là tân hoàng vừa mới đăng cơ, ngày ấy đến Lê Sơn tìm thần nữ theo lời của Tư Nguyệt Giám. Theo quốc chế Đại Hạ, hoàng hậu của các đời đế vương đều là thần nữ, điều này thể ước nguyện được thần linh phù hộ muôn đời của Đại Hạ. Trước mười sáu tuổi, thần nữ chuyển thế khác gì người thường, phải đến sau khi mười sáu mới bắt đầu có những biểu thần cách, mà Tư Nguyệt Giám chịu trách nhiệm bói toán, tìm kiếm thân thể thần nữ chuyển sinh. Mấy ngày sau hôm ấy, tờ ý chỉ triệu đích trưởng nữ Quý Ấu Thanh của Trấn quốc đại tướng quân vào cung làm hậu. Ngày đại hôn, màn đêm buông xuống, trắng sáng lên cao, nàng lại gặp được Trác Diệp. Đêm đó, Trác Diệp quỳ trước cửa cung thái hậu, đau khổ người ngưỡng mộ là Thẩm Viện, nữ nhi của Thượng thư đại nhân, cầu xin thái hậu thu hồi ý chỉ ban. Quý Ấu Thanh biết tin, vội vàng chạy đến đó, thấy quỳ lâu nhưng khuôn mặt vẫn mang theo vẻ dứt khoát, bóng lưng thẳng tắp. Nàng qua, nhàng khoác thêm áo cho . “Nữ tử có lòng dạ thâm trầm như ngươi, sao có thể là thần nữ chuyển sinh?” Cung Trác Diệp bực mình, kéo áo choàng xuống, ánh mắt nhìn về phía nàng tràn đầy chán ghét, hít sâu hơi, : “Trẫm thực hận quốc chế này của Đại Hạ.” Trong gió đêm, giá y người Quý Ấu Thanh tung bay, nàng nhìn ánh mắt tối đen mà đầy ngang bướng của Cung Trác Diệp, cười , nghĩ: thiếu niên biết cách che dấu cảm xúc. Đêm nay quỳ như vậy, chỉ e ngày mai bá quan văn võ toàn triều đều biết đế hậu hợp. “Được, vậy thần thiếp cùng quỳ với hoàng thượng.” Nàng để ý ánh mắt kinh ngạc của , chậm rãi quỳ xuống. “Làm bộ làm tịch.” hừ tiếng, lạnh nhạt quay đầu . Sau nửa canh giờ, nhìn y phục mỏng manh người nàng, hỏi: “Ngươi….. có lạnh ?” Thấy nàng mặt đổi sắc lắc đầu, mấp máy môi gì, hai người cứ như vậy, im lặng quỳ. Cuối cùng Thái hậu cũng phải đồng ý, để Thẩm Viện tiến cung. Nhưng Thái hậu cũng bắt Trác Diệp phải thề độc, cả đời được phép phế hậu. Cung Trác Diệp dập đầu sâu tạ ơn. Sau đó, Thẩm Viện nở mày nở mặt nhập cung, bước nhảy vọt lên hàng Quý phi, ban thưởng ngụ tại Tê Hà cung, nhận ngàn vạn sủng ái. Cung Trác Diệp coi nàng ta như bảo bối mà che chở, nâng niu trong tay, sủng ái trong lòng. Biết Thẩm Viện thích cảnh đẹp Giang Nam, cho người xây cầu dẫn nước ngay trong Tê Hà cung. Thẩm Viện ngẫu nhiên nhiễm cảm phong hàn, tự mình thử thuốc giúp nàng ta, cả đêm ngủ làm bạn bên cạnh. trang điểm cho Thẩm Viện, hai người giống như những cặp phu thê ở dân gian, cầm sắt hòa minh. So ra hoàng hậu Quý Ấu Thanh nàng lại là hữu danh vô thực. Trừ ngày mười lăm hàng tháng đế hậu viên phòng, những ngày khác, Trác Diệp tiến vào tẩm cung của nàng dù chỉ nửa bước. Trong lòng Trác Diệp cho rằng việc nàng là chuyển thế của thần nữ hẳn có gì đó đúng. nghi ngờ Quý gia mua chuộc người của Tư Nguyệt Giám, nếu thần nữ là ai mà chẳng được, tại sao cứ phải là nữ nhi Quý gia. Cũng thể trách Trác Diệp có suy nghĩ đó, trong chuyện này quả thực có nguyên nhân quan trọng: Sau đại hôn, binh quyền Đại Hạ trong tay hoáng đế được chia ra làm hai, đế hậu mỗi người nắm nửa, chia ra mà quản thúc. Quý gia sớm nắm quyền cao, giờ lại càng thêm quyền thế ngập trời, thể loại trừ khả năng Quý gia vì binh quyền mà gây trở ngại từ bên trong. Quý Ấu Thanh biết Trác Diệp thích nàng, nhưng giờ trong tay nàng, Trác Diệp và Quý gia, mỗi bên đều nắm giữ phần ba binh quyền, cho nên dù có được thánh tâm, nhưng ở ngoài mặt, Trác Diệp cũng đến nỗi quá lạnh nhạt với nàng. Chỉ là mười lăm hàng tháng, khi phải đến tẩm cung của nàng, Trác Diệp vẫn luôn hùng hùng hổ hổ. Đối mặt với vị quân vương trẻ tuổi luôn muốn nổi loạn này, vẻ mặt của Quý Ấu Thanh vẫn luôn yên lặng, ngoan ngoãn nghe lời.

      Chương 2. Edit: Tử Liên Hoa 1612 “Trà này lạnh rồi, ngươi biết uống trà lạnh đau bụng sao?” Trác Diệp cúi người, phun trà ra, nhíu mày đặt mạnh cái chén xuống bàn. Quý Ấu Thanh lập tức sai người ngâm chén trà nóng mới. “Thôi.” Trác Diệp nhíu mày, tiện tay quăng cái trâm lưu ly lên bàn, : “Đây là cống phẩm của Lưu Ly quốc, ban cho ngươi.” Nàng hơi khựng lại, trong chốc lát chỉ đứng ở đó lặng im . “Ngươi biết hoàng hậu phải uy nghi khéo léo sao?” nhìn trang dung (y phục và trang điểm) của nàng từ xuống dưới đánh giá lúc, lông mày tuấn lãng hơi nhướn lên, : “Suốt ngày chỉ mặc xiêm y màu trắng, ngươi đây là muốn nguyền rủa trẫm chết sớm sao?” Nàng ngước mắt lẳng lặng nhìn Trác Diệp, chợt thấy buồn cười: tới đây với thành kiến, có nhìn nàng thế nào cũng vẫn thấy vừa ý, đời này sao lại có người trẻ con như thế? “Là sai sót của thần thiếp.” Nàng thấp giọng nhàng đáp lời, lại cúi đầu lui ra. Sau lúc lâu, nàng thay phượng bào uy nghiêm, trang điểm cẩn thận mới khoan thai tới. Trác Diệp ngồi ghế thấy phiền tới đợi nổi. Thấy Quý Ấu Thanh như thế, lại chợt sửng sốt. “Sắp phải ngủ, trang phục của hoàng hậu đây là muốn trẫm ở lại sao?” Sắc mặt của lập tức tối lại, : “Thôi được, đêm nay trẫm tới Ngự thư phòng.” xong đứng dậy, muốn nhanh chóng bãi giá. Khi hai người lướt qua, Quý Ấu Thanh gọi lại. Nàng xoay người cung kính quỳ gối hành lễ với , ngẩng đầu khẽ cười : “Vừa rồi hoàng thượng thưởng cây trâm cho thần thiếp, thần thiếp tạ chủ long ân.” Đột ngột nhận được đại lễ, ngược lại Trác Diệp hơi luống cuống. đỏ mặt nâng nàng dậy, mắt nhìn về phía khác, có chút ngượng ngùng : “ ra... ngươi cũng cần như thế.” “Trong lòng hoàng thượng sớm coi thần thiếp là nữ tử nhiều mưu mô đúng ?” Trong nháy mắt ra khỏi cửa, nàng kéo tay áo của cái. Ánh mắt trong sạch của nàng nhìn thẳng vào đôi mắt ngơ ngác của , khẽ : “Hoàng thượng minh, thần thiếp chính là như vậy.” đợi Trác Diệp thêm điều gì, nàng mỉm cười nhún chào, cung tiến thánh giá. Trác Diệp rồi, Tam Nguyệt khó hiểu hỏi: “Nương nương thanh khiết thông minh, nếu muốn làm thánh thượng vui...” Nàng giơ tay ngăn lời của cung nữ tâm phúc, : “Ngươi có biết vì sao sau khi vào cung ta lại cho ngươi cái tên “Tam Nguyệt” ?” Tam Nguyệt nhíu mày nghĩ ngợi, trả lời: “Bởi vì nương nương thích hoa lê nở vào tháng ba.” Nàng cười cười, từ chối cho ý kiến. Ngày mà nàng gặp Trác Diệp cũng là tháng ba. (Tam nguyệt = tháng ba.) Thân là nữ nhi của Quý gia, nàng có kiến thức uyên bác, đọc đủ thứ binh thư, am hiểu tường tận về mưu mô xảo quyệt, xem thường mấy chuyện đấu đá nơi hậu cung. Nàng muốn đoạt thánh sủng dễ như trở bàn tay, nhưng nàng lại muốn sử dụng mưu kế với phu quân của mình. Nàng hiểu rằng đời này, thứ thể giành giật nhất chính là tình . Nàng vội, dù sao còn có thời gian cả đời để đón nhận nàng, nàng.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    4. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 3. Edit: Tử Liên Hoa 1612 Khoác phượng bào màu vàng tươi sáng lên người, nàng đội mũ phượng rườm rà, trang điểm khuôn mặt tỉ mỉ. sớm trở thành mẫu nghi thiên hạ, đời làm hoàng hậu đoan trang hiền thục của . Cho dù Trác Diệp đối xử với nàng thế nào, nàng đều quan tâm thiệt hơn. Lâu ngày, hai người cũng là tôn trọng nhau như khách. Hoa lê trong Nguyệt đình nở rộ, giữa cung đình yên tĩnh, bàn cờ, cờ trắng cùng đường. “Hoàng hậu vào cung cũng sắp tròn ba năm rồi.” Trác Diệp hẽ cười : “Tính tình nàng nghĩ cũng chẳng giống nữ nhi nhà tướng chút nào.” Quý Ấu Thanh thanh bạch như hoa sen, người cũng có chút khí khái hùng nào. Nàng thầm than: Có lẽ Trác Diệp thích nữ tử hoạt bát như Thẩm Viện. “Tấn vương lén lút trao đổi ngân lượng với Binh bộ thị lang, nàng nghĩ chuyện này phải xử lý thế nào?” Trác Diệp lại hạ quân cờ đen xuống. “Tráng sĩ chặt tay.” Nàng đưa tay, nhất tử định càn khôn. *Tráng sĩ chặt tay: tráng sĩ bị rắn cắn vào bàn tay bèn lập tức chặt đứt cổ tay để tránh cho chất độc lan ra toàn thân, ý chỉ hành động dứt khoát chần chờ. *Nhất tử định càn khôn: người mà bình định cả trời đất. Hiểu nôm na trong truyện là nước cờ mà thay đổi thế cục của cả bàn cờ. “Tấn vương là tứ đệ của trẫm.” Trác Diệp nhìn cờ trắng chết sống lại, thào tự . Cách bàn cờ, đôi mắt sâu thẳm mà trong suốt của Quý Ấu Thanh lẳng lặng nhìn thằng vào Trác Diệp, nàng giọng : “Hoàng thượng còn nhớ chuyện bị ám sát ở binh doanh Giang Đô năm ngoái ?” Cơ thể Trác Diệp run lên, đương nhiên vẫn còn nhớ. Năm ngoái, đế hậu theo ý chỉ của Thái hậu xuôi về nam tuần tra binh doanh Giang Đô. Ngay trong doanh trướng được canh phòng nghiêm ngặt, Trác Diệp lại bị đâm. mũi tên có bôi độc, hôn mê bất tỉnh nhưng lại bắt được thích khách. Khi đó trúng kịch độc, lúc độc phát như có ngàn vạn con kiến gặm cắn xương cốt, đau khổ chịu nổi, lúc độc phát tác cả người lạnh như băng. Thái y cùng bó tay làm gì được, đều cho rằng sống nổi qua đêm hôm đó. Quý Ấu Thanh quay ngược tính tình trong trẻo lạnh lùng của mình, dứt khoát rút mũi tên ra, vừa rít gào ra lệnh cho thái y nghĩ cách, vừa tìm gọi rộng rãi các đại phu có tiếng ở Giang Đô. chưa từng nhìn thấy vẻ thất lễ như thế của nàng. Trong đêm đen rét buốt tiêu điều, nàng chảy nước mắt dùng nước ấm lau miệng vết thương cho . Khi độc phát, cắn tay nàng tới chảy máu mà nàng cũng kêu rên tiếng, vẫn ôm chặt cơ thể lạnh lẽo của . Lúc hôn mê, mơ hồ nghe được nàng dịu dàng gọi tên bên tai, từng tiếng từng tiếng . có chút tức giận, muốn cố gắng trợn mắt hỏi nàng, là ai cho nàng lá gan má dám gọi thẳng tục danh của . Sau đó, vượt qua đêm ấy như kỳ tích, nhưng tính mạng vẫn hiểm nguy như trước. Có đại phu khắp bốn phương rằng có phương thuốc lấy độc trị độc, nhưng phải có người thử thuốc. Chuyện có bảo đảm như vậy, ai dám lấy thân mình ra thử, chỉ có Quý Ấu Thanh cầm nửa đoạn tên độc, hề do dự cắm vào hõm vai mỏng manh của mình. Nếu thử thuốc phải trúng loại độc giống nhau. biết có phải nàng cũng đau đớn giống mình . Lúc suy yếu mở mắt ra nhìn thấy gương mặt tiều tụy gầy gò của nàng, còn có ánh lệ vui sướng trong mắt nàng. Sau khi về triều, ra lệnh tra việc này, cuối cùng vụ việc kết thúc mà có chút manh mối nào. Trác Diệp nhìn nữ tử thanh tú trước mặt, vẻ mặt phức tạp : “Nhưng cũng có chứng cớ nào cho thấy Tấn vương liên quan tới chuyện này.” Quý Ấu Thanh cụp mắt, chăm chú nhìn bàn cờ, thêm nữa. Mùi thơm ngát trong đình kéo tới, cánh hoa từ ngoài cửa sổ bay vào, đậu lên tay áo nàng. Trong lòng Trác Diệp rung động, bàn tay dày rộng ấm áp phủ lên bàn tay lạnh ngắt của nàng, dịu dàng : “ ra, trẫm còn nợ nàng đêm động phòng hoa chúc.” Hô hấp của Quý Ấu Thanh cứng lại, trong lòng hoảng loạn, lúc ngước lên lại bắt gặp đôi mắt trong suốt đầy ý cười của Trác Diệp. đêm tình ý triền miên này tới muộn như vậy, cũng lưu luyến như vậy. Mấy ngày sau, tin Binh bộ thị lang cáo ốm từ quan truyền đến. Nàng đứng trước đình, nhìn hoa lê thưa thớt đong đưa trong mưa xuân, lắc đầu thở dài: Trác Diệp vẫn còn quá nhân từ. Số lần Trác Diệp tới cung của Quý Ấu Thanh ràng nhiều hơn, hai người ngâm thơ vẽ tranh, uống rượu gảy đàn. Nam tử tính tình thà chất phác này, dần mở lòng với nàng. Vô số đêm, nàng nhìn chăm chú vào Trác Diệp ngủ bên cạnh, khóe môi nhịn được mà cong lên. Ngón tay nàng khẽ khàng vuốt ve khuôn mặt lúc ngủ của : mày kiếm dày, mũi cao ngất, môi mềm mại. Đây chính là phu quân nàng dựa dẫm cả đời, muốn cùng bên nhau hạnh phúc đến già. Chương 4: Edit: i’mheo Chẳng mấy chốc mà đến ngày Hạ chí, tháng năm cá nhảy vượt lên lá sen, đây là lần đầu tiên Quý Ấu Thanh lấy thân phận hoàng hậu tổ chức cung yến. Trong đình nghỉ mát, Thẩm Viện vuốt ve phần bụng dưới hơi nhô ra, chung quanh là chúng phi tần xôn xao nịnh nọt giống như chúng tinh củng nguyệt (sao vây quanh trăng). Quý Ấu Thanh thấy vậy nhìn sang chỗ khác, bàn tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay nhưng mặt vẫn duy trì vẻ bình lặng. “Hoàng hậu nương nương, thiếp thân lại thèm bánh đậu phộng trong cung của nương nương rồi.” Thẩm Viện nghiêng đầu cười giống như hài tử vô hại, . Trong lòng Quý Ấu Thanh trầm xuống, cho người dâng lên đĩa bánh đậu phộng. Khóe mắt nhìn về phía miếng điểm tâm Thẩm Viện ăn, nàng đoan trang giơ tay, nâng chén cười , : “Là trà Kim Tuấn Mi thượng hạng, các tỷ muội cũng phẩm trà .” Ngay khi hương trà vẫn còn quanh quẩn môi mọi người, Thẩm Viện lại đột nhiên ngã xuống đất, khuôn mặt vì đau khổ mà vặn vẹo, chỉ thấy nửa thân dưới chảy ra vệt máu lớn. Mọi người luống cuống tay chân, trong khi đó Quý Ấu Thanh lại xuất thần, đứng yên chỗ. Trong hậu cung tranh đấu ngừng, hết mưu này đến mưu khác, biết đến khi nào mới có thể kết thúc đây? Thẩm Viện sảy thai, hơn nữa cả đời khó có thể lại mang thai. Nghe được tin này, Thẩm Viện khóc ngừng. Long nhan tức giận, Trác Diệp hạ lệnh tra chuyện này. Chỉ trong thời gian ngắn, thái y tra ra trong bánh đậu phộng có chứa cỏ Ngũ hành. Theo sổ sách ghi lại của Thái y viện, nửa năm qua vừa qua, trong tam cung lục viện chỉ có tiểu thái giám Ngô Vĩ làm công việc vẩy nước quét nhà ở tẩm cung của Quý Ấu Thanh, vào tháng hai vì bị rết cắn nên Thái y viện nhận ít cỏ Ngũ hành. Khi thị vệ tìm đến nơi, Ngô Vĩ thắt cổ tự tử, chỉ để lại tờ di thư, lấy cỏ Ngũ hành là do hoàng hậu sai sử. Cung nữ chịu trách nhiệm làm điểm tâm là Trúc Tuyết cũng ra mặt xác nhận, nàng bị Tam Nguyệt - cung nữ tâm phúc bên người hoàng hậu bức bách, ép àng hạ dược vào điểm tâm của Thẩm Quý phi. xong, Trúc Tuyết cắn lưỡi tự sát ngay tại đó. Quả nhiên, thị vệ lại tìm thấy cỏ Ngũ hành người Tam Nguyệt. Chuyện tra ra manh mối, là Quý Ấu Thanh sai Ngô Vĩ đến lấy có Ngũ hành, sau đó đưa cho Tam Nguyệt mang theo người, tùy thời hạ độc Thẩm Viện. Vào ngày cung yến, Tam Nguyệt đưa cỏ ngũ hành cho Trúc Tuyết, ép nàng hạ dược vào bánh đậu phộng, làm Thẩm Viện sảy thai. Trác Diệp trầm trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng hạ chỉ đày Quý Ấu Thanh vào lãnh cung, cả đời được ra.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    5. Nguyen yen loc

      Nguyen yen loc Active Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      114
      Chương 5. Edit: Tử Liên Hoa 1612 Sau khi Thẩm Viện rời khỏi lãnh cung, Quý Ấu Thanh than tiếng: tới lúc xoay chuyển rồi. Mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, nàng ngắm nghía hà bao có màu sắc rực rỡ trong tay, thờ ơ với Tam Nguyệt: "Lúc chạng vạng hoàng thượng nghị ở Ngự thư phòng, ngươi cầu xin người, hành động đúng theo kế hoạch." Tam Nguyệt đáp lời rồi lui ra, chỉ chốc lát sau ngoài trời mưa như trút nước. Cho dù Trác Diệp chán ghét nàng tới mức nào cũng đành lòng thờ ơ với cung nữ quỳ khóc cầu xin trong trời mưa xối xả này. Nàng yếu ớt dựa vào tường, cười nhạo bản thân cuối cùng vẫn dùng mưu kế với . Gió mưa điên cuồng tàn phá những chiếc đèn cung đình dưới mái hiên, cửa sổ tùy tiện khép mở lung tung, ánh nến trong phòng chập chờn. "Cung nữ của ngươi đến kêu oan, trẫm cho ngươi cơ hội để giải thích." Trác Diệp nhắm mắt ngồi ghế, nhíu mày, cuối cùng đành lòng : "Mong rằng ngươi đừng khiến trẫm phải thất vọng." Trong giọng run rẩy của lộ ra chút nuối tiếc. Cả người Quý Ấu Thanh thẳng tắp, nàng hành lễ theo quy củ xong mới cất lời. Chuyện xảy ra vào nửa tháng trước, Tam Nguyệt thuận tay giúp Thấm nhi bên cạnh Lan quý nhân chuyện , Thấm nhi cảm động đến rơi nước mắt, tặng cho Tam Nguyệt cái hà bao, sau này lại tìm thấy trong hà bao kia có cỏ Ngũ hành. Nếu trước cung yến Tam Nguyệt giao cỏ Ngũ hành cho Trúc Tuyết trong hà bao hẳn là còn cỏ Ngũ hành mới đúng. Nàng nhờ người Quý gia tìm hiểu mới biết Ngô Vĩ và Trúc Tuyết đều là người cùng quê với Thâm nhi. Theo điều tra, Ngô Vĩ chưa bao giờ đọc thư, dốt đặc cán mai, càng thể để lại di thư được. Trước cung yến, người thân của Ngô Vĩ và Trúc Tuyết đều nhận được ngân phiếu năm ngàn lượng bọn họ gửi về. Rất ràng, đây là nhận tiền bán mạng cho người. Nàng có chuẩn bị từ trước, người của Quý gia sớm dẫn theo người nhà của Ngô Vĩ và Trúc Tuyết cầu kiến ở ngoài cung. Sau khi nghe được lời , căn cứ xác thực của nhân chứng, Trác Diệp lật lật lại tờ ngân phiếu được trình lên, trầm ngâm : "Làm thế nào để chứng minh hầu bao này là do Thấm nhi tặng?" "Vật liệu để may hà bao này là vân cẩm được tiến cống năm ngoái, trong cung này chỉ có cuộn.” Nếu nàng nhớ nhầm vân cẩm này được ban cho Thẩm Viện. Nàng rũ mắt, : “Thẩm quý phi ở chung Tê Hà cung với Lan quý nhân, có thể là Thẩm quý phi vui vẻ, ban vân cẩm cho Lan quý nhân.” Trác Diệp nhìn xuống hà bao vân cẩm trong tay, ánh mắt tối tăm . vẫy thị vệ đứng sau, trầm giọng dặn dò: “ kiểm tra.” Sau nén nhang, thị vệ quay lại bẩm báo. Tuy thị vệ tìm được vân cẩm trong phòng Thấm nhi nhưng lại phát ra tín vật và ngân phiếu mà nàng ta trao đổi với Trúc Tuyết. Bằng chứng ràng rành mạch, Thấm nhi nhận tội tại chỗ, rằng mình bị Lan quý nhân sai bảo, mua chuộc được Trúc Tuyết và Ngô Vĩ để vu oan hãm hại hoàng hậu. Trác Diệp ban chỉ: Lan quý nhân mưu hại hoàng tự, hãm hại hoàng hậu, ban ly rượu độc. Hậu cung ồn ào. lâu sau, Trác Diệp thong thả bước đến trước mặt Quý Ấu Thanh, tự tay nâng nàng dậy. “ thể ngờ Lan quý nhân luôn luôn mềm yếu lại ác độc như thế.” cau mày, trong giọng như trút được gánh nặng. Lan quý nhân nhát gan sao có thể là chủ mưu? Trong lòng nàng lạnh giá, rất bình tĩnh rút tay lại. Thấm nhi bị Thẩm Viện mua chuộc, Lan quý nhân cũng chỉ là kẻ chết thay mà thôi. Vụ án này đầy lỗ hổng đáng ngờ, chỉ cần suy nghĩ cẩn thận thấy ngay, xuất thân của Lan quý nhân thấp kém, thể có nhiều ngân phiếu như vậy, nhưng Thẩm Viện là nữ nhi của thượng thư lại khác. Hơn nữa ngày đó là Thẩm Viện chủ động muốn ăn bánh ngọt đậu phộng, món ngon đầy bàn, vì sao hết lần này tới lần khác Trúc Tuyết lại bỏ thuốc bào bánh đậu phộng? Còn có cái hà bao vân cẩm kia nữa, nàng từng thấy cái y hệt người Tấn vương, vừa rồi ràng cũng nghi ngờ cái hà bao này... Nàng lẳng lặng nhìn . Có lẽ sớm đoán được, ban chết cho lan quý nhân chỉ là vì thiên vị cho Thẩm Viện, bỏ mặc chuyện này. bảo vệ giành cho Thẩm Viện tới mức này rồi sao? “Hoàng hậu chịu oan rồi.” Trác Diệp nhàng rời mắt sang chỗ khác, nhìn nàng nữa. “ oan ức.” Nàng cụp mắt. “Thần thiếp cáo lui.” Khi ra khỏi Ngự thư phòng, mưa tạnh. Gió đêm hơi lạnh, nơi hành lang quanh có có bóng đen khoanh tay đứng đó. “Tấn vương điện hạ là hăng hái.” Quý Ấu Thanh cười lạnh, mình bước nhanh về phía trước. “Vốn là có chuyện quan trọng phải cầu kiến hoàng huynh, ngờ người lại bận xử lý chuyện hậu cung làm cho bổn vương hứng gió rất lâu.” Tấn vương quay lại, cười u ám. “Trong lòng ta và ngươi đều biết nguyên nhân của mọi chuyện, đáng tiếc điện hạ chọn sai người rồi.” Nàng ngẩng đầu lên, hề sợ hãi nhìn vào mắt , giọng rất khẽ: “Điện hạ cần gì phải bỏ gần tìm xa chứ?” Trong bóng đêm im lìm, Tấn vương nhìn nàng, ánh mắt sâu xa như suy nghĩ chuyện gì đó.
      1900, Hale205Hòa Yên Linh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :