1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 10: BÙI OANH (Màn chat s*x hấp dẫn của nhân vật chính)

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      dòng nước chảy ra từ nhuỵ hoa.

      Ngón tay Chu Sa đặt ở giữa hoa châu.

      cảm giác run rẩy vừa quen thuộc, vừa xa lạ liền xuất .

      Tên Giang Thâm bỗng lên màn hình di động.

      Giờ phút này, dãy số điện thoại này châm lên ngọn lửa vô hình trong cơ thể Chu Sa.

      Giữa đêm tĩnh lặng: “Chu Sa làm gì đó?”, tiếng của Giang Thâm vô cùng ràng, cuối của , hơi thở của đều truyền vào tai Chu Sa.

      “Vậy làm gì?” câu hỏi cũng rất bình thường, nhưng giọng của Chu Sa lại thoáng như tỉ tê, truyền từ tai Giang Thâm lan thẳng xuống hạ thân của .

      “Tôi giờ, nhớ Chu Sa a, Chu Sa nhiệt tình, cũng bốc lửa.”

      “Vậy cần phải dập lửa nha!” giọng của Chu Sa nhàng tựa như than thở.

      Giang Thâm cười tiếng: “Muốn giúp đỡ lẫn nhau ?”

      “Giúp như thế nào?” Chu Sa để ý lắm.

      “Chính là tưởng tượng tay em đặt hoa châu.” Giang Thâm hướng dẫn cho Chu Sa: “Đặt lên chưa?”

      “Ừm.”

      “Em gảy nó rồi tưởng tượng đó là tôi làm, thích tôi dùng ngón tay hay dùng lưỡi?”

      “Ngón tay , tôi muốn hôn tôi.”

      “Được, tôi hôn Chu Sa, Chu Sa có hương bạc hà, ngón tay tôi gảy tiểu Chu Sa, nó rất đáng , nho . Nó bắt đầu sưng lên, thành hạt cưng cứng, có thấy sướng ?”

      “Ưm” Hơi thở của Chu Sa ngắt quãng, thanh có hơi run run, giọng của Giang Thâm càng tăng thêm khoái cảm cho .

      “Chu Sa có muốn sờ tôi chút , hửm?” cuối của Giang Thâm lên cao, như lời mời gọi đầy mê hoặc.

      “Được.” Chu Sa thở dốc, nhưng bắt đầu hiểu được trò chơi này: “Tôi nắm lấy nó, hơi nóng.”

      “Là hơi lớn.” Giang Thâm sửa lời .

      Chu Sa làm lơ: “ cầm , nhanh lên.”

      “Được rồi.” Giang Thâm ngoan ngoãn nghe lời, ngồi ghế nằm, cởi quần, nắm lấy côn thịt lặng lẽ dựng đứng.”

      “Tôi vuốt ve nó, đầu nó tiết ra ít chất lỏng trong suốt, hơi trơn, tôi dùng tay bao trùm lấy nó.”

      Giọng của Chu Sa rất , hơi thở gấp, đặc biệt hấp dẫn.

      “Ta muốn cắm vào.” Giọng của Giang Thâm cũng bắt đầu ổn định.

      “Ưm, nó ướt lắm rồi.” Chu Sa ngượng ngùng ra.

      “Ngoan, tách chân ra nào, thả lỏng chút, tôi ở cửa vào rồi, bảo bối, em chặt.” Động tác tay của Giang Thâm hề ngừng lại, nhắm mắt lại, giống như bây giờ Chu Sa ngồi người .

      Chu Sa rên tiếng: “Lại, lại sâu chút!”

      chạm đến tử cung rồi, tôi muốn bắt đầu động.”

      Cơ thể Chu Sa run nhè , vói tay vào hoa huyệt của mình, y theo tiết tấu của Giang Thâm ra vào, tưởng tượng ra côn thịt của Giang Thâm ở bên trong đâm vào rút ra.

      “Ngón tay cắm vào chưa?”

      “Ừa.”

      “Mấy ngón tay?”

      ngón.”

      “Dùng hai ngón !”. Giang Thâm ra lệnh cho Chu Sa.

      “Nhưng mà có hơi ê.” Chu Sa thử thêm ngón tay nữa, nhưng cửa huyệt quá chặt hơi khó đút vào thêm ngón tay, Chu Sa ở cửa huyệt thử thêm lần nữa, lúc hoa dịch trong suốt chảy ra liền có thể cắm vào. Chu Sa rên rỉ thành tiếng.

      Giang Thâm biết Chu Sa cắm vào: “Tiểu huyệt của Chu Sa ấm áp, nhiều nước, tôi vào chạm tới chỗ sâu nhất, chạm tới cổ tử cung của Chu Sa rồi.”

      Lúc ngón tay Chu Sa ra vào, tưởng tượng tới côn thịt của Giang Thâm ở trong cơ thể của luật động.

      Đây đúng là trải nghiệm hoàn toàn mới.

      “Chu Sa có cảm giác gì?”

      “Tôi nóng quá.” Chu Sa nỉ non.

      “Có sướng ?”

      “Ưm… ừm.” Hô hấp của Chu Sa càng thêm dồn dập.

      Chu Sa rất nhanh đạt tới cao trào.

      “A, Giang, Giang Thâm, tôi sắp tới rồi.” Đầu bên kia di động, đột nhiên Chu Sa la thất thanh, qua hơn mười giây sau mới truyền đến tiếng thở dốc.

      “Cám ơn chủ tịch, chủ tịch ngủ ngon nhé!” xong Chu Sa cúp điện thoại.

      Giang Thâm khiếp sợ cầm di động bị Chu Sa cúp máy thương tiếc.

      Giang Thâm nở nụ cười nghiền ngẫm, ràng trêu chọc Chu Sa trước, ngược lại tự khiến mình tiến thoái lưỡng nan.

      tiếp tục từ từ thong thả mà quay tay.

      Chu Sa tẩy rửa chút, dục hoả đọng lại mấy ngày nay tuy là thể bộc phát tới mức tối đa, nhưng coi như cũng có điểm an ủi rồi.

      Nằm giường hồi lâu, lúc Chu Sa mơ màng sắp ngủ, lại nhận được tin nhắn wechat của Giang Thâm, tấm hình, có mấy vết dịch nhầy trắng đục.

      lát sau lại gửi thêm mấy chữ: “Cái này gọi là bền bỉ.”

      Chu Sa ném điện thoại qua bên cạnh, coi như giấc mộng xuân kỳ lạ.

      Buổi sáng đến văn phòng, Thôi Nhất Minh đưa lịch trình sắp xếp trước đó cho Chu Sa, Chu Sa nhìn lướt qua: “Mười giờ đến mười giờ rưỡi: Bùi Oanh?”

      “Đúng thế.”

      “Cho nên bạn Giang chủ tịch muốn gặp cũng phải hẹn trước?” Giọng điệu Chu Sa bình tĩnh cũng có cách nào che giấu chuyện thể tưởng tượng nổi này.

      Thôi Nhất Minh yểu xìu, bất lực giải thích câu: “Lịch trình của chủ tịch Giang tương đối dày đặc.”

      Chu Sa gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với cách giải thích này.

      Buổi sáng, Giang Thâm có cuộc họp, chín giờ năm mươi, Bùi Oanh đến văn phòng.

      Lúc tiếng thang máy vang lên, Chu Sa trực tiếp đối diện với Bùi Oanh.

      Bùi Oanh mặc áo khoác màu nâu, quần tây ống rộng, trông vẫn dịu dàng trí thức. ta giày gót nhọn, nhưng tiếng bước chân cũng lộ ra vẻ hống hách.

      Bùi Oanh cũng ngay lúc thang máy mở ra nhìn thấy Chu Sa, nhưng cũng có biểu kinh ngạc gì.

      Hoặc đúng hơn là gương mặt Bùi Oanh vô cảm.

      Chu Sa đứng lên: “Bùi tiểu thư ngồi xuống trước, năm phút sau chủ tịch Giang tan họp.”

      Bùi Oanh gật đầu: “ sao, cần để ý đến tôi.”

      Chu Sa nghe lời ngồi xuống lại.

      Bùi Oanh đứng trước cửa sổ lát, Giang Thâm trở lại, tiện tay đưa cho Chu Sa lịch trình: “Ngày mai cùng tôi Thụy Sĩ.”

      xong vào phòng, đóng cửa lại.

      Bùi Oanh tựa vào cửa sổ: “Chỉ có em tới đây chuyến mới xem như diễn xong màn chia tay này à?”

      Giang Thâm ngồi xuống bàn làm việc: “Tối nay Giang Thừa về đến.”

      Bùi Oanh cười khổ tiếng: “Giang Thâm, có tim sao?”.

      Giang Thâm cũng trả lời lại, nhướng mắt nhìn Bùi Oanh, mở phần tài liệu bàn ra.

      Bùi Oanh cúi đầu cười, ta phải biết, Giang Thâm và ta ở bên nhau là vì cái gì, luôn che giấu việc chính chán ghét Giang Thừa, nhưng Bùi Oanh rất mình đối với Giang Thừa là như thế nào, mà Giang Thâm theo đuổi mình là vì sao. Giữa Giang Thâm và Giang Thừa, cuối cùng ta cũng bị Giang Thâm hấp dẫn.

      Người đàn ông nguy hiểm này, máu lạnh, ích kỷ, nham hiểm.

      ta có đến cả trăm từ ngữ ác liệt để hình dung , nhưng vẫn chìm đắm đến có thuốc chữa.

      Bùi Oanh giữ lại tự tôn sau cùng: “Em biết rồi, trước đó ở thành phố C, em đánh tiếng với Giang Thừa. Em tìm ấy.”

      Bùi Oanh cảm thấy mình rất ti tiện.

      Giang Thừa cho ta đường lui, rốt cục ta cũng quyết định nắm chặt lấy.

      Bùi Oanh bỗng thả lỏng: “Cho em ôm lần cuối được ?.

      Giang Thâm lật ra tập tài liệu khác.

      Người đàn ông này đúng là lạnh lùng đến tận xương tuỷ.

      Bùi Oanh bỏ cuộc: “Em trước đây, chuyện cụ thể thế nào em liên lại với .”

      Giang Thâm gật gật đầu, tỏ ý nghe.

      Cũng tới nửa tiếng, từ lúc Bùi Oanh vào trong đến lúc ra quá lắm chỉ khoảng mười lăm phút.

      Chu Sa thấy biểu cảm của Bùi Oanh cũng có gì thay đổi.

      Bùi Oanh nhanh, lúc ngang qua Chu Sa, ta muốn gì đó, cuối cùng cũng ra.

      Bùi Oanh nghĩ thầm rằng cũng có gì để , bất quá lại là kẻ đáng thương.

      Người, đối với Giang Thâm, đơn giản là để lợi dụng, chỉ là tác dụng khác nhau mà thôi.

      ___________________________

      Lời của Mama: Mama xin lỗi vì hôm qua đăng bài cho mọi người được, tự dưng hai hôm nay nhà có việc, thể dứt ra được. tặng phúc lợi cho mọi người để bù lại nha! Mọi người nhớ nhắc ta nhé.

      Bên bộ “Thu phục nam thần phái cấm dục”, ta đăng trễ chút. Với lại, có khả năng sau này ta đổi lịch đăng từ buổi tối sáng 12h trưa hôm sau, nếu hôm đó ta đăng kịp.

      Cám ơn mọi người theo dõi! Xie xie!

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      trang.ca, Paru, Chris_Luu12 others thích bài này.

    2. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 11: NGƯỜI TỐT

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*'▽`*)...(*'▽`*)

      -------------------------------------------------

      Điện thoại nội bộ của Chu Sa reo lên: "Chủ tịch?"

      "Vào đây." Giang Thâm thông báo ngắn gọn.

      Giang Thâm ôm eo Chu Sa: "Trưa nay muốn ăn món gì?"

      "Món cay Tứ Xuyên." Chu Sa khách sáo với Giang Thâm.

      "Giữa trưa còn mấy người khách, người Mỹ ăn cay quá được." Giang Thâm vùi mặt vào cổ Chu Sa, mút lấy Chu Sa: "Buổi tối dẫn em ăn món cay Tứ Xuyên."

      "Tôi cũng phải à?"

      "Mấy vị khách này em cũng phải gặp."

      Chu Sa nhớ đến thông báo công tác vừa rồi của Giang Thâm: " mới Thuỵ Sĩ, nhưng tôi có cách nào công tác lâu ngày được, mẹ tôi còn ở bệnh viện, tôi được."

      Giang Thâm cũng vội vàng phản bác, mà chậm rãi di chuyển từ cổ lên , hôn lên môi Chu Sa: "Trước tiên hãy gặp vị khách này rồi sau."

      Cuối cùng buổi trưa vẫn ăn món Hoài Dương.

      Thậm chí Giang Thâm đến còn sớm hơn vị khách này. Từ lúc Giang Thâm tiếp quản Giang Thị, trường hợp thế này rất hiếm khi xảy ra.

      Người tới khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, mái tóc hoa tiêu, ăn mặc chỉn chu, hết sức già dặn.

      Giang Thâm đứng dậy nghênh đón.

      "Bác sĩ Trần, bà Tạ Lăng chính là mẹ của tiểu thư Tạ Chu Sa đây. Chu Sa, đây là Tiến sĩ Trần Tuấn Đằng, là bác sĩ đứng đầu chuyên khoa giải phẫu thần kinh ở Mỹ, có rất nhiều kinh nghiệm trong phương diện giúp người thực vật hồi phục lại. ấy ở lại Trung Quốc trao đổi năm, trong khoảng thời gian này phụ trách mẹ em, sáng nay, mẹ em làm xong thủ tục chuyển viện." Giang Thâm giới thiệu hai bên, giọng điệu rất bình thường, giống như đây chỉ là lần gặp gỡ thông thường.

      Chu Sa kinh ngạc trong nhất thời sau đó liền khống chế lại tâm trạng của mình, cố kìm nén suy nghĩ như sóng cuộn trào: "Xin chào, bác sĩ Trần, vô cùng cám ơn đến, bệnh của mẹ tôi phải làm phiền rồi." Nội tâm Chu Sa chấn động rất lớn, trong đó có khát vọng đối với việc khôi phục của mẹ , hơn thế nữa là vì vốn nghĩ đến Giang Thâm mà làm đến bước này.

      Trần Tuấn Đằng khẽ gật đầu: "Bệnh án chi tiết của mẹ , chủ tịch Giang gửi cho tôi, tình huống trước mắt xem như khả quan, sau khi thăm khám cho mẹ , tôi đưa ra phương án điều trị kỹ hơn." ta phát cũng quá , nghe là biết Hoa kiều, nhưng lời của ta cho thấy trình độ chuyên nghiệp và tinh thần trách nhiệm cao độ.

      Tài nguyên y tế cao cấp có thể dùng tiền mua được, nhưng tài nguyên y tế cao cấp nhất chỉ có thể dùng mối quan hệ mới có thể có được.

      Lúc ăn cơm trưa, Trần Tuấn Đằng lấy thông tin của số ca bệnh trước đó giải thích cho Chu Sa nghe, cũng trước số phương pháp điều trị mới nhất. Chu Sa bệnh lâu thành y, chung cũng có thể hiểu được những thuật ngữ chuyên ngành y học mà Trần Tuấn Đằng nhắc tới, càng trò chuyện cảm xúc của Chu Sa càng dâng trào.

      Ăn cơm xong, Giang Thâm, Chu Sa và Trần Tuấn Đằng cùng đến bệnh viện tư nhân ở ngoại ô. Bệnh viện này Chu Sa nghe tới, nhưng cũng chỉ giới hạn ở việc nghe qua.

      Tạ Lăng được thu xếp xong xuôi, cũng là phòng bệnh đơn nhưng có vẻ kín đáo và cao cấp hơn.

      Hộ lý của Tạ Lăng được Giang Thâm tăng lên thành ba người, mà dì Trương hộ lý lúc đầu khi nhìn thấy Giang Thâm, vẻ cảm động đến rơi nước mắt, Chu Sa có bản lĩnh! Thay người đàn ông so với người càng có tiền hơn, tiền lương cũng tăng lên gấp mấy lần! Còn tới ba người, mình chẳng phải nhàn rỗi hơn nhiều à!

      Bà lặng lẽ kéo tay Chu Sa: "Ông chủ này đúng là người tốt mà."

      Dọc đường về, Chu Sa im lặng lời.

      Giang Thâm cũng lời nào, chỉ nhìn Chu Sa dựa vào cửa kính xe, lẳng lặng nhìn ra bên ngoài.

      Cho đến lúc về tới văn phòng, Giang Thâm khoanh tay tựa vào bàn làm việc: " Thuỵ Sĩ với được ?"

      Chu Sa tới, duỗi ngón tay ra gãi gãi mu bàn tay Giang Thâm: "Em có sao?"

      Giang Thâm nắm ngược lại ngón tay Chu Sa chặt, rất , có hơi lạnh, cảm giác rất mềm mại: "Ừm, Chu Sa chưa qua ấy ." Trong mắt Giang Thâm có ý cười.

      "Dù sao có cũng ăn được." Chu Sa nhón chân lên, hôn Giang Thâm.

      Giang Thâm ôm Chu Sa vào ngực, cụng vào trán Chu Sa: "Cho nên, tối nay ăn bữa cơm chúc mừng việc."

      "... Việc gì?"

      "Chúc mừng, bị đá, khôi phục tình trạng độc thân."

      ***

      Từ khi công ty Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn thành lập đến nay, Giang Thừa chưa từng có ngày nghỉ.

      Lần này nghỉ phép là vì kết thúc đoạn quan hệ, cũng là để thư giãn.

      Mặc dù ngay từ đầu, muốn Thuỵ Sĩ trượt tuyết, nhưng chiều theo ý của Hứa Nhu Nhu.

      Hứa Nhu Nhu có lẽ vì bản thân thể giải toả dục vọng cho Giang Thừa, nên trong nửa chuyến còn lại có hơi dè dặt, Giang Thừa cảm thấy cần thiết, nhưng muốn giao tiếp với Hứa Nhu Nhu quá nhiều, cuối cùng lựa chọn làm cái ATM di động, điều này ràng làm cho Hứa Nhu Nhu trở nên phấn khởi.

      Chỉ là trong lòng , chút cảm giác thả lỏng cũng có, biến thành chuyến mua sắm có chút biết nên khóc hay cười.

      Về đến Xương Thành, Giang Thừa đưa Hứa Nhu Nhu bị ngập trong đống túi mua sắm về nhà: "Giang Thừa, em có thể dọn qua ở với ?" Giọng của Hứa Nhu Nhu có chút mong đợi.

      " sau ." Giang Thừa lựa chọn từ chối.

      Giang Thừa trực tiếp trở về Mingdi Quốc tế(*).

      (*): Cái chỗ này là 名邸国际, là tên cái chung cư cao cấp Giang Thừa ở, ở mấy chương đầu, để nó qua tên Hán Việt là Minh Để Quốc tế nghe chuối chuối sao đó. Dịch ra cũng cảm thấy hay, tới chương này gặp lại nó, quyết định để thành tên phiên quốc tế luôn cho đỡ mệt não. :)))))

      Vali hành lý của quăng ở cửa chính, có tí xíu ý định xách vào sắp xếp lại.

      Giang Thừa có chút mỏi mệt nằm lên giường, trong phòng rất sạch , nhìn là biết có người thường xuyên quét dọn.

      Giang Thừa nhắm mắt nghỉ ngơi hồi, mệt mỏi, nhưng buồn ngủ chút nào.

      đứng lên kéo rèm cửa sổ ra, đứng lát lại cảm thấy sáng quá, liền kéo rèm cửa sổ vào. Kéo vào lại cảm thấy quá tối.

      Giang Thừa đứng trước cửa sổ ngây người xong, ra khỏi phòng ngủ, mỗi phòng đều mở cửa nhìn thoáng qua, đều rất sạch .

      Hơn nữa đúng bóng người.

      Thậm chí phòng bếp cũng đặc biệt dọn sạch , Giang Thừa mở tủ lạnh ra, bên trong trống rỗng.

      Giữa tầng thứ hai còn trái cà chua héo.

      Đây phải còn cà chua sao, thế mà lại có.

      nhớ tới món mì rau xanh hôm đó.

      lấy cà chua ra, lạnh, có chút nhăn nheo, còn tươi nữa, giơ tay lên ném trái cà chua vào thùng rác bên cạnh.

      Giang Thừa đóng tủ lạnh lại, tay đặt tay cầm tủ lạnh, dừng lại chút, loại cảm giác trống trải từ sâu trong lòng theo khe hở len ra từng sợi .

      duy trì tư thế này lúc lâu, cho đến khi chuông điện thoại di động gọi ý thức trở về, số này chưa từng lưu lại, nhưng Giang Thừa liếc mắt cái vẫn có thể nhận ra: "Bùi Oanh?"

      ***

      "Có lẽ là hiểu được lý tưởng của ấy. Bùi Oanh là nghệ thuật gia, điều ấy theo đuổi, cảm thấy thể cho được." Giang Thâm giải thích vì sao bị Bùi Oanh đá: " rất tiếc."

      Chu Sa cẩn thận cho miếng cá vào trụng, còn lời của Giang Thâm chữ cũng tin.

      Nhưng quan trọng.

      "Nếu như ngài đây vì mục đích nào đó mà dối, chẳng phải em bị gắn mác thành tiểu tam rồi à?"

      "Nếu có người hiểu lầm đến với Bùi Oanh xuất phát từ việc hoành đao đoạt ái, kỳ cũng đúng." Giang Thâm đặt thìa vào cái dĩa trước mặt Chu Sa đợi được đút cho ăn: " bởi vì thích Bùi Oanh."

      "Đặc biệt khiến người ta cảm động nha!" Chu Sa tuỳ ý đánh giá.

      Mặc dù người, hai người, có thích Bùi Oanh.

      Nhưng Chu Sa cần lòng.

      "Vậy nên nếu cho ấy được hạnh phúc sao lựa chọn buông tay. Bây giờ, ấy chắc gặp Giang Thừa rồi."

      Cái tên Giang Thừa này cũng tạo nên bất kỳ xúc động nào đối với Chu Sa, mà Giang Thâm cũng kể rất tự nhiên, có nửa điểm khúc mắc.

      Chu Sa gắp miếng cá phi lê bỏ vào miệng, Giang Thâm kiên nhẫn đợi miếng khác.

      "Ý của ngài, bạn nghệ thuật gia trước đó của ngài đá người thú vị, bận rộn, nhà tư bản vô tình, lựa chọn người thú vị, rảnh rỗi, có phong cách, xuất thân là lập trình viên kiêm tổng giám đốc công ty khoa học kỹ thuật?" Chu Sa thể kiềm chế được ý cười.

      "Tình cảm ấp ủ." Giang Thâm giải thích thêm câu: "Giang Thừa cũng là quá khứ của Bùi Oanh."

      "Nghệ thuật đích thực a." Chu Sa gắp miếng cá đút vào miệng Giang Thâm.

      ______________________

      Lời của Mama: Hết nợ bản thảo rồi nha các nàng. Giờ bắt đầu chăm chỉ để cày phúc lợi cho mọi người. Mau khen ta ! :3

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru12 others thích bài này.

    3. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 12: ĂN TỐI

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Giang Thừa nhìn Bùi Oanh ngồi đối diện, hồi ức ùa về trong tâm trí.

      Lúc vừa mới đến Luân Đôn rất nghèo, nghèo đến mức thậm chí nghĩ đến việc dùng tiền của Giang Minh Sâm trước rồi trả lại sau, cũng phải sống sót trước .

      Nhưng trong tài khoản lại có tiền.

      Trong phút chốc, biết là do Giang Thâm làm.

      bắt đầu tức giận, chẳng mấy chốc sa sút tinh thần.

      Bùi Oanh xuất như ánh sáng rực rỡ soi chiếu cuộc sống của .

      Bùi Oanh học lịch sử nghệ thuật, lớn hơn Giang Thừa khoá.

      ấy nhạy cảm phát khó khăn của Giang Thừa, ấy đưa Giang Thừa tham gia các bữa tiệc xã giao khác nhau, dựa vào quan hệ của mình giúp tìm được phòng trọ có giá thấp hơn giá thị trường, giúp tìm việc làm thêm. Trong lĩnh vực AI, Giang Thừa được giáo sư Daniel Waston đánh giá cao cũng nhờ Bùi Oanh giới thiệu cho làm trợ lý.

      Bùi Oanh ấy xinh đẹp, hièn lành, Giang Thừa có cách nào bị Bùi Oanh thu hút.

      để dành tiền mua quà tặng cho Bùi Oanh, bây giờ cũng còn nhớ rất đó là vòng tay Cartier, mẫu rất đơn giản, nhưng cũng tốn hết tiền tiết kiệm của Giang Thừa.

      Cuối cùng tỏ tình với Bùi Oanh.

      nhớ lúc đó Bùi Oanh trách , trách xong lại ngạc nhiên mừng rỡ.

      cảm thấy Bùi Oanh vô cùng đáng .

      Nhưng Bùi Oanh lại từ chối.

      Lúc đó, cũng sốt ruột cho lắm, Bùi Oanh sắp tốt nghiệp, ấy phải về nước, tưởng do Bùi Oanh ở nước ngoài nên có cảm giác an toàn.

      cảm thấy khi mình tốt nghiệp về nước, mọi chuyện tốt đẹp.

      Còn về chuyện sau này, Giang Thừa muốn nhớ lại.

      Bùi Oanh thấy ánh mắt Giang Thừa dừng cổ tay của mình, giờ ấy đeo cái vòng tay này biết có phải trông rất cố ý hay .

      Nhưng trong lúc nhất thời, ấy có biện pháp hay hơn, ấy biết bây giờ trông ấy rất mưu mô.

      Mình ở trong lòng Giang Thừa hẳn rất tốt bụng.

      Bùi Oanh bỗng muốn cười khổ, tốt bụng? Nguyên nhân năm đó ấy đồng ý với Giang Thừa ra rất đơn giản, bởi vì Giang Thừa nghèo.

      Có lẽ Giang Thừa là người có tiềm năng, vô cùng tiềm năng.

      Nhưng điểm xuất phát của quá thấp.

      Bùi Oanh phát ấy là người rất thực tế, phải có cảm tình với Giang Thừa, nhưng loại cảm tình này chấm dứt khi ấy nghĩ đến hoàn cảnh gia đình của Giang Thừa, mà lúc gặp được Giang Thâm cảm tình đó bị ấy chôn vùi đến lãng quên.

      Thực tế luôn luôn tàn nhẫn.

      Bây giờ ấy nghe theo chỉ thị của Giang Thâm, muốn ấy lần nữa thu hút Giang Thừa, mà đây, cũng chính là đường lui của ấy.

      Giang Thừa của tại và thanh niên nghèo Giang Thừa của năm đó thể so sánh với nhau được.

      ấy cũng còn trẻ nữa.

      ấy muốn gợi lên hồi ức.

      Khoảng cách ngần ấy năm có thể chôn vùi rất nhiều thứ, ấy cần liều thuốc mạnh.

      Buổi chiều tìm được cái vòng tay này dưới đáy rương, hoa hồng vàng nhìn qua hơi mờ .

      ấy sờ sờ viên kim cương được khảm mặt vòng.

      ấy nghĩ, ấy nhất định phải nắm lấy cơ hội này.

      ***

      “Sao biết ấy gặp Giang Thừa?” Chu Sa gắp miếng lại miếng thịt muối ướt đậu(*).



      Giang Thâm trả lời.

      Nhưng chuyện này bỗng nhắc nhở Chu Sa: “ biết ở đâu à?”

      Giang Thâm nhìn Chu Sa hơi nhướng mày: “ sao?”

      “Em muốn thúc đẩy thêm cho họ.” Chu Sa nhếch miệng.

      Mở tin nhắn riêng của người lạ ra, ảnh mới nhất nhìn hết sức kích thích, đống túi mua sắm được xếp thành từng hàng, từ Hermès đến LA MER, từ Chanel đến VanCleef & Arpels, từ PATEK PHILIPPE đến Christian Louboutin.

      Đến nỗi Chu Sa nhịn được nhẩm tính thử giá.

      Giang Thừa quả nhiên hào phóng.

      Chu Sa động động ngón tay, cũng gửi tin nhắn riêng cho bên kia: “Phía Bắc của Tường An, Lệ Tư. Người đặt bàn họ Bùi.”

      Weibo của Chu Sa mấy ngày nay luôn trạng thái hoạt động, nhưng hình như đối phương đặc biệt theo dõi , rất nhanh nhắn lại: “Có ý gì?”

      bằng xem thử .”

      Lúc Chu Sa gõ mấy chữ này cũng nở nụ cười châm biếm khác gì với lúc nhìn thấy Hứa Nhu Nhu khi trước.

      thích này, y chan vị trà xanh(**)

      (**) Ở đây ý Chu Sa Hứa Nhu Nhu giả tạo ấy, bên ngoài nhìn có vẻ thanh ngọt, nhưng thực chất đắng chát.

      Quan trọng là cứ luôn giả nai trước mặt .

      Nhìn thấy ta nhọc nhằn khổ sở khoe khoang hạnh phúc, Chu Sa chịu nổi tiễn ta đến cái kết luôn.

      Giang Thâm nhìn Chu Sa bấm bấm như thế, thấy có chút trẻ con.

      Chu Sa tắt màn hình di động: “Sao quen bác sĩ Trần?”.

      Chuyển chủ đề cũng nhanh, Giang Thâm cũng hỏi cần địa chỉ để làm gì.

      trùng hợp, ở New York có người bạn, gần đây trong nước cũng có hợp tác với nhau, trong lúc vô tình nghe nhắc tới vị trưởng bối là chuyên gia trong lĩnh vực này cũng đúng lúc trao đổi ở trong nước, nên xin giúp đỡ lần.”

      Chu Sa gật gật đầu: “Cám ơn.”

      “Cám ơn như thế nào?” Giang Thâm hơi nghiêng người về phía trước, tư thế này khiến cho Chu Sa cảm thấy hơi áp lực.

      “Vậy, chủ tịch, hi vọng tôi cám ơn như thế nào?” Chu Sa cũng hơi nghiêng người về phía trước, giọng cũng trở nên quyến rũ bất ngờ. Dưới bàn, chân Chu Sa cọ cọ dọc theo bắp chân của Giang Thâm từ từ hướng lên , cọ qua đầu gối của Giang Thâm, lướt qua đùi của Giang Thâm, dừng ở giữa hai chân của Giang Thâm.

      Đôi mắt hoa đào của Giang Thâm nheo lại.

      nắm lấy bàn chân tác quái ở dưới bàn của Chu Sa, cầm trong tay vuốt ve.

      nhắn, tay có thể nắm trọn, mu bàn chân tròn trịa, rất đáng .

      Ngón chân của Chu Sa hơi nhúc nhích, gãi vào lòng bàn tay của Giang Thâm, cái rồi lại cái.

      Thế là Giang Thâm cũng gãi vào lòng bàn chân của Chu Sa cái.

      Chu Sa kinh ngạc kêu tiếng, rụt chân lại: “Nhột quá!”.

      Giang Thâm lại ngọ nguậy mấy ngón tạ, Chu Sa lập tức nhốn nháo: “Đừng, đừng, em chịu nổi…” Chu Sa muốn rút chân ra, nhưng Giang Thâm nắm rất chặt.

      “Sợ nhột?” Giang Thâm như suy nghĩ điều gì đó.

      “Chủ tịch Giang sợ nhột à?” Chu Sa hơi dùng sức, muốn thoát khỏi tay Giang Thâm.

      “Vậy còn phải xem là ở chỗ nào.” Giang Thâm thả chân Chu Sa ra, tất chân lướt qua trong lòng bàn tay cảm giác mềm mại.

      Chu Sa đứng lên ngồi qua bên cạnh Giang Thâm, quay đầu cắn vào vành tai của Giang Thâm, thổi hơi vào lỗ tai của .

      Chu Sa phát Giang Thâm có chút cứng ngắc khó có thể nhận ra.

      Chu Sa liếm vành tai của Giang Thâm cái: “Là ở đây.” Nhiều ngày thân mật với nhau cũng phải có thu hoạch.

      Giang Thâm nắm lấy tay Chu Sa, cúi người hôn cái.

      “Đừng mà, vừa mới ăn cay…” Chu Sa hơi chống cự.

      rất cay, lan từ vòm miệng xuống dưới, khiến toàn thân đều nóng rang.

      Lúc Giang Thâm buông Chu Sa ra, trong mắt nhuộm đầy dục vọng.

      Chu Sa hơi thở dốc: “Chuyện công tác, chỉ có, và em?”

      “Đúng. và em.” Ánh mắt Giang Thâm hết thảy.

      ***

      “Giang Thừa…”. Bùi Oanh mở miệng trước: “Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu hay ?”

      Có thể hay ?

      Giang Thừa rơi vào mâu thuẫn.

      phải hận Bùi Oanh.

      ấy quen với ai được, sao lại nhất định là Giang Thâm cơ chứ?

      thể phủ nhận, năm đó động lòng với Bùi Oanh.

      Nhưng mặc dù hỏi ra cái câu đê hèn “Giang Thâm cần em nữa, em mới tới tìm tôi, xem tôi là lốp xe dự phòng à?” nữa, cũng biểu đạt ý trong lòng chưa từng nghĩ tới.

      Giang Thừa xoay xoay chiếc nhẫn ở ngón giữa, nhất thời trả lời Bùi Oanh.

      “Giang, Giang Thừa…” Giọng Hứa Nhu Nhu vì bàng hoàng mà run rẩy.

      Người phục vụ đứng phía sau Hứa Nhu Nhu, vẻ mặt áy náy vì ngăn lại được vị khách này.

      Giang Thừa nhíu mày: “Sao lại ở đây?”.

      “Vì sao ta lại ở đây?” Hứa Nhu Nhu chỉ vào Bùi Oanh.

      Sắc mặt của Bùi Oanh chút thay đổi, còn tỏ ra rất ung dung, so với nét mặt bởi vì gấp gáp và tức giận trông càng thêm dữ tợn của Hứa Nhu Nhu tạo thành khác biệt rất lớn.

      Giang Thừa trả lời, có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi của Hứa Nhu Nhu, đồng thời biết khi nào lỡ cho Hứa Nhu Nhu ảo giác, khiến ta sinh ra suy nghĩ thực tế đối với bản thân: “ về .”

      đuổi em ?” Tiếng của Hứa Nhu Nhu run rẩy, nước mắt của ta bắt đầu rơi: “Hôm qua , hôm qua đâu phải là như vậy…”

      Giang Thừa mất hết kiên nhẫn.

      “Mặc kệ suy tưởng như thế nào về mối quan hệ giữa tôi và , tất cả kết thúc, cần tới công ty nữa, thư đuổi việc được gửi trực tiếp cho .” Giang Thừa xoa huyệt Thái Dương.

      Rốt cục người phục vụ cũng phát huy tác dụng, ngay lập tức lôi Hứa Nhu Nhu .

      Bùi Oanh bình luận gì về Hứa Nhu Nhu, ấy vẫn dịu dàng đáp lại lời xin lỗi của quản lý, sau đó rót cho Giang Thừa ly nước.

      Giang Thừa dường như quyết định chắc chắn, ngẩng đầu lên nhìn Bùi Oanh.

      “Được, bắt đầu lại từ đầu thôi.”

      _________________________

      Lời của Mama: Mỗi ngày ta đều cảm thấy ta chọn hai bộ truyện trâu bò. bộ hắc (đen) não, bộ chuyện khó hiểu. món ăn là từ ngữ chuyên ngành, trời đất ơi, vui quá xá là vui luôn à. chứ chuyện chính là ta cố đẩy nhanh tiến độ, vì tình hình trong những chương VIP, có số chương rất rất dài. Ở chương nào đó ta cũng nhắc đến điều kiện tặng phúc lợi rồi nha “777 ngôi sao hoặc 777 bình luận”. * thương*

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru13 others thích bài này.

    4. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 13: NÚI TUYẾT

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Tiếp viên hàng của hãng S Airline đều rất phong tình.

      Dịch vụ của khoang hạng nhất từ 1V1, tới lượt Giang Thâm biến thành 5V1.

      Chu Sa dùng tay chống nghiêng đầu, nhìn nữ tiếp viên hàng da trắng nửa quỳ rót nước cho Giang Thâm ở đằng trước. Đồng phục là dạng thắt eo, ôm sát vòng eo, lộ ra hết sức tinh tế, mà váy đồng phục cũng bó rất chặt, khiến cho cặp mông vểnh trời cho lại càng thêm tròn trịa, nữ tiếp viên hàng da ngăm đen lấy chăn lông ra cho Giang Thâm, đắp lên cho , bộ ngực phập phồng như muốn dính lên người Giang Thâm luôn.

      Vô cùng ướt át.

      ra Chu Sa nghĩ đến chuyện khác, quả nhiên đúng là em ruột.

      Giang Thừa muốn dẫn niềm vui mới là Hứa Nhu Nhu du lịch chuyến, liền muốn Thuỵ Sĩ trượt tuyết – mặc dù cuối cùng chuyến thành.

      Mà Giang Thâm cũng thế.

      Nữ tiếp viên hàng da ngăm đen cũng đắp chăn cho Chu Sa, còn chu đáo kéo tấm che nắng lên, Chu Sa đeo tai nghe lên, tìm bộ phim để giết thời gian.

      Giang Thâm lại chen qua.

      gian khoang hạng nhất , nhưng cũng quá lớn, lúc Giang Thâm chen qua, Chu Sa gần như nửa nằm trong ngực Giang Thâm.

      “Xem cái này sao?” Giang Thâm kéo lên kéo xuống hồi rồi dừng lại ở bộ phim tình cảm vừa công chiếu cách đây lâu, tựa phim hết sức ngọt ngào.

      “… thích à?” Nhưng Chu Sa nuốt nổi thể loại ngọt ngấy này.

      thích.” Giang Thâm ăn ngay .

      Cuối cùng mở phim zombie xem.

      Nhiệt độ trong cabin rất thấp, chăn bọc lấy cơ thể của hai người.

      Sau khi Chu Sa lên máy bay thay bộ đồ thường, Giang Thâm cách áo ngoài mò tới ngực Chu Sa có mặc nội y: “Mời ?” Giang Thâm ghé sát vào tai Chu Sa .

      Chu Sa lườm Giang Thâm cái, lại là mị nhãn như tơ, phong tình vô hạn.

      Giang Thâm luồn tay vào nắm lấy đầu nhũ, từ từ vân vê.

      Cơ thể Chu Sa bắt đầu nóng lên.

      Lúc trong màn hình xuất có hành động kỳ lạ, tránh ánh mắt của nhân viên kiểm soát tàu xông vào toa tàu, tay phải của Giang Thâm từ từ di chuyển xuống dưới, đặt ở giữa hai chân Chu Sa, Chu Sa phản ứng rất nhanh kẹp lấy tay của Giang Thâm, khiến thể cử động.

      “Ngoan, thả lỏng nào…” Giang Thâm thấp giọng dụ dỗ Chu Sa.

      Chu Sa từ tử thả lỏng chân, tay của Giang Thâm luồn vào trong quần lót của Chu Sa.

      Khe suối bên trong còn chưa có nước.

      Cánh hoa hai bên khép chặt lại.

      Giang Thâm cũng sốt ruột, đầu ngón tay của lướt lên khe suối.

      Lúc trong phim đến đoạn zombie gào lên nhào tới, cánh hoa của Chu Sa cuối cùng cũng nở rộ, Giang Thâm sờ viên trân châu kia, gảy cái, Chu Sa hít vào hơi. Ngón trỏ và ngón áp út của Giang Thâm mở cánh hoa ra, dùng ngón giữa xoa lấy Chu Sa.

      Chu Sa duỗi thẳng chân, Giang Thâm thấy cơ thể của Chu Sa căng cứng, kề sát bên tai Chu Sa vỗ về: “Thả lỏng chút… ai thấy đâu…”

      Tiểu huyệt của Chu Sa bắt đầu chảy nước ra, ngón tay của Giang Thâm mượn chất bôi trơi này, trượt lên trượt xuống giữa viên trân châu và miệng huyệt.

      Chu Sa cắn môi dưới.

      Trong màn hình máu trào ra, cơ thể của Chu Sa cũng giống như bị hoá thành nước, làm ướt mảng cỏ xanh, ngón giữa của Giang Thâm cũng ướt đẫm.

      “Chu Sa rất nhạy cảm nha…” Tiếng hít thở của Giang Thâm kề bên tai.

      Ngón giữa của thăm dò ở ngoài miệng huyệt lúc, sau đó chậm rãi cắm vào.

      Chu Sa nắm chặt áo Giang Thâm.

      Trong màn hình, đoàn tàu đến thành phố yên tĩnh, những người còn sống bắt đầu do thám nhà ga.

      Giang Thâm cũng thăm dò tiểu huyệt của Chu Sa, trơn trượt nóng ấm, bên trong dày đặc tầng tầng lớp lớp, như có cả ngàn cái miệng , vừa đẩy ra vừa hút vào. Giang Thâm dường như có thể hình dung ra, nếu cắm côn thịt vào trong này mất hồn như thế nào.

      Lực lượng zombie nấp phát dấu vết của người sống, bọn chúng đồng loạt nhào lên.

      Giang Thâm khen ngợi lại cắm thêm ngón trỏ vào.

      Tiểu huyệt của Chu Sa bị hai ngón tay cắm vào liền căng tức, bao chặt lấy.

      Những người sống sót vừa chạy tới toa tàu, đoàn tàu liền tăng tốc chạy đến thành phố tiếp theo.

      Giang Thâm thử rút ngón tay ra, tiểu huyệt quá chặt, Giang Thâm bắt đầu từ tốn ra vào.

      Chu Sa khó chịu vặn vẹo cơ thể.

      Cabin tắt đèn.

      Toàn bộ khoang hạng nhất có sáu chỗ, nhưng ngồi đầy, hai vị tiên sinh nọ ngồi ở bên khác.

      Bên phải chỉ có Chu Sa và Giang Thâm ngồi.

      ai biết dưới cái chăn kia là cảnh tượng gì.

      Giang Thâm ngừng tăng tốc, ngón tay cái của chà sát viên trân châu, ngón tay ngừng rút ra cắm vào.

      Chu Sa thấy hơi khó thở, đầu nàng trở nên trống rỗng: “Đừng, đừng mà Giang Thâm…”

      Đoàn tàu ngừng lại, phía trước là rào chắn bốc cháy, thể chạy tiếp.

      Chu Sa sắp tới cao trào, Giang Thâm bỗng ngừng lại.

      “Giang Thâm?” Giọng điệu của Chu Sa có chút uất ức.

      “Em muốn.” Giang Thâm cong khoé môi.

      Giang Thâm ép , bên trong tiểu huyệt của Chu Sa truyền đến cảm giác ngứa ngáy khiến uốn éo cơ thể: “Cho em…”

      “Cho cái gì?” Ngón tay của Giang Thâm vẫn cắm ở bên trong.

      “Cắm vào em… cho em được cao trào…”

      Màn vật lộn cuối cùng chuyến tàu xảy ra, nhân tính, tình thân, tình bạn đều đan xen ở cảnh này.

      Ngón tay Giang Thâm ngừng đẩy cơ thể Chu Sa lên cao trào.

      Cơ thể Chu Sa bắt đầu khống chế được mà run rẩy, đầu óc trống rỗng, tựa như pháo hoa bắn lên trời, cuối cùng, nổ tung ra.

      Lúc Chu Sa sắp kìm chế nổi tiếng rên rỉ bị Giang Thâm nuốt vào miệng, Giang Thâm mút lấy lưỡi Chu Sa, cảm nhận cơ thể Chu Sa từ run rẩy kịch liệt đến thả lỏng bình thường trở lại.

      Cuối cùng, đường ray, vừa hát vừa tiến về phía trước.

      Khoé mắt Chu Sa cầm được mà tràn ra giọt nước mắt, Giang Thâm hôn lấy giọt nước mắt: “Bộ phim này rất cảm động, phải ?”

      Chu Sa mất hết sức lực, hai mắt lóng lánh sắc xuân chút uy hiếp trừng Giang Thâm: “Đúng vậy, rất có tình người.”

      Hành khách ở phía bên kia cabin đứng lên, về phía toilet, hành động vội vàng, hình như phải nhịn rất lâu.

      Chu Sa cắn lên bả vai của Giang Thâm cái.

      Đến khách sạn dưới chân núi Alps là ban đêm.

      Trừ trượt tuyết nơi này nổi tiếng nhất là suối nước nóng.

      Ở đây dưới độ, mỗi phòng đều được nối với bể tắm suối nước nóng riêng biệt.

      Suối nước nóng có sức hấp dẫn rất lớn đối với người ta trong đêm lạnh lẽo, có gì gột mệt mỏi tốt so với suối nước nóng.

      Chu Sa bỏ hành lý xuống xong vội vàng thay đồ rồi trầm mình vào trong nước, thốt lên tiếng đầy thoả mãn.

      Giang Thâm từ từ mặc áo tắm vào, lúc ra đứng bên cạnh bể tắm liền cởi áo choàng ra – bên trong trần trụi.

      Chu Sa nhìn cơ thể Giang Thâm, cao ráo, có cơ bắp, nhưng quá nét, đôi chân dài trơn bóng mà mạnh mẽ. Hết sức giống cơ thể của bức tượng điêu khắc.

      Kể cả cái cây ở giữa kia – cũng hơi dựng thẳng, chiều dài khỏi khiến Chu Sa phải sờ vào bụng dưới cái.

      Giang Thâm xuống nước, mặt đối mặt ôm lấy Chu Sa vào ngực: “Suối nước nóng cá nhân…” tháo dây áo ngực bikini của Chu Sa ra, sau đó cởi luôn quần bơi bên dưới.

      Hai người hoàn toàn trần trụi, côn thịt Giang Thâm chống ở miệng huyệt của Chu Sa.

      Chu Sa ôm cổ Giang Thâm.

      Hai người đều chuẩn bị vì giây phút này quá lâu.

      Côn thịt chưa thể cắm hết toàn bộ vào trong tiểu huyệt của Chu Sa.

      ____________________________

      Lời của Mama: ra ta rất rất muốn dịch cái chương này. Vì bộ phim được nhắc tới trong chương này vô cùng cảm động, ta cực kỳ thích luôn, thế mà nó lại bị lồng vô cảnh rất ấy ấy. Ta nghĩ mọi người cũng đoán được tên của bộ phim này rồi phải ? điên cuồng mà! ●︿●

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru12 others thích bài này.

    5. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 14: DỤC VỌNG

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Hai người đều phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, khúc dạo đầu của trận kích tình này kéo dài quá lâu.

      Chu Sa ngừng lại lát, để giảm bớt căng tức của cơ thể do côn thịt lấp đầy.

      Giang Thâm cắn đầu lưỡi của Chu Sa.

      Chu Sa từ từ nhúc nhích cơ thể, tiểu huyệt bắt đầu ngừng nuốt vào nhả ra côn thịt, Giang Thâm nhất thời có cách nào phân biệt đâu là ấm áp của suối nước nóng, đâu là của hoa huyệt.

      Nhưng rất nhanh kiềm chế được, tốc độ của Chu Sa quá chậm.

      lật người lại, vẫn duy trì tình trạng cắm vào trong, để Chu Sa dựa vào cạnh bể tắm, nhấc chân Chu Sa lên, bắt đầu như mưa rền gió cuốn đâm vào rút ra.

      Giống hết cảm giác ngón tay cảm nhận được, bên trong hoa huyệt là tầng tầng lớp lớp vây quanh, hết tầng này đến lớp khác hút lấy côn thịt của .

      Ý thức của Chu Sa giống như làn sóng nhấp nhô: “A, Giang Thâm… đâm sâu quá.”

      Giang Thâm dùng tay nâng mông Chu Sa lên, để côn thịt tiến vào chỗ sâu nhất của Chu Sa, dính vào càng chặt.

      cần!” Chu Sa có hơi đau, cảm thấy hình như Giang Thâm đâm tới tử cung luôn rồi.

      Giang Thâm ở trong chỗ sâu nhất của Chu Sa cọ xát mấy lần, tiếp tục lớn lối đâm vào rút ra.

      Chu Sa ôm chặt Giang Thâm, Giang Thâm ra sức hôn Chu Sa, dùng lưỡi càn quét khoang miệng của Chu Sa, cuốn lấy nước bọt của Chu Sa.

      Chu Sa cảm thấy khát nước, cũng bắt chước ra sức mút lấy Giang Thâm.

      Hai người giống như chơi trò hôn môi giành nước bọt, tốc độ bên dưới cũng vẫn mãnh liệt. Tiểu huyệt của Chu Sa co rút lại chút, ngay lập tức Giang Thâm thể khống chế được tiếng rên trong cổ họng phát ra, theo nhịp độ của Giang Thâm, Chu Sa cũng ngừng co rút lại.

      Cảm giác tê dại nhanh chóng chạy dọc sống lưng Giang Thâm, cảm thấy mình hơi mất khống chế.

      Giang Thâm dừng lại, ôm chặt Chu Sa hơi thở dốc.

      muốn bắn?” Tiếng của Chu Sa trong làn hơi nước của suối nước nóng càng trở nên mờ ảo, lại tựa như có chút trêu ghẹo.

      Giang Thâm có hơi bối rối, Chu Sa kẹp ra khoái cảm quả thực như muốn nhấn chìm .

      “Chỉ là muốn đổi tư thế khác thôi.” Giang Thâm lật úp Chu Sa lại, để Chu Sa nằm sấp bờ.

      Giang Thâm nắm eo Chu Sa tiếp tục chuyển động.

      Nhìn thấy nét quyến rũ mặt Chu Sa, có hơi thở của ở bên tai nghịch ngợm, Giang Thâm tỉnh táo lại chút.

      Giang Thâm nhìn tấm lưng của Chu Sa, trắng như tuyết, chút tì vết, còn có cặp xương bướm tuyệt đẹp.

      Vòng eo mảnh khảnh hờ khép nửa nổi nửa chìm trong nước, hơi nước bốc lên che mờ chỗ gắn kết của bọn họ, nhưng lại tăng thêm vài phần mơ màng.

      Từ phía sau càng dễ đâm tới hoa tâm hơn, Giang Thâm ngừng va chạm nhanh hơn khiến thanh rên rỉ của Chu Sa bị xé mảnh , mấy tiếng muốn với muốn, đau với nhanh lên cứ lần lượt bật thốt ra khỏi miệng của Chu Sa.

      Giang Thâm rốt cuộc thể kìm nén được nữa, dốc sức đâm thêm mấy cái vào vách thịt của Chu Sa, Chu Sa kêu tiếng, cũng bị đẩy thẳng lên cao trào.

      Làm quá kịch liệt, nên khi cao trào qua , hai người vẫn nhúc nhích, vẫn duy trì điệu bộ thở dốc.

      Đây là lần làm tình đầu tiên của bọn họ.

      Giang Thâm từ cao nhìn xuống Chu Sa, ở góc độ này đem đến chút cảm giác chinh phục.

      Chinh phục, dù sao vẫn khiến người ta đắc ý tự mãn, dù là người phụ nữ dưới thân, hay là thứ khác giống vậy.

      Tay còn đặt eo của Chu Sa, dùng ngón tay vuốt ve làn da nõn nà trơn trượt .

      Chinh phục?

      Chu Sa nhắm mắt nằm sấp bên bên bờ bể tắm, hình như vẫn còn đắm chìm trong dư vị sau khi đạt cao trào.

      nghĩ, Giang Thâm... coi như đạt tiêu chuẩn làm bạn tình.

      Hồi lâu sau, Chu Sa từ từ xoay người, giọng có chút tủi thân: “Đau quá a, xem !” Ngực bị ép vào thành bể, bộ ngực sữa trắng nõn bị ép đến nỗi hằn lên lằn đỏ ràng.

      Giống lằn roi… trong đầu Giang Thâm đột nhiên loé lên suy nghĩ này, thứ vẻ đẹp do bị ngược đãi ra này lập tức lột lớp vỏ tài đức của giờ.

      Cơ thể của Chu Sa quá hấp dẫn.

      ôm Chu Sa qua, để bộ ngực trồi lên khỏi mặt nước, Giang Thâm cúi đầu liếm vết hằn kia: “Là lỡ làm mạnh quá.”

      Đầu lưỡi của lướt hết bầu ngực, đầu nhũ cũng bị khảy ngừng.

      Chu Sa cảm giác được Giang Thâm lại cứng lần nữa: “Vào phòng !” đáy bể cứng quá, chỉ có ngực bị đau, đầu gối của Chu Sa cũng đau.

      Giang Thâm bế ngang Chu Sa trần trụi trong nước lên, nhấc bước ra khỏi bể tắm vào phòng.

      Dùng khăn tắm lau sơ qua, Chu Sa bị Giang Thâm đặt lên giường.

      Chớp mắt cái Giang Thâm đè lên, tách chân Chu Sa ra, bên trong tiểu huyệt là mảng ấm nóng trơn trượt, Chu Sa dễ dàng bị xuyên qua.

      Cơ thể vừa đạt cao trào xong so với lúc bình thường càng mẫn cảm hơn.

      “Sao nhanh vậy cứng rồi.” Chu Sa nỉ non như cổ vũ Giang Thâm thêm.

      Quả thực--- cơ thể vẫn bị kích thích, dường như có cách nào khống chế.

      Giống như cậu học sinh vừa mới khai trai, quan tâm điều gì chỉ muốn làm.

      Nhưng điều này cũng chứng minh cơ thể vẫn còn trẻ khoẻ nha.

      Côn thịt cứng ngắt của Giang Thâm dường như càng thêm có sức, chân Chu Sa bị banh ra rộng, Giang Thâm ở miệng huyệt ra vào nhè , Chu Sa cảm thấy bên trong tiểu huyệt nửa căng tức nửa trống trải: “Đều, đều vào luôn !”

      Giang Thâm dùng sức đâm thẳng tới tử cung.

      “Đau!” Chu Sa cảm nhận được trêu ghẹo của Giang Thâm.

      “Vào cũng được, vào cũng được, Chu Sa muốn làm sao bây giờ?” Giang Thâm có ý tốt hỏi.

      Chu Sa ngồi dậy, lật đè Giang Thâm xuống dưới, nhắm ngay côn thịt ngồi xuống.

      sâu, đâm vào thâm, Chu Sa sờ sờ bụng dưới, cảm thấy hình như có thể sờ được tới côn thịt.

      Nhưng động tác của Chu Sa cũng hấp tấp, nàng cúi người xuống, dùng lưỡi khiêu khích ngực Giang Thâm.

      Chu Sa kẹp lấy côn thịt của Giang Thâm, lưỡi lại khảy qua khảy lại quả thù du của Giang Thâm, mút vào rồi dùng ngón tay se se lấy nó.

      Giang Thâm thấy cái tính trả thù vặt của Chu Sa, có hơi buồn cười, nhưng đúng là khiến cho phải chịu giày vò.

      Tiểu huyệt của Chu Sa kẹp lấy , cảm nhận được áp lực do vách thịt ép vào, chỉ muốn dùng côn thịt ra vào chỗ này, nhưng Chu Sa lại bất động, ngực ngực truyền cảm giác ngứa ngáy tê dại, cũng biết đầu vú của mình là điểm nhạy cảm của .

      Chu Sa dùng răng nhay nhay quả thù du, nghe thấy tiếng Giang Thâm hít sâu vào hơi, nên bèn bắt đầu động tác đại phát từ bi.

      Chu Sa ngồi dậy, để côn thịt ra vào trong cơ thể của mình.

      Giang Thâm híp mắt lại nhìn Chu Sa chìm trong cơn tình ái, hai cái bánh bao trắng trước ngực cứ nảy lên, quả đào phấn hồng cũng nhảy nhót trong khí, tay của Chu Sa xoa lấy ngực, vuốt ve đầu nhũ, vẻ mặt của mê ly, đôi mắt tròn xoe như nai con híp lại, gương mặt ửng đỏ, hàm răng trắng bóc cắn lấy môi dưới của mình, nhưng tiếng rên rỉ vẫn có thể từ đó thoát ra.

      nữ tinh mà.

      Chu Sa chuyển động lát thấy rất mệt, nằm sấp lên người Giang Thâm.

      Giang Thâm ôm chặt Chu Sa, bắt đầu dùng sức đâm về phía trước.

      “Aaa…” Răng và môi lại quấn quýt cùng nhau.

      Giang Thâm ngừng va chạm nhanh hơn, tầm mắt của Chu Sa bắt đầu mơ hồ.

      Cơ thể dường như rất hoà hợp ở phương diện này…

      Trong lúc hỗn loạn, Chu Sa bị Giang Thâm đưa lên cao trào.

      Giang Thâm sờ môi dưới, ngón tay dính vết máu.

      Lúc Chu Sa đạt cao trào cắn gắt gao.

      ________________________________________

      Lời của Mama: Ta tiêu rồi, mấy ngày nay ta cứ dịch chương H là buồn ngủ kinh khủng, tối hôm trước gục bàn phím mà ngủ luôn cơ đấy. Mọi người ta phải làm sao bây giờ. Nhất định phải tỉnh táo, phải tăng tốc để tặng phúc lợi cho mọi người a~~

      À mà, mau chúc mừng ta , fanpage Mama Tổng Quản của ta được hơn 170 like rồi, chủ nhật này ta tặng phúc lợi bên bộ Thu Phục Nam Thần Phái Cấm Dục nha! *Bắn tym*

      P/s: Tối nay lại đăng thêm nhé! Còn của bộ nào chưa biết. :3
      Themealice, trang.ca, Paru14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :